tag:blogger.com,1999:blog-33860805871849161072024-03-13T11:03:44.331+07:00CHÉP SỬLƯU TÀI LIỆUAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.comBlogger24125tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-61106879022574857732014-07-04T09:30:00.001+07:002014-07-04T09:30:12.263+07:00Quan hệ Trung Việt trước trận Hoàng Sa <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lý Hiểu Binh <o:p></o:p></span></b></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Giáo sư Lý Hiểu Binh, tác giả các cuốn
sách và bài viết về quân đội Trung Quốc, cũng trình bày lại cách
nhìn từ Bắc Kinh về trận hải chiến Hoàng Sa 1974. <o:p></o:p></span></div>
<h2 style="line-height: 20.0pt; margin-top: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Quan
hệ Trung Xô đổi hướng <o:p></o:p></span></h2>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào ngày 31/3/1968, Tổng thống Lyndon
Johnson tuyên bố tạm ngưng ném bom miền Bắc Việt Nam để bày tỏ một
thiện chí hòa bình, và đã nhận được phản hồi tích cực từ Hà Nội
qua tuyên bố ngày 4 tháng 4 rằng họ sẵn sàng thảo luận với người
Mỹ.</span></div>
<a name='more'></a> <o:p></o:p><br />
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trung Quốc chỉ biết về chuyện Hoa Kỳ
và Bắc Việt Nam (DRV) đàm phán với nhau mãi về sau này. Vào khoảng
tháng 4 và 5, Bắc Kinh bắt đầu phê phán Hà Nội đi theo Moscow. Sau khi
đàm phán tại Paris bắt đầu ngày 13/5/1968, Trung Quốc vẫn tiếp tục
chỉ trích Bắc Việt nói chuyện với Hoa Kỳ. Ngày 31/10, Tổng thống
Johnson ngưng oach tạc Bắc Việt cả trên đất liền và vùng ven biển.
Trong lúc Bắc Kinh kiềm chế không tham gia hội đàm Paris thì Moscow,
trái lại, luôn hào hứng ủng hộ đàm phán. Bắc Việt Nam bắt đầu dịch
chuyển lại gần Liên Xô. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Cùng thời gian ban lãnh đạo Trung Quốc
bắt đầu cảm thấy có bằng chứng rằng Hoa Kỳ đã là cường quốc mất
dần ảnh hưởng vì thất bại của họ tại Việt Nam, trong khi Liên Xô lại
chiếm ngay 'khoảng trống quyền lực' đó và bắt đầu thay chân Mỹ để
thành 'đế quốc xâm lăng'. Trung Quốc và các nước châu Á khác dễ trở
thành mục tiêu của 'chủ nghĩa đế quốc Xô Viết'. Bộ trưởng Quốc
phòng Trung Quốc, Nguyên soái Lâm Bưu và cộng sự coi Liên Xô là mối đe
dọa trực tiếp hơn Hoa Kỳ. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Quan niệm của Lâm Bưu được các cấp chỉ
huy và binh sỹ Quân Giải phóng tán đồng vì họ trực tiếp chứng kiến
sự thù địch gia tăng của Liên Xô với Trung Quốc. Trong cuộc xâm lăng
Tiệp Khắc năm 1968, quân Liên Xô đã tràn vào Đại sứ quán Trung Quốc ở
Praha, tập phá và đánh tàn bạo các nhà ngoại giao Trung Quốc. Khi
căng thẳng hai bên lên cao, Liên Xô triển khai một số lượng lớn quân đội
dọc biên giới Trung – Xô, từ 17 tăng lên tới 27 sư đoàn vào cuối 1968. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chu Ân Lai cũng từng nói thẳng với Phạm
Văn Đồng vào ngày 29/4 rằng: “Nay Liên Xô đang bao vây Trung Quốc và
vòng vây đó đã gần trọn, chỉ còn phía Việt Nam là chưa.” Lâm Bưu ra
lệnh cho Quân Giải phóng sẵn sàng chiến đấu chống trả Liên Xô một khi
có xâm nhập. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span class="start-quote"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">"</span></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> Hai ông Hồ Chí
Minh và Chu Ân Lai ở Hà Nội năm 1960. Ông Hồ đã mời Trung Quốc cử quân
đội sang Bắc Việt Nam hỗ trợ nỗ lực chiến tranh <span class="end-quote">"</span>
<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Các nhà nghiên cứu khác đã chỉ ra rằng
có một sự thay đổi chiến lược trong tư duy của Trung Quốc năm 1968. Vì
coi Liên Xô là mối đe dọa hàng đầu, Trung Quốc cho rút quân khỏi Việt
Nam mà trước đó họ sang theo lời mời của ông Hồ Chí Minh để đề
phòng bị tấn công từ phía Bắc. [Trên thực tế] liên minh cộng sản ở
Đông Nam Á coi như tan rã. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngày 17/11/1968, Mao nói với Thủ tướng
Bắc Việt, Phạm Văn Đồng rằng một số đơn vị Trung Quốc sẽ rút về
nước và Trung Quốc “sẽ gửi quân trở lại nếu người Mỹ quay lại”. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào tháng 3/1969, theo thỏa thuận giữa hai
quân đội, Quân Giải phóng bắt đầu rút về, giảm dần từ 16 sư đoàn,
gồm 150 nghìn quân, xuống không còn đơn vị phòng không nào ở Bắc Việt
Nam vào tháng 7/1970. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong thời gian ở Việt Nam, Quân Giải
phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) đã tham gia 2153 trận, bắn rơi 1707 máy
bay Mỹ và làm hư hại 1608 chiếc trong trận Sấm Rền (Rolling Thunder)
hay 'Chiến tranh phá hoại miền Bắc' theo cách gọi của Hà Nội. <o:p></o:p></span></div>
<h2 style="line-height: 20.0pt; margin-top: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Liên
Xô thay dần Trung Quốc <o:p></o:p></span></h2>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ đầu tháng 3/1969 bắt đầu có va chạm
dọc biên giới Trung – Xô. Các vụ bắn nhau xảy thường xuyên trong cả
năm, và hai nước ở vào thế sắp lâm chiến. Sang đầu năm 1970, Liên Xô
triển khai tới 48 sư đoàn, bằng gần một triệu quân dọc đường biên. Có
tin rằng lãnh đạo Liên Xô tính cả đến cách dùng vũ khí nguyên tử để
'đánh phủ đầu' Trung Quốc. Hậu quả của tình hình đó là Quân Giải
phóng tăng cường lực lượng lên tới tổng số sáu triệu quân, cao nhất
trong lịch sử của họ. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Một tài liệu của CIA 12/8/1969 dự báo
rằng: <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Gần như căng thẳng Trung – Xô sẽ không
thể nào giảm trong vòng hai ba năm tới. Vì quyền lợi quốc gia xung
đột nhau, vì sự cạnh tranh nhằm lãnh đạo phong trào cộng sản quốc
tế, và sự lo sợ có thực về ý định của nhau sẽ khiến việc tiếp
cận gần gũi không thể xảy ra. Vấn đề biên giới cũng sẽ không dễ
giải quyết.” <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sau khi Trung Quốc rút quân khỏi Việt Nam
và giảm viện trợ cho Hà Nội, Liên Xô ngay lập tức bù vào chỗ trống
và còn tiếp tục hỗ trợ kinh tế, quân sự cho Bắc Việt Nam. Từ 1969
đến 1971, Moscow ký bảy hiệp định viện trợ cho Hà Nội. Năm 1972, Liên
Xô tiếp tục tăng cường hệ thống phòng thủ bằng tên lửa ở Bắc Việt
Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Điều thú vị là các lãnh đạo Trung
Quốc cũng khuyến khích phía Việt Nam yêu cầu thêm viện trợ từ Liên
Xô. Chẳng hạn như Nguyên soái Diệp Kiếm Anh đã nói với Thứ trưởng
Ngoại thương Bắc Việt Nam, ông Lý Ban, vào năm 1971, rằng “Các đồng
chí cần yêu cầu Liên Xô chuyển nhiều, càng nhiều càng tốt vũ khí,
đạn dược, lương thực”. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Khi Chủ tịch Ban thường vụ Quốc hội
Trường Chinh thăm Bắc Kinh năm 1972, Thủ tướng Chu Ân Lai nói với ông
rằng Bắc Việt Nam cần đòi hỏi nhiều hơn vũ khí, quân trang quân dụng
từ Liên Xô. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span class="start-quote"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">"</span></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> Từ những năm
1968-69, Liên Xô tăng cường nhiều sư đoàn quân đội đến biên giới với
Trung Quốc <span class="end-quote">"</span> <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Với Bắc Kinh, cam kết hỗ trợ liên tục
cho cuộc chiến tranh tại Đông Dương đã và đang làm hao hụt nguồn lực
của Liên Xô. Ngoài ra, mối đe dọa từ Liên Xô đã thúc đẩy lãnh đạo
Trung Quốc cải thiện quan hệ với Hoa Kỳ. Nhu cầu chiến lược này cuối
cùng đã đưa tới chỗ bình thường hóa quan hệ Mỹ – Trung vào nửa đầu
thập niên 1970. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Về tác động của nó đến cuộc chiến
tại Đông Á và Chiến tranh Lạnh, giao ước Mỹ – Trung đã tạo ra thay
đổi bước ngoặt trong thế chiến lược giữa hai cường quốc thời Chiến
tranh Lạnh. Nếu như các nhà hoạch định chính sách ở Washington thấy
nhờ đó mà việc tập trung nguồn lực và quan tâm chiến lược của Mỹ
vào đối phó với Liên Xô dễ dàng hơn, Liên Xô lại coi việc phải đương
đầu cùng lúc với Phương Tây và Trung Quốc là chuyện khiến sức mạnh
của họ bị phân tán nghiêm trọng. <o:p></o:p></span></div>
<h2 style="line-height: 20.0pt; margin-top: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Không
nổ súng trước <o:p></o:p></span></h2>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Quần đảo Hoàng Sa hay Paracels mà Trung
Quốc gọi là Tây Sa nằm cách Đà Nẵng chừng 170 hải lý, giữa vĩ
tuyến 15'45" và 17'05" và kinh tuyến đông 111'00" và
113'00". Quần đảo này gồm khoảng từ 15-30 hòn đảo, tùy cách
tính...Sau hai thập niên quân đội Việt Nam Cộng Hòa đóng giữ, năm 1974,
Hoàng Sa đã bị Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa chiếm bằng vũ lực. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nằm cách đảo Hải Nam của Trung Quốc 330
hải lý về phía Đông Nam, quần đảo Hoàng Sa gồm các nhóm đảo Tuyên
Đức (tên Việt Nam: nhóm An Vĩnh - BBC) và Vĩnh Lạc (nhóm Lưỡi Liềm)
và chừng 30 đảo nhỏ khác nằm trải rộng trên khoảng 15 nghìn km2. Đảo
Vĩnh Hưng (Phú Lâm) là đảo lớn hơn cả, có diện tích 1,6 km2 và hiện
nay chính quyền Hải Nam và Quân Giải phóng có trụ sở chính… <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào tháng 9/1973, VNCH ra tuyên bố sáp
nhật đảo Nam Yết và Thái Bình ở Trường Sa cùng 10 đảo khác thuộc
vào lãnh thổ trên đất liền (tỉnh Phước Tuy- BBC) nhằm giữ quyền khai
thác nguồn lợi thiên nhiên như dầu. Ngày 11/1/1974, Bộ Ngoại giao Trung
Quốc ra công bố chính thức “xác nhận chủ quyền của nước này Nam Sa,
Tây Sa, Trung Sa và Đông Sa và toàn bộ các nguồn lợi tự nhiên xung
quanh là thuộc về CHND Trung Hoa”. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span class="start-quote"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">"</span></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> Diệp Kiếm Anh,
Đặng Tiểu Bình và Tô Chấn Hoa đã báo cáo lên Mao Trạch Đông và đề
nghị Trung Quốc chiếm nốt các đảo do Nam Việt Nam kiểm soát và Mao
đã đồng ý. <span class="end-quote">"</span> <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngày 15/1/1974, Hải quân VNCH gửi một khu
trục hạm ra vùng biển quanh đảo Vĩnh Lạc. Sang ngày 16, phía Nam Việt
Nam bắn vào đảo Cam Tuyền (Việt Nam: đảo Hữu Nhật) buộc các tàu
đánh cá của Trung Quốc phải rời vùng này. Sang ngày 17, phía Việt
Nam cử một khu trục hạm nữa chở quân lính đến chiếm Cam Tuyền và Kim
Ngân (đảo Quang Ảnh) và nhổ cờ Trung Quốc. Nguyên soái Diệp Kiếm Anh
(1897-1986), Bộ trưởng Quốc phòng và Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương
đã hạ lệnh cho Hải quân Quân Giải phóng trực chiến và sẵn sàng mở
chiến dịch bảo vệ Tây Sa. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nhằm bảo vệ chủ quyền và quyền đánh
bắt cá, chính phủ Trung Quốc đã quyết định có biện pháp trước tình
hình này. Các tàu cá tiếp tục hành nghề nhưng luôn chú ý đến các
hoạt động của Hải quân VNCH. Cùng lúc, Hải quân Trung Quốc triển khai
hai chiến hạm săn tàu ngầm số 271 và 274 đến đảo Vĩnh Lạc để bảo
vệ ngư dân và dân quân Trung Quốc; hai tàu quét mìn cũng được cử đến,
cùng các nguồn cung ứng nước ngọt và tiếp liệu. Chiến lược của
Trung Quốc là không nổ súng trước nhưng nếu Nam Việt Nam khai hỏa
trước thì Trung Quốc sẽ đánh trả tàn bạo. Nguỵ Minh Sâm, chỉ huy
trưởng của căn cứ hải quân Ngọc Lâm được phong làm 'tư lệnh chiến
dịch bảo vệ Tây Sa'. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngày 17/1, hai chiến hạm săn ngầm của
Trung Quốc chở một số dân quân ra Tấn Khánh (tên Việt Nam: Duy Mộng),
và Sâm Hàng (Quang Hòa). Khi đến khu vực này họ chứng kiến hai tuần
dương hạm số 4 và 16 của VNCH đã bắn vào thuyền cá Trung Quốc. Phía
Trung Quốc cảnh báo phía Việt Nam ngay lập tức và yêu cầu ra khỏi khu
vực. Ngày 18/1 hai khu trục hạm Việt Nam quay lại và bắn vào các tàu
cá Trung Quốc tám lần, phá hỏng một thuyền phía Bắc bãi Linh Dương
(đá Hải Sâm). <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đến tối, phía Nam Việt Nam cử thêm tuần
dương hạm số 5 (Trần Bình Trọng) và hộ tống hạm số 10 (Nhật Tảo)
vào vùng nước cạnh Vĩnh Lạc. Như thế có bốn chiến hạm Nam Việt Nam
trong khu vực và sau đó, Hải quân Trung Quốc cử thêm hai tuần ngầm số
281 và 282 tới đảo Vĩnh Hưng. <o:p></o:p></span></div>
<h2 style="line-height: 20.0pt; margin-top: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao
đồng ý chiếm trọn <o:p></o:p></span></h2>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngày 18/1, theo yêu cầu của Thủ tướng
Quốc vụ viện kiêm Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương, Chu Ân Lai
(1898-1976), Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Trung Quốc họp phiên đặc biệt
cùng nhằm lập ra ban chuyên trách năm người để ứng phó với tình
hình. Các vị Diệp Kiếm Anh, chủ nhiệm ban chuyên trách, cùng Vương
Hồng Văn (1935-1992), Trương Xuân Kiều (1917-2005), Đặng Tiểu Bình
(1904-1997) và Trần Tích Liên (1915-1999) đã nghe Tô Chấn Hoa (1912-1979),
Phó Tư lệnh Hải quân báo cáo tình hình và đề nghị phản công. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span class="start-quote"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">"</span></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> Sau khi chiến đấu
được 1 giờ 37 phút, chiến hạm số 10 (Nhật Tảo) của Hải quân VNCH bị
hư hỏng nặng <span class="end-quote">"</span> <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ban chuyên trách đã ngay lập tức công bố
bản hướng dẫn nhằm đánh lại các tuần dương hạm của VNCH tại đảo
Vĩnh Lạc. Căn cứ vào bản hướng dẫn này, phía Trung Quốc đã chuẩn
bị cho chiến dịch. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào 4:10 chiều ngày 18/1, ba tàu tuần
dương của Việt Nam đã lập thành một đội hình nhằm tiến vào chỗ hai
tàu săn ngầm số 271 và 274 của Trung Quốc. Hai tàu này nhổ neo và lao
tới tăng hết tốc lực chặn đội tàu Việt Nam. Các tàu VNCH vì thế đã
quay lại. Vào lúc 7:00 sáng ngày 19/1, hai tàu số 4 và số 5 của VNCH
đem hơn 40 binh sỹ đổ bộ vào hai đảo Sâm Hàng (Quang Hòa) và Quang Kim
(Quang Hòa Tây). Sau cuộc đổ bộ, hai bên bắt đầu đọ súng. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Một binh sỹ VNCH bị bắn chết, ba người
khác bị thương. Chừng 10:22 sáng, bốn tàu Việt Nam bắn vào tàu Trung
Quốc, phía Trung Quốc bắn trả. Trong loạt đạn đầu tiên, phía Trung
Quốc bắn hỏng ăng-ten cho radar trên tàu số 4 của VNCH. Tàu VNCH số 16
cũng bị tàu chống ngư lôi của Trung Quốc bắn trúng và phải rời khu
vực. Các tàu Trung Quốc sau đó tập trung hỏa lực và tàu số 10 của
Việt Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sau khi chiến đấu được 1 giờ 37 phút,
các tàu Việt Nam để lại chiến hạm số 10 bị hư hỏng nặng. Tàu này
tìm cách bơi đến bãi Linh Dương như không được. Hai tàu số 281 và 282
của Trung Quốc đã bắn chìm nó. Cùng thời gian, Diệp Kiếm Anh, Đặng
Tiểu Bình và Tô Chấn Hoa đã báo cáo lên Mao Trạch Đông và đề nghị
Trung Quốc chiếm nốt các đảo do Nam Việt Nam kiểm soát và Mao đã
đồng ý. Sau trận hải chiến thành công ngoài biển, quân đội Trung Quốc
đã đổ bộ xuống Cam Tuyền, San Hô (đảo Hoàng Sa), Kim Ngân (Quang Ảnh)
và chiếm đóng các đảo này. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong trận chiến 'Bảo vệ Tây Sa' của
Trung Quốc, có 18 binh sỹ Trung Quốc bị giết, 67 bị thương và phía
Việt Nam có hơn 100 sỹ quan và binh sỹ bị giết hoặc bị thương, 49
người bị bắt làm tù binh. <o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<em><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Giáo sư Lý Hiểu Binh giảng dạy
tại Đại học Central Oklahoma và là tác giả cuốn 'A History of the
Modern Chinese Army'.</span></em><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-948544707199035352014-07-03T07:29:00.001+07:002014-07-03T07:29:46.987+07:00THỜI ĐẠI MỚI, TƯ TƯỞNG MỚI (thử suy nghĩ về tiền đồ chủ nghĩa Mác)<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hoàng
Tùng</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div align="center" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: center; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần
mở đầu<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="color: blue; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc Hành Trình 2,5 Triệu
Năm Của Nhân Loại</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">1- Một nền văn minh mới đã xuất
hiện</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Theo ước lệ được chấp nhận rộng rãi
trên toàn nhân loại lấy công cụ lao động làm nền tảng thì xã hội loài người đã
trải qua ba nền văn minh lớn: Đá (cũ, mới), kim loại, cơ khí. Nền văn minh thứ
tư xuất hiện với cái bóng đèn điện (tử) đầu tiên năm 1879 (có sách viết
1878.?). Như vậy là phải mất gần 3 triệu năm kể từ khi loài người tách khỏi các
loài động vật, đứng thẳng đi bằng hai chân đến nay mới đến ngưỡng cửa một nền
văn minh mới này, một nền văn minh sẽ đưa loài người đến chỗ hoàn toàn làm chủ
cuộc sống hoàn toàn người, chấm dưt sự tha hoá kéo dài. Nghĩa là từ khi đứng
thẳng đến nay, loài người vẫn chưa làm chủ đầy đủ thiên nhiên và tha hoá lẫn
nhau vì chưa tạo ra được những điều kiện vật chất và tinh thần đảm bảo mọi nhu
cầu của cuộc sống vật chất và trình độ phát triển trí tuệ chưa vướn tới trình
độ ấy. Vấn đề này, tuy còn là một đề tài tranh luận. Có khả năng hay không đáp
ứng mọi nhu cầu của cuộc sống vật chất vì nó vô hạn. Song nhận thức lạc quan
quả quyết rằng cuộc cách mạng khoa học công nghệ hiện đại có thể đáp ứng về
những nhu cầu ấy là có giới hạn.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự phát triển của con người và xã
hội kéo dài trong trạng thái mông muội. Nhịp độ phát triển càng ngày càng nhanh
hơn từ khi con người sáng tạo chữ viết, mở ra các nền văn minh cách đây khoảng
năm nghìn năm. Và một cuộc đột biến liên tục xẩy ra trong ba trăm năm gần đây:
thế kỷ 18, 19 và thế kỷ 20.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự phát triển trong thế kỷ 20 cao
hơn rất nhiều lần tất cả lịch sử phát triển của nhân loại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc sống của con người trong bât kỳ
thời đại nào đều đầy rẫy đau khổ và tai hoạ nhưng loài người vẫn tiến lên theo
con đường của nó kể cả ba thế kỷ vừa nói trên. Chiến tranh dồn dập, qui mô càng
về sau càng lớn, tính dã man càng ghê sợ. Thiên tai, bệnh tật nặng nề. Tổng số
sinh mang chết do chiến tranh từ khi nó xẩy ra đến nay, các loại thiên tai,
bệnh tật, có thể bằng tổng số dân đang sống. Song dân số cũng tăng với cấp số
thiên văn. Khối lượng của cải vật chất và văn hoá được sản sinh cũng vậy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ ba nghìn năm trở lại đây, sau
thời kỳ văn hoá truyền miệng, thần thoại, nhiều học thuyết và tôn giáo lớn nhỏ
lần lượt ra đời. Tất cả đều xuất phát từ nhu cầu giải thoát cuộc sống bât hạnh,
đầy tai hoạ của con người bằng những con đường khác nhau nhưng đều tìm được
giải pháp cải thiện tình hình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các tôn giáo khuyên người ta sống
thiện và cầu nguyện để có cuộc sống ở thế giới bên kia như mong đợi. Các học
thuyết chính trị nêu lên những chủ trương mang lại một nền cai trị công bằng,
coi trọng con người, song không mang lại kết quả hoặc bị lợi dụng để củng cố
nền thống trị của tầng lớp thế lực cầm quyền.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ thời cổ đại, ở một số nơi người
ta đã thực hiện những năm hình thức hợp tác như đề xuất hoặc góp phần thu nhập
của từng người để duy trì cuộc sống chung. Từ thế kỷ thứ 15 ở châu Âu, một lô
học thuyết xã hội chủ nghĩa, cộng sản chủ nghĩa đề xuất các hình thức hợp tác
khác nhau nhằm để thực hiện cuộc sống công bằng nhân đạo nhưng không thực tế mà
bị đàn áp và phá sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thế kỷ thứ 18 ở nước Pháp xuất hiện
ba nhà cách mạng dân chủ có ảnh hưởng lớn ở châu Âu và Bắc Mỹ: Voltaire,
Montesquieu, Rousseau - được gọi như những nhà sáng lập về tư tưởng của chủ
nghĩa tư bản, có ảnh hưởng lớn đến nhiều cuộc cách mạng ở một số nước Tây Âu,
đặc biệt ở nước Pháp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thế kỷ thứ 19, ở nước Đức hoặc nói
cho chính xác hơn là ở ba nước: Đức, Pháp, Anh, xuất hiện hai nhà sáng lập
triết học duy vật biện chứng và học thuyết cộng sản chủ nghĩa lấy nguồn cảm
hứng từ triết học cổ điển Đức, học thuyết kinh tế và học thuyêt xã hội chủ
nghĩa, cộng sản chủ nghĩa ở Pháp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự tiếp cận của hai ông có nền tảng
khoa học nhờ đến lúc đó ở châu Âu mở đầu học thuyết: Thuyết Nhật Tâm của
Copernic cuộc cách mạng khoa học tự nhiên đã đạt được ba phát hiện lớn, khai
mạc thời đại và sự ra đời máy hơi nước cuối thế kỷ thứ 18, thoi dệt bay, lò
luyện thép, công nghiệp cơ khí. Tư duy của con người được nâng lên một tầm cao
mới, một bước ngoặt, là duy vật biện chứng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hoàn cảnh xã hôị lúc đó ở ba nước
nói lên là động lực trực tiếp của học thuyết cộng sản chủ nghhĩa. Nền công
nghiệp cơ khí của chủ nghĩa tư bản trong giai đoạn tích luỹ ban đầu phá hoại
nền kinh tế nông nghiệp và nền phát triển công nghiệp phường hội sản sinh giai
cấp vô sản, chủ thể lao động của nền kinh tế công nghiệp đó, bị bóc lột cực kỳ
dã man. Sự xung đột quyền lợi tư sản - vô sản cực kỳ ác liệt, cuộc khủng hoảng
xảy ra rộng khắp ở đâu có công xưởng ở đấy có xung đột, nhiều khi đổ máu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một giải pháp đang là nhu cầu cấp
bách: giai cấp vô sản phải đoàn kết lại để bảo vệ mình. Học thuyết Mác là sự
đáp ứng đòi hỏi đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tổng kết lịch sử loại người phê phán
học thuyết xã hội trước đó, Marx và Engels trình bày một học thuyêt mới bắt đầu
từ bản Tuyên ngôn của Liên đoàn những người công nhân, thợ thủ công, phái lưu
vong. Hai ông trực tiếp tham gia và lãnh đạo những cuộc đấu tranh và nổi dậy
của những người lao động Pháp, Đức, Bỉ, Hà Lan trong hai năm 1847 - 1848. Lời
kêu gọi chuyển phong trào dân chủ tư sản sang phong trào dân chủ vô sản không
được đáp ứng và bị đàn áp, hai nhà lãnh đạo này của giai cấp công nhân bị kêt
án rồi trục xuất sang Anh suốt đời. Hai ông tiếp tục lãnh đạo phong trào công
nhân và phát triển lý luận về cách mạng vô sản trong toàn cầu<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong vòng trên một trăm năm, nửa
sau thế kỷ thứ 19 và cả thế kỷ thứ 20, chủ nghĩa cộng sản trở thành một thế lực
toàn cầu và là tác nhân những cuộc đấu tranh và thắng lợi tầm cỡ lịch sử.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thắng lợi và thất bại đều có tầm cỡ
lịch sử toàn câu, thay đổi cục diện với hai chiều hướng khác nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhìn lại tình hình thay đổi dồn dập
ba thế kỷ vừa qua dù chỉ một số nét khái quát là công việc to lớn của trí tuệ
toàn cầu, song, mọi người muốn nhận thức được bản chất nền văn minh mới và tiền
đồ của nó, không thể tránh một sự mạnh dạn cần thiêt đối với một giới hạn có
thể với tới, một sự tiếp cận gần như thoáng qua.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trước nhiều khuynh hướng rất khác
nhau đã được bộc lộ trong đời sống tinh thần của nhân loạị, mỗi người có trách
nhiệm không nên tránh trình bầy quan điểm của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đang có rất nhiều cách nhìn về thời đại
thông qua các hiện tượng mới: tiền đồ của nền văn minh trí tuệ, quá trình toàn
cầu hoá đối với cuộc sống các dân tộc và cả loài người, chủ nghĩa tư bản sẽ
vĩnh viễn tồn tại với nền văn minh trí tuệ mà nó mở đường hay là sẽ tự tiêu
vong khi sự nghiệp toàn cầu hoá đã đạt giới hạn dẫu sự phát triển kinh tế văn
hoá, lối sống con người đến sự thay đổi về chất, bản chât hệ thống lý luận của
chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa cộng sản trong nền công nghệ mới, nền kinh tế
mới. Một cách nhìn khách quan về vận mệnh của học thuyết Mác và những nguyên
nhân thành bại của nó là rất cần thiết trước khi tìm hiểu thực chất học thuyết
cộng sản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Như lời mở đầu đã nói, hệ thống lý
luận của Mác về cách mạng cộng sản chủ nghĩa là sự tiếp cận đầu tiên có cơ sở
khoa học - chủ nghĩa duy vật - phân tích xã hội tư bản ở mấy nước Tây Âu mới ở
giai đoạn phát triển - hình thành, dự báo một cuộc cách mạng xã hội nhằm đánh
đổ chủ nghĩa tư bản, thiết lập một xã hội mới gọi là cộng sản chủ nghĩa, một xã
hội tự do, không có giai cấp, người bóc lột người trên toàn thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bản phác thảo đầu tiên ấy là cơ sở
để phát triển sự lý luận gắn liền với cuộc đấu tranh xã hội từng bước đi sâu
vào những vấn đề cơ bản và những vấn đề cụ thể về quá trình đi từ xã hội hiện
tồn đến xã hội mới, mà bản phác thảo mới chỉ nêu ra một cách sơ sài, chưa qua
kiểm nghiệm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phương pháp tìm tòi khoa học mà tự
biện luận, không chấp nhận đối thoại bình đẳng, nhất thiết bác bỏ theo kiểu kể
cả những quan niệm khác với mình, nguồn cảm hứng dựa nhiều vào nguồn cảm hứng
của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhiều vấn đề quan trọng trong hai
quá trình lớn cuộc cách mạng chưa được tiếp cận (quyết định):<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ai đánh đổ ai ? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ai là chủ, ai là đầy tớ ? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ai phải nghe ai ? <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cách mạng chỉ thật sự của quần chúng
trong lúc đánh đổ quyền lực cũ. Sau khi thiết lập quyền lực mới quần chúng là
đối tượng cai trị, quyền lực của một thế lực thống trị và toàn diện chưa thấy
trong lịch sử độc thoại, không chấp nhận đối thoại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">2.- Ba thế kỷ biến đổi dồn dập</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Công cuộc phục hưng diễn ra ở Italia
bắt đầu từ cuối thế kỷ XIV chuẩn bị về tư tưởng cho sự bùng nổ văn hoá, khoa
học kỹ thuật các thế kỷ sau đó. Châu Âu nói đúng hơn là mấy nước phát triển của
Tây Âu, hình thành đỉnh cao, trung tâm của nền văn minh thế giới kéo dài cho
đến ngày nay. Sự sống lại của nền văn minh, văn hoá - cổ đại Gréco - Romain và
phong trào phê phán tôn giáo mở ra một bước ngoặt lớn. Sự phát triển của lịch
sử bao giờ cũng tuân theo những quy luật vận động tự nhiên như Lão Tử nhận định
một cách thần bí “Đạo” đồng thời thể hiện những hiện tượng đặc thù. Nền văn
minh cổ đại này ra đời chậm hơn các nền văn minh Ai Cập, Lưỡng Hà, Hoa Hạ,
Hindu. Song rực rỡ hơn, nổi bật là sự xuất hiện nhiều trường phái tư tưởng
triết học và các nhà khoa học tự nhiên: Pythagore, Euclide, các nhà duy vật chủ
nghĩa Démocrite, Héraclide, và những cái đầu lớn: Socrate, Platon, Aristote,
văn học, nghệ thuật là đặc sắc hơn các nước khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền văn minh này là sản phẩm của một
nền kinh tế có sức sống cao hơn so với các nền kinh tế nông nghiệp đóng kín
châu A, vì thế nông nghiệp bị miệt thị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền kinh tế của các nhà nước thành
thị thủ công kết hợp với nền thương nghiệp và giao thông, nhất là qua đường
biển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở các thành bang, nền giáo dục, và
văn hoá phương Tây rực rỡ bắt đầu từ Gréco rồi mở rộng ra Romain. Lúc đầu, đạo
Kito bị đàn áp, từ thế kỷ thứ Tư được nhà nước thừa nhận, nhờ đó phát triển
mạnh, đẩy lùi nền văn hoá tiến bộ nói trên. Cuộc phục hưng bị phản kích đạo
Kito chuẩn bị cho châu Âu tiến vào một nền văn minh mới, phát triển khoa học,
trước hết là khoa học thực nghiệm. Năm 1789 James Watt hoàn thiện cái máy hơi
nước đầu tiên và năm 1879 Edison T.A, hoàn thiện cái bóng đền điện đầu tiên mở
đường cho một cuộc cách mạng công nghiệp, cách mạng khoa học kỹ thuât và nền
dân chủ tư sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong 3 thế kỷ 18, 19 và 20 diễn ra
dồn dập những biến đổi về kinh tế, xã hội ở châu Âu và ảnh hưởng bằng cách này
hoặc bằng cách khác đến toàn thế giới. Cuộc cách mạng khoa học, cách mạng công
nghiệp đi liền với cách mạng dân chủ. Bắt đầu từ Hà Lan, đến Anh, Pháp, Tây Ban
Nha, Bồ Đào Nha lần lượt xuất hiện chính quyền tư sản với sự diễn biến và hình
thức khác nhau. Trong cuộc cách mạng dân chủ ở nước Pháp là tiêu biểu của điển
hình cách mạng dân chủ tư sản. Chủ thể cách mạng là đẳng cấp thứ ba, trong đó
có những nhóm người tư sản đầu tiên, nổi dậy đánh đổ chế độ phong kiến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nước Nga, làm khác, vua Pierre thứ
nhất, chủ động tiến hành cách mạng công nghiệp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Song nền dân chủ ban đầu do các nhà
trí thức đại biểu cho các lực lượng tham gia cách mạng, sau đó lại do người của
phe này Napoléon Bonaparte lập lại đế chế và xây dựng nền tảng chủ nghĩa tư
bản. Ơ nước Anh, bắt đầu người ta giết vua, sau đó lập lại và đi theo con đường
thoả hiệp giai cấp - quân chủ lập hiến. Các nước châu A đầu tiên tiến hành cách
mạng công nghiệp qua hoàng đế Meiji.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thế kỷ thứ hai mươi là thế kỷ diễn
ra cuộc chuyển tiếp cực kỳ nhộn nhịp của hai cuộc cách mạng khoa học, kỹ thuật
- cách mạng công nghiệp và cách mạng khoa học công nghệ. Cuộc cách mạng diễn ra
với diện rộng bao gồm tất cả các ngành khoa học và dẫn đến sự phân ra nhiều
ngành nhỏ của cả bốn ngành khoa học cơ bản: Toán - Lý - Hoá- Sinh, cả vĩ mô và
vi mô.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc cách mạng thứ nhất kết thúc khi
cái bóng điện đầu tiên ra đời cũng như cuộc trước bắt đầu từ cái máy hơi nước
và bóng đèn điện (1789-1980). Tên gọi cuộc cách mạng này ngày càng mở rộng,
người ta có thể gọi bằng nhiều tên: cách mạng khoa học, cách mạng thông tin.
Hoặc gọi một cách khác: làn sóng thứ ba sau làn sóng thứ nhất là nền kinh tế
thủ công, làn sóng thứ hai là cuộc cách mạng công nghiệp cơ khí.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Loại cách mạng cơ bản sức sản xuất
này đều là sản phẩm trí tuệ con người, sự khác nhau là trình độ. Cuộc cách mạng
này là nền tảng vật chất của nền sản xuất mà trí tuệ trở thành sức sản xuất
trực tiếp, hàm lượng trí tuệ trong sản phẩm chiếm gần như toàn bộ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đó là nền kinh tế trí thức hoặc nền
kinh tế mới. Sàu 2,5 triệu năm, từ chỗ chỉ biết sống bằng của cải của giới tự
nhiên tiến lên làm ra của cải ngày càng nhiều bằng kỹ thuật sản xuất ngày càng
cao. Nói chung lao động cơ bắt vẫn là chủ yếu. Cuộc cách mạng này đưa con người
đến chỗ nhận thức đầy đủ hơn thiên nhiên, sử dụng nó cho cuộc sống của mình, từ
chỗ phải chịu đựng sự tha hoá, tiến tới trở thành con người chân chính. Đây là
con đường cơ bản sự phát triển lịch sử vì vậy phải thừa nhận kỹ thuật sản xuất
là nhân tố, động lực cơ bản của phát triển xã hội và con người. Cuộc cách mạng
này không thể áp đặt đựơc, song con người đủ trình độ đã đạt được có thể xác
định được phương hướng tìm tòi, nghiên cứu có mục đích cụ thể. Sự tác động của
các ngành vào việc xác định các thiêt chế về kinh tế, chính trị xã hội. Khắc
phục từng kỹ thuật sản xuất không thể tuỳ tiện làm theo ý muốn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Làm sai ắt phải trả giá. Lịch sử ba
triệu năm vừa qua đã chỉ rõ cho chúng ta những bài học, những thảm hoạ cực kỳ
đau đớn do mưu đồ áp đặt chế độ kinh tế chính trị xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ba trăm năm vừa qua là thời gian
phát triển gấp nhiều lần ba triệu năm. Dân số tăng cấp số nhân. Nạn nhân mãn đã
thành hiện thực. Hai loại cách mạng chính trị, xã hội diễn ra dồn dập: cách
mạng tư sản, cách mạng vô sản, cách mạng giải phóng thuộc địa. Chiến tranh cũng
vậy, quá nhiều những tai hoạ khủng khiếp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chiến tranh thuộc địa của các nước
công nghiệp phân chia thế giới là hai cuộc chiến tranh thế giới. Nhân loại phải
trả giá bằng mấy trăm triệu mạng sống và sự phá hoại rộng khắp..<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ây thế mà con người vẫn đeo đuổi
cuộc chạy đua cướp phá, áp đặt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Học thuyết dân chủ của ba nhà tư
tưởng thế kỷ thư 18, chủ trương thiết lập chế độ tư hữu với mọi nơi, mọi người.
Cuộc sống diễn ra là sự hình thành chế độ tư hữu của giai cấp đại tư sản đến
mức độ của cải loài người tìm ra các thế lực siêu độc quyền quốc tế chiếm 80%
và ở những nước tư bản độc quyền ấy của cải tập trung cực đoan hơn vào mấy trăm
tỉ phú.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Học thuyết xây dựng chế độ công hữu
đi vào cuộc sống biến thành chế độ công hữu và vô chủ cụ thể (?), nhà nước áp
đặt tất cả lại biến thành chế độ vô chủ cuối cùng, ắt phải tan rã.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hiện nay là công cuộc toàn cầu hoá.
Mọi người có nghĩa vụ tìm hiểu cuộc sống của ngôi nhà chung toàn cầu mà có mỗi
người ở trong đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần thứ nhất.</span></b></div>
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="color: blue;">Bản Chất Chủ Nghĩa Mác</span></b></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mấy nghìn năm vừa qua hoặc nói cụ
thể hơn là ba nghìn năm, loài người, qua nhiều bộ phận khác nhau đều chịu tác
động của học thuyết này hoặc học thuyết khác, tông giáo này hoặc tông giáo khác
nhau, được phát huy chịu tai hoạ khác nhau nhưng chưa một thuyết nào đạt mức
hoàn thiện. Cuộc sống vẫn cứ thế trôi qua, mỗi người hoặc kiên trì hoặc dũ bỏ
tín ngướng học thuyết mà mình theo đuổi. Không có một cuộc thẩm định đúng hệ
quả của nó và đây là một vấn đề cực kỳ lớn, cực kỳ rắc rối, một món nợ lịch sử
khó trả càng nợ lâu tiền lãi càng chồng chất. Sau sự tan rã sụp đổ lớn của hệ
thống các nước xã hội chủ nghĩa, hoặc hiện tượng tâm lý nổi bật diễn ra rộng
khắp thế giới. Một bên là tâm trạng của những người trong hệ thống tư bản chủ
nghĩa. Nói tan rã cả hệ thống vì trong khi các nước trong hệ thống SEV và NATO,
cùng mấy nước khác như: Nam Tư, Mông Cổ, Anbani cũng sụp đổ theo, Trung Quốc,
chủ nghĩa xã hội đã bị bác bỏ trong thực tế trong quá trình cách mạng văn hoá,
nhờ sự chuyển hướng từ năm 1978 mà nền kinh tế Trung Quốc đứng dậy được, xã hội
ổn định dần đi vào giai đoạn phát tiển trên con đường khác. Việt Nam không đổi
mới thì khó lòng mà đứng vững. Các nước Cuba, Triều Tiên, phải vật lộn hêt sức
vất vả còn nhiều vấn đề chưa giải quyết. Lào trụ được và phát triển là nhờ hoàn
cảnh có chỗ dựa tương đối vững.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phía tư bản chủ nghĩa thì Mỹ là đối
thủ cũng tầm cỡ, trở thành một siêu cường duy nhất lập tức hành động mở rộng
không gian không chế gọi là địa lý chính trị hình thành vòng vây khép kín các
nước đối thủ, vẫn là có thể vươn tới một siêu cường mới. Nhiều cuộc chiến tranh
độc ác lần lượt diễn ra trong mười năm cuối cùng của thế kỷ trước và mấy năm
đầu của thế kỷ này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong thế kỷ thứ 20 - Liên Xô, các
nước xã hội chủ nghĩa và các nước chịu tác động của nó đã bao phen làm đảo lộn
thế giới: chọc thủng một dinh luỹ lớn của chủ nghĩa đế quốc toàn cầu - Cách
mạng tháng 10 - đánh thắng chủ nghĩa phát xít quốc tế, nếu không các nước tư
bản chủ nghĩa còn lại nhất định bị ba nước phát xít xơi tái. Nhờ thắng lợi đó,
hệ thống các nước thuộc địa có thời cơ nổi dậy, bằng nhiều hình thức khác nhau,
chấm dứt cái vòi thứ hai của con bạch tuộc như Hồ Chí Minh dự báo từ những năm
1920. Đó là những đảo lộn tích cực mở ra cục diện mới nhưng không thể không
khẳng định công lao to lớn của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa khác, ngăn
chặn nước Mỹ và các nước tư bản chủ nghĩa lớn trong Liên minh Bắc Đại Tây Dương
phát động chiến tranh thế giới thứ ba.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự sụp đổ của hệ thống xã hội chủ
nghĩa tạo ra một cuộc đảo lộn toàn cầu theo hướng tích cực, tạo ra môi trường
thuận lợi cho các thế lực mưu toan thiết lập chế độ bá quyền toàn cầu của Mỹ.
May mắn thay, trên thế giới vẫn còn những thế lực có thể ngăn chặn hành động
của Mỹ và tiềm lực ấy hoàn toàn có thể thuần hoá các thế lực mưu toan thực hiện
nền thống trị đại bá quyền nếu chúng được tập hợp lại dưới ngọn cờ chống chủ
nghĩa bá quyền. Có thể thực hiện được trong thực tế không còn một liên minh đối
lập.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thực tế ba thế kỷ vừa qua cung cấp
cho những người nghiên cứu lý luận về lịch sử tiến hoá của nhân loại mọi nguồn
cảm hứng hết sức quý báu và cũng nói lên rằng, sự sai lầm về lý luận là nguồn
gốc của nhiều tai hoa chết người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Và các ngành khoa học về con người
rõ ràng loạc choạc hoặc gần như không có phương hướng hoặc công tác lý luận
được coi như một công cụ trang trí, chạy đua khoa bảng, danh dự và cả lợi ích
vật chất. Những nhà lý luận chủ nghĩa thì cũng chủ quan hêt sức, thả cửa phê
phán Chủ nghĩa Mác và các nước xã hội chủ nghĩa. Lớn tiếng hoan hô niềm tự do
hoàn thiện, chế độ tư bản chủ nghĩa hoàn thiện và vĩnh viễn tồn tại. Lịch sử
đang vận động gần như hối hả vì loài người đã đi vào một nền văn minh mới, nhịp
độ của nó có thể quá nhanh không chỉ con người nhận biết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Làn sóng thứ ba chưa kịp hiểu, nhất
thể hoá, kinh tế trí thức đã đến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vấn đề lớn cần được lý giải là
nguyên nhân thành bại của chủ nghĩa Mác qua cuộc thử nghiệm trong thực tế cả
thế kỷ 20 và cả nửa sau thế kỷ thứ 19<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Và cũng cần phải làm rõ vì sao chủ
nghĩa tư bản mang lại cho loài người nhiều tai hoạ như vậy mà nó vẫn tồn tại?
Có người nói, nó là chế độ hoàn thiện cuối cùng, có đúng là như vậy hay không?
và nó ở giai đoạn nào, cuối cùng hay là vẫn chưa phải ? Qua việc nhận định bản
chất diện mạo và chủ nghĩa xã hội thực tế là điều kiện để đi tới nhận thức khoa
học đúng đắn hơn về những qui luật vận động của lịch sử và thấy rõ thực chất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trước hết cần phải lý giải bản chất
hệ thống lý luận của Mác về cách mạng vô sản về lý luận và qua quá trình dựa
vào cuộc sống và phương hướng phát triển nó quâ trình loài người đi vào nền văn
minh mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vấn đề bản chất chủ nghĩa Mác đã
được ông Angels trình bầy trong Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản. Điểm xuất phát và
là nền tảng là học thuyết đấu tranh giai cấp. Mục đích của cách mạng là thiết
lập chế độ công hữu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vô sản là giai cáp duy nhất không có
tư liệu sản xuất, không có đầu óc tư hữu mới là người chôn vùi chế độ tư hữu,
thiết lập chế độ công hữu xoá bỏ chế độ người bóc lột người, thực hiện một cuộc
sống : mọi người lao động theo năng lực của mình và được xã hội thoả mãn mọi
nhu cầu. Còn cuộc cách mạng của giai cấp vô sản, công hữu hoá tư liệu sản xuất,
tổ chức nền kinh tế có kế hoạch do nhà nước chỉ đạo, chủ nghĩa Mác này quá độ
nhấn mạnh phương pháp bạo lực. Tất cả các giai cấp có tư liệu sản xuất, riêng
tiểu nông, tư sản thành thị trí thức đều là những giai cấp tư hữu không thể
tham gia đội quân cách mạng. Đối với nông dân, Mác và Engels chủ trương hãy để
cho họ suy nghĩ trên mảnh đất nhỏ bé của mình và có thể tham khảo của Đức và
Nga, đưa họ vào tổ chức sản xuất theo phương thức công nghiệp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nhà sáng lập học thuyết cộng sản
chủ nghĩa phán đoán và dự báo quá lạc quan về sự khủng hoảng tan rã của chủ
nghĩa tư sản, tình thế cách mạng đã đến, giai cấp vô sản ở mấy nước công nghiệp
được vũ trang học thuyết cộng sản chủ nghĩa đoàn kêt lại đánh đỏ chủ nghĩa tư
bản giải phóng mình, đồng thời giải phóng toàn nhân loại. Hai ông nêu lên khẩu
hiệu chiến lược: Giai cấp vô sản các nước, đoàn kết lại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ảnh hưởng của chủ nghĩa Marx, trực
tiếp là dự báo nói trên, trong không khí nổi dậy ở thành phố Paris nước Pháp, xuất
hiện bản nhạc Quốc tế, nhấn mạnh: “<b><i>Đấu tranh này là trận cuối cùng, đoàn
kết lại để ngày mai, L’international, sẽ là xã hội tương lai..</i></b>”. <i>Bản
nhạc ấy đoàn kết lại để ngày mai vẫn được sử dụng trong phạm vi <b>hẹp</b> hơn</i>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Học thuyết cộng sản chủ nghĩa được
Marx và Engels trình bầy bắt đầu từ một tập bút ký viết chung năm 1824, bản
Tuyên ngôn Đảng Cộng sản và những công trình nghiên cứu chuyên đề là người cùng
soạn thảo công trình của từng người, trong đó có công trình lớn nhất là Bộ Tư
bản, Biện chứng phép tự nhiện, Chống During, <b><i>Chủ nghĩa xã hội không tưởng
và Chủ nghĩa cộng sản khoa học</i></b>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các công trình do hai ông viết trong
nửa thế kỷ được tập hợp trong toàn tập của hai ông. Gần như tất cả còn ở dạng
viết chưa xong. Tuy đã được trình bày có hệ thống có ba bộ phận: Triết học,
Kinh tế học, Chủ nghĩa xã hội, song thiếu một công trình khái quát về học
thuyết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chủ nghĩa Marx mở ra bước ngoặt lớn
trong lịch sử tư tưởng của loài người trong mấy nghìn năm từ hai trường phái tư
tưởng lớn. Duy vật và duy tâm, phương pháp biện chứng và phương pháp siêu hình
thành Chủ nghĩa Duy vật biện chứng, tổng kết các học thuyết cải tạo xã hội
không tưởng thành chủ nghĩa xã hội khoa học. Từ khoa kinh tế chính trị ban đầu
của Smith và Rocardo nâng lên thành một khoa học. Như vậy là từ gần ba nghìn
năm, liên tục loài người đi tìm con đường giải thoát từ nhiều phía khác nhau,
nhiều tông giáo và học thuyết thay đổi xã hội bất công và sau khi nâng lên
trình độ mới thành một học thuyết giải phóng xã hội, giải phóng con người, chấm
dứt giai đoạn bị tha hoá, đưa con người vào đúng vị trí chủ nhân. Là một khoa
học, lại mới trong hình thành nó đặt được nền móng song còn sơ sài, thiếu sót
và cả sai lầm mang theo đủ loại dấu vêt của các trường phái tư tưởng ra đời
trước nó giống như con người tách khỏi loài khỉ vẫn còn cái vết to tướng, chỗ
đuôi rụng. Đấy là những hiện tượng duy tâm chủ nghĩa, chủ quan duy ý chí, siêu
hình, không tưởng. Song, về nền tảng, nó là khoa học.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tiếp cận lần đầu tiên với một công
trình khoa học khổng lồ, những con người uyên bác và tiêu biểu cho đạo đức, lối
sống, người ta choáng ngợp, coi như tất cả đã đợc lý giải như một pho kinh
thánh cách mạng. Không phải, Marx nói: ”<b><i>Học thuyết của chúng tôi không
phải là một bộ kinh thánh tôn giáo chết cứng - mà chỉ là kim chỉ nam cho hành
động</i></b>”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Engels nói rõ hơn: “<b><i>Học thuyết
của chúng tôi chỉ là khởi điểm của sự tìm tòi sau này và phương pháp của sự tìm
tòi ấy, chúng tôi thống kê sẵn những công thức bếp núc của tương lai</i></b>”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ra đời ở mấy nước Tây Âu, sau khi
khoa học tự nhiên đã có ba phát kiến lớn, cuộc cách mạng công nghệ đang được
triển khai, hình thái kinh tế xã hội - tư bản chủ nghĩa còn đang ở giai đoạn
đầu, mặc dù tạo ra những mâu thuẫn xã hội gay gắt, nó đang xông tới, đẩy mạnh
quá trình cách mạng công nghiệp. Học thuyết Marx là sản phẩm của mấy nước như
nói ở trên giữa thế kỷ 19, đặt nó trong bối cảnh thế kỷ thứ 21 nếu không lạc
hậu thì không phải là khoa học. Chân lý bao giờ cũng là sản phẩm trong không
gian, thời gian nhất định. Không có chân lý vĩnh cửu, đó là chân lý vĩnh cửu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Qua ngoại suy, có thể bình giá chủ
nghiã Mác là một sơ thảo của một học thuyết giải phóng xã hội, giải phóng con
người cởi trói và chắp cánh cho con người bay lên. Là một khoa học đích thực,
nó không thể làm hoàn thiện ngay từ lúc mới ra đời. Con người là sinh vật duy
nhất biết tìm tòi, không ngừng tìm tòi. Nền văn minh trí tuệ không xuất hiện từ
một khoảng không. Chủ nghĩa Mác giống như bốn phép tính đầu tiên của toán học,
nó sơ sài song là cái nền để tiến lên hình thành cuộc cách mạng lớn của toán
học và các ngành khoa học tự nhiên khác bùng nổ trong thế kỷ 20, nó là Thuyết
Nhật Tâm mà về triết học, vật lý học nói chung là sự phát triển tế bào trong
sinh học. Oxy và Nitơ trong hoá học.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ba qui luật cơ bản của vật lý là hạt
nhân của khoa học vận động của vật chất lẫn tâm lý con người cũng thường xuyên
vận động và không nhắc lại một cách máy móc như Héraclite đã nói: “Người ta
không tắm hai lần trên cùng một dòng sông”. Trong phạm vi vi mô cũng như vĩ mô,
lịch sử nhân loại cũng vậy, phụ thuộc vào trình độ kỹ thuật sản xuất, phương
thức, hình thức kinh tế xã hội rất đa dạng, không thể tuỳ tiện dập khuôn. Như
vậy chủ nghĩa Marx là sản phẩm của lịch sử, nói cụ thể hơn là sản phẩm của nước
Anh, nước Pháp, nước Đức thế kỷ thứ 19. Ba nước ấy không phải là cả thế giơi.
Và thế giới không đứng ở chố đứng cách ngày nay 150 năm biến đổi đến chóng mặt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong lịch sử đấu tranh giai cáp là
một động lực, nhưng không phải là cơ bản và thường xuyên. Kỹ thuật sản xuất làm
thay đổi thế giới và cuộc sống của con người. Và cùng nhiều động lực khác. Nói
lịch sử loài người là lịch sử đấu tranh giai cấp là có vấn đề rồi tuy rằng nó
vẫn tồn tại trong xã hội có giai cấp. Đơn điệu hoá, cường điệu hoá đấu tranh
giai cấp, tât cả đều nhìn qua lăng kính giai cấp không thể tránh khỏi sai lầm như
: phân tích lịch sử trên văn hoá, nghệ thuật, trên lập trường giai cấp dẫn đến
méo mó nguy hiểm đả kích tất cả, tháo bỏ tất cả những gì mà giai cấp vô sản
không ưa. (Sự thật là lời nói một số người nhân danh giai cấp vô sản).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong hệ thống lý luận của Marx và
Engels có nhiều yếu tố tả khuynh đẩy nó đến chỗ trở thành một học thuyết đã thể
hiện ở quan niệm giai cấp cực đoan. Không phù hợp với cuộc sống thực tế ở nhận
định lạc quan một chiều, sự khủng hoảng tan rã của chủ nghĩa tư bản, tình thế
cách mạng đã chín mùi đối với toàn thế giới và khi đã giành được quyền lực rồi
có thể tiến thẳng vào xã hội cộng sản chủ nghĩa. Sự lạc quan đã dẫn tới chủ
nghĩa tả khuynh, về đường lối, phương pháp cách mạng, cho rằng hễ có giai cấp
vô sản ở mấy nước là đã đánh đổ các lực lượng thống trị hiện tồn. Không cần tập
hợp những lực lượng xã hội rộng lớn khác, trong đó có giới trí thức bị coi là
bọn thông thái rởm, - giai cấp tiểu tư sản thành thị đều là trung gian, ngả
nghiêng, hậu bị của chủ nghĩa tư bản và đều hướng tới chủ nghĩa tư bản. Và tệ
hại hơn nữa là muốn đồng thời với cách mạng chính trị, xã hội xoá bỏ luôn một
lúc mọi hình thái tín ngưỡng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhận định sự lặp lại của mọi hình
thái kinh tế xã hội đều giống nhau: sức sản xuất phát triển đến hẹn thì phá vỡ
quan hệ sản xuất không còn phù hợp nữa như mầm cây luá trong hạt thóc, con gà
trong vỏ quả trứng gà, và tất cả đều phải bằng bạo lực. Chủ nghĩa áy phá hoại
nền tảng và uy tín khoa học của học thuyết và dẫn đến những cuộc phiêu lưu đẫm
máu sau này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Về những quan niệm sai lầm nói trên
mà những người mác xít và cả Marx và Engels nữa, đấu tranh không khoan nhượng
những người đi theo con đường tiến hoá. Sự thật thì ở các nước công nghiệp hoá
cho đến ngày nay quần chúng lao động vẫn kiên trì đi theo con đường cải lương
để bảo vệ quyền lợi của mình, họ biêt rõ tình hình cho phép thay đổi cơ bản xã
hội tư bản chủ nghĩa và cuộc sống ở các nước tư bản chủ nghĩa, mà đáng buồn là
sự hấp dẫn ngược lại. Công dân các nước xã hội chủ nghĩa lần lượt và lén lút
chạy sang các nước tư bản chủ nghĩa. Bạo lực cách mạng, chuyên chính vô sản,
thiếu thốn đủ thứ, xã hội khép kín, làm cho người ta run sợ, lảng tránh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Giai cấp tư bản là giai cấp bóc lột,
bóc lột ngày càng nhiều, phải thường xuyên đối đầu với nhưng người lao động và
biết vươn tới qua cuộc cạnh tranh thường xuyên ác liệt trong giai cấp, loại trừ
lẫn nhau vẫn tồn tại được vì biết thường xuyên hoàn thiện kỹ thuật, cải cách
kinh tế, thay đổi chính sách nhằm tránh khỏi nguy cơ đụng đầu xã hội, biết
tranh thủ lòng người bằng thứ dân chủ hào nhoáng bảo đảm lợi ích của họ, biết
là bịp mà vẫn thích.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Là loại học thuyết giải phóng xã
hội, giải phóng con người phải là sự nghiệp toàn nhân loại, tại sao lại biến
thành của riêng của giai cấp vô sản, anh dũng nhưng nhỏ bé và vì phải lao động
cật lực mới đủ sống, còn đâu thì giờ và tiền của để trở thành phần tử của lớp
người tinh hoa. Marx đã viết học thuyết cộng sản chủ nghĩa không xuất hiện từ
phong trào công nhân vì những ngươì lao động không thề vươn tới trình độ đó,
giỏi nhất chỉ có thể đạt tới chủ nghĩa công đoàn. Học thuyêt này là công trình
của trí tuệ. Nói rằng, giai cấp duy nhất tán thành chế độ công hữu không ích kỷ
cá nhân, song Mác lại gán cho giai cấp vô sản nước Anh, nơi xuất hiện giai cấp
vô sản sớm nhât, danh hiệu quý tộc hoá. Ông cũng nói: cuộc cách mạng vô sản
giải phóng mọi người không phân biệt chủng tộc, giới tính. Logic của vấn đề này
phải là: Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng, quần chung làm nên lịch sử,
những người tiên phong phát hiện quy luật tiến hoá nhân loại, phải tự mình tổ
chức lại rồi tập hợp tất cả mọi người tán thành cải tạo chế độ hiện tồn, xây
dựng mới nền kinh tế của nhân dân, nền chính trị của nhân dân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Qua con đường thích hợp với hoàn
cảnh của mỗi dân tộc, mỗi thời đai, không gò ép vào một công thức, cách mạng tiến
hành ở từng dân tộc không có một trung tâm chỉ đạo và một công thức chung, cách
mạng là một quá trình lịch sử không thể thúc đẩy những cuộc đột biến không đủ
điều kiện.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cống hiến của Marx và Engels đối với
lịch sử là to lớn. Từ tuổi thanh niên hai ông đã lấy việc phục vụ nhân loại là
hạnh phúc của mình, chấp nhận mọi hy sinh, cả đời dốc sức vào việc tìm tòi con
đường giải phóng nhân loại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Có lẽ vì hoàn cảnh, những người lưu
vong suốt đời, hai nhà sáng lập học thuyết Mác buộc phải sử dụng một phương
pháp phi khoa học để tìm tòi khoa học.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tự mình soạn thảo, nghiên cứu, tìm
tòi cá nhân, cao nhất là sự trao đổi thân ái giữa hai người trực tiếp và gián
tiếp và bổ sung, sửa chữa cho nhau. Làm luận án tiến sĩ thì đúng. Tìm tòi một
con đường giải phóng nhân loại phải là sự nghiệp khoa học của nhiều cái đầu lớn
nhỏ. Tranh luận phê phán và sự phê phán là phương pháp khoa học. Ơ đây, hai ông
riêng rẽ soạn thảo và không hoan nghênh mọi sự phê phán, phản biện mà giành cho
mình quyền phê phán trước mọi quan điểm khác với quan điểm của mình. Đó là điều
tối kị đối với công tác khoa học. Socrate xứng đáng được tôn kính, tuy nhiên
chân lý quan trọng hơn: sự cọ xát mới ra chân lý. Không qua tranh luận, phê
phán, chân lý không sáng tỏ phương pháp của các nhà khoa học tự nhiên cần được
các nhà lý luận, khoa học xã hội và nhân văn tham khảo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần thứ hai</span></b></div>
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="color: blue;">Chủ Nghĩa Mác Vào Cuộc</span></b></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau khi chuyển Liên minh những người
chính nghĩa thành Đảng Cộng sản và công bố Tuyên ngôn của Đảng, hai nhà sáng
lập và được bầu làm người đứng đầu, Mác và Engels đi thẳng vào cao trào quần
chúng cách mạng đang diễn ra sôi nổi ở nước Pháp, nước Đức và mấy nước Tây Âu
khác, hướng phong trào công nhân, phong trào dân chủ tư sản sang dân chủ vô
sản. Cuộc đấu tránh của quần chúng mạnh mẽ chưa từng thấy, cả chính trị và vũ
trang suốt hai năm (1827-1828). Các thế lực cầm quyền phản kích dữ dội. Hai ông
bị toà án nước Đức và trục xuât khỏi nước Đức.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lúc đầu Marx ở Luân Đôn, Engels ở
Manchester làm thuê để sống và giúp gia đình bạn. Hai ông đều tiếp tục viết,
nghiên cứu và lãnh đạo phong trào cách mạng quốc tế. Marx bắt đầu viết công
trình đồ sộ suốt đời từ khi phải sống cuộc đời lưu vong đến khi qua đời vẫn
chưa xong bộ Tư bản. Ông ngã gục, từ dã cõi đời năm 1883. Năm 1863, Liên hiệp
những người lao động quốc tế, thường gọi là Quốc tế thứ nhất, ra đời giai cấp
công nhân, nhiều nước châu Âu lần đầu tiên có tổ chức xuyên quốc gia. Phong
trào công nhân đựơc khôi phục và phát triển hơn trước ở cả Tây Âu và Bắc Mỹ.
Paris tiêu biểu của phong trào cách mạng từ thế kỷ thứ 18, thế kỷ ánh sáng,
cuộc nổi dậy mãnh liệt năm 1789, dưới ảnh hưởng của Voltaire, Rousseau,
Montesquieu. Cao trào những năm 1860-1870 dẫn đến cuộc nổi dậy lần thứ hai dưới
ảnh hưởng mà nhiều khuynh hướng chính trị, xã hội khác nhau trong đó có chủ
nghĩa Mác. Cuộc đối đầu giai cấp diễn ra cực kỳ ác liệt, những người lao động
tổ chức cuộc đấu tranh vũ trang bằng đội quân của họ và lập công xã để tự quản
lý. Cuộc nổi dậy ở Paris và công xã Paris được bảo vệ chặt chẽ, anh dũng đương
đầu với cuộc phản kích quân sự dữ dội của quân đội và cảnh sát. Không mở rộng
được ra ngoài thành phố. Nhà cầm quyền Pháp, thoả hiệp với nhà cầm quyền Đức
chấm dứt chiến tranh giữa hai nươc, liên minh với nhau chống công xã.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc khởi nghĩa Paris thất bại sau
hơn 2 tháng. Mấy trăm nghìn chiến sĩ hy sinh và bị đi đầy ở các đảo xa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mác biểu dương nhân dân Paris xung
phong tận trời xanh và cho rằng một chính quyền cách mạng sẽ tìm thấy. Nhân dân
số đông là công nhân lập ra chính quyền và quân đội của mình, thi hành chính
sách công chức không phân biệt cấp bậc chỉ trả lương bằng công nhân trung bình,
giáo dục, y tế do công xã lo liệu cho mọi người. Hình mẫu này lại tăng thêm
chất tả của lý luận.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau cuộc thất bại của cuộc nổi dậy
này Liên hiệp những người lao động. (câu này không rõ nghĩa). Ông ta (?) phản
đối sự lãnh đạo phong trào cách mạng để quần chúng chủ động tổ chức và tự chỉ
huy và từ bỏ ban chỉ đạo của Quốc tế. Nó tự tan rã, tự tuyên bố hoàn thành sứ
mạng lịch sử chỉ là sự hợp pháp hoá. Một thoái trào kéo dài cho đến mãi những
năm 1880, sau khi Marx đã qua đời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngay dồ rTốhai ông sáng lập: cách
mạng bao lực, chuyên chính vô sản. Sau thất bại của Paris, Marx đề xuất lý luận
về thời kỳ quá độ từ chủ nghĩa tư bản với hai giai đoạn xã hội chủ nghĩa và
cộng sản chủ nghĩa, là chưa phải, là chủ nghĩa cộng sản cũng không là chủ nghĩa
tư bản. Vấn đề rất khó hiểu và không thực hiện sau này ở các nước dân chủ nhân
dân. Mao thì sáng tạo một nền chuyên chính 4 giai cấp, khi giành được chính
quyền, ông bác bỏ luôn cùng với nền kinh tế ”Tứ diện bát phương”, đi thẳng vào
nền kinh tế công hữu hoá kế hoạch hoá kiểu Liên Xô, không bao lâu, lại thiết
lập công xã nhân dân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ai không theo con đường bạo lực mà
chủ trương đấu tranh hợp pháp dưới chủ nghĩa tư bản, hạn chế sự bóc lột của nó,
giành quyền dân chủ bị phê phán là cơ hội chủ nghĩa, coi là thù địch với cách
mạng cho nên đòn tiến công chính phải nhằm vào các lực lượng trung gian tiểu tư
sản. Sau này Liên Xô coi là một trong sáu bài học trong lịch sử Đảng Cộng sản
Liên Xô. Như vậy là lý luận của Marx và sau này được thể hiện trong thực tiễn
là quyết liệt chống giai cấp tiểu tư sản cả thành thị lẫn nông thôn, coi giai
cấp này là đồng minh tự nhiên của giai cấp tư sản. Nội bộ phong trào cộng sản
các nước và quốc tế trong thời gian 170 năm bị chia rẽ về vấn đề này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trên thực tế thuyết bạo lực cách
mạng chuyên chính vô sản, xông tới lật đổ chủ nghĩa tư bản không được ủng hộ
rộng rãi, con đường hoà bình, dân chủ vẫn được ủng hộ rộng rãi hơn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 1895, trước khi qua đời, Engels
thừa nhận rằng dự báo về một cuộc cách mạng nổ ra ở trung tâm của chủ nghĩa tư
bản đã không được chứng minh, nghĩa là nó chỉ là một niềm hy vọng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vì sao cách mạng lại nổ ra và thắng
lợi ở nước Nga dẫn đến sự ra đời của Liên bang Xô Viết. Bất kỳ sự thay đổi
chính quyền nào cũng đều đo sự suy yếu của chính quyền đang tồn tại và thế lực
đối lập mạnh hơn, lại nắm được thời cơ, hành động đúng. Là một đế chế mạnh ở
châu Âu đã từng nhiều phen tranh chấp bằng quân sự chống các thế lực phong
kiến, tư bản khác nổi bật là đánh thắng đội quân lớn mạnh nhất đầu thế kỷ 19
của Napoléon Bonaparte. Liên minh với Anh và Pháp chống Đức, Ao, Hung trong
cuộc chiến tranh đế quốc chủ nghĩa châu Âu thường gọi là chiến tranh thế giới
thứ nhất, nước Nga bị kiệt quệ, công nghiệp, nông nghiệp đình đốn, nhân dân nổi
dậy đòi hoà bình và bánh mì, chống chiến tranh, đội quân khổng lồ 5 triệu binh
sĩ tan rã, đảo ngũ hàng loạt, một bộ phận nhập đội ngũ cách mạng của nhân dân,
trước hết vì không sông nổi và chiến đấu tuyệt vọng với quân Đức, Ao, Hung.
Tình thế cách mạng xuất hiện. Khi cuộc chiến tranh là giữa hai thế lực đế quốc
chủ nghĩa bắt đầu nhằm chia lại các nước tham chiến, biến chiến tranh đế quốc
thành nội chiến cách mạng mà yêu cầu các đảng công nhân chống lại cuộc chiến
tranh ấy. Lời kêu gọi ấy chỉ được hưởng ứng ở nước Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đảng công nhân xã hội dân chủ Nga
khi ra đời chủ trương làm cuộc cách mạng tư sản dân chủ. Vì Đảng này bị chia rẽ
thành hai đảng đa số và thiểu số và không thực hiên liên minh với các đảng
chống chế độ phong kiến, lực lượng không đủ mạnh, cuộc nổi dậy tháng Hai năm
1917, đảng của Lênin ở thế yếu, các đảng khác nắm được cơ hội lãnh đạo cuộc nổi
dậy đánh đổ triều đình Nga, thiết lập chế độ nghị viện, chống đảng công nhân xã
hội dân chủ có khuynh hướng tư sản. Lênin kêu gọi chuyển sang cách mạng vô sản
nhằm nắm quyền lãnh đạo, tập hợp lực lượng giữa nước Nga và các nước thuộc địa
của nước Nga vào con đường xã hội chủ nghiã, thực hiện những nhiệm vụ của cách
mạng vô sản như đã vạch ra trong Tuyên ngôn Đảng Cộng sản, thiêt lập nền chuyên
chính vô sản, bãi bỏ kinh tế tư bản chủ nghĩa, tiến hành cách mạng ruộng đất
thi hành chính sách phân phối cộng sản chủ nghĩa kết hợp với chính sách thời
chiến, tịch thu lương thực thừa, phân phối theo khẩu phần. Nền kinh tế gần như
sụp đổ từ 1917 đến 1920. Cuộc khủng hoảng kinh tế xã hội và cả chính trị bùng
nổ. Nhạy bén về chính trị và lý luận, Lênin nhận định rẳng, tiến thẳng vào chủ
nghĩa cộng sản ở nước Nga là nước tiểu nông mênh mông như biển cả là điên rồ,
lúc đó nước Nga đứng trước các vực thẳm giữa một bờ là những nhiệm vụ mênh
mông, bên ka là sự bần cùng thảm hại về vật chất và văn hoá. Nhiệm vụ trọng tâm
của nhà nước cách mạng là san bằng các hố đó. Ông điều chỉnh lại nhận thực về
con đưòng mới đưa nước Nga lên chủ nghĩa cộng sản. Quan điểm ban đầu của ông về
cách mạng thế giới rất lạc quan, cho rằng chủ nghĩa tư bản quốc tế đã phát
triển đến giai đoạn cuối cùng là chủ nghĩa cộng sản. Sau thắng lợi của Cách
mạng Tháng 10, ông chờ đợi sự bùng nổ cách mạng Tây Âu và cách mạng dân chủ
phương Đông. Chờ mà chẳng đến. Ông đề xuất quan niệm xây dựng xã hội cộng sản
bên cạnh xã hội tư bản chủ nghĩa. Nhà nước tiến lên chủ nghĩa cộng sản, xây
dựng nền kinh tế mở cửa, kêu gọi đầu tư của chủ nghĩa tư bản và thi hành chính
sách tô nhượng, khuyến khích kinh tế thị trường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quan niệm này phù hợp với qui luật
kinh tế xã hội. Chẳng may bị ám sát hụt năm 1918, viên đạn nằm sâu trong bả vai
không gắp ra được, sức khoẻ của ông giảm sút rồi qua đời sau năm 1924.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Do tư tưởng chính trị cho rằng chỉ
có giai cấp vô sản mới làm được cách mạng và bạo lực là con đường không thể
tách được, Đảng của Lênin cũng thi hành chính sách tả khuynh và đấu tranh ác
liệt giữa cách mạng và cải lương mà đội ngũ bị thu hẹp, không thu hút được nhân
tài. Những người lãnh đạo nhà nước Xô Viết có tài năng rất hiếm, kể cả những
người đứng đầu đảng thiểu số như Trótky, Kamênép, Zinoviep và các sĩ quan cũ.
Nhiều cán bộ chưa biết chữ, Lênin chủ trương dùng chuyên gia tư sản và nói thật
rằng chúng tôi sẵn sàng đổi 100 người bolchevich kém cỏi lấy một chuyên gia tư
sản. Ông thấy rõ rằng không thể xây dựng một xã hội mới bằng con người không có
học. Xuất khẩu được một lô hàng thu được mấy triệu bảng Anh. Ông quyết định
dùng số tiền để mua bút chì chống nạn mù chữ. Văn hoá là một yếu tố quan trọng
của sự phát triển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau khi Lênin qua đời, cuộc tranh
chấp quyền lực nổ ra nguy hiểm mà ông cảm thấy từ trước. Nắm quyền lãnh đạo,
Stalin gạt bỏ gần hêt lớp cận vệ già trong đó có: Trótky, Kamênép, Zinoviep,
Bukharin. Người ta nói rằng Kirôp chết đột ngột do Stalin gạt bỏ một đối thủ lợi
hại. Là một nhân vật không đủ tầm cỡ đứng đầu một Nhà Nước kiểu mới xưa nay
chưa từng có, Stalin trở lại con đường ban đầu của chủ nghĩa cộng sản gọi là
thời chiến, bác bỏ chính sách kinh tế mới, đẩy mạnh công nghiệp hoá, tập trung
toàn bộ vốn liếng cho công nghiệp nặng, mở chiến dịch tập thể hoá nông nghiệp,
xoá bỏ mọi hình thức tư liệu. Vấp phải sự chống cự ở trong Đảng và của nông
dân, một cuộc thanh trừng nội bộ và thủ tiêu phú nông. Hàng triệu sinh mệnh bị
thủ tiêu không thương tiếc. Năm 1936. Stalin tuyên bố đã xây dựng xong chủ
nghĩa xã hội, đất nước đi vào xây dựng cơ sở vật chất của chủ nghĩa cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đầu thế kỷ thứ 20, cuộc khủng hoảng
kinh tế, khủng hoảng thị trường dẫn đến cuộc chiến tranh bốn năm (1-8-1914 -
11-11-1918) giữa hai tập đoàn đế quốc Anh, Pháp, Nga và Đức, Ao, Hung. Sau cuộc
chiến tranh ấy nền kinh tế tư bản chủ nghĩa thế giới lâm vào cuộc tổng khủng
hoảng, bắt đầu từ nước Mỹ rồi mở rộng ra toàn thế giới, kéo dài bốn năm. Để
khắc phục cuộc khủng hoảng gay gắt đó, tổng thống nước Mỹ, Fr. Roosevelt thi
hành chính sách mới, cuộc khủng hoảng từng bước được khắc phục. Nước Đức cho
rằng mình bị thiệt thòi trong việc chia lại thị trường thế giới tại Hội nghi
hoà binh Versailles chuẩn bị chia lại lần nữa. Do sự chia rẽ giữa Đảng Cộng sản
và Đảng Xã hội dân chủ chiếm đa số trở thành đảng thiểu số so với Đảng Quốc gia
xã hội do Adolphe Hitler đại biểu của giai cấp đại tư sản. Lên cầm quyền, đảng
này tập trung mọi quyền lực vào việc chuẩn bị một cuộc chiến tranh thế giới mới
với một đội quân khổng lồ là 5 triệu người và mấy trăm sư đoàn bộ binh, pháo
binh, thiết giáp, không quân. Phối hợp với các lực lượng phát xít Italia và
quân phiệt Nhật bản, bọn phát xít Đức lập ra trục phát xít và tuyên bố chiến
tranh, Stalin tuyên bố xoá bỏ Hiệp định Versailles.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong thời gian đó, Stalin tuyên bố
bãi bỏ chính sách kinh tế mới, thực hiện kế hoạch năm năm lần thứ nhất đẩy mạnh
công nghiệp hoá đất nước đi liền với chiến dịch ba năm tập thể hoá đất nước,
toàn bộ nền nông nghiệp mênh mông mà các nước trong Liên bang Xô viết vấp phải
sự chống đối trong đảng và trong xã hội, Stalin phát động cuộc tấn công quyết
liệt chống các thế lực chống đối nói là để làm trong sạch đảng, xoá bỏ triệt để
các giai cấp bóc lột trong đó có tầng lớp nông dân giàu được nâng lên thành một
giai cấp. Sự đảo lộn và tổn thất trong đảng và trong xã hội cực kỳ to lớn, bộ
phận đảng viên hoạt động từ năm 1903 đến 1917, chỉ đạo và là nòng cốt cuộc khởi
nghĩa tháng Mười bị thủ tiêu tàn bạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Gần 90.000 sĩ quan các cấp kể từ
nguyên soái trở xuống bị nghi là gián điệp của Đức, bị loại bỏ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền kinh tế suy yếu và đảo lộn. Quân
đội và nhân dân không sẵn sàng đương đầu với một cuộc chiến tranh xâm lược to
lớn chưa từng thấy trong lịch sử.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tại Đại hội lần thứ VII Quốc tê Cộng
sản tháng 9 năm 1939, nghị quyêt của Đại hội lần thứ VII bị phê phán là tả
khuynh, một nghị quyết mới chủ trương các Đảng Cộng sản liên minh với các Đảng
Xã hội chủ nghĩa, xã hội dân chủ và các lực lượng tiến bộ khác lập thành Mặt
trận dân chủ chống chủ nghĩa phát xít và chiến tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhằm tránh một cuộc chiến tranh với
nước Đức phát xít trong tình hình đất nước và các lực lượng vũ trang chưa sẵn
sàng, Liên Xô phải ký hiệp ước không xâm lược lẫn nhau đồng thời thực hiện một
cuộc phản kích đối với Mỹ, Anh, Pháp cự tuyệt để nghị cuả Liên Xô thành lập một
liên minh chống phát xít. Chủ trương của các nước này là ký hiệp định với Đức,
hiệp định Muy-nich đẩy các nước phát xít phát động chiến tranh chống Liên Xô.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tháng 9 năm 1939, Đức tiến công Ba
Lan và Tiệp Khắc, tháng 5 năm 1940, tiến công và xâm lược nước Pháp. Bị đánh
bất ngờ không qua tuyến phòng thủ quan trọng nhât là Maginot, nước Pháp bị đánh
bại trong một thời gian chớp nhoáng, phương châm chỉ đạo chiến tranh của Đức do
có lực lượng quân sự mạnh hơn tất cả các nước khác lúc bấy giờ. Đối với nước
Anh hồi đó, Hitler tiến hành chiến tranh phá hoại bằng không quân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mussolini tiến công nhiều nước dân
chủ. Đưa ra thuyết khối thịnh vượng chung Đại Bảo A, thực chất là thiết lập
không gian sinh tồn của mình, Nhật phát động cuộc chiến tranh chống Trung Quốc,
bắt đầu từ Mãn Châu năm 1931, mở rộng ra Bắc Kinh năm 1937, phối hợp nhịp nhàng
với Đức và Italia, phát động chiến tranh ra toàn khu vực châu A, Thái Bình
Dương. Trong khi đó, Mỹ, Anh, Pháp thi hành chính sách quen thuộc lâu đời ở
Trung Hoa “toạ sơn quan hổ đấu”, tuyên bố lập liên minh dân chủ với Liên Xô,
chống Đức, Italia, Nhật Bản nhưng chỉ chờ các nước trục phát xít, tiến công và
làm suy yếu Liên Xô rồi hành động loại trừ cả hai, chiếm cả thế giới để chia
nhau. Chính trị quốc tế là như vậy đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tháng 6 năm 1941, sau khi chiếm phần
lớn các nước Tây Âu, Đông Âu, Đức chuyển trọng tâm chiến tranh sang Liên Xô
bằng phần lớn lực lượng lục quân, cơ giới, pháo binh, không quân. Gần như bị
tiến công bất ngờ, phòng thủ phía tây bị chọc thủng, quân phát xít tiến chớp
nhoáng sang phía đông Liên Xo hình thành hình thái quân Đức lập một phòng tuyến
Bắc-Nam Lêningrat-Mockba và xuống xa hơn. Quân đội Xô viết chống đỡ yếu ớt và
bị những tổn thất nặng nề. Nhờ tinh thần anh dũng của nhân dân và các chiến sĩ
các lực lượng vũ trang, giữ được Leningrad - Mockba. Quân đội Đức phải chịu cái
rét ghê gớm mùa đông năm ấy. Sang màa Xuân chúng mở rộng chiến tranh vẫn với
chiến thuật chiến tranh chớp nhoáng xuống phía Nam, chiếm Kharkov, Kuôcxe,
Stalingrad, Kiev, quân đội Liên xô chiến đấu anh dũng, sau những trận chiến đấu
từ hai thành phố lớn lúc đầu. Hàng chục nguyên soái và tướng lĩnh xuất hiện.
Cuộc chiến đấu được tiến hành dưới khẩu hiệu bảo vệ Tổ quốc Xô viết. Quần chúng
đông đảo tham gia cuộc chiến đấu. Hậu phương chiến tranh vững vàng. Tinh thần
cách mạng Nga được cao độ phát huy. Trận chiến đấu thắng lợi, trên mặt trận
Stalingrad Đông-Xuân 1942 (?)mở ra bước ngoặt lớn, quân đội Liên Xô từ phòng
thủ chiến lược chuyển sang tiến công chiến lược, đánh quặt về phía Tây, lần
lượt đẩy quân Đức về phía chúng xuất phát, giải phóng lãnh thổ phía Tây,
Mockba, Leningrad, đuổi quân Đức ở Tiệp Khắc, Hungari, Bungari, Rumani và cuối
cùng đến phía Đông nước Đức và Berlin. Quân đội Mỹ, Anh chờ đợi, kéo dài việc
mở mặt trận thứ hai đánh vào phía Tây, giảm bớt gánh nặng cho Liên Xô. Mỹ, Anh
hứa hẹn ở Hội nghị Teheran giữa Roosevelt, Churchill, Stalin, nhưng chỉ đến đầu
tháng 4 năm 1944, mặt trận thứ hai mới được mở. Quân đội Mỹ, Anh đổ bộ vào
Normandie nước Pháp, chạy đua với quân đội Liên Xô đánh chiếm đất và chiến lợi
phẩm khác. Tháng 5 nước Đức phát xít đầu hàng. Ba nước tư bản chiếm phía Tây,
quân đội Liên xô chiếm phía Đông nước Đức, hình thành các thế đối đầu giữa 3
nước tư bản, một nước xã hội chủ nghĩa 1919 đến năm 1990. Cuộc chiến tranh lạnh
bắt đầu từ cuộc gặp Truman, Churchill tháng 6-1946. Ơ đây có thể bàn về khả
năng sự cam kết giữa Mỹ, Anh, Pháp, Liên Xô, hợp tác xây dựng nền hoà bình thế
giới. Việc đó không thành là lỗi ở cả hai bên, bên nào cũng muốn làm chủ không
thoả hiệp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lấy nguồn cảm hứng từ chủ nghĩa Mác
Lênin đã giải quyết và hình thành hệ thống lý luận về cách mạng của nước Nga
rất khác các nước Anh, Pháp, Dức về chính trị, kinh tế, xã hội, chủ nghĩa
chuyên chế phong kiến Âu, A ở nước Nga rất đậm nét, như ở Đức (Prusse) Pháp và
Anh, song cũng giống và không giống ba nước nói trên và cả Trung quốc hoàn toàn
A với nền chuyên chiính Tần - Hán. Sau khi Lênin qua đời năm 1924, Stalin nêu
hệ thống lý luận mà Stalin là biểu tượng quốc tế không phải chỉ là hiện tượng
Nga và khẳng định rằng nó là đỉnh cao của chủ nghĩa Mác. Bài nói của Stalin:
“Những nguyên lý chủ nghĩa Lênin”, viết theo lăng kính của ông ta và nhằm xác
định vai trò lý luận của ông và có lẽ ông cho rằng là người đứng đầu nhà nước
vô sản đẩu tiên và đồng thời là người đứng đầu phong trào cộng sản quốc tế, chỉ
ông mới có thẩm quyền giải thích chủ nghiá Mác, chủ nghĩa Lênin, giống như chỉ
riêng thánh Phao-lồ, người giữ nhà thờ Jesu Kito mới có thẩm quyền giải thích
kinh thánh. Chủ nghĩa Mác, chủ nghĩa Lênin, ông chỉ nói - mình chỉ là một người
mac-xit, chủ nghĩa Lênin là do Stalin phong.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài giải thích gốc của Stalin được
truyền bá là sách gối đầu giường hoặc kinh thánh của những người cộng sản.
Trong 3 người đứng đầu Liên Xô tự phong là nhân vật kinh điển số 2 đứng đầu
phong trào cộng sản quốc tế, trước tác của ông cũng nhiều (không nhất thiết tất
cả đều do ông viết), đều được coi là kinh diển vì cuốn sách mang tên ông đều có
in ảnh bốn người ngang nhau. Ông ký tên nhiều sách. Phần lớn là văn kiện (các
báo cáo chính trị). Những trước tác chủ yếu của ông là những bài nói chuyện nói
trên, những bài chống các loại gọi là chủ nghĩa cơ hội, Giản sử lịch sử Đảng
Cộng sản Liên Xô. Những sách này thuộc loại mọi người phải đọc, và nói trái là
chống Đảng. Người ta cũng gọi chủ nghĩa Stalin không phải là quá đáng vì có chủ
nghĩa Tôn Văn, chủ nghĩa Gandhi và nhiều chủ nghĩa khác. Stalin viết và nói,
nhất là để đứng đầu một Đảng Cộng sản nhiều năm nhất, 1903-1990, và một Nhà
nước có lãnh thổ bằng 1/6 diện tích quả đất từ năm 1923 - 1993.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Điều cần nhận định là qua lý luận và
hành động, Stalin đã trình bày trước nhân loại một học thuyết tả cực đoan và
hành động thì tàn bạo, độc ác. Ông là một nhà độc tài thô bạo. Trong những bài
nói, bài viết của mình, Stalin đã đưa ra nhiều luận điểm quá tả như: giới thiệu
Lênin chỉ nói những vấn đề thuộc về chiến lược, sách lược nhấn mạnh những cái
tả. Ba cương lĩnh cách mạng được khởi thảo dưới sự chỉ đạo của ông đủ tiêu biểu
cho chủ nghĩa tả khuynh về mặt lý thuyết. Bãi bỏ chính sách kinh tế mới của
Lênin, tập trung vào sự nghiệp công nghiệp hoá, ưu tiên xây dựng những cơ sở
công nghiệp nặng, xoá bỏ toàn bộ các hình thức sở hưũ, kế hoạh tập trung nền
kinh tế chủ nghĩa còn là sản xuất, xoá bỏ triệt để thương nghiệp và dịch vụ.
Cuộc đấu tranh chống hiện tượng mà ông gọi là tả khuynh thật là khốc liệt, xoá
bỏ tầng lớp phú nông, tập thể hoá là xoá bỏ cả tiểu nông và toàn bộ giai cấp
nông dân, nông trường viên và xã viên nông trang là người lao động nông nghiệp.
Chính sách tiền lương và phân phối đến toàn xã hội và viên chức của Nhà nước Xô
viết cực kỳ sai lầm vì nó triệt tiêu động lực sáng tạo của người lao động, do
đó mà năng suất lao động lúc cao cũng chỉ băng 1/3 của lao động các nước tư
bản. Ăn ít cũng không thể làm nhiều.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Stalin nhận định, quá trình đi lên
chủ nghĩa xã hội trên toàn thế giới bắt đầu là thắng lợi của cách mạng tháng
10, là quá trình chuyển đổi từ sự bao vây chủ nghĩa tư bản đối với chủ nghĩa xã
hội thành quá trình ngược lại. Nền chuyên chính vô sản càng ngày càng phải
quyết liệt hơn vì sự phản ứng của các giai cấp bị đánh đổ đến gần sự thắng lợi
của chủ nghĩa xã hội cũng giãy giụa, điên cuồng, thất vọng. Chuyên chính vô sản
chẳng những phải tiêu diệt các giai cấp tư sản mà còn phải tiêu diệt những mầm
mống của nó trong xã hội, nền sản xuất hàng ngày, hàng giờ đẻ ra chủ nghĩa tư
bản (luận điểm này của Lênin được nhấn mạnh và quán triệt trong hành động).
Những kết luận nêu trong giản sử lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô cũng là tiêu
biểu của chủ nghĩa tả về công tác lý luận tổ chức đảng, chống khuynh hướng tiểu
tư sản. Nêu cao tác dụng phê bình và tự phê bình nhưng không bao giờ phê bình
mà phản kích ác liệt những người phê bình cơ quan lãnh đạo. Liên hệ với quần
chúng chỉ là điều nói suông (càng ngày càng xa cách trong thực tế). Sau chiến
tranh, nền kinh tế của Liên Xô dược khôi phục về đại thể, sau một kế hoạch 5
năm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trước khi qua đời, tại Đại hội lần
thứ 19, tháng 1 năm 1953, tức là cách Đại hội lần thứ 18 họp năm 1938, 15 năm,
trong lời bế mạc, Stalin kêu gọi các Đảng cộng sản giương cao ngọn cờ dân tộc,
dân chủ mà tiến lên. Lời nói lúc sắp mất của một người thường tỉnh táo. Một
cuộc tranh chấp quyền lực lập tức xuất hiện.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khrouchev bắn chết trùm mật vụ Béria
ngay tại phòng họp của Bộ Chính trị ở điện Kremlin. Tiếp đó là việc cách chức Malenkov,
người được Stalin chọn làm nhân vật số hai thay Zdanov chết đột ngột.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nắm quyền lãnh đạo cao nhất,
Khrouchev chuẩn bị triệu tập Đại hội lần thứ 20 để tố cáo tội ác của Stalin,
nêu lên phương hướng một cuộc cải cách lớn. Ông đưa ra thuyết Đảng của toàn
dân, Nhà nước của toàn dân bảo vệ hoà bình, cùng tồn tại hoà bình với chủ nghĩa
tư bản, quá độ hoà bình từ chủ nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội. Về lý thuyết
có thể chấp nhận. Song, trên thực tế Khrouchev phê phán sự sùng bái cá nhân
Stalin sang tự sùng bái ông. Vừa nói cùng tồn tại hoà bình vừa khiêu khích chủ
nghĩa đế quốc (đưa tên lửa sang Cuba). Ông hứa thi hành một cuộc cải cách kinh
tế theo tinh thần tự do hoá kiểu Liborman, trên thực tế, thực hành cuộc khai
hoang lớn, trồng ngô, vụ đầu thu hoạch rất khá, được coi là con đường dẫn đến
việc nâng cao đời sống của nhân dân như ông nói chủ nghĩa nào hơn chủ nào, phải
lấy thước đo là miếng thịt bò rán to hay nhỏ. Vài vụ sau, đồng trơ đất thịt,
cây ngô, bắp ngô nhỏ lại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thất vọng, Khrouchev nói và làm tuỳ
hứng và không tự kiềm chế, lúc nào cũng thao thao bất tuyệt: Nhân cách thô lỗ,
ông phê phán chủ nghĩa bè phái của Stalin, song ông cũng thi hành chính sách bè
phái của ông, hình thành vây cánh, gạt bỏ những người khác quan điểm như :
Molotov, Kaganovich, Pervukhin, Serpilov.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tháng 11 năm 1964, nhân khi ông đi
Beograd thăm ông bạn Tito, các tướng lĩnh do Zoukov người anh hùng giải phóng,
đánh đổ ông, đưa Bréjenev lên thay. Sự thật thì người đứng đầu cuộc chính biến
này là Souslov người làm công tác lý luận thời Stalin. Brejenev là một trung
tướng chuyển ngành làm Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Arménia, Kôxưghin là Phó
thủ trưởng cũ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nhân vật này quay trở lại con
đường Stalin, thi hành chính sách của ông này do Souslov dẫn đầu...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đẩy mạnh phát triển kinh tế theo
chiều rộng, chủ yếu là khai thác tài nguyên thiên nhiên, đạt được nhịp độ tăng
trưởng cao, đời sống kinh tế nhộn nhịp, đời sống của nhân dân khá hơn trước.
Việc phát triển kinh tế theo chiều rộng chỉ có giới hạn vì vùng khai thác sâu
và đi xa, giá thành càng tăng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nửa sau những năm 1970, nền kinh tế
đi xuống. Tình hình lại căng thẳng vì, một mặt là cuộc chạy đua vũ trang với
các nước đế quôc, chi phí quốc phòng luôn luôn ở mức cao. Mặt khác, cuộc tranh
chấp quyền lãnh đạo với Trung Quốc, ngân sách chi cho việc tập hợp lực lượng
cũng khá lớn. Kinh tế và đời sống đều xuống dốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ba nhà lãnh đạo cao nhất không tránh
khỏi già yếu. Mọi hoạt động trị trệ, ấy thế mà, sau khi nêu khẩu hiệu xây dựng
xã hội phát triển liên tiếp thì đề xuất khẩu hiệu mới quá độ lên chủ nghĩa cộng
sản bằng xây dựng những công trình đồ sộ cộng sản chủ nghĩa như việc mở rộng
đường xe lửa dọc Baican, Souslov, Brejenev, Koxưghin lần lượt ra đi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong hai năm, bốn lần thay đổi Tổng
Bí thư, sau Brejenev là Anđrôpov. Ông này muốn thi hành một cuộc cải cách thật
sự, ông là một người có tầm cớ. Chẳng may số phận không dành cho ông sự nghiệp
ấy. Ông sớm từ trần.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc tranh chấp quyền lực lại dẫn
đến một sự dung hoà đưa Chernenkô, một người suốt đời làm công tác hành chính,
đã già, làm Tổng Bí thư. Vì đã già ông cũng ra đi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Gorbachev được bầu với 57% số phiếu
của Uỷ ban Trung ương (lần đầu có cuộc bầu cử sòng phẳng vì có sự tranh chấp)
và Gorbachev hành động như thế nào như ở trên đã nói. Ông cũng là người phiêu
lưu, hành động tuỳ hứng, không có phương hướng rõ ràng, thúc đẩy quần chúng lại
bị quần chúng thúc đẩy “thất quốc vong gia”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đến đây, chuyển sang nói về chủ
nghĩa Marx vào cuộc ở Trung Quốc, nước đông dân thứ nhất, rộng thứ hai trên thế
giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc cách mạng dân chủ tiến bộ của
ông Tôn Văn, không theo mô hình mấy nước Tây Âu, nổ ra và thắng lợi năm 1911 ở
Nam Trung Quốc bị chuyển hướng năm 1911 theo con đường cũ phong kiến quân phiệt
của Viên Thế Khải. Nhân vật này bị đánh đổ. Ông Tôn trở lại chính quyền. Nhân
thắng lợi của cách mạng Nga, ông hướng theo nước Nga, thay đổi chính sách từ
cuộc cách mạng mang bản chất tư sản, chuyển sang thi hành chính sách liên minh
với nước Nga, hợp tác với giai cấp công nhân. Lênin ủng hộ chủ trương của Tôn
Văn, thiết lập liên minh và đáp ứng yêu cầu cử cố vấn đến và nhận người Trung
Quốc đến nước Nga học. Tiếc thay năm 1924, Lênin qua đời. Năm 1925 ông Tôn cũng
không ở lại. Các thế lực phản động Trung Quốc trỗi dậy. Năm 1927 Tưởng Giới
Thạch, người đã học ở Liên Xô cùng với ông Tôn và Tôn Khoa dùng bạo lực lật đổ
chính phủ trung ương. Viên Thế Khải đứng đầu bãi bỏ liên minh Trung Quốc - Nga
và hợp tác với công nông trong nước. Tưởng phát động một cuộc khủng bố trắng.
Các thế lực phong kiến lãnh chúa, quân phiệt còn cơ sở mạnh ở Trung Hoa không
nhường bước cho một chế độ dân chủ tiến bộ dù bản chất vẫn là tư sản, giống như
nước Pháp những năm 1790 không chấp nhận phái Jacobain lập lại chế đô phong
kiến để tự nó xây dựng nền kinh tế tư bản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thắng lợị của cách mạng Nga, có ảnh
hưởng trực tiếp đến Trung Quốc, trực tiếp đối với phong trào yêu nước của thanh
niên và tầng lớp trí thức. Những người lãnh đạo phong trào Ngũ Tứ (49) đã thành
lập Đảng Cộng sản Trung quốc. Những người đó là Trần Độc Tú, Lý Đại Chiêu và Cù
Thu Bạch. Họ theo con đường của Lênin và chính sách của Tôn Văn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau cuộc chính biến của Tưởng, phái
chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa Stalin, 28 người bolchevick, đã học ở Liên Xô về,
chủ trương phát động cuộc Đại cách mạng vô sản đánh đổ chế độ quân phiệt, Mao
Trạch Đông cũng theo phái này, lúc đầu đánh đổ Trần Độc Tú không tán thành con
đường đó vì cũng cho rằng Trung Quốc chưa đủ điêù kiện làm cách mạng vô sản.
Một cuộc khởi nghĩa công nông ở thành thị và nông thôn đánh đổ chính quyền quân
phiệt. Thiết lập các phe Xô viết. Cuộc khởi nghĩa và đấu tranh vũ trang nổ ra
từ cuối năm 1927 mở rộng cả vùng Hoa Nam và Hoa Bắc kéo đến cuối năm 1934, bị
năm lần vây quét của quân Tưởng, các lực lượng Hồng quân công nông phải rút lui
về phía Tây Trung Quốc. Trên đường rút quân đến thị trấn Tuấn Nghĩa thuộc tỉnh
Quế châu, Mao Trạch Đông, Uỷ viên trung ương Đảng Cộng sản chuẩn bị khu xô viết
Hồ Nam, vận động một cuộc hội nghị, ngoài Mao có Trương Văn Thiên (Lạc chú),
Tổng Bí thư Trương Quốc Đào, phó Tổng Bí thư Chu Ân Lai, uỷ viên Bộ Chính trị,
Chủ tịch Uỷ ban quân sự, Chu Đức phê phán sai lầm của Trung ương do Vương Minh,
Uỷ viên ban chấp hành Quốc tế Cộng sản chỉ đạo dẫn đến thất bại buộc phải rút
lui. Hội nghị đồng ý và cử Mao là Uỷ viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Uỷ ban quân sự
chỉ huy cuộc rút quân. Trên đường rút quân nảy ra cuộc mâu thuẫn về hướng rút:
Mao về Thiểm Tây, Trương về Khang Tạng. Đội quân phải chia thành hai đội theo
Tây Nam và Tây Bắc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi đi tổng số quân là 300.000, khi
đến Thiểm Tây chỉ còn 30.000 (lực lương theo Mao) Sau khi củng cố lực lượng vũ
trang còn lại và xây dựng khu căn cứ ở Diên An, Mao mở chiến dịch phê phán
đường lối chính trị giáo điều làm theo cương lĩnh cách mạng của Đại hội Quốc tế
Cộng sản do Stalin chỉ đạo soạn thảo, phát động Đại cách mạng vô sản. Cuộc đấu
tranh diễn ra cực kỳ ác liệt. Vương Minh, Lý Lập Tam, bị phê phán đích danh và
cách hết mọi chức vụ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một Ban lãnh đạo mới được chỉ định
gồm Mao là Chủ tịch và các nhân vật trọng yếu sau đây: Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân
Lai, Trần Vân, Nhiệm Bật Thời, Khang Sinh. Phê phán và bác bỏ đường lối và
những người đề xuất thực hiện đường lới đó là một cuộc chính biến chống Stalin.
Song quan hệ giữa Đảng Cộng sản do Mao đứng đầu vẫn duy trì một cách lỏng lẻo
với Liên Xô và Quốc tế Cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một phái viên Quốc tế Cộng sản bề
ngoài lấy danh nghĩa là phóng viên hãng tin Liên Xô TASS bên cạnh Đảng Cộng sản
Trung Quốc. Người này tên là Vladimirov. Đảng Trung Quốc vẫn gửi người sang
Liên Xô học về chữa bệnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau vụ bắt cóc Tưởng Giới Thạch ở
Tây An năm 1937 do Trương Học Lương tổ chức, một cuộc hợp tác bắt buộc giữa
Đảng Cộng sản và Đảng Quốc Dân lại được thực hiện. Không giống cuộc thứ nhất do
ông Tôn Văn chủ trương giữ vững, lần này đã trải qua một cuộc chém giêt lẫn
nhau trong mười năm (1927-1937). Ký kết với nhau là hợp tác, quân dội của Đảng
Cộng sản Trung Quốc đã gia nhập quân đội chung song vẫn duy trì hoạt động
riêng, gồm hai lộ quân. Cuộc đàm phán tiếp tục kéo dài từ khi chính phủ Quốc
dân Đảng bị quân Nhật tấn công phải rời về Trùng Khánh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong thời gian từ năm 1937 đến 1949
trên đất diễn ra hình thái chiến tranh ba bên, hai bên Trung Quốc và hai bên
Nhật Bản (Quốc, Cộng, Nhật và bù nhìn của Nhật là chính phủ Uông Tinh Vệ), quân
đội Quốc dân đảng vẫn tiến công Quân giải phóng. Các chiến khu của Đảng Cộng
sản mở rộng. Quân đội và chính quyền Quốc dân đảng ngày càng suy yếu. Quân đội
Quốc dân đảng có 5 triệu binh sĩ, tinh thần chiến đấu kém. Quân giải phóng có
bốn dã chiến quân I, II, III, IV.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau khi chiến tranh thế giới kết
thúc, Đảng Cộng sản tại Đại hội lần thứ VII họp ở Diên An, chủ trương lập chính
quyền liên hiệp với Quốc dân đảng, song không thực hiện được.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quốc dân đảng phát động chiến dịch
quân sự tiến công Diên An. Đảng Cộng sản rút lui, không bị tổn thất rồi đánh
quật lại từ khu Đông Bắc (Mãn Châu Quốc của Nhật Bản) được Liên xô trang bị
thêm quét sạch quân Tưởng, lập chính quyền mới do Cao Cương đứng đầu, Tiếp đó
mở chiến dịch Hoài Hải cuối cùng, tập hợp lực lượng vượt Trường Giang quét sạch
quân Tưởng, sáng lập nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, tháng 10-1949.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tư tưởng hoặc chủ nghĩa Mao ra đời
từ năm 1942 khi Mao viết tác phẩm ”<b><i>Luận tân dân chủ cách mạng</i></b>”, <b><i>chủ
trương thành lập chế độ dân chủ mới, thực hành chuyên chính</i></b> bốn giai
cấp: Công nhân, nông dân, tiểu tư sản, tư sản dân tộc. Ông nói: Người Đức,
người Nga và người Trung Quốc ta, ông Tôn Văn có chủ nghĩa của mình thì ta cũng
phải có chủ nghĩa của ta. Muốn tỏ ra khiêm tốn, ta gọi là <b><i>tư tưởng</i></b>
(do Lưu gợi ý). <b><i>Thực chất cuộc cách mạng của Mao là cách mạng của nông
dân</i></b>, chiến tranh nông dân. Lịch sử thường lập lại như di truyền ở Trung
Quốc đã có phong trào nông dân Khăn Vàng, Hoàng Sào, Lương Sơn Bạc, Thái Bình
Thiên Quốc. Sau này, khi đã cầm quyền Mao cũng là hình ảnh Tần Thuỷ Hoàng, Lưu
Bang (trước đó, ông cũng là Trần Thắng, Ngô Quy ?). Về quân sự, Mao là người
thừa kế Tôn Vũ, Ngô Khởi).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cách mạng Trung quốc, chủ nghĩa Mao
đều là sản phẩm văn hoá của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những sai lầm sau này của Mao cũng
là sự kế thừa của quá khứ. Mao là một người Mác-xit, các bài văn của ông đều
thể hiện quan điểm giai cấp, kể từ bài khảo sát phong trào nông dân tỉnh Hồ
Nam, phân tích các giai cấp Trung quốc đến những bài chỉnh đốn Tam phong, Mâu
thuẫn luận, Thực tiễn luận... Marx và Engels là người Đức, triết học do ông xây
dựng cũng mang phong cách Đức vì..người Đức là dân tộc triết học, tư duy khái
quát rất phổ thông - có khi khái quát vội. Truyền bá vào xã hội Trung Quốc và
người Trung Quốc tiếp thu chủ nghĩa Mác cũng mang theo phong cách Hán vì nó
phải xuất phát từ lợi ích Trung Quốc và kết hợp với văn hoá Trung Quốc. Chủ
nghĩa Mác mang những phong cách khác nhau, do không gian và thời gian quyết
định. Nói chủ nghĩa Mác bất biến là không mac-xít, tức là không thấm nhuần chủ
nghĩa duy vật biện chứng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hai cuộc cách mạng Nga và Trung Quốc
chi phối tất cả các nước cách mạng khác ở châu Âu, châu A, châu Phi, châu Mỹ
với mức độ khác nhau. Thực tế mô hình của hai nước này ảnh hưởng đến tất cả các
cuộc cách mạng khác, cách mạng xã hội và cách mạng giải phóng dân tộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự biến đổi tích cực bắt đầu từ khi
những người cách mạng cộng sản cũng như dân tộc chủ nghĩa nắm được quyền lực.
Bắt đầu là củng cố, tăng cường thế lực thống trị về sau thành lập quyền lực cá
nhân, tai hoạ xuất phát từ đây ở các nước xã hội chủ nghĩa cũng như dân tộc chủ
nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc đấu tranh quyền lực trở thành
một thảm hoạ. Đó là hiện tượng quá khứ quyết định tương lai. Trình độ thấp kém
của kinh tế, xã hội rất khó đẻ ra một chế độ, một xã hội, một lối sống văn
minh. Đó cũng là một vấn đề lớn mà Mác và Engels chưa thấy. Trường hợp người
đứng đầu cách mạng trình độ hiểu biết có hạn, nhân cách kém cỏi thì tai hoạ
càng lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cũng như Stalin và những người lãnh
đạo Liên Xô sau này, Mao cũng mắc những sai lầm giống nhau và tầm vóc cũng ghê
gớm không kém.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Qua bài thơ vịnh Tết làm khi tinh
thần phấn chấn trên đường về Bắc Kinh tuyên bố thành lập nước Cộng hoà Nhân
dân, ông cảm thấy sự nghiệp của ông Tần Thuỷ Hoàng, Hán Đế không thể so sánh.
Từ đây quyền uy tuyệt đối của ông ở trong nước và cả đối với quốc tế không thể
thách thức. Sau khi Stalin qua đời, ở Bắc Kinh người ta lưu truyền thuyết trung
tâm cách mạng đã dời về Trung Quốc. Lưu, Đặng một thách thức với ông, ông phát
động quần chúng đánh đổ cả hệ thống lãnh đạo của Đảng, lập ra một hệ thống
khác. Dựa vào thế lực, Lâm Bưu đánh đổ Lưu, Đặng. Làm lại mưu toan thách thức
uy quyền của ông. Ông đã giáng trả. Đại hội lần thứ VIII của Đảng quyết định
con dường phát triển của Trung quốc, xây dựng chủ nghĩa xã hội, ông chống lại
chủ nghĩa xét lại, đề xuất đường lối khác, tiến nhảy vọt. Thành lập công xã
nhân dân tiến thẳng đến chủ nghĩa cộng sản kiểu Hồng Tú Toàn vừa chống Lưu,
Đặng, vừa chống Khrouchev. Sự tàn phá rất lớn. Khi Mao qua đời thì Trung Quốc
đã bên bờ vực thẳm. Nhờ con đường thực dụng của Đặng, nước Trung Hoa thoát
hiểm, đi lên mạnh mẽ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần thứ ba</span></b></div>
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="color: blue;">Bài Học</span></b></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự tan rã của chủ nghĩa xã hội ở
Liên xô (15 nước), Bungari, Đông Đức, Ba Lan, Rumani, Hungari, Tiệp Khắc,
Anbani, Nam Tư (mới), Mông Cổ, Trung Quốc (phần của Mao) và thất bại của những
cuộc phiêu lưu ở Inđônêxia (2 lần: 1938 và 1965), Nam Yêmen, Ethiopia,
Bolivia,.. Els Sanvador, Nicaragoa cho nhiều bài học lớn. Sự co lại như miếng
da lừa của Balzac, phong trào cộng sản ở các nước công nghiệp hoá trong đó có
những thế lực một thời oanh liệt ở các nước Pháp, Italia, trong khi đó phong
trào xã hội dân chủ vẫn là một thế lực lớn, một số đảng cầm quyền đã thi hành
được nhiều chính sách tiến bộ điều tiết các thế lực tư bản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc thí nghiệm đã thực hành trong
mấy chục nước ở nhiều châu lục và tồn tại lâu nhất trên 70 năm, nước đi sau
cũng nửa thế kỷ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Liên Xô cũng giành được những thắng
lợi có tính toàn cầu như sau Cách mạng tháng Mười là thắng lợi chống nước Đức
phát xit, nước Nhật quân phiệt, và những thành tựu biến một nước công nghiệp
mới ở giai đoạn đầu, căn bản vẫn là một số nước tiểu nông với mức độ khác nhau
thành một nước nông nghiệp mạnh, xây dựng được một nền khoa học, một nền kỹ
thuật tương đối tiến bộ, với một đội ngũ các nhà khoa học tiên phong khá đông,
đi đầu trong công cuộc chinh phục vũ trụ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những bài học thành và không thành
đều cần tổng kết nhằm giúp vào việc nhận thức lại dưới ánh sáng của hơn một thế
kỷ đi vào cuộc sống, của chủ nghĩa Mác và của nền văn minh mới của nhân loại,
đổi mới, bổ sung và phát triển trong thời cơ lớn, lấy lại sức sống và là động
lực phát triển của lịch sử.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vì đâu mà lại xuất hiện những nhân
vật có thể tiêu diệt hàng triệu người, buộc cả một đảng, một dân tộc phải nghe
theo, không dám chống lại sau một cơn nổi giận, có thể đánh đổ tất cả những gì
đã xây dựng do bao xương máu và nước mắt của nhiều thế hệ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thật không ngoa: Gengis Khan,
Napoléon, Hitler không thể sánh vai với Stalin; Tần Thuỷ Hoàng, Hán Cao Tổ,
Đường Thái Tôn không thể sánh với Mao Trạch Đông.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thậm chí ở một nước nhỏ như Bắc
Triều Tiên, một Kim Nhật Thành có thể nắm quyền sinh sát. Cuba, Bắc Triều Tiên
vẫn còn đứng vững sống, nhân dân buộc phải sống căng thẳng kéo dài.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phải chăng có thể có mấy bài học lớn
sau đây:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lịch sử xưa nay vẫn đi theo con
đường tự nhiên của nó<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự can thiệp của con người không thể
phá bỏ quy luật, một chế độ kinh tế xã hội chỉ có thể thay đổi do sự phát triển
đến hạn của kỹ thuật sản xuất và một nền văn hoá phù hợp. Cái con người có thể
thay đổi là thế lực và thể chế quyền lực song cũng có giới hạn, quá khứ sẽ
giành lại nếu đi quá xa, tuân theo qui luật vận động khách quan không phải là
sùng bái sự tự phát. Thoát ly, bất chấp qui luật vận động khách quan thì cái
giá phải trả rất cao, dẫn đến những thảm hoạ lịch sử. Cũng có những cơ hội tạo
ra được những bước ngoặt đi lên, con người phải sẵn sàng tranh thủ nhưng chỉ đi
xa khỏi giới hạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở các nước tư bản chủ nghĩa phát
triển, chưa có cuộc cách mạng vô sản nào bùng nổ. Ơ đây, người ta vẫn đi theo
con đường tiến hoá cải lương. Các đảng cộng sản kị đảng nào tập hợp được lực
lượng bằng con dường bạo lực đánh đổ chế độ tư bản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các cuộc cách mạng nổ ra và thắng
lợi trong thế kỷ thứ 20 đều ở các nước nông nghiệp tàn dư phong kiến còn nặng,
tiêu biểu là Nga và Trung Quốc, Mông Cổ thì còn lạc hậu hơn, kinh tế du mục.
Một số nước là thuộc địa. Thực chất các cuộc cách mạng ấy là dưới ngọn cờ giải
phóng xã hội. Những người cách mạng tổ chức ra lực lượng chiến đấu, nắm được
thời cơ, đánh đổ bộ máy cầm quyền bị nhân dân oán ghét vào lúc nó suy yếu do
chiến tranh, thiết lập chính quyền cách mạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bản chất các cuộc cách mạng ấy là
cách mạng nhân dân, cách mạng giải phóng dân tộc ở nước thuộc địa như Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tất cả các nước xã hội chủ nghĩa đều
đã theo con đường của Liên Xô và đều phá sản. Trung Quốc buộc phải chuyển hướng
sau Cách mạng Văn hoá, thực chất là nội chiến, tranh chấp quyền lực trong nội
bộ Đảng Cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Việt Nam lúc đầu cũng đi theo con
đường của Liên Xô và Trung Quốc, sau hai cuộc chiến tranh, đất nước, kinh tế bị
tàn phá, buộc phải quay trở lại con đường do Nhà nước cách mạng xác định từ khi
mới ra đời, phát triển công thương nghiệp dân tộc, mở rộng kinh tế thị trường,
các hình thức kinh tế và giao lưu quốc tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau này, tất cả các nước xã hội chủ
nghĩa tan rã đều đi vào kinh tế thị trường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài học rõ ràng đã thông qua thất
bại phải trở lại từ đầu trong hoàn cảnh mới, nhiều điều phải đi vào thời đại
mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">1/ Lúc đầu đúng về phương pháp tiếp
cận khoa học, sau đó lại hướng nhảy quá cao thành nguy hiểm dẫn đến tai hoạ.</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đảng công nhân xã hội lúc đầu đưa ra
cương lĩnh cách mạng tư sản dân chủ, tức là cách mạng tư sản công, nông có thể
gọi là nhân dân, không phải của tư sản trong thế kỷ 19, triệt để hơn cuộc cách
mạng dân chủ của đẳng cấp thứ ba ở Tiệp lúc bấy giờ, hai giai cấp tư sản và vô
sản chưa hình thành mới chỉ có mầm mống, sau đó Napoléon đã đẩy mạnh sự phát
triển công nghiệp, kinh tế, chính trị (thể chế tư sản), văn hoá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nước Nga phong kiến chuyên chế, từ
Pierre thứ nhât bắt đầu công nghiệp hoá, đến đầu thế kỷ 18 mới vào giai đoạn
đẩu của chủ nghĩa tư bản, song về cơ bản vẫn là chế độ phong kiến lãnh chúa
điều hành.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi đi vào một cuộc cách mạng, điều
quyết định thành bại là phải xác định nó bắt đầu và sẽ đi đến đâu trước mắt, từ
đó, quyết dịnh chủ thể cách mạng là những lực lượng xã hội nào. Không có cuộc
cách mạng nào lại xuât phát từ chỗ chân không và tiến tới một khoảng không mênh
mông. Cách mạng là cải tạo tình trạng không phù hợp, không có các động lực của
phát triển, quần chúng bất bình. Sự phát triển bao giờ cũng là sự tiếp nối,
giành lại những cái hiếm có hợp lý, thay những cái không hợp lý thành cái hợp
lý.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự tiếp cận ban đầu của Lênin là
tương đối đúng với Nga, không đúng với các nước công nghiệp Tây Âu, cách tiếp
cận của Bertain, Causky là đúng với các nước đó, các con đường có thể song
song. Chủ trương chuyển lên chủ nghĩa vô sản, đi ngay vào chủ nghĩa cộng sản
tháng 4 năm 1919 và giải pháp tình thế dẫn đến thắng lợi của Cách mạng tháng
Mười song lại là nguyên nhân trực tiếp đổi mới và sự can thiệp vũ trang của chủ
nghĩa tư bản quốc tế. Sự trở lại con đường ban đầu, thay đổi căn bản nhận thức về
con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội ở nước Nga, thực hiện chính sách kinh tế
mới, vừa là giải pháp tình thế, vừa là con đường đúng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bãi bỏ con đường ấy, trở lại chủ
nghĩa cộng sản là bước vào con đường nguy hiểm dẫn đến trì trệ và phá sản sau
này. Thắng lợi của cuộc tổng khởi nghĩa Tháng Mười của công cuộc công nghiệp
hoá, của cuộc chiến tranh chống phat xít là thắng lợi của tinh thần yêu nước,
như đã đánh thắng Napoléon, của tư tưởng nhiệt tình cách mạng. Nguyên nhân dẫn
đến thất bại là sự hy sinh cuộc sống, lợi ích vật chất và tinh thần của con
người, của đời sống gia đình và cá nhân, tất cả đều nhân danh tập thể, bất chấp
lợi ích từng người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong khi phải đương đầu với chủ
nghĩa phát xít và nguy cơ chiến tranh thế giới, đề xuât chính sách liên minh
dân chủ, chủ nghĩa dân chủ mới cũng là giải pháp tình thế, đồng thời trở lại
con đường đúng đắn ban đầu tạo ra động lực mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau thắng lợi chống chủ nghĩa phát
xít, lại bãi bỏ một cách tàn bạo ở tất cả các nước châu Âu và châu A. Sự tiến
tới chủ nghĩa xã hội kiểu Liên Xô hoặc Trung Quốc mà nhiều nước mới thoát khỏi
chủ nghiã thực dân nhanh chóng thất bại vì cũng là những mạo hiểm quá sức (saut
périlleux).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tất cả các nước xã hội chủ nghĩa cũ,
sau năm 1990 đều trở lại kinh tế thị trường đi vào quá trình toàn cầu hoá trong
nền văn minh mới, nghĩa là phải làm lại từ đầu trong thời đại mới. Một thế kỷ
cách mạng oanh liệt, thắng lợi vẻ vang và thất bại nặng nề. Cái giá phải trả to
lớn không thể nói hết. Điều có ích lớn là nhận thức đúng những bài học và xác
định đúng con đường phát triển trong kỷ nguyên trí thưc, khoa học, trí tuệ là
nhân tố thắng lợi cơ bản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu nói quyền lực là vấn đề then
chốt của cách mạng thì bản chất quyền lực như thế nào là vấn đề quan trọng đầu
tiên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một xã hội tương lai như bản phác
thảo của Marx và Engels trình bầy ít tranh cãi trong phong trào cộng sản, những
vấn đề tranh luận gay gắt kéo dài là con đường chủ thể cách mạng và quyền lực
thay thế quyền lực cũ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đối với những người đối lập với chủ
nghĩa Marx thì học thuyêt cơ bản bị coi là một ảo tưởng, một thảm hoạ nhân
loại, chủ nghĩa tư bản là xã hội hợp lý sẽ tồn tại lâu dài và khắc phục khuyết
tật của nó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Marx, Engels chủ trương chủ thể cách
mạng chỉ là giai cấp vô sản song trong thực tế, giai cấp ấy không tồn tại ở mọi
không gian, thời gian. Lênin nhận định chủ thể cách mạng ở nước Nga là giai cấp
công nhân và nông dân, vai trò chủ đạo là công nhân, nông dân cũng xem xét theo
tiêu chuẩn công nhân. Mao nhận định từ đầu là nông dân, có lúc nói là của bốn
giai cấp, cuối cùng trở lại nông dân, coi giai cấp công nhân đã tư sản hoá, quý
tộc hoá ở Liên Xô và các nước châu Âu. Mao nói: Tôi sẽ tranh luận với Karl, vấn
đề tôi đúng hay ông đó đúng. tôi nói : ”Nông dân cách mạng nhất”. Mác nói “Công
nhân”. Hãy trông vào thực tế cách mạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hồ Chí Minh nói: “<i>Cách mạng là
của nhiều lực lượng xã hội</i>”, năm 1922 ông thêm vào khẩu hiệu: <i>Vô sản tất
cả các nước, đoàn kêt lại !</i> bằng khẩu hiệu: “<b><i>Tất cả các lực lượng bị
áp bức, bóc lột đoàn kết lại</i></b>”. Marx nói <i>giai cấp vô sản đánh đổ giai
cấp vô sản các nước tư bản, làm cách mạng giải phóng mình đồng thời giải phóng
toàn nhân loại</i>. Bác Hồ nói: ”<b><i>Các dân tộc phải tự mình làm cách mạng,
không trông chờ giai cấp vô sản các nước chính quốc</i></b>”. <b><i>Ở các nước
thuộc địa, chủ thể cách mạng là toàn dân</i></b>. Ơ đây, sự phân hoá xã hội
khác với các nước công nghiệp. Chế đô phong kiến cũng vậy, không có chế độ lãnh
chúa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quyền lực cách mạng, chế độ mới
thuộc về ai cũng là vấn đề tranh luận về đấu tranh, vô cùng phức tạp. Marx và
Engels chủ trương chuyên chính vô sản, bá quyền vô sản, Lênin nhất trí và đi xa
hơn khi ông viết tác phẩm Nhà nước và Cách mạng (sau tháng Mười, dự định viết
lại song không được). Mao đưa ra thuyết Đảng Cộng sản, chính quyền Nhà nước đều
ra đời từ họng súng của đội quân nông dân, ông đã nã pháo vào bộ tư lệnh của
Đảng Cộng sản Trung quốc mà ông cho là đã đi theo con đường tư bản chủ nghĩa.
Vấn đề này trở thành những cuộc tranh chấp quyền lực đẫm máu ở Liên Xô, Trung
Quốc và nhiều nước khác, sau khi Đảng cộng sản nắm chính quyền. Về lý thuyêt
thật thì đề cao chính quyền của giai cấp, Đảng của giai cấp; trên thực tế biến
thành Đảng của giai cấp, Đảng trở thành siêu quyên lực, trên thực tế trở thành
quyền lực của một nhóm nhỏ, của một nhân vật đứng đầu, một chế độ cực quyền cá
nhân, tạo thành trở lực cực kỳ lớn, triệt tiêu động lực cũng cực kỳ lớn của sự
phát triển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở Liên Xô, cuộc đấu tranh quyền lực
diễn ra ngay lập tức sau khi Stalin qua đời. Stalin chết, cuộc đấu tranh quyền
lực lại tiếp tục. Khroutchev loại trừ thế lực của Stalin muốn thay đổi cả đường
lối cũ, song không kịp thực hiện đã bị đánh đổ. Cuộc tranh chấp quyền ưực tiếp
tục sau khi bộ ba: Brejenev, Souslov, Koxưghin qua đời giữa Gorbachev và Yelsin<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở Trung quốc, cuộc tranh chấp quyền
lực diễn ra liên miên từ những năm 1920 giữa nhóm 28 người bolchevich được đào tạo
theo con đường Stalin với Trần Độc Tú, giữa Mao và nhóm người ấy, giữa Mao và
Lưu, Đặng (lũ bốn tên thuộc về Mao, giữa Mao và Lâm Bưu và sau này giữa các thế
lực diễn ra kín đáo hơn).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nói tóm lại, thì gần như trong tất
cả các Đảng cầm quyền đều thực hiện quyền lực cá nhân (nói thành thật là Hồ Chí
Minh từ đầu đã phản đối và kiên trì chống tranh chấp quyền lực và tự mình nêu
gương, bao giờ cũng dựa vào tập thể và nhường quyền điều hành cho nhân vật lãnh
đạo thứ hai).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tệ chuyên quyền cá nhân, hình thành
đẳng cấp đặc quyền đặc lợi, đã bị phê phán nhưng không đánh đổ được, chỉ có
hiện tượng đánh đổ lẫn nhau. Tệ chuyên quyền cá nhân, cực quyền hơn cả các vua
chúa ngày xưa, kiềm chế quần chúng về mọi mặt. Tần Thuỷ Hoàng đốt sách nho,
chôn sống nhà nho. Chế độ cực quyền cá nhân kiểm soát toàn xã hội cả đời sống
kinh tế, văn hoá, cuộc sống gia đình, cho gì ăn nấy, chỉ có quyền vâng lời,
không được phép nói trái với người lãnh đạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chế độ cực quyền còn có cái hoạ là
nhân cách, phong cách của nhân vật nắm trọn quyền lực, anh ta có thể phá sạch
thành trì, tiêu diệt hàng triệu sinh mang, ban phúc, gieo tai hoạ, tâm lý thất
thường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Là quyền lực của nhân dân là tất yếu
và nhiều nhân vật lãnh đạo nói quá nhiều. Mọi quyền lực đều của nhân dân, dân
chủ mà dân chủ gấp triệu lần nền dân chủ tư sản, dân chủ nhất. Nhận định như
vây là đúng với quy luật phát triẻn vì nền dân chủ này là nền dân chủ ban đầu
của cách mạng dân chủ tư sản phát triển thành nền dân chủ chung, chứ không phải
về thực chất là của giai cấp tư sản, trang trí bằng các vỏ dân chủ hào nhoáng
đánh lừa được nhiều người, các thứ tự do đều có những quyền lực và két bạc của
giai cấp tư sản không hề lay chuyển, mất mát.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quyền lực thực sự là của dân, do dân
và dân được thể hiện đầy đủ trong thực tiễn thì sức mạnh của nền dân chủ là vô
địch, cả lực lượng vật chât lẫn tinh thần. Nhờ thực tiễn chưa thật đầy đủ nhưng
các cuộc kháng chiến của ta chống các thế lực xâm lược to lón là sức mạnh của
toàn dân. Nó là vô địch. Hình thức quyền lực mỗi nước một khác, ở đây là Xô Viết,
nói khác là cộng hoà dân chủ, không nên rập khuôn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">2/ Các nước đi vào chủ nghĩa xã hội
năm 1917, những năm 1950, đều là những nước lạc hậu về kinh tế và văn hoá, nền
sản xuât chủ yếu vẫn là tiểu nông, xã hội tiểu nông, số người mù chữ khá đông</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">. Trừ nước Nga, các nước khác chưa có nền móng của một nền
khoa học, kỹ thuật tiên tiến. Vì vậy, các nước đó phải tham khảo con đường của
Lênin, chính sách kinh tế mới, từng bước tổ chức lại nền sản xuất, nền cơ sở
mới, nền kỹ thuật tiên tiến, tổ chức lại sản xuất, kinh doanh có hiệu quả nhằm
xây dựng một nền sản xuất lớn hàng hoá, xoá bỏ trạng thái thủ công, công
thương, tự cấp, tự túc giống như chủ nghĩa tư bản đã làm nửa sau thế kỷ 19, đầu
thế kỷ 20, chuẩn bị cho cuộc cách mạng khoa học công nghệ lần thứ hai.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đi sau chủ nghĩa tư bản về cách mạng
công nghiệp, các nước xã hội chủ nghĩa có thể đi thẳng vào giai đoạn thứ hai
của cuộc cách mạng ấy nếu coi thế giới là một thị trường, không đóng cửa, cự
tuyệt giao lưu. Không chấp nhận những qui luật kinh tế khách quan như quy luật
cạnh tranh, quy luật tích luỹ để tái sản xuất mở rộng, coi nhẹ vai trò quyết
định của khoa học, kỹ thuật làm teo đi những động lực của sản xuất. Stalin lúc
đầu cho rằng, một nền kinh tế kế hoạch hoá không phụ thuộc vào những quy luật
khách quan, về sau lại được đưa vào một luận điểm có tính phiến diện và làm
trái lại. Quy luật kinh tế cơ bản của chủ nghĩa xã hội là thoả mãn ngày càng
đầy đủ hơn những nhu cầu về đời sống vật chất và văn hoá của những người lao
động.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chủ nghĩa tư bản thực hiện tích luỹ
ban đầu là phát triển nhanh công nghiệp nhẹ để thu lãi nhanh. Liên xô, xuât
phát từ luận điểm, công nghiệp nặng là nền tảng của nền kinh tế, có nền công
nghiệp nặng do mình xây dựng bằng kỹ thuật của mình mới bảo đảm thắng lợi của
chủ nghĩa xã hội, và nền quốc phòng, sẵn sàng đối phó với nguy cơ chủ nghĩa đế
quốc tiến công. Xây dựng được một nền công nghiệp nặng đồ sộ, hiệu quả không
cao, tích luỹ không đáng kể, không còn đủ đầu tư cho việc phát triển công
nghiệp nhẹ, hình thành một nền kinh tế thiếu hụt kéo dài. Đời sống của người
lao động kéo dài mấy thế hệ. Chính sách bình quân chủ nghĩa và thuyết tăng
lương đi liền với tăng năng suất lao động dẫn đến chỗ tắc tị là tiền lương
không đảm bảo tái sản xuât sức lao động, người lao động phải làm việc cầm chừng
để dưỡng sức hoặc tìm việc làm thêm để duy trì cuộc sống, không những năng suất
lao động không tăng mà ngày càng giảm, không có tiền để tăng lương, vấn đề xã
hội không được giải quyết tốt, hy sinh cuộc sống của con người, nhân tố quan
trọng thường xuyên của mọi nền kinh tế ắt dẫn đến mâu thuẫn xã hội, cuối cùng
là sự sụp đổ của chế độ. Một nhà lãnh đạo cỡ lớn than rằng, ông không hiểu nổi
tình trạng cùng một gia đình đám đưa con em mình ra chiến đấu mà chấp nhận hy
sinh, thế mà khi bán một con gà, con lợn, lại chi li từng đồng. Không được giá
nhất định không bán. Hai lĩnh vực này do hai qui luật khác nhau chi phối. Hy
sinh vì Tổ quốc là phẩm chất con người, là văn hoá. Hoạt động kinh tế phải theo
quy luật của nó là lợi ích vật chất. Một nhà lãnh đạo khác lại lý giải - mọi
vấn đề lợi ích một cách điển hình khi nói đến sự quan hệ giữa ba lợi ích: cá
nhân, tập thể và toàn dân. Ông giải thích: cái thứ ba quan trọng nhất, sau là
cái thứ hai, cuối cùng mới là cái thứ nhất. như ta úp cái nón lá xuống, vành ở
dưới, chóp ở trên, để ngược thì cái vành mới lên trên. Trong cuộc sống thì
ngược lại - mọi người có được sống tốt mới có thể làm tốt như ngạn ngữ của ta
có câu: “Có chuôm mới có cù lao. It cơm, ít gạo thì tao ít làm”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở các nước xã hội chủ nghĩa, những
người nói đến lợi ích vật chất thì bị phê phán, vì động viên tinh thần là yếu
tố hàng đầu của sự phát triển: người ta phát động liên tục những chiến dịch sản
xuất như một cuộc thi đua Stakhanovich ở Liên Xô, Đại Trại ở Trung quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở nước ta năm nào chẳng có mấy cuộc
vận động lớn, những cuộc tổng kết, chọn anh hùng, chiến sĩ thi đua. Huy chương,
bằng khen, cờ thi đua ở đâu cũng có. Tốn thời giờ và tiền của. Hiệu quả không
lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Động viên tinh thần có mức độ, chăm
lo chu đáo đời sống hàng ngày mới thúc đẩy được sự phát triển kinh tế xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong khi nền kinh tế thiếu hut,
tiếp tục cái đà xuống dốc, tinh thần phấn khởi xã hội tắt ngấm, người ta lại
lao vào những công trình xây dựng lớn, dưới khẩu hiểu, hãy cố gắng lên, sắp đến
chủ nghĩa cộng sản rồi đó, chẳng khác gì các giáo sĩ Kitô kêu gọi các con
chiên, cố gắng lên các con, sắp đến thiên đường rồi đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">3/ Thiên đường ngày càng xa</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cách mạng văn hoá phải đi liền với
cách mạng chính trị, kinh tế xã hội và thúc đẩy lẫn nhau, làm cơ sở cho nhau.
Trong lịch sử lần lượt xuất hiện - máy nền văn minh trong đó mấy nền văn minh
phương Đông xuất hiện sớm nhất, rực rỡ nhất song trì trệ suốt mấy nghìn năm.
Nền văn minh Gréco - Romain ra đời muộn hơn nhờ tạo được một cuộc đột phá lớn
bằng cuộc phục hưng, những giá trị của nền văn hoá cổ đại, có nhiều yếu tố khoa
học, dẫn đén cuộc khoa học thực nghiệm, triết học duy lý và nhiều trường phái
khác dẫn đến thế kỷ ánh sáng và cuộc cách mạng dân chủ tư sản, cuộc cách mạng
công nghiệp. Châu Âu trở thành trung tâm của phát triển lịch sử, phần còn lại
của xã hội loài người. Ngày nay, trung tâm đã chuyển sang châu Mỹ (nước Mỹ).
Nhân tố quyết định sự bùng nổ liên tục của cách mạng khoa học, kỹ thuật. Sự
bùng nổ liên tục của cách mạng khoa học kỹ thuật, cách mạng kinh tế, cách mạng
xã hội - là châu lục này, là nơi tập hợp tinh hoa trí tuệ, nhữg nhân tài lớn
đều xuât hiện ở nhiều nước Tây Âu và Bắc Mỹ. Nhân tài ngày càng nhiều, nhịp độ
tiến hoá cũng nhanh, số nhân tài ngày càng đông. Nhân tài phản ánh bộ mặt của
đất nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những nhà sáng lập chủ nghiã Mác có
cái lầm là đặt sức mạnh đội ngũ trí tuệ dưới đội ngũ sức mạnh cơ bắp. Các ông
phê phán những người trí thức gắn liền với giai cấp thống trị, bảo vệ và phục
vụ lợi ích của nó, nhiều nhà thông thái rởm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong chính sách sạu này của Stalin
coi việc đấu tranh chống những khuynh hướng tiểu tư sản là mũi nhọn chiến lược.
Chủ nghĩa Marx là sản phẩm của trí tuệ, không phải của riêng Marx mà là tổng
kết lịch sử từ bộ phận phát triển nhất, nền văn minh Gréco - Romain, công cuộc
Phục hưng và thế kỷ ánh sáng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nhà nước xã hội chủ nghĩa đều ra
đời ở các nước nông nghiệp, văn hoá lạc hậu, lại chịu sự chi phối của những học
thuyết cổ đại bảo thủ, hướng cổ, rất kị với những cái mới, nhất là về kinh tế,
coi thương nghiệp là cái gì bẩn thỉu, hèn hạ cần phải ức chế. Ơ châu Âu nó là
một động lực lớn, chính nó chuẩn bị và góp phần phát triển nhanh nền kinh tế,
nền văn hoá của các nước tư bản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ở các nước xã hội chủ nghĩa, trong
lớp những nhà trí thức thường xuyên xuất hiện nhiều khuynh hướng đối lập. Lớp
người này vừa được sự ưu ái, vừa bị săn đuổi, kể cả lớp trí thức do xã hội đào
tạo không dính dáng gì với các giai cấp bóc lột cũ. Tập hợp được lớp trí thức,
tức là tập hợp tinh hoa của xã hội, là một tiêu chuẩn đánh giá một nền chính
trị mạnh hay yếu, sức hấp dẫn nhiều hay ít. Những người trí thức biết nhiều,
thích nói, phản kháng sự áp đặt lẽ phải. Họ không dễ dàng làm việc với những
người không bằng họ về trí thức. Người cầm quyền thích ra luật, họ thích tranh
luận, không bằng lòng với vị trí xã hội của mình là bạn đường, đứng sau cùng
trong trật tự xã hội vì không rõ chiến lược giáo dục, chiến lược khoa học đi
liền với chiến lược phát triển đất nước, đào tạo ra một đội ngũ đông đảo những
người trí thức nhưng không được sử dụng, sử dụng sai hoặc vất bỏ. Nhiều nhà trí
thức của các nước xã hội chủ nghĩa chạy sang các nước tư bản chủ nghĩa. Trái
lại, hiếm có những nhà trí tuệ có tài ở các nước tư bản chủ nghĩa chạy sang các
nước xã hội chủ nghĩa. Những nhà khoa học lớn nhât, những phát kiến lớn nhất
trong thế kỷ tứ 20 là của các nước tư bản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những người mac-xít một mực bác bỏ
những phát hiện xã hội, văn hoá, nghệ thuật của những người ở các nước tư bản
chủ nghĩa như thuyết kỹ trị, làn sóng thứ ba, cách mạng tin học, thuyết Taylor,
thuyết Keynes đều cho là sản phẩm tư sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi tiếp xúc với các nhà trí thức
thuộc phía bên kia, những người bên này thường tỏ thái độ trịch thượng, thầy
đời, lời dài, ý hẹp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Rõ ràng đội ngũ các nước tư bản chủ
nghĩa năng động, hoạt bát, làm nên đình đám.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền giáo dục của các nước xã hội chủ
nghĩa, đạt được trình độ phổ cập trung học phổ thông là một thành tựu lớn. So
với các nước tư bản chủ nghĩa thì kém về chất lượng, nhất là nền cao học, nhiều
học vị khoa hoc không xứng với học vị và đạt tiêu chuẩn quốc tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trên lĩnh vực khoa học cơ bản, khoa
học tự nhiên, khoa học kỹ thuật, những người có học vị cao học còn khá, trong
lĩnh vữ khoa học xã hội và nhân văn, nói chung kém, về bản thân nền khoa học
gần như không có tinh thần sáng tạo. Nhiều người mac-xit ở các nước tư bản chủ
nghĩa đã chân thành phê phán hiện tượng này như: Gransei, Guraudy, Lucien Sève
(?).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự tìm tòi trong lĩnh vực học thuật
không được khuyến khích. Người ta cho rằng cần gì phải tìm tòi, những bài, cả
nói và viết, vì đã có nhiều toàn tập kinh điển của tuyển tập người lãnh đạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Không khí hoạt động của giới học
thuật buồn tẻ. Sự phân biệt đối xử giữa người trong Đảng và người ngoài đảng là
một điều gây nên hiện tượng khó chịu trong giới trí thức.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">4/ Quan hệ quốc tế.</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Marx và Engels kêu gọi giai cấp vô
sản các nước đoàn kêt lại, tiến hành cuộc cách mạng thế giới, đánh đổ chủ nghĩa
tư bản Quốc té, đi đén thế giới đại đồng.. Nếu là một viễn cảnh xa xôi thì cũng
là một niềm hy vọng, một ước mơ của loài người. Đặt thành nhiệm vụ bàn tiếp thì
ta không thực tế mà dẫn đến sai lầm về chính trị và tổ chức. Sự hợp tác giúp đỡ
lẫn nhau là cần thiêt. Cách mạng nhiều thay đổi hình thái kinh tế, xã hội là
một quá trình lịch sử nổ ra và thắng lợi ở từng nước, không thể bùng nổ đồng
loạt trên cả hành tinh dược, sự chỉ đạo của một bộ chỉ huy toàn cầu theo một
chiến lược thống nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Việc lập ra ba tổ chức Quốc tế: Quốc
tế I, II, III có giúp đỡ một phần đáng kể cho sự phát triển phong trào cộng
sản, song nó là một cuộc tuyên chiến với chủ nghĩa tư bản các nước, kích động
đàn áp của chúng và dẫn đến sai lầm là người hô hào thành lập tổ chức này, tự
nhận là lãnh đạo thành đạt, là nhân vật trung tâm, dẫn đến tranh chấp sau đó.
Rốt cuộc các quốc tế lần lượt ra đời, lần lượt tự giải thể.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các hội nghị quốc tế của phong trào
cộng sản, hình thức có khác nhưng thực chất vãn do Liên Xô tổ chức, soạn thảo
văn kiện. Hình thức này rồi tẻ nhạt vì người triệu tập không nuốn người ta thay
đổi nội dung văn kiện của mình, các đại biểu đọc bài gọi là tham luận viết sẵn
tán thành bản dự thảo. Nghị quyết chung được hình thành như vậy đó. Đảng Trung
Quốc lúc đầu nhận được sự giúp đỡ của Liênh Xô, về sau, người trong nước bác bỏ
chính sách của Stalinh, chủ động xác lập chính sách và tổ chức của mình, sóng
vẫn gĩ quan hệ hữu nghị lỏng lẻo, và khi Đảng Cộng sản Trung Quốc đã trở thành
Đảng cầm quyền, sự tranh chấp quyền hành lãnh đạo phong trào cách mạng quốc tể
nổ ra gay gắt hình thành hai trào lưu rồi xông tới đụng độ quân sự trong một
thời gian ngắn, nhưng đẫm máu. Liên Xô, Trung Quốc viện trợ to lớn cho nhiều
đảng, nhiều nước, song phải chấp nhận những điều kiện do họ đặt ra là tuân theo
sự chỉ đạo của người viện trợ, làm trái lại, sẽ bị căt đứt hoặc trừng phạt như
Trung Quốc tấn công Việt Nam trong một thời gian, năm 1979, ngắn ngủi, nhưng
tổn thất của cả hai bên nặng nề hơn cuộc đụng độ Xô - Trung năm 1959.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Liên Xô khống chế các khối SEV và
Warsava chặt hơn. Mỹ khống chế Liên minh Bắc Đị Tây Dương, Như Brejenev công
khai tuyên bố thuyết chủ quyền hạn chế. Do tranh chấp quyền lãnh đạo cả Liên Xô
lẫn Trung Quốc đều phải chi phí rất nhiều, làm chậm lại tăng trưởng của mỗi
nước. Bao các nước Đông Âu và các đảng đi theo mình, cả hai nươc đều giúp đỡ
Việt Nam rất to lớn và ta cũng phải trả một cái giá cao.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">5/ Cách mạng là một sự nghiệp cao cả
giải phóng xã hội và con người, cải tạo xã hội bât công thành xã hội công bằng</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">. Bản chât nhân văn của cách mạng, quyêt định phương pháp,
hình thức cách mạng, thái độ ứng xử giữa con người, thay đổi ứng xử bất nhân
bằng lối ứng xử nhân đạo. Đạo Nho coi trọng chữ nhân, chữ thiện, các tông giáo
cũng khuyên thiện chống ác.Bản chất con người là thiện. Có người nói: “Nếu coi
con người là người thì phải đối xử với nó có tính người”. Nhưng cuộc cách mạng
đã quá lạm dụng bạo lực, gây ra những vụ đàn áp rât trầm trọng như ở Liên Xô,
Trung quốc, thậm chí trong Đảng giết lẫn nhau để tranh quyền. Những nhà cách
mạng chân chính lên án những hiện tượng tàn bạo đó, nghiêm khắc phê phán những
người chủ trương mục đích là tất cả, phương tiện không đáng kể. Phải nói lại
rằng mục đích là nhân đạo, thì phương tiện sử dụng cũng phải nhân đạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lỗi lầm lạm dụng bạo lực khiến cho
nhiều người xa lánh, ghê sợ cách mạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">6/ Sự lãnh đạo của Đảng cộng sản
quyết định thành bại của cách mạng thể hiện rất sinh động ở các nước trong thế
kỷ vừa qua, thắng lợi và thât bại đều có tầm cỡ lịch sử như mọi người chứng
kiến, lịch sử ghi mãi những sự kiện ấy.</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những thắng lợi lớn là cách mạng
tháng 10 Nga, cách mạng Trung Quốc, Việt Nam và các nước khác, thắng lợi trong
cuộc chiến tranh thế giới chống chủ nghĩa phát xít châu Âu và chủ nghĩa quan
phiệt châu A, cả của Nhật Bản và Trung Quốc. Thắng lợi của các dân tộc thuộc
địa, nửa thuộc đia, xoá bỏ hoàn toàn chủ nghiã thực dân cũ và chủ nghĩa thực
dân mới nhờ có chỗ dựa là các nước xã hội chủ nghĩa và ảnh hưởng tư tưởng giải
phóng của chủ nghĩa Mác, chủ nghĩa Lênin, chủ nghĩa Mao và nhiều thắng lợi
khác.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự tan rã của chủ nghĩa xã hội ở
Liên Xô và một loạt nước khác cũng do sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, nghĩa là
cái đúng, cái sai đều có cả.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nguyên nhân đúng sai từ đâu ra ? Đây
là một bài học lớn nhât đối với tất cả những người cách mạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thắng lợi và thất bại đều bắt nguồn
từ học thuyết cách mạng ban đầu, sau đó là sự lãnh đạo của các đảng và những
nhân vật lãnh đạo của các đảng ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ khi nắm quyền lãnh đạo đất nước,
các đảng trở thành chuyên quyền, người lãnh đạo tuyệt đối. Về danh nghĩa thì
nói rằng đảng của giai cấp công nhân, của toàn Đảng, trong thực tế thì người
đứng đầu nắm mọi quyền lực, thông qua hệ thống tổ chức thực hành mọi quyêt
định. Người đứng đầu thường nhân danh nguyên tắc tập trung, gắn thêm một cách
lỏng lẻo để chuyên quyền và giải thích là nguyên tắc cao nhất trong sinh hoạt
cuả Đảng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khái niệm naỳ xuất hiện từ đâu, và
nó được đưa vào hoạt động như thế nào? Năm 1847 khi được những người lãnh đạo
Liên minh những người công chính (Ligne des juste) yêu cầu cải tổ lại tổ chức
này thành một chính đảng có cương lĩnh điều lệ. Đáp lại lời mời đó Marx và
Engels nêu những điều kiện và thủ tục kết nạp các thành viên có tính tông giáo,
hai là, chính đảng mới phải là đoàn thể dân chủ, khi chuẩn bị ra các qui định
thì phải thảo luận dân chủ, mọi người đều bình đẳng khi bỏ phiếu. Cơ quan cao
nhất của toàn đảng và các cấp là đại hội. Đại hội bầu ra cơ quan chấp hành; từ
đại hội này đến đại hội sau cơ quan cao nhât là Ban chấp hành, Ban này phải
chịu trách nhiệm trước đại hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lúc này chưa nói đến nguyên tắc tập
trung. Nguyên tắc này do Lênin nêu ra. Cuộc đấu tranh diễn ra gay gắt khi chuẩn
bị điều lệ của Đảng Công nhân xã hội dân chủ Nga. Vì vây, đảng chia thành hai
phái, đồng thời tồn tại đến Cách mạng tháng 10. Những người không tán thành chủ
trương của Lênin là những nhân vật hàng đầu của phong trào mac-xít lúc ấy ở Nga
như Phekhanov, Marta, Bogdanov, Asebra (?). Các đảng xã hội dân chủ Tây Âu cũng
phản đối nguyên tắc này. Cuộc tranh luận kéo dài suốt thế kỷ 20 và tiếp tục đến
tận bây giờ<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chúng ta xem, nhìn lại việc đưa
nguyên tắc ấy vào cuộc sống bắt đầu từ Stalin. Ông này đã nhân danh nguyên tắc
tập trung dân chủ để thực hiện chế dộ cực quyền cá nhân và chế dộ này đã để lại
những hâụ quả tai hại mà mọi người đã biết. Và phong trào cộng sản quốc tế đã
xuất hiện những nhân vật khét tiếng tàn bạo: Stalin, Mao Trạch Đông, Kim Nhật
thành, Cheochetxcu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thể thức đưa ra các quyêt định rất
tuỳ tiện. Những quyết định trên danh nghĩa đều được thông qua thảo luận của các
cơ quan lãnh đạo. Song tiếng nói cuối cùng vẫn là của nhân vật đứng đầu, người
chuẩn bị các quyêt định đó thông qua một nhóm nhỏ những người biên tập, không
phải là những chuyên gia giỏi. Nhiều quyết định có quan hệ đến vận mệnh, tiền
đồ đất nước được đề xuất và tất nhiên được chấp nhận theo tuỳ hứng, như bãi bỏ
chính sách kinh tế mới, chuyển sang thực hiện năm năm với hai nhiệm vụ trung
tâm công nghiệp hoá và tập thế hoá nông nghiêp, sau khi thực hiện những nhiệm
vụ của kế hoạch thứ nhất, tiếp theo kế hoạch thứ hai, rồi năm 1936, tuyên bố
xây dựng xong chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ giận dữ, Stalin mở chiến dịch
chống hữu khuynh, tả khuynh, thanh trừng nội bộ. Những nhân vật nói trên không
bao giờ chấp nhận ý kiến người khác, chỉ thích nghe những lời tâng bốc ngọt
nào, có quyền phê bình người khác, ai dám can Stalin ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cũng từ giận dữ, Mao phát động chiến
dịch đánh đổ Lưu, Đặng, xoá bỏ đường lối do Đại hội lần thứ VIII thông qua, đưa
ra đường lối Ba ngọn cờ hồng, phát động Đại cách mạng văn hoá, loại bỏ tất cả,
ai dám can Mao?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Không khí sinh hoạt trong đảng lãnh
đạo mà trong xã hội các nước xã hội chủ nghĩa thật là buồn tẻ, mặc dù hội họp,
lễ hội hầu như diễn ra quanh năm, các cuộc vận động không ngừng được mở rộng.
Buồn tẻ vì người ta không có quyền nói về cuộc sống vất vả, thiếu thốn. Mọi
việc đều được sắp xếp từ bên trên, ăn gì, mặc gì, con người không có quyền chủ
động như Nguyễn Tuân nói: <i>bắt cởi trần phải cởi trần! Cho may ô mới được
phần may ô, mà xã hội chủ nghĩa (<u>XHCN</u>) là <u>Xếp Hàng Cả Ngày</u></i>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nói rằng, trong xã hội thường xuyên
có sự nhất trí về chính trị và tư tưởng là không đúng sự thật, sự im lặng kéo
dài, cuối cùng bỏ mặc cho chủ nghĩa xã hội tan rã, người ta bỏ phiếu bằng đôi
chân lũ lượt chạy sang các nước tư bản để làm những việc thấp kém, có khi mât
cả phẩm gia con người để kiếm sống.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một tiềm năng cực kỳ to lớn của đất
nước bị lãng phí sức lao động và trí tuệ của con người. Nếu là một đảng dân
chủ, người được mở miệng ra thì nhiều sai lầm có thể tranh, nhiều thử thách có thể
vượt qua.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tư duy của những người lãnh đạo đã
nắm được quyền lực, cố bám giữ bằng mọi cách, thi hành chính sách ngu dân, giữ
nếp cũ, quay mặt đi trước những ý kiến xây dựng chân thành, đàn áp không thương
tiếc những ai dám có ý kiến phê bình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhiều nhà cách mạng biết khi đấu
tranh gian khổ chống chế độ bât công thì anh dũng, anh hùng, gắn bó với nhân
dân. Sau khi đã trở thành người lãnh đạo Nhà nước, tâm lý họ thay đổi rất
nhanh, chuyển sang chăm lo giữ lấy quyền lực, tranh chấp với ai có thể thách
thức họ. Tinh thần cách mạng sa sút như quả bóng xì hơi. Họ trở nên bảo thủ, cự
tuyệt thay đổi vì sợ tạo thành rối loạn. Người muốn là nhà cách mạng tiên phong
phải có lý luận tiên phong, những người nắm quyền lực, tư duy bảo thủ thì không
muốn khám phá cái mới, cho nên họ muốn yên ổn, song đời sống lại không ngừng
biến đổi, do đó mâu thuẫn phát sinh, phát triển làm cho mất sức. Họ đã không
muốn tìm tòi, lại sợ người khác tìm tòi để đi xa hơn mình, vì vậy phải ngăn
cản, giữ độc quyền chân lý mà họ đã nói, đã viết. Có người lãnh đạo bằng diễn
văn, bài báo, tuyển tập.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lý luận phát triển, chưa phát triển
làm thế nào mà tổ chức phát triển. Tiêu chuẩn và những nguyên tắc sinh hoạt
đảng do Lênin nêu lên từ năm 1903 vẫn coi là không thể thay đổi, không có gì
phải bổ sung. Chính Lênin đã nói về Đảng tiên phong của toàn xã hội. Khi chủ
quyền đã thuộc về nhân dân thì đảng phải là đội ngũ tinh hoa của toàn dân tộc,
tinh hoa cẩ về trí tuệ lẫn đạo đức. Người ta vẫn nói như ngày nảo, ngày nào.
Dân chủ là một động lực to lớn, thế mà họ chỉ chăm lo tập trung quyền hành.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những bài học nói trên, chỉ là những
bài quan trong hàng đầu, rút ra từ hoạt động thực tiễn ở hai đảng lớn, nước
lớn. Các nước khác cũng có những bài học cần được tổng kết. Nếu phát hiện đúng
bản chất chủ nghĩa Marx thì có thể thấy rõ con đường, điều chỉnh, bổ sung, đưa
nó lên một tầm cao mới trong thời đại mới, phát huy sức sống của nó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhiều học thuyết xã hội lần lượt ra
đời trong thế kỷ thứ 20, nhưng chưa có học thuyêt nào hơn hẳn học thuyết Marx.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khoa học xã hội và nhân văn, lý luận
cải tạo xã hội rõ ràng bị tụt hậu so với khoa học tự nhiên, khoa học công nghệ.
Nhiều vấn đề lớn của thời đại mới chưa được lý giải như nền kinh tế mới, cuộc
cách mạng khoa học hiện tại sẽ đưa loài người đến đâu, trước mắt, mặt tiêu cực
của nó đang nổi bật, chiến tranh hiện đại và cuộc chạy đua giành quyền bắ chủ
toàn cầu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần thứ tư</span></b></div>
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="color: blue;">Công Và Tội Của Chủ Nghĩa Tư Bản</span></b></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các chế độ xã hội lần lượt ra đời
đánh dấu những nấc thang của lịch sử tiến hoá nhân loại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cũng như hai chế độ trước nó, chế độ
phong kiến và chế độ chiếm hữu nô lệ, nó đều có hai mặt, mặt tiến bộ và mặt tàn
ác. So với hai chế độ ra đời trước nó thì nó có sức xây dựng, phát triển phi
thường, đồng thời sức tàn phá cực kỳ dữ dội. Nói khách quan nó có công lớn đưa
xã hội tiên lên về mọi mặt, mặc dù phải trả một cái giá rất cao. Lịch sử từ
trước đến nay là như thế. Phải nhận định nó theo quan điểm lịch sử, nghĩa là
quan điểm tiến hoá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền kinh tế và xã hội tư bản chủ
nghĩa ra đời trên cơ sở nền kỹ thuật công nghiệp cơ khí, lịch sử khi hoàn thiện
cái máy hơi nước đầu tiên, năm 1785 thì mới 300 năm. Của cải do nó làm ra so
với trước đó, kỹ thuật thủ công kéo dài 3.000 năm, Kỹ thuật đồng sắt thì có thể
so sánh Tam Đảo vủa ta với Hymalaya của Ân Độ, sông Hồng với hai sông Missisipi,
Amazon. Sự phát triển kinh tế nhanh như vậy là vì sáng tạo kỹ thuật sản xuất
mới. Các nước tư bản chủ nghĩa liên tục từ thế kỳ thứ 18 đến nay, đã thực hiện
được cuộc cách mạng khoa học thực nghiệm, cuộc cách mạng khoa học cơ bản lần
thứ nhất và lần thứ hai đưa năng xuất lao động nói chung của nhân loại lên hàng
trăm, hàng nghìn lần, tuỳ theo loại sản phẩm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lao động sản xuất là nền tảng tồn
tại của loài người, kỹ thuật là nhân tố quyết định sự phát triển kinh tế, xã
hội, văn hoá, lối sống. Chủ nghĩa tư bản phát sinh, phát triển từ Tây Âu sang
Bắc Mỹ rồi lan rộng ra. Tổ chức được lần lượt hai cuộc cách mạng khoa học kỹ
thuật, làm thay đổi hẳn bộ mặt của xã hội loài người (nhà Tư bản không phải là
nhà khoa học song nó là người đưa thành tựu khoa học kỹ thuật vào sản xuất).
Công lao to lớn của nó phải được khẳng định.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đi liền với hai cuộc cách mạng khoa
học kỹ thuật, tức là cách mạng sức sản xuất, từ chế độ phong kiến chuyển đổi
bằng nhiều cách khác nhau, sang xã hội tư bản với nền dân chủ tư sản. Thể chế
chính trị tư sản so với thể chế phong kiến thì tiến bộ hơn rất nhiều, xã hội tư
bản là môi trường và do nhu cầu phát triển nhanh giáo dục, văn hoá, văn học,
nghệ thuật, đào tạo được đội ngũ nhân tài, bác học đông đảo. Sự phát triển kỳ
diệu của loài người trong sự nghiệp tìm hiểu giới tự nhiên và sử dụng nó là đội
ngũ tinh hoa này. Đi sâu vào thế giới vĩ mô và vi mô. Tầm mắt con người đã đi
xa tới những thiên hà cách quả đất hàng tỉ tỉ năm theo tốc độ ánh sáng và phát
hiện cấu trúc và sự vận động của hệ thống tế bào con người và cả loài vật, sáng
tạo những giống mới, vật liệu mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Giai cấp tư bản quốc tế, chủ yếu là
của những nước công nghiệp lớn, tư bản nói chung là giai cấp giết nhiều người
nhất nhưng lại là giai cấp có bản năng tự vệ, sức kháng cự và vươn lên cực kỳ
lớn. Nó lần lượt vượt qua mọi cuộc khủng hoảng kinh tê lớn nhỏ và phải thường
xuyên đối đầu với sự chống đối các giai cấp bị nó áp bức, bóc lột, mà vẫn tồn
tại và vươn lên. Nó biêt cách cùng tồn tại với các đối thủ. Cạnh tranh càng gay
gắt, nó càng vươn lên, tồn tại trong cạnh tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Gây ra nhiều cuộc chiến tranh, bị
tàn phá rất nặng nhưng lại khôi phục rất nhanh. Mất hết thuộc địa, rút về chính
quốc, nó lại vươn lên, đi vào quá trình hội nhập toàn cầu hoá đó. Cuộc cách
mạng khoa học công nghệ đòi hỏi, nó lại tạo ra môi trường dể phát triển ra khẵp
thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chủ nghĩa tư bản có công lớn, đồng
thời có tội lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đó là thân Suy Vưu (?), trong năm
thế kỷ vừa qua tàn sát nhiều triệu sinh mạng con người, phá hoại kinh tế, tài
nguyên, môi trường sống của con người. Bộ mặt của nó rất kinh khủng. Nó đã huỷ
diệt hàng trăm hàng nghìn người trong một nháy mắt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nó là kẻ uống máu người, hằng ngày
hút máu những người lao động làm thuê ở những dân tộc lạc hậu về kinh tế. So
với hai chế độ trước thì chủ nghĩa tư bản bóc lột người lao động gấp hàng
nghìn, hàng triệu lần.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những tai hoa toàn cầu ngày nay do
chủ nghĩa tư bản gây ra.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nhà tư tưởng của chủ nghĩa tư
bản khăng khăng biện hộ chủ nghĩa tư bản mà họ cho rằng là một chế độ xã hội
hoàn thiện nhất, mà loài người đã đạt tới. Nó sẽ tồn tại vĩnh viễn vì đã, và sẽ
không có chế độ nào hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Không phải, còn xa, chủ nghĩa tư bản
nhiều bệnh hoạn hơn chủ nghĩa phong kiến rất nhiều. Cũng như các chế độ trước
với chủ nghĩa tư bản sẽ phải ra đi khi con đường phải đến sẽ đến. Chủ nghĩa
phong kiến sinh ra những lực lượng phủ định nó. Cuộc cách mạng khoa học công
nghệ hiện đại đang chuẩn bị một xã hội thay thế xã hội tư bản. Có người nói
giản đơn rằng: chủ nghĩa tư bản sẽ tiêu vong vì nó béo quá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<b style="line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phần thứ năm</span></b></div>
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><div style="text-align: justify;">
<b style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;"><span style="color: blue;">Thời Kỳ Quá Độ Giữa Hai Nền Văn Minh</span></b></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Dự báo trước đây về thời ký quá độ
từ chủ nghĩa tư bản lên chủ nghĩa xã hội trên toàn thế giới bắt đầu từ thắng
lợi của Cách mạng tháng Mười Nga không được thực tế chứng minh. Các nước tư bản
chủ nghĩa, tiếp tục cuộc hành trình của nó, vượt qua sự tàn phá ghê gớm của
cuộc chiến tranh thế giới thứ hai và đẩy lùi khỏi hệ thống thuộc địa, chúng rút
về chỗ cũ, tiến hành cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật lần thứ hai. Mấy nước tư
bản phát triển nhất chiếm 80% của cải của nhân loại. Riêng nước Mỹ một năm sản
xuất được 50.000.... chiếm 1/5 của cải toàn cầu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Giai cấp công nhân các nước tư bản
chủ nghĩa, cũng tiếp tục đi theo con đường tiến hoá và phát triển với kỹ thuật
sản xuất mới, trở thành công nhân sơ mi trắng thắt cravate. Cả hai giai cấp đều
biến đổi trong qúa trình cách mạng khoa học kỹ thuật. Lịch sử đi theo con đường
phát triển tự nhiên của nó, cuộc cách mạng khoa học, kỹ thuật lần thứ nhất,
thay thế nền văn minh nông nghiệp, thủ công, mở ra nền văn minh công nghiệp.
Nền văn minh này rực rỡ đưa lại những thành tựu cực kỳ lớn, làm thay đổi hẳn bộ
mặt của toàn thế giới mặc dù nó cũng dẫn tới những tai hoạ khủng khiếp trong xã
hội loài người. Nó chuẩn bị cho sự bùng nổ của cuộc cách mạng khoa học, công
nghệ hiện đại, gây tác động đến toàn bộ cuộc sống của toàn nhân loại. Tât cả
các ngành khoa học tự nhiên, khoa học kỹ thuật đều trở thành sức sản xuất trực
tiếp: vật lý, hoa học, sinh học, toán học, công nghệ mới. Khoa học kinh tế, văn
hoá, chính trị cũng đạt dược nhiều thành tựu vực dậy sản xuất, văn hoá, đời
sống con người. Sự bùng nổ như một phản ứng dây chuyền của khoa học, công nghệ
làm cho con người bỡ ngỡ nhận thức không kịp như những thành tựu của cách mạng
tin học, dẫn đến những đảo lộn lớn theo hướng tiến bộ, sự hình thành mạng lưới
thông tin toàn cầu, mở ra một bước ngoặt lớn trong đời sống của toàn nhân loại.
Một vấn đề đã đặt ra chưa thể lý giải được, đó là nó sẽ đưa loài người đến đâu?
Nó phục vụ cuộc sống con người thật là kỳ diệu. Nó cũng bị biến thành phương
tiện chiến tranh huỷ diệt - chiến tranh thông tin như ở Irắc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhiều cuộc cách mạng của nhân dân nổ
ra và thắng lợi ở mấy chục nước Âu, A, Latinh, Caribê là nhứng nước, về cơ bản
là nông nghiệp. Vì đi theo con đường không phù hợp với quy luật tự nhiên, đi
tắt, xoá bỏ ngay lập tức các hình thức sở hữu tư nhân và tư liệu sản xuất,
thiết lập chế độ công hữu triệt để trong điều kiện kỹ thuật sản xuât lạc hậu,
sức sản xuất thấp và nền kinh tế cơ bản vẫn là sự tự cấp tự túc, xây dựng thẳng
đến chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa không tưởng mới, không thể đưa đến thành
công.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người ta nói rằng: muốn nhanh không
được, phải tuân thủ những quy luật khách quan. Thởi kỳ quá độ đang diễn ra từ
nền văn minh công nghiệp sang nền văn minh trí tuệ, từ kinh tế công nghệ sang
kinh tế trí thức. Sự quá độ này mở đầu một giai đoạn lớn, cuộc biến đổi lớn từ
lao động cơ bắp, cơ bắp kéo dài bằng máy sang lao động trí tuệ. Những sản phẩm
của nền kinh tế mới có hàm lượng trí tuệ cao, lao động trí tuệ trở thành lao
động chủ yếu trong hoạt động của con người. Từ khi xuất hiện đến nay con người
phụ thuộc vào thiên nhiên; lần thứ nhất, kiếm sống bằng săn bắn, hái lượm những
sản phẩm của tự nhiên. Lần thứ hai sử dụng công cụ, các maý làm ra của cải,
song vẫn bị giới tự nhiên chi phối. Trong cả hai lần con người vẫn bị con người
tha hoá về sự phân công lao động, phân phối của cải bất công, con người tha hoá
con người, mạnh áp bức bóc lột yếu, con người bị tha hoá. Tiến đến trình độ
phát triển cao, con người nhận thức được bản chất và quy luật vận động của giới
tự nhiên và sự khống chế cải tạo nó phục vụ cuộc sống của mình. Tức là làm chủ
giới tự nhiên. Nhờ trình độ nhận thức, trình độ văn hoá, con người nhận thức và
cải tạo được xã hội. Khắc phục những mặt chưa hoàn thiện, xây dựng một xã hội
hài hoà, một cuộc sống văn minh. Như vậy là dựa trên một nền sản xuất bằng trí
tuệ là chủ yếu, con người mới có tự do chân chính. Một xã hội tự do không thể
hình thành trên cơ sở một nền sản xuất, một nền văn hoá lạc hậu. Người ta sáng
tạo ra các sản phẩm vật chất và văn hoá về cuộc sống và sự tiến hoá của mình,
song không thể tuỳ tiện áp đặt chế độ xã hội. Nếu một thể chế chính trị xã hội
có thể ra đời sớm thì cuộc cách mạng phải biến nó làm động lực của cuộc cách
mạng sức sản xuất, khoa học và kỹ thuật, văn hoá, giải phóng tư tưởng, đào tạo
con người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khoa học, kỹ thuật là đầu tầu của
phát triển kinh tế, xã hội. Bản thảo khoa học, kỹ thuật là sản phẩm do con
người sáng tạo. Không thể sử dụng bạo lực nâng cao được sự hiểu biêt của con
người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thời kỳ quá độ này chắc chắn là
nhanh hơn và lớn hơn lần trước như ta đã thấy trong những năm chuyển tiếp hai
thế kỷ thứ 20 và 21.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc cách mạng công nghiệp phải mất
200 năm mới mở rộng ra bẩy nước (nay cộng thêm nước Nga); Mỹ, Anh, Đức, Pháp,
Nhật Bản, Italia, Canada. Và trên toàn thế giới các nước công nghiệp hoá lớn
nhỏ mới có khoảng 20, nghĩa là 1/10 của 200 nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc cách mạng điện tử bắt đầu từ
những năm 1980 đến nay đã mở rộng ra gấp hai ba lần cuộc cách mạng công nghiệp.
Hai nước đông dân nhất châu Á: Trung Quốc và Ấn Độ đang đẩy nhanh sự phát tiển
công nghiệp điện tử và các ngành khoa học, công nghiệp hiện đại khác. Chẳng
những châu Âu, Bắc Mỹ mà cả châu A, châu Đại Dương, châu Phi, châu Mỹ đều đi
vào cách mạng khoa học công nghệ, tuy nhịp độ và sự chênh lệch khác nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mọi cuộc cách mạng kỹ thuật đều dẫn
đến sự phân công lực lương lao động xã hội từ những cộng đồng thế nào, đến khu
vực, cả nước và mở rộng ra ngoài lãnh thổ dân tộc. Lịch sử nhân loại đã trải
qua phân công lao động giữa trồng trọt và chăn nuôi, giữa nông nghiệp và công
nghiêp, giữa nông thôn và thành thị, ngày nay, khu vực công nghệ phát triển hơn
cả khu vực thứ nhất và khu vực thứ hai. Quá trình toàn cầu hoá là sự phân công
lại lớn nhất, tuỳ theo những điều kiện cụ thể về tài nguyên, khí hậu, nhân lực
có thể hình thành những khu vực kinh tế khác nhau thuận tiện đối với hoạt động
sản xuất và đời sống của nhân dân. Cả thế giới hình thành một nền sản xuất, một
thị trường với một cơ cấu giao thông vận tải hợp lý, sử dụng rộng rãi mạng lưới
thông tin điện tử, nền sản xuất ấy có hiệu quả cao nhât, chi phí rẻ nhất, tài
nguyên thiên nhiên được tiết kiệm tốt nhât.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự chuyển đổi thế hệ chính trị, kinh
tế sẽ rất linh hoạt với nhiều hình thức, tự nó chuyển đổi, cái cũ giảm dần, cái
mới phát triển dần, cái gì hợp lý thì được bảo tồn trong cái mới, cái gì không
phù hợp sẽ tự mất đi hoặc phải qua sự can thiệp trực tiếp của con người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quy luật vận động chung của lịch sử
là tự thân vận động, đi đôi với tác động của con người, tác động vào thay đổi
kỹ thuật, trí thức là cơ bản, quyêt định tác động trực tiếp bằng hành động trực
tiếp là cần thiết thì bắt buộc phải sử dụng, nó không phải là hình thức can
thiệp thường xuyên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Làm chủ thiên nhiên là tiền đề của
làm chủ xã hội, làm chủ bản thân và con người. Khi đời sống con người còn bị
thiên nhiên chi phối thì đời sống của mình chưa khác vạn vật bao nhiêu. Cuộc
cách mạng trí tuệ này nâng cao tầm vóc con người, sống hiên ngang giữa mọi biến
động, biến dổi của giới tự nhiên, khống chế những tác hại của nó, sử dụng tất
cả những gì có lợi của nó để nâng cao cuộc sống, giảm tai hoạ, khai thác sức
gió, bức xạ mặt trời qua con đường của khoa học làm ra nhiều của cải, sáng tạo
những cái mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đã làm chủ thiên nhiên, thoả mãn
ngày càng tốt hơn nhu cầu đời sống sinh vật, con người được giải phóng vươn lên
làm chủ tốt hơn, sáng tạo nhiều hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Làm chủ thiên nhiên, làm chủ xã hội,
con người làm chủ bản thân và tôn trọng quyền làm chủ của mọi thành viên trong
cộng đồng nhỏ và lớn. Mọi người đều bình đẳng về quyền lợi và nghĩa vụ trước
luật lệ và chân lý, ai cũng có cơ hội được làm việc theo ý muốn, lựa chọn lĩnh
vực hoạt động, thực hiện mơ ước của mình. Tranh giành chém giết, tranh ăn, mạnh
ức hiếp yếu, giàu bắt nạt nghèo tự nó mất đi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chế độ tự quản, tự nó là một nhu cầu
người ta tự lựa chọn người mà mình đã đào tạo để giao việc, kiểm soát chúng và
tự mình tham gia quản lý.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người ta vẫn có một điều băn khoăn
lớn là con người, cộng đồng con người, có thể tiến tới chỗ thoả mãn mọi nhu cầu
đời sống sinh hoạt của con người hay không? Với những thành tựu khoa học đã đạt
được, có thể trả lời khẳng định rằng, có thể thoả mãn nhu cầu ăn, mặc, ở, đi
lại, bảo vệ sức khoẻ, học, hưởng thụ thành tựu văn hoá. Lại có người nói: Nhân
dục vô nhai (lòng ham muốn của con người không có giới hạn). Có thể trả lời là
có hạn. Dạ dày không phải là cái túi không đáy. Người no tư duy khác người đói.
Người ta có thể cùng một lúc mặc 10 bộ quần áo. sinh học, hoá học sẽ còn tiến
xa, không có giới hạn. Con người sẽ được ăn tốt, mặc tốt, ở tốt, đi lại thuận
tiện và nhanh chóng, mạng lưới thông tin sẽ giảm nhẹ ít nhiều gánh nặng về việc
đi lại trao đổi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những vấn đề nói trên, đối với tầm
vóc con người hiện đại, không còn là viễn tưởng, mà có thể vươn tới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người ta lại hỏi chế độ xã hội hiện
tồn có thể kéo dài cuộc sống bao lâu nữa, nó sẽ triển vọng như các chế độ đã
qua trong lịch sử ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trước tiên cần phải quả quyết rằng,
cuộc sống không ngừng vận động, biến đổi, mọi hiện tượng đều là tạm thời, mỗi
hiện tượng đều như mây bay, nước chảy, có sinh thành và tiêu vong giống như
người sáng lập đạo Phật nói về đời người phải trải qua sinh, lão, bênh, tử. Tần
Thuỷ Hoàng cho rằng mình không chết vì đã có thuốc trường sinh, ông bị bạo bệnh
và chết lúc chưa được 60 tuổi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Marx, Engels, Lênin dự báo quá lạc
quan về vận mệnh của chủ nghĩa tư bản, các vị đều cho rằng nó sẽ từ giã vũ đài
lịch sử trong thế kỷ thứ 19 và thứ 20. Nhưng nó vẫn sống, đến thế kỷ 21, đã già
và lắm bệnh tật, chưa bao giờ xã hội lại nhiều bệnh hoạn như bây giờ, nghĩa là
xã hội tư bản chủ nghĩa đã già nua, thối nát. Nó đã ở buổi hoàng hôn, tự gần
đến cõi chết. Chết như thế nào, bao giờ chêt. Hổi sau sẽ rõ. Thế biết rằng nó
ít phải chết vì nền khoa học kỹ thuật này không thể bị trói chặt trong phương
thức sản xuất tư bản chủ nghĩa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nước cách mạng nổ ra và thắng
lợi trong thế kỷ thứ 20 từ bên trên, sự quá độ của hai nền văn minh là từ bên
dưới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sở hữu trí tuệ là hình thức sở hữu
đang lớn lên. Nền sản xuất hiện đại, nền kinh tế trí thức không cần những xí
nghiệp không lồ với vốn đầu tư hàng chục tỷ USD. Hình thức hợp tác giữa các nhà
khoa học và nghiên cứu là tổ chức sản xuất. Khu vực thứ ba ngày càng mở rộng sử
dụng internet không cần nhiều người, một cửa hàng siêu thị chỉ cần vài ba người
trông nom. Một người có thể quản lý một xí nghiệp, một cửa hàng lớn. Người ta
học tập, truy cập internet tại nhà. Nhà tư bản không có chỗ đứng trong xã hội
mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Việc phải đến sẽ đến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chủ nghĩa tư bản phát triển đến hạn
ắt phải ra đi, tiếc mà không được. Di sản của nó để lại cho đời là cực kỳ to
lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thời kỳ quá độ của hai nền văn minh
do công nghệ sản xuất là bản chất không có sức mạnh nào đẩy lùi được. Lần quá
độ này, không hề đơn giản vì thế lực đại biểu cho chế độ cũ khá mạnh. Không thể
tránh khỏi giẫy giụa tuyệt vọng. Mặt tích cực, ưu thế ngày càng tăng là loài
người đã trưởng thành về chính trị, trước hết ở các nước đã đi sâu vào cách
mạng khoa học công nghệ, cách mạng thông tin giữ vai trò phủ định chế dộ tư bản
ngày càng lớn. Giai cấp tư bản hiện đại tập trung vào những tổ hợp xuyên quốc
gia về công nghệ, năng lượng, vận tải, tài chính, tín dụng, giai cấp trung lưu
là giai cấp đông nhất trong xã hội tư bản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đại biểu tập trung của xã hội hiện
tại là đội quân các nhà bác học, giới trí tuệ. Lớp người này sẽ đi đầu trong
quá trình chuyển tiếp giữa các nền văn minh, là nhân vật trọng tâm của xã hội
trung lưu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Loài người đi từ đôi chân đang
chuyển sang đi bằng cái đầu, bộ óc, con tim. Con người tách hẳn với giới sinh
vật để sống cuộc đời hoàn toàn của con người.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vai trò của giới trí thức</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">1</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">-
Xác định và kiên trì con đường đúng là vấn đề đầu tiên, nhân tố thắng lợi cơ
bản của cách mạng. Trong thế kỷ thứ 20, dân tộc ta đã qua nhiều cuộc khảo
nghiệm về con đường cách mạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Loại khảo nghiệm thứ nhất là con
đường giải phóng dân tộc của các tổ chức khác nhau: Phan Đình Phùng, Hoàng Hoa
Thám đi cùng một con đường khôi phục nền độc lập dân tộc, khôi phục cả chế độ
vua quan. Quốc dân Đảng đi theo con đường của Trung Hoa Quốc dân Đảng. Con
đường của Đảng cộng sản do Hồ Chí Minh xác định là sự kết hợp con đường cứu
nước truyền thống với con đường cách mạng giải phóng xã hội phù hợp với tình
hình nước ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Loại khảo nghiệm thứ hai diễn ra
phức tạp và phải chịu tổn thất do sự can thiệp của nước ngoài mà ta cần phải
tranh thủ làm chỗ dựa của cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lần thứ nhất nhân danh Quốc tế cộng
sản, Stalin phê phán con đường của Nguyễn Ai Quốc là dân tộc chủ nghĩa cải
lương, hữu khuynh, buộc phải chấp nhận cương lĩnh cách mạng công, nông, đổng
thời đánh đổ đế quốc, phong kiến, thực hành con đường đó, lực lượng của ta bị
thu hẹp giữa lúc tinh thần yêu nước đang lên cao kể từ năm 1929, đặc biệt trong
giới trí thức, thanh niên và một bộ phận tư sản, địa chủ. Giai cấp công nhân và
giai cấp tư sản dân tộc chưa thật sự hình thành.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Do tả khuynh, khi bị kẻ thù đàn áp,
không tự sức chống đỡ, tổn thất nặng nề.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ năm 1936 trở đi, ta giành lại
quyền chủ động. Năm 1941, ta phát triển đường cách mạng trong tình hình mới,
thành con đường cách mạng giải phóng dân tộc, giương cao ngọn cờ yêu nước, tập
hợp mọi lực lượng yêu nước và dân chủ, chuẩn bị lực lượng, khi thời cơ đến,
tổng khởi nghĩa, đánh đổ chính quyền thực dân, phong kiến, thiết lập Nhà nước
Cộng hoà Dân chủ của nhân dân, chuẩn bị cuộc kháng chiến chống Pháp phát động
cuộc chién tranh xâm lược lần thứ hai. Ta thực hiện được một cuộc kháng chiến
toàn dân, toàn diện.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 1950 Liên Xô và Trung Quốc buộc
ta trở lại cương lĩnh cách mạng công nông, thực hành cách mạng ruộng đất bằng
bạo lưc, chọn lọc tổ chức đảng, hệ thống chỉ huy quân đội và bộ máy Nhà nước.
Bao vây kinh tế, chuẩn bị xoá bỏ các hình thức kinh tế tư nhân bằng chính thuế
(?).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Chiến dịch thanh trừng nội bộ, cải
cách ruộng đất gây nên những tổn thất to lớn về lực lượng, chính trị và kinh
tế. Sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Pháp, trên một triệu người ở miền
Bắc chạy vào Nam. (Sau cuộc kháng chiến chống Mỹ, hai triệu người bỏ nước chay
đi nước ngoài do chủ nghĩa tả khuynh của ta).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau lần tả khuynh dẫn đến cuộc khùng
hoảng kinh tê-xã hội 1975-1985, buộc ta phải đổi mới con đường phát triền của
nước ta. Công cuộc đổi mới của ta bắt đầu từ năm 1986, về thực chất là do đi
trệch đường mà phải trở lại con đường cũ đã đựơc nêu ra 1929, 1941, 1945,
khuyến khích phát triển công thương nghiệp dân tộc, mở rộng giao lưu kinh tế
với nước ngoài, mở rộng kinh tế thị trường, thực hiện quyền tự chủ trong sản
xuât kinh doanh của các chủ thể kinh tế, Nhà nước chỉ quản lý về mặt hành
chính, chỉ đạo vĩ mô, đưa ra chiến lược phát triển đất nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Như vậy là ta đã hai lần mất quyền
chủ động về đường lối và hai lần giành lại được. Công cuộc cách mạng trước đây,
cũng như hiện nay, ta nắm vứng quyền chủ động thì cách mạng thắng to.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những bài học quý báu nói trên nhắc
nhở chúng ta, rằng phải biết tham khảo kinh nghiêm nước ngoài, nhưng phải nắm
chắc tinh thần độc lập, tự chủ, chớ làm theo nước khác một cách máy móc. Chân
lý bao giờ cũng cụ thể, cách mạng là sáng tạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ta đã hội nhập đời sống quốc tế về
nhiều lĩnh vực, tư duy đã đổi mới song vẫn còn nhiều hiện tượng ngập ngừng, vẫn
còn vương vất không ít mầu sắc tư duy đã lỗi htời. Đi vào thời đại mới, muốn
đuổi kịp người ta, phải có tư duy mới, tư tưởng mới, phong cách mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Toàn cầu hoá là một bước ngoặt rất
lớn trong đời sống nhân dân. Không có bất cứ thế lực nào kéo lùi được bánh xe
lịch sử, mặc dù mặt tiêu cực của nó ghê gớm như cuộc chạy đua giữa các cường
quốc tranh nhau chỗ đứng dưới mặt trời, nước giàu muốn nuốt nước nghèo trong
quan hệ kinh tế. Hội nhập có lợi lớn đối với phát triển vì nó mở rộng thị
trường cho cả giàu lẫn nghèo, phân công lại lao động toàn cầu, chuyển giao công
nghê, giao lưu văn hoá, kinh nghiệm kinh doanh trong thời đại thông tin.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">2</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">-
Lựa chọn con đường càng ngắn càng tốt là điều kiện để nhanh chóng vượt lên phía
trước, khắc phục càng nhanh càng tốt khoảng cách khá xa với các nước tiên tiến.
Bao giờ trí tuệ cũng là nhân tố tiến bộ hàng đầu. Đẽo đá là bước tiến đầu tiên
của con người cũng là sản phẩm của trí tuệ. Trong thhời đại điện tử, nền văn
minh trí tuệ, muốn tiến nhanh phải có trí tuệ tương ứng. Đối với dân tộc ta,
vận mệnh, tiền đồ đều do trí tuệ quyết định. Vì vây, tiền đề của phát triển là
tạo ra một xã hội trí tuệ, một đội ngũ trí tuệ đông đảo. Các nước đi trước nước
ta trong ba thế kỷ vừa qua hơn ta về trí tuệ. Trí tuệ đưa đến cuộc phục hưng,
thế kỷ ánh sáng. Hai cuộc cách mạng khoa học - kỹ thuất nhiều nước châu Â, châu
Phi dẫm chân tại chỗ vì trình độ văn hoá, giáo dục thấp kém.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền giáo dục và đào tạo nhân tài của
ta phải hình thành đồng bộ đội ngũ trí thức, các nhà khoa học, kỹ thuật, quản
lý, kinh doanh, hành chính và dội ngũ những người lao động giỏi, nhằm đáp ứng
nhu cầu ngày càng nhiều của chiến lược phát triển kinh tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền kinh tế của ta phải là nền kinh
tế đa dạng của nhiều hình thức sở hữu, nhiều hình thức kinh tế, không cố định
lâu dài xuất phát từ hiệu quả kinh tế. Cạnh tranh và hợp tác bình đẳng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền kinh tế của ta là nền kinh tế
hàng hoá - thị trường. Nó phải phục tùng những quy luật vận động chung của nền
kinh tế ấy khi đã hội nhập nền kinh tế toàn cầu và hoạt động kinh tế của nước
ngoài trên đât nước, của nước ta trên đất nước ngoài. Sự khác nhau là tất cả
các hoạt động của kinh tế trên đất nước ta đều phải tuân theo pháp luật và làm
nghĩa vụ. Mọi hoạt động kinh tế đều phải đóng thuế, nguồn thu chủ yếu của ngân
sách Nhà nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">3</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">-
Nền kinh tế của ta phải là nền kinh tế có hiệu quả cao, bằng cách tập trung sức
lực hình thành những ngành kinh tế mà ta có thế mạnh về nguyên liệu, khí hậu,
nhân lực. Tất cả đều dựâ trên những công nghệ mới nhất. Trong điều kiện cuộc
cách mạng công nghệ trên thế giới đang bùng nổ, không nên xây dựng những cơ sở
quá lớn, xây dựng lâu, khi đi vào khai thác thì kỹ thuật đã lạc hậu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhiều ngành ta tự xây dựng bằng tiền
vốn của mình và cũng nhiều ngành vẫn kêu gọi nguồn vốn nước ngoài khai thác như
khoáng sản, năng lượng. Hiện tượng chạy đua xây dựng nền công nghệ điện tử, tin
học làm cho nền kinh tế mới nhanh chóng bị bão hoà. Song không vì vậy mà ta
không đi vào xây dựng có chọn lọc nền kỹ thuật này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Công nghệ sinh học, hoa học, năng
lượng là những ngành mà ta có ưu thế như nông nghiệp, lâm nghiệp, ngư nghiệp,
nhiệt đới, dược liệu thảo mộc, hương liệu của ta khá dồi dào. Nhiều sản phẩm
không cần đầu tư lớn và nhiều nhân công nhưng thu lợi nhanh, nhiều, cần được
khắc phục.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một nền kinh tế chỉ có thể phát
triển bền vững là phát triển sản xuất, phải đi liền với phát triển xã hội. Sản
xuất là sự nghiệp của con người vì con người đáp ứng tốt nhu cầu trước mắt,
đồng thời với lâu dài. Hy sinh cái trước mắt mà cái lâu dài cũng không đạt được
vì muốn sản xuất có hiệu quả, người lao động phải tái sản xuât sức lao động cho
hôm nay và cả ngày mai. Người...... chỉ đi đúng cũng không nói, nói chi nâng
cao năng suất lao động (?)<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">4</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">-
Cùng với việc xây dựng nền kinh tế với ba khu vực trên nền tảng một nền công
nghệ hiện đại, càng phải xác định chiến lược vì con người, đáp ứng từng bước
tốt hơn các nhu cầu ăn uống, nhà ở, mặc, đi lại, chăm sóc sức khoẻ, tức là mâm
cơm, cái nhà hay căn hộ, quần áo, trường học và thầy giáo, bệnh viện và thày
thuốc. Sự tan rã của các nước xã hội có một nguyên nhân quan trọng này. Giấy
khai, danh hiệu, động lực tinh thần cũng cần song không thể biến thành robot.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">5</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">-
Văn hoá là động lực của sự phát triển, là sức sản xuất tiềm tàng to lớn của một
xã hội. Một nước trình độ văn hoá thấp, không thể có một nền sản xuất cao vì
con người là chủ thể của nó. Sự phát triển đồng bộ kinh tế và văn hoá là bảo
đảm của phát triển bền vững.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hưởng thụ văn hoá là nhu cầu của con
người. Nhu cầu ấy không chỉ là hạnh phúc, niềm vui, mà còn là phương tiện nâng
cao tố chất con người, có ý thức trách nhiệm đối với xã hội, phấn đấu trong
hoạt động sáng tạo.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Xuất phát từ con người, tât cả vì
lợi ích con người là phương châm chỉ đạo hoạt động của kinh tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hội nhập nền kinh tế toàn cầu, nghĩa
là ta cũng phải xây dựng nền kinh tế mới, kinh tế trí thức. Muốn trí thức hoá
nền kinh tế, phải có một xã hội trí thức mà nòng cốt là đội ngũ tài năng, tinh
hoa, phải tập hợp trong Đảng cộng sản, Đảng của tinh hoa dân tộc, xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đầu tư cho con người là quan trọng
nhât, bảo đảm vững chắc nhất sự phát triển của đất nước. Dân giàu, nước mạnh,
xã hội công bằng, dân chủ và văn minh là mục tiêu động lực của cách mạng nước
ta trong thời kỳ trước mắt. Mọi hoạt động xã hội đều nhằm mục tiêu cơ bản ấy.
Công nghiệp hoá, hiện đại hoá là nền tảng vật chât- kỹ thuật của một xã hội
công bằng, dân chủ, văn minh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Kiên trì thực hiện những nhiệm vụ
của thời kỳ mới, Đảng và Nhà nước ta phải, về mặt tư tưởng, phải đi tiên phong
trong thời kỳ mới, khắc phục những tàn dư tư duy cũ đã bị cuộc sống không chấp
nhận. Hệ thống chính trị do Đảng lãnh đạo phải nhẹ nhàng, không tốn kém, hiệu
quả cao, trong sáng, minh bạch. Đời sống xã hội phải hoạt bát, năng động, hoạt
bát trên cơ sở một nền dân chủ nhân dân, tự do tư tưởng, ngôn luận. Dân chủ về
chính trị đi liền với dân chủ về kinh tế, văn hoá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đảng Cộng sản phải là người tiêu
biểu cho trí tuệ của dân tộc và xã hội, về đạo đức và phong cách, tiêu biểu của
đạo đức cách mạng mà ta đang xây dựng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tư tưởng Hồ chí Minh mãi mãi chỉ
đường cho các thế hệ chúng ta./.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><i>Hà Nội, 2004</i></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-48894269277392414622014-06-30T12:49:00.002+07:002014-06-30T12:49:29.827+07:00Tin mật về xung đột Trung – Việt trong trận hải chiến Tây Sa năm 1974<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhHM6XaUti341AgOcPx-UL0PfKkeEsyKFpTY58a5mjSRk15Yx4ze3szgsctwpxO0Cwspy5y3PWyfWYB92856HYbkTS2hSyiQvL1yPCdp_75vOa3jsNPXQoEnLgUTj3eizkhvFuojH-f32X4/s1600/hs.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhHM6XaUti341AgOcPx-UL0PfKkeEsyKFpTY58a5mjSRk15Yx4ze3szgsctwpxO0Cwspy5y3PWyfWYB92856HYbkTS2hSyiQvL1yPCdp_75vOa3jsNPXQoEnLgUTj3eizkhvFuojH-f32X4/s1600/hs.jpg" height="130" width="200" /></a></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<i><span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> (Tài liệu tiếng Trung)<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chương I: Ôn lại trận chiến</span><o:p></o:p></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Tân Hoa Xã ngày 19 tháng 1 năm 1974 đưa tin, từ
11 tháng 1 năm 1974 đến nay, Bộ Ngoại giao nước ta đã nhiều lần ra tuyên bố và
cảnh cáo, nhưng Nam Việt vẫn chưa hề rút lại hành vi xâm lược của mình, mà trái
lại còn đưa hải quân và không quân xâm nhập quần đảo Vĩnh Lạc trong quần đảo
Tây Sa của ta. Chúng ta không thể chịu đựng thêm được nữa, đã tiến hành đánh trả
tự vệ anh dũng, đem lại sự trừng phạt cần có cho quân xâm lược.</span></div>
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Nam Việt:
“Hải quân Trung cộng đã điều tàu loại Komar, có trang bị tên lửa Styx. Trận chiến
ác liệt chưa từng có…”.<a name='more'></a></span></div>
<span style="background: white;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Mỹ:
Đệ thất Hạm đội Hải quân Mỹ hoạt động tại vịnh Bắc Bộ đã từ chối các cuộc gọi của
hải quân Nam Việt, yêu cầu sự can thiệp của Mỹ, thậm chí còn từ chối cả việc cử
tàu đến cứu những người bị chết đuối.</span></div>
<o:p></o:p></span></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">• Canh bạc lúc tàn hơi</span></b><span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Quần đảo Vĩnh Lạc là một bộ phận của quần đảo Tây
Sa, quần đảo này được tạo thành từ các đảo san hô là: San Hô, Cam Tuyền, Kim
Ngân, Thâm Hàng, Tấn Khanh và Quảng Kim…, từ xa xưa là lãnh thổ của nước ta,
nhưng từ thế kỷ 19, một phần các đảo bị nước Pháp là thực dân Đông Nam Á chiếm
giữ. Năm 1954, Pháp bị đuổi đi, đảo San Hô bị Pháp chiếm giữ rơi vào tay Nam Việt.
Tháng 1 năm 1973, Mỹ rút quân khỏi Việt Nam, đồng thời giao một lượng lớn tàu
chiến cho Nam Việt. Từ tháng 8 năm 1973, Nam Việt liên tiếp đưa tàu quân sự xâm
phạm lãnh hải của nước ta. Ngày 11 tháng 1 năm sau, lại càng trắng trợn hơn khi
cho công bố bản đồ, quy Tây Sa vào bản đồ của họ. Khi ấy nước ta liên tục nảy
sinh các vấn đề nội bộ và bên ngoài, trong nước rơi vào trạng thái hỗn loạn của
cuộc “Đại cách mạng văn hóa”, rồi quan hệ Trung-Xô căng thẳng, không còn sức để
ngó ngàng đến phía nam. Vì thế hành động của Nam Việt mỗi lúc một mạnh, ngày 15
tháng 1, phiên hiệu “Lý Thường Kiệt” (HQ-16) của hải quân Nam Việt xâm nhập đầu
tiên, nổ súng uy hiếp vào hai tàu cá 402 và 407 đang tác nghiệp ở gần đảo Cam
Tuyền. Trưa ngày 17, quân địch đổ bộ lên đảo Kim Ngân, đến chiều còn cưỡng chiếm
cả đảo Cam Tuyền.</span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">• <b>Cuộc
đối đầu trên biển<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đối mặt trước sự xâm nhập ấy, hạm đội Nam Hải đã
theo lệnh đưa hai con tàu 271 và 274 thuộc Đại đội tàu Chống ngầm 73 ở căn cứ
Du Lâm, do Ngụy Minh Sâm, Phó Tư lệnh Quân 38002 và Đại Đội trưởng Vương Khắc
Cường chỉ huy, hợp thành Biên đội 271, thực thi nhiệm vụ bảo vệ cá và vận chuyển
cung cấp cho quân dân trên đảo. Biên đội này tới quần đảo Vĩnh Lạc vào đêm ngày
18, đưa 4 trung đội dân binh có vũ trang thuộc Quân khu Nam Hải đến 3 đảo Tấn
Khanh, Thâm Hàng, Quảng Kim.</span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trưa ngày 18, các tàu quân sự Nam Việt phiên hiệu
“Trần Khánh Dư” và phiên hiệu “Lý Thường Kiệt” tiến đến gần tàu cá số 407, nhấn
chìm, hăm dọa để buộc phải dời đi. Thuyền trưởng tàu 407, Dương Quý Hào không
chịu khuất phục, tàu “Lý Thường Kiệt” đột ngột chuyển bánh lái, đâm thủng mạn
trái tàu cá. Chính giữa lúc các ngư dân đang cầm xỉa cá giơ lên quyết tử chiến,
thì các tàu 271 và 274 của ta lao đến, phát tín hiệu cảnh báo. Khi thấy hải
quân ta tới, tàu Việt đã treo cờ tín hiệu “Tàu mất lái”, rồi vội vàng rời khỏi
hiện trường.</span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="margin-left: 0cm; text-indent: 36pt;">
</div>
<div style="line-height: 20pt; text-align: justify;">
<span style="background-color: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Tối hôm đó, đại tá quân địch Hà Văn Ngạc đã đưa
tàu phiên hiệu “Trần Bình Trọng” (HQ-5) cùng tàu phiên hiệu “Sóng Dữ” (1)
(HQ-10) đi kèm tới tận nơi. Dù số lượng tàu của hai bên là 4-4, song xét cả về
trọng tải lẫn hỏa lực, quân Việt đều chiếm ưu thế áp đảo. Tổng trọng tải các
tàu bên quân ta còn chưa bằng một tàu của bên quân Việt! Hơn nữa, tàu bên quân
Việt đều được trang bị hệ thống điều khiển tự động, còn tàu bên quân ta về cơ bản
vẫn là thao tác bằng sức người, sự chênh lệch về tương quan thực lực giữa hai
bên là quá rõ ràng.</span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 20px; line-height: 26.66666603088379px;"><br /></span></div>
<span style="background-attachment: initial; background-clip: initial; background-color: white; background-image: initial; background-origin: initial; background-position: initial; background-repeat: initial; background-size: initial; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Sáng sớm
ngày 19, bên quân Việt phát hiện thấy bên quân ta chỉ có 4 con tàu nhỏ, liền
cho rằng có thể tận dụng ưu thế binh lực để tiêu diệt quân ta, tàu Việt bố trận
lại từ đầu, chia làm hai cánh chiếm đường ngoài lợi thế, triển khai đội hình
chiến đấu, tàu phiên hiệu “Trần Bình Trọng” dẫn tàu phiên hiệu “Trần Khánh Dư”
từ ngoài khơi phía nam đảo Kim Ngân, rạn san hô Linh Dương tiếp cận hai đảo
Thâm Hàng, Quảng Kim, các tàu phiên hiệu “Sóng Dữ” và phiên hiệu “Lý Thường Kiệt”
từ tây bắc đảo Quảng Kim tiếp cận chiến hạm của ta. Đồng thời, Tổng bộ hải quân
Nam Việt hạ lệnh cho đại tá Hà Văn Ngạc nổ súng.</span></div>
<o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">• <b>Kịch
chiến trên biển</b></span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Theo sự dàn trận của Quân khu Quảng Châu, biên đội
396 tiến vào phía tây bắc đảo Kim Quảng để đánh chặn các tàu phiên hiệu “Lý Thường
Kiệt” và tàu phiên hiệu “Sóng Dữ”, biên đội 271 tiến vào mặt biển đông nam đảo
Kim Quảng để giám sát các tàu phiên hiệu “Trần Khánh Dư”, phiên hiệu “Trần Bình
Trọng”. Các pháp thủ bên quân ta bám chặt trận địa chờ đợi khi vừa phát hiện
thấy nòng pháp bên tàu địch lóe lên, là liền lập tức đạp cò, đạn pháo của chúng
ta cũng ra khỏi nòng. Thời khắc ấy là 10 giờ 25 phút trưa ngày 19 tháng 1 năm
1974.</span><o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="background: white; font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Toàn bộ trận hải chiến là tương quan 2-2. Biên đội
271 và các tàu phiên hiệu “Lý Thường Kiệt”, “Trần Khánh Dư” ở phía đông nam đảo
Quảng Kim là chủ lực của hai bên, cho nên không hẹn mà cùng đều áp dụng chiến
thuật “Đánh rắn phải đánh giập đầu”. Thế nhưng cả hai bên đều xuất hiện phán
đoán sai lầm. Theo hồ sơ được phía Việt Nam công bố mấy năm gần đây, do khi Hà
Văn Ngạc tới, quân Việt đổi tàu đô đốc từ phiên hiệu “Trần Khánh Dư” thành
phiên hiệu “Trần Bình Trọng”, bên ta không biết, tất cả hỏa lực đều dồn vào tàu
“Trần Khánh Dư; còn bên Việt thì cho rằng tàu 274 đi sau phía ta là tàu chỉ
huy, vì thế hỏa pháo của trung đội 1 đã nhằm vào đài chỉ huy trên đó để quét,
Chính ủy Phùng Tùng Bá chẳng may trúng đạn hy sinh. Tuy nhiên, bên địch đã phạm
phải một sai lầm chiến lược nghiêm trọng: Chúng đã sử dụng đạn xuyên thép với
tàu chống ngầm không bọc thép, như vậy ngay cả đạn pháo có bắn trúng thì cũng
thường xuyên qua thân tàu mà rơi xuống biển, thậm chí còn có rất nhiều đạn xịt;
nếu sử dụng đạn nổ mạnh thì thắng thua là điều khó nói. Còn hai tàu bên quân ta
thì đã tận dụng các đặc điểm mục tiêu nhỏ, chạy nhanh để dũng cảm đánh tiếp cận.
Pháo bắn nhanh cỡ nhỏ bên quân ta liên tục nhả đạn về phía tàu địch, tàu “Trần
Khánh Dư” không bọc thép bị bốc cháy rất nhanh, cự li bắn giữa hai bên từ
1.000m rút lại còn 300m. Lúc này, bánh lái điện của tàu 274 bất ngờ phát sinh sự
cố, tận mắt nhìn thấy con tàu nhỏ mất lái đâm vào lưới lửa chằng chịt của tàu
“Trần Khánh Dư” và tàu “Trần Bình Trọng”. Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, thuyền
trưởng tàu Lý Phúc Tường bình tĩnh ra lệnh chuyển sang người lái, đồng thời từ
đài chỉ huy nhảy lên sàn tàu, đứng ở cửa cabin lớn tiếng ra lệnh quay đầu thật
nhanh, rồi dùng khẩu lệnh và tay chỉ huy tác chiến. Đồng thời, tiểu đội trưởng
chủ pháo Vương Tuấn Dân đã chỉ huy hỏa pháo bắn dữ dội về phía tàu “Trần Khánh
Dư” đang lao tới trước mặt, tàu địch chống đỡ không nổi, quay đầu tháo chạy.
Tàu 274 lại quay pháo bắn liên tiếp vào tàu “Trần Bình Trọng” đang chạy tới chi
viện. Người nạp đạn Lý Như Ý nạp bắn một lèo tới hơn 180 quả đạn pháo, làm câm
bặt chủ pháo ở sau tàu “Trần Bình Trọng”.</span><o:p></o:p></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">• <b>Tử chiến ở hồ đá ngầm</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trận chém giết lẫn nhau bên trong hồ đá ngầm lại còn oanh liệt
hơn, tác chiến trong một phạm vi nhỏ hẹp đầy những rạn san hô, không có khoảng
chừa cho tác chiến cơ động, ai là kẻ dũng cảm sẽ chiến thắng, thế là hai tàu
396 và 389 dồn hỏa lực công kích vào tàu “Lý Thường Kiệt”. Tại đó, quân Nam
Việt ở vào thế bất lợi, tàu “Sóng Dữ” nguyên là một chiếc tàu dò mìn, tốc độ
cao nhất cũng chỉ có 14, có lòng mà giữ được hiệp đồng với tàu “Lý Thường
Kiệt”. Cho nên, hai bên vừa bắn nhau, tàu “Sóng Dữ” chỉ có thể tạm thời bắn
trước về phía đảo Quảng Kim, rồi chỉ còn cách đứng nhìn tàu “Lý Thường
Kiệt” bị quân ta tập trung công kích mà chẳng có cách gì đi vào chi viện. Khi
ấy, hỏa lực mạn bên lớn nhất của quân Việt là 1 khẩu pháo 127 ly, 3 khẩu pháo
40 ly, một khẩu pháo 20 ly và 2 khẩu súng máy, còn bên quân ta thì vũ khí dùng
được là 1 khẩu pháo 85 ly, 6 khẩu pháo 37 ly, 4 khẩu pháo 25 ly và 4 khẩu súng
máy. Chỉ cần tiếp cận được hoàn toàn vào tàu địch, không để cho khẩu pháo
127 ly này phát huy uy lực, thì ở chiến trường cục bộ này, bên quân ta vẫn có
thể giành được ưu thế hỏa lực tương đối.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hai tàu 396 và 389 một bên ép sát, một bên nhả đạn pháo lên tàu
“Lý Thường Kiệt”. Lúc này, 1 phát đạn pháo 127 ly từ dưới nước vọt trúng tàu
“Lý Thường Kiệt”, xuyên thủng khoang máy, nhưng không nổ. Thì ra vì cự ly chiến
đấu giữa hai bên quá gần, nên đạn pháo chi viện cho tàu bạn từ tàu “Trần Bình
Trọng” đã bắn nhầm phải người mình. Khi đó, tàu “Sóng Dữ” lao tới, bắn thọc đằng
sau lưng biên đội của ta. Thế cục thay đổi trong nháy mắt, khiến cho tàu 389 bị
quân địch tấn công từ hai phía bốc cháy nhiều chỗ. Mặc dù đã trúng đạn đầy
mình, nhưng tàu 389 vẫn ép sát tàu địch, các chiến sĩ trong tình thế nguy cấp
đã ôm luôn cả bệ phóng rocket, xách luôn cả súng tiểu liên, tay cầm lựu đạn,
đúng là một trận đánh dũng mãnh, đã xảy ra một trận “đấu lưỡi lê trên biển”
hiếm thấy trong lịch sử các cuộc hải chiến, quả là một trận xáp mạn tàu khiếp
vía kinh hồn! Thuyền trưởng tàu “Sóng Dữ”, thiếu tá họ Ngụy [Văn Thà] đã mất
mạng trong trận chiến trần trụi bằng lưỡi lê trên biển này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Lúc này, tàu “Lý Thường Kiệt” quay về hồ đá ngầm, chuẩn bị cầu cứu
tàu “Sóng dữ”. Đạn pháo trên tàu 389 đã bắn hết sạch, thuyền trưởng tàu Tiêu
Đức Vạn hạ lệnh nạp bom chống tàu ngầm, quyết cùng chết với tàu địch. Còn
thượng úy (2) họ Nguyễn (tức Nguyễn Thành Trí: BTV) chỉ huy thay thế tàu “Sóng
dữ” thì muốn cố sức đâm chí mạng vào tàu 389. Chính trong thời khắc nguy cấp
ấy, tàu 396 đã chuyển hướng đón chặn trước mặt tàu “Lý Thường Kiệt”, yểm trợ
cho tàu 389 thoát hiểm. Tàu “Lý Thường Kiệt” vừa kịp hoàn hồn, không ngờ lại bị
một đòn đau, chỉ còn cách rút lui về hướng tây bắc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> • <b>Thắng lợi và ý
nghĩa của nó</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">11 giờ 49 phút, đại đội 74 tàu chống ngầm sinh lực quân của bên ta
lao vào chiến trường. Hạm đội Nam Việt cho là đại quân (trong Hồi ký của trung
tá họ Vũ [Hữu San], hạm trưởng tàu “Trần Khánh Dư” cho rằng Trung Quốc đã điều
42 tàu quân sự và 2 tàu ngầm) đã quay đầu rút lui vào lúc 12 giờ. Bản thân tàu
“Sóng dữ” tốc độ chậm, lại bị thương tích, nên đã không thể đuổi theo kịp đồng
bọn đang tháo chạy. 12 giờ 12 phút, đại đội 74 vừa tới nơi đã tiếp nhận mệnh
lệnh tấn công, tàu 281 lao lên hết tốc lực, bắn dữ dội vào tàu “Sóng dữ”, làm
nó bị đánh chìm ở phía nam bãi đá ngầm Linh Dương vào lúc 14 giờ 52 phút.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sau khi quân ta đã phải trả giá với 18 người tử trận, 67 người bị
thương, trận hải chiến Tây Sa đã kết thúc bằng thắng lợi về phía quân ta. Sau
đó quân ta thừa thắng xuất kích, thu hồi hoàn toàn Tây Sa. Chiến thắng này làm
cho quân ta hiểu được rằng ở nơi Nam Hải “nước xanh” mênh mông rộng lớn này còn
có được chủ quyền và lợi ích không dễ gì xâm phạm chính bởi trận hải chiến này,
mà việc thiết lập lòng tin về sự tác chiến của hải quân ta ở nơi cách xa đại
lục đã dần dần được điều chỉnh, sau cuộc chiến ấy, căn cứ Du Lâm lập tức được
tăng viện 2 tàu hộ tống. Có thể nói, kể từ khi ấy, Nam Hải mới đi vào tầm ngắm
của sự phát triển chiến lược của hải quân ta. Cho nên, xét từ ý nghĩa này, trận
hải chiến Tây Sa chính là bước khởi đầu cho hải quân ta tiến ra “biển xanh”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chương II: Bối cảnh quốc tế<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trận phản kích tự vệ Tây Sa tuy là một trận chiến quy mô nhỏ,
nhưng bối cảnh của nó lại rộng lớn, phức tạp. Liên quan đến chiến lược toàn cầu
của 3 nước lớn Trung Quốc, Mỹ và Liên Xô khi ấy còn có cả Việt Nam và khu vực
Đài Loan. Muốn nói về trận phản kích tự vệ Tây Sa, còn phải được bắt đầu bằng
việc Nixon dến thăm Trung Quốc mở cửa cho quan hệ Trung-Mỹ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Vào đầu thập niên 70, mối quan hệ Trung-Xô xấu đi nhanh chóng,
Liên Xô cho bố trí hàng trăm vạn quân ở biên giới phía bắc Trung Quốc. Đặc biệt
là sau trận phản kích tự vệ ở đảo Trân Bảo vào năm 1969, trung Quốc đã phải
chịu sự uy hiếp chiến tranh to lớn từ Liên Xô. Mỹ và Liên Xô trong cuộc đối đầu
chiến tranh lạnh cũng trở nên hết sức bị động. Vào cuối thập niên 60, lực lượng
chiến lược Liên Xô có xu hướng hòa hoãn với Mỹ, nước Mỹ khi phải đối mặt với sự
uy hiếp chiến lược của Liên Xô đang leo thang nghiêm trọng, đã yêu cầu được
liên hợp với Trung Quốc để cùng nhau áp chế Liên Xô. Đồng thời, chính phủ Mỹ
vội vã rút quân khỏi Việt Nam, cũng yêu cầu có sự phối hợp chiến lược của Trung
Quốc. Chính trong tình hình ấy, Mao Trạch Đông và Nixon, xuất phát từ con mắt
chiến lược sâu rộng, đã mở cửa cho mối quan hệ Trung-Mỹ. Việc thu hồi Tây Sa có
thể nói là một sản phẩm ăn theo của quyết sách chiến lược này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong thời kỳ Chiến tranh Việt Nam, rất nhiều hòn đảo của Tây Sa
đã bị Nam Việt chiếm giữ dưới sự hậu thuẫn của Mỹ, chứ không phải Bắc Việt **.
Những hòn đảo này của Tây Sa đã bị Bắc Việt chiếm giữ khi nước Mỹ không muốn
rút quân, bởi vì giao Tây Sa cho Bắc Việt thì chẳng khác nào giao cho Liên Xô.
Chuyện này có một dẫn chứng quan trọng: Căn cứ quân sự trọng yếu của quân Mỹ
trong Chiến tranh Việt Nam là vịnh Cam Ranh, sau Chiến tranh Việt Nam, Liên Xô
nhanh chóng thuê lại vịnh Cam Ranh làm căn cứ quân sự cho họ, cho đến tận bây
giờ (năm 2004 hết hạn) (3). Cho nên, chúng ta có thể phân tích thế này, về vấn
đề Trung Quốc thu hồi Tây Sa, Đệ thất Hạm đội hải quân Mỹ đã từ chối lời yêu
cầu hải quân Mỹ can thiệp, thậm chí còn từ chối cả việc đưa tàu tới ứng cứu
những người bị chết đuối, chứng tỏ Trung Quốc đã có thỏa thuận ngầm với Mỹ.
Điều này không hề xuất phát từ chuyện Mỹ tốt với Trung Quốc đến đâu, lại càng
không phải là ban ơn, mà hoàn toàn là xuất phát từ lợi ích tự thân của nước Mỹ.
Chính trong bối cảnh toàn cục ấy, trong thời khắc then chốt ấy, Trung Quốc đã
chớp lấy thời cơ để thu hồi Tây Sa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khi Trung Quốc thu hồi Tây Sa, binh lực của Hạm đội Nam Hải rất
thiếu, đòi hỏi phải có sự chi viện từ Hạm đội Đông Hải. Đảo Đài Loan nằm ở giữa
Nam Hải và Đông Hải, việc điều động hạm đội trước đây đều đi vòng từ ngoài khơi
đảo Đài Loan, để tránh đi vào đường nhạy cảm trong eo biển Đài Loan. Thời gian
hành động của hạm đội lần này quá gấp gáp, quy mô lại hết sức lớn, liệu có thể
đi qua eo biển Đài Loan nổi không? Nixon đến thăm Trung Quốc, đụng chạm vào
chính phủ Tưởng Giới Thạch có thể nói là thảm họa. Điều động hạm đội quy mô lớn
đi qua eo biển Đài Loan vào lúc này, Tưởng Giới Thạch sẽ có phản ứng gì? Lãnh
dạo Đảng Cộng sản Trung Quốc đã liên hệ được với Tưởng Giới Thạch thông qua
kênh bí mật, Tưởng Giới Thạch cân nhắc từ đại nghĩa dân tộc, đã để cho hạm đội
được đi qua eo biển Đài Loan một cách suôn sẻ, giành được thời cơ cho cuộc
chiến. Đài Loan từng nhiều lần thả hải quân Trung Quốc đại lục trong trận hải
chiến với Trung Quốc đại lục, chưa hề có mối quan hệ mật thiết nào dưới sự chỉ
đạo đằng sau của Mỹ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trận phản kích tự vệ Tây Sa không hề được coi là trận hải chiến
quy mô lớn. Khi trận chiến kết thúc, Bắc Việt ** lập tức ra tuyên bố, “cảm ơn
chính phủ Trung Quốc đã giúp đỡ họ giải phóng Tây Sa từ tay Nam Việt”. Điều này
đồng nghĩa với việc đề xuất với Trung Quốc yêu cầu về lãnh thổ Tây Sa. Chính
phủ Trung Quốc không đếm xỉa gì đến chuyện này, gọi trận chiến đó là “trận phản
kích tự vệ”, nhấn mạnh Tây Sa từ xa xưa đã là lãnh thổ của Trung Quốc. Trung
Quốc thu hồi lại lãnh thổ của mình từ tay “ngụy quân Nam Việt” từ sự hỗ trợ của
Mỹ. Chính nước cờ hay tuyệt diệu này đã khiến cho Trung Quốc giành được thế chủ
động trong tương lai về vấn đề Nam Hải. Và cũng chính điểm này, sau khi Nam –
Bắc Việt Nam thống nhất, đã trở thành một trong những nguyên nhân quan trọng
dẫn đến Việt Nam dựa vào Liên Xô, thù địch với Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chương III. Bối cảnh xảy ra trận chiến<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nguyên nhân xảy ra trận hải chiến Tây Sa là do sau khi Bắc Việt ký
Hiệp định đình chiến, chính phủ Nam Việt đã nhân cơ hội đó để ổn định lại cục
diện chiến đấu trên bộ, tích cực triển khai hoạt động trên các yếu điểm chiến
lược Nam Việt đã chiếm đoạt. Bắt đầu từ tháng 8 năm 1973, tàu quân sự Nam Việt
liên tục xua đuổi và bắt giữ ngư dân Trung Quốc trong vùng biển Tây Sa, chiếm
giữ đảo, mưu đồ đẩy Trung Quốc ra khỏi khu vực này, tiến vào độc chiếm quần đảo
Tây Sa, khi ấy Trung Quốc và Việt Nam mỗi bên chiếm giữ một vài hòn đảo, tương
tự như với quần đảo Nam Sa. Công bằng mà nói, động thái này của chính phủ Nam
Việt quả thực rất có tầm nhìn chiến lược, đồng thời không loại trừ có người Mỹ
đứng đằng sau khi trù mưu tính kế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trung Quốc khi ấy lại đang sa vào vũng lầy của cuộc Đại Cách mạng
Văn hóa. Tầm nhìn của Trung ương và Quân ủy đều tập trung vào 3 khu vực phía
bắc tiếp giáp với Liên Xô. Khi ấy Liên Xô đang tập kết tới bốn mươi mấy sư đoàn
đã được cơ giới hóa ở toàn bộ phía Đông, cộng thêm quân đội hàng không và quân
đội dự bị chiến lược, tổng binh lực lên tới gần 1 triệu quân! Trận chiến trên
đảo Trân Bảo nguy cấp nhất, tuy binh lực của cả hai bên không vượt quá quy mô
tiểu đoàn, song bày trận ở đằng sau mỗi bên là binh lực với quy mô tập đoàn
quân! Trong thời khắc nguy cấp ấy, phía Liên Xô còn tổ chức diễn tập quân sự
quy mô lớn (với quy mô mười mấy sư đoàn) ngay trước mắt chúng ta. Phản ứng của
phía ta là chỉ trong vòng 2 tháng đã cho nổ 2 quả bom hạt nhân! Không hề đưa
một chữ nào trong phần tin tức. Sự kiện một phân đội đi tuần tra biên giới phía
bắc sau đó đã khiến cho Trung ương hạ quyết tâm nhanh chóng cải thiện mối quan
hệ với Mỹ nhằm giảm bớt áp lực của Liên Xô đối với chúng ta. Không thể lơ lỏng
dù chỉ một khắc cuộc đối đầu quân sự với Liên Xô ở phía bắc. Đại bản doanh
nguồn lực quốc phòng đã bị liên lụy về phía ấy, còn với khu vực Nam Hải thì nói
chung là áp dụng thái độ bỏ mặc, trong khi sự khiêu khích của chính phủ Nam
Việt thì lại càng ngày càng mạnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đến tháng 1 năm 1974, chính phủ Nam Việt tuyên bố phải khai thác
dầu ở khu vực Tây Sa, buộc Bộ Ngoại giao Trung Quốc phải ra tuyên bố, nhắc lại
chủ quyền của mình đối với Tây Sa và Nam Sa. Nhưng hành động của hải quân Nam
Việt lại leo thang ngay tiếp sau đó, 4 ngày sau, biên đội chiến hạm chiến đấu
của họ tiến đến vùng biển Tây sa, khiêu chiến với Trung Quốc bằng vũ lực. Phía
Trung Quốc khi ấy về cơ bản chưa chuẩn bị cho việc đánh, trong lúc nguy cấp đã
vội vã điều 2 tàu dò mìn (phiên hiệu 396 và 389), 2 tàu chống ngầm (phiên hiệu
271 và 274) đến Tây Sa vào ngày 17 tháng 1. Tàu dò mìn 389 trong số đó vừa được
xuất xưởng sửa chữa, chưa hề lái thử, đã phải xuất phát đến vùng chiến địa. Có
thể thấy được sự thảm hại của phía quân Trung Quốc khi ấy. Hơn 1 ngày sau, phía
quân Trung Quốc lại vội điều 2 tàu chống ngầm (phiên hiệu 281 và 282) đến tăng
viện cho Tây Sa. Sau này đã thấy: Chính 2 chiếc tàu này đã bảo đảm cho sự thắng
lợi cuối cùng của quân Trung Quốc trong trận Tây Sa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Những người am hiểu sẽ nhìn ra được những chiếc tàu này không phải
được dùng cho các trận hải chiến đích thực. Chứng tỏ phía Trung Quốc khi ấy cơ
bản là không muốn đánh, mà chỉ muốn chứng minh sự tồn tại vũ lực của mình ở
vùng biển Tây Sa, nhìn mấy chiến tàu nhỏ bên quân Trung Quốc điều đến mà đã tạo
nên dũng khí để làm nên chuyện, thì e rằng cũng đã nằm ngoài dự liệu của các
nhà quyết sách quân sự khi ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ngày 18 tháng 1, tàu Trung Quốc đến vùng biển Tây Sa, gặp phải tàu
của hải quân Nam Việt ở đó, tổng cộng có 1 tàu khu trục (số ghi ở thân tàu là
04), 2 tàu hộ tống (số ghi ở thân tàu là 05 và 16) và 1 tàu tuần tra (số ghi ở
thân tàu là 10). Bốn tàu của hải quân Nam Việt, với tổng trọng tải hơn 6.000
tấn, hơn 50 khẩu hỏa pháo, lại được trang bị hệ thống điều khiển bắn tự động
điện tử tiên tiến nhất hồi bấy giờ; còn 4 chiếc tàu bên quân ta gộp lại tổng
cộng mới được hơn 1.700 tấn, 16 khẩu hỏa pháo, trọng tải tàu tối đa không bằng
trọng tải con tàu nhỏ nhất của quân Nam Việt. Tương quan thực lực giữa hai bên
đối trận chênh nhau như vậy cũng là điều hiếm gặp trong lịch sử các trận chiến
hải quân trên thế giới. Vì thế, hải quân Nam Việt phán đoán máy bay chiến đấu
của Trung Quốc do hành trình xa nên không thể tới chi viện cho Tây Sa được, cảm
thấy vẫn có thể đánh được biên đội hải quân nhỏ ấy của Trung Quốc. Cũng có
nghĩa là vào sớm ngày hôm đó, sĩ quan chỉ huy tàu Nam Việt khi đã liên lạc được
với tổng thống của họ là có thể được trao quyền khai hỏa vào tàu Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Song hải quân Trung Quốc khi ấy, mặc dù về mặt trang bị và sẵn
sàng tác chiến không bằng được Việt Nam, nhưng lòng quả cảm và sĩ khí thì lại ở
hàng đầu, là quân đội được trang bị bằng tư tưởng Mao Trạch Đông, đã không hề
run sợ trước hải quân Nam Việt với ưu thế áp đảo. Còn hải quân Việt Nam khi gặp
phải biên đội tàu Trung Quốc tiến tới bất ngờ, tuy coi thường, nhưng vì cũng
không biết được nội tình bên quân Trung Quốc nên cũng không dám manh động, hai
bên lại đối đầu trong đêm tối, thế là cả hai bên cùng thu quân. Ngày hôm sau,
19 tháng 1, tàu Nam Việt nhìn thấy bên quân ta không hề có tăng viện, chỉ vẻn
vẹn có 4 chiếc tàu nhỏ, thế là can đảm hẳn lên. Tàu hộ tống 5 cậy mình thừa đủ
trọng tải mã lực đã va vào trước đánh chặn 2 tàu dò mìn 396 và 389 của bên quân
ta, tàu dò mìn 396 của ta bị hư hỏng nhẹ, dùng mấy chiếc xuồng máy đưa khoảng 1
trung đội lính đánh bộ lên 2 hòn đảo Trân Hàng, Quảng Kim, đã bị bên quân ta
khống chế (2 hòn đảo này có 1 đại đội dân binh của ta đóng trên đó), đối đầu
với dân binh Trung Quốc trên đảo. Tàu bên quân ta nhằm hỏa pháo vào quân Nam
Việt đang đổ bộ lên đảo, hiệp trợ dân binh trên đảo, còn tàu quân sự lớn của
Nam Việt do ở quá gần đảo, nên chủ pháo ** đã bị rơi vào góc chết, chẳng trợ
giúp gì được. Trong tình huống có cảnh cáo cũng vô hiệu ấy, dân binh Trung Quốc
đã nổ súng trước, giết chết 1 tên địch, làm bị thương 3 tên, buộc quân Nam Việt
phải quay đầu rút chạy thảm hại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khi thấy không dễ gì chiếm được đảo, tàu quân sự Nam Việt đã thu
hồi quân đổ bộ lên đảo, lượn một vòng ra ngoài khơi (khiến cho tàu bên quân ta
bị nằm vào tầm bắn của hỏa pháo ** bên họ), triển khai đội hình chiến đấu. Biên
đội tàu Trung Quốc không những không lui về, mà còn dốc hết mã lực cũng triển
khai đội hình chiến đấu để đón đầu tàu quân sự Nam Việt (bởi nếu như bị chúng
giãn cách cự ly, thì bên quân ta chỉ còn cách chịu đòn). Hai bên đối trận lúc
này, pháo chĩa vào nhau, lưỡi lê đã tuốt, khoảng cách ngày một thu hẹp, căng
thẳng tột độ. Cuối cùng tàu quân sự Nam Việt không nén nổi, các tàu cùng nổ
súng về phía quân Trung Quốc, ngay chính trong khoảnh khắc lửa pháo lóe lên,
pháo thủ bên quân ta cũng ấn nút điện, trận hải chiến Tây Sa chính thức bắt
đầu!<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chương IV: Giải mật tư liệu<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Về chuyện ai nổ súng trước, có một loạt quan điểm cho rằng, tàu
quân Nam Việt lúc ấy nổ súng trước là khi lui về phía sau để giãn cách cự li,
cho hỏa pháo ** ở vào vị trí lợi thế, thì tàu quân Trung Quốc đã truy kích để
thu hẹp cự ly, thực ra không phải như vậy. Trước hết, nếu đúng là như vậy, thì
tàu quân Nam Việt chắc chắn đã đối mặt với quân Trung Quốc bằng pháo đuôi chứ
không phải bằng chủ pháo, không phải ở vị trí đắc địa; thứ hai, khi đối đầu,
tàu của hai bên ở cách nhau rất gần, dùng theo cách nói của người Nam Việt là
“trong tầm cự ly bắn của **”, thì tàu bên quân ta lại chạy nhanh hơn tàu quân
Nam Việt (bên Trung Quốc tốc độ 25, bên Nam Việt tốc độ 20), nên chẳng cần phải
đợi đến khi tàu quân Nam Việt chạy xa rồi mới đuổi theo; thứ ba, các văn bản chính
thức của phía Trung Quốc cũng nói khi ấy hai bên chĩa súng vào nhau, quân Nam
Việt nổ súng trước. Cho nên, tình huống khi ấy nên hiểu là khi hai bên tiếp cận
chính diện với nhau, đối với quân Nam Việt, nếu quân Trung Quốc tiến gần vào
nữa là sẽ bị rơi vào góc chết của chủ pháo ** hạm đội Nam Việt, sẽ bất lợi cho
họ, nên họ phải nổ súng trước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khẩu pháo ** số 1 của tàu quân Nam Việt là đài chỉ huy của tàu bên
quân ta, do ** rất lâu, nên đạn pháo đã bắn rất chuẩn. Một loạt đạn pháo bắn
ra, mấy thuyền trưởng và chính ủy bên quân ta khi ấy đã có thương vong. Nhưng
tàu bên quân ta tiếp tục áp sát địch hết tốc lực, phát huy ưu thế cự ly gần
của pháo bắn tốc độ **, nên đã áp chế được tàu quân Nam Việt. Còn tàu
quân Nam Việt lúc này do tốc độ bắn của hỏa pháo ** chậm, tàu của bên quân ta
lại nhỏ, chiều cao chỉ có 2 m, cự ly lại quá gần, rơi vào góc chết của pháo rất
khó điều chỉnh, không phát huy được ưu thế hỏa lực, nên đã bị tàu Trung Quốc
bắn trả điên cuồng. Để thoát khỏi thế bị động, tàu quân Nam Việt có ý đồ giãn
cách cự ly, còn tàu bên quân ta thì truy đuổi đến cùng, áp sát tàu quân địch.
Tập trung hỏa lực bắn vào các tàu khu trục 04, tàu hộ tống 16. Quân ta dũng
mãnh tấn công tàu khu trục 4 và tàu hộ tống 16 của Nam Việt, vì những con tàu
ấy lần lượt ở vào vị trí tàu chỉ huy trong các tàu quân sự Nam Việt. Còn cho
đến sau trận hải chiến ấy, phía Trung Quốc đều cho rằng tàu khu trục 04 là kỳ
hạm của cả hạm đội Nam Việt. Thực tế, tin của tình báo Trung Quốc rất chuẩn
xác, cho đến ngày 18, tàu khu trục 04 luôn là kỳ hạm của Nam Việt, nhưng vào
sớm ngày 19, do sự thay đổi về chỉ huy hạm đội Nam Việt, tàu hộ tống 05 đã biến
thành kỳ hạm, đây là điều bên quân Trung Quốc không ngờ tới. Hỏa lực từ các tàu
chống ngầm 271 và 274 của bên quân ta đã chuyển hướng bắn về phía chủ pháo cùng
hệ thống điều khiển bắn, thông tin và chỉ huy của tàu hộ tống 04 Nam Việt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mặc dù có sự cứu viện của tàu hộ tống 05, tàu này vẫn bị đánh tới
mức làm gián đoạn thông tin, chỉ huy vô hiệu lực, tàu bị cháy khói um lên. Cùng
lúc ấy, các tàu quân sự của Nam Việt cũng cố sức bắn trả về phía quân Trung
Quốc, pháo ** bắn tàu Trung Quốc ở gần không được liền bắn tới tàu Trung Quốc ở
xa, để chi viện cho đồng đội. Do tàu quân ta và quân địch đánh nhau ở cự ly
gần, nên không ít ** lực của Nam Việt đã bị đánh gục trên tàu của mình, các tàu
của Nam Việt đều bị xơi phải đạn pháo của người mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tàu tuần tiễu số 10 của hải quân Nam Việt đã lao tới và nhả đạn
điên cuồng vào tàu dò mìn 389 của ta, để tìm hiểu cứu vãn tàu hộ tống 16 đang
bị 2 tàu dò mìn 396 và 389 của quân ta vây đánh. Tàu dò mìn 389 của ta đang
chịu tấn công từ hai phía đã bị trúng đạn nhiều chỗ, 6 sĩ quan và lính tử trận,
trên tàu bốc cháy, nhưng vẫn dũng cảm chiến đấu, cùng với tàu 396 quay họng
pháo bắn trả xối xả về phía tàu tuần tiễu số 10 của đối phương, rồi quay đầu
lao tới tàu này. Tàu tuần tiễu số 10 của hải quân Nam Việt bị bắn trúng phải
kho đạn đã phát nổ bốc cháy. Tàu dò mìn 389 của ta lúc này đạn pháo cũng đã hết
sạch, nhưng vẫn dũng cảm lao lên, xông thẳng tới chỗ cách tàu số 10 mấy chục
mét, hải quân Trung Quốc xách cả bệ phóng rocket, súng tiểu liên, bắn xối xả về
sàn tàu số 10 (số vũ khí này vốn là vận chuyển cho dân binh của ta đóng trên
đảo, nhưng do đêm 18 [tháng 1-1974] sóng quá lớn, nên không thể đưa lên đảo
được). Thuyền trưởng tàu tuần tiễu số 10 của Nam Việt đã bị bắn chết trong trận
chiến (4).<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tàu hộ tống số 16 của Nam Việt muốn tiến tới cứu tàu tuần tiễu số
10, nhưng đã bị tàu dò mìn 396 của ta đánh chặn. Tàu hộ tống số 16 của Nam Việt
đã bị trúng phải một phát đạn pháo từ tàu hộ tống số 5 của họ (may mà quả đạn
pháo này không nổ, nếu không thì quân Nam Việt đã đánh đắm mất con tàu của họ
trước), sau đó lại bị 2 tàu của quân ta tấn công, lúc này các hệ thống thông
tin, điều khiển và cung cấp điện đều bị mất hiệu lực hoàn toàn, tàu bị nghiêng
20º (khi về đến cảng quân sự Nam Việt bị nghiêng tới 40º, chỉ còn lại phần máy
chính là còn có thể vận hành), không thể tiếp tục tác chiến, thế là quay đầu
tháo chạy ra ngoài khơi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nhìn thấy tàu số 16 rút chạy, chính ngay lúc đó, 2 tàu chống
ngầm 281 và 282 của quân ta đã đuổi đến vùng biển chiến trận (hai con tàu này
đã đến địa điểm được chỉ định sớm hơn một chút, đêm 18 gặp phải sóng lớn, đã
vội chạy với tốc độ tối đa cao hơn so với thiết kế của tàu, cuối cùng được phía
Trung Quốc kịp thời đưa về sinh lực quân, khiến cho cán cân chiến thắng của
trận hải chiến Tây Sa cuối cùng đã nghiêng về phía Trung Quốc). Tàu tuần tiễu
04, tàu hộ tống 05 của Nam Việt không còn lòng dạ nào để chiến đấu tiếp, bỏ lại
tàu số 10 đã bị đánh cho tơi tả, cũng quay đầu tháo chạy ra ngoài khơi. Kể từ
lúc tàu Nam Việt nổ súng cho đến khi tàu của chúng bị đánh cho tơi tả, chỉ vẻn
vẹn trong vòng có mười mấy phút. Theo kiểm nghiệm của hải quân Nam Việt sau
trận chiến, ngoại trừ tàu tuần tiễu số 10 bị ta đánh chìm ra, 16 chiếc tàu hộ
tống đã bị trúng 820 phát đạn, 2 chiếc tàu còn lại đều bị trúng trên cả ngàn
phát đạn, có thể thấy được độ ác liệt của trận chiến và sự anh dũng trong tác
chiến của hải quân Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mặc dù hạm đội của Nam Việt đã bị đánh tơi bời, tàu bên quân ta
lúc này cũng ở trong tình trạng không hay: Tàu 389 cháy mãi không tắt,
thân tàu bị nghiêng lệch nặng, buộc phải đưa vào bãi cạn với sự hiệp trợ của
các tàu bên ta để khỏi bị chìm. Ba tàu còn lại cũng bị thương tổn, đạn dược lại
còn ít, nên chẳng biết làm gì với tầu tuần tiễu số 10 đã không còn đủ năng lực
tự vệ của Nam Việt. Cuối cùng phải để cho 2 tàu chống ngầm 281 và 282 của quân
ta đưa tàu tuần tiễu số 10 của bên quân địch nhấn chìm xuống biển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trận hải chiến Tây Sa cùng hậu quả của nó đã khiến cho Trung Quốc
và chính phủ Nam Việt cùng cảm thấy kinh hoàng và bất ngờ. Trung Quốc là bên
yếu thế về hải quân đã giành được thắng lợi không hề có sự chuẩn bị ở Tây Sa đã
lập tức bắt đầu tổng động viên chiến tranh, với ý đồ mở rộng chiến quả, ra tay
giải quyết luôn vấn đề Tây Sa. Phía Trung Quốc khẩn cấp trưng dụng 500 lính
đánh bộ và dân binh, đưa các tàu quân sự và tàu cá ra vùng chiến địa vào ngày
20, ngoài việc điều các tàu của hạm đội Nam Hải khẩn cấp ra chi viện Tây Sa, 2
tàu khu trục đạn đạo của hạm đội Đông Hải cũng từ phía nam eo biển Đài Loan tới
tăng viện. Về không quân, nghe nói khi ấy đã điều máy bảy chiến đấu F-7 vừa mới
được nghiên cứu chế tạo (có tính năng ngang với Mic-25), mặc dù thời gian đậu
lại giữa không gian trên vùng biển Tây Sa của loại máy bay chiến đấu này chưa
đầy 10 phút, nhưng sự xuất hiện của nó vẫn gây sự phấn chấn lớn lao. Ngày 20
tháng 1, bộ đội tinh nhuệ của Trung Quốc đã đến Tây Sa, dưới sự yểm trợ của hỏa
lực pháo hạm, đã chiếm gọn cả 3 hòn đảo từng bị hải quân Nam Việt chiếm giữ từ
năm 1956, bắt sống 48 tên địch, trong đó có 1 sĩ quan liên lạc Mỹ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tuy Bắc Việt đang đánh nhau với Nam Việt, nhưng khi chúng ta trừng
phạt Nam Việt, trong lòng Bắc Việt chưa hẳn đã hài lòng. Với trận hải chiến Tây
Sa, hải quân Nam Việt vốn đã có sự chuẩn bị, với ý chí quyết giành bằng được,
không ngờ lại bị ăn một đòn trời giáng, đột nhiên trở nên hoảng loạn. Khi viên
chỉ huy trận hải chiến đến gặp Tổng thống Nam Việt để báo cáo, không dám nói là
trận hải chiến đã bị thất bại, mà chỉ một mực trách không quân không đến chi
viện. Đến chiều ngày 20 tháng 1, Nam Việt mới đưa tàu quân sự Kỳ lân chở 1 tiểu
đoàn lính đánh bộ, với ý đồ tăng viện cho quân đóng ở Tây Sa (nửa đường đã quay
về), ngoài ra còn cho tập kết lính hải, không quân rải khắp làm khung sườn tái
chiếm, nhưng sau khi đối mặt với sự tăng viện lớn của bên quân ta, lính hải
quân Tây Sa bám trận địa chờ thời từ trước, đã không hề dám manh động, cuối
cùng phải rút về.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong trận chiến ở Tây Sa, các tàu quân sự của phía Nam Việt đã bị
đánh chìm, bị đánh trọng thương, bị thương nhẹ mỗi loại 1 chiếc, lính tử trận
hơn 100 người, bị bắt sống 18 người, số bị thương không rõ. Các tàu phía Trung
Quốc bị đánh trọng thương 1 chiếc, bị thương nhẹ 3 chiếc, lính tử trận 18
người, bị thương 67 người. Mặc dù phía Trung Quốc đã không lường trước được hết
quyết tâm khai chiến của Nam Việt, binh lực điều động hết sức yếu ớt, nhưng sĩ
quan binh lính hải quân Trung Quốc tham gia chiến trận đã chiến đấu dũng cảm,
chiến thuật vận dụng cũng hết sức thành công, nên cuối cùng đã giành được thắng
lợi. Khi xem xét đến sự chênh lệch về tương quan lực lượng giữa hai bên, sẽ
thấy chiến quả như vậy là hiếm gặp trong lịch sử hải quân thế giới. Còn ý nghĩa
thực sự của trận chiến ở Tây Sa, nằm ở chỗ đã tiêu diệt được quân đội Nam Việt
chiếm cứ ở đó từ năm 1956, là đã đánh đuổi sạch thế lực Nam Việt. Nếu không,
đợi đến hơn một năm nữa thôi, Việt Nam sau khi thống nhất sẽ tiếp quản luôn cả
mấy hòn đảo ở đó, thì nỗi rầy rà của phía Trung Quốc sẽ còn lớn hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">1) <b>Số lượng tàu tham chiến</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Con số thực và loại hình tàu tham chiến của phía Trung Quốc: 2 tàu
chống ngầm, 2 tàu dò mìn, 2 tàu hộ tống cao tốc; trong đó có 4 tàu khai chiến
trước, 2 tàu đuổi theo sau, và chính 2 chiếc tàu đuổi theo sau này đã khiến hải
quân Nam Việt cho là còn có một loạt tàu tăng viện nữa đang đuổi tới, gây khiếp
đảm, làm quân Nam Việt phải bỏ chạy, ở bước ngoặt quyết định cuối cùng đã làm
cho cán cân thắng lợi nghiêng về phía quân ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">2) <b>Ai là người nổ phát súng đầu tiên?<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Thật tình là hiện giờ cũng không thể nói rõ được ai là người nổ
phát súng đầu tiên. Theo những người tham chiến nói, khi ấy bên quân ta chắc
chắn không ra lệnh nổ súng, nhưng trước khi nổ súng, bên quân Nam Việt đã bắn 1
phát đạn pháo về phía quân ta bằng pháo **, (đương nhiên là không có trong
lệnh), do hỏa pháo chủ yếu của các tàu bên quân Nam Việt đều được điều khiển tự
động bằng rađa, cho nên phát đạn pháo này bên quân ta phán đoán là để hiệu
chỉnh hệ thống điều khiển bắn tự động, đồng thời sau khi tàu bên quân Nam Việt
lui lại với ý đồ giãn cách cự ly (điều này buộc phải làm về mặt chiến thuật khi
tàu lớn khai chiến với tàu nhỏ), chỉ huy bên quân ta phải ra lệnh cho 2 biên
đội bám sát, đồng thời cảnh báo: Chú ý, quân địch sắp nổ súng! Vào lúc ấy, trận
hải chiến đã nổ ra. Khi người bên quân ta phát hiện thấy nòng pháo bên quân
địch tóe lửa một cái là liền lập tức đạp cò! Cho nên gần như cùng lúc với bên
quân địch nổ súng, đạn pháo bên quân ta cũng nhả luôn! Nhưng do phía quân ta
pháo nhỏ, vận tốc cao, thế nên loạt dạn pháo đầu tiên của bên quân ta đạp cò
sau, nhưng lại rơi xuống đầu hải quân Nam Việt trước (quả có chút nực cười).
Lúc này, chỉ huy bên quân ta quả thực không ra lệnh nổ súng, bắn trả hoàn toàn
là sự phản ứng tự động của các chiến sĩ (sự phản ứng tự động này tương đối quan
trọng, nếu như đợi đến khi chỉ huy ra lệnh mới bắn trả, thì rất có thể lịch sử
về trận hải chiến Tây Sa sẽ phải viết lại). Viết đến đây, đã có thể rõ được ai
là người nổ súng trước rồi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">3<b>) Trận hải chiến đã liều ném luôn cả lựu đạn?</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Không phải là bên quân ta đã có chiến pháp liều ném lựu đạn trong
trận hải chiến, mà là một chiếc tàu khi ấy do bị thương, mất lái, tốc độ chạy
quá nhanh, đâm thẳng vào giữa 2 chiếc tàu bên quân Nam Việt, nên đã bị tấn công
bằng hỏa lực chằng chịt rồi bốc cháy, tổn hại nghiêm trọng, chiếc tàu phía sau
của quân ta nhìn không rõ (khi ấy cho là khói do tự mình tuôn ra) sợ đánh bị
thương nhầm tàu mình, lại không thể chi viện được, nên kết quả là chiếc tàu này
lái luôn cả khói lửa đâm thẳng vào tàu số 10 của địch, thuyền trưởng hoa
mắt: Lắp tên lửa chống tàu ngầm! Chuẩn
bị sống chết với quân địch. Thế là tàu số 10 quay lái sạt qua tàu của ta, nguy
hiểm tới cực điểm. Lúc này hỏa pháo của hai bên đều không thể dùng được, thuyền
trưởng gặp nguy ứng biến: Ném lựu đạn! Khi ấy bên quân ta cơ bản chưa chuẩn bị
đánh trận hải chiến, trên tàu này có mấy hòm lựu đạn chuyển cho dân binh đóng
trên đảo, vào lúc này đã được điều dùng cho trận chiến. Thế là mọi người tranh
nhau vớ lấy lựu đạn ném sang tàu số 10 của Nam Việt, có người còn ôm luôn cả bệ
phóng tên lửa chống tăng của bộ binh bắn về phía tàu Nam Việt! Đây chính là
xuất xứ của chuyện quân Trung cộng đã sử dụng lựu đạn mà Nam Việt đã thông tin
cho giới truyền thông sau này, nhân lúc quân địch hoảng loạn chuyển hướng, quân
ta đã ngoặt tàu chạy hết tốc độ, đẩy lui được cuộc tấn công của Nam Việt, sau
đó lao tới tự cứu lại được bãi đá ngầm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">4<b>) Được mất về chiến thuật của trận hải chiến<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Về kết quả của trận hải chiến mọi người đều đã rõ: Bên quân Nam
Việt: 1 chiếc tàu hộ tống nhỏ nhất (phiên hiệu “Sóng dữ”, 650T) bị chìm, 3
chiếc tàu khu trục còn lại bị thương (rất nhẹ). Bên quân ta: 1 chiếc tàu dò mìn
gần như bị chìm (đưa lên bãi cạn thành công, tất nhiên, nếu đưa lên bãi cạn
không kịp thì chắc chắn sẽ chìm), bị thương 1 chiếc, 2 chiếc còn lại cũng bị
thương nhẹ, nhưng 2 chiếc thêm vào sau đó lại không hề bị sứt mẻ gì.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">a) Khi khai chiến, cả hai
bên đều theo quan điểm đã đánh phải đánh cho giập đầu, tấn công vào tàu chỉ huy
của đối phương, song đều phán đoán nhầm: Trong số 2 biên đội bên quân ta, 1
chiếc tàu xông lên trước nhất là tàu chỉ huy, mà bên quân địch tấn công lại là
2 chiếc tàu ở đằng sau 2 biên đội bên quân ta, phán đoán sai (nếu như quân địch
khi ấy đọc được báo chí Trung Quốc thì sẽ không bị sai). Bên quân ta phán đoán
quân địch sợ chết, cho nên viên chỉ huy sẽ nấp ở đằng sau, vì thế cũng tấn công
2 tàu ở đằng sau, và cũng phán đoán sai! Xác minh sau trận chiến cho thấy, tàu
chỉ huy bên quân địch là tàu đầu ở biên đội số 2!<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b) Bên quân Nam Việt đã sai
lầm về vận dụng chiến thuật: Hải quân
Nam Việt cho rằng tàu của ta đại pháo lớn, dùng đạn xuyên thép làm thủng cho
mấy lỗ là tàu nhỏ của mày chìm ngay, cho nên trong lúc bắn nhau bên quân Nam
Việt đã sử dụng đạn xuyên thép (tất nhiên, không thể nói là không đúng, nhưng
nếu như một tàu dùng đạn xuyên thép, một tàu dùng đạn bộc phá thì rất có thể
bên quân ta sẽ phải chịu kết cục thảm hại, bởi dẫu sao thì tàu của ta cũng quá
nhỏ).<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Bên quân ta cho rằng, mặc dù mày là hỏa lực tự động, nhưng có phải
lúc nào cũng có người đến thao tác đâu? Tao đánh cho mày bò lê bò càng hết cả
ra, thì mày có tự động hóa thì cũng chẳng có ai đến ấn nút được cả! Cho nên
tình hình bên quân ta sử dụng đạn bộc phá (người viết cho rằng đây là chiến
thuật khi ấy không có biện pháp để đề xuất) trong giao chiến là: Hai bên vừa bắn nhau, toàn bộ hải quân trên
tàu quân sự Nam Việt đều chui hết cả xuống dưới boong tàu, còn hỏa pháo tự động
hóa cũng bị mất hiệu lực khi bị quân ta tấn công trọng điểm vào hệ thống điều
khiển tự động bằng rađa, người điều khiển pháo đương nhiên là không bắn được
chúng ta nữa rồi. Sau khi bên quân ta bị bắn đạn xuyên thép, phần tàu chìm dưới
nước bị thủng mấy lỗ lớn, mà những miếng nút chúng ta chuẩn bị sẵn thì lại
không đủ, may mà có các chiến sĩ xả thân bịt lại thì mới bảo vệ được tàu. Từng
có tin là có chiến sĩ đã hi sinh vì dùng thân mình bịt tàu, thế nhưng quân lính
hiện giờ đã được điều đi xa rồi, lát nữa người viết kể cho mọi người nghe về
trận hải chiến Xích Qua Tiêu (tức Bãi đá Gạc Ma – ND) thì sẽ biết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Lời cuối</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">: Nghe nói sau khi Trung Quốc thu hồi Tây Sa,
Bắc Việt là đồng chí và anh em với chúng ta khi ấy, đã gửi điện cảm ơn chính
phủ Trung Quốc: Cảm ơn anh em Trung Quốc đã thay chúng tôi thu hồi lại được
quần đảo Tây Sa từ tay quân tay sai Nam Việt! Chính phủ Trung Quốc đã từ chối
bức “Điện cảm ơn” này, đây cũng là sự khởi đầu cho việc từ chỗ thừa nhận đến
chỗ trở mặt về chủ quyền đối với Nam Sa của Trung Quốc từ phía Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong trận hải chiến oai hùng thề chết bảo vệ quần đảo Tây Sa của
quân dân Trung Quốc, hải quân Trung Quân ở vào thế yếu về trang bị, tổng cộng
đã bắn chìm một tàu hộ tống, bắn bị
thương ba tàu khu trục, tiêu diệt thuyền trưởng tàu “Sóng dữ” cùng hơn 100 quân
dưới quyền bên quân Nam Việt; trong khi đổ bộ thu hồi ba hòn đảo Cam Tuyền, đảo
San Hô và đảo Kim Ngân, bộ đội và dân binh Trung Quốc đã bắt sống được thiếu tá Phạm Văn Hồng cùng
48 quân dưới quyền bên quân Nam Việt, viên sĩ quan liên lạc Kirsch thuộc Lãnh
sự quán Mỹ thường trú tại Đà Nẵng cũng đã thành tù nhân của quân dân Trung
Quốc. Tất nhiên, trong trận chiến đấu bảo vệ quần đảo Tây Sa, quân dân Trung
Quốc cũng đã phải trả những cái giá nhất định. Chính ủy tàu 274 của hải quân
Trung Quốc, Phùng Tùng Bá cùng 18 sĩ quan binh lính khác đã anh dũng hy sinh,
67 chiến sĩ tham chiến bị thương, tàu 389 của ta bị bắn hỏng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
<div class="windowbg" style="background: white; line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-65790721418589948152014-06-30T10:09:00.003+07:002014-06-30T10:09:28.859+07:00Liên Xô giành được sự tôn trọng của Hoa Kỳ, nhưng mất Khrushev<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<h1 style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Đâ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">thắng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">lợi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">trị</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nhỏ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">x</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">é</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">t</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">về</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">diện</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ạo</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ức</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">trị</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Từ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">thời</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">iểm</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> đó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nhận</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">bang</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Viết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ờng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">quốc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">hạt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">mạnh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Nhicolai</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Leonov</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">trung</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ớng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">KGB</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">hồi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">trả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">lời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">tấn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Efe</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">T</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Ban</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">Nha</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; font-weight: normal;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></h1>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Theo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">s</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ĩ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">học</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lịch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sử</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thời</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạt</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tổng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dinh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">KGB</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mexico</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhận</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thức</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nguy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hiểm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ối</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ầu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hạt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuộc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chạy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ua</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ũ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trang</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giới</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hạn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cực</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quan</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trọng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span></div>
<a name='more'></a><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">C</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sử</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">học</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nga</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gọi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dịch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> “</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mangust</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">” – </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mật</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tuy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">truyền</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tranh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ý </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ph</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chống</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">loại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bỏ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sản</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">do</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyền</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kennedy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vạch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ra</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">iều</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kiện</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ti</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuộc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Caribea</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gieo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rắc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nghi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngờ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">về</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cần</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thiết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">p</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ỡ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Fidel</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Castro</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phủ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Viết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhận</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tin</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ứng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">từ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">KGB</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 1962, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dễ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">d</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạt</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hộ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ủy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ban</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">TW</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">CS</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Việc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bảo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vệ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mạng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">luận</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cứ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chủ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">yếu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lợi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">việc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bố</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">M</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ồ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lực</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phản</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mạng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">do</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khởi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">x</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bộ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Plajya</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">-</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hiron</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> (</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vịnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Konchinos</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">) </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 1961 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thấy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bảo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vệ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nếu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">triển</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khai</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ảo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cứ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">qu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Moscow</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bấy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giờ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nghi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngờ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sẽ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tiếp</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tục</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ý đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ồ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">x</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ũ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trang</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhận</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">x</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">é</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">suốt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hai</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sau</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thắng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mạng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">từ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hỗ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trợ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">về</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kinh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">qu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chế</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sản</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sẽ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tồn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">một</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hải</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ý.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tuy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thế</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ầu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 1960, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">luận</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chế</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Fidel</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Castro</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mang</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tuyệt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quan</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lực</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dịch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> “</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Anadyr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">” </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 1962 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lần</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ầu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ti</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bố</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ũ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngo</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trong</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bố</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạn</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tầm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trung</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ầu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hạt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">R</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">-12 (</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tầm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạt</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gần</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 2 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">km</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">) </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">R</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">-14 (</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tầm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạt</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gần</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 4 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">km</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">), </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">muốn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thay</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ổi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quan</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ũ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hạt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bằng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chỉ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trong</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tay</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">số</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhỏ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">xuy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lục</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ịa</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">việc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bố</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tầm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trung</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">s</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thay</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cục</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">diện</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sau</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sẽ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">x</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lập</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lực</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giải</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tổng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thống</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">John</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kennedy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ra</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lệnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">r</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> “</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Jupiter</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">” </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mỹ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ra</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khỏi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Thổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nhỉ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Italia</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ổi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">việc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dỡ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bỏ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khỏi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thắng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bởi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì 45 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mỷ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ầu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hạt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tầm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoạt</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> 2,4 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ngh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">km</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ti</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">diệt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mục</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ti</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phần</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thổ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mối</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">e</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dọa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mang</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nguy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tắc</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Moscow</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">qua</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyết</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ịnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bố</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lửa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">liệu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thức</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">viết</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó ý đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ịnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sử</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dụng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à đơ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giản</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">muốn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ù </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dọa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">buộc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tham</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gia</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thoại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Moscow</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">một</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ẳng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sử</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">học</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Alexander</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Furrsenko</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cam</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">oan</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">V</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đó </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thậm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chỉ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sau</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hai</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bị</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mất</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chức</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vụ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trong</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phủ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyết</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ịnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">duy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ý </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tuy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuối</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vẫn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tin</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ởng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vững</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chắc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Moscow</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thắng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trong</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuộc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Caribea</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giới</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">p</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quan</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">u</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ủy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ban</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">TW</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">CS</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyết</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ịnh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">rằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thức</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">do</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hoa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kỳ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">a</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ra</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">với</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">biểu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hiện</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">duy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ý </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nhiệm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chỉ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">e</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dọa</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">a</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">b</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ất </span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">g</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vấn</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ề</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kinh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">to</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lớn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trong</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Theo</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ý </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kiến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phủ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Caribea</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">mối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hiểm</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nguy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">to</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lớn</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phải</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bằng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chức</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vụ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ộng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Caribea</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trở</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giọt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuối</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ù</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mỹ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">s</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Kennedy</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ú</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ta</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tuy</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cuộc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sống</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khrushev</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à đơ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">giải</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">loại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bỏ</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khỏi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">quyền</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">phải</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">gi</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ắt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">khủng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hoảng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Caribea</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bởi</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hầu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hết</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tất</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cả</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ũ </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">í </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ph</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tiện</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kỹ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thuật</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">qu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sự</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">chuyển</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ến</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, đã đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">lại</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ở</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đó (</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">xe</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bay</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trực</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">th</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ph</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">á</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">o</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ph</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ò</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">kh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">).</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tất</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cả</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tặng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">cho</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">những</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cuba</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ể</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">m</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">dịu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ì</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ă</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thẳng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Fidef</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Castro</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ợc</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trao</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tặng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">danh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">hiệu</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Anh</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">h</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ù</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Li</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">X</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ô </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">v</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">trao</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hu</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">â</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ch</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Lenin</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">”, - </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">t</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">KGB</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ời</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">bạn</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tốt</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">của</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Raul</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Castro</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">sau</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">à</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">y</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thay</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">thế</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Fidel</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">tr</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ê</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">c</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ươ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ng</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">vị</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">l</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ã</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nh</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ạo</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đ</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ất</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ư</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ớc</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">, </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">n</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">ó</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">i</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Theo ý kiến của ông, người Mỹ đã thua trong
cuộc khủng hoảng Caribea, bởi vì “họ buộc phải công nhận cách mạng Cuba và có
nghĩa vụ tuân thủ quyền bất khả xâm phạm lãnh thổ của hòn đảo, rằng về thực
chất, chính thức công nhận thất bại to lớn đầu tiên của mình ở Tây bán cầu và
sự sụp đổ học thuyết Monro”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Leonov không quá phóng đại nói rằng thế giới
đã đứng “bên bờ vực của cuộc chiến tranh thế giới mới” bởi tại <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Cuba</st1:place></st1:country-region> đã bố trí
hơn một trăm quả bom nguyên tử và 42 nghìn binh lính Liên Xô, sẳn sàng hy sinh
trong trường hợp tấn công Hoa Kỳ”.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Trong các báo cáo mà tôi gửi cho ban lãnh
đạo Liên Xô từ <st1:country-region w:st="on">Mexico</st1:country-region>, tôi
đã cảnh báo rằng Hoa Kỳ sẳn sàng tấn công <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Cuba</st1:place></st1:country-region>. Nguy cơ rất lớn, và xung đột
hoàn toàn có thể xảy ra. Tuy vậy, tôi tin tưởng rằng tư duy lành mạnh sẽ chiến
thắng, và <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Cuba</st1:place></st1:country-region>
sẽ ngăn chặn được thảm họa hạt nhân toàn thế giới” – Leonov trả lời tuyệt vời
bằng ngôn ngữ Tây Ban Nha. <o:p></o:p></span></div>
<h1 style="line-height: 20pt; margin: 0cm 0cm 0.0001pt; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">СССР снискал
уважение США, но потерял Хрущева</span><span lang="RU" style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-ansi-language: RU;"><o:p></o:p></span></h1>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-16330163952060159172014-06-30T10:07:00.004+07:002014-06-30T10:07:53.876+07:00Nguyên nhân Mỹ tấn công Việt Nam <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><i><span style="font-family: Arial, sans-serif;">“</span></i></b><i><span style="font-family: Arial, sans-serif;">Tôi đơn giản lo lắng cho
đất nước của <o:p></o:p></span></i></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif;">mình khi nghĩ rằng thượng đế công bằng<b>”<o:p></o:p></b></span></i></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><i><span style="font-family: Arial, sans-serif;"> (Tổng thống Hoa Kỳ Thomas Jefferson)</span></i></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Vào nửa cuối thế
kỷ XIX, Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
trở thành thuộc địa của Pháp. Sự gia tăng ý thức độc lập quốc gia sau Chiến tranh
thế giới thứ I dẫn đến vào năm 1941 tại Trung
Quốc thành lập Liên minh vì độc lập của Việt Nam hay Việt Minh – tổ chức chính trị-quân
sự hợp nhất tất cả những người chống đối chính quyền Pháp.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Những người ủng hộ
các quan điểm cộng sản dưới sự lãnh đạo của Hồ Chí Minh giữ các chức vụ chủ
chốt. Trong thời kỳ Chiến tranh thế giớ thứ II, ông tích cực hợp tác với Hoa Kỳ
giúp Việt Minh vũ khí và đạn dược để đấu tranh chống Nhật Bản.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Sau khi Nhật Bản
đầu hàng, Hồ Chí Minh chiếm Hà Nội và các thành phố lớn khác của đát nước và
tuyên bố thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa độc lập. Tuy nhiên Pháp không
đồng ý với việc này và đưa đội quân viễn chinh vào Đông Dương, vào tháng mười
hai 1946 bắt đầu cuộc chiến tranh thực dân. Đơn độc, quân đội Pháp đã không thể
chiến đấu với những người du kích, và từ năm 1950 Hoa Kỳ đã bắt tay giúp đỡ
Pháp. Nguyên nhân chính của việc Hoa Kỳ can thiệp là giá trị chiến lược của khu
vực bảo vệ các đảo Nhật Bản và <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Philippines</st1:place></st1:country-region>
từ Tây-Nam. Người Mỹ cho rằng sẽ không đơn giản kiểm soát những vùng lãnh thổ
này nếu họ không là đồng minh của Pháp.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chiến tranh đã
diễn ra bốn năm và đến 1954 sau khi người Pháp thất bại trong trận đánh ở Điện
Biên Phủ, tình hình trở nên thực tế là vô vọng. Hoa Kỳ vào thời gian đó đã gánh
hơn 80% các chi phí của chiến tranh. Phó tổng thống Richard Nixon đã đề xuất
ném mom hạt nhân chiến thuật. Nhưng vào tháng bảy năm 1954</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> đã
ký kết hiệp định Geneve, theo đó lãnh thổ Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region>
tạm thời chia theo vĩ tuyến 17 (nơi khu phi quân sự) thành Bắc Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region> (dưới sự kiểm soát của Việt Minh) và Nam
Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
(dưới chính quyền người Pháp và sau đó công nhận độc lập của nó).</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Vào năm
1960, John Kennedy và Richard Nixon tham gia cuộc tranh giành Nhà Trắng.
Trong thời gian này, cuộc đấu tranh với chủ nghĩa cộng sản được xem là phong
thái tốt, và bởi vì rằng ứng cử viên nào có chương trình chống “mối đe dọa đỏ”
quyết liệt hơn, người đó chiến thắng. Sau khi chấp nhận chủ nghĩa cộng sản ở
Trung Quốc, chính phủ Hoa Kỳ xem bất kỳ sự kiện nào ở Việt Nam như một phần của
sự bành trướng cộng sản. Và điều này không thể chấp nhận được, và bởi vậy sau
Hiệp định Geneve, Hoa Kỳ quyết định hoàn toàn thay thế Pháp ở Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>. Ủng hộ
người Mỷ, thủ tướng Nam Việt Nam Ngô Đình Diệm tuyên bố mình là tổng thống Cộng
hòa Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>.
Sự cai trị của ông là sự thống trị ở một trong những hình thái tồi tệ nhất. Chỉ
những người thân tín mà những người này bị nhân dân căm ghét còn hơn cả chính
bản thân tổng thống đã được bổ nhiệm vào những chức vụ nhà nước. Những người
chống chế độ đã bị tống vào tù ngục, tự do ngôn luận bị ngăn cấm. Chắc gì điều
này phù hợp với Mỹ, nhưng vì đồng minh duy nhất ở Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region> không thể
nhắm mắt là ngơ với điều này.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Như một nhà ngoại giao Mỹ nói: “Ngô Đình
Diệm, dĩ nhiên, đồ chó đẻ, nhưng nó là đồ chó đẻ CỦA CHÚNG TA!”</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sự xuất hiện trên lãnh thổ Nam Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region> các đơn vị
kháng chiến bí mật, thậm chí không được sự hỗ trợ từ phía Bắc, cũng là vấn đề
của thời gian. Tuy nhiên, Hoa Kỳ chỉ nhìn thấy những quỷ kế của những người
cộng sản trong tất cả. Việc tăng cường các biện pháp khốc liệt nhất tiếp theo
chỉ dẫn đến vào tháng mười hai năm 1960 tất cả các nhóm hoạt động bí mật ở Nam
Việt Mam thống nhất thành lập Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam, ở phương
Tây gọi là Việt Cộng. Bấy giờ Bắc Việt Nam bắt đầu ủng hộ quân du kích. Đáp lại
Hoa Kỳ tăng cường sự giúp đỡ quân sự cho Diệm. Vào tháng mười hai năm 1961, các
đơn vị thường trực đầu tiên của Quân đội Hoa Kỳ đến đất nước - hai đại đội máy bay trực thăng nhằm nâng cao
khả năng di động của quân đội chính phủ. Các cố vấn Mỹ đào tạo và huấn luyện
các binh sĩ và xây dựng các kế hoạch tác chiến. Chính quyền John Kennedy muốn
chứng tỏ cho Khrushev thấy quyết tâm của mình tiêu diệt “căn bệnh truyền nhiễm
cộng sản” và sẳn sàng bảo vệ các đồng minh của mình. Xung đột tăng lên và ngay
sau đó đã trở thành một trong những lò lửa “nóng” nhất của cuộc chiến tranh
lạnh của hai cường quốc. Đối với Hoa Kỳ, mất Nam Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region> dẫn đến mất <st1:country-region w:st="on">Laos</st1:country-region>,
<st1:country-region w:st="on">Thailand</st1:country-region> và Campuchia và đe
dọa <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Australia</st1:place></st1:country-region>.
Khi biết rõ rằng Diệm không có khả năng đấu tranh chống du kích một cách hiệu
quả, các cơ quan tình báo Mỹ bằng bàn tay của các tướng lĩnh Nam Việt Nam, đã
tổ chức đảo chính. Ngày 2 tháng mười một năm 1963 Ngô Đình Diệm cùng người anh
của mình bị sát hại. Trong suốt hai năm tiếp theo, do kết quả của cuộc đấu
tranh giành quyền lực cứ vài tháng một lần xảy ra các cuộc đảo chính và điều
này cho phép quân du kích mở rộng các vùng lãnh thổ chiếm đóng được. Vào thời
gian này tổng thống Hoa Kỳ John Kennedy bị sát hại, và nhiều người yêu thích
“học thuyết lật đổ” nhìn thấy trong điều này mong muốn của ông kết thúc chiến
tranh ở Việt Nam bằng con đường hòa bình và điều đó làm ai đó rất không thích.
Giả thiết này là đúng sự thật, xét theo quan điểm của văn kiện đầu tiên do
Lyndon Johnson ký ở chức vụ tân tổng thống, là việc bổ sung binh lính đến Việt
Nam. Mặc dù trước cuộc bầu cử tổng thống, ông được đề cử như “ứng cử viên hòa
bình” và điều này đã ảnh hưởng đến chiến thắng chắc chắn của ông. Số lượng binh
sĩ Mỹ ở Nam Việt Nam tăng từ 769 vào năm
1959 lên đến 23 300 vào năm 1964.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">Ngày 2 tháng tám năm 1964, tại vịnh Bắc Bộ
hai tàu khu trục Mỹ, Maddox và Turner Joy, đã bị các lực lượng Bắc Việt Nam tấn
công. Vài ngày sau đó, vào lúc đỉnh điểm của sự can thiệp trong bộ chỉ huy
“Janky”, khu trục hạm Maddox thông báo bị bắn lần hai. Và mặc dù ngay sau đó, e
kíp con tàu bác bỏ thông tin, tình báo nói về việc bắt được những thông tin mà
trong đó những người Bắc Việt </span><st1:country-region style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;" w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">
thừa nhận đã tấn công. Quốc hội Hoa Kỳ đã bỏ phiếu với 466 “đồng ý” và không
một phiếu nào “chống”, đã thông qua Nghị quyết Vịnh Bắc Bộ cho phép tổng thống đáp
lại cuộc tấn công bằng bất kỳ phương tiện nào. Điều này đặt bước đầu cho cuộc
chiến tranh. Lyndon Johnson đã ra lệnh tấn công bằng không quân vào các căn cứ
hải quân của Bắc Việt </span><st1:country-region style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;" w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">
(chiến dịch “Pierce Arrow”). Điều ngạc nhiên là quyết định xâm lược của Hoa Kỳ
vào Việt </span><st1:country-region style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;" w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-indent: 36pt;">
được phê chuẩn chỉ bởi ban lãnh đạo dân sự: Quốc hội, tổng thống, bộ trưởng
quốc phòng Robert Macnamara và ngoại trưởng Dean Rusk. Pentagon đã phản ứng
quyết định “giải quyết xung đột” ở Đông-Nam Á thiếu nhiệt tình.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Colin Powell, vào những năm đó là sĩ quan
trẻ, nói : “Binh lính của chúng ta sợ nói với ban lãnh đạo dân sự rằng một
phương pháp chiến tranh như thế sẽ dẫn đến sự thất bại được đảm bảo trước”. Nhà
phân tích Mỹ Micheal Desch đã viết: “Việc phục tùng vô điều kiện của giới quân
nhân đối với các nhà lãnh đạo dân sự dẫn đến, thứ nhất, tổn thất uy tín của họ,
thứ hai, để cho <st1:state w:st="on">Washington</st1:state> tự do tiến hành các
cuộc phiêu lưu tiếp theo tương tự như Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>”.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cách đây không lâu ở Hoa Kỳ đã công bố tuyên
bố của nhà nghiên cứu độc lập Matthew Ada, chuyên gia về lịch sử của Cơ quan an
ninh quốc gia (cục tình báo và phản tình báo điện tử của Hoa Kỳ) về vấn đề rằng
các thông tin chính yếu về sự cố ở Vịnh Bắc Bộ năm 1964 là giả mạo. Cơ sở của
nó là báo cáo của nhà sử học NSA Robert Neynoka soạn thảo vào năm 2001 và được
giải mã trên cơ sở Luật tự do thông tin (được Quốc hội thông qua vào năm 1966).
Từ báo cáo đó thấy rằng các sĩ quan NSA đã phạm sai lầm không tiên liệu trước
khi dịch thông tin nhận được từ radio. Các sĩ quan trưởng, thực tế ngay lập tức
thấy rõ sai lầm, đã quyết định che giấu nó, và chỉnh sửa tất cả các văn bản cần
thiết sao cho chúng chỉ ra cuộc tấn công Mỹ là hiện thực. Các quan chức cao cấp
nhiều lần viện vào những thông tin ảo này trong các phát biểu của mình.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Robert Macnamara, nói: “Tôi xem việc nghĩ
Johnson muốn chiến tranh là không đúng. Tuy nhiên chúng tôi cho rằng ở chúng ta
có chứng cứ rằng Bắc Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
gây căng thẳng cuộc xung đột”.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Và đây không phải là sự giả mạo cuối cùng của
những thông tin do thám được bởi ban lãnh đạo NSA. Cơ sở của cuộc chiến tranh ở <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Iraq</st1:place></st1:country-region> cũng là thông tin chưa được
kiểm chứng về “hồ sơ Uranium”. Tuy nhiên nhiều nhà sử học cho rằng thậm chí cứ
cho là không xảy ra sự kiện Vịnh Bắc Bộ, Hoa Kỳ thế nào cũng tìm thấy nguyên
nhân bắt đầu các hoạt động quân sự. Lyndon Johnson cho rằng Mỹ có nghĩa vụ bảo
vệ danh dự của mình, áp đặt cho đất nước của chúng ta vòng xoáy chạy đua vũ
trang, đoàn kết dân tộc, làm cho các công dân của minh xao lãng những vấn đề
nội bộ.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khi vào năm 1969 ở Hoa Kỳ diễn ra các cuộc
bầu cử mới, Richard Nixon tuyên bố rằng chính sách đối ngoại của Hợp chủng quốc
sẽ thay đổi mạnh mẽ. Hoa Kỳ sẽ không tham vọng vào vài trò giám sát nhiều hơn
và muốn giải quyết các vấn đề khắp mọi nơi trên thế giới. Ông thông báo về kế
hoạch bí mật kết thúc chiến tranh ở Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>. Điều này đã được xã hội Mỹ
chấp nhận một cách tốt đẹp vì mệt mỏi bởi chiến tranh, và Nixon đã chiến thắng
trong các cuộc bầu cử. Tuy vậy trên thực tế kế hoạch bí mật là ở chỗ áp dụng
không quân và hải quân ồ ạt. Chỉ trong năm 1970, máy bay ném bom của Mỹ đã ném
số lượng bom ở Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
hơn cả năm năm trước cộng lại.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Và ở đây cần nhắc lại thêm một phía liên quan
trong chiến tranh – các tập đoàn Hoa Kỳ chế tạo vũ khí và đạn dược. Trong chiến
tranh Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
đã sử dụng hơn 14 triệu tấn bom đạn và nhiều lần lớn hơn số bom đạn sử dụng
trên tất cả các chiến trường trong Chiến tranh thế giới lần thứ II. Những quả
bom, trong đó có bom tấn (</span><span lang="RU" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">высокотоннажные</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> <i>từ trong tiếng Nga</i>) hiện bị cấm, đã san
phẳng khỏi mặt đất hàng loạt các thôn xóm, làng mạc, còn ngọn lửa bom napalm và
fosfor thiêu đốt hàng hectar rừng. Chất dioxin, là chất độc nhất, một thời được
con người chế tạo ra, đã rải khắp lãnh thổ Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region> với số lượng hơn 400 kg. Các nhà
hóa học cho rằng 80 gr đưa vào hệ thống cung cấp nước của <st1:state w:st="on"><st1:place w:st="on">New York</st1:place></st1:state>, hoàn toàn đủ để biến nó thành
thành phố chết. Vũ khí này bốn mươi năm đã tiếp tục hủy diệt, tác động vào thế
hệ người Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>
hiện nay. Lợi nhuận của các tập đoàn quân sự Hoa Kỳ thu được là hàng tỷ
dollars. Và họ không quan tâm đến chiến thắng nhanh chóng của quân đội Mỹ. Và
không ngẫu nhiên quốc gia phát triển nhất thế giới, sử dụng những công nghệ
tiên tiến nhất, số lượng binh sĩ lớn, chiến thắng trong mọi cuộc chiến tranh,
dù thế nào cũng không thể thắng trận.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ứng cử viên tổng thống từ đảng Cộng hòa Ron
Pol nói như sau: “Chúng ta đi đến chủ nghĩa phát xít không phải kiểu Hitle, mà
nói nhẹ nhàng hơn, thể hiện trong mất mát các quyền tự do của công dân khi các
tập đoàn chi phối tất cả và chính phủ cùng nằm trên một chiếc giường với doanh
nghiệp lớn”.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Vào năm 1967 Tòa án quốc tế về điều tra các
tội ác chiến tranh đã tiến hành hai hội nghị, ở đó đã nghe các chứng cứ về việc
tiến hành chiến tranh ở Việt <st1:country-region w:st="on"><st1:place w:st="on">Nam</st1:place></st1:country-region>.
Theo Lời tuyên án (verdict), Hợp chủng quốc phải chịu hoàn toàn trách nhiệm
việc sử dụng vũ lực và tội ác chống hòa bình, vi phạm các nguyên tắc của công
ước quốc tế đã được xác định.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Trước những túp lều, - một cựu binh Hoa Kỳ
nhớ lại, - những cụ ông, cụ bà đứng hoặc ngồi chồm hổm trong mưa bụi bên ngưởng
cửa. Cuộc sống của họ mộc mạc như thế, toàn bộ đời họ trôi qua trong ngôi làng
này và những cánh đồng bao phủ xung quanh nó. Họ nghĩ gì về những người nước
ngoài xông vào làng xóm của họ? Họ hiểu thế nào về hoạt động thường xuyên của những
máy bay trực thăng xé nát bầu trời xanh của họ; những chiếc xe tăng và xe xích,
các đội tuần tiễu vũ trang dày xéo trên những cánh đồng lúa nơi họ cày cấy?”.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Причины нападения США на Вьетнам<o:p></o:p></span></i></b></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">topwar.ru và newsland.ru<o:p></o:p></span></i></b></div>
<br />
<h1 style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: navy; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"> </span></h1>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-76675474031451170932014-05-19T08:20:00.001+07:002014-05-19T08:20:21.219+07:00Trung Quốc: Chủ nghĩa dân tộc cực đoan hay chủ nghĩa bành trướng?<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Qua suốt chiều dài lịch sử của Trung Quốc,
chúng ta thấy rằng dân tộc Trung Quốc năng động, đất nước Trung Quốc luôn luôn
có xáo trộn hay biến động và ảnh hưởng rất lớn đến nền an ninh toàn cầu. Kể từ
khi Cộng sản Trung Quốc chiếm lục địa từ năm 1949 trở đi, xã hội Trung Quốc
ngày càng biến đổi, và càng biến đổi nhanh nhất từ khi Đặng Tiểu Bình đưa ra
chương trình hiện đại hoá Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Những biến đổi đó đã đưa đất nước Trung Quốc
từ lạc hậu trở thành một cường quốc quân sự chỉ đứng sau Hoa Kỳ, và là một cường
quốc kinh tế thứ tư trên thế giới chỉ sau Hoa Kỳ, Nhật Bản và Đức quốc. Vì sao
Trung Quốc có những bước nhảy vọt? </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Và cũng chính vì sức mạnh quân sự kinh tế
tăng trưởng nhanh chóng cộng thêm não trạng của người Trung hoa đã tạo nên những
mối lo âu cho cộng đồng thế giới trước tiến trình toàn cầu hoá ngày hôm nay.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đất nước Trung Quốc<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngay sau khi chiếm toàn thể lục địa, Cộng sản
Trung Quốc tiếp tục theo đuổi chính sách phát triển quốc gia hoàn tòan rập
khuôn theo Nga Sô, nghĩa là đặt trọng tâm vào sản xuất các công kỹ nghệ nặng,
nhất là quân sự và lơ là chính sách phát triển các nhu cầu thực dụng cần thiết
cho nhu cầu tòan dân. Do đó, kinh tế tiếp tục tăng trưởng chậm chạp, không đáp ứng
được nhucầu sau chiến tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mãi cho đến năm 1979, nền kinh tế quốc gia
Trung Quốc (Trung Quốc) đã bắt đầu được vực dậy qua chương trình hiện đại hoá của
Đặng Tiểu Bình từ một phần tư thế kỷ vừa qua. Và trong vòng 10 năm trở lại đây,
mức phát triển của Trung Quốc vẫn ở mức 10% hàng năm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Điều nầy đã làm thế giới ngạc nhiên nhất là
qua các cuộc khủng hoảng tiền tệ ảnh hưởng lên các nước trong vùng mà Trung Quốc
vẫn tiếp tục phát triển chứ không bị suy thoái. Trong những tháng gần đây, báo
chí trên hầu hết khắp nơi đều đặt vấn đề và xem đây là một hiện tượng "con
rồng Trung Quốc" bắt đầu trở mình và một đất nước "Thiên Tử"
đang hồi sinh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nhưng qua các thành tựu trên, chúng ta có thực
sự thấy những gì đang diễn ra ở Trung Quốc qua các thành quả đã đạt được ngày
hôm nay ?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trước hết, xin liệt kê ra đây vài số liệu căn
cứ vào thông tin của cia.gov (2008), trên mạng lưới toàn cầu, để nói lên tình
trạng phát triển chung của Trung Quốc:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trung Quốc là một nước lớn chiếm diện tích
9,596 triệu Km2 (nhỏ hơn diện tích của Hoa Kỳ một ít), có dân số là 1,330 tỷ
tính đến tháng 7/2008. Mức gia tăng dân số là 0,629% (2008). Số tuổi trung bình
là 33,6 tuổi. Lực lượng lao động của Trung Quốc lớn nhất thế giới với 800,7 triệu
(2008), trong đó tỷ lệ lao động được chia ra như sau: Lao động nông nghiệp, 43%
(2006), lao động kỹ nghệ, 25% (2006) và lao động dịch vụ, 32% (2006). Trung
bình mức lạm phát vào khoảng 4,8% (2007). Lợi tức đầu người là 2.034 Mỹ kim
(2007). Mãi lực toàn quốc (Purchasing power parity) năm 2007 là 7.099 tỷ Mỹ kim
đưa đến mãi lực đầu người là 5.400 Mỹ kim (2007).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong tiến trình phát triển chung trên thế giới,
định mức sự phát triển của một quốc gia vẫn còn căn cứ vào thuyết "tam
khu" của Colin Clarke, trong đó gồm khu nông nghiệp, khu công nghiệp, và
khu dịch vụ. Từ đó qua sự phát triển, và qua từng giai đoạn, chỉ số phát triển
của một quốc gia được tính toán qua tỷ lệ của từng khu vực. So với mức phát tiển
năm 2001, Trung Quốc giảm tỷ lệ lao động nông nghiệp từ 43 xuống còn 40%, và
tăng lao động dịch vụ từ 25 lên 32%. Đây là một sự phát triển tốt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy nhiên, mặc dù có những bước nhảy vọt, lợi
tức đầu người tăng từ 900 Mỹ kim năm 2003 lên đến 2.034 năm 2007, Trung Quốc
cũng đã để lại một xã hội bất bình đẳng với 22 triệu người dân sống dưới mức 90
Mỹ kim/năm, và 36 triệu dưới 125 Mỹ kim, và khoảng 300 triệu sống dưới 1 Mỹ
kim/ngày, tiêu chuẩn nghèo tuyệt đối của Liên Hiệp Quốc!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Như đã nói ở phần trên, Trung Quốc đã đi đôi
hia "bảy dặm" bằng cách mở cửa giao tiếp với thế giới bên ngoài từ
năm 1979 dưới thời Đặng Tiểu Bình với một phương châm bất hủ là : "Dù mèo
trắng hay mèo đen cũng chẳng sao, chỉ cần biết bắt chuột là được". Trong
tinh thần thực dụng trên, Trung Quốc đã thành công và đưa đất nước ra khỏi tụt
hậu chỉ trong một thời gian không dài.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong những năm trở lại đây, Trung Quốc đã
phát triển vượt bực, cao hơn mức dự tính của thế giới. Vào năm 2004, Ngân hàng
Phát triển Á châu đã dự tính Trung Quốc sẽ tăng 7,9%. Nhưng trên thực tế Trung
Quốc đã gia tăng 9,3%, hơn 10% năm 2007. Tính đến cuối năm 2007, có trên 5.000
Cty Trung Quốc đã trực tiếp đầu tư vào 172 quốc gia trên tòan cầu. Có nhiều lý
do đúc kết sự thành công vượt bực của Trung Quốc cho những năm gần đây là:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">1 – Đất nước Trung Quốc không phải chịu những
tai ượng thiên nhiên ảnh hưởng đến phát triển như những quốc gia trong vùng. Cuộc
khủng hoảng dầu hoả gần đây đã được Trung Quốc kiểm soát và điều tiết chừng mực
do đó không tạo ra khủng hoảng năng lượng như những năm 1979-1980.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">2 – Phát triển kinh tế ở Trung Quốc hiện tại
vẫn còn trong giai đoạn sử dụng ít năng lượng hơn so với các quốc gia kỹ nghệ
tiên tiến. Nhưng từ năm 2007 trở đi, nhu cầu năng lượng của Trung Quốc là yếu tố
hàng đầu cho đất nước nầy. Chính vì cuộc chiến tranh dành năng lượng có thể đưa
đến chiến tranh trong vùng trong tương lai. Hiện tại, Trung Quốc tiêu thụ trên
7 triệu thùng dầu hàng ngày, chỉ đứng sau Hoa Kỳ với 26 triệu thùng/ngày mà
thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">3 – Qua vốn đầu tư ngoại quốc, Trung Quốc đã
cân bằng được mức phát triển qua những dịch vụ thâm thủng trong cán cân thương
mại xuất nhập nguyên liệu và thành phẩm. Trong bảng xếp hạng 50 Đại công ty
toàn cầu năm 2004, Cty China Petroleum & Chemical của Trung Quốc được xếp
vào hạng 9 với số thương vụ là 16,7 tỷ Mỹ kim, tăng 39% so với năm 2003, chỉ đứng
sau các cộng ty Dow Chemical, BASF, Du Pont, Exxon, Total v.v...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">4 – Phát triển Trung Quốc hiện nay đang dựa
vào đầu tư ngoại quốc, do đó sự gia tăng giá dầu thô đã được mức ngoại tệ đầu
tư trên bổ sung vào mức thiếu hụt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">5 – Quan trọng hơn cả là 1,3 tỷ nhân khẩu nội
địa. Hiện tại người dân Trung Quốc còn cần quá nhiều nhu cầu để phục vụ tối thiểu
cho đời sống của người dân ở một quốc gia tân tiến, do đó kỹ nghệ Trung Quốc chỉ
cần tập trung vào những mũi dùi phát triển là có thể làm cho kinh tế cất cánh
mau. Những mũi dùi phát triển đó là những mặt hàng thông dụng như xe cộ, tủ lạnh,
microwave, máy giặt, máy sấy, truyền thanh, truyền hình, xây dựng, và những mặt
hàng gia dụng khác v.v...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy nhiên, thiết nghĩ sự phát triển kinh tế của
Trung Quốc ngày hôm nay chỉ là một quá trình chuyển tiếp mục đích để phục vụ
nhu cầu cần thiết cho người dân của nước nầy, hầu có được một đời sống vật chất
"tử tế". Một khi mức sống tối thiểu của người dân đã được bảo hoà, vấn
đề phát triển kinh tế của Trung Quốc sẽ chuyển qua một tiến trình khó khăn hơn
nữa mà lãnh đạo Trung Quốc cần phải tiên liệu cho tương lai, nếu muốn ngăn chặn
những cơn khủng hoảng xã hội có thể xảy ra sau đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đó là việc chuyển tải lực lượng lao động qua
công nghiệp và dịch vụ. Ở các quốc gia đã phát triển như Tây Âu và Bắc Mỹ, lực
lượng lao động nông nghiệp không quá 15%. Riêng tại Hoa kỳ, lực lượng nầy chỉ
còn dưới 2 triệu, so với trên 300 triệu dân mà vẫn có đầy đủ lương thực cho nước
Mỹ cũng như viện trợ cho hầu hết các nước nghèo trên thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Qua những nhận xét và phân tích ở phần trên,
chúng ta thấy Trung Quốc đang có những bước phát triển "nhanh" trong
tiến trình hiện đại hoá quốc gia, nhưng những bước phát triển của Trung Quốc chỉ
là những bước đột phá ban đầu. Thực sự những chỉ số phát triển vừa nêu trên chỉ
là những chỉ số biểu kiến và tương đối trong việc ổn định xã hội Trung Quốc hiện
nay mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Gọi là biểu kiến vì trong quá trình phát triển
quốc gia vì Trung Quốc đã để lại biết bao vấn nạn môi trường với ảnh hưởng và hậu
quả nghiêm trọng chắc chắn sẽ xảy ra trong một vài thập niên tới. Trung Quốc
không có chính sách cân bằng phát triển và quản lý môi trường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Do đó, tình trạng môi trường ngày càng xuống
cấp: không khí đầy bụi bậm chứa các kim loại độc hại như chì (lead) và thuỷ
ngân (mercury) cùng nhiều hợp chất hữu cơ nhẹ, nguồn nước ở nhiều nơi không còn
sự hiện diện của tôm cá và đã là những "dòng sông đen", đặc biệt là
trong các phụ lưu của sông Hoàng Hà và Dương Tử. Ngay cả dòng chảy của sông
Hoàng Hà đã chậm dần so với trước kia, và không còn chảy ra biển nữa. Thành phố
Vân Nam đã biến thành khu đại kỹ nghệ hoá chất và khi gió đổi chiều, khói và bụi
thành phố đã di chuyển đến tận...Hoa Kỳ. Thành phố Thượng Hải và thềm lục địa
chung quanh đang bị báo động về ô nhiễm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ngay cả việc chuẩn bị cho Thế vận hội vào
ngày 8/8/2008, Trung Quốc vẫn chưa giải quyết được tình trạng ô nhiễm không khí
tại Bắc Kinh theo yêu cầu của Uỷ ban Thế vận Quốc tế, mặc dù đã có rất nhiều cố
gắng qua các biện pháp như ngăn cấm người dân hút thuốc, hạn chế lượng xe cộ chạy
vào thành phố, đóng cửa những nàh máy phát điện sử dụng than, v. v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Gọi là tương đối, vì sự phát triển của Trung
Quốc chỉ tương đối so với nhu cầu của 1,3 tỷ dân chúng và thị trường nhân công
rẻ mạt. Các chương trình hiện đại hoá điển hình của Trung Quốc sau đây thể hiện
rõ nét của tính tương đối trong phát triển của Trung Quốc. Theo một báo cáo của
Hàn Lâm Viện Trung Quốc (Chinese Academy of Sciences, 2006) thì Trung Quốc đã
phát triển chậm hơn so với Hoa Kỳ 100 năm, với Đức Quốc 70 năm, và 60 năm so với
Nhật Bản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào năm 2001, mãi lực tính theo đầu người của
một người Trung Quốc là 3.583 Mỹ kim (năm 2004 lên đến $5.000), trong lúc đó thời
điểm một người Hoa Kỳ có mãi lực trên là vào năm 1892, tức 109 năm trước đó.
Vào năm 2002, lợi tức người dân HK là 35.400 Mỹ kim, tăng 4% so với năm trước
đó, tức tăng 1.416 Mỹ kim. Trong lúc đó, lợi tức của một người Trung Quốc ở thời
điểm trên là 900 Mỹ kim, tăng 8% so với năm trước, tức 72 Mỹ kim. Qua các số liệu
trên, chứng tỏ rằng dù mức tăng trường hàng năm của Trung Quốc có là 15%, thì
khoảng cách lợi tức so với HK cũng ngày càng cách xa dù KH chỉ tăng trưởng 3-4%
mỗi năm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trung Quốc hiện nay vẫn còn nằm trong danh
sách quốc gia đang phát triển dù hiện đang thúc đẩy rất mạnh tiến trình hiện đại
hoá và khó có thể hình dung được một hình ảnh Trung Quốc vượt trội lên hàng quốc
gia phát triển trong vòng 30 – 40 năm tới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Cũng theo tài liệu của Hàn Lâm Viện Khoa học
Trung Quốc, tính theo định mức kinh tế, năm 2005 Trung Quốc được xếp vào thứ hạng
69 trên 209 quốc gia trên thế giới. Theo đà phát triển như hiện tại, Trung Quốc
sẽ vươn lên thứ hạng 39 về kinh tế so với các quốc gia trên thế giới vào năm
2080.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Rốt ráo lại, có thể nói, Trung Quốc hiện đang
đối mặt với những thách thức trong khi cố gắng giữ mức tăng trưởng trong phát
triển quốc gia như sau:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Vấn đề bảo đảm mức tăng trưởng hàng năm của
lực lượng lao động mới, giải quyết hàng chục triệu lao động thặng dư do việc sa
thải công nhân từ các xí nghiệp quốc doanh, và lao động do việc di chuyển từ
nông thôn lên thành thị;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Vấn đề giảm thiểu tệ trạng tham nhũng và
các tội ác trong sản xuất, kỹ nghệ hoá chất và thực phẩm là một điển hình;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Quan trọng nhất là việc giải quyết nạn ô
nhiễm môi trường. Theo một báo cáo của Chương trình Môi trường LHQ vào năm
2002, hậu quả của việc phát triển ồ ạt ở Trung Quốc và lơ là trong việc bảo vệ
môi trường làm cho chi phí ước tính cho việc giải quyết vấn nạn ô nhiễm môi trường
có thể lên đến 7% tổng sản lượng quốc gia. Nói như thế, có nghĩa là với mức
tăng trưởng trung bình hàng năm là 8 – 9%, nhưng trên thực tế, mức tăng trưởng
thực sự chỉ vào khoảng 2% mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Chính sách một con/giađình đã đưa đến tình
trạng trai thừa gái thiếu như trong hạn tuổi lao động và sản xuất từ 15 đến 64,
tỷ lệ nam nữ là 1,06/1. Đây sẽ là một vấn nạn lớn cho xã hội Trung Quốc hiện
đang diễn ra trước mắt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Phát triển của Trung Quốc hiện nay, phần lớn
căn cứ vào vốn đầu tư của nước ngoài chứ không thực sự dựa vào nội lực của
chính mình để sản xuất hàng tiêu dùng với giá rẻ cho người ngoại quốc. Đứng trước
vấn nạn trì trệ kinh tế và khủng hoảng tài chánh hiện nay, mức tiêu thụ của thế
giới giảm dần, và dĩ nhiên ảnh hưởng đến tình trạng sản xuất của Trung Quốc.
Thí dụ điển hình là, sau vụ khám phá đồ chơi trẻ em bị nhiễm chì (lead) năm
2007 tại Hoa Kỳ và nhiều quốc gia Tây phương khác, hiện nay khoảng 52,7% của
3.631 công ty xuất cảng sản phẩm nầy phải đóng cửa, gây ra nạn thất nghiệp cho
hàng triệu công nhân. Từ đó có thể kết luận là chính sách phát triển kinh tế của
Trung Quốc không ổn định vì chỉ dựa theo nhu cầu tiêu dùng nhất thời của các quốc
gia khác mà không có một chính sách phát triển bền vững dài hạn hầu tạo thêm ra
phúc lợi cho người dân Trung hoa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tình trạng môi trường Trung Quốc hiện tại<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vào ngày 23/11/2005, Trung Quốc đã xác nhận một
vụ nổ tại một nhà máy sản xuất hoá chất của một công ty hoá dấu và dầu khí
Jilin, đã tạo ra một tình trạng ô nhiễm trầm trọng sông Songhua, nguồn nước
chính cung cấp cho thành phố Thiên Tân với 9 triệu cư dân, thủ phủ của Hắc Long
Giang ở miền Đông Bắc Trung Quốc. Cũng cần nên biết vụ nổ đã xảy ra 10 ngày trước
đó, mà người dân địa phương hoàn toàn không được thông báo. Hoá chất thải hồi
vào dòng sông là benzene, nitrobenzene, và aniline là các hoá chất thường được
dùng để chế tạo chất nổ, thuốc sát trùng, thuốc nhuộm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Được biết benzene và nitrobenzene có thể ảnh
hưởng đến hệ thần kinh. Nếu tiếp xúc với benzene dài hạn có thể có nguy cơ gây
ung thư và rối loạn nhiễm sắc thể. Hiện tại, dòng chảy đã bị ô nhiễm đã chảy
ngang qua biện giới LB Nga, đổ vào sông và chảy ra biển Okhotsk gần
Vladivostok. Hiện tại Trung Quốc có 12 ngàn nhà máy hoá chất trên toàn quốc,
trong đó 50% nhà máy được xây dựng trên hai dòng sông chính là sông Hoàng Hà và
Dương Tử.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Do đó nguy cơ xảy ra tai nạn từ những nhà máy
nầy có thể xảy ra bất cứ lúc nào, và không một ai có khả năng tiên liệu được mức
thiệt hại sẽ như thế nào. Đây là những quả bom nổ chậm cho đất nước nầy. Và đây
chỉ là một thí dụ điển hình cho hàng ngàn tai nạn xảy ra thường trực trên mãnh
đất Trung hoa nầy. Qua những tai nạn đã xảy ra, Cơ quan Bảo vệ Môi trường Quốc
gia Trung Quốc vừa ra lệnh ngừng ngay 10 công trình xây dựng đường xá, nhà máy
phát điện vì những công trình nầy có nguy cơ tạo ra ô nhiễm môi trường. Quyết định
trên là một trong những quyết định cứng rắn của Trung Quốc, nói lên sức ép của
dân chúng về thảm họa ô nhiễm môi trường trên đất nước nầy ngày càng tăng thêm
sau 25 năm kỹ nghệ hoá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trên đây là một sự kiện điển hình, kết quả của
việc phát triển kinh tế quốc gia không an toàn về mặt sản xuất cũng như bảo vệ
môi trường của Trung Quốc làm ảnh hưởng đến các quốc gia lân cận. Điều nầy cho
thấy Trung Quốc, một quốc gia đang chuyển mình để trở thành một cường quốc kinh
tế quốc tế đang xuất cảng "ô nhiễm" cùng lúc với những mặt hàng do họ
sản xuất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nhiều hiện tượng tương tự khác như nguồn nước
ngày càng cạn kiệt, bị ô nhiễm trầm trọng, không khí không còn trong lành, chất
thải độc hại từ những nhà máy, chỉ là một trong những vấn đề hàng ngày mà người
dân Trung Quốc đang phải đối mặt. Môi trường sống ở Trung Quốc ngày càng xuống
cấp và đã lây lan qua các quốc gia láng giềng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Các nguồn bụi khói ô nhiễm từ Vân Nam đã bay
sang tận miền duyên hải vùng Tây Nam Hoa Kỳ. Mứa acid xuống tận Nam Hàn và Nhật
Bản. Đặc biệt là những dòng sông. Có gần phân nửa dân số trên thế giới sống
trong những lưu vực sông ngòi phát nguyên từ Trung Quốc đang bị đe doạ với cơn
khủng hoảng nước đã được mô tả trong một quyển sách nổi tiếng của Ma Jun dưới tựa
đề:"China's Water Crisis". Tại một hội nghị ở Bắc Kinh vào tháng
11/2005, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Bao Xing phải thốt lên rằng: "Quốc gia nầy
với tình trạng khủng hoảng nước khốc liệt và khẩn cấp hơn mọi quốc gia khác
trên thế giới".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Do đó, đã đến lúc Trung Quốc cần phải chọn lựa
giữa sự tăng trưởng kinh tế hay có được một môi trường sạch hơn. Và lãnh đạo
Trung Quốc đã xoá dần quan điểm "bảo vệ môi sinh" chỉ là sản phẩm của
tư tưởng tiểu tư sản. Do đó, có nhiều chuyển biến trong việc phát triển của
Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ cuối thập niên 1990, Bắc Kinh đã ra lịnh cấm
đốn cây trong hầu hết những khu rừng núi của họ, sau khi nhận ra rằng sự phá rừng
là một yếu tố chính dẫn đến những nạn lụt, hạn hán lớn gây thiệt hại hàng tỉ Mỹ
kim.Và đi xa hơn nữa, lãnh đạo Trung Quốc đã bù đấp nhu cầu gỗ trong nước bằng
cách phá rừng ở các quốc gia Phi Châu, Miến Điện, và nhất là Việt Nam...để có
thể giữ cương vị "cơ xưởng sản xuất của thế giới". Để đạt được danh
hiệu trên, nạn nhân gần nhất và chịu nhiều thiệt hại nhất là Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy nhiên, dù đối mặt với nhiều thách thức nội
tại, Trung Quốc cũng không che đậy chính sách hiếu chiến để bành trướng qua các
chính sách quân sự thể hiện trong năm 2008 nầy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chính sách hiện đại hoá quân sự của Trung Quốc<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sau đây là một số nhận định chính sách hiện đại
hoá cùng các nhân tố khiến cho Trung Quốc có những quyết định căn cứ vào báo
cáo của Thư ký Hội đồng Cố vấn An ninh Quốc tế (International Security Advisory
Board- ISAB) của Hoa Kỳ do Paul Wolfowitz lam Chủ tịch. Các nhận định nầy sẽ được
Hoa Kỳ điều nghiên chuẩn bị cho chính sách an ninh và ngoại giao với Trung Quốc.
Những nhận định nầy đề ra một số phương sách tiếp cận như sau:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Chuyển hoá mối quan hệ an ninh quốc gia giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đặt trên căn
bản tin tưởng lẫn nhau và tăng cường tính xuyên suốt thông tin;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Thúc đẩy sự hợp tác hổ tương;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Cố gắng giảm thiểu các tính toán sai lạc và tránh sự hiểu lầm có thể đưa đến những
hậu quả như đối đầu hay chạy đua (vũ khí).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ
ba căn bản trên Hội đồng đã khuyến cáo Hoa Kỳ đặt trọng tâm vào những điểm mấu
chốt sau căn cứ vào chính sách hiện đại hoá của Trung Quốc như sau:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Lãnh đạo Cộng sản Bắc Kinh nhắm vào 3 mục tiêu cốt lõi của đất nước là: 1- Sự sống
còn của chế độ; 2- Áp đảo vùng Châu Á-Thái bình dương để tiến hành ảnh hường
toàn vùng; 3- Đề phòng Taiwan tuyên bố độc lập. Dĩ nhiên, các mục tiêu nầy ngầm
hướng về đối tác là Hoa Kỳ. Mặc dù vẫn xem Hoa Kỳ là thù địch, nhưng Trung Quốc
vẫn nhìn Hoa Kỳ như một đối tác trao đổi thương mãi chính yếu để thúc đẩy kinh
tế Trung Quốc đi lên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Sự hợp tác giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc rất phực tạp và là hợp tác có một không
hai. Nó hoàn toàn khác với sự hơp tác Mỹ-Nga sô trước kia qua cuộc đối đầu chiến
tranh lạnh. Cả hai quốc gia đều muốn chia sẻ mối tương quan kinh tế, và là vấn
đề then chốt của chế độ Trung Quốc. Vì Hoa Kỳ là quốc gia duy nhất có thể cung
cấp cho Trung Quốc các công nghệ hiện đại và là một thị trường tiêu thụ lớn nhất
thề giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Hiện đại hoá guồng máy chiến tranh của Trung Quốc là mối quan tâm của những nhà
chiến thuật và chiến lược hiện nay, cho dù Trung Quốc cố tình giải thích là tất
cả chỉ nhằm mục tiêu hoà bình mà thôi. Sự gia tăng tiềm năng nguyên tử của
Trung Quốc cho thấy âm mưu làm chiếc dù chính trị-quân sự trong vùng của Trung
Quốc, và có thể đi xa hơn nữa ngoài Châu Á-Thái bình dương.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Việc tăng trưởng nhanh chóng của Trung Quốc là mục tiêu hàng đầu của quốc gia nầy
để sống còn và khống chế các nước nhỏ trong vùng trong đó có Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Trung Quốc cổ suý việc thu thập hay làm gián điệp đánh cắp các công nghệ chiến
tranh mới từ các quốc gia Tây phương và Hoa Kỳ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<!--[if !supportLists]--><span style="font-family: Symbol; font-size: 10.0pt; mso-bidi-font-family: Symbol; mso-bidi-font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: Symbol;">·<span style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 7pt; line-height: normal;">
</span></span><!--[endif]--><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">·
Trung Quốc thiết lập cùng một lúc ba mặt trận trên toàn cầu: khơi động chiến
tranh tâm lý, chiến tranh dư luận, và nhất là cuộc chiến dành lại tính
"chính thống" (legal warfare) cho các cuộc thương lượng hay tranh chấp
quốc tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Qua các phân tích trên, chúng ta nhận rõ là
Trung Quốc muốn nhắm vào việc thành lập một trung tâm quyền lực trong vùng Đông
Nam Á Châu để từ đó có thể tiến xa hơn nữa trong việc hợp nhất với Taiwan trong
hòa bình hay võ lực, vì đây là miếng xương vẫn còn mắc trong cổ của chính quyền
Cộng sản Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chính sách hiện đại hoá nhất là trong kỹ nghệ
chiến tranh khiến cho Hoa Kỳ và thế giới e ngại. Hiện tại, Sau Liên bang Nga,
Trung Quốc là quốc gia thứ nhì có thể tấn công thẳng vào Hoa Kỳ bằng vũ khí
xuyên lục địa IRBM. Theo tạp chí 2008 Military Power of the People's Republic
of China, thì vào năm 2001, Trung Quốc sẽ chế tạo được "năng lượng đặc"
(solid-fueled) và ICBM, và có thể phóng từ các tiềm thuỷ đỉnh. Ngoài ra Trung
Quốc còn có khả năng hiện đại hoá hệ thống viễn thông và lãnh vực điện toán
tòan cầu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ những khai triển căn bản trên, Trung Quốc
dù muốn dù không cũng thể hiện nhiều chỉ dấu chuẫn bị cho một cuộc chiến mới.
Do đó, thế giới ngày nay, tuy không còn là một thế giới lưỡng cực nữa như trong
thời kỳ chiến tranh lạnh, nhưng sự chuẫn bị và hiện đại hoá của Trung Quốc cần
phải được cân nhắc kỹ lưỡng qua:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">1- Mục tiêu hiện đại dành cho phát triển trong
hoà bình hay chuẩn bị chiến tranh;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">2- Khả năng khống chế của Trung Quốc có đủ mạnh
không?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">3- Và những yếu điểm của quốc gia nầy khiến
cho họ chùng bước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Câu hỏi được đặt ra là liệu Trung Quốc có thể
mở một cuộc chiến tranh toàn diện hay không?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Câu trả lời là không trong tình trạng hiện tại
của Trung Quốc. Nhưng họ vẫn có khả năng khuấy động từng phần qua việc gây ra
những xáo trộn ở biển Đông, việc tranh dành ảnh hưởng thềm lục địa v.v… nhằm mục
tiêu thăm dò và đánh giá phản ứng của Hoa Kỳ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy không chính thức mở ra nhửng cuộc chiến
quy ước, họ đã bắt đầu phát động nhiều chủng loại chiến tranh trong vùng, hay
khuynh đảo địa phương bắng những chiến thuật sau đây:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Chiến tranh hàng lậu, hàng giả (hàng nhài),
hàng bán dưới giá rẻ để làm lũng đoạn thị trường thế giới, mà nạn nhân gần nhất
là Việt Nam. Kỹ nghệ thực phẩm như cà rốt, bông cải, bắp cải ở Đà Lạt hầu như bị
tiêu diệt vì những sản phẩm nầy được chuyển tải từ Trung Quốc với giá rất hạ tại
Sài Gòn. Kỹ nghệ xe đạp của Việt Nam cũng không sống nổi vì có giá thành cao
hơn xe đạp Trung Quốc. Kỹ nghệ đường cũng chết theo vì nhập máy cũ của Trung Quốc
và vì giá thành cao hơn đường Trung Quốc v.v…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Chiến tranh tuyên truyền văn hoá ru ngủ thế
hệ thanh niên Việt Nam qua phim ảnh, DVD, CD, và các tạp chí không lành mạnh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Phá hoại tài nguyên Việt Nam bằng cách lũng
đoạn thị trường, chuyển dịch ô nhiễm đối với một số công nghệ cho nhiều phế thải
độc hại, rút tỉa tài nguyên thiên nhiên như gỗ và các mõ kim loại cần cho công
nghiệp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">· Nguy hiểm hơn cả là cuộc chiến tranh không
quy ước và vũ khí giết người hàng loạt là chiến tranh vi sinh. Tuy chưa có bằng
chứng rõ ràng, nhưng trong năm vừa qua, nhiều học sinh tiểu học ở nhiều vùng
khác nhau từ Bắc chí Nam bị bịnh hàng loạt trong khi đi học. Chứng tiêu chảy,
nóng sốt, ngất xỉu xảy ra đồng loạt trong cùng một thời điểm. Bác sĩ không tìm
ra bịnh lý. Phải chăng đây là một trong những cuộc thử nghiệm vũ khí vi trùng?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chính sách Đại hán của Trung Quốc không dừng
lại trong âm mưu biến Việt Nam thực sự thành một tỉnh của Trung Quốc qua vài nhận
định và thực tế ở phần tiếp theo dưới đây.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chiến lược sử dụng cho nhu cầu kinh tế-chính
trị của Trung Quốc<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chính sách đối với Việt Nam: Tương tự như đa
số các hãng xưởng sản xuất của Hoa Kỳ, từ hơn hai thập niên vừa qua, đã di chuyển
cơ sở sản xuất về các quốc gia Mỹ La tinh, đặc biệt là Mễ Tây Cơ, vì ở những
nơi nầy, nhân công rẻ mạt và luật lệ môi trường hầu như không được áp dụng. Tư
bản Tây phương cũng hành xử tương tự là đổ xô vào Đông Âu, những quốc gia vừa
thoát khỏi gông cùm Cộng sản như Ba Lan, Hung Gia Lợi. Trung Quốc cũng đang
chuyển mình tiến về Đông Nam Á. Và Việt Nam là một trong những thí điểm lớn để
cho tư bản Trung Quốc định cư.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trước sự cạnh tranh kinh tế toàn cầu ngày
càng gay gắt, việc hạ giá thành phẩm là việc làm ưu tiên để có thể chiếm lĩnh
thị trường thế giới. Đó là chính sách chung của mọi quốc gia. Do đó, Việt Nam
là một mảnh đất béo bở cho tài phiệt Trung Quốc đầu tư vì:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">- Nhân công còn quá rẻ, ngay cả đối với nhân
công Trung Quốc vốn dĩ đã quá rẻ mạt;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">- Chi phí cho việc bảo vệ môi trường không bị
đòi hỏi gắt gao như ở Trung Quốc hiện tại;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">- Và quan trọng nhất là mọi thủ tục hành
chánh và dịch vụ xuất nhập cảng đều được dễ dàng vì cung cách quản lý địa
phương ở Việt Nam dễ bị mua chuộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ 3 yếu tố trên, Việt Nam đối với Trung Quốc
có thể được ví như là Mễ Tây Cơ với Hoa Kỳ trong lãnh vực đầu tư và sản xuất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thêm một yếu tố tâm lý quan trọng khiến cho
các nhà đầu tư Trung Quốc di chuyển xuống VN là Trung Quốc tìm thấy nơi đây một
xứ sở giống như đất nước của họ, một đất nước đang chuyển mình từ từ và đang từ
bỏ chủ thuyết Cộng sản không tưởng để tiến tới một nền kinh tế thị trường tự do
đầy hấp dẫn. Còn về tâm lý chung của hai dân tộc, có nhiều điểm tương đồng
chính nhất là việc quan hệ kinh doanh dựa theo cách tiếp cận có tính cách cá
nhân và thường sử dụng quyền lực áp đặt để lấn át pháp luật hầu mang lại mọi dễ
dãi trong thủ tục hành chánh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Hãy nghe Zou Qinghai, Chủ tịch phòng Thương
mãi Triết Giang tuyên bố:" Chúng tôi hiểu thông suốt rằng phải đưa tiền hối
lộ mới xong công việc. Cách thức phát triển của VN chỉ đơn giản là một bản sao
của Trung Quốc".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Hiện tại, tính đến cuối năm 2005, đầu tư của
Trung Quốc chính thức vào VN tương đối còn khiêm nhường so với các quốc gia
trong vùng như Đài Loan, Nhật Bản, Đại Hàn là 734 triệu Mỹ kim so với hơn 50 tỷ
của ba nước vừa kể trên. Nhưng qua những con số không chính thức có liên quan đến
những đối tác Hồng Kông thì mức thẩm thấu vào VN có thể lên đến 3,7 tỷ. Và
thương mãi hai chiều dự kiến trong năm 2008 là trên 10 tỷ Mỹ kim.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Các công ty Trung Quốc chú trọng đầu tư vào
năng lượng và tài nguyên thiên nhiên của VN. Trung Quốc đã ký thoả thuận trong
việc thăm dò dầu khí ở vịnh Bắc Việt trong khi Hồ Cẩm Đào viếng thăm thủ đô Hà
Nội vào tháng 10, 2005. Việt Nam vẫn là một lợi điểm cho Trung Quốc vì hai quốc
gia đã ký hiệp ước tự do mậu dịch với nhau. Từ đó, Trung Quốc có thể chuyển
ngành dệt sang VN để tránh vấn đề hạng ngạch (quota) trong việc xuất cảng các sản
phẩm nầy qua Hoa Kỳ và Liên Hiệp Âu Châu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ảnh hưởng
lên môi sinh Việt Nam<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Như đã nói ở phần trên, Trung Quốc đã bắt đầu
chuyển dịch các cơ sở sản xuất qua VN vì áp lực của luật ô nhiễm môi trường ở bản
địa là chính. Các đầu tư di chuyển về VN cũng vì luật lệ ở Trung Quốc nghiêm ngặt
hơn qua việc bảo vệ môi trường ở một số khu vực tại Trung Quốc, đặc biệt ở các
tỉnh ở miền duyên hải như Thượng Hải, Hong Kong, Triết Giang. Chính quyền ở những
tỉnh nầy khuyến khích đầu tư ở VN đối với các công nghệ gây ô nhiễm môi trường
nhiều nhất như công nghệ thép, plastic, điện tử, hoá chất v.v... Cơ quan bảo vệ
môi trường ở các tỉnh trên đã bắt đầu ngăn cấm và tước quyền sử dụng đất, nước,
và điện của những cơ sở có nguy cơ gây ô nhiễm môi trường trầm trọng. Đó cũng
là một trong những lý do chính để các nhà đầu tư Trung Quốc xuôi Nam, một nơi
có chi phí dùng trong an toàn lao động rẻ mạt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ những nhận định và phân tích trên đây, quả
thật VN đang phải hứng chịu nhiều hệ quả của việc bành trướng và phát triển
kinh tế và kỹ nghệ của Trung Quốc. Tư thế của một đàn em VN trước một đàn anh
nước lớn Trung Quốc cho đến nay vẫn là một sự thuần phục hoàn toàn. Thuần phục
trong tư thế chính trị, quân sự lẫn kinh tế. Trung Quốc đã tạo được một sức ép
quá mạnh trong ba lãnh vực trên, khiến cho VN luôn luôn đang ở thế bị động và không
thể nào thoát khỏi tầm ảnh hưởng của ba gọng kiềm trên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đất Nước là Đất Nước của chung, của cả dân tộc.
Từ người lãnh đạo quản lý Đất Nước cho đến người dân cùng đinh trong xã hội cần
phải được dự phần và chia xẻ trách nhiệm đối với Đất Nước. Ở các quốc gia tiến
bộ và phát triển, người có quyền hạn càng cao thì trách nhiệm càng lớn. Một tai
nạn xe lữa hay máy bay có thể khiến cho ông/bà Bộ trưởng Giao thông phải nhận
lãnh trách nhiệm và từ chức. Huống chi trong việc quản lý một Đất Nước. Việt
Nam từ bao năm nay, có biết bao chính sách, kế hoạch... bị phá sản mà nhân sự đề
ra chính sách vẫn ung dung tự tại trên cương vị cũ, có khi càng cao hơn để có
điều kiện đề ra những chính sách phá sản khác! Đó là một trong nhiều nghịch lý
làm trì trệ sự tiến hóa và phát triển của Dân tộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Để kết luận, chúng ta thử hình dung các mắc
xích có thể kết nối bốn sự kiện đang được khai triển ở Việt Nam và các quốc gia
lân cận. Đó là các công trình xây dựng xa lộ Trường sơn, đường số 9 nối liền
biên giới Thái-Lào ra biển Đông qua thị xả Đồng Hới, nhà máy lọc dầu Dung Quất,
và dự án quốc tế giữa Trung Quốc và Thái Lan trong việc khai thông lòng sông Cửu
Long để tàu vận tài nặng có thể lưu thông trên thủy lộ nầy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trước hết, theo quan điểm về chiến lược quân
sự mới, xa lộ Trường sơn sẽ không còn là con đường chiến lược một khi có chiến
tranh như lãnh đạo Việt Nam biện minh cho việc xây dựng nầy. Thiết nghĩ đây là
con đường chiến lựơc dành cho mục đích kinh tế-chính trị, nhưng không hẳn để áp
dụng cho Việt Nam vì trong suốt chiều dài của xa lộ là vùng thưa dân cư nếu
không nói là hoang dã. Quốc lộ I, con đường huyết mạch của Việt Nam, cần phải
được nâng cấp nhất là từ Quảng trị trở ra Bắc nhưng không được lưu tâm đến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đường số 9 được nới rộng thành một xa lộ để mở
một huyết mạch đông tây từ Thái Lan ra biển Đông. Về nhà máy lọc dầu Dung Quất,
tuy vùng nầy không có hạ tầng cơ sở như giao thông, điện nuớc, và dân cư thưa
thớt, và rất xa trung tâm sản xuất dầu thô hàng ngàn dậm. Địa điểm nầy phải
chăng được chọn lựa để đáp ứng mục tiêu chuyển vận dầu khí vào vùng đất phía
Tây Nam của Trung Quốc?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Và công trình quốc tế thứ tư là trục vớt cùng
nới sâu lòng sông Cửu Long không ngoài mục đích vận chuyển của các tàu vận tải
hàng hóa lớn nối liền Vân Nam (Tây Nam Trung Quốc), Thái, Lào, và Việt Nam?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nếu tổng hợp bốn mắc xích trên lại với nhau,
chúng ta có thể hình dung được một sự phối hợp chiến lược nhuần nhuyễn về quân
sự-kinh tế-chính trị. Nhưng sự phối hợp đó có thể chỉ để phục vụ cho nhu cầu của
đàn anh nước lớn để:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chuyển vận hàng hóa xuất cảng từ lục địa Tây
Nam Trung Quốc sang Thái, Lào, Việt Nam và quốc tế. Sản phẩm nhập cảng chiến lược
của Trung Quốc là dầu khí, và Dung Quất sẽ là nguồn cung cấp quan trọng cho
vùng nầy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nếu dự kiến cảnh tượng trên đây là một sự thật
thì đây sẽ không thể hiện tinh thần hội nhập và phát triển bền vững theo tinh
thần của Liên Hiệp Quốc đề ra mà chỉ tô đậm thêm lý tính thần phục, nếu không
nói là nô lệ của cường quyền để phục vụ cho nhu cầu kinh tế, chính trị, và quân
sự của Trung Quốc hơn là tạo thêm phúc lợi cho người dân Việt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Xuyên qua bốn cản ngại đã phân tích ở phần
trên để lý giải cho việc phát triển không đồng bộ đưa đến tình trạng bế tắc hiện
tại của Việt Nam trong vấn đề hội nhập vào tiến trình tòan cầu hóa trên thế giới,
Việt Nam đang tiếp tục đi theo chiều hướng kinh tế chỉ huy, do đó không còn đủ
sức quán tính mạnh để vượt ra khỏi rào cản thần phục và xin-cho, để rồi cuối
cùng giải pháp thần phục vẫn là giải pháp dễ nhất và an toàn nhất cho công cuộc
bảo vệ quyền lực.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tin mới nhất vào tháng 8 vừa qua, Việt Nam lại
quyết định xây dựng các xa lộ huyết mạch từ biên giới Lao Kay vào Hà Nội nối liền
xa lô Côn Minh, Hà Khẩu bên Trung Quốc, và đường cao tốc Nội Bài - Hạ Long. Điều
nầy chứng tỏ thêm một lần nữa tư thế lệ thuộc của Việt Nam và chính sách bành
trướng về phương Nam của Trung Quốc đã hiện rõ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Từ những lý do đó, làm sao lãnh đạo Việt Nam
có thể đem lại niềm tin cho người dân được. Biết đến bao giờ thái độ thần phục
của Việt Nam được chấm dứt để cho người dân Việt có khả năng đứng vững trên hai
chân của mình. Lịch sử Việt Nam trong tương lai chắc chắn sẽ không quên ghi lại
những trang sử đen tối của dân tộc trong giai đoạn nầy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thay lời kết<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Qua những nhận định và phân tích vừa kể trên,
quả thật chúng ta đã thấy thật rõ tinh thần quốc gia cực đoan và tự ái dân tộc
của người Trung hoa, kể cả người dân và chính quyền.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đối với người dân Trung hoa, qua Thế vận hội
Bắc kinh vừa qua, sau khi thế giới khám phá ra về rất nhiều vụ giả tạo từ màn
chiếu pháo bông, cho đến việc nguỵ tạo tuổi giả để tham dự của vận động viên,
việc ghép hình, và gần đây nhất việc phi hành gia Trung Quốc lên không
gian….trong hồ nước v.v… vẫn được người dân trong nước chấp nhận vì não trạng của
một "dân tộc Đại Hán". Họ chấp nhận và sẳn sàng bỏ qua những hành động
gian trá của chính quyền Trung Quốc, vì tinh thần dân tộc cực đoan, làm bất cứ
giá nào để cho bộ mặt đất nước Trung Quốc được nở rộ trước thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đối với chính quyền Cộng sản Trung Quốc, vì cảm
nhận được tâm lý người dân Trung hoa, qua tuyên truyền, họ càng khích động và
ru ngũ người dân Trung hoa thể hiện tinh thần đại hán qua các chính sách bành
trướng hướng về Đông Nam Á và biển Đông, đặc biệt VIỆT NAM được chiếu cố đến
nhiều nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chính vì hai lý do trên, Cộng sản Trung Quốc
giữ được ổn định xã hội tương đối trong hiện tại dù là tạm bợ, vì theo nhận định
của một số chuyên gia quốc tế, xã hội Trung Quốc có thể bị xáo trộn và cơn biến
động có thể xảy ra bất cứ lúc nào do sự quản lý theo cung cách hiện tại của người
Cộng sản Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Còn Việt Nam thì sao</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-bidi-font-weight: bold;">?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đang rập khuôn
theo con đường của đảng Cộng sản Trung Quốc, nhưng trên thực tế họ không thể hiện
được chủ nghĩa dân tộc cực đoan hay tinh thần yêu nước cực đoan như Trung Quốc,
mà chỉ hành xử theo lịnh của đán anh nước lớn mà thôi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mặc dù Việt Nam đã lấn chiếm Lào và Cambodia
bằng cách nắm trọn ảnh hưởng quân sự, chính trị, và kinh tế lên hai quốc gia nầy,
nhưng một lần nữa, việc làm trên cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh của Trung Quốc,
chứ không thể hiện chủ nghĩa bành trướng và tinh thần yêu nước cực đoan như
Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tóm lại, cho đến ngày hôm nay, mọi hành xử của
Cộng sản Việt Nam đều do Cộng sản Trung Quốc điều khiển từ xa; Việt Nam hoàn
toàn không còn quyền quyết định ngay cả trong nội tình trong xứ. Qua việc đàn
áp người dân trong nước trong khi biểu tình chống Trung Quốc lấn chiếm Hoàng Sa
và Trường Sa, cũng như qua việc Việt Nam để công an Trung Quốc đàn áp người dân
trong khi biểu tình chống việc rước đuốc thế vận vừa qua đủ để nói lên tính nô
lệ Trung Quốc của nhà cầm quyền Cộng sản Viêt Nam hiện tại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Hiện tại, nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam đang
có nhiều rạn nứt trầm trọng, và rạn nứt nầy có thể làm cho đảng Cộng sản tan rã
trong tương lai. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta phải chờ đợi trong thụ
động mà cả người Việt trong nước hay tại hải ngoại cần phải thúc đẩy càng mạnh
thêm để tiến trình dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam diễn ra càng nhanh hơn nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sách Lịch sử Việt Nam của Cụ Trần Trọng Kim
có ghi là Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử trải qua bốn lần bị Bắc thuộc.
Ngày hôm nay, có thể được ghi thêm là Bắc thuộc lần thứ năm kể từ ngày 3 tháng
2 năm 1930 và kết thúc vào ngày … Ngày đó sẽ do tất cả người Việt trong và
ngoài nước quyết định.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;"><b>Mai
Thanh Truyết</b><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Xuân Kỷ
Sửu - 2009<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-52221205109559194902014-05-19T08:01:00.000+07:002014-05-19T08:01:11.435+07:00Vì sao người Trung Quốc luôn coi dân tộc mình là nhất?<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<strong><span style="background: white; color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; font-weight: normal; mso-bidi-font-weight: bold;">Cái gọi là “Nam Man, Đông Di, Tây Nhung, Bắc Địch” tất
cả đều không đáng nhắc đến, chỉ có Trung quốc mới là hạt nhân của văn minh. Điều
này biểu hiện ra một loại văn hóa hết sức cường liệt, thậm chí một loại chủ
nghĩa xô-vanh chủng tộc<o:p></o:p></span></strong></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phỏng vấn học giả
Trung Quốc Đỗ Duy Minh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">- Khi mọi người bàn đến tính bảo thủ cố hữu trong bản thân văn hóa Trung
Quốc, thông thường vẫn nên lên vấn đề “duy ngã độc tôn“ (chỉ có ta là đáng tôn
trọng). Như vậy cũng có thể nói, từ cổ chí kim, văn hóa Trung Quốc đều có ý
thức duy ngã độc tôn, một loại khuynh hướng mục hạ vô nhân (mục không nhất
thiết), khuynh hướng này không những đả kích các luồng văn hóa đến từ nước
ngoài, mà còn làm gia tăng thêm nọa tính của văn hóa Trung Quốc nữa. Ngài nghĩ
sao về vấn đề này?</span></div>
<a name='more'></a><span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">- Vấn đề này Phí Chí
Thanh cũng đã bàn đến rồi. Có quan điểm như sau: do Trung Quốc là một nước lớn
có cái gọi là “lễ nghi thiên triều“, có ý thức duy ngã độc tôn, xem những ngoại
nhân đều là những dân tộc phải đến triều cống, vì họ có những điều cần phải cầu
xin chúng ta, còn chúng ta thì chẳng cần cầu xin gì ở họ. Một khi họ đã đến
Trung Quốc thì chúng ta phải dùng một loạt những chế độ lễ nghi để cải biến họ
thành những phần tử có nhiệm vụ kính bái thiên triều. Từ đời Đường trở đi tình
hình đều như thế cả, cho đến đời Minh thì phát triển thành một loại ngông cuồng
tự đại tương đối rõ ràng, loại ngông cuồng tự đại này khiến cho Trung Quốc khó
lòng đối phó với sự thách đố của văn hóa Tây phương một cách thực tế, một cách
rốt ráo được. Cái gọi là “ Nam Man, Đông Di, Tây Nhung, Bắc Địch “tất cả đều
không đáng nhắc đến, chỉ có Trung quốc mới là hạt nhân của văn minh. Điều này
biểu hiện ra một loại văn hóa hết sức cường liệt, thậm chí một loại chủ nghĩa
xô-vanh chủng tộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tôi cho rằng đối với
những trạng huống nêu trên, tất yếu cần phải tiến hành phân biệt ở những tầng
lớp sâu hơn. Không thể phủ nhận rằng Trung Quốc quả thật có một loại tư tưởng
văn hóa xem mình là trung tâm, nhưng đàng sau bối cảnh rộng lớn này thì tình
hình cụ thể rất phức tạp. Đời Đường, văn hóa Trung Quốc phát triển đến đỉnh cao,
nhưng đời Đường không có chủ nghĩa xem văn hóa Hoa Hạ làm trung tâm, mà lại có
tinh thần bao dung, tổng hợp rất lớn. Sau đời Đường, Hán tộc tại Trung Quốc
không những rơi vào cảnh quốc gia bại nhược mà phải còn chịu sự uy hiếp đặc
biệt lớn của các dân tộc thảo nguyên (như Mông Cổ), dân tộc Sâm Lâm (như Kim),
do đó quan điểm văn hóa trung tâm của Trung Quốc và kinh nghiệm về sinh tử tồn
vong mà nó phải gánh chịu có tương quan mật thiết. Đặc biệt trong thời gian gần
một ngàn năm lịch sử, quan niệm duy ngã độc tôn rất khó có sức thuyết phục. Đời
Tống đối với Liêu, Kim, Nguyên nhiều lần đã phải cam chịu xưng “thần”. Chu Hi,
một nhà tư tưởng có ý thức văn hóa Hoa Hạ rất mạnh mẽ, nhưng vẫn có những cảm
giác lo lắng, sợ hãi sâu sắc, ông lo sợ rằng động lực của trung tâm thế giới
không còn phạm vi Trung Quốc nữa, không những thế Trung Quốc đã bị ngoại nhân
xâm lược và phải đối diện với cái họa vong quốc. Đến đời Nguyên, tròn tám mươi
năm, hoàn toàn chịu sự can thiệp quấy nhiễu của văn hóa dị tộc, thành phần trí
thức bị biến thành một thứ “xú lão cửu” (lão già hủ lậu hôi thối). Cho đến đời
Minh, tình hình phòng vệ biên cương luôn luôn phức tạp, căng thẳng, một mặt
phải lo Mông Cổ, vì Mông Cổ có khả năng hứng khởi trở lại, một mặt khác phải lo
đối phó Mãn Châu. Tình cảnh biến hóa thịnh suy khôn lường, ngay cả hoàng đế
cũng bị bắt giữ, trong tình huống như thế, muốn có ý thức ngông cuồng tự đại
cũng không phải là việc dễ dàng. Cảm giác về mối nguy cơ rất mạnh mẽ thể hiện
trong tác phẩm của Vương Phu Chi và khẩu hiệu do Cố Viêm Võ đề xuất: ”thiên hạ
hưng vong, thất phu hữu trách“ (chuyện quốc gia còn hay mất, ngay kẻ thất phu
cũng có phần trách nhiệm) tất cả cho thấy không phải đây là ý thức duy ngã độc
tôn, tự ngã trung tâm, mà nên nói rằng đó là ý thức lo âu về sự tồn vong của
dân tộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cái gọi là ý thức duy
ngã độc tôn, chủ yếu hình thành vào đời nhà Thanh, Mãn Thanh là một vương triều
do kẻ xâm lăng vào Trung Quốc kiến lập nên. Với mục đích hoàn thành việc khống
chế các vấn đề nội bộ, chính phủ nhà Thanh thái dụng sách lược văn hóa hoàn
toàn giống với sách lược của Nho gia, Tôn Khổng độc Kinh (tôn sùng Khổng Tử,
nghiên cứu kinh điển Nho gia), đó là những điều chính quyền nhà Minh không làm
được thì nhà Thanh đã làm được. Có thể nói vương triều nhà Thanh đã hoàn toàn
giải trừ được vũ trang của các phần tử Trung Quốc, khả năng phán đoán của giới
trí thức đối với một số vấn đề lớn cũng bị chính trị làm cho rối loạn. Đồng
thời, giới trí thức, đặc biệt là giới trí thức Hán tộc, khi không còn khả năng
tề gia trị quốc họ có cảm giác mình bị phân ly với thời đại, không còn thuộc về
thời đại này nữa. Cho nên cái gọi là bệnh ngông cuồng tự đại của thiên triều
vẫn chưa phát triển đầy đủ sau đời Tống, và ý thức duy ngã độc tôn của đời
Thanh cũng là do thời gian cả trăm năm không tiếp xúc với ngoại bang, đối với
văn hoá Tây phương hoàn toàn chẳng hiểu biết gì về hoàn cảnh khó khăn do chính
bản thân tạo ra.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">- Nhưng mà chúng ta e rằng rất khó mà dùng hoàn cảnh suy bại của quốc gia
để phủ nhận sự tồn tại của ý thức duy ngã độc tôn, vào thời Hán Vũ Đế, Đổng
Trọng Thư yêu cầu “bãi truất bách gia, độc tôn Nho thuật“, điều này đúng là một
khẩu hiệu bài trừ các loại tư tưởng khác biệt với mình về phương diện học thuật
hay phương diện văn hóa. Sau khi cái gọi Nho thuật của Đổng Trọng Thư trở thành
văn hóa chính thống của Trung Quốc, tinh thần bãi truất và độc tôn e rằng đã
trở thành tính cách đặc thù của văn hóa Trung Quốc. Ngay cả khi đất nước lâm
vào cảnh suy vi, cũng rất dễ dàng kích phát những tình cảm “độc tôn“ tiến lên
một bước, vì những người yếu đuối với vấn đề tự tôn đôi khi cũng có mặc cảm,
không những thế mặc cảm này đôi khi còn trở nên quá thái nữa. E rằng đây là
hiện tượng “mặc cảm tự ti biến thành mặc cảm tự tôn“ (cảm tình đích hồi lưu)
chăng?</span><span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">- Về vấn đề “duy ngã
độc tôn“, tôi cho rằng có thể lý giải từ hai góc độ. Góc độ thứ nhất, Nho học
đảm nhiệm chức năng hình thái của loại quốc giáo, phân tích cho cùng đã duy trì
được tại Trung Quốc trong một thời gian rất dài, có ảnh hưởng rất lớn. Góc độ
thứ hai, Nho học tại Trung Quốc, ngoài việc đóng vai trò một hình thái ý thức
chính thống, đối với xã hội Trung Quốc, đặc biệt đối với nhiều tầng lớp dân
chúng, thông qua rất nhiều con đường khác nhau mà phát sinh ảnh hưởng rất lớn.
Tôi cho rằng chúng ta đã cường điệu quá đáng ảnh hưởng của Nho học chính thống
thuộc phạm vi nhà nước. Tuy vấn đề đời Hán xuống chiếu ban hành “độc tôn Nho
thuật” là có thật, nhưng Hán Vũ Đế không phải là người chấp nhận tư tưởng Nho
học, ông ta hoàn toàn giống như Tần Thủy Hoàng, rất thích lập nên những chiến
công hiển hách, bị bọn phương sĩ mê hoặc, hơn nữa còn có tư tưởng pháp gia rất
mạnh, ví dụ như việc ông sử dụng Tang Hoàng Dương là một thắng lợi của phái
Pháp gia, điều này có phản ánh trong tác phẩm Diêm thiết luận.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hơn nữa, Ngụy, Tấn,
Tùy, Đường đều không phải là các triều đại tôn sùng Nho học, mãi cho đến đời
Nguyên, Tứ Thư, Ngũ Kinh mới trở thành tiêu chuẩn cho chế độ khoa cử. Tôi không
phủ nhận ảnh hưởng rất lớn của Nho gia trong văn hóa chính trị Trung Quốc, đóng
vai trò như một nguyên tắc chuẩn mực trong việc trị nước, nhưng phân tích rốt
ráo vẫn còn có sự thẩm thấu trong đó nhiều nhân tố thuộc tư tưởng Pháp gia. Tôi
chỉ muốn cảnh giác với quan điểm của nhiều người: Nho giáo sở dĩ có thể thâm
nhập đến mọi phương diện trong đời sống xã hội, mọi tầng lớp nhân dân, hoàn
toàn không phải là nguyên nhân chính trị, mà còn do rất nhiều nhân tố khác.
Chúng ta có thể nhớ lại, Nho gia trong đời Hán mặc dù có địa vị rất cao, nhưng
đối với lý thuyết Hoàng Lão đang thịnh hành trong xã hội cũng không thể tùy
tiện phê phán. Ngụy Tấn có thể nói là thời kỳ mà Nho gia dần dần nắm được địa
vị, đương thời trong thị tông tộc, giải cứu gia pháp, làm cho Nho học, đặc biệt
là Kinh học và Lễ học phát triển trong cấu trúc kiến lập xã hội. Nhưng rất khó
giải thích điều này từ góc độ chính trị hóa. Do việc Trung Quốc bị ngoại tộc
xâm nhập, một số lớn gia tộc chạy về phương nam, và do ý muốn duy trì địa vị
gia tộc, tất yếu cần phải có một số qui phạm, lý tưởng. Đến thời nhà Đường,
Kinh học và Lễ học của Nho gia càng được phát triển rộng rãi (đại hào kỳ đạo).
Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, từ thời Ngụy Tấn cho đến đời Đường, tư tưởng
chủ đạo vẫn là Phật giáo và Huyền học, nếu xét trên bình diện hệ tư tưởng, mãi
cho đến đời Tống, Nho gia mới được trùng tân phục khởi, các học thuyết thân, tâm,
tính, mệnh mới được mọi người đề xuất, đối với Phật giáo trở thành đối ứng mang
tính sáng tạo mạnh mẽ. Do đó, khi xem xét vấn đề Nho giáo, không thể nào chỉ
căn cứ vào góc độ “độc tôn Nho thuật“ hay “nhất chi độc tú“ (chỉ có một cành
xinh đẹp) để giải thích, mà xem xét những đường kinh mạch của Nho giáo thẩm
thấu trong khắp mọi tầng lớp xã hội. Từ đời Hán đến nay, bất kể là triều đại
nào, nếu muốn tiến hành kiến lập các cấu trúc chính trị đều cần đến vai trò của
Nho gia. Điều này đóng vai trò hữu quan trong văn hóa chính trị cùng với Nho
gia, phản ánh một cách mạnh mẽ rõ ràng ý thức lịch sử và tinh thần cảm thụ văn
hóa đặc biệt của người Trung Quốc. Không biết điều này có làm tăng trưởng ý
thức duy ngã độc tôn hay bệnh ngông cuồng tự đại của người Trung Quốc hay
không? Tôi cho rằng trong vấn đề này có nhiều hoàn cảnh cụ thể mà chúng ta hoàn
toàn chưa nắm rõ. Đời Thanh quả thực chúng ta đã biết như thế, nhưng nhất định
phải có những nguyên nhân và duyên cớ sâu xa bắt nguồn từ các thời đại đi
trước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">(Theo Tập san Khoa học
Xã hội và Nhân văn)<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="color: #222222; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">REDS.VN<o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-76981651448037582592014-05-19T07:57:00.002+07:002014-05-19T07:57:50.348+07:00Chu kỳ thù hận Việt-Trung-Miên<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trần
Trung Đạo<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Khi nhắc đến quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc, giới lãnh
đạo CSVN thường nhấn mạnh đến 16 chữ vàng <i>“Láng giềng hữu nghị, hợp tác
toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” </i>do Giang Trạch Dân
thay mặt lãnh đạo Cộng Sản Trung Quốc (CSTQ) tặng Lê Khả Phiêu, đại diện giới
lãnh đạo CSVN đầu năm 1999 nhưng không hề nhắc đến 12 lời nguyền rủa <i>“Việt
Nam là côn đồ, phải dạy cho Việt Nam bài học”</i> do Đặng Tiểu Bình, thay
mặt CSTQ tặng CSVN vào cuối năm 1978 trong chuyến đi thăm các quốc gia Đông Nam
Á của y. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Gọi là lời nguyền rủa vì họ Đặng không viết ra để gởi Bộ Chính trị
đảng CSVN qua đường ngoại giao mà do chính giọng Tứ Xuyên của y phát biểu trên
đài truyền hình cho nhân dân Đông Nam Á và thế giới cùng nghe.</span></div>
<a name='more'></a><a href="https://www.blogger.com/null" name="more"></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lý do nguyền rủa </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Phải công tâm mà nói, mặc dù dùng chữ “Việt Nam” họ Đặng nhắm vào
đảng CSVN chứ không hàm ý dân tộc Việt Nam hay nhân dân Việt Nam. Và cũng công
tâm mà nói, sau khi tìm hiểu kỹ mối quan hệ giữa hai đảng CS, việc Đặng Tiểu
Bình rủa đảng CSVN là “côn đồ” không phải là quá đáng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trung Quốc đổ quá nhiều xương máu, góp quá lớn công sức và của cải
cho chiến thắng của đảng CSVN. Trong tác phẩm <i>Trung Quốc lâm chiến: Một
bộ bách khoa</i> (China at War: An Encyclopedia) tác giả Xiaobing Li liệt
kê các đóng góp cụ thể của 320 ngàn quân Trung Quốc trong chiến tranh Việt
Nam: <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Mặc dù đang mạnh dần, Trung Quốc vẫn lo ngại sự hiện diện ngày
càng mở rộng của Mỹ tại Đông Nam Á. Trong chiến tranh Việt Nam giai đoạn năm
1964 đến năm 1973, quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) đã lần nữa can
thiệp. Tháng Bảy năm 1965, Trung Quốc bắt đầu đưa quân vào Bắc Việt, bao gồm
các đơn vị hỏa tiển địa-không (SAM), phòng không, làm đường rầy xe lửa, công
binh, vét mìn, hậu cần. Quân đội Trung Quốc điều khiển các giàn hỏa tiển phòng
không, chỉ huy các đơn vị SAM, xây dựng và sửa chữa đường sá, cầu cống, đường
xe lửa, nhà máy. Sự tham gia của Trung Quốc giúp cho Việt Nam có điều kiện gởi
thêm gởi nhiều đơn vị Bắc Việt vào Nam đánh Mỹ. Giữa năm 1965 và năm 1968,
Trung Quốc gởi sang Bắc Việt 23 sư đoàn, gồm 95 trung đoàn, tổng số lên đến 320
ngàn quân. Vào cao điểm năm 1967, có 170,000 quân Trung Quốc hiện diện”. </span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nội dung này cũng phù hợp với con số do hãng tin Reuter loan đi
ngày 16 tháng Năm, 1989 dựa theo tin của China News Service <i>“Hãng tin
bán chính thức của Trung Quốc trong một thông báo được theo dõi tại Hong Kong
cho biết Trung Quốc đã gởi 320 ngàn quân sang Việt Nam trong thập niên 1960”</i>.
Về con số thương vong, bản tin còn cho biết hơn 4 ngàn lính Trung Quốc đã chết
trong cuộc chiến Việt Nam. Tuy nhiên, cũng cần lưu ý dưới các chế độ CS, con số
thương vong là một thống kê có tính cách chính trị, con số thật sự không được
tiết lộ. Giống như cách CSVN tổng kết thương vong trong chiến tranh Việt Nam,
khi nghĩ đến chuyện Mỹ bồi thường chiến tranh, họ đưa ra con số quá cao nhưng
khi khoe khoang chiến thắng họ lại hạ con số tổn thất xuống thấp. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trung Quốc, trong lúc dành dụm từng ký gạo gởi giúp Việt Nam, phải
trải qua nạn đói khủng khiếp nhất trong lịch sử loài người do Mao Trạch Đông
gây ra trong thời kỳ <i>Bước tiến nhảy vọt</i> và <i>Công xã
nhân dân</i> từ năm 1958 đến năm 1962<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Không có một con số chính xác số người chết đói tại Trung Quốc
nhưng hầu hết các nhà nghiên cứu đã đồng ý con số lên đến vài chục triệu người.
Tác giả Peng Xizhe dự đoán thấp nhất với 23 triệu người và Frank Dikötter, giáo
sư môn Lịch sử Trung Quốc Hiện đại, dự đoán ít nhất có 45 triệu người chết,
trong đó khoảng 2 đến 3 triệu chết vì tra tấn. Phần lớn các nhà nghiên cứu còn
lại cho rằng khoảng 30 triệu người đã chết đói. Viết trên New York Times, giáo
sư Frank Dikötter trích dẫn lá thư viết tay của viên Giám đốc Sở Anh Ninh Công
Cộng tỉnh Tứ Xuyên báo cáo lên cấp trên tỉnh của y có 10.6 triệu người chết đói.
Ở Cam Túc có 50 trường hợp ăn thịt người. Nhà báo Daniel Southerland viết trên
Washington Post, tại công xã Fengyang có 63 trường hợp người ăn người và tại
công xã Damiao hai vợ chồng Chen Zhangying và Zhao Xizhen luộc chín đứa con 8
tuổi của mình để ăn. Riêng tại công xã Wudian có cả trường hợp bán thịt của
chính mình như bán thịt heo. Nói chung, những năm cuối thập niên 1950 cho đến
đầu 1960 là những năm dân số Trung Quốc giảm thấp nhất nhưng không phải vì hạn
chế sinh đẻ nhưng chết quá nhiều. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tuy nhiên, cũng ngay trong thời gian dân Trung Quốc có nơi phải ăn
thịt người mà sống, giới lãnh đạo CSTQ đã vét kho gởi sang nuôi CSVN. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Dưới đây là nội dung bản tổng kết của báo Nhân Dân phát hành tại
Hà Nội, số 2021 ra ngày 28 tháng Chín 1959 nhân dịp kỷ niệm 10 năm thành lập
nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa được dịch sang tiếng Anh và lưu trữ trong Thư
Viện Quốc Hội Hoa Kỳ (Libray of Congress): <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Trong năm năm qua, Trung Quốc đã dành cho Việt Nam sự giúp đỡ
nhiệt tình. Chỉ riêng tiền bạc, trong đó Trung Quốc viện trợ không hoàn lại, đã
lên đến 900 triệu Yuan, đây là số lượng bằng thu nhập nội địa của ngân sách
Việt Nam trong ba năm 1955, 1956, 1957 cộng lại... Trong công nghiệp, Trung
Quốc đã giúp chúng ta trong lãnh vực khai thác hầm mỏ, sản xuất điện khí, cải
thiện sản phẩm nông nghiệp, công nghiệp thực phẩm, công nghiệp hàng tiêu dùng,
công nghiệp cơ khí, công nghiệp sản xuất phân bón và hóa chất, công nghiệp vật
liệu xây dựng, công nghiệp dầu khí, công nghiệp sắc thép... Mặc dù trong mười
năm xây dựng, Trung Quốc đạt được nhiều thành quả vật chất, vẫn còn là một nước
nghèo. Dù sao, Trung Quốc đã hết lòng viện trợ chúng ta. Do đó, chúng ta càng
biết ơn sự trợ giúp đó”. </span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mối tình Việt Trung đã vượt qua khỏi giới hạn quan hệ hai nước
bình thường, như Dương Danh Dy, nguyên Tổng lãnh sự Việt Nam tại Quảng Châu,
viết trong bài Hồ Chí Minh với Trung Quốc: <i>“Trong cuộc đời hoạt động
cách mạng của mình, Bác Hồ đã đi tới nhiều nơi trên thế giới, nhưng có lẽ Trung
Quốc là một trong mấy nước Bác lui tới nhiều lần nhất, sinh sống ở đó trong
thời gian dài nhất, có cống hiến rất lớn cho phong trào cách mạng cũng như để
lại ở đó nhiều tình cảm nhất”</i>. Nói chung, từ đời sống đến tình cảm, mặt nào
cũng “nhất”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đảng CSVN đã sống bằng cơm gạo Trung Quốc suốt ba năm ngân sách các
năm 1955, 1956, 1957 trong khi cũng ngay thời gian đó quê hương Tứ Xuyên của
Đặng Tiểu Bình chết trên 10 triệu người, chết không kịp chôn, chết đầy đường
phố. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Từ thời gian thành lập năm 1930 đến cuối thập niên 1960, dây chùm
gởi CSVN sống bám vào thân cây CSTQ từ vật chất đến tư tưởng. Câu nói quen
thuộc trong bang giao quốc tế <i>“quốc gia không có bạn hay thù mãi mãi mà
chỉ có quyền lợi” </i>không áp dụng được với Việt Nam và Trung Quốc. Quan
hệ Việt Trung không giống như quan hệ ngoại giao giữa bất cứ hai nước nào trong
lịch sử cận đại. Những hy sinh của đảng CSTQ cho đảng CSVN quá lớn để quên và
quá cao để đáp đền đầy đủ. Không có sự trợ giúp của đảng CSTQ, không biết số
phận đảng CSVN giờ này trôi giạt về đâu. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Phân tích để thấy, Đặng Tiểu Bình nguyền rủa đảng CSVN “côn đồ”
không phải là quá nặng lời. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“Mối tình hữu nghị Việt – Hoa/ Vừa là đồng chí vừa là anh em”</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đảng CSTQ quan tâm và lo lắng cho đảng CSVN chỉ vì, ngoài lý do an
ninh phên dậu phía nam Trung Quốc, họ còn luôn nghĩ đảng CSVN là một phần của đảng
CSTQ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Không chỉ phía Trung Quốc mà Việt Nam một thời rất lâu cũng thừa
nhận điều đó. Tinh thần nô lệ Trung Quốc ăn sâu vào nhận thức của nhiều thế hệ
lãnh đạo CSVN như Dương Danh Dy kể lại <i>“Bác luôn coi sự nghiệp và lợi
ích của cách mạng Trung Quốc như của chính mình.”</i> Công hàm Phạm Văn
Đồng bây giờ là chuyện lớn nhưng trong thời buổi thở nhờ bình dưỡng khí của
Trung Quốc như báo Nhân Dân viết, công hàm chỉ là chuyện nhỏ. Nhiều người kết
án 11 ủy viên trong Bộ Chính trị CSVN thuộc đại hội 2 năm 1951 ngu xuẩn khi
viết công hàm 1958 nhưng đó là ngu xuẩn theo nhận thức ngày nay. Trong mắt lãnh
đạo Đảng thời kỳ 1958, công hàm Phạm Văn Đồng lại là một hành động hết sức sáng
suốt, thông minh, biểu hiện tính giai cấp, phù hợp nhu cầu phát triển đất nước
và xu hướng cách mạng vô sản toàn thế giới. Mấy tổ yến trên hoang đảo xa xôi
cách Đà Nẵng 170 hải lý làm sao sánh được với 900 triệu Yuan, làm sao so được
sự hy sinh vô bờ bến của đảng CSTQ dành cho đảng CSVN, làm sao so được với cả
một lịch sử gần gũi như anh với em, vợ với chồng, nước với sữa, môi với răng
giữa hai đảng. Toàn bộ nội dung công hàm còn được đăng trên báo Nhân dân ngày
22 tháng 9 năm 1958 như một cách nhấn mạnh đến tầm nhìn xa thấy rộng của
Đảng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tình càng nặng, nhớ càng sâu mà khi thù cũng sẽ rất lâu. Cuộc tình
giữa hai đảng CS Trung Quốc và Việt Nam diễn theo một chu kỳ có đủ bốn mùa
xuân, hạ, thu, đông. Từ những ngày còn trẻ hẹn hò bên bờ sông Mác, bên suối Lê
Nin, đã thề nguyền sống chết có nhau, hơn một lần sớt chia nhau từng hạt gạo,
viết tặng nhau những dòng thơ vô cùng thắm thiết rồi khi chia tay trong mùa
đông lạnh rét họ trở thành thù địch chẳng những chém giết không một chút xót
thương mà còn mượn tay hàng xóm để tàn sát gia đình, chặt đầu con cái và thả
trôi sông người thân của kẻ từng thề vinh nhục có nhau. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ngày 17 tháng Hai năm 1979, Đặng Tiểu Bình phát động cuộc chiến
tranh giới hạn xâm lăng lãnh thổ Việt Nam để <i>“dạy cho Việt Nam một bài
học”</i>. Với số quân vượt trội nhiều lần và có yếu tố bất ngờ nhưng Trung Quốc
đã chịu đựng tổn thất nặng nề ngay trong những ngày đầu của cuộc chiến. Sau
tuần lễ đầu chịu đựng nhiều thiệt hại nhưng danh sách các vùng chiếm được chỉ
là những làng xã dọc biên giới, Đặng Tiểu Bình bằng mọi giá phải chiếm cho được
thành phố Lạng Sơn, thủ phủ tỉnh Lạng Sơn để lấy tiếng trước khi rút lui. Chiều
ngày 4 tháng Ba, sau nhiều trận giao tranh đẫm máu quân Trung Quốc tiến vào
Lạng Sơn. Khi rút khỏi những nơi này, quân Trung Quốc san bằng tất cả nhà cửa
để trả thù cho số thương vong quá lớn. Ký giả Nayan Chanda thăm vùng giao tranh
vài ngày sau cuộc chiến đã ghi nhận không chỉ các công sở nhà nước mà cả trường
học, bịnh viện đều bị quân Trung Quốc giựt sập. Theo nhận xét của Đại Tá
Russell D. Howard thuộc Học Viện An Ninh Quốc Gia của Không Quân Hoa Kỳ, Trung
Quốc thiệt hại chỉ trong vài ngày bằng hơn một nửa số tổn thất của Mỹ trong 10
năm tham dự chiến tranh Việt Nam. Thật vậy, với vũ khí lạc hậu và đạo quân đông
đảo nhưng không có kinh nghiệm chiến trường, Đặng Tiểu Bình đã “học” nhiều hơn
“dạy”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tái áp dụng chính sách cô lập Việt Nam </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mới đây CSTQ lần nữa mượn tay hàng xóm Campuchia để bao vây và cô
lập Việt Nam như họ đã từng làm sau năm 1975. Cùng một mục tiêu nhưng khác về
phương tiện. Vào năm 1978, phương tiện là vũ khí nhưng lần này tài chánh sẽ là
phương tiện chính. Năm 1978, các quốc gia hội viên ASEAN ủng hộ quan điểm Đặng
Tiểu Bình vì họ không muốn thấy một “Cu Ba phương đông” trong vùng Đông Nam Á.
Năm 2012, ngoại trừ Philippines, các quốc gia như Thái, Miến, Brunei, Nam
Dương, Mã Lai, Singapore đã nghiêng về phía Trung Quốc qua thái độ không muốn
can thiệp vào xung đột biển Đông. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Lý do rất dễ hiểu. Nhìn vào cán cân ngoại thương cũng như vốn đầu
tư của Trung Quốc vào các nước ASEAN sẽ biết ngay họ làm như thế phát xuất từ
lý do kinh tế và nỗi lo sợ Trung Quốc trừng phạt. Kể từ khi Thỏa hiệp Mậu dịch
Công bằng Trung Quốc-ASEAN (The China-ASEAN Fair Trade Agreement) được ký kết
năm 2010, các công ty Trung Quốc đổ tiền như nước vào ASEAN và hiện nay là
thành viên thương mại lớn nhất trong vùng. Tổng giá trị mậu dịch giữa Trung
Quốc và các nước ASEAN được dự tính sẽ tăng gấp đôi từ 231 tỉ đô la năm 2010
lên đến 500 tỉ đô la vào năm 2015 bao gồm hầu hết các ngành công nghiệp, nhẹ
như tơ sợi đến nặng như sắt thép. Làm ăn với ASEAN, Trung Quốc rất yên tâm vì biết
ASEAN không phải là một liên minh quân sự và trong nội bộ ASEAN chẳng nước nào
tin tưởng nước nào. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tham vọng khống chế ASEAN không phải là mới mà đã bắt đầu từ
chuyến viếng thăm của Đặng Tiểu Bình đến các nước ASEAN từ năm 1978. Việc họ
Đặng chọn Thái Lan như chặng đầu tiên chỉ vì vừa muốn ve vãn đồng minh thân cận
Mỹ ở Đông Nam Á và cũng muốn dùng đất Thái để tiếp tục yểm trợ vũ khí cho Pol
Pot. Tại mỗi chặng trên chuyến viếng thăm, Đặng Tiểu Bình nhấn mạnh Việt Nam,
một “Cu Ba phương đông” như một đe dọa cho hòa bình và ổn định trong vùng Đông
Nam Á. Trong số các lãnh tụ ASEAN thời đó chỉ có Lý Quang Diệu là người hiểu
được tâm địa của họ Đặng. Đặng Tiểu Bình ngạc nhiên khi nghe Lý Quang Diệu phát
biểu rằng các quốc gia Đông Nam Á lo ngại Trung Quốc nhiều hơn là lo ngại Việt
Nam. Dù bất đồng một số điểm Đặng và Lý rất thán phục nhau về khả năng lãnh
đạo, tính thực tế và biết nhìn xa về tương lai đất nước họ và thế giới. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Điều kiện kinh tế chính trị năm 2012 khác với điều kiện kinh tế
chính trị năm 1979 nhưng đều bất lợi cho CSVN và cũng do bàn tay lông lá của
Trung Quốc vận dụng từ bên trong. Chủ trương của Trung Quốc là không chế Việt
Nam, giữ Việt Nam trong vòng khốn đốn, lạc hậu, nghèo nàn, ăn không ngon và ngủ
không yên như thời Trung Quốc xúi dục Khmer Đỏ quậy phá vùng biên giới Tây-Nam
Việt Nam. Lãnh đạo CSTQ vừa phải hành xử như một trong những cường quốc kinh tế
nhưng cùng lúc không che giấu tham vọng thống trị biển Đông bằng mọi phương
tiện. Và nếu phải chọn một đối tượng để dằn mặt các nước nhỏ trong vùng, không
có đối tượng nào khác hơn là Việt Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sau một thời gian tương đối yên tĩnh, biết đâu trong những ngày
tới, tiếng súng lại nổ vang ở Phú Quốc, Tây Ninh, An Giang và nạn “cáp duồn”
lại xảy ra cho bà con đang làm ăn trên đất Campuchia. Khác với tình trạng năm
1977-1978, lần này CSVN nhiều lắm chỉ có thể phản ứng tự vệ dọc biên giới Việt
Miên nhưng không thể, về cả điều kiện chính trị thế giới lẫn khả năng quân sự,
đánh sập Campuchia trong một hai tuần như trước đây. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong cuộc chiến Việt Miên năm 1979, phía Việt Nam chiếm nhiều ưu
thế về cả phương tiện chiến tranh lẫn kinh nghiệm chiến trường. Hai ưu thế đó
không còn nữa. Suốt 37 năm, giới lãnh đạo đảng CSVN chỉ lo củng cố vai trò cai
trị, tham nhũng, tập trung lực lượng an ninh vào việc trấn áp những người yêu
nước mà bỏ qua một thế giới đang không ngừng thay đổi, đi lên và những lãnh đạo
Campuchia gốc Kmer Đỏ đang mỗi ngày được hiện đại hóa về mọi mặt. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Pol Pot và Đặng Tiểu Bình</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nói đến Khmer Đỏ không thể không nhắc vai trò của Trung Quốc trong
xung đột Việt Nam Campuchia. Pol Pot và đảng CS Campuchia là thủ phạm trực tiếp
nhưng Đặng Tiểu Bình và đảng CSTQ cũng đã đóng vai trò quan trọng dẫn tới nạn
diệt chủng Campuchia. Chính Hun Sen xác nhận điều này trong luận án của
y: <i>“Trung Quốc có vai trò quan trọng trong việc ủng hộ cuộc diệt chủng
của Polpot đối với nhân dân Campuchia cũng như việc Polpot xâm lược Việt Nam”.</i> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Quan hệ giữa Pol Pot và Trung Quốc bắt nguồn rất sớm và trở nên
chặt chẽ về mặt lý luận sau khi Pol Pot bí mật viếng thăm Trung Quốc vào năm
1965. Y ở lại Trung Quốc nhiều tháng và làm việc với Đặng Tiểu Bình, lúc đó là
Tổng bí thư đảng CSTQ. Pol Pot được Mao Trạch Đông chỉ dẫn nhiều điểm về lý
luận cách mạng và chiến tranh nhân dân. Mao thậm chí còn tặng người học trò ngoan
Pol Pot này ba chục cuốn sách của Marx, Engels, Lenin và Stalin. Dòng máu hung
bạo, ác độc trong người của Pol Pot được nhuộm đỏ bằng chủ nghĩa Mao và chủ
nghĩa dân tộc cực đoan Campuchia. Quan điểm cách mạng liên tục của Mao ảnh
hưởng Pol Pot rất nhiều trong việc hoạch định các chiến lược tấn công chế độ
Lon Nol thân Mỹ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Pol Pot trở lại Trung Quốc và tham khảo với Đặng Tiểu Bình từ 28
tháng Chín đến 22 tháng 10, 1977. Đây là lần đầu tiên báo chí quốc tế chính
thức biết Saloth Sar và Pol Pot chỉ là một người. Họ Đặng rất vui khi được Pol
Pot chia sẻ quan điểm triệt để chống CSVN của y. Trung Quốc viện trợ cho
Campuchia hàng trăm xe tăng, đại pháo và nhiều máy bay chiến đấu để chuẩn bị
cho các trận đánh lớn có thể xảy ra. Trong giai đoạn này, Trung Quốc là đồng
minh duy nhất của Khmer Đỏ. Pol Pot chủ trương chỉ cần một người Campuchia diệt
được ba chục người Việt, dân Campuchia sẽ tiêu diệt toàn bộ dân tộc Việt Nam.
Các cuộc đột kích vào đảo Thổ Châu, Phú Quốc, nhiều địa phương thuộc các tỉnh
An Giang, Tây Ninh, đốt phát làng mạc, giết người, bắt cóc, bịt mắt thả sông
của Khmer Đỏ trong giai đoạn 1977-1978 phát xuất từ chủ trương này. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Các trận đột kích liên tục của quân đội Pol Pot gây thiệt hại nặng
cho dân Việt sống vùng biên giới đã dẫn đến cuộc phản tấn công của CSVN vào nội
địa Campuchia trong những ngày cuối năm 1979, đánh bật tập đoàn Pol Pot vào
rừng và ngày 8 tháng Giêng 1979 thiết lập chế độ thân CSVN Heng Samrin với Hun
Sen là Bộ trưởng Ngoại Giao. Về mặt chiến lược, việc CSVN đánh sập chế độ Pol
Pot là đúng nhưng vì không có một đồng minh nào ngoại trừ khối Liên Xô xa xôi,
bị Trung Quốc, Mỹ, ASEAN liên kết nhau cô lập nên CSVN đã rơi vào vũng lầy
Campuchia suốt mười năm.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hun Sen là ai? </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hun Sen chẳng phải là người xa lạ. Y nguyên là Trung đoàn phó của
một đơn vị Khmer Đỏ đào thoát theo Việt Nam và đóng vai Bộ trưởng Ngoại giao
trong chính phủ Heng Samrin. Lý lịch của y cũng giống như các lãnh đạo CS thay
đổi tùy theo thời thế. Một số nghiên cứu cho rằng y tham gia Khmer Đỏ khá sớm,
khoảng 1967, nhưng Hun Sen phủ nhận và tự khai y chỉ gia nhập vào năm 1970 đáp
lời kêu gọi của Hoàng thân Norodom Sihanouk. Giống như nhiều lãnh đạo Campuchia
có quá khứ Khmer Đỏ khác, Hun Sen cố tình che giấu lý lịch của mình càng nhiều
càng tốt. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Luật sư Brad Adams, Giám đốc Khu vực Á châu của Human Rights
Watch, nhận xét Hun Sen là một kẻ có bản chất độc tài thô bạo không khác gì các
nhà độc tài trong cùng “câu lạc bộ 10 ngàn”, ám chỉ một nhóm gồm những nhà độc
tài thông qua bạo động, kiểm soát an ninh, dựa vào sự yểm trợ từ nước ngoài để
kéo dài quyền lực cai trị trên 10 ngàn ngày. Sau sự sụp đổ của hàng loạt các
nhà độc tài tại Tunisia, Egypt, Libya và Yemen, Hun Sen là một trong số rất ít
hội viên của “câu lạc bộ 10 ngàn” còn nắm được quyền hành. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tên danh dự đầy đủ của Hun Sen là Samdech Akeak Moha Sena Padei
Techo Hun Sen còn dài hơn cả tên danh dự của nhà độc tài khát máu nhất Congo là
Mobutu Sese Seko Nkuku Ngbendu wa Za Banga. Mới đây khi được hỏi liệu y có lo
ngại sẽ bị lật đổ như các nhà độc tài Tunisia, Egypt, Libya, máu Khmer Đỏ trong
người sục sôi lên và Hun Sen trả lời: <i>“Tôi chẳng những làm suy yếu đối
phương mà còn tận diệt chúng... Nếu kẻ nào nghĩ mình đủ mạnh để biểu tình, tôi
sẽ đánh gục bọn chó đó và nhốt chúng vào trong cũi”. </i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hun Sen không chỉ đe dọa thôi nhưng trong quá khứ y đã trấn áp đối
lập một cách thô bạo nhiều lần. Trong năm 1991, khi các đại diện Liên Hiệp Quốc
vào Campuchia tổ chức tuyển cử, Hun Sen đã ra lịnh cho an ninh dưới quyền tàn
sát trên 100 đảng viên của một đảng đối lập ngay trước mắt của phái đoàn Liên
Hiệp Quốc. Một lần khác, vào năm 1997, Hun Sen ra lịnh cho cận vệ tấn công bằng
lựu đạn vào một buổi họp của lãnh tụ đối lập Sam Rainsy làm 16 người chết và
hơn 150 người bị thương. Cũng trong năm 1997, lo ngại bị thất cử, Hun Sen tổ
chức đảo chánh chống lại đảng Hoàng gia mà y đã liên minh. Hàng trăm người bị
bắt và bị giết. Các nhân viên Liên Hiệp Quốc khi đào xác lên đã khám phá phần
lớn đã bị bắn vào đầu trong lúc đang bị còng tay và bị bịt mắt. Những hình ảnh
đó gợi lại cảnh tượng kinh hoàng của thời Pot Pot. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hun Sen 1997 theo dấu chân Pol Pot 1977</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nhiều người cho rằng Hun Sen mới ngã về phía Trung Quốc mới đây.
Điều đó không đúng. Khuynh hướng thân Trung Quốc của Hun Sen bắt đầu sau cuộc
đảo chánh đẫm máu năm 1997. Cuộc đảo chánh đã làm y mất uy tín trong các lãnh
đạo các quốc gia dân chủ Tây phương. Nhiều quốc gia đã ngưng viện trợ cho chính
phủ Hun Sen hay tiếp tục viện trợ nhưng đưa ra các điều kiện phải tôn trọng
nhân quyền. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giống như Pol Pot trước đây, Hun Sen không còn đường nào khác
ngoài việc đi tìm sự ủng hộ từ phía Trung Quốc. Dĩ nhiên giới lãnh đạo CSTQ nắm
bắt cơ hội ngàn vàng này. Từ năm 1997 đến năm 2005, Trung Quốc cung cấp chính
quyền Hun Sen 600 triệu đô la qua đầu tư, viện trợ không hoàn lại, hủy bỏ nợ đến
thời hạn trả. Từ năm 2000, hàng loạt lãnh đạo cao cấp CSTQ lần lượt viếng thăm
Campuchia. Tổng bí thư Giang Trạch Dân thăm Campuchia năm 2000, Chủ tịch Lý
Bằng thăm Campuchia năm 2001, Thủ tướng Chu Dung Cơ thăm Campuchia năm
2002. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đáp lại, trong cùng thời gian, Hun Sen đã thăm viếng Trung Quốc
tất cả 6 lần. Hun Sen từng tuyên bố <i>“Trung Quốc nói ít làm nhiều” </i>vi
viện trợ của Trung Quốc không đặt ra các điều kiện nhân quyền trong khi nhân
quyền lại là tiền đề thảo luận với các nước dân chủ. Trong bang giao quốc tế,
chế độ Hun Sen nhiệt tình ủng hộ các chính sách của CSTQ qua việc ngăn cấm các
viên chức trong chính quyền y thăm viếng Đài Loan, ủng hộ chính sách <i>“Một
Trung Quốc”</i>, y còn họa theo Trung Quốc khi lên tiếng kết án Mỹ trong vụ máy
bay Mỹ ném bom lầm xuống tòa đại sứ Trung Quốc tại Belgrade năm 1999. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong lãnh vực quân sự, Trung Quốc lần nữa đóng vai trò yểm trợ
tích cực như đã từng làm đối với chế độ Pol Pot. Từ sau cuộc đảo chánh của Hun
Sen năm 1997, Trung Quốc đã gởi các trang bị quân sự cho cánh Hun Sen, xây dựng
các doanh trại quân đội, sửa chữa phi trường Kampong Chhnang, hàng năm đưa 40
sĩ quan trong quân đội Campuchia sang Trung Quốc huấn luyện. Năm 2011, Trung
Quốc cho Campuchia vay 195 triệu đô la để mua một số lượng máy bay trực thăng
không được tiết lộ của Trung Quốc. Mới đây, 18 tháng Tám 2012, Trung Quốc viện
trợ quân sự cho Campuchia thêm 19 triệu đô la và sẽ giúp xây dựng các bệnh viện
quân đội, trung tâm huấn luyện cho đạo quân 140 ngàn của Hun Sen. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong hai tháng qua, nhiều người Việt phê bình Hun Sen và lãnh đạo
hai nước láng giềng hữu nghị thân thiết Campuchia và Lào, có lịch sử gắn bó từ
thời đảng CS Đông Dương, đã bí mật bắt tay Trung Quốc. Thật ra, không có chỗ
cho các yếu tố đạo đức, ơn nghĩa trong bàn cờ chính trị. Hơn ai hết Hun Sen
biết chính bản thân y trước đây khi được đặt vào chức Bộ trưởng Ngoại giao ở
tuổi 27 cũng chỉ là con cờ chính trị của CSVN mà thôi. Thời thế đã đổi thay và
con người thay đổi theo thời thế là chuyện bình thường. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nhiều nhà phân tích cho rằng Campuchia nên giữ vai trò độc lập
trong xung đột Việt Trung để nhận được sự ủng hộ từ cả hai bên nhưng đó chỉ là
lý thuyết, lịch sử và thực tế kinh tế chính trị cho thấy, Campuchia phải chọn
CSTQ và chia tay với CSVN. Đi với Việt Nam, Hun Sen không được gì trong khi đi
với Trung Quốc Hun Sen có lợi cho cả cá nhân lẫn đất nước của y. Việt Nam không
thể cạnh tranh nổi với Campuchia và Bangladesh về sản phẩm tiêu dùng loại rẻ
tiền nói chi là chuyện tranh đua với Trung Quốc để viện trợ cho Campuchia. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đối với nội bộ Campuchia, càng đóng vai trò độc lập với Việt Nam
bao nhiêu, Hun Sen, người vẫn còn bị phe đối lập tại Campuchia tố cáo là bù
nhìn Việt Nam, sẽ càng được sự ủng hộ của nhân dân Campuchia bấy nhiêu. Thế hệ
Campuchia được CSVN cứu sống năm 1979 đã già và nhiều trong số họ đã chết. Thế
hệ trẻ lớn lên chỉ biết đến Việt Nam là kẻ thù truyền thống của dân tộc
Khmer. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong diễn văn kỷ lục dài trên 5 giờ trước quốc hội vào đầu tháng
8, 2012, Hun Sen cứng rắn cam kết “<i>Thật ra, tuy nhiên, biên giới đường biển
giữa Campuchia và Việt Nam vẫn chưa xác định và không một giọt nước nào của
nguồn hải lưu đã bị mất về tay Việt Nam”</i>. Các lãnh tụ đối lập trong quốc
hội Campuchia từ nhiều năm nay liên tục tố cáo Việt Nam cướp đoạt đất đai trong
đó có cả đảo Phú Quốc và vùng hạ lưu sông Cửu Long nơi có dân Khmer Krom đang
sống. Khẩu hiệu chống Việt Nam cướp đất đầy tính khích động nhưng lại rất thu
hút cử tri trong các mùa bầu cử. Sự cứng rắn đối với Việt Nam của Hun Sen đáp
ứng “nguyện vọng” nhân dân nhằm binh vực tính chính danh của chế độ và tiếp tục
là hội viên của “câu lạc bộ 10 ngàn” lâu hơn nữa. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hun Sen tham nhũng </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Vi trùng tham nhũng sinh sản rất nhanh trong các chế độ độc tài,
nơi quyền lực tập trung trong tay một nhóm nhỏ người nắm quyền cai trị. Tham
nhũng là một trong những căn bịnh đang đè nặng lên xã hội Campuchia và gia đình
bị tố cáo tham nhũng nhiều nhất là Hun Sen. Mặc dù chỉ làm việc cho chính phủ
trong suốt hơn 30 năm, gia đình y có một đời sống sung túc hơn bất cứ người dân
Campuchia nào. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cũng theo lời của luật sư Brad Adams thuộc tổ chức Human Rights
Watch, mười năm trước, một viên chức Bộ ngoại giao Mỹ đã tiết lộ cho ông biết
tài sản của Hun Sen được ước lượng vào khoảng 500 triệu đô la. Không ai biết
chính xác giá trị bất động sản và dự trữ đô la, vàng bạc của Hun Sen và gia
đình tại các ngân hàng ngoại quốc hiện nay là bao nhiêu. Phản ứng trước những
lời tố cáo tham nhũng, Hun Sen cho báo chí biết y và gia đình chỉ sống bằng
đồng lương Thủ tướng 1,150 đô la mỗi tháng. Tuy nhiên không một nhà phân tích
nào tin vào con số không thể nào đúng với thực tế này. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Không có CSVN, Hun Sen không chỉ mù một mắt mà đã mồ hoang mã lạnh
từ lâu rồi, nhưng với bản chất bạo động, háo danh, tham vọng quyền lực sẳn có
người của cựu Khmer Đỏ, Hun Sen rất dễ dàng bị Trung Quốc khích động và mua
chuộc. Lãnh đạo CSTQ thừa tiền bạc và cũng thừa kinh nghiệm làm ăn với các lãnh
đạo độc tài. Cả một đám lãnh đạo châu Phi xa xôi và đắt tiền mà Trung Quốc còn
mua chuộc được dễ dàng sá gì một Hun Sen hay một Choummaly Sayasone rẻ mạt ở
sát bên nhà. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Và tất cả những oan nghiệt đó, dùng chữ của Hun Sen trong luận án
tiến sĩ chính trị của y, chỉ vì cùng <i>“từ một bào thai”</i> CS.
Lịch sử hiện đại của ba nước bị trói chặt bởi sợi xích oan nghiệt CS. Thật vậy,
ý thức hệ CS là nguyên nhân sâu xa cho tất cả đau thương thảm khốc mà người dân
vô tội trong ba quốc gia Việt, Trung, Campuchia đã chịu đựng. Cách mạng văn hóa
ở Trung Quốc, Cải cách ruộng đất ở Việt Nam, Năm số không (Year Zero) ở
Campuchia đều là sản phẩm của hệ tư tưởng Mác Lê Mao. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chủ nghĩa Cộng Sản đã tàn trên phần lớn trái đất nhưng tại ba nước
Việt, Trung, Campuchia bóng ma Cộng Sản vẫn còn ám ảnh thường xuyên trên số
phận con người. Ngày nào đảng CS còn cai trị hay có ảnh hưởng lớn, ba nước
Việt, Trung, Miên lại sẽ đi vòng theo một chu kỳ thù địch, bắt đầu từ chỗ nợ
máu xương và chấm dứt ở chỗ thanh toán nhau bằng xương máu. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trung Quốc có tranh chấp biên giới với gần 20 quốc gia, lớn như Ấn
Độ và nhỏ như Bhutan, nhưng chỉ có Việt Nam là hệ lụy nặng nề. Campuchia cũng
tranh chấp biên giới với Thái Lan và thậm chí mới pháo kích vào đất nhau nhưng
chỉ xung đột với Việt Nam là người ta hình dung ngay đến một viễn ảnh vô cùng
thảm khốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="color: #351c75; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tại sao? </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chỉ vì cả ba nhánh sông này đều phát xuất từ một nguồn CS. Những
người như Hồ Chí Minh, Trần Phú, Norodom Sihanouk, Heng Samrin, Pol Pot, Lê
Duẩn, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Đặng Tiểu Bình, Hoa Quốc Phong, Lý Tiên Niệm
đã xác lạnh từ lâu nhưng tên tuổi họ vẫn được nhắc đi nhắc lại trong lịch sử ba
nước như những oan hồn còn nặng nợ trần gian. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Thật vô cùng phi lý khi những đứa bé Campuchia sinh ra ở Nam Vang,
đứa bé Việt Nam sinh ra ở Hà Nội hôm nay lại phải gánh chịu oan khiên từ thời
đảng CS Đông Dương. Và cũng thật buồn cười khi quan hệ giữa hai quốc gia không
đặt căn bản trên luật pháp quốc tế mà bị chi phối bởi bốn câu thơ <i>“Ổn
định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện”</i> đầy
sáo ngữ, mỉa mai và phản thực tế. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Việt Nam chưa bao giờ bị cô lập hơn hôm nay. Trong giai đoạn xung
đột biên giới Việt Miên 1977-1979, ít ra còn có phe Liên Xô ủng hộ, ngày nay
một mình trên hoang đảo, chung quanh chẳng còn ai và ảnh hưởng mỗi ngày thêm
hẹp. Giới lãnh đạo đảng CSVN chẳng những biết rõ mà còn là đồng tác giả của
thảm trạng Việt-Trung-Miên. Trước năm 1975, CSVN đã góp phần nuôi dưỡng tên đồ
tể Pol Pot này. Năm 1965, Pol Pot đã từng đi bộ dọc theo đường mòn Hồ Chí Minh
ra Hà Nội để tham khảo Lê Duẩn về chiến lược chiếm Campuchia. Tháng Bảy năm
1975, Lê Duẩn và Lê Đức Thọ là hai trong số những quốc khách đầu tiên chính
thức viếng thăm nước Campuchia Dân Chủ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Suốt hơn 30 năm, nhân dân Việt Nam phải chịu đựng từ thảm họa này
sang thảm họa khác như một chu kỳ lập đi rồi lập lại nhưng giới lãnh đạo Đảng
không có một sách lược cụ thể, dứt khoát nào để đưa Việt Nam ra khỏi vòng bế
tắc. Lý do đơn giản chỉ vì việc duy trì quyền lực và quyền lợi của giới lãnh
đạo đảng được xem là một ưu tiên hàng đầu, trên cả chủ quyền đất nước và tương
lai dân tộc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Một người có ý thức nào cũng biết, cách duy nhất để thoát ra khỏi
chu kỳ máu xương thù hận Việt–Trung-Miên là Việt Nam trước hết phải thoát ra
khỏi bóng tối của chủ nghĩa Cộng Sản độc tài bước ra phía ánh sáng của thời đại
tự do dân chủ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chỉ khi nào Việt Nam đứng dưới bầu trời tự do dân chủ giới lãnh
đạo CSTQ mới không có quyền nghĩ những đại diện của quốc gia Việt Nam không
Cộng Sản kia là “đám côn đồ”. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chỉ khi nào Việt Nam đứng dưới bầu trời tự do dân chủ, Hun Sen
cùng đảng Dân chủ Nhân dân của ông ta mới không còn nghi ngờ những đại diện của
quốc gia Việt Nam không CS thật ra chỉ là những tên cướp nước giả nhân giả
nghĩa. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tất cả sẽ đều bình đẳng trước Hiến chương Liên Hiệp Quốc và các
công ước quốc tế mà ba bên đã ký kết. Ân oán nợ nần giữa các đảng CS không có
liên hệ gì đến dân tộc Việt Nam. Những khẩu hiệu có tính tuyên truyền như “16
chữ vàng”, “tình hữu nghị” sẽ bị gạch bỏ theo chế độ Cộng Sản đã sáng tác ra
chúng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong cuộc đàm phán đa phương hay ngay cả song phương với Trung
Quốc và Campuchia, các đại diện của một nước Việt Nam dân chủ có thể thắng, có
thể huề và cũng có thể thua, nhưng dù thắng, huề hay thua đều dựa trên cơ sở
luật quốc tế và luôn hành xử xứng đáng với tư cách của một cấp lãnh đạo chính
danh, thay mặt cho một nước Việt Nam dân chủ, độc lập, chủ quyền, và sẽ được sự
ủng hộ của đại đa số con người yêu chuộng tự do, hòa bình trên thế giới. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Con đường giành lại Hoàng Sa và bảo vệ Trường Sa là một con đường
dài, gian nan, đầy gai góc, bị chi phối bởi nhiều yếu tố khách quan và chủ
quan. Nhưng nếu không đi sẽ không bao giờ đến. Cho dù lâu dài và gian nan cũng
phải bắt đầu và điểm bắt đầu mà một người Việt Nam yêu nước nào cũng có thể làm
được, đó là tích cực đóng góp vào tiến trình dân chủ hóa Việt Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<i><u><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tham khảo:</span></u></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· <i>Extraordinary Chambers in the Courts of Cambodia</i>,
the United Nations. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Frank Dikotter, <i>Mao’s Great Famine</i>, Walker &
Company 2010 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Ian Storey, <i>China’s Tightening Relationship with
Cambodia</i>, The Jamestown Foundation. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: left; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· <i>Behind the
Bamboo Curtain: China, Vietnam, and the World beyond Asia</i>, edited by
Priscilla Roberts, tr. 260, 393-394, Stanford University Press 2007. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Ezra F. Vogel, <i>Deng Xiaoping and the Transformation of
China</i>, Harvard University/Belknap Press 2010, tr. 283. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Philip Short, <i>Pol Pot: Anatomy of a Nightmare</i>,
Macmillan, 2006, tr. 389 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: left; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Francis Deron, <i>Several
Improper Connections in Matters of Massacre: China, Cambodia, Indonesia</i>,
Monde Chinois, 2008. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Xiaobing Li, <i>China at War: An Encyclopedia</i>, ABC-CLIO
LLC, 2012 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Reuter, <i>China admits 320,000 troops fought in Vietnam</i>,
May 16 1989 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Daniel Southerland, <i>Uncounted Millions: Mass Death in
Mao’s China</i>, Washington Post, July 17, 1994 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Brad Adams, <i>10,000 Days of Hun Sen</i>, The New York
Times, May 31, 2012 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Russell D. Howard, <i>The Chinese People's Liberation Army:
"Short Arms and Slow Legs"</i>, USAF Institute for National Security
Studies 1999 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· <i>Cambodian Genocide Program</i>, Yale University <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Vũ Cao Đàm, <i>Bài học đáng giá từ Luận án Tiến sĩ của Thủ
tướng Campuchia Hun Sen</i>, Bauxite Việt Nam, 14-8-2012 <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Wikipedia<i> “Chiến dịch phản công biên giới Tây-Nam Việt
Nam” </i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Wikipedia <i>“Đặng Tiểu Bình” </i><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">· Wikipedia <i>“Pol Pot”<o:p></o:p></i></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-86135603114252756672014-05-19T07:09:00.003+07:002014-05-19T07:09:46.701+07:00CHỦ NGHĨA XÃ HỘI MANG MẦU SẮC TRUNG QUỐC <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 0cm;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">NGUYỄN
CAO QUYỀN<o:p></o:p></span></b></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tháng 2 năm 2013<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chủ
nghĩa xã hội mang mầu sắc Trung Quốc là sản phẩm kết hợp giữa chủ nghĩa xã hội
dân chủ của Marx-Engels và thực tiễn cụ thể trong công cuộc cải cách mở cửa của
Đặng Tiểu Bình năm 1978.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đảng
Cộng sản Trung Quốc (CSTQ) chuyển sang hướng chủ nghĩa xã hội dân chủ là muốn
làm theo di huấn của Marx-Engelslúc cuối đời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Về
mặt kinh tế họ đã triệt để ly khai với mẫu hình Liên Xô và định vị lại lịch sử
của chủ nghĩa xã hội để tiến cùng thời đại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy
nhiên, về mặt chính trị, họ vẫn còn nhiều khó khăn chưa giải quyết vì “cánh tả”
trong Đảng vẫn còn đó và vẫn còn là một trở ngại chưa thể vượt qua.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Để
tìm hiểu sư chuyển biến của Trung Quốc từ chủ nghĩa xã hội bạo lực sang chủ
nghĩa xã hội mang mầu sắc Trung Quốc, cần duyệt qua nhiều giai đoạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Những
đoạn viết tiếp theo sẽ diễn tả tiến trình chuyển hóa khó khăn này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tư tưởng Mao Trạch
Đông trong thời kỳ ở Diên An<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tháng
10/1940, khi còn ẩn náu ở Diên An, Mao Trạch Đông đã cho ra mắt một tác phẩm
mang tựa đề<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Bàn
Về Chủ Nghĩa Dân Chủ Mới”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong
tác phẩm này, Mao chủ trương thiết lập chính phủ liên hiệp và phản đối chuyên
chính độc đảng. Mao cũng công nhận quyền tư hữu trong một nền kinh tế nhiều
thành phần, quan tâm cả công hữu lẫn tư hữu và thực hiện một chính sách vừa
đoàn kết vừa đấu tranh với giai cấp tư sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao
nhận định:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Hiện
nay chúng ta thiết lập xã hội dân chủ mới, vừa mang tính tư bản chủ nghĩa vừa
mang tính quần chúng nhân dân. Đây không phải là chủ nghĩa tư bản cũ mà là chũ
nghĩa tư bản mới, gọi là<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“chủ
nghĩa dân chủ mới”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Khi
một phóng viên hãng thông tấn Reuter đặt câu hỏi:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Ông
định nghĩa thế nào là Trung Quốc tự do dân chủ ?”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao
trả lời:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Trung
Quốc tự do dân chủ là một nước mà chính quyền các cấp từ địa phương cho đến
trung ương đều ra đời thông qua việc bỏ phiếu kín, phổ biến, bình đẳng và chịu
trách nhiệm trước nhân dân. Nhà nước đó sẽ thực hiện chủ nghĩa Tam Dân của Tôn
Dật Tiên, ba nguyên tắc dân có, dân trị, dân hưởng của Lincoln, bốn tư tưởng lớn
của Roosevelt và sẽ bảo đảm đất nước đoàn kết, thống nhất, hợp tác với các cường
quốc dân chủ”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chủ
nghĩa dân chủ mới của Mao Trạch Đông, vì mang mầu sắc tự do nên đã lôi cuốn được
giai cấp trung gian (tư sản dân tộc) và đó là nguyên nhân quan trọng khiến cách
mạng vô sản nhanh chóng thành công.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Lý
luận “dân chủ mới” là tinh hoa của tư tưởng Mao Trạch Đông<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tại
cuộc họp trù bị Hội nghị Trung ương 3 khóa 7 tháng 6/1950 Mao nói:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Hợp
tác với giai cấp tư sản là điều khẳng định, nếu không thì cương lĩnh của chúng
ta sẽ trở thành giấy trắng, không lợi về chính trị lại thiệt thòi về kinh tế…Duy
trì công thương nghiệp tư doanh, một là duy trì sản xuất, hai là duy trì công
nhân, ba là để cho công nhân được hưởng một số phúc lợi. Đương nhiên trong số
đó cũng phải dành cho nhà tư bản một phần lợi nhuận nhất định. Nói một cách
tương đối, hiện nay phát triển công thương nghiệp tư doanh, tuy có lợi cho nhà
tư bản nhưng còn có lợi hơn cho công nhân và nông dân”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thật
là một tư tưởng trong sáng, một nhận định hợp thời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tiếc
thay, tư tưởng này không kéo dài được bao lâu thì Mao lại quay về với lý luận
chủ nghĩa xã hội không tưởng trong Tuyên ngôn Đảng Cộng sản năm 1848.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao Trạch Đông trở mặt
và bản di huấn sau khi cướp chính quyền<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Năm
1949 sau khi Tưởng Giới Thạch chạy ra đảo Đài Loan, nhân dân Trung Quốc hy vọng
Mao Trach Đông thực hiện lời hứa dân chủ thời Diên An, là làm cho Diên An trở
thành Washington của Trung Quốc. Nhưng khi vào được Trung Nam Hải thì Mao trở mặt
tuyên bố ông vừa là Marx vừa là Tần Thủy Hoàng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ở
ngôi chúa tể, Mao nhận định là các nước Tây Phương, Anh, Mỹ, Pháp, Đức, Nga, và
Nhật Bản đã chiếm của Trung Quốc hàng trăm ngàn dặm vuông lãnh thổ và hàng tá
nhượng địa. Mao thề phải phục hận và lấy lại những gì đã mất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Trong
chương trình thu hồi lãnh thổ và lãnh hải, Mao chú trọng đầu tiên đến Biển Đông
và nói với các tướng lãnh:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Bắt
đầu từ lúc này Thái Bình Dương không còn an bình nữa và an bình chỉ trở lại khi
nào chúng ta làm chủ vùng biển này”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Năm
1952, trong một buổi họp các lãnh đạo tỉnh, Mao nói:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Chúng
ta phải kiểm soát toàn thế giới, phải lập một Ủy Ban Kiểm Soát Toàn Cầu và hoạch
thảo một kế hoạch để thi hành nhiệm vụ này”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao
cũng ra lệnh phải quần tụ lại với các chư hầu cũ và gom góp các tiểu nhược quốc
đàn em dưới quyền lãnh đạo của Bắc Kinh. Với một ý chí sắt đá, Mao quyết định
là tất cả những việc này sẽ được tiến hành và hoàn tất bằng binh lực.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Để
lời nói đi đôi với việc làm, Mao đã can thiệp vào chiến tranh Cao Ly giúp Bắc
Triều Tiên, xâm chiếm Tây Tạng, bắn phá các đảo Kim Môn, Mã Tổ đe dọa Đài Loan,
gây chiến với Ấn Độ ở vùng biên giới phía Nam, xích mích với Liên Xô trong vùng
biên giới phía Bắc và viện trợ ồ ạt cho cộng sản Việt Nam<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Bản
đồ mới này bao gồm tất cả vùng Đông Nam Á: Việt Nam, Lào, Cao Miên, Miến Điện
Thái Lan, là những nước có biên giới tiếp giáp với Trung Quốc; những nước có
căn cứ quân sự Hoa Kỳ hoặc do Hoa Kỳ chiếm giữ sau Chiến Tranh Lạnh như Nam Triều
Tiên, Nhật Bản, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba, Hong Kong, Ma Cao, Mã Lai Á, Nam
Dương; và các phần đất Nội Mông, Mãn Châu, Tân Cương trong tay Liên Xô.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tất
cả đều là những mục tiêu phải giành lại, dưới con mắt của Mao.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Mao
chết năm 1976.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Chương
trình phục hận của Mao được các thế hệ lãnh đạo tiếp nối tiến hành.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thật
ra khi còn tại vị, Mao đã tàn bạo hơn Tần Thủy Hoàng rất nhiều bước “Nhảy Vọt Lớn” với 37,5 triệu người chết
đói đã trở thành bạo chính lớn nhất cổ kim trong và ngoài nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đánh giá lại Mao Trạch
Đông<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sai
lầm lớn nhất của Mao sau ngày dựng nước là đã từ bỏ lý luận kiến quốc “dân chủ
mới” và vội vã thực hiện giấc mơ xây dựng “xã hội đại đồng”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sau
6 năm cầm quyền Mao đã dựa vào tuyên truyền và bạo lực để cải tạo xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thời
gian 1956-1976 là 20 năm chủ nghĩa xã hội bạo lực đã phát triển ác tính và phá
nát dân tộc cùng đất nước Trung Hoa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Nghị
quyết về một số vấn đề lịch sử từ ngày dựng nước”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">do
Đặng Tiểu Bình chủ trì vào tháng 6/1981 đã có một vai trò lịch sử và là một
công lao vĩ đại trong việc định rõ và điều chính sai lầm của Mao sau ngày dựng
nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nghị
quyết đó đã đưa Trung Quốc đi lên con đường “cải cách mở cửa”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy
nhiên vì sự điều chỉnh chưa được triệt để nên một vài khiếm khuyết tả khuynh
hãy còn tồn tại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Sau
khi Mao qua đời (1976), trong và ngoài nước đều vang lên tiếng hô dữ dội<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">“Thời
cơ đánh giá lại Mao Trạch Đông đã chín muồi”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nghị
quyết nói trên đã khẳng định tính đúng đắn của cải tạo xã hội chủ nghĩa đối với
công thương nghiệp tư bản tư doanh và dành cho nó một địa vị chính thống trong
lịch sử.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Cũng
phải kể thêm cả sự sáng suốt dành cho vấn đề bảo hộ chế độ tư hữu vào hiến pháp
vì vấn đề này không thể thiếu để hỗ trợ triệt để cho “cải cách mở cửa”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tuy
nhiên, đến đây cần phải nhắc đến một điểm đặc biệt cần ghi nhận: để giữ sự nhất
trí với nghị quyết nói trên, Đặng và môn đệ đã phải áp dụng chính sách “bật tín
hiệu rẽ trái, bẻ tay lái sang phải” vì “cánh tả” cực đoan và bảo thủ không ngớt
lên tiếng buộc tội phục hồi chủ nghĩa tư bản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Họ
nói “cải cách mở cửa” đã làm hỏng hết sự nghiệp vĩ đại của Mao Trạch Đông.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Ba
thập kỷ sau khi Mao chết, công cuộc giải phóng lực lượng sản xuất đã đạt được
những thành tích lẫy lừng chưa từng thấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Người
ta thuật lại câu chuyện sau đây để nhắc nhở người đời:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Năm
1975, Trung Quốc cử Đặng Tiểu Bình dẫn một phái đoàn sang Mỹ dự kỳ họp đặc biệt
của Liên Hiệp Quốc; vì không thể dùng nhân dân tệ cho chi phí của phái đoàn nên
lệnh khẩn cấp ban ra cho các ngân hàng gom góp đô la Hoa Kỳ; tổng số gom được
lúc đó chỉ là 38.000 USD.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Vậy
mà sau 30 năm phát triển sản xuất, dự trữ ngoại tệ hiện nay của Trung Quốc là
1.200 tỷ USD, vượt Nhật Bản và đứng đầu thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thời kỳ Đặng Tiểu
Bình và con đường “cải cách mở cửa</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đặng
Tiểu Bình, kế thừa lý luận xây dựng một nước dân chủ mớicủa Mao Trạch Đông và
tham khảo thêm kinh nghiệm của chủ nghĩa xã hội dân chủ Âu Châu, đã hình thành
con đường “cải cách mở cửa” và tạo nên mẫu hình “chủ nghĩa xã hội mang mầu sắc
Trung Quốc”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Tháng
3/2004, Kỳ Họp Thứ 2 Quốc Hội Khóa 10, đưa ra tư tưởng quan trọng “ba đại diện”
và điều khoản công nhận “chế độ tư hữu” vào hiến pháp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đó
là cải cách chính trị quan trọng nhất ở Trung Quốc kể từ ngày “mở cửa” đến nay.
Đoàn kết với giai cấp tư sản không phải là ủng hộ “bóc lột” mà là sử dụng họ
vào việc quản lý kinh tế để nâng cao hiệu qủa sản xuất, góp phần tăng thêm tổng
lượng của cải xã hội.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Nguyên
nhân căn bản dẫn đến thất bại toàn diện ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa
Đông Âu vào cuối thế kỷ 20 là do không đại diện cho yêu cầu phát triển của lực
lượng sản xuất tiên tiến, là thực hiện sai lầm chính sách đối với giai cấp tư sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Thay
đổi hợp lý chính sách đối với giai cấp tư sản là sự tổng kết sâu sắc nhất của
giới lãnh đạo Trung Quốc (thế hệ thứ ba và thứ tư) về bài học thất bại của
phong trào cộng sản quốc tế, là sự phát triển sáng suốt nhất của lý luận Đặng
Tiểu Bình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Giờ
đây, đối với giai cấp tư sản, Đảng CSTQ tiếp tục thực hiện chính sách vừa đoàn
kết, vừa đấu tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đoàn
kết để bảo đảm việc phân phối lợi ích cho công nhân, nông dân và cho toàn xã hội.
Đấu tranh để bảo hộ chế độ tư hữu và thúc đẩy lực lượng sản xuât tiên tiến phát
triển nhanh chóng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Cùng
giàu có không phải là tước đoạt tài sản của người khác mà làm cho mọi người
cùng giàu lên, cùng được hưởng thành quả của phát triển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Đây
là then chốt để chính trị ổn định lâu dài và cũng là then chốt để kinh tế tăng
trưởng liên tục.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 15.0pt;">Cuộc
sửa đổi hiến pháp với sự công nhận nguyên tắc “ba đại diện” và “quyền tư hữu”
đã điều chỉnh những sai lầm nghiêm trọng nhất của chủ nghĩa xã hội bạo lực. /.<o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-8351476038409209062014-05-19T06:57:00.001+07:002014-05-19T06:57:16.961+07:00 Về chủ nghĩa Đại Hán nguy hiểm của Bắc Kinh trên Biển Đông<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Philip
Bowring, một nhà báo, nhà bình luận thời sự ngày 18/5 đã phân tích trên tờ Bưu
điện Hoa Nam, hành vi hiện tại của Trung Quốc với các nước láng giềng trên Biển
Đông là hung hăng, kiêu ngạo, một biểu hiện của chủ nghĩa Đại Hán, chủ nghĩa
Sô-vanh và chủ nghĩa vị chủng.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-size: 15pt;"><span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Nhưng
những điều này lại được giới cầm quyền Bắc Kinh xem như biểu hiện của cái gọi
là niềm tự hào quốc gia, hay lòng yêu nước. Nhưng đằng sau những gì đang diễn
ra là một mưu đồ </span></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">nguy hiểm.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Bắc Kinh
không chỉ nhe răng bành trướng đến lãnh thổ Việt Nam và Philippines mà còn nhăm
nhe cả Indonesia. Gần đây Jakarta đã tố cáo đường lưỡi bò Trung Quốc
"gặm" cả vào một vùng lãnh thổ Indonesia gần quần đảo Natuna.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đường
lưỡi bò mà Trung Quốc yêu sách đã đòi "chủ quyền" tới 90% diện tích
Biển Đông. Tất cả điều này chỉ dựa trên cái gọi là chủ quyền lịch sử, bỏ qua sự
tồn tại của các dân tộc khác cùng lịch sử khẩn hoang và đi biển trong 2000 năm
của họ trước khi người Trung Quốc đặt chân tới.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trong vụ
giàn khoan 981, Trung Quốc đã kéo cả "hạm đội" tàu các loại (trong đó
có cả tàu, máy bay quân sự) vào vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt
Nam, gần quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam mà Trung Quốc đã vô cớ xâm lược trong
năm 1974.<o:p></o:p></span></div>
<div align="right" style="line-height: 20.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nguồn: Giáo dục Việt Nam, ngày
18-5-2014</span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-54188946860363061472014-05-19T06:49:00.004+07:002014-05-26T21:42:53.919+07:00CHÍNH SÁCH DÂN TỘC Ở TRUNG QUỐC <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: center; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt; line-height: 20pt; text-align: left; text-indent: 36pt;"> <b> PGS-TS. LÊ NGỌC THẮNG*</b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa là một quốc gia thống nhất
đa dân tộc, với 56 dân tộc bao gồm: Hán, Mãn, Triều Tiên, Hách Triết, Mông Cổ,
Đạt Hàn Nhĩ, Ha Ni, Thái, Ly Su, Ngoã, La Hu, Nạp Tây, Cảnh Pha, Ngạc Luân
Xuân, Hồi, Đông Hương, Thổ, Tát Lạp, Bảo An, Dụ Cố, Duy Ngô Nhĩ, Ca Dắc, Kan
Kát, Tích Bá, Tát Gích, U Dơ Bếch, Nga, Tác Ta, Tạng, Môn Ba, Lạc Ba, Khương,
Di, Bạch, Bố Lãng, A Xương, Phổ Mễ, Nộ, Độc Long, Đức Ngang, Cơ Nặc, Miêu, Bố
Y, Động, Thuỷ, Kơ Lao, Choang, Dao, Mô Lao, Mao Nam, Kinh, Thổ Gia, Lê, Xa, Cao
Sơn, Ngạc Ôn Khắc. Theo số liệu tổng điều tra dân số toàn quốc lần thứ tư thì
dân tộc Hán chiếm 91,96% dân số của cả nước, 55 dân tộc còn lại chỉ chiếm 8,04%
và được gọi là dân tộc thiểu số.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Dân tộc thiểu số của Trung Quốc có số lượng ít, nhưng lại phân bố
trên diện tích rất rộng, chiếm tới 60% lãnh thổ, họ có mặt ở tất cả các tỉnh,
các khu tự trị và thành phố trực thuộc Trung ương. Các châu lớn ở Trung Quốc
đều có ít nhất 2 nhóm dân tộc thiểu số sinh sống. Sự phân bố dân cư của các
nhóm dân tộc thiểu số có đặc điểm là vừa tập trung vừa phân tán, vừa có khuynh
hướng sống xen kẽ, vừa có khuynh hướng sống tụ họp thành các cộng đồng nhỏ, sự
phân bố đan xen: có các nhóm dân tộc thiểu số định cư tại khu vực của người Hán
và ngược lại, người Hán cũng cư trú trên địa bàn của người dân tộc thiểu số; có
một vài nhóm dân tộc sống rải rác trên một vùng rộng lớn nhưng cũng có các dân
tộc sống tập trung trên một địa bàn hẹp. Đây cũng là kết quả của sự giao lưu,
di chuyển giữa các nhóm dân tộc trong quá trình lịch sử hình thành và phát
triển đất nước. Hiện nay, các nhóm dân tộc thiểu số ở Trung Quốc phân bố chủ yếu
ở các tỉnh và khu tự trị: Nội Mông, Tân Cương (Duy Ngô Nhĩ), Ninh Hạ (Hồi),
Quảng Tây (Choang), Tây Tạng, Vân Nam, Quý Châu, Thanh Hải, Tứ Xuyên, Cam Túc,
Liêu Ninh, Cát Lâm, Hồ Nam, Hồ Bắc, Hải Nam và Đài Loan.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trước khi nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa ra đời (năm 1949), các
triều đại ở Trung Quốc trước đó: từ thời nhà Hán, đều ban hành các chính sách
và thiết lập hệ thống chính quyền đối với các dân tộc thiểu số. Thời nhà Hán,
chính sách dân tộc là “cầm dây cương” có nghĩa là dùng sức mạnh của triều đình
để lôi kéo và khống chế các dân tộc thiểu số phục vụ cho mục đích của dân tộc
Hán. Dưới thời Tam Quốc, chính sách dân tộc tiêu biểu của Khổng Minh là chính
sách “mềm” với quan điểm không làm thay đổi, biến động đến các dân tộc thiểu số
mà làm công tác tư tưởng để thu phục các tù trưởûng, bộ tộc, đây có thể coi là
tiền thân của chính sách tự trị dân tộc sau này. Thời nhà Nguyên, thực hiện
chính sách Thổ Ty, gần giống với chính sách dân tộc thời Tam Quốc. Đến triều
Minh - Thanh thì thực hiện chính sách “cải thổ quy lưu” tức là xoá bỏ chính
sách Thổ Ty, triều đình cử người xuống trấn áp tại các khu vực dân tộc thiểu
số... Thời kỳ Trung Hoa dân quốc, chính sách dân tộc chỉ có 5 dân tộc cộng hoà
là Hán, Mãn, Mông Cổ, Duy Ngô Nhĩ, Tạng, còn các dân tộc khác thì thể hiện thái
độ không thừa nhận. Tuy nhiên, có thể nói, dù dưới triều đại nào thì quyền lực
nhà nước ở trung ương cũng không thể hiện sự bình đẳng giữa các dân tộc mà tập
trung chủ yếu vào các dân tộc lớn, dân tộc cai trị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Từ khi nhà nước Trung Hoa mới ra đời (1949) cũng là lúc mở ra kỷ
nguyên mới, kỷ nguyên bình đẳng, đoàn kết, tương trợ giữa các dân tộc. Mọi
quyền lợi đều dựa trên nguyên tắc bình đẳng. Các dân tộc với ý chí tự do, cùng
đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau, cùng thụ hưởng sự phát triển chung và cùng nỗ lực
đóng góp để xây dựng nước Trung Hoa mới văn minh, dân chủ và thịnh vượng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sự bình đẳng dân tộc ở Trung Quốc có nghĩa là các nhóm dân tộc
không phân biệt quy mô dân số, mức độ phát triển kinh tế - xã hội, không kể sự
khác biệt về tôn giáo, tín ngưỡng thì đều có vị trí như nhau, được hưởng các
quyền lợi như nhau trong mọi lĩnh vực đời sống chính trị - xã hội, đồng thời
cũng phải thực hiện các nghĩa vụ như nhau. Bình đẳng dân tộc là nghiêm cấm mọi
hình thức kỳ thị và phân biệt đối xử giữa các nhóm dân tộc. Thống nhất dân tộc
là hữu nghị, giao lưu và tương trợ lẫn nhau trong đời sống xã hội. Điều này kêu
gọi sự đoàn kết của các dân tộc và chống chủ nghĩa chia rẽ dân tộc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chính phủ Trung Quốc luôn cho rằng, bình đẳng dân tộc là điều kiện
tiên quyết và là cơ sở của khối đoàn kết các dân tộc. Không có bình đẳng dân
tộc thì cũng không có đoàn kết dân tộc. Bình đẳng dân tộc được xác định rõ
trong Hiến pháp Trung Quốc, là nguyên tắc cơ bản để giải quyết mọi vấn đề dân
tộc. Hiến pháp ghi rõ “Tất cả các dân tộc ở Trung Quốc đều bình đẳng. Nhà nước
bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của các dân tộc thiểu số và duy trì, phát huy
mối quan hệ bình đẳng, đoàn kết, tương trợ giữa các dân tộc. Cấm mọi sự kỳ thị
và phân biệt đối xử đối với các dân tộc, cấm tất cả các hành động chống phá
khối đại đoàn kết dân tộc hoặc xúi giục ly khai”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nguyên tắc chỉ đạo về công tác dân tộc của nước Cộâng hoà nhân dân
Trung Hoa là vì sự thống nhất quốc gia (ban hành Luật Chống chia rẽ dân tộc) và
các dân tộc bình đẳng trên cơ sở tiếp thu chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Mao
Trạch Đông và lý luận Đặng Tiểu Bình là nền tảng kim chỉ nam để đề ra các chính
sách dân tộc và xây dựng hệ thống cơ quan công tác dân tộc từ Trung ương đến
địa phương.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mục tiêu là xây dựng Trung Hoa thành một quốc gia thống nhất đa
dân tộc chống chủ nghĩa đại Hán, chống chủ nghĩa dân tộc địa phương. Nước Cộng
hoà nhân dân Trung Hoa ra đời đã ban hành một loạt các chính sách dân tộc, như:
chính sách cải cách dân chủ ở vùng dân tộc thiểu số trong đó tăng cơ cấu đại
biểu là người dân tộc thiểu số trong các kỳ đại hội Đảng, khuyến khích họ tham
gia công tác quản lý các cấp, chú trọng đào tạo cán bộ người dân tộc thiểu số
tham gia trong bộ máy chính quyền Trung ương và địa phương; chính sách tự do
tín ngưỡng, tôn giáo và ngôn ngữ trong đó nhà nước bảo vệ quyền tự do tín
ngưỡng và các hoạt động tôn giáo hợp pháp, đồng thời khuyến khích việc sử dụng
rộng rãi tiếng nói và chữ viết của các dân tộc trong ngành tư pháp, giáo dục và
trong đời sống kinh tế - xã hội; chính sách tự trị vùng dân tộc; chính sách
giáo dục vùng dân tộc thiểu số; chính sách y tế và các chính sách phát triển
kinh tế vùng dân tộc thiểu số.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chính sách tự trị vùng các dân tộc thiểu số là một hệ thống chính
trị quan trọng của Trung Quốc. Hệ thống này được thiết lập tại các vùng có
người dân tộc thiểu số sống tập trung. Có 3 cấp độ ban hành luật tự trị trong
hệ thống tự trị vùng dân tộc: Khu tự trị, châu tự trị và huyện tự trị. Tự trị vùng
dân tộc thể hiện tính tự trị độc lập của các dân tộc thiểu số, việc nhà nước
thành lập Uỷ ban dân tộc ở các cấp là thể hiện sự quan tâm đối với các dân tộc.
Đến thời điểm cuối năm 1998, Trung Quốc đã thành lập được 5 khu tự trị, 30 châu
tự trị, 120 huyện tự trị và 1.256 xã tự trị. Trong số 55 dân tộc thiểu số thì
có đến 44 dân tộc có khu vực tự trị. Số người dân tộc thiểu số sống trong các
khu tự trị chiếm 75% số người dân tộc thiểu số của cả nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Một trong những chính sách phát triển kinh tế nổi bật dành cho các
dân tộc thiểu số hiện nay ở Trung Quốc là chính sách phát triển miền Tây, còn
được gọi là “Dự án thế kỷ” bởi vì đây là vùng đất hứa hẹn viễn cảnh sáng ngời
của sự phát triển và những cơ hội hiếm có cho kinh doanh. Đây cũng là khu vực
tập trung đông nhất các dân tộc thiểu số ở Trung Quốc, chiếm 70% diện tích của
cả nước. Tuy nhiên, chính sự phát triển quy mô lớn này không chỉ mang lại những
sự thay đổi to lớn về kinh tế mà đồng thời cũng tạo ra những biến đổi về xã
hội, cảnh quan, môi trường miền Tây. Và nhiều nhà khoa học Trung Quốc cũng đặt
ra vấn đề là, chúng ta đang phát triển hay đang khai thác miền Tây và đặt ra
những câu hỏi về hậu quả xã hội, môi trường và văn hoá nếu đó là một quá trình
khai thác?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đặc điểm tình hình dân tộc và công tác dân tộc của Trung Quốc có
thể nằm trong 5 chữ và 6 nguyên tắc (3 xây, 3 chống) sau đây:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">+ 5 Chữ:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">- ĐA: nhiều dân tộc thiểu số (55 dân tộc thiểu số với 110 triệu
dân);<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">- ĐẠI: vùng dân tộc thiểu số cư trú, sinh sống chiếm 64%;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">- TRƯỜNG: Các dân tộc thiểu số có lịch sử và truyền thống văn hoá
lâu đời;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">- BIÊN: Đa số các dân tộc thiểu số sinh sống ở các vùng biên giới;<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">- CÙNG: Là những người nghèo nhất với nhiều nguyên nhân…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">+ Ba kiên trì xây với các nguyên tắc cơ bản: 1) Kiên trì nguyên
tắc quan hệ: Bình đẳng - Đoàn kết - Tương trợ; 2) Kiên trì chế độ tự trị cơ
bản: Khu vực dân tộc tự trị; 3) Kiên trì chủ đề dân tộc: Cùng nhau đoàn kết
phấn đấu, cùng nhau phát triển phồn vinh (theo tư tưởng của Tổng Bí thư, Chủ
tịch nước Hồ Cẩm Đào).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">+ Ba nguyên tắc cần chống là: 1) Chống chủ nghĩa bá quyền; 2)
Chống chủ nghĩa đại dân tộc; 3) Chống chủ nghĩa ly khai dân tộc, chủ nghĩa
khủng bố. Trung Quốc kiên trì tôn trọng các quy luật cơ bản của 5 tính chất:
Trường kỳ - Phổ biến - Phức tạp - Quan trọng - Quốc tế cũng như kiên trì các
điều then chốt trong công tác, như: Phát triển cán bộ dân tộc; Luân chuyển cán
bộ Trung ương đến vùng dân tộc thiểu số; Đưa cán bộ dân tộc thiểu số đến vùng
phát triển; Tổ chức cho cán bộ dân tộc thiểu số ra nước ngoài tham quan học
tập; Thành lập Học viện dân tộc Trung ương Bắc Kinh và các phân hiệu trực thuộc
ở một số địa phương.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mặc dù Đảng và Nhà nước Trung Quốc cũng rất nỗ lực vì một quốc gia
thống nhất đa dân tộc, các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tương trợ và đã ban
hành rất nhiều các chính sách để thực hiện mục tiêu đó, nhưng theo các nhà
nghiên cứu Trung Quốc thì trên thực tế vẫn còn sự phát triển không đồng đều
giữa dân tộc Hán và các dân tộc thiểu số; trong nội bộ các dân tộc thiểu số;
giữa dân tộc có dân số lớn và dân tộc có dân số nhỏ. Họ cho rằng, để giải quyết
vấn đề bất bình đẳng hay rút ngắn sự phát triển chênh lệch đó, thì nhà nước cần
có các chính sách tốt hơn nữa về giáo dục đào tạo, cần có các chính sách đặc
thù cho các dân tộc khác nhau, cần ban hành chính sách dành cho các dân tộc thiểu
số đặc biệt ít người (ví dụ như chính sách kế hoạch hoá gia đình...).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Từ một số nét khái quát trên cho thấy: Vấn đề dân tộc và công tác
dân tộc ở Trung Quốc được xác định rất sớm trong lịch sử dựng nước và giữ nước,
đặc biệt là chính sách đại đoàn kết các dân tộc. Lý luận về công tác dân tộc và
chính sách dân tộc đều dựa trên nền tảng lý luận cơ bản về dân tộc của chủ
nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng của Chủ tịch Mao Trạch Đông..., đồng thời có sự
kế thừa, phát triển và điều chỉnh qua các thời kỳ cách mạng khác nhau cho phù
hợp... Các chính sách dân tộc đều góp phần thực hiện mục tiêu xây dựng quốc gia
thống nhất đa dân tộc trên cơ sở các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tương trợ lẫn
nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mặc dù về cơ bản các chính sách dân tộc ở Trung Quốc và Việt Nam
đều giống nhau về bản chất, nhưng trong tổ chức thực hiện thì có sự khác biệt,
vì thế kết quả thực hiện các chính sách này cũng không giống nhau hoàn toàn. Có
thể thấy sự quyết liệt, cam kết bền bỉ và đồng bộ trong việc tổ chức thực hiện
các chính sách dân tộc của Trung Quốc, như: chính sách giáo dục, chính sách
phát triển kinh tế - xã hội, chính sách bảo tồn văn hóa... đã mang lại kết quả
như ngày hôm nay...<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trước nhiều vấn đề đặt ra trong công tác dân tộc, chính sách dân
tộc, đoàn kết toàn dân tộc... đáp ứng nhu cầu phát triển của đất nước ta từ nay
đến 2015 và 2020, những kinh nghiệm về chính sách dân tộc của Trung Quốc rất
cần được nghiên cứu tham khảo, vận dụng vào điều kiện cụ thể của nước ta.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">* Ủy ban Dân tộc, Tổng Thư ký Hội Dân tộc học và Nhân học Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-40286609180860409212014-05-19T06:48:00.002+07:002014-05-19T06:48:27.700+07:00Từ Hitler đến Đặng Tiểu Bình, tác hại của chủ nghĩa dân tộc cực đoan<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trần Trung Đạo<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sự sụp đổ của hệ thống Cộng
sản trong phạm vi thế giới từ cuối thập niên 1980 đã tạo điều kiện cho các dân
tộc vùng Đông Âu tìm về bản sắc văn hóa và cội nguồn lịch sử của mình. Sự phục
hưng và phát triển vượt bực của Slovakia, Estonia, Czech, Slovenia, Latvia và
Lithuania hiện nay cho thấy yếu tố văn hóa không những là động lực chính của
phong trào độc lập mà còn là nguồn thúc đẩy cho phát triển kinh tế dù đó là
những nước chật hẹp về đất đai và rất ít về dân số. Sức sống dân tộc và đôi
cánh tự do dân chủ đã giúp cho các quốc gia này ngày càng thịnh vượng.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Nhưng không phải lãnh
đạo nào cũng đức độ như Vaclav Havel của Czech hay tài ba như bà Vaira Vīķe của
Latvia, từ Hitler với đảng Quốc Xã Đức đến Đặng Tiểu Bình với đảng Cộng sản
Trung Quốc, nhân loại đã chịu đựng nhiều tai họa chỉ vì giới lãnh đạo độc tài
tại các quốc gia này đã sử dụng chủ nghĩa dân tộc như một phương tiện phục vụ
cho mục tiêu bành trướng bá quyền.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Khi Đặng Tiểu Bình chết,
17 tháng Hai, 1997, nhiều lãnh đạo quốc gia, chính khách ca ngợi y như là một
thiên tài kinh tế, nhà chính trị lỗi lạc, can đảm và cũng là người giúp ngăn
Trung Quốc khỏi rơi vào hố thẳm. Tuy nhiên, các thành tựu kinh tế của Trung
Quốc được đổi bằng sự chịu đựng, hy sinh, mồ hôi, xương máu của nhiều dân tộc
khác và ngay tại Trung Quốc hàng trăm triệu dân thiểu số vẫn phải tiếp tục sống
trong độc tài, nghèo đói, bất công và bạc đãi. Nhiều học giả so sánh giữa
Hitler và Statin, Hitler và Mao nhưng rất ít người so sánh giữa Hitler và Đặng
Tiểu Bình bởi vì họ chỉ nhìn những điểm sáng của Đặng Tiểu Bình mà bỏ qua phía
tối của y.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Các
điểm giống nhau giữa Hitler và Đặng Tiểu Bình<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Hitler và Đặng Tiểu Bình
có nhiều chủ trương rất giống nhau: (1) Cả hai đều dùng yếu tố chủng tộc để
khích động lòng yêu nước cực đoan; (2) cả hai đều triệt để khai thác hận thù
trong quá khứ giữa các quốc gia (3) cả hai đều tận dụng các kỹ thuật tuyên
truyền tinh vi để tẩy não, đầu độc, vận dụng và điều khiển nhận thức người dân;
(4) cả hai đều chủ trương bành trướng, mở rộng biên giới để chiếm đoạt tài
nguyên nhằm phục vụ cho các mục đích kinh tế và bá quyền nước lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">1. Yếu tố chủng tộc ưu việt: </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giống như quan điểm của Hitler đề cao chủng tộc Aryan, Đặng Tiểu
Bình và các lãnh đạo kế thừa y đề cao chủ nghĩa dân tộc cực đoan Đại Hán.
Edward Friedman, một chuyên viên về Trung Quốc tại đại học Wisconsin phát biểu <i>“Khi
Đặng Tiểu Bình nắm quyền 1977, chủ nghĩa dân tộc và tinh thần chống Nhật đã trở
thành chất keo giữ chặt xã hội lại với nhau”</i>. Ngoài 1.2 tỉ người gốc Hán
đang sống tại lục địa còn có 22 triệu người gốc Hán tại Đài Loan, 6 triệu người
gốc Hán tại Hong Kong, 10 triệu người gốc Hán tại Nam Dương, gần 4 triệu người
gốc Hán tại Singapore và hầu như khắp nơi trên thế giới nước nào cũng có người
gốc Hán. Đặng Tiểu Bình khi đề cao chủng tộc Hán, y cũng không chỉ nhắm tới
nhân dân Trung Hoa lục địa mà ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Theo họ Đặng <i>“bất
cần người Hoa mặc áo quần màu gì hay có quan điểm chính trị gì”</i> mà chỉ
cần <i>“yêu Trung Quốc</i>”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">2. Khai thác hận thù trong quá khứ giữa các quốc gia:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Giống như chủ trương của Hitler khai thác
nội dung trừng phạt Đức nặng nề trong hiệp ước Versailles, Đặng Tiểu Bình từ
1977 đã đề cao chủ nghĩa dân tộc cực đoan bằng cách khích động lòng thù hận với
các nước Tây phương qua các hiệp ước bất bình đẳng dưới thời nhà Thanh. Đặng
Tiểu Bình nhiều lần nhắc đến “100 năm sỉ nhục”, thời gian Trung Quốc bị các đế
quốc khinh thường. Y nói: <i>“Tôi là người Trung Hoa, và tôi quen thuộc
với lịch sử chịu đựng dưới sự xâm lược của ngoại bang”.</i> Phần dẫn nhập
của hiến pháp Trung Quốc 1982 nhấn mạnh đến những vết nhục trong thời gian bị
nước ngoài chia năm, xẻ bảy và công lao thống nhất đất nước của đảng Cộng sản.
Quá khứ “100 năm sỉ nhục” đã để lại dấu ấn sâu đậm trong nhận thức của người
dân và đã được đảng Cộng sản khai thác tận tình. Bất cứ hành động nào trong
quan hệ ngoại giao quốc tế, bất lợi cho đảng Cộng sản Trung Quốc, câu chuyện
“100 năm sỉ nhục” lại được nhắc đến. Ngay cả việc chính phủ các nước tiếp đức
Đạt Lai Lạt Ma, bán võ khí cho Đài Loan, chỉ trích chính sách ngăn chận
Internet của Trung Quốc, cũng được bộ máy tuyên truyền Cộng sản giải thích cho
nhân dân Trung Quốc đó những hành động khơi dậy “100 năm sỉ nhục” và xúc phạm
đến danh dự của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">3. Tận dụng các kỹ thuật tuyên truyền để đầu độc nhân dân: </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giống như Hitler chủ trương “Một dân tộc, một
quốc gia, một lãnh tụ”, bộ máy tuyên truyền của đảng Cộng sản Trung Quốc lập đi
lập lại rằng chỉ có đảng Cộng sản mới là cứu tinh Trung Quốc, phục hồi Trung
Quốc như một cường quốc vốn từng vang danh năm ngàn năm. Một trong những lý
luận quan trọng trong Lý Thuyết Đặng Tiểu Bình là việc thay đổi khái niệm từ <i>“trung
thành với giai cấp”</i>sang <i>“trung thành với quốc gia” </i>nhưng <i>“trung
thành với quốc gia”</i> trước hết phải <i>“trung thành với đảng </i>Cộng
sản<i>”</i>. Thực chất của chủ nghĩa dân tộc cực đoan trong quan điểm họ Đặng
là một hình thức khác của chế độ độc tài toàn trị Cộng sản trong thời đại toàn
cầu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tại Trung Quốc không có
báo chí đúng nghĩa để chuyển tải tin tức giữa hai nguồn một cách khách quan
nhưng chỉ là phương tiện tuyền truyền độc quyền của đảng. Không giống như giai
đoạn đầu của chính sách đổi mới chỉ có vài tờ báo đảng, năm 2005, Trung Quốc có
trên hai ngàn tờ báo, chín ngàn tạp chí nhưng tất cả tập trung vào mỗi một mục
tiêu là củng cố vai trò lãnh đạo của đảng Cộng sản. Trang đầu của các báo gần
như giống nhau với khuôn mặt tươi cười của các lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng
sản, với những thành tựu kinh tế chính trị. Không có tờ báo nào có bộ phận tin
quốc tế độc lập và tất cả đều trích từ bản tin thế giới tổng hợp hàng ngày của
Tân Hoa Xã. Bản tin quan trọng quốc nội và quốc tế lúc 7 giờ tối của hệ thống
truyền hình cũng đọc lại tin của Tân Hoa Xã. Để tiết giảm chi phí, sau này nhà
nước đã tư hữu hóa các đài truyền hình, tuy nhiên, các tin tức quan trọng ảnh hưởng
đến chính sách đối nội và đối ngoại vẫn bị kiểm duyệt và chi phối bởi một cơ
quan thông tin trực thuộc trung ương đảng Cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">4. Bành trướng, mở rộng biên giới để chiếm đoạt tài nguyên nhằm phục vụ
cho các mục đích kinh tế và bá quyền nước lớn:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Giống như Hitler chiếm các nguồn tài nguyên năng lượng để
nuôi dưỡng bộ máy chiến tranh, Đặng Tiểu Bình mở rộng biên giới, độc chiếm tài
nguyên để nuôi dưỡng sự phát triển kinh tế. Song song với phát triển kinh tế,
Trung Quốc, nơi cư ngụ của một phần năm nhân loại, cũng chuyển mình từ một một
nền kinh tế tự túc xã hội chủ nghĩa để dần dần trở thành một xã hội tiêu thụ.
Nhu cầu năng lượng, vì thế, trở nên bức thiết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tại Phi châu, Trung Quốc
khai thác mọi bất đồng giữa các nước phương Tây và các quốc gia nghèo nhưng giàu
tài nguyên. Trung Quốc ngày nay đã thay thế vai trò của các đế quốc Anh, Pháp,
Bồ Đào Nha đã từng đóng tại Châu Phi thế kỷ 19. Để hút cạn nguồn dầu hỏa châu
Phi, Trung Quốc không những nuôi dưỡng các tầng lớp lãnh đạo độc tài mà còn
tiếp tay cho chúng để đàn áp các thành phần đối lập, tàn sát các tầng lớp nhân
dân da đen thiếu học, không một tấc sắt trong tay bằng những phương tiện vô
cùng ác độc. Giống như chế độ thực dân đế quốc trước đây, Trung Quốc bao che
giới lãnh đạo, cung cấp cho chúng tiền bạc, súng đạn, che chở an ninh cá nhân
và bảo vệ chế độ bằng quyền phủ quyết trong các cơ quan quốc tế như Liên Hiệp
Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đối với các nước Á Châu,
trong giai đoạn từ 1979 và sau chiến tranh biên giới với Việt Nam, Trung Quốc
tập trung mọi nỗ lực để theo đuổi Bốn Hiện Đại Hóa. Cuối thập niên 1980, Đặng
Tiểu Bình thực hiện chính sách hòa hoãn và quan hệ ngoại giao tốt đối với các
nước láng giềng Á Châu qua việc tái lập quan hệ ngoại giao với hàng loạt quốc
gia như Ấn Độ (1988), Mongolia (1989), Indenosia (1990), Singapore (1990),
Brunei (1991). Trung Quốc cũng tái lập quan hệ với Cộng sản Việt Nam năm 1991.
Như vậy vào thời điểm 1991, Trung Quốc đã thiết lập quan hệ ngoại giao với cả
mười quốc gia thuộc khối ASEAN.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Về mặt ngoài, Đặng Tiểu
Bình chủ trương mở rộng quan hệ láng giềng tốt chỉ vì y không muốn các quốc gia
nhỏ cảm thấy bị đe dọa và kết thành một khối chung quanh Mỹ như họ đã làm trước
đây trong thời kỳ Chiến tranh lạnh giữa Mỹ và Liên Xô, nhưng đối với từng quốc
gia, Đặng Tiểu Bình áp dụng một chính sách riêng biệt tùy thuộc vào điều kiện
chính trị, thế mạnh thế yếu của quốc gia đó. Phía sau của chính sách hòa hoãn,
ổn định để phát triển, giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc luôn xem các nước nhỏ
trong vùng thuộc vòng đai kiểm soát của họ. Trung Quốc cũng dùng các nước Á
Châu nhỏ như là hàng rào an ninh bao bọc lục địa Trung Hoa và sẵn sàng dùng võ
lực để bảo vệ vòng đai an ninh này như trường hợp đối với Việt Nam từ 1974 đến
nay.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><b>Đặng Tiểu Bình và quá trình xiển dương chủ nghĩa dân tộc cực đoan tại
Trung Quốc</b></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20pt; margin-left: 0cm; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giai đoạn đổi mới 1978:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Sau
khi nắm toàn bộ quyền hành sau Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng Lần vào
tháng 12, 1978, Đặng Tiểu Bình vận dụng chủ nghĩa dân tộc để đẫy mạnh <i>Bốn
Hiện Đại Hóa </i>(Công Nghiệp, Nông Nghiệp, Quốc Phòng, và Khoa Học Kỹ
Thuật). Từ sau hội nghị Lư Sơn và rõ nhất là sau Hội Nghị Trung Ương Đảng tại
Bắc Kinh 1961, quan điểm của Đặng Tiểu Bình gần giống với Lưu Thiếu Kỳ, dùng
mọi cách để nâng cao sản xuất bất chấp các nguyên tắc kinh tế xã hội chủ nghĩa
tập trung. Câu nói <i>“Mèo đen hay mèo trắng không quan trọng miễn là nó
bắt được chuột”</i> của Đặng Tiểu Bình thật ra chỉ lập lại một câu châm
ngôn trong văn hóa Trung Quốc nhưng phản ảnh không những về đường lối, chính
sách hiện đại hóa mà cả quan điểm của y về học thuyết Mác. Theo Bác sĩ Lý Chí
Thỏa, bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông, giai đoạn kinh hoàng 1959 đến 1962, Đặng
Tiểu Bình chủ trương <i>“không quan tâm mèo đen hay mèo trắng, công khai
ủng hộ cho bất cứ chính sách gì miễn là gia tăng sản xuất nông nghiệp”</i>.
Đặng Tiểu Bình nổi tiếng qua câu nói lịch sử này nhưng cũng nhiều lần khổ sở vì
nó. Cây gậy <i>“mèo đen mèo trắng”</i> được phe Giang Thanh và Khang
Sinh dùng để đánh họ Đặng trong Cách Mạng Văn Hóa khi Mao còn sống, đã được
cánh tả khuynh dùng để đánh y lần nữa sau khi Mao qua đời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sau cái chết của Mao,
Đặng Tiểu Bình lần nữa đối đầu với một thử thách có tính quyết định không chỉ
sự nghiệp chính trị mà cả mạng sống. Y đã liên minh với Hoa Quốc Phong và các
lãnh đạo thuộc thế hệ già trong nội bộ đảng để chống lại “Bè lũ bốn người” gồm
Giang Thanh, Trương Xuân Kiều, Diêu Văn Nguyên và Vương Hồng Văn. Họ Đặng đã
thắng. Sau khi dẹp tan <i>“Bè lũ bốn người”</i>, cô lập Hoa Quốc Phong,
nhận sự ủng hộ trung thành của thành phần lãnh đạo mới lên như Hồ Diệu Bang,
Triệu Tử Dương, lôi kéo được nhóm lãnh đạo thời Vạn Lý Trường Chinh như Diệp
Kiếm Anh, Bành Chân, Lý Tiên Niệm, Uông Đông Hưng, Đặng Tiểu Bình không còn đối
thủ nào đủ tầm vóc, thâm niên đảng tịch và tài năng hơn y. Trong cương vị Chủ
tịch Quân Ủy Trung Ương, họ Đặng trong thực tế là lãnh tụ tối cao của đảng Cộng
sản và nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chiến dịch Mùa xuân Bắc Kinh và Bức tường dân chủ:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Đặng Tiểu Bình phát động chiến dịch Mùa
xuân Bắc Kinh trong đó cho phép hình thành một diễn đàn chưa bao giờ có trong
xã hội Cộng sản: Bức tường dân chủ. Bức tường dân chủ là bức tường gạch ở phố
Tây Đơn, quận Tây Thành, Bắc Kinh. Đây là nơi để người dân nêu lên các ý kiến
có tính phản biện các chính sách của nhà nước. Nhiều bài thơ ca ngợi tự do dân
chủ cũng được dán lên đây. Chủ nghĩa dân tộc cực đoan được họ Đặng khơi dậy
trong giai đoạn này nhằm lôi kéo quần chúng về phía mình, thu hút sự tham gia
của các tầng lớp nhân dân gia tăng sản xuất, tấn công vào tầng lớp tả khuynh
bảo thủ đang cản trở các thay đổi kinh tế chính trị của y.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Bức tường dân chủ của
Đặng là con dao hai lưỡi. Những người góp ý kiến trong Bức tường dân chủ không
chỉ tấn công vào tàn dư của phe nhóm Giang Thanh hay tham vọng tôn thờ cá nhân
của Hoa Quốc Phong mà dần dần tiến đến việc phê bình các chính sách của họ
Đặng. Nhà vận động dân chủ Wei Jingsheng vào ngày 5 tháng 12 năm 1978 đã dán
lên bức tường lời kêu gọi “<i>Hiện đại hóa thứ năm</i>” tức Dân Chủ Hóa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ý thức sự đe dọa của
ngọn lửa dân chủ bắt đầu nhen nhúm trong dân chúng, Đặng Tiểu Bình chỉ thị di
chuyển Bức Tường Dân Chủ vào bên trong một công viên nhỏ, và cuối cùng hủy bỏ.
Dù sao, các ý kiến được dán lên Bức Tường Dân Chủ đã cho thấy sự hiện diện của
hai trường phái tư tưởng đối lập tại Trung Quốc: dân chủ và độc tài, Mác và
không Mác. Đây là nguồn gốc sâu xa dẫn tới phong trào Thiên An Môn mười năm sau
đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Mùa xuân Bắc Kinh đã tàn
nhưng hạt mầm dân chủ gieo trồng vào ý thức người dân Trung Hoa, nhất là giới
trẻ đã dần dần lớn lên. Các cuộc biểu tình của sinh viên đã xuất hiện từ 1985,
1986 tại các thành phố lớn như Thượng Hải, Bắc Kinh với các khẩu hiệu <i>“Dân
chủ muôn năm”</i>, <i>“Luật pháp chứ không phải độc tài lãnh đạo”</i>. Lễ
tưởng niệm dành cho Hồ Diệu Bang, lãnh tụ Cộng sản có đầu óc đổi mới qua đời
ngày 15 tháng Tư, 1989 đã biến thành cuộc tuần hành đòi dân chủ lớn nhất trong
lịch sử Trung Quốc hiện đại. Sáng 22 tháng Tư, hàng trăm ngàn người thuộc nhiều
giới, trong đó có các đảng viên Cộng sản trẻ, các nhóm Cộng sản có khuynh hướng
cải cách tập trung để thương tiếc cựu tổng bí thư và phản đối chính sách trung
ương tập quyền của đảng, đòi hỏi các cải cách chính trị, kinh tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Dù gây một tiếng vang
lớn, phong trào Thiên An Môn của sinh viên Trung Quốc đã không đạt được mục
đích như đã đề ra trong tuyên bố bảy điểm và để lại nhiều bài học cho các phong
trào dân chủ trẻ thế giới nói chung và tại các quốc gia Cộng sản nói riêng. Chế
độ Cộng sản lần nữa sống sót sau trận bão dân chủ thổi qua Liên Xô và các nước
Đông Âu đầu thập niên 1990.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Những
cây cột chống đỡ chế độ </span></b><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cộng sản
tại Trung Quốc hiện nay<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tiếp tục củng cố tính chính danh của đảng Cộng sản:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Đặng Tiểu Bình và các lãnh đạo Cộng sản
tại Trung Quốc biết rõ hơn ai hết, cây cột duy nhất có thể giữ chế độ Cộng sản
khỏi sụp đổ trước mắt là xây dựng tính chính danh lãnh đạo của đảng Cộng sản.
Giáo sư Peter Hays Gries, một chuyên gia về Trung Quốc, viết <i>“Thiếu
vắng tính hợp luật dựa theo thủ tục để bầu ra các chính phủ theo các nguyên tắc
dân chủ, và đối phó với sự sụp đổ của hệ tư tưởng </i><i>Cộng sản, đảng Cộng sản Trung Hoa gia tăng phụ thuộc vào các tiêu
chuẩn dân tộc để cai trị đất nước.”</i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đặng Tiểu Bình bảo vệ
yếu tố chính danh: <i>“Hình ảnh một Trung Quốc hiện đại không phải được
tạo ra bởi nhà Thanh hay bởi các lãnh chúa quân phiệt, và cũng chẳng phải do
Tưởng Giới Thạch hay con trai của ông ta. Chính là do Cộng hòa Nhân dân Trung
Hoa đã thay đổi hình ảnh của Trung Quốc”</i>. Khác với lý thuyết kinh điển Cộng
sản trong đó giải thích các yếu tố giai cấp là nguyên nhân của hình thành đảng Cộng
sản và đấu tranh giai cấp, các quan điểm Cộng sản ngày nay giải thích sự ra đời
của đảng Cộng sản Trung Quốc, trước hết phát xuất từ lòng yêu nước. Giáo sư Liu
Kang, Duke University, nhận xét rằng hiện nay tại Trung Quốc, chủ nghĩa dân tộc
trở thành một yếu tố chính danh mạnh mẽ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giới lãnh đạo Cộng sản
Trung Quốc tận dụng mọi cơ hội để tiêm nhiễm chủ nghĩa dân tộc cực đoan vào
nhận thức người dân. Trong các sách vở, tài liệu, kể cả trong đại lễ kỷ niệm 60
năm thành lập Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa hay trong lễ khai mạc Thế Vận Hội,
tinh thần Đại Hán được biểu dương đến mức cao nhất. Việc tổ chức vô cùng rầm rộ
Thế Vận Hội 2008 về mục đích cũng chỉ là một cách bắt chước dụng ý của Hitler
trong việc tổ chức Thế Vận Hội 1936 với cả hệ thống truyền hình và truyền thanh
đạt tới 41 quốc gia. Cả hai đều là cơ hội để chế độ độc tài củng cố quyền lực
và hợp thức hóa vai trò cai trị của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Để tập hợp toàn dân sau
lưng đảng và hoán chuyển đối tượng đấu tranh của tuổi trẻ sang mục tiêu khác
hơn là cơ chế độc tài đảng trị, bộ máy tuyên truyền của đảng Cộng sản luôn nhấn
mạnh đến các “thế lực thù địch” đe dọa sự sống còn của Trung Quốc. Bộ máy tuyên
truyền cũng làm tất cả những gì cần thiết để “thế lực thù địch” luôn hiện diện
không chỉ trong suy nghĩ, nhận thức mà cả trong đời sống của người dân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Thế
lực thù địch” là ai?</span></b><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trước hết là Mỹ.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Đối với Mỹ, mặc dù
giữa hai quốc gia có một mối quan hệ kinh tế phụ thuộc vào nhau một cách phức
tạp và sâu xa, Trung Quốc, về đối nội, luôn vẽ một hình ảnh Mỹ đầy đe dọa trong
nhận thức của nhân dân Trung Hoa. Mỹ là thị trường lớn nhất cho hàng hóa Trung
Quốc, tuy nhiên trong thống kê do BBC thực hiện vào 2009, 58% dân Trung Quốc có
cái nhìn tiêu cực về Mỹ. Trong Sách Trắng Quốc Phòng Trung Quốc 2002 (China
Defense White Paper 2002), Trung Quốc cho rằng việc tăng cường đồng minh giữa
Mỹ với các nước đồng minh Á Châu là <i>“yếu tố của bất ổn” </i>trong
khu vực này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Ngày 8 tháng Năm, 1999,
một máy bay Mỹ ném bom lầm vào tòa đại sứ Trung Quốc tại Belgrade làm thiệt
mạng 3 nhân viên tòa đại sứ và bị thương một số người khác. Biểu tình bùng nổ
khắp Trung Quốc để tố cáo Mỹ <i>“xâm phạm thô bạo chủ quyền Trung Quốc”</i>.
Trên internet, các hacker tấn công trang web của tòa đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh và
dán ngay trong trang đầu hàng chữ <i>“Đả đảo bọn người dã man”</i>. Tức
khắc sau tai nạn, chính phủ Mỹ làm tất cả những gì họ nghĩ ra để chứng tỏ sự
hối tiếc kể cả việc hạ cờ thấp nửa cột tại tòa đại sứ Mỹ ở Belgrade. Trung Quốc
cũng từ chối cho phép Đại Sứ Mỹ Sasser tham dự lễ tiễn đưa cũng như không cho
phép một phái đoàn cao cấp của chính phủ Mỹ đến tận Bắc Kinh để xin lỗi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giới lãnh đạo Trung Quốc
cố tình trì hoãn việc công bố lá thư xin lỗi của Tổng Thống Clinton để nhân dân
Trung Quốc có dịp trút căm thù lên <i>“thế lực thù địch”</i> đế quốc
Mỹ. Các trường đại học cung cấp xe bus để chở sinh viên đến bao vây tòa đại sứ
Mỹ. Tất cả mười ngàn tờ báo tại lục địa Trung Hoa đăng những bài bình luận có
tính khiêu khích lòng tự ái dân tộc và kết luận tai nạn làm chết ba người Hoa
tại Belgrade là <i>“hành động cố ý”</i>. Ba người chết trong tai nạn thâm
chí còn được tôn là ba “thánh tử đạo”. Các báo đảng được tự do kết tội Mỹ. Vài
tờ báo so sánh hành động máy bay Mỹ ném bom lầm tàn ác không thua gì tội ác
chiến tranh do Đức Quốc Xã gây ra. Trang đầu của Nhân Dân Nhật Báo, cơ quan
ngôn luận chính thức của nhà nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa, phân tích các
điểm giống nhau giữa việc Mỹ ném bom với cuộc tấn công của các đế quốc sau Loạn
Quyền Phỉ (Boxer Rebellion). Nhưng quá khích nhất là tờ Tuổi Trẻ Bắc Kinh với
những bài bình luận với nội dung khích động bầu máu nóng của thanh niên. Ban
Tuyên Huấn Trung Ương Đảng sau đó đã trao giải thưởng đặc biệt cho tờ báo này.
Các phản ứng mang tích kích động hận thù Mỹ cũng được thể hiện qua nhiều biến
cố khác như trường hợp máy bay thám thính U.S. EP-3 có thể bay lạc vào không
phận Trung Quốc vào tháng Tư 2001 chẳng hạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Thái độ quá khích của
giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc phát xuất từ một lý do khác: nỗi sợ bị bao
vây. Từ thập niên 1990 đến nay, Trung Quốc luôn chống đối mọi sự liên minh theo
dạng “khối quân sự” ám chỉ sự liên kết giữa Mỹ và các nước Đông Á cũng như sự
có mặt của quân đội Mỹ tại Nhật Bản, Nam Hàn và mới đây tại Trung Á. Hiện nay,
các quốc gia Đông Á vẫn là đồng minh với Mỹ về mọi mặt, từ kinh tế chính trị và
cả quân sự. Do đó, mối lo lớn nhất của Trung Quốc là bị bao vây và thật sự nước
Cộng sản này đang bị bao vây. Để đối phó lại các liên minh quân sự khối, Trung
Quốc cố gắng phát triển mối quan hệ đa phương với Nga và các quốc gia nhỏ khác
vùng Trung Á như Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan, Uzbekistan qua Tổ Chức Hợp
Tác Thượng Hải (SCO), tuy nhiên tổ chức này chưa phải là đối lực của các khối
thân Mỹ. Tuy mặt ngoài thân thiện, các cơ quan truyền thông của đảng Cộng sản
Trung Quốc cho rằng Mỹ và các nước Tây Phương âm mưu làm cản trở đà tiến của
Trung Quốc. Một số lãnh đạo Trung Quốc còn tố cáo rằng Mỹ đang lừa Trung Quốc
vào cuộc Chiến Tranh Lạnh như Mỹ đã từng áp dụng với Liên Xô để cuối cùng dẫn
đến cả hệ thống Liên Xô tan rã.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">“Thế lực thù địch” thứ hai là Nhật.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Không thể và cũng không ai phủ nhận chính sách hà khắc của
các chế độ quân phiệt Nhật với Trung Quốc và Triều Tiên. Những biến cố như vụ
Tàn Sát Nam Kinh (Nanking Massacre) hay còn gọi Hiếp Dâm Nam Kinh (Rape of
Nanking) sau khi thành phố này rơi vào tay Nhật trong chiến tranh Hoa Nhật lần
thứ hai (1937 – 1945) đã được thế giới biết qua nhiều sách vở, phim ảnh. Từ
1950 đến 2010, lãnh đạo các chính phủ Nhật đã 52 lần xin lỗi về các tội ác do
quân đội Nhật gây ra.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Thái độ chống đối hay
ngay cả thù ghét, căm hận Nhật trong tình cảm của nhân dân các nước bị xâm lăng
trước đây là một phản ứng tình cảm tự nhiên. Theo thống kê 2010, 24 phần trăm
người dân Nam Hàn nghĩ rằng Nhật chưa bao giờ xin lỗi và 58 phần trăm tin rằng
Nhật không xin lỗi một cách thành thật. Tuy nhiên, chánh phủ Nam Hàn không trộn
lẫn các tình cảm chống Nhật vào các chính sách kinh tế, chính trị và bang giao
quốc tế. Tại Trung Quốc thái độ chống Nhật là một loại vũ khí tuyên truyền của
đảng Cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giới lãnh đạo Cộng sản Trung
Quốc kiểm soát tuyệt đối không chỉ đời sống vật chất mà cả đời sống tình cảm,
tinh thần thương ghét của người dân. Quá nhiều phim ảnh, sách báo tập trung vào
một cuộc chiến đã chấm dứt 60 năm trước. Một đứa bé Trung Quốc khi mới bắt đầu
tập đọc sách đã được dạy căm thù Nhật Bản. Việc đi thăm viếng và học hỏi tư
liệu từ các viện bảo tàng tội ác Nhật là một phần trong chương trình học của
học sinh trung học. Phóng viên tạp chí Time đã phỏng vấn một nữ sinh 15 tuổi
sau khi em vừa viếng thăm Viện Bảo Tàng Chiến Tranh Chống Nhật và em đã trả lời
“Xem xong, em thù Nhật hơn bao giờ hết”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Năm 2005, khi Nhật Bản
vận động để trở thành hội viên thường trực của Hội Đồng An Ninh Liên Hiệp Quốc,
lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc lại lần nữa xúi giục hàng vạn sinh viên Trung Quốc
xuống đường phản đối. Các thành phố lớn, sinh viên tấn công các tòa lãnh sự,
các cơ sở thương mại, siêu thị, nhà hàng Nhật kể các công ty hàng hóa Nhật do
người Hoa làm chủ. Giới lãnh đạo Cộng sản biết, tội ác của Nhật càng nặng bao
nhiêu thì vai trò cứu rỗi dân tộc của đảng Cộng sản Trung Quốc càng to lớn bấy
nhiêu. Hầu hết các nhà phân tích chính trị thế giới đều đồng ý việc tuyên
truyền công lao của đảng Cộng sản trong cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc chỉ
nhằm biện hộ cho vai trò lãnh đạo lâu dài của đảng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chủ nghĩa dân tộc cực đoan đe dọa sự sống còn của đảng Cộng sản</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chủ nghĩa Đại Hán là con dao hai lưỡi:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Giáo sư Susan L. Shirk, nguyên Phụ tá Bộ Trưởng Ngoại Giao
đặc trách Trung Quốc nhận xét, trong lúc ảnh hưởng của Trung Quốc ngày càng
mạnh trên trường quốc tế, quốc gia này lại rất mong manh trong nội bộ. Sau biến
cố Thiên An Môn, để mua chuộc giới trung lưu có quyền lợi mâu thuẫn với đảng,
giới lãnh đạo đảng Cộng sản đã gia tăng tiền lương, nâng cao mức sống của giới
này, cung cấp công ăn việc làm trong hệ thống nhà nước, thu hút họ gia nhập
đảng Cộng sản. Mức lợi tức bình quân đầu người tại Thượng Hải vào khoảng 9000
đô la, cách quá xa so với các khu vực ngoại ô nghèo nàn. Sự khác biệt giàu và
nghèo, thành phố và thôn quê đang báo hiệu một tai họa. Ngoài ra, như lịch sử
đã chứng minh sự phát triển của giai cấp trung lưu là nguồn thúc đẩy của cách
mạnh dân chủ vì đó là giai cấp có học thức, có phương tiện và có nhiều nhu cầu
vật chất cũng như tinh thần cần được thỏa mãn. Tại Trung Quốc, giới lãnh đạo
đảng Cộng sản đến nay đang thành công trong việc cầm chân giới trung lưu nhưng
không thể nào giữ được lâu dài.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Đối với các dân tộc
thiểu số, chỉ riêng ba tháng đầu năm 2009, Trung Quốc đã có 50 ngàn vụ xung đột
có tính bạo động lớn nhỏ giữa dân thiểu số và lãnh đạo Cộng sản tại địa phương.
Các cuộc nổi dậy chống chính sách Hán hóa tại 5 khu vực tự trị Tân Cương
(Xinjiang), Ninh Hạ (Ningxia), Nội Mông Cổ, Tây Tạng và Yining (thủ phủ khu tự
trị dân tộc Kazakh Ili) cũng như với 50 nhóm thiểu số khác khắp Trung Quốc ngày
càng gia tăng. Lợi thế của các dân tộc thiểu số tuy ít về dân số nhưng sở hữu
những vùng đất rộng mênh mông rất dễ gây khó khăn cho chính quyền trung ương.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Cũng trong tác phẩm
Trung Quốc, siêu cường dễ vở (China Fragil Superpower), Giáo sư Susan L. Shirk
nhận xét giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc luôn sống trong tình trạng bất an
khi nghĩ về ngày vĩnh biệt không thể tránh khỏi của chế độ Cộng sản tại lục địa
Trung Hoa. Chủ nghĩa dân tộc cực đoan phát triển đến một giai đoạn không còn
kiểm soát được đang trở thành mối đe dọa cho sự tồn tại của đảng Cộng sản và bộ
máy độc tài.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chủ nghĩa Đại Hán làm gia tăng bất hòa, thù địch với các nước láng giềng
và sẽ đẩy các nước nhỏ không có chọn lựa nào khác hơn là liên minh quân sự:</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"> Từ thập niên 1990 đến nay, Trung Quốc luôn
chống đối mọi sự liên minh theo dạng “khối quân sự” ám chỉ sự liên kết giữa Mỹ
và các nước Đông Á cũng như sự có mặt của quân đội Mỹ tại Nhật Bản, Nam Hàn và
mới đây tại Trung Á. Phần lớn các quốc gia vùng Đông Á vẫn là đồng minh với Mỹ
về mọi mặt, từ kinh tế chính trị và cả quân sự. Mối lo lớn nhất của Trung Quốc
là bị bao vây và thật sự nước Cộng sản này đang bị bao vây. Để đối phó lại các
liên minh quân sự khối, Trung Quốc cố gắng phát triển mối quan hệ đa phương với
Nga và các quốc gia nhỏ khác vùng Trung Á như Kazakhstan, Kyrgyzstan,
Tajikistan, Uzbekistan qua Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO), tuy nhiên tổ chức
này chưa phải là đối lực của các khối thân Mỹ. Tuy mặt ngoài thân thiện, các cơ
quan truyền thông của đảng Cộng sản Trung Quốc được chỉ thị phải liên tục tố
cáo Mỹ và các nước Tây Phương âm mưu làm cản trở đà tiến của Trung Quốc. Một số
lãnh đạo Trung Quốc còn nghĩ rằng Mỹ đang dẫn dắt Trung Quốc vào cuộc Chiến
Tranh Lạnh như Mỹ đã làm với Liên Xô để cuối cùng dẫn đến cả hệ thống Liên Xô
tan rã.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chiếc mặt nạ chủ nghĩa dân tộc sớm muộn sẽ rớt xuống: </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trung Quốc mặt ngoài rất hung hăng, cứng rắn, ăn
hiếp láng giềng qua các đụng độ quân sự nhỏ nhưng rất sợ chiến tranh quốc tế
hay khu vực bởi vì như nhà ngoại giao kỳ cựu Ngô Kiến Dân cảnh cáo <i>“Rất
nhiều người cho rằng cứ tiến hành chiến tranh để giành chiến thắng là ổn. Thực
ra không phải vậy, mà ngược lại, sẽ chỉ làm tình hình xung quanh Trung Quốc rơi
vào hỗn loạn.”</i> Nhà ngoại giao Ngô Kiến Dân cũng so sánh giữa chủ nghĩa
dân túy của Hiter và chủ nghĩa dân tộc cực đoạn tại Trung Quốc hiện nay <i>“Hitler
có yêu nước Đức không? Dĩ nhiên có, nhưng hắn theo chủ nghĩa dân túy. Thanh
niên ngày nay cần có tầm nhìn rộng mở, phải có trái tim bao dung thiên hạ. Thứ
chủ nghĩa dân túy, chủ nghĩa dân tộc cực đoan, chủ nghĩa yêu nước hẹp hòi là
không thể được. Một quốc gia chỉ biết cái lợi riêng mình thì sẽ mất hết bạn bè,
sẽ bị cô lập. Thời nay, cô lập là tai họa….Trong thời đại toàn cầu hóa, tin học
hóa khiến lợi ích các nước gắn kết chặt chẽ với nhau như hiện nay, đã đến lúc
chúng ta không thể đóng cửa lại để tuyên truyền thứ chủ nghĩa yêu nước hẹp
hòi.”</i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Giới lãnh đạo Cộng sản
Trung Quốc không phải không ý thức hiểm họa đó, tuy nhiên, để kéo dài sự sống,
giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc không có chọn lựa nào khác hơn là tiếp tục
giương cao ngọn cờ chủ nghĩa dân tộc và xoay xở bằng mọi cách để phát triển
kinh tế. Cả hai điều kiện đầu bất khả thi. Không một nền kinh tế nào có thể duy
trì được mức phát triển cao một cách liên tục và không sự thật nào được che
giấu mãi mãi. Sự phẫn nộ của dân chúng trước các suy thoái kinh tế xã hội sẽ
trút lên đầu đảng Cộng sản. Sắc dân Hán tuy đông nhưng sẽ không cứu được đảng Cộng
sản. Lịch sử đã chứng minh, không phải ngày nay sắc dân Hán mới chiếm đa số mà
đã là đa số trong nhiều ngàn năm trước nhưng vẫn bị các sắc dân nhỏ uy hiếp,
tấn công và ngay cả cai trị. Sự suy yếu bên trong và áp lực bên ngoài là những
mối đe dọa thường trực và trực tiếp cho quyền cai trị của đảng Cộng sản.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Bài học Tiệp Khắc trước chủ nghĩa dân tộc cực đoan Đại Hán ngày nay</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Chủ trương bành trướng
về phía Đông Âu của Hitler để làm bàn đạp chinh phục Âu châu cũng không khác gì
nhiều so với chủ trương bành trướng Đông Nam Á làm bàn đạp chinh phục Á châu
của giới lãnh đạo Cộng sản Trung Quốc hiện nay.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Sau khi sáp nhập Áo
không có một phản ứng mạnh nào từ phía các cường quốc Âu Châu, Hitler đòi vùng
Sudelenland trù phú với đa số dân nói tiếng Đức từ Tiệp Khắc. Anh Pháp nhượng
bộ. Hiệp ước Munich được ký kết bất chấp sự chống đối của chính phủ Tiệp. Không
lâu sau đó, Hitler chiếm luôn Tiệp Khắc. Tháng Chín 1939, Đức tấn công Ba Lan.
Anh và Pháp cam kết ủng hộ Ba Lan và tuyên chuyến với Đức. Thế chiến thứ hai
thật sự bùng nổ. Hậu quả, khoảng 60 triệu người trên thế giới đã chết trong sáu
năm kinh hoàng nhất trong lịch sử nhân loại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trường hợp Tiệp Khắc là
bài học lớn cho dân tộc Việt Nam và sẽ được phân tích trong bài viết đầy đủ hơn
sau này. Tuy nhiên một cách vắn tắt, lý do chính làm Tiệp Khắc bị xóa tên trên
bản đồ thế giới ngay cả trước khi Thế chiến thứ hai bùng nổ, chưa hẳn vì Anh và
Pháp đã bán đứng cho Hitler tại hội nghị Munich như nhiều sử gia đồng ý. Chính
sách nhân nhượng (appeasement policy) của các lãnh đạo chủ hòa châu Âu đứng đầu
là Thủ tướng Anh Neville Chamberlain chỉ là nguyên nhân khách quan, nằm ngoài
vòng kiểm soát chủ động của chính phủ và nhân dân Tiệp. Tiệp Khắc rơi vào tay
Hitler nhanh chóng chỉ vì Tiệp Khắc là một quốc gia ô hợp, phân hóa, suy yếu,
có nhiều chính khách làm tôi mọi ngoại bang và không có quyết tâm bảo vệ chủ
quyền đất nước. Hitler nhắm vào Tiệp Khắc vì y biết Tiệp Khắc là một quốc gia
nhưng không có nội lực của một dân tộc thống nhất.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Như người xưa nhắn nhủ
muốn thắng kẻ thù trước hết phải chiến thắng chính mình. Trong phạm vi dân tộc
cũng thế, trước khi thắng được ngoại xâm một dân tộc phải biết vượt qua mọi bất
đồng, biết hy sinh, biết đoàn kết thành một mối, và nếu cần phải biết chết cho
các thế hệ tương lai của dân tộc được sống còn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Trần Trung Đạo</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">_______________________________________<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">Tham
khảo</span></b><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Susan L. Shirk, <i>China
Fragil Superpower</i>, Oxford University Press, 2007.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Center for Strategic
and International Studies and the Peter G. Peterson Institute for International
EconomiCộng sản,<i>China: The Balance Sheet</i>, Public Affairs 2007’<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Wenfang Tang and
Gaochao He, <i>Separate but Loyal: Ethnicity and Nationalism in China</i>,
East-West Center 2010, Hawaii University 2010.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Roderick MacFarquhar,
Michael Schoenhals, <i>Mao’s Last Revolution</i>, Cambridge, MA, Belknap
Press of Harvard University 2010.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– The Democracy Wall
Movement and the Variations of Socialist Democracy, Department of Contemporary
History. The 7th Biennial Nordic Conference on Chinese Studies, Helsinki 7-9
June 2005<br />
– Jayshree Bajoria, Nationalism in China, Council on Foreign Relations, April
23, 2008.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Wei Jingsheng: China’s
Spirit of Democracy<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Tiananmen Square,
1989.The Declassified History.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Robert Kagan, The End
of History, The New Republic, April 23, 2008.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Joshua Kurlantzick,
Nonstop party, The surprising persistence of Chinese communism, Boston Globe,
November 22, 2009.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Maria Hsia Chang,
Thoughts of Deng Xiaoping, The Regents of the University of California 1996.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Peter Hitchens, How
China has created a new slave empire in Africa, Mail, 28th September 2008.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Trần Trung Đạo, Từ
Olympic đến Darfur, đế quốc đỏ trên lục địa đen, Talawas, 19th August 2008.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Matthew Forney, Why
China Loves to Hate Japan, Time, Dec 10 2005.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Austin Ramzy, Bao Tong
on Deng Xiaoping, ON THE WEB, 30 December 2008.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Ngô Kiến Dân, Vũ lực
không giải quyết được tranh chấp ở Biển Đông, Tiền Phong, 15/07/2012.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 20.0pt; margin-left: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 15pt;">– Robert L. Worden,
Andrea Matles Savada and Ronald E. Dolan, China: A Country Study. Washington:
GPO for the Library of Congress, 1987.<o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-22521298781002333082014-04-17T10:19:00.002+07:002014-04-17T10:19:46.943+07:00Hãy chuẩn bị cho ngày Trung Quốc sụp đổ<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Những ngày qua, cái tên
Trung Quốc đã gần như thu hút mọi sự chú ý của cộng đồng quốc tế. Người ta nói
về sức mạnh của Trung Quốc, dự đoán khi nào Trung Quốc sẽ vượt Mỹ để trở thành
nền kinh tế lớn nhất thế giới… Nhưng người ta đã không để ý rằng, những dấu
hiệu “diệt vong” đang xuất hiện lại khá nhiều ở Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Không thể phủ nhận sự
trỗi dậy quá mạnh mẽ của Trung Quốc trong những năm qua đã khiến không ít quốc
gia phải lo ngại và thậm chí là gióng lên những hồi chuông báo động ở những
cường quốc mạnh nhất thế giới. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tại Diễn đàn An ninh quốc tế vừa diễn ra hồi
tuần trước tại Halifax (Canada), cái tên Trung Quốc đã trở thành tâm điểm của
mọi cuộc thảo luận. Ở đó, các đại biểu đặt câu hỏi liệu ông Obama có bị hút
theo vị tân lãnh đạo Tập Cận Bình của Trung Quốc hay không? Liệu nước Mỹ sẽ làm
gì với những cuộc tranh chấp biển đảo giữa Trung Quốc với Nhật Bản hay ASEAN?
Liệu Tokyo và New Delhi có bỏ Washington để chạy về phía Bắc Kinh hay không?…
Từng đó câu hỏi đã cho thấy sức ảnh hưởng của Trung Quốc giờ đây đã lớn đến thế
nào.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Nhưng cũng có nhiều
chuyên gia đã chỉ ra rằng, thực tế những dấu hiệu diệt vong giống như những gì
đã có ở Liên bang Xô viết trước kia giờ đây đang xuất hiện trở lại khá nhiều ở
Trung Quốc và rất có thể Trung Quốc sẽ sụp đổ trước khi kịp vượt qua Mỹ để trở
thành nền kinh tế lớn nhất thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Các chuyên gia này cũng
chỉ ra rằng, cách đây 2 thập kỷ, cả chính phủ Mỹ và CIA đã khá bối rối khi bất
ngờ nhận ra rằng đối trọng của mình đã sụp đổ quá nhanh chóng đến như vậy và
giờ đây, đã đến lúc nước Mỹ cần phải lắng nghe lời kêu gọi: “Hãy chuẩn bị cho
ngày Trung Quốc sụp đổ”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Nhưng những dấu hiệu đó
là gì? Các chuyên gia đã chỉ ra ít nhất 5 yếu tố cho thấy lịch sử đang chuẩn bị
lặp lại.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">1. Hàng ngũ lãnh đạo bị
chia rẽ và bê bối</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong năm 2012, vụ bê
bối của chính trị gia thuộc nhóm “ngôi sao đang lên” Bạc Hy Lai đã trở thành
vết nhơ lớn nhất trong vòng 40 năm qua của chính trường Trung Quốc. Nhưng theo
bình luận của tờ The Diplomat (Nhà Ngoại giao) vụ bê bối này cũng cho thấy
những cuộc đấu tranh giành quyền lực tại Trung Nam Hải đang diễn ra gay gắt và
vấn nạn tham nhũng đã “leo cao, chui sâu” đến mức nào trong bộ máy lãnh đạo cấp
cao của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Đại hội 18 của Đảng cộng
sản vừa kết thúc nên những cú sóng dồn mới chỉ đang ở mức độ bắt đầu đối với
ông Tập Cận Bình và 7 Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị. Không ai dám chắc, một vụ
scandal tương tự vụ Bạc Hy Lai sẽ không xảy ra trong nhiệm kỳ của ông Tập và
nếu có, nó sẽ khiến cho sự chia rẽ và rạn nứt trong nội bộ ban lãnh đạo Trung
Quốc trở nên sâu sắc hơn nữa đồng thời sẽ gây ra những sự bất mãn dẫn đến bất
ổn nghiêm trọng trong xã hội Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong thời gian vừa qua,
các nhà phân tích còn nhắc đến vấn đề “phe quân đội” cũng đang trỗi dậy ngày
một mạnh mẽ và “nếu ông Tập không vững tay lái, rất có thể con dao sắc này sẽ
khiến ông đứt tay”, The Diplomat nói.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">2. Tăng trưởng kinh tế
chậm lại</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong suốt 2 thập kỷ
qua, Trung Quốc đã trở thành hình mẫu về phát triển kinh tế cho cả thế giới.
Sau gần 30 năm liên tục tăng trưởng với tốc độ trên 10%, bước sang năm 2012,
kinh tế Trung Quốc đã giảm tốc khá nhanh. Quý trước, tăng trưởng kinh tế của
nước này chỉ đạt 7,4% do kinh tế Mỹ và châu Âu khủng hoảng. Sự “thất tốc” đột
ngột này đã trở thành một đòn giáng mạnh vào toàn bộ lực lượng lao động Trung
Quốc và đã bắt đầu phát sinh những bất ổn, đặc biệt là sự giận dữ của hàng
triệu người dân ở nông thôn hay công nhân trong các nhà máy khi phải nhìn thấy
thu nhập của mình giảm nhanh chóng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Chỉ tính riêng trong năm
2010, nền kinh tế yếu đã khiến Trung Quốc phải gánh chịu khoảng 180.000 cuộc
đình công, biểu tình hay thậm chí là bạo loạn và điều này đã trở thành gánh
nặng khó chịu cho toàn xã hội cũng như hệ thống chính trị Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Kinh tế khó khăn khiến
làn sóng di cư trong nước và sang cả các nước châu Á khác tăng mạnh. Những cuộc
đụng độ nảy lửa giữa người bản xứ và dân di cư cũng bùng nổ thường xuyên hơn,
đặc biệt là tại các thành phố lớn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Chưa hết, Trung Quốc còn
đang phải đối mặt với vấn đề nợ của các chính quyền địa phương cũng như bong
bóng bất động sản đang ngày một phình to ở những đô thị lớn. Chỉ cần 1 trong 2
quả bong bóng này phát nổ, những hệ lụy kinh tế đối với cả nước trở nên vô cùng
khó lường.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cuối cùng, tác động của
chính sách một con kéo dài đã đẩy Trung Quốc vào một vấn đề rất khó giải quyết:
lực lượng lao động ngày một mỏng đi khiến các kế hoạch phát triển kinh tế trong
tương lai trở nên ít khả thi hơn rất nhiều.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">3. Những vụ tranh chấp
chủ quyền không lối thoát</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong gần một thập kỷ,
chính sách “ngoại giao nụ cười” đã giúp Trung Quốc có được khá nhiều bạn bè
cũng như thiện cảm của thế giới. Đã có lúc người ta coi Bắc Kinh là đối tác dễ
chịu và sáng tạo hơn tất cả các quốc gia khác, kể cả Mỹ và Nhật Bản. Cùng với
đó, các dự án viện trợ hào phóng cũng giúp cho Trung Quốc gây dựng được sự hiện
diện ở khắp thế giới. Nhưng tất cả những thành tựu này đang có nguy cơ tan
thành mây khói bởi tuyên bố đòi chủ quyền tại các vùng biển Hoa Đông với Nhật
Bản và Biển Đông với các nước ASEAN. Để lấy chỗ dựa, Trung Quốc buộc phải kích
động chủ nghĩa dân tộc trong nội bộ nước mình nhưng có điều đó là con dao 2
lưỡi vì chính quyền sẽ không thể kiểm soát được ngọn lửa này. Kết quả là các
nước nhỏ hơn sẽ liên kết với nhau để đối phó với Trung Quốc. Châu Á – Thái Bình
Dương trở nên bất ổn sẽ tác động ngược trở lại nền kinh tế Trung Quốc, gây ra
những khó khăn mới đồng thời trong con mắt cộng đồng quốc tế, Trung Quốc trở
thành kẻ hiếu chiến, xấu xa và sẽ bị cô lập dần dần.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">4. Những thảm họa môi
trường đang chực chờ</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Đã đến lúc Trung Quốc
phải trả giá đắt cho việc chỉ chú tâm phát triển kinh tế mà bỏ qua yếu tố môi
trường. Trong những năm gần đây, các nguồn nước có thể uống được đã giảm đi
nhanh chóng, hạn hán tại các vùng Tây Bắc trở thành vấn nạn thường xuyên hơn do
lượng mưa ngày một giảm trong khi nhiệt độ lại cứ tăng đều đều. Tại các thành
phố lớn của Trung Quốc, tình trạng ô nhiễm không khí đã ở mức báo động cực kỳ
nguy hiểm đồng thời tình trạng mất an toàn thực phẩm cũng tiếp diễn với chiều
hướng ngày một xấu hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Để giải quyết vấn nạn
môi trường, các nhà lãnh đạo Trung Quốc chỉ còn một cách duy nhất: Hy sinh tăng
trưởng kinh tế để đầu tư vào cải tạo môi trường. Nhưng cũng chính từ đây, các
bất ổn xã hội sẽ được dịp bùng phát mạnh hơn nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">5. Không có ý tưởng mới</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Có lẽ một trong những
mối lo ngại lớn nhất của ông Tập Cận Bình và 6 thành viên khác trong Thường vụ
Bộ Chính trị Trung Quốc là họ không có một ý tưởng thực sự “hay ho” nào để thúc
đẩy cải cách. Thực tế, những cá nhân có ý tưởng và tài năng để cải cách ở Trung
Quốc không thiếu nhưng có điều ban lãnh đạo đảng cộng sản Trung Quốc sẽ không
thể mạo hiểm hy sinh những chức vụ quan trọng hàng đầu để trao nó vào tay những
cá nhân này. Trong lúc này, ông Tập lại phải đối mặt với sức ép từ giới thượng
lưu, nhà giàu đòi hỏi chính phủ phải có những biện pháp để bảo đảm quyền lợi
cho họ còn những tầng lớp còn lại thì giận dữ với nạn tham nhũng và tình trạng
mức sống suy giảm nghiêm trọng. Đến một lúc nào đó, những sức ép này lớn dần và
buộc ban lãnh đạo cấp cao quốc gia phải vội vã tiến hành cải tổ. Kịch bản này
có vẻ như khá giống với những gì ông Mikhail Gorbachev đã làm ở Liên Xô 25 năm
trước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Dưới thời của mình, ông
Hồ Cẩm Đào đã cố tình giảm nhẹ vai trò của kinh tế tư nhân và chú trọng vào các
doanh nghiệp nhà nước nhưng đến nay, các tập đoàn kinh tế nhà nước cũng đã hết
thời. Dưới thời của mình, liệu ông Tập sẽ làm gì để tiếp tục duy trì tăng
trưởng kinh tế đồng thời xoa dịu sự bất mãn của người dân trong bối cảnh các
chính quyền địa phương lãnh đạo ngày càng yếu kém?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Câu hỏi đặt ra là: Đâu
là tầm nhìn cho Trung Quốc trong vòng 10 hay 25 năm tới?<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin-bottom: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Các chuyên gia tại
Halifax kết luận: Dù đây mới chỉ là những dấu hiệu nhưng diễn biến của nó trong
khoảng 10 năm tới vẫn còn khá phức tạp và điều quan trọng là hiện nay, khi các
nền kinh tế đã giao thoa với nhau khá sâu sắc, chắc chắn Mỹ và phương Tây cũng
sẽ không thể yên ổn nếu Trung Quốc sụp đổ và nhiệm vụ của họ là phải theo dõi
rất kỹ những tín hiệu này đồng thời có bước chuẩn bị “thoát thân” cho chính
mình.<o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-73335433688820114752014-04-17T08:57:00.000+07:002014-04-17T08:57:09.254+07:0010 CHIẾN LƯỢC THAO TÚNG ĐÁM ĐÔNG – Bạn có thuộc về đám đông không?<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tại sao ở Việt Nam
Facebook bị chặn nhưng những web sex không bị chặn? Tại sao giáo dục nước nhà
vẫn đang trì trệ trong khi có những mô hình giáo dục tiến bộ như trường thực
nghiệm Công nghệ Giáo dục của GS. TSKH. Hồ Ngọc Đại? Tại sao ở các nước tiến bộ
thì “chúng” được gọi là “phe đối lập” còn ở nước ta bị gán cho là thành phần
“suy thoái”? Tại sao các thông tin lá cải Sex – Sock – Sến lại tràn ngập trên
các tờ báo mạng, trong khi những tin về như về thay đổi Hiến Pháp thì có đến
40% dân chúng không hay biết đến?</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Qua bài viết sau đây,
chúng tôi hy vọng có thể giúp bạn đọc có một cái nhìn về hậu cảnh về những việc
đang được xem là đương nhiên trong xã hội Việt Nam hiện nay do Noam Chomsky,
nhà ngôn ngữ học, triết học, nhà hoạt động chính trị nổi tiếng, xây dựng. Đây
là một danh sách mười chiến lược thao túng đám đông mà ông quan sát được qua
các phương tiện truyền thông:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">1 / CHIẾN LƯỢC PHÂN
TÂM<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Yếu tố thiết yếu của
việc kiểm soát xã hội, chiến lược chuyển hướng bao gồm chuyển hướng sự chú ý
của công chúng đối với các vấn đề quan trọng và những thay đổi do giới tinh hoa
chính trị và kinh tế quyết định, thông qua việc đưa ra một loạt thông tin tràn
ngập liên tục nhưng ít có ý nghĩa. Chiến lược phân tâm cũng rất quan trọng nhằm
ngăn cản công chúng tiếp cận những kiến thức cần thiết trong các lĩnh vực khoa
học, kinh tế, tâm lý học, sinh học thần kinh, và điều khiển học. “Hãy làm phân
tâm sự chú ý của công chúng khỏi các vấn đề xã hội thiết thực, hấp dẫn họ bằng
những vấn đề không quan trọng thực sự. Tiếp tục làm họ bận rộn, bận rộn, bận
rộn, không có thời gian để suy nghĩ, và trở lại chuồng với các động vật khác. ”
(Trích từ ” Vũ khí im lặng cho cuộc chiến thầm lặng”- “Armes silencieuses pour
guerres tranquilles”)<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">2/ TẠO RA VẤN ĐỀ VÀ
SAU ĐÓ CUNG CẤP CÁC GIẢI PHÁP <o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Phương pháp này còn
được gọi là “vấn đề-phản ứng-giải pháp.” Đầu tiên, người ta tạo ra một vấn đề,
một “tình huống” dự định để gây nên phản ứng nhất định đối với công chúng,
khiến công chúng yêu cầu thực thi các biện pháp mà kẻ thao túng muốn công chúng
chấp nhận. Ví dụ: để cho bạo lực đô thị phát triển, hoặc tổ chức các cuộc tấn
công đẫm máu, để công chúng yêu cầu luật về an ninh với giá phải trả là quyền
tự do hạn chế. Hoặc: tạo ra một cuộc khủng hoảng kinh tế mà sự suy giảm các
quyền xã hội và loại bỏ các dịch vụ công được chấp nhận như một “điều ác cần
thiết”.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">3 / CHIẾN LƯỢC SUY
GIẢM DẦN<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Để chấp nhận một biện
pháp khó chấp nhận, đơn giản là chỉ việc áp dụng nó dần dần trong khoảng thời
gian 10 năm. Đó là cách mà theo cách này các điều kiện kinh tế xã hội mới hoàn
toàn (theo chủ nghĩa tân tự do) đã được áp đặt trong những năm 1980-1990. Thất
nghiệp tràn lan, bấp bênh, tính linh hoạt, phi địa phương hóa, tiền lương không
còn có thể đảm bảo một thu nhập xứng đáng, nhiều thay đổi như vậy có thể đã
mang lại một cuộc cách mạng nếu như được áp dụng đột ngột.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">4 / CHIẾN LƯỢC TRÌ
HOÃN<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Một cách khác để
những quyết định không được lòng dân được chấp nhận là trình bày nó như là một
“đau đớn nhưng cần thiết”, đạt được sự chấp nhận của công chúng trong hiện tại
cho việc áp dụng trong tương lai. Luôn luôn là dễ dàng hơn nếu chấp nhận sự hy sinh
trong tương lai thay vì ngay lập tức. Trước tiên, bởi vì những hiệu quả này
không xảy ra ngay lập tức. Thứ hai, bởi vì công chúng vẫn có xu hướng mong đợi
một cách ngây thơ rằng “tất cả mọi thứ sẽ tốt hơn vào ngày mai” và rằng sự hy
sinh cần thiết có thể tránh được. Cuối cùng, nó cho phép công chúng có thời
gian làm quen với ý tưởng về sự thay đổi và chấp nhận nó miễn cưỡng khi thời
điểm đến. Vdu: một đạo luật đánh thuế hay thu phí sẽ không áp dụng bây giờ mà
áp dụng sau đó từ 6 tháng đến 1 năm.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">5 / NÓI VỚI CÔNG
CHÚNG NHƯ NÓI VỚI TRẺ EM CÒN ÍT TUỔI<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Hầu hết các quảng cáo
nhằm vào công chúng sử dụng một diễn ngôn, lý luận, nhân vật ,và phong cách
“trẻ con hóa” (infantilizing) , như thể người xem là một đứa trẻ nhỏ tuổi hoặc
tâm thần khuyết tật. Chúng ta càng tìm cách đánh lừa người xem thì càng sử dụng
một phong cách “trẻ con hóa” . Tại sao? “Nếu người ta nói với một người như nói
với một đứa trẻ 12 tuổi, thì do ám thị, người này với một xác xuất lớn sẽ trả
lời hoặc phản ứng đang lập luận của một đứa trẻ 12 tuổi. ” (Trích từ ” Vũ khí
im lặng cho cuộc chiến thầm lặng”- “Armes silencieuses pour guerres
tranquilles”)<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">6/ KÊU GỌI TÌNH CẢM
HƠN LÀ LÝ TRÍ<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Kêu gọi tình cảm là
một kỹ thuật cổ điển khiến người ta bỏ qua các phân tích lý tính hay các lý
luận phê bình. Ngoài ra, việc sử dụng ngôn ngữ cảm xúc mở cánh cửa cho vô thức
để đưa vào các ý tưởng, ham muốn, sợ hãi, xung động, hoặc hành vi …<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">7 / DUY TRÌ CÔNG
CHÚNG TRONG TÌNH TRẠNG NGU ĐỘN<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Làm sao để công chúng
không có khả năng hiểu biết về kỹ thuật và các phương pháp được sử dụng để kiểm
soát và nô lệ họ. “Chất lượng giáo dục cho các tầng lớp thấp kém hơn phải là
kém nhất, do đó hố sâu ngăn cách dốt nát cách biệt giữa tầng lớp thấp với tầng
lớp thượng lưu luôn tồn tại và mãi khó hiểu đối với tầng lớp thấp hơn.”(Trích
từ ” Vũ khí im lặng cho cuộc chiến thầm lặng”- “Armes silencieuses pour guerres
tranquilles”)<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">8/ KHUYẾN KHÍCH CÔNG
CHÚNG THỎA MÃN TRONG TRẠNG THÁI TỒI TỆ<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Khuyến khích công
chúng cảm thấy “thú vị” (cool) đối với những thứ tồi tệ, tầm thường, vô học<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">9 / THAY THẾ SỰ PHẢN
KHÁNG BẰNG CẢM GIÁC TỘI LỖI<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Làm các cá nhân tin
rằng duy nhất mình chịu trách nhiệm cho sự bất hạnh của mình, vì thiếu thông
minh, khả năng, hay nỗ lực. Vì vậy, thay vì nổi loạn chống lại hệ thống kinh
tế, cá nhân tự phá giá và cảm thấy tội lỗi, tạo ra trầm cảm, điều này gây nến
tình trạng suy sụp mà một hiệu quả là sự ức chế hành động. Và không có hành
động, không có phản kháng! …<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">10 / BIẾT TỪNG CÁ
NHÂN TỐT HƠN SO VỚI HỌ BIẾT MÌNH<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Trong 50 năm qua,
những tiến bộ nhanh chóng trong khoa học đã tạo ra một hố ngăn cách ngày càng
tăng giữa kiến thức công chúng và kiến thức do tầng lớp tinh hoa cầm quyền nắm
giữ và sở hữu. Nhờ vào tiến bộ cách ngành sinh học, sinh học thần kinh và tâm lý
học ứng dụng, “hệ thống” đã đạt được kiến thức tiên tiến về con người, cả về
thể chất và tâm lý. Hệ thống đã hiểu một các nhân bình thường hơn là họ hiểu
bản thân mình. Điều này có nghĩa rằng trong nhiều trường hợp, hệ thống có quyền
kiểm soát và nhiều quyền lực với cá nhân hơn so với cá nhân đối với chính họ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">_____________________________<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tác giả: Noam Chomsky<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Dịch giả: Đào Trung
Thành<o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-58779909157128683192014-04-15T13:53:00.001+07:002014-04-15T13:53:17.516+07:00LẦN THEO KẾ HOẠCH LÂU DÀI CỦA TRUNG QUỐC <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-left: 36.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 0cm; vertical-align: baseline;">
<b><span style="color: #006699; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; text-transform: uppercase;">JACQUELINE
NEWMYER DEAL</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;"><a href="http://vanhoanghean.com.vn/goc-nhin-van-hoa3/nhin-ra-the-gioi41/lan-theo-ke-hoach-lau-dai-cua-trung-quoc"><span style="color: #336699; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-no-proof: yes; text-decoration: none; text-underline: none;"><!--[if gte vml 1]><v:shapetype id="_x0000_t75"
coordsize="21600,21600" o:spt="75" o:preferrelative="t" path="m@4@5l@4@11@9@11@9@5xe"
filled="f" stroked="f">
<v:stroke joinstyle="miter"/>
<v:formulas>
<v:f eqn="if lineDrawn pixelLineWidth 0"/>
<v:f eqn="sum @0 1 0"/>
<v:f eqn="sum 0 0 @1"/>
<v:f eqn="prod @2 1 2"/>
<v:f eqn="prod @3 21600 pixelWidth"/>
<v:f eqn="prod @3 21600 pixelHeight"/>
<v:f eqn="sum @0 0 1"/>
<v:f eqn="prod @6 1 2"/>
<v:f eqn="prod @7 21600 pixelWidth"/>
<v:f eqn="sum @8 21600 0"/>
<v:f eqn="prod @7 21600 pixelHeight"/>
<v:f eqn="sum @10 21600 0"/>
</v:formulas>
<v:path o:extrusionok="f" gradientshapeok="t" o:connecttype="rect"/>
<o:lock v:ext="edit" aspectratio="t"/>
</v:shapetype><v:shape id="Picture_x0020_2" o:spid="_x0000_i1025" type="#_x0000_t75"
alt="tăng kích thước chữ"
href="http://vanhoanghean.com.vn/goc-nhin-van-hoa3/nhin-ra-the-gioi41/lan-theo-ke-hoach-lau-dai-cua-trung-quoc"
style='width:.75pt;height:.75pt;visibility:visible;mso-wrap-style:square'
o:button="t">
<v:imagedata src="file:///C:\Users\ADMINI~1\AppData\Local\Temp\msohtmlclip1\01\clip_image001.gif"
o:title="tăng kích thước chữ"/>
</v:shape><![endif]--><!--[if !vml]--><img alt="tăng kích thước chữ" border="0" height="1" src="file:///C:\Users\ADMINI~1\AppData\Local\Temp\msohtmlclip1\01\clip_image001.gif" v:shapes="Picture_x0020_2" width="1" /><!--[endif]--></span></a></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Từ những năm 1990 chính sách của Mĩ đối với
Trung Quốc được hình thành trên giả định rằng Trung Quốc càng giàu có và địa vị
quốc tế của nước này càng gia tăng thì sẽ dẫn tới quá trình tự do hóa ở trong
nước. Đầu thập kỷ trước, chính quyền của Tổng thống Bush cũng đã từng hy vọng
rằng Trung Quốc sẽ trở thành một “thành viên có trách nhiệm” trong cộng đồng
quốc tế. Trong những năm qua, sức mạnh kinh tế và ngoại giao của Trung Quốc đã
gia tăng đáng kể, nước này đã trở thành nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Các nhà lãnh đạo của nước này tự gọi là “cường quốc”,bên cạnh Hoa Kỳ. Nhưng
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vẫn giữ độc quyền vềchính trị, và kể từ thời
gian chuẩn bị cho Thế vận hội Bắc Kinh năm 2008, nhà nước đảng trị này đã tăng
cường đàn áp những nhà hoạt động nhân quyền, các luật sư và người ủng hộ cải
cách tự do ở trong nước. Còn ở nước ngoài, Trung Quốc gia tăng các nỗ lực quân
sự nhằm khẳng định chủ quyền trên những vùng lãnh thổ đang tranh chấp, và còn
sử dụng những công cụ kinh tế, trong đó có đe dọa ngưng hoặc ngăn chặn việc
buôn bán một số loại hàng hóa nhất định. Nếu trước đây, giới tinh hoa chính trị
Trung Quốc còn nói tới những giá trị của chế độ dân chủvà các chuẩn mực quốc tế
thì bây giờ họ chủ động chào bán mô hình của họ, nhưlà món hàng thay thế cho
cái gọi là hệ thống của phương Tây. Làm sao mà nhiều thế hệ các nhà hoạch định
chính sách của Mỹ lại hiểu làm Trung Quốc đến như thế?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Thứ nhất, họ bỏ qua những tín hiệu từ lịch sử Trung Quốc
hiệnđại và hồ sơ của ĐCSTQ, tức là những thứ có thể tạo ra nghi ngờ về khái
niệm tựdo hóa không thể tránh khỏi của Trung Quốc và tiếp thu các thiết chế
quốc tếcủa nước này. Nhưng muộn còn hơn không, Orville Schell và John Delury đã
tiến hành thăm dò những tín hiệu đó trong cuốn sách tuyệt vời và rất uyên thâm,
với nhan đề:<i>Wealth and Power: China’s Long March to the Twenty-First Century</i>(Của
cải và sức mạnh: Cuộc trường chinh của Trung Quốc vào thế kỷ XXI). Ông Schell,
vốn là Trưởng khoa Báo chí của trường Đại học California ở Berkeley (University
of California, Berkeley’s Graduate School of Journalism) và hiện là Giám đốc
Trung tâm Hiệp hội châu Á vềquan hệ Trung – Mỹ (Asia Society’s Center on
U.S.-China Relations), còn Delury là một nhà sử học tốt nghiệp đại học Yale,
hiện giảng dạy tại trường đại học Yonsei ở Seoul. Trong tác phẩm này họ kết hợp
tính hàn lâm với văn phong báo chí đầy màu sắc và chi tiết đáng được đánh giá
cao. Họ thổi đời sống vào câu chuyện của mình bằng những bản phác thảo tiểu sử
những cây đa cây đề của nền học thuật và chính trị Trung Quốc từ thế kỷ XIX đến
thế kỷ XX, và khẳng định rằng việc hồi sinh của quốc gia được xác định bằng
thuật ngữ “phú cường” (sự giàu có và sức mạnh) – đã là mục tiêu ngay từ đầu của
những người này. Suốt hơn hai thế kỷ qua, giới tinh hoa Trung Quốc đã tìm cách
biến sự xấu hổ và nhục nhã hồi thế kỷ XIX – khi các cường quốc bên ngoài liên
tục khai thác sự kém cỏi vềquân sự của Trung Quốc – thành năng lượng để giúp
Trung Quốc đi lên và thanh toán cái quá khứ đau khổ của nó. Nếu một số người
trong giới tinh hoa đôi khi cổ động cho các giá trị chính trị của phương Tây,
thì đấy cũng chỉ là những câu chuyện đầu môi chót lưỡi và vào những lúc khi mà
họ tin rằng chế độ dân chủ tựdo có thể làm cho đất nước này giàu mạnh mà thôi.
Lời giới thiệu của Schell và Delury xác định chủ đề chung sau đây:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; margin-left: 2cm; text-align: justify; text-indent: 0cm; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"> <i>Khác với những cuộc cải cách chính trị
dân chủ ở phương Tây, tức là những cuộc cải cách xuất phát từ niềm tin vào một
số giá trị phổ quát và quyền con người, bắt nguồn từ “tự nhiên”, hay được tạo
hóa ban cho và do đó, đãđược mọi người tán thành bất kể hiệu quả của chúng,
truyền thống của những cuộc cải cách giữ thế thượng phong ở Trung Quốc lại xuất
phát từ quan điểm lợi ích. Mục tiêu của cải cách là đem về cho Trung Quốc sức
mạnh, vì vậy mà mọi phương tiện, miễn là đạt được mục tiêu này, đều cần phải
xem xét… Trong những giaiđoạn khác nhau trên con đường quanh co của Trung Quốc,
các nhà cải cách từng quan tâm tới nền quản trị dân chủ, không phải là vì nó
hàm chứa những quyền tựdo chính trị thiêng liêng, bất khả xâm phạm mà bởi vì nó
có thể làm cho đất nước của họ năng động hơn và do đó, trở thành mạnh mẽ hơn.</i><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong giới tinh hoa Trung Quốc, mối bận tâm về quyền lực, được
hiểu như là một chức năng của sức mạnh kinh tế và quân sự, cao hơn hẳn so với
những quan tâm về nhân quyền hoặc chế độ pháp quyền, ở trong nước hay nước
ngoài thì cũng thế. Họ nhìn thế giới qua lăng kính thèm khát quyền lực. Đây là
cuộc cạnh tranh một mất một còn, và các đơn vị tính toán là nhà nước chứ không
phải là cá nhân con người hay người công dân. Mặc dù quan điểm này hoàn toàn
trái ngược với các chuẩn mực phương Tây hiện đại, nhưng lại là quan điểm gần
gũi của các chính khách thế kỷXIX ở châu Âu, thí dụ như Otto von Bismarck. Quan
điểm đó cản trở những nỗ lực nhằm tự do hóa chính trị thực sự, mà kết quả sẽ là
quyền lực của quần chúng nhân dân. Không những thế, các nhà tư tưởng hàng đầu và
các chính khách của Trung Quốc có xu hướng tự coi mình là thành tố thiết yếu
trong những nỗ lực của quốc gia nhằm vượt lên hàng đầu của cuộc ganh đua giữa
các nước – và, vì vậy mà có quyền tích lũy của cải và quyền lực cá nhân.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Đấy là cách Schell và Delury lí giải vì sao Trung Quốc không tiến
hành dân chủ hóa, vàđây là thành quả đáng kể của công trình nghiên cứu của họ.
Nhưng họ cũng cho thấy nguồn gốc nội tại của chính sách an ninh và đối ngoại
của Trung Quốc. Trong khi các tác giả tập trung chủ yếu vào sự phát triển ở
trong nước Trung Quốc thì việc phân tích của họ cung cấp bối cảnh tối quan
trọng cho việc tìm hiểu chiến lược của nước Trung Hoa hiện đại và nguồn gốc của
nó trong việc làm và suy nghĩ của các nhân vật chủ chốt của Trung Quốc trong
một thế kỷ rưỡi, từsau Chiến tranh Nha phiến. Ví dụ, các tác giả mô tả một nhà
cải cách thế kỷXIX, người đã đưa kế hoạch chi tiết cho việc hiện đại hóa hải
quân và một “cuộc tấn công nhằm thu phục nhân tâm” khu vực Đông Nam Á và nước
Nga mà dường nhưvẫn là kim chi nam cho chính sách của Bắc Kinh cho đến tận hôm
nay. Và từ cách miêu tả ông Chu Dung Cơ – đạo sư kinh tế của Đặng Tiểu Bình –
người đọc có thểphát hiện tại sao và bằng cách nào mà Chu [Dung Cơ] có thể làm
cho những ngườiđồng cấp phương Tây bị lừa khi cho rằng ông ta là một người ủng
hộ thị trường tựdo thực sự, trong khi trên thực tế, ông ta không có ý định từ
bỏ chủ nghĩa tưbản do nhà nước tài trợ. Kể từ khi xuất hiện của nhà nước hiện
đại vào giaiđoạn cáo chung của triều đại cuối cùng, các nhà tư tưởng hàng đầu
và các chính khách của Trung Quốc đã có ý định tái lập lại Trung Nguyên, làm
cho nước này trở thành sức mạnh vượt trội. Họ cho rằng mục tiêu này có thể biện
hộ cho mọi phương tiện, vì vậy mà họ phải ăn cắp, lừa dối và sử dụng vũ lực
nhằm chống lại các đối thủ, cả các đối thủ thực sự lẫn đối thủ tiềm tàng, cũng
như các đồng minh của họ nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cuốn sách liệt kê một loạt những người đi đầu trong sự phục hồi
của Trung Quốc giaiđoạn cuối nhà Thanh, khi các nước phương Tây và Nhật Bản
nhiều lần gây chiến với triều đại đã mất hết tinh thần và đang tan rã này. Như
được phản ánh trong chương trình giảng dạy lịch sử bắt buộc cho tất cả học sinh
Trung Quốc hiện nay, những nỗi kinh hoàng mà nước này đã trải qua gồm có các
cuộc chiến tranh nha phiến giai đoạn 1839-1842 và giai đoạn 1856-1860, Chiến
tranh Trung- Nhật lần thứ nhất 1894-1895, Khởi nghĩa Nghĩa Hòa Đoàn năm 1900 và
Hội nghị hòa bình Paris sau Thế chiến I năm 1919, tức là hội nghị đã chuyển
những cơ sở của Đức trên hai bán đảo Liêu Đông và Sơn Đông cho Nhật Bản thuê.
(Chương trình giảng dạy của Trung Quốc bỏ qua vụ nổi loạn Thái Bình Thiên Quốc,
tức là cuộc nội chiến tàn phá đất nước suốt từ năm 1850 đến năm 1864, vốn là
một đòn choáng váng đối với nhà Thanh.) Trong số những nhân vật được mô tả
trong thời kỳ này là các nhà trí thức có tinh thần cải cách cuối thế kỷ XIX như
Wei Yuan (Ngụy Nguyên, 1794-1857) và Feng Guifen (Phùng Quế Phân, 1809-1874);
Từ Hi Thái hậu (1835-1908), nhà cầm quyền hiệu quả cuối cùng của vương triều
này; Lương Khải Siêu (1873-1929), một nhà tư tưởng trong lúc giao thời giữa hai
thế kỉ, người gọi đất nước mình là “con bệnh của Châu Á”; Tôn Trung Sơn
(1866-1925), người sáng lập Quốc Dân Đảng; Trần Độc Tú (1879-1942), cha đẻ của
phong trào Ngũ Tứnăm 1919; và Tưởng Giới Thạch (1887-1975), lãnh đạo Quốc Dân
Đảng sau khi Tôn Trung Sơn chết, rồi thua cuộc nội chiến và phải bỏ chạy ra Đài
Loan. Khi vua nhàThanh cuối cùng thoái vị vào năm 1911, Trung Quốc vẫn còn bị
chia cắt và rất yếu trong suốt giai đoạn xâm lược của Nhật Bản và cuộc nội chiến
ngay sau khi Thếchiến II kết thúc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Sau đó là những ông trùm của Đảng Cộng sản Trung Quốc như Mao
Trạch Đông (1893-1976) và Đặng Tiểu Bình (1904-1997), cũng như Chu Dung Cơ,
người được cho là đã thúcđẩy sự tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc trong những
năm 1990. Cuối cùng là ông Lưu Hiểu Ba, giải Nobel hòa bình năm 2010 nhưng đã
bị bỏ tù từ năm 2008. Lưu [Hiểu Ba] khác với những nhân vật trước đó ở chỗ ông
là một nhà dân chủchân chính. “Mặc dù những người bất đồng chính kiến </span><span style="font-family: 'Cambria Math', serif; font-size: 14.5pt;"></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">theo đường lối tự do thông minh và dũng cảm
thỉnh thoảng lại xuất hiện nhưng lời kêu gọi của họ vềmột nền dân chủ đã không
trở thành động lực chính của lịch sử Trung Quốc đươngđại, ít nhất là cho đến
nay,” Schell và Delury viết như thế. Hai tác giả này còn nói thêm rằng lời kêu
gọi khôi phục của cải và sức mạnh của Trung Quốc trong quá khứ dường như lại là
động lực mạnh hơn. Nhưng họ kết thúc cuốn sách với nhận xét lạc quan, đặc trưng
cho phương Tây:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; margin-left: 2cm; text-align: justify; text-indent: 0cm; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Nhưng khi những mục tiêu này đang trở thành hiện
thực, không phải là ngày càng có nhiều người Trung Quốc đòi hưởng sự giàu có
vừa tìm được trong một xã hội cởi mở hơn và tuân thủ pháp luật hơn, nơi họ sẽ
có vai trò lớn hơn trong việc quyết định ai sẽ cai trị họ và cai trị như thế
nào ư? Có xảy ra khả năng là lòng khát khao được quốc tế tôn trọng của các nhà
lãnh đạo Trung Quốc sẽ trở thành một thỏi nam châm mạnh mẽ lôi kéo họ đến với
hình thức cai trị mang tính thỏa hiệp, thậm chí là dân chủ hơn hay sao?</span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Mặc dù có những câu hỏi như thế, nhưng Schell và Delury sẽ
làm độc giả thận trọng phải cảnh giác. Phần trình bày của họ về sự phát triển
nội tại của Trung Quốc giải thích vì sao chủ nghĩa độc đoán dai dẳng của nước
này không phải là một sự ngẫu nhiên mà nó phản ánh niềm tin sâu sắc của những
người thuộc tầng lớp tinh hoa trong suốt một thế kỷ rưỡi vừa qua. Tác phẩm còn
cho thấy những niềm tin nhưthế có khả năng ngăn chặn, không cho Trung Quốc trở
thành cái mà người phương Tây gọi là một tay chơi có trách nhiệm. Chỉ có một
ngoại lệ là ông Lưu Hiểu Ba, các nhân vật trung tâm còn lại của tác phẩm đều có
xu hướng xem của cải và sức mạnh là những thứ gắn bó chặt chẽ với nhau và là
kim chỉ nam trong các mối quan hệ quốc tế. Trong tâm trí của họ, thành công
trong thương mại quốc tế nhất định sẽ tạo ra sự thống trị trong lĩnh vực địa
chính trị, sẽ tạo ra những nguồn lực cho sức mạnh quân sự và tạo điều kiện gây
ảnh hưởng trên toàn thế giới. Hơn nữa, họ đã tin rằng để tái khẳng định địa vị
hàng đầu của Trung Quốc trong cái thế giới bị chi phối bởi của cải và sức mạnh
thì Trung Quốc phải tự cường bằng tất cả những biện pháp có thể và thi hành
chính sách thực dụng, có nghĩa là, phải học hỏi cả kẻ thù và áp dụng những biện
pháp đã mang tới chiến thắng của họ. Những nhà lãnh đạo Trung Quốc hiểu rằng
trong nhiều thập kỷ tới, tức là trong thời kỳ học hỏi và xây dựng lực lượng,
Trung Quốc phải tôn trọng những nước mạnh hơn. Nhưng, theo logic của chính sách
thực dụng, Bắc Kinh cũng sẽ cốgắng chia rẽ các liên minh thù địch và bóc lột
những nước yếu hơn. Cuối cùng, các nhà cải cách Trung Quốc hồi cuối thế kỷ XIX đã
làm sống lại hai nguyên tắc của Khổng giáo cổ điển, tức là những nguyên tắc
liên quan đến sự hài hòa và liêm sỉ vẫn tồn tại cho đến tận ngày hôm nay, coi
đó như một lời nhắc nhở vềtính chất phi tự do và phản dân chủ của nền chính trị
Trung Quốc. Như vậy là, Schell và Delury đã chỉ rõ rằng các nhà lãnh đạo Đảng
Cộng sản Trung Quốc đang lèo lái đất nước theo con đường đã được vạch ra cách
đây hơn một trăm năm mươi năm, khi Trung Quốc vẫn còn là một đế chế và quan hệ
quốc tế trên thực tế có thể được mô tả như là vụ đụng độ của những kẻ chiếm
đoạt thuộc địa khổng lồ.Trung Quốc hình thành cách tiếp cận hiện nay với nền
chính trị trong nước cũng như quan hệ đối ngoại trong bối cảnh của thế kỷ XIX.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Giữa thế kỉ XIX chính Ngụy Nguyên là người đã định hình nhiều đề tài
nhằm xác định công việc của những nhà cải cách trong thế kỷ XX của Trung Quốc.
Khi chiến tranh nha phiến đầu tiên nổ ra, Ngụy [Nguyên] đang ở vị trí rất thuận
lợi cho việc quan sát những sự kiện đang diễn ra. Sau nhiều lần thất bại ở các
cuộc thiđình, mặc dù có sự nghiệp học tập ban đầu đầy hứa hẹn, ông làm tư vấn
cho quan chức ở tỉnh và tích lũy một gia tài nho nhỏ trong việc buôn bán muối ở
thành phố Dương Châu trên bờ sông Dương Tử. Năm 1842, ông đã thấy </span><span style="font-family: 'Cambria Math', serif; font-size: 14.5pt;"></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">tàu chiến Anh chạy bằng hơi nước, sau khi tấn
công Thượng Hải đi qua đây. Ngụy [Nguyên] đưa ra những luận điểm kết hợp được
triết học Trung Quốc cổ đại với những kiến thức từ quan sát của chính ông về
quản lí nhà nước hiện đại và chiến tranh, đấy là phản ứng của ông trước thất
bại của Trung Quốc khi đối mặt với lực lượng của Anh chỉ có một vài ngàn người.
Ngụy [Nguyên] không sử dụng Khổng giáo, tức là tưtưởng truyền thống của Trung
Quốc, mà áp dụng trường phái cạnh tranh với nó, gọi là “Pháp gia.” Trong khi
Nho giáo coi “nhân, lễ và hài hòa xã hội” là “cơsở hợp pháp duy nhất và hiệu
quả cho việc quản lí xã hội,” thì Pháp gia lại nhấn mạnh nhu cầu “quốc phú,
binh cường” và từ đó mà có từ “phú cường”. Trong khi các nho sĩ cai trị bằng
đức hạnh thì Pháp gia khẳng định phải cai trị bằng luật pháp, mà pháp luật lại
được định nghĩa là một hệ thống những biện pháp khuyến khích do nhà cầm quyền
đưa ra nhằm đảm bảo sự trung thành của các thần dân. Schell và Delury viết:
“Những người ủng hộ đường lối chính trị thực tiễn ởnước Trung Quốc cổ đại không
có thái độ kiên nhẫn trước những thứ mà họ coi là ba láp về mặt đạo đức của Nho
gia. Vì họ chẳng mấy tin tưởng vào những ý định tốt của con người, cho nên họ
coi của cải và sức mạnh là thước đo cao nhất của thành công hay thất bại của
đường lối chính trị.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong bối cảnh đó, đường lối chính trị thực tiễn là cách tiếp cận
hoàn toàn thực dụng, nhắm vào kết quả không chỉ đối với việc cai trị ở trong
nước mà còn nhắmđến quan hệ đối ngoại nữa. Như Schell và Delury nhận xét, Ngụy
[Nguyên] tin rằng các nước phương Tây, thí dụ như nước Anh, “thúc đẩy thương
mại bằng cáchđưa quân ra nước ngoài,” cho nên “binh lính và thương mại phụ
thuộc vào nhau.”Ý tưởng này đã ăn sâu vào tâm trí của giới tinh hoa Trung Quốc,
trong đó có cảTôn Trung Sơn. Ông này đã viết vào năm 1894 như sau:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; margin-left: 2cm; text-align: justify; text-indent: 0cm; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Ở phương Tây, quyền lợi của nhà nước và quyền
lợi của thương mại cùng thăng tiến với nhau… Không có tiền thì quốc phòng không
thể hoạt độngđược, không có thương mại thì cũng không tích lũy được tiền cho
quân đội. Đấy là lý do vì sao người phương Tây sẵn sàng lao vào phần còn lại
của thế giới chẳng khác gì hổ báo và họ bắt nạt Trung Quốc cũng là vì thương
mại mà ra.</span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Việc Ngụy [Nguyên] nhấn mạnh của cải và sức mạnh và việc ông quan
tâm tới phái Pháp gia hay chí ít là thái độ hoài nghi của mình với đòi hỏi của
Nho gia về sự độc quyền trong việc nắm giữ những phương pháp cai trị tiên tiến
– có thể đã giúp ông chống lại những xung lực truyền thống của Trung Quốc, tức
là những xung lực muốn chối bỏ tất cả những gì ngoại lai, coi đấy là thấp kém
hơn so với Trung Hoa. Trong một chuyên luận viết về cuộc Chiến tranh Nha phiến
lần thứ nhất, Ngụy [Nguyên] khẳng định rằng Trung Quốc cần phải tích lũy của
cải và sức mạnh nhằm phục hồi sự vĩ đại của đế quốc. Nói cách khác, nước này
cần phải “tự lực tự cường” (Zixiu Ziqiang), mà chỉ có thể làm được bằng cách
“vay”, nghĩa là, mua lại và sao chép công nghệ của nước ngoài và thực hiện các
cuộc cải cách chính phủ ở trong nước. Ước muốn chiếm đoạt một số phương tiện
của phương Tây rồi sử dụng chúng cho mục tiêu tăng cường sức mạnh của Trung
Quốc nhằm chống lại phương Tây cùng với tinh thần thực dụng của phái Pháp gia
sẽ trở thành đềtài quan trọng của những nhà cải cách ở Trung Quốc. Cho rằng số
phận của các quốc gia yếu ớt là trở thành con mồi cho các nước mạnh hơn, Trung
Quốc phải làm việc để có nhiều của cải và sức mạnh; trong khi cần tôn trọng các
nước mạnh hơn, lại phải cố gắng học hỏi họ và làm cho họ suy yếu đi. Schell và
Delury chỉra rằng Ngụy [Nguyên] tán thành ý tưởng làm suy yếu các đối thủ
phương Tây bằng cách làm cho họ mâu thuẫn với nhau, “yiyi zhiyi” (dĩ di trị di
– lấy man di trịman di) vốn là mưu kế cổ xưa của Trung Quốc. Cuối cùng, tự
cường đòi hỏi thông tin tình báo về các quốc gia khác để xác định những vị trí
dễ bị tổn thương của họ, và có những biện pháp ngoại giao khéo léo nhằm phân
hóa hàng ngũ của kẻthù. Schell và Delury nói rằng Ngụy [Nguyên] lấy làm tiếc là
sau cuộc Chiến tranh Nha phiến lần thứ nhất nhà Thanh biết quá ít về quan hệ
đối ngoại trên thế giới để có thể khai thác những mối căng thẳng giữa một bên là
Anh và bên kia Pháp và Mỹ – mặc dù trên thực tế cả Pháp lẫn Mỹ đều đã nhiều lần
đề nghị trợ giúp vương triều.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Feng Guifen (Phùng Quế Phân), người kế tục di sản tinh thần của
Ngụy [Nguyên], dựa vào ý tưởng của Ngụy [Nguyên] về tự cường và sao chép “các
kỹ thuật và phương pháp”của các cường quốc bên ngoài. Tương tự như Ngụy
[Nguyên], Phùng [Quế Phân] đãđi hết con đường nhắm đến kì thi để được bổ nhiệm
làm quan văn, nhưng đã bịtrượt. Ông sống vào thời điểm có những biến động lớn,
đấy là cuộc Chiến tranh Nha phiến lần thứ hai và khởi nghĩa Thái Bình Thiên
Quốc. Schell và Delury chỉrõ câu hỏi mà Phùng [Quế Phân] đặt ra sau khi Trung
Quốc thua liên quân Pháp-Anh và cuộc nội chiến làm chết hai mươi triệu người và
đấy cũng là hồi chuông báo tử cho triều đại nhà Thanh: “Chúng ta có lãnh thổ
gấp tám lần nước Nga, gấp mười lần nước Mỹ, gấp một trăm lần nước Pháp, và hai
trăm lần nước Anh. Tại sao nước họ nhỏ mà lại mạnh, trong khi chúng ta lớn mà
lại yếu?” Phùng [Quế Phân] trả lời trong một bản tuyên ngôn năm 1860 có tên là
“Bất đồng chính kiến </span><span style="font-family: 'Cambria Math', serif; font-size: 14.5pt;"></span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">nhìn từ một túp lều ở
gần khu Bin”, làm người ta nhớ tới Ngụy [Nguyên]: “Nếu chúng ta lấy đạo đức và
học thuyết của Trung Quốc làm nền tảng, nhưng bổsung thêm những kỹ thuật của
nước ngoài để có của cải và sức mạnh, thì không phải là lý tưởng hay sao?” Đối
với những người vẫn còn hoài nghi, Phùng [QuếPhân] lập luận: “Nếu một hệ thống
không tốt, thì dù có là từ thời cổ đại, chúng ta cũng nên từ bỏ nó; nếu hệ
thống tốt thì chúng ta nên theo, ngay cả khi nó có xuất xứ từ những dân tộc kém
văn minh.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Nhất quán với những khuyến nghị của Ngụy [Nguyên], cho rằng Trung
Quốc phải cải thiện hiểu biết của mình về các cường quốc bên ngoài (ví dụ, làm
cho họ mâu thuẫn với nhau), Phùng [Quế Phân] đề nghị nhà vua tài trợ cho người
Trung Quốcđi du học. Schell và Delury nhận xét rằng yêu cầu của ông được ủng hộ
bất chấp sự phản đối của những nhà Nho, tức là những người muốn bảo vệ nền học
vấn truyền thống của Trung Quốc. Hiện nay, Trung Quốc là nước có nhiều du học
sinh hơn bất kỳ nước nào khác, và Trung Quốc cũng là nước không nói tiếng Anh
có nhiều người học tiếng Anh nhất thế giới. Trong khi một số trong những nỗ lực
này là để phục vụ cho lĩnh vực ngoại giao và thương mại, thì phần nhiều là để tự
cường – nâng cao sức mạnh quân sự của Trung Quốc. Báo cáo mới đây của một
tổchức phi lợi nhuận có tên là Project 2049 Institute cho biết rằng đơn vị
quânđội Trung Quốc, nơi quản lí các nhóm điều khiển học, là nơi thu hút nhiều
nhất các nhà ngôn ngữ học được đào tạo kĩ lưỡng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Thông điệp về tự cường của Phùng [Quế Phân] đã dẫn đến một phong
trào cải cách cùng tên ở Bắc Kinh, và năm 1896 một quan chức cấp tỉnh Zhang
Zhidong (Trương ChiĐộng) đã kiến nghị và được Từ Hi Thái Hậu cho phép thành lập
“đội quân đội tựcường.” Trong khi đó, việc Phùng [Quế Phân] ủng hộ tư tưởng của
Ngụy [Nguyên] về bắt chước phương Tây đã giúp đưa khái niệm này vào thực tiễn.
Như Schell và Delury nhận xét, Trương [Chi Động] đã tạo ra phương châm nổi
tiếng cho các nhà cải cách: “Lấy cái học của Trung Quốc làm cơ sở, lấy tri thức
phương Tây áp dụng vào thực tiễn.” Đầu thế kỷ XX, Tôn Trung Sơn đã sử dụng ngôn
ngữ tự cườngđể biện hộ cho việc áp dụng không chỉ kĩ nghệ phương Tây mà còn áp
dụng cả hình thức chính phủ mới nhất tức là chế độ cộng hoà và kêu gọi lật đổ
nhà Thanh:“Tương lai của Trung Quốc cũng giống như xây dựng một con đường sắt.
Vì vậy, nếu bây giờ chúng ta xây dựng một con đường sắt chúng ta sẽ sử dụng đầu
máy hơi nước được phát minh ngay từ ngày đầu tiên [tức là, luật lệ phong kiến]
hay sửdụng mô hình đã được cải tiến và hiệu quả nhất của ngày hôm nay?” Nhưng,
Tôn [Trung Sơn] cũng chỉ quan tâm tới chế độ cộng hoà về mặt thực dụng mà thôi.
Trong tuyên bố nổi tiếng năm 1924 về “Chủ nghĩa tam dân” của mình, bên cạnh
việc ủng hộ các quyền và quyền tự do, ông còn quan tâm tới sự thống nhất và
tinh thần tập thể nữa: “Các cá nhân không nên có quá nhiều tự do, nhưng quốc
gia phải được hoàn toàn tự do. Chỉ khi các quốc gia có thể hành động một cách
tự do thì Trung Quốc mới có thể được gọi là mạnh mẽ.” Sau này, Tôn [Trung
Sơn]đã ngưỡng mộ mô hình chính trị nước ngoài khác, đấy là chủ nghĩa Lenin, vì
nó thể tạo được kỷ luật trong đảng. Điều đó chứng tỏ rằng ông chỉ coi chế độ
cộng hòa là một công cụ, là biện pháp chính trị mới, nhiều hứa hẹn nhất, có thể
áp dụng nhằm phục vụ cho bản chất của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tư tưởng cuối thời nhà Thanh và thời kỳ Cộng hòa có ảnh hưởngđối
với các chính trị gia của Trung Quốc, kể từ Mao [Trạch Đông] và người kếtục sự
nghiệp của ông ta là Đặng Tiểu Bình và các thế hệ quan chức hiện nay củaĐCSTQ.
Tất cả những người đó đều đã nói đến khai thác<i>xiyong</i>(chức năng phương
Tây) trong khi vẫn giữ<i>zhongti</i>(bản chất Trung Quốc). Mao [TrạchĐông]
thường nói về áp dụng chủ nghĩa Mác vào hoàn cảnh của Trung Quốc, Đặng Tiểu
Bình chủ trương nhập khẩu bí quyết kinh tế thị trường của phương Tây đểxây dựng
chủ nghĩa xã hội “mang màu sắc Trung Quốc”, còn thế hệ những người ủng hộ cách
tiếp cận này hiện nay lại nhấn mạnh việc “vay mượn” công nghệ và kĩthuật quân
sự của phương Tây. Bằng chứng là những nỗ lực to lớn của Trung Quốc nhằm chiếm
đoạt sở hữu trí tuệ của Mỹ bằng gián điệp mạng và những hình thức do thám
truyền thống khác. Người ta nói rằng bắt chước là cách nịnh hót chân thành
nhất; nhưng trong trường hợp này, bắt chước phải được coi là bằng chứng của một
tham vọng nhất quán và lâu dài của nhiều người trong giới tinh hoa của Trung
Quốc. Một lần nữa, mục tiêu không phải là trở thành như Hoa Kỳ, tức là chế
độdân chủ và là người ủng hộ hệ thống quốc tế thời hậu chiến (Chiến tranh Thế giới
II). Mà là bảo vệ quyền lực của ĐCSTQ và làm cho Trung Quốc trở thành mạnh mẽ
để Bắc Kinh có thể thiết lập trật tự toàn cầu mới theo cách của họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trật tự thế giới do Trung Quốc áp đặt sẽ như thế nào? Chi tiết còn
khá mù mờ, nhưng vẫn có thể xác định được những khác biệt với trật tự hiện
hành. Không những không bắt đầu bằng nhân phẩm của cá nhân và bảo đảm cho tất
cả mọi người một số quyền cơ bản, được pháp luật bảo vệ, trật tự do Trung Quốc
áp đặt sẽ dựa trên tiền đề là sự tồn tại của tập thể và ưu tiên cho sự ổn định
của nó. Nếu Washington thúcđẩy tự do thì Bắc Kinh sẽ thay thế bằng mục tiêu Đại
Đồng (Đại Hài hòa hoặc ĐạiĐoàn kết). Tính chất phi chính thống của cách tiếp
cận của Ngụy Nguyên đối với Khổng giáo một phần là do ông tin rằng lịch sử
không diễn biến theo chu kỳ, với những thăng trầm của các triều đại, mà lịch sử
đi theo đường thằng, hướng tới một kỷ nguyên không tưởng “Đại Hài hòa.” Schell
và Delury giải thích rằng Ngụy [Nguyên] thuộc về trường phái các nhà tư tưởng
cho rằng thậm chí chính Khổng Tửcũng hiểu lịch sử như thế và đã bí mật cho phép
sử dụng phương pháp chính trịthực dụng nhằm “giữ cho thế giới có trật tự” cho
đến khi có được Đại Đồng. Cùng với quan niệm về tự cường và những đòi hỏi của
nó, quan điểm của Ngụy [Nguyên] về chính sách thực dụng như là phương tiện và
Đại Đồng là mục tiêu tiếp tục tồn tại sau khi Ngụy [Nguyên] qua đời.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Vào cuối thế kỷ XIX, Trung Quốc gặp thất bại nặng nề nhất từ trước
tới lúc đó, họ đã thua Nhật Bản trong Chiến tranh Trung – Nhật lần thứ nhất.
Tại đỉnh điểm của vụ chấn thương này, một học giả và cũng là nhà cải cách, ông
Lương Khải Siêu, người kế tục Ngụy Nguyên và Phùng Quế Phân, đã chấp bút lời
nói đầu cho lần xuất bản mới tác phẩm về phái Pháp gia và nghệ thuật trị nước
của Ngụy [Nguyên]. Ông viết: “Những người tiếp thu cái mới sẽ thịnh vượng và
phát triển mạnh mẽ. Còn những người đóng khung trong cái cũ sẽ suy giảm và yếu
đi.” Thầy của Lương Khải Siêu, ông Khang Hữu Vi, cố vấn cho cháu trai của Từ Hi
Thái Hậu khi bà từ bỏ ngai vàng trong 102 ngày trong năm 1898, xuất bản trong
cùng nămđó tác phẩm lấy tên là Đại Đồng Thư. Ngay cả Khang [Hữu Vi] người đã
từng tưvấn cho vị hoàng đế nhà Thanh yếu đuối về những biện pháp cải cách và
củng cố chế độ, cũng vẫn phù phép ra một tác phẩm về sự hài hòa không tưởng.
Khang [Hữu Vi] cùng trong trường phái học thuật tương tự như Ngụy Nguyên và
chấp nhận tính chất tuyến tính của lịch sử, cũng như mục tiêu cuối cùng của Đại
Đồng và lợi ích của chính sách thực tiễn trong giai đoạn quá độ. Mao [Trạch
Đông] sau đó nói với Edgar Snow, một nhà báo phương Tây có cảm tình với ông,
rằng ông rất mê Lương [Khải Siêu] và Khang [Hữu Vi] và hồi thanh niên đã “đọc
đi đọc lại những cuốn sách đó cho đến khi thuộc lòng mới thôi.” Một nhà chính
trị học được đào tạo ở Trung Quốc, nhưng sống ở Kentucky, là ông Shiping Hua,
nhận xét rằng các nhà lãnh đạo sau này của ĐCSTQ vẫn kiên trì coi Đại Đồng là
lí tưởng, nhưng lại theo đuổi những mục tiêu khác vì đấy là những mục tiêu dễ
thực hiện hơn trong giai đoạn hiện nay. Ông khẳng định: “Việc người ta vẫn coi
Đại Đồng là lí tưởng cho thấy rằng sự tiến hóa của Trung Quốc theo mô hình chủ
nghĩa tư bản dân chủtự do phương Tây là khó có thể xảy ra.” Việc các thế hệ kế
tiếp nhau trong giới tinh hoa của ĐCSTQ, trong đó có cả những người phản đối tư
tưởng Khổng giáo của Mao [Trạch Đông], thỉnh thoảng lại nhắc tới tư tưởng Đại
Đồng cho thấy truyền thống cố hữu của Trung Quốc, tức là truyền thống đặt tập
thể lên trên cá nhân và ủng hộ chính sách thực tiễn cả trong lĩnh vực đối nội
cũng như đối ngoại –trong khi chờ đợi ngày Đại Đồng chưa ai biết bao giờ sẽ
tới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mặc dù trọng tâm của các nhà cải cách cuối thế kỷ XIX của Trung
Quốc là hiện đại hoá và lập trường chung của họ là bài Nho giáo, Đại Đồng không
phải là nguyên tắc Nho giáo cổ điển duy nhất được họ phục hồi. Các học giả và
các nhà hoạt động như, Ngụy [Nguyên] và Phùng [Quế Phân] cũng nhấn mạnh giá trị
đạo đức truyền thống của Nho giáo về sự sỉ nhục và coi đó là sức mạnh hiện đại
hoá. Ngụy [Nguyên] thường nhắc câu cách ngôn của Khổng giáo: “Nhục làm người ta
phải cố gắng, khi đất nước đang bị sỉ nhục, tinh thần của nó sẽ thăng hoa”. Còn
Phùng [Quế Phân] thì viết: “Khi người ta cảm thấy xấu hổ, không có gì là tốt
hơn là tự cường.” Tương tự như Đại Đồng, ở Trung Quốc hiện nay đề tài<i>sỉ</i>(xấu
hổ hay sỉ nhục) vẫn thường xuyênđược nói tới. Năm 1927, Tưởng Giới Thạch – kế
nhiệm Tôn Trung Sơn, lãnh đạo Quốc Dân Đảng – lập ra ngày Quốc nhục, hiện nay
ngày lễ đó vẫn được kỉ niệm. Như Schell và Delury đã chỉ ra, nhiều điểm du lịch
được du khách nội địa Trung Quốc đến nhất là những nơi tưởng niệm những giai
đoạn thất bại và tàn phá Trung Quốc bởi bàn tay của các lực lượng phương Tây và
Nhật Bản. Ở những địa điểm này người ta giải thích lịch sử một cách rất tùy
tiện. Bảo tàng Chiến tranh Nha phiến do nhà nhà nước quản lí là một ví dụ, ở
đây, do sai lầm mà người ta đưa cả Hoa Kỳ vào hàng ngũ đối thủ của Trung Quốc.
Chế độ thường xuyên nhắc tới nỗi nhục quốc thể và viết lại lịch sử để kích động
người dân cho cuộc đấu tranh không phải là chế độ sẵn sàng công nhận các quyền
công dân hay tôn trọng trật tự quốc tế hiện hành.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mặc dù nhiều người trong số những nhân vật được Schell và Delury
nhắc đến đã coi dân chủ là nguồn sức mạnh của phương Tây và do đó cũng coi nó
là một phương tiện, nhưng không có ai trở thành nhà dân chủ hết, trừ ông Lưu
Hiểu Ba, hiện đang bịtù và dường như không có nhiều thính giả ở Trung Quốc lắng
nghe ông. Mặc dù Phùng Quế Phân ngưỡng mộ cuộc bầu cử năm 1860 của Abraham
Lincoln, nhưng ông ta, theo lời của Schell và Delury, là “nhà độc tài chấp nhận
sự tham gia của dân chúng” chứ không phải một người dân chủ. Ban đầu Lương Khải
Siêu ủng hộ dân chủ, nhưng sau đó lại quyết định rằng Trung Quốc chưa sẵn sàng.
Như đã nói, mặc dù Tôn Trung Sơn ủng hộ tư tưởng cộng hòa, nhưng ông chưa bao
giờ chấp nhận hoàn toàn khế ước của xã hội tự do và cuối cùng đã ngưỡng mộ tổ
chức đảng Lênin. Tưởng Giới Thạch cũng được đúc từ cái khuôn đó: “Trong những
bài nói và bài viết của mình, Tưởng [Giới Thạch] thường xuyên nhắc tới ‘dân chủ
lập hiến’,và ‘tự do’,” Schell và Delury viết, “nhưng ông ta làm thế cũng giống
như Tôn [Trung Sơn]… Đối với ông ta, đây là những khát vọng mơ hồ và xa vời,
không quan trọng bằng cuộc đấu tranh trước mắt của Trung Quốc để sống còn và
đổi mới quốc gia.” Chỉ là ve vãn chứ không bao giờ thực sự chuyển sang những
nguyên tắc của chế độ dân chủ tự do. Vì vậy mà câu hỏi về của cải và sức mạnh
đặt ra là liệuước muốn tìm kiếm uy tín quốc tế của các nhà lãnh đạo của Trung
Quốc có dẫn họ đến quá trình dân chủ hóa hay không dường như là biểu hiện của
tinh thần lạc quan chứ không phải là một dự báo mang tính thực tế đối với tương
lai của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Một tầm nhìn khác về tương lai của Trung Quốc có xuất xứ từ một
nguồn ít người biết, được Schell và Delury nhắc tới, nhưng hai ông này đã không
nghiên cứu một cách kĩ lưỡng. Đấy là bài viết<i>Bàn về các cường quốc trên biển</i>của
Ngụy Nguyên, xuất bản vào năm 1843, bốn tháng sau Hòa ước Nam Kinh, trong đó
cóđiều khoản các tàu chiến của Anh rút khỏi sông Dương Tử. Trong tiểu luận này,
Ngụy [Nguyên] trình bày về sự tương thuộc giữa sức mạnh quân sự và thương mại
của nước Anh. Nhưng, như học giả Jane Kate Leonard nhận xét, Ngụy [Nguyên] đã
làm được nhiều hơn là dự báo những thành tựu của nước Anh. Ông đã đưa ra cả một
chương trình cụ thể nhằm hiện đại hóa hải quân và chiến lược địa chính trị của
Trung Quốc. Có thể thấy những thành tố của chương trình này trong bản kế hoạch
của chính phủ ban hành năm 1980, cho nên trong mấy thập niên vừa qua người
Trung Quốc đã theo sát những khuyến nghị Ngụy [Nguyên].<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ngụy [Nguyên] bắt đầu từ ý tưởng cho rằng các quốc gia phương Tây
có sức mạnh là vì họ có một mạng lưới các căn cứ, tạo điều kiện cho họ khống
chế giao thông và thương mại trên biển. Ông nói tới không chỉ những hải cảng
của Anh ở châu Phi, Ấn Độ, ở Tích Lan và Singapore, có thể khống chế eo biển
Malacca, mà còn đề cập tới những căn cứ của Hà Lan ở Batavia, có đủ khả năng
tiếp cận eo biển Sunda nằm giữa đảo Java và đảo Sumatra. Ông kết luận rằng
Trung Quốc không bị đe dọa xâm lược ngay lập tức, nếu các cường quốc phương Tây
chưa thâm nhập vào lục địaĐông Nam Á, Nepal hay Nhật Bản. (Nếu sống đủ lâu,
Ngụy [Nguyên] có thể đã được chứng kiến cuộc tấn công của Nhật Bản vào Đông Nam
Á ngay từ đầu Thế chiến II, như khúc dạo đầu của cuộc xâm lược của Nhật Bản vào
Trung Quốc và do đó khẳngđịnh đánh giá của ông là chính xác.) Nghĩa là, Ngụy
[Nguyên] tin rằng mạng lưới các căn cứ của phương Tây trong khu vực rõ ràng
đang làm mất ổn định của trật tự – làm thiệt hại cho Trung Quốc – và đặt phương
Tây vào vị trí có thể đe dọađược bờ biển của Trung Quốc. Trên cơ sở phân tích
như thế, tiểu luận của Ngụy [Nguyên] trình bày rõ đường lối hành động cả về
quân sự lẫn ngoại giao nhằm tăng cường sức mạnh của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tiểu luận này khuyến cáo rằng Trung Quốc phải tập trung nỗ lực
ngoại giao vào khu vực Đông Nam Á lục địa, đặc biệt là Việt Nam, Thái Lan và
Campuchia, cũng nhưNhật Bản, nước mà sau này đã chứng tỏ khả năng đẩy lui được
phương Tây trong cuộc chiến tranh Nga-Nhật năm 1904-1905, và Nepal. Theo logic
dĩ di trị di, Ngụy [Nguyên] cho rằng Bắc Kinh nên xúi giục các nước bên ngoài
đối đầu với nhau và dùng ngoại giao để làm suy yếu các nước chư hầu. Ví dụ, ông
đề nghị tìm cách cân bằng sự hiện diện của Anh tại Hồng Kông bằng cách cho Pháp
và Mỹ tiếp cận tới Quảng Châu (lúc đó gọi là Canton). Ông cũng đề nghị t́m kiếm
sự ủng hộcủa Nga nhằm đối chọi với các nước phương Tây khác – đến mức có thể
khuyến khích Nga hành động chống lại Anh ở Afghanistan và tây bắc Ấn Độ, tức là
những hành động có thể tạo điều kiện cho người Nepal tiêu diệt người Anh ở
Bengal. Một chuỗi các sự kiện như vậy sẽ làm cho vị trí của Anh ở Singapore yếu
đến mức Thái Lan cùng với Việt Nam có thể tấn công.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Đã 170 năm kể từ khi Ngụy [Nguyên] chấp bút bản kế hoạch này, thế
giới và bản đồ thếgiới đã thay đổi hoàn toàn. Nhật Bản đã nằm trong liên minh
với Hoa Kỳ từ năm 1945, người Anh không còn cai trị Hồng Kông và Ấn Độ nữa. Anh
cũng không còn ởAfghanistan và không phải là quốc gia phương Tây mà Trung Quốc
phải lo ngại nhất nữa. Nhưng những kiến nghị của Ngụy [Nguyên] thì vẫn được một
số người ủng hộ và dường như đấy chính là lời giải thích cho những quyết định ngoại
giao gầnđây của Trung Quốc. Chỉ cần xem xét cuộc tấn công nhằm thu phục nhân
tâm của Trung Quốc ở vùng Đông Nam Á trong mấy thập niên qua và sự xâm nhập vào
khu vựcảnh hưởng truyền thống của Ấn Độ, trong đó có Nepal thì sẽ rõ. Cũng chớ
bỏ qua quan hệ dường như thắt chặt của Bắc Kinh với Moscow, tức là mối quan hệ
nhằm ngăn chặn các đối thủ tiềm năng khác cơ hội thiết lập với Nga liên minh
chống Trung Quốc. Cuối cùng, dường như có sụ tương đồng với luận cứ của Ngụy
[Nguyên] về áp lực lên những căn cứ của Anh ở những khu vực khác của châu Á sẽ
mang lại lợi ích cho Trung Quốc tại các lân bang của họ. Trong khuôn khổ những
nỗ lực của Bắc Kinh nhằm tạo ra một loạt các đối tác ở Trung Đông và
Afghanistan, trong đó có những nước thù địch với Mỹ, dường như có thể dùng Mỹ
thay thế cho Anh và Trung Đông thay thế cho Ấn Độ và chúng ta sẽ được một logic
gián tiếp giống hệt nhau – cần phải chuyển hướng và làm suy yếu cường quốc mạnh
nhất, đe dọa nhiều nhất những tham vọng ở Đông Á của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Bên cạnh chiến lược ngoại giao, Ngụy [Nguyên] còn đưa ra một số
khuyến nghị về hiện đại hóa hải quân, còn gần gũi hơn nữa với quá trình hiện đại
hóa quân đội Trung Quốc trong mấy thập kỷ vừa qua. Kế hoạch chi tiết bắt đầu
bằng những biện pháp củng cố lực lượng bảo vệ bờ biển của Trung Quốc trong thời
gian trước mắt. Sauđó là khả năng phòng thủ lâu dài, cùng với việc cải tổ quân
đội và thúc đẩy sự đổi mới từ bên trong. Cuối cùng, đất nước sẽ sẵn sàng xuất
hiện như một cường quốc hải quân nghiêm túc – đủ sức bảo vệ các hải cảng chính,
có một mạng lưới các căn cứ được tăng cường, mua và phát triển công nghệ quân
sự tiên tiến, triển khai một lực lượng hải quân nhỏ hơn nhưng chất lượng tốt
hơn so với trướcđây. Kể từ đầu những năm 1980, Hải quân của Quân Giải phóng
Nhân dân (PLAN) đã theo đuổi chiến lược đúng như quan niệm của Ngụy [Nguyên].
Những thế hệ lãnhđạo kế tiếp nhau của PLAN đã liên tục tăng cường từ việc bảo
vệ các hải cảng của Trung Quốc đến gia tăng tầm hoạt động (tính từ bờ biển) và
khả năng ngăn chặn của Trung Quốc. Thuật ngữ dành cho cho nỗ lực này là “chuỗi
đảo”, chuỗi đảo“thứ nhất” tiếp giáp với Okinawa, Đài Loan và Philippines,
“chuỗi đảo thứ hai” tiếp giáp với Ogasawara, Guam và Indonesia. Theo quan điểm
này, mục tiêu cuối cùng của PLAN sẽ là biển Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương nằm
dưới sự bảo vệ của các tàu sân bay mới của nước này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trung Quốc cũng đã triển khai tên lửa với độ chính xác có thể nhắm
tới những mục tiêu trên đảo Guam, và những đánh giá mới nhất từ những nguồn
công khai cho thấy rằng nước này chuẩn bị bắn được những mục tiêu di động cách
bờ đến ba ngàn cây số,tức là nằm trên chuỗi đảo thứ hai. Trong khi đó, tàu sân
bay đầu tiên của Trung Quốc hoàn thành thử nghiệm bay, mấy chiếc tàu sân bay
mới cũng đang được xây dựng. Cuối cùng, toàn bộ quân đội Trung Quốc đang giảm
biên, đấy là một phần của nỗ lực nhằm tăng cường chất lượng thông qua việc mua
các công nghệ mới, cùng với việc cải tiến công tác đào tạo và chính sách cán
bộ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Chắc chắn là hiện đại hóa quân đội không phải là công việc duy
nhất đáng quan tâm của Trung Quốc hiện nay, nhưng dự đoán tương lai của Trung
Quốc mà bỏ qua nó thì sẽ là việc làm hấp tấp. Schell và Delury làm được một
công việc tuyệt vời trong quá trình khám phá những tư tưởng và sự nghiệp của
các nhà cải cách chủchốt và các nhà lãnh đạo của Trung Quốc trong thế kỷ XIX và
XX, và bao gồm thời kỳ cuối triều đại Mãn Thanh, trong đó có bàn về Lý Hồng
Chương và Tăng Quốc Phiên, người chỉ huy lực lượng tự cường được Từ Hi Thái hậu
sủng ái. Nếu nỗ lực tự cường trong thế kỷ XXI của Trung Quốc tiếp tục được thực
hiện theo kế hoạch, tức là tập trung vào cả sức mạnh kinh tế và quân sự, thì
lần xuất bản tiếp theo của tác phẩm này phải có thêm những học giả trong lĩnh
vực quân sự, thí dụ như Phó Đô đốc Lưu Hoa Thanh (ông này được người ta coi là
Alfred Thayer Mahan của Trung Quốc, năm 1982 chính ông là người đưa ra chiến
lược chuỗi đảo). Trong khi đó – theo logic của Schell và Delury – chúng ta có
thể nói dứt khoát rằng, nếu Trung Quốc tiếp tục đi theo quỹ đạo hiện tại của nó
trong quá trình phát triển kinh tế và quân sự thì nước này sẽ trở thành một
diễn viên táo bạo hơn trên trường quốc tế chứ không phải là một nước dân chủ
hơn hay có trách nhiệm hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">………<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Jacqueline Newmyer Deallà chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty tư
vấn quốc phòng có tên là Long Term Strategy Group trụ sở ở Washington và là
cộng tác viên cao cấp Viện Nghiên cứu chính sách đối ngoại (Foreign Policy
Research Institute).</span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Giới
thiệu tác phẩm</span></i><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Của cải và sức mạnh:
Cuộc trường chinh của Trung Quốc vào thế kỉ XXI(<span style="color: #336699; text-decoration: none; text-underline: none;">Wealth and Power: China’s Long March to the Twenty-First Century</span>),(New
York: Random House, 2013), 496 tr.,<i>của Orville Schell và John Delury</i>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Phạm Nguyên Trường </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">dịch<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Nguồn:<a href="http://nationalinterest.org/bookreview/tracing-chinas-long-game-plan-8960" target="_blank"><span style="color: #336699; text-decoration: none; text-underline: none;">Tracing China’s Long Game Plan</span></a>/<i><span style="color: #336699; text-decoration: none; text-underline: none;">National
Interest</span></i>, tháng 9-10 năm 2013<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-46006523026296985662014-04-15T13:25:00.001+07:002014-04-15T13:25:14.908+07:00Những cuộc lấn chiếm của Trung Quốc <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; margin-left: 36.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Brahma
Chellaney <o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; margin-left: 2cm; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-font-kerning: 18.0pt;">Phương pháp tiếp cận láng giềng tốt bắt đầu thay đồi từ thập kỷ trước vì
lãnh đạo Trung Quốc tin rằng cuối cùng thời cơ của Trung Quốc đã đến.<o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-font-kerning: 18.0pt;"> </span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-bidi-font-weight: bold; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-font-kerning: 18.0pt;">Theo cách
Trung Quốc cướp lấy đất đai xuyên qua dãy Himalaya trong thập niên 1950 bằng
việc phát động các cuộc xâm chiếm ngấm ngầm và bây giờ họ tiến hành những cuộc
chiến lén lút không bắn một phát súng nào nhằm thay đổi hiện trạng trên Biển
Hoa Đông và Biển Hoa Nam (Biển Đông Việt Nam), trên biên giới với Ấn Độ và trên
các dòng sông quốc tế.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mặc dù Trung Quốc từ một quốc gia
nghèo trỗi dậy trở thành cường quốc kinh tế thế giới nhưng các yếu tố chính
trong lãnh đạo quốc gia và học thuyết chiến lược vẫn không hề thay đổi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ thời Mao Trạch Động Trung Quốc đã
từng bám sát lời khuyên trong Binh pháp Tôn Tử “Không đánh mà thắng mới là cách
tốt nhất.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phép dùng binh này liên quan đến
việc đánh thắng kẻ địch bằng sự bất ngờ qua việc khai thác điểm yếu của kẻ thù
và chớp lấy thời cơ cũng nhưqua việc ngụy trang công bằng thủ. Tôn Tử đã nói
“Tất cả các cuộc chiến đều dựa trên sự lừa bịp”. Chỉ khi cuộc chiến lén lút
không thể đạt được mục tiêu đề ra thì mới phát động cuộc chiến công khai.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc đã dàn dựng các cuộc
chiến tranh quân sự công khai ngay cả khi đất nước họ còn nghèo và nội bộ còn
bất ổn. Một báo cáo của Lầu Năm Góc đã nêu việc TQ tấn công phủ đầu vào các năm
1950, 1962, 1969 và 1979 như là những ví dụ về tấn công được ngụy trang bằng
phòng thủ [bảo vệ]. Và cũng có thể kể thêm vào đó cuộc tấn công bằng vũ lực của
Trung Quốc chiếm Quần đảo Hoàng Sa năm 1974 và Đá Gạc Ma (Johnson Reef) vào năm
1988, Đá Vành Khăn (Mischief Reef) vào năm 1995 và Bãi cạn Scarbourough vào năm
ngoái (2012, ND).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tuy nhiên, một thế hệ sau khi
Đặng Tiểu Bình củng cố xong quyền lực, Trung Quốc chủ động đề cao mối quan hệ
láng giềng tốt với các nước Châu Á nhằm tập trung phát triển kinh tế nhanh
chóng. Chiến lược này cho phép Bắc Kinh tích lũy sức bật kinh tế và chiến lược
trong khi cho phép các nước láng giềng thúc đẩy kinh tế mình lên bằng cách bám
theo sự phát triển kinh tế mạnh mẽ của Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phương pháp tiếp cận láng giềng tốt
bắt đầu thay đồi từ thập kỷ trước vì lãnh đạo Trung Quốc tin rằng cuối cùng
thời cơ của Trung Quốc đã đến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một trong những tín hiệu đầu tiên là
sự phục hồi yêu sách âm ỉ lâu dài đòi chủ quyền bang Arunachal Pradesh vùng
Đông Bắc Ấn Độ hồi năm 2006. Bằng chứng tiếp theo là việc chuyển qua cách tiếp
cận “phô trương cơ bắp”, với việc TQ sẵn sàng tấn công giành lãnh thổ với nhiều
nước láng giềng và mở rộng “lợi ích cốt lõi”. Và năm ngoái (2012, ND), Trung
Quốc chính thức đưa yêu sách đường lưỡi bò theo Công ước Liên hợp quốc về luật
biển đòi chủ quyền hơn 80% Biển Đông.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Từ việc sử dụng sức mạnh thương mại
để gây tổn thương đối phương tới khai thác tính độc quyền toàn cầu về sản xuất
các nguồn tài nguyên sống còn như các khoáng sản dạng đất hiếm. Trung Quốc đã
đóng vai trò mạnh mẽ hơn, làm tăng mối quan ngại ở Châu Á và ở phạm vi rộng lớn
hơn. Thực tế, Trung Quốc càng mở cửa làm ăn kinh tế theo phương Tây thì tư
tưởng chính trị càng Tầu hơn. Tầng lớp có quyền lực của Trung Quốc, bằng cách
quay lưng lại với học thuyết Marxist được nhập khẩu từ Phương Tây, đang đưa chủ
nghĩa quốc gia Trung Quốc vào trung tâm của tính chính đáng chính trị. Kết quả
là sự quyết đoán mới của Trung Quốc trở nên ngày càng gắn bó với sự đổi mới
quốc gia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trên bối cảnh này, việc Trung Quốc
gia tăng sử dụng cuộc chiến lén lút nhằm đạt được các mục tiêu chính trị và
quân sự đang trở thành một nguồn bất ổn chiến lược chính ở Châu Á. Các công cụ
được tận dụng rất đa dạng từ việc tiến hành các cuộc chiến tranh kinh tế tới
việc tạo ra tầng lớp chiến binh lén lút mới dưới vỏ bọc là các cơ quan bán quân
sự như Cục An toàn Hàng hải (the Maritime Safety Administration), Cơ quan Kiểm
ngư (the Fisheries Law Enforcement Command) và Cục Hải dương Quốc gia (the
State Oceanic Administration).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các cơ quan này với sự hỗ trợ của
Hải quân Trung Quốc đang trong đội quân làm thay đổi hiện trạng theo hướng có
lợi cho Trung Quốc ở Biển Hoa Nam (Biển Đông) và Biển Hoa Đông. Trung quốc đã
đạt được một số thành công rồi và các thành công đó khuyến khích họ theo đuổi
sự quyết đoán đa phương chống lại nhiều nước láng giềng cùng một lúc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ví dụ sau cuộc dằng co nhiều tháng
với Philippines, Trung Quốc đã kiểm soát thực tế Bãi Scarborough từ năm ngoái
(2012, ND) bằng cách dàn đội tầu xung quanh bãi đó và từ chối không cho đối
phương tiếp cận. Ngư dân Philippines không còn có thể vào khu vực đánh bắt cá
truyền thống của mình được nữa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Với các tàu Trung Quốc nằm bao vây,
Philippines đã bị đối mặt chỉ với một lựa chọn chiến lược: hoặc chấp nhận thực
tế do Trung Quốc áp đặt hoặc chấp nhận nguy cơ nổ ra chiến tranh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thậm chí khi Trung Quốc đã làm thay
đổi hiện trạng trên thực tế trên hiện trường, Mỹ hầu như đã không trợ giúp gì
cho đồng minh của mình là Philippines. Mỹ cứ giục hai bên kềm chế và cẩn trọng
sau khi một tàu chiến của Philippines chuẩn bị tấn công vào các tàu của Trung
Quốc gần bãi ngầm một năm trước, sự việc này thúc đẩy Trung Quốc tấn công
Philippines trên lĩnh vực kinh tế.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bắc Kinh đã tìm cách làm phá sản
nhiều chủ vườn trồng chuối ở Philippines và tấn công vào ngành công nghiệp du
lịch ở Philippines bằng cách hạn chế nhập khẩu chuối và ra khuyến cáo hạn chế
du lịch tới Philippines. Bãi cạn này nằm cách xa lục địa Trung Quốc trên 800 km
nhưng nằm gọn trong vùng đặc quyền kinh tế của Philippines theo Công ước luật
biển.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong cuộc chiến lén lút của Trung
Quốc nhằm tranh giành quyền quản lý mấy thập kỷ của Nhật Bản đối với Quần đảo
Senkaku, Bắc Kinh đã giành được thành công trong bước đầu, làm cho cộng đồng
quốc tế nhận biết về sự tồn tại của tranh chấp [ở đây]. Theo nghĩa đó, cuộc
chiến tranh xói mòn mà Trung Quốc tiến hành chống Nhật Bản trên quần đảo
Senkaku đã khuấy động lên hiện trạng tranh chấp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bằng cách điều các tầu tuần tiễu
thường xuyên đến quấy nhiễu vùng nước xung quanh quần đảo vào mùa thu năm ngoái
(2012), và bằng cách cố tinh vi phạm vùng không phận của quần đảo, Bắc Kinh đã
phớt lờ nguy cơ một cuộc cuộc xô xát có thể diễn biến ngoài tầm kiểm soát kéo
theo hậu quả thảm khốc. Quả thực Trung Quốc đã thực hiện hành động khiêu khích
liều lĩnh vào đầu năm nay (2013) khi tầu Trung Quốc chĩa ra đa định vị mục tiêu
tấn công vào một tầu Nhật Bản, một hành động tương tự với việc người bắn tỉa
chỉnh chấm đỏ trong máy ngắm laser ngay vào trán của một mục tiệu chọn trước!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuộc chiến lén lút chống lại Nhật
Bản cũng xuất hiện dưới dạng chiến tranh kinh tế, với việc Trung Quốc tẩy chay
không chính thức hàng hóa của Nhật Bản dẫn đến sự giảm sút xuất khẩu hàng hóa
của Nhật Bản tới Trung Quốc và sự suy giảm việc bán sản phẩm của Nhật sản xuất
ở Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mỹ đã phản ứng gì đối với tất cả
những điều này? Mỹ đã thúc giục cả đồng minh Nhật lẫn đối tác kinh tế Trung
Quốc hãy làm dịu cuộc khủng hoảng chính trị đối với quần đảo không người ở này.
Bộ trưởng quốc phòng Leon E. Panetta nói với các nhà báo trong chuyến viếng
thăm Nhật Bản hồi tháng 9 năm 2012 rằng “Tôi quan ngại khi hai nước này dính
vào các khiêu khích theo bất kỳ cách nàođối với quần đảo này và điều đó có thể
làm tăng khả năng bên này hay bên kia suy xét nhầm lẫn có thể dẫn đến bạo lực
và có thể tạo ra một cuộc xung đột vũ trang.”<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc, ngoài việc muốn nắm
quyền bá chủ đối với Biển Hoa Nam và đối với phần lớn Biển Hoa Đông, còn
từng bước gia tăng áp lực chiến lược lên Ấn Độ theo nhiều phương diện, bao gồm
cả việc gây ra tranh chấp lãnh thổ. Không giống như Nhật Bản, Philippines và
một số nước Châu Á khác ngăn cách với Trung Quốc bởi đại dương, Ấn Độ có đường
biên giới trên bộ còn tranh chấp với Trung Quốc dài nhất trên thế giới.
Ví thế Ấn dễ bị sức ép quân sự trực tiếp của Trung Quốc hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bất động sản lớn nhất mà Trung Quốc
đang tìm kiếm không phải ở Biển Hoa Nam hay Biển Hoa Đông mà thậm chí không
phải là Đài Loan, mà là Ấn Độ, bang Arunachal Pradesh, lớn gấp ba Đài Loan và
gấp đôi Thụy Sỹ. Sự căng thẳng trong tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc và Ấn
Độ gia tăng với cùng lý do giống như trường hợp ở Biển Hoa Nam và Biển Hoa Đông
– thực hiện các động thái phá vỡ hiện trạng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mặc dù Chính phủ Ấn Độ chọn cách làm
nhẹ bớt hành động của Trung Quốc để không khơi dậy sự gây hấn lớn hơn, những
con số theo quan sát từ 2007 cho thấy rằng số các vụ tấn công lén lút của Trung
Quốc vào lãnh thổ của Ấn Độ lại gia tăng vào năm ngoái. Với vùng biên cương
Himalaya rộng lớn không cư trú được và do vậy khó tuần tra đầy đủ có hiệu quả,
quân đội Trung Quốc đã nhiều lần lẻn qua để châm chọc Ấn Độ đồng thời có thể để
dịch chuyển đường biên giới về phía nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong trường hợp mới đây nhất, một
trung đội lính Trung Quốc đã lẻn qua khỏi đường biên giới 10 km xâm nhập vào
trong vùng đất tranh chấp ở khu vực Ladakh thuộc bang Kashmir vào một đêm tháng
tư, và lập trại ở đó. Sự xâm nhập này đã châm ngòi một cuộc đối đầu quân sự
nguy hiểm làm cho Ấn Độ phải gửi gấp quân đội tới khu vực đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Như trong trường hợp tranh chấp lãnh
thổ trên bộ và trên biển, Trung Quốc tìm cách phá vỡ hiện trạng đối với các
dòng sông quốc tế chảy tới các nước láng giềng. Cũng giống như Trung Quốc đã
ngấm ngầm xâm nhập vào vùng đất tranh chấp trong quá khứ để thể hiện “việc đã
rồi” (fait accompli), Trung Quốc đang tìm cách thay đổi dòng chảy các con sông
chảy qua biên giới các nước bằng cách tiến hành các dự án xây dựng đập một cách
lén lút.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc đánh giá cao việc khống
chế dòng chảy các con sông xuyên qua biên giới các nước trong việc thu đạt đòn
bẩy kinh tế chính trị lớn hơn đối với các nước láng giềng. Sức mạnh, quyền
khống chế và đòn bẩy là các yếu tố trọng tâm trong giới lãnh đạo Trung Quốc.
Một khi các đập ngăn nước theo kế hoạch trên các con sông liên quốc gia mà hoàn
thành thì Trung Quốc sẽ giành được đòn bẩy ngấm ngầm chống lại động thái của
các nước láng giềng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Theo ánh sáng này các mối quan hệ
ngày càng ngang ngạnh của Trung Quốc với các nước láng giềng và Mỹ đặc trưng
bởi sự giảm sút an ninh và sa sút chuẩn mực được tạo ra để đối mặt với những
thách thức mới. Thuyết phục Trung Quốc chấp nhận hiện trạng [đúng với sự thực]
trở thành điều mấu chốt cho hòa bình và ổn định ở Châu Á.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">................................<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Người dịch: <b>Nguyễn Đức Hùng</b>.
Hiệu đính:<b>Phan Song</b><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Brahma Chellaney nhà địa chiến lược,
tác giả của “Asian Juggernaut” (Tên cuồng Châu Á) (HarperCollins) và “Biển, Hòa
Bình và Chiến Tranh” (Rowman & Littlefield)</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-86884923830715752612014-04-15T13:15:00.000+07:002014-04-15T13:15:31.355+07:00 Hồ Gươm<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <b>Geoff
A.Dyer<o:p></o:p></b></span></div>
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đào Anh Dũng dịch <o:p></o:p></span></i></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lần đầu tiên tôi đến thăm Việt Nam
là với tư cách khách du lịch; trong một hai ngày gì đó, tôi và vợ đã tới những
nơi có lẽ là chúng tôi biết nhiều nhất ở Hà Nội. Chúng tôi tản bộ dọc các con
phố lớn - vẫn song hành với những hàng cây mà Pháp đã trồng khi còn là thế lực
thực dân, và có một buổi chiều thư giãn trong các quán cà-phê mặt phố. Khách
sạn chúng tôi ở, Metropole, là một công trình thời thực dân trông rất ấn tượng
với mặt tiền màu trắng, cánh cửa sổ màu xanh lá cây, và ốp gỗ vốn là điểm nhấn
của xã hội Pháp ở Hà Nội vào những năm 1920 và 1930. Khách sạn rất tự hào với
bánh sừng bò sạch được nướng cho bữa sáng. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngày tiếp theo, chúng tôi tới
"Hanoi Hilton" hay nhà tù Hỏa Lò, nơi John McCain đã ở khoảng 5 năm
rưỡi với tư cách một tù nhân chiến tranh, sau khi máy bay của ông ấy bị bắn hạ
trong Chiến tranh Việt Nam. Nhà tù ban đầu do Pháp xây dựng, nhưng Bắc Việt đã
dùng nó như một trong những địa điểm chính để tạm giữ các binh lính Mỹ bắt
được. Bây giờ nó là một bảo tàng, trên tường treo những tấm ảnh McCain, với mái
tóc đã sớm bạc trong điều kiện bị giam cầm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mất khoảng một ngày để chúng
tôi kiểm nghiệm lại vài điều mà chúng tôi có lẽ đã biết nếu tò mò hơn một chút
trước khi đến Việt Nam. Dù không ít người Việt Nam vẫn căm ghét chủ nghĩa thực
dân Pháp, và dù vài triệu người đã chết trong cuộc chiến với Mỹ, thì đấy rốt
cuộc cũng là những sự kiện đã qua trong một lịch sử dài lâu hơn nhiều để bảo vệ
chủ quyền đất nước. Trong lịch sử dài lâu hơn đó, kẻ thù chủ yếu là Trung Quốc.
Cách khách sạn chúng tôi ở nửa dặm là hồ Hoàn Kiếm, một cái ao long lanh đầy
hoa súng, tạo thành điểm nhấn cho trung tâm thành phố. Nó cũng là một đài tưởng
niệm nhạt nhòa về cuộc chiến chống lại Trung Quốc. Cái tên Hồ Gươm nghĩa là
"Hồ trả lại Gươm", liên hệ với truyền thuyết rằng Hoàng đế Lê Lợi đã
được trao một thanh gươm thần và dùng để đánh đuổi quân Trung Quốc xâm lược,
suốt triều đại nhà Minh ở đầu thế kỷ 15. Gần bờ phía Đông có một đảo nhỏ với
lối vào là một cây cầu đỏ. Nó tên là đền Ngọc Sơn, được xây cách đây 200 năm để
tôn vinh một vị tướng ở thế kỷ 13 đã góp công đánh bại triều đại nhà Nguyên của
Trung Quốc. Cách đó 2 dặm là khu phố Hai Bà Trưng, được đặt tên theo hai chị em
gái đã dẫn đầu cuộc khởi nghĩa chống ách cai trị của Trung Quốc ở thế kỷ đầu
tiên sau Công Nguyên. Khi chúng tôi nói rằng mình đã sống ở Trung Quốc thì một
vài người ngay lập tức kể cho chúng tôi nghe Trung Quốc đã xâm lược Việt Nam
bao nhiêu lần, dù họ thỉnh thoảng đưa ra các con số khác nhau. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong biên niên sử đế chế của Trung
Quốc, Việt Nam là một nước vuột khỏi tay. Tới thế kỷ 2 trước Công Nguyên,
triều đại nhà Hán đã đánh chiếm phần lớn diện tích Việt Nam hiện nay, và Trung
Quốc vẫn kiểm soát Việt Nam suốt gần 1000 năm tiếp đó. Cuối cùng Việt Nam cũng
tự vùng thoát khỏi cái ôm của Trung Quốc, song lịch sử dài đó để lại Trung Quốc
những dấu vết về tâm thế làm chủ Việt Nam. Một chú thích tại Bảo tàng Lịch sử
Thiểm Tây ở Tây An, nơi có một trong những bộ sưu tập đồ cổ quý giá nhất của
Trung Quốc, ghi: "Cho tới cách đây 200 năm, Việt Nam vẫn là một phần của
Trung Quốc, và thậm chí hiện nay trong các ngôi nhà của Việt Nam bạn vẫn có thể
thấy những chữ Trung Quốc". Giống như mọi câu chuyện lịch sử loại đó, mối
liên hệ Việt Nam-Trung Quốc đầy tình tiết phức tạp và những sự đứt đoạn. Mặc dù
chiến thắng của Lê Lợi ở thế kỷ 15 trước quân Minh xâm lược đã củng cố nền độc
lập của Việt Nam, song vài thập kỷ sau chiến thắng của ông ấy lại là giai đoạn
hưng thịnh nhất của văn hóa Nho Giáo tại Việt Nam. Nhưng những điểm du lịch tại
Hà Nội lại cho thấy rõ giai đoạn hưng thịnh ấy - một lát cắt đáng kể của cá
tính Việt Nam hiện đại, đã bắt rễ trong các cuộc đấu tranh gìn giữ sự tự chủ
trước Trung Quốc. Theo một nghĩa nào đấy thì những lo ngại dấy lên ở Việt Nam
trước sự trỗi dậy của Trung Quốc là đối lập trực tiếp với phản ứng ở Australia.
Trong khi Australia sợ cái kết của một thời đại lịch sử mà họ được hưởng lợi,
còn Việt Nam sợ sự tái diễn một hình mẫu lịch sử cũ mà họ muốn tránh. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vì thế Việt Nam là một trong những
đường phay thú vị nhất bên cạnh sự trỗi dậy của Trung Quốc. Trong các quốc gia
trên thế giới, Việt Nam là nước có hệ thống chính trị giống Trung Quốc nhất -
với một đảng toàn quyền vẫn theo những nguyên lý của Lenin song từ bỏ Marx, và
chào đón thị trường với mong muốn hiện đại hóa nền kinh tế và xã hội. Sự gắn bó
giữa hai Đảng Cộng Sản là sâu bền. Có một cái gì đó rất đáng sợ khi mà tinh
thần đoàn kết chính trị anh em, mà Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc ông Dương
Khiết Trì đang kêu gọi ấy, lại xuất hiện trong bài công kích của ông ấy ở Hà
Nội. Việt Nam cũng biết rằng nền kinh tế Trung Quốc là một trong những động cơ
phát triển tiềm năng nhất và có thể truyền lực giúp Việt Nam thịnh vượng. Các
khoản đầu tư công khổng lồ ở Tây-Nam Trung Quốc đang mở ra những liên kết đường
bộ và đường sắt xuống phía Bắc Việt Nam, thúc đẩy quan hệ kinh tế còn tiến xa
hơn nữa. Một đường tàu cao tốc sẽ sớm nối Hà Nội với Nam Ninh - thủ phủ tỉnh
biên giới Quảng Tây. Thế nhưng, Việt Nam là quốc gia mà hành động giương oai
sức mạnh vĩ đại của Trung Quốc khiến nỗi sợ hãi đang có càng sâu sắc hơn bất kỳ
nơi nào khác, khi mà một thời đại địa-chính trị mới lại xung đột với một số câu
chuyện lịch sử rất cũ ở châu Á. Vì thế Việt Nam là một phong vũ biểu quan trọng
cho sự giận dữ dâng cao ở châu Á chống lại Trung Quốc và cho cán cân quyền lực
phức tạp đang dần định hình ở châu Á. Hà Nội tin rằng họ có thể vừa hợp tác
phát triển nền kinh tế của mình với Trung Quốc, vừa tìm ra những người bạn mới
để kiềm chế Trung Quốc. Việt Nam đang làm việc nhằm đạt được cả hai điều
ấy. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc phủ bóng lo ngại lên mọi
vấn đề của Việt Nam. Cũng như Trung Quốc, Việt Nam có các tuyên bố chủ quyền
quan trọng ở biển Nam Trung Hoa, gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hà Nội
cũng theo dõi, với nỗi lo sợ đang lên, sự tăng cường hải quân của Trung Quốc.
Với Việt Nam, tranh chấp lãnh thổ ở biển Nam Trung Hoa quan trọng hơn nhiều so
với việc chỉ kiểm soát một số đảo. Trừ Chile, Việt Nam là nước kiểm soát nhiều
diện tích nhất, tính theo đường bờ biển dài 3620 km - một số người Việt Nam mô
tả vị trí của họ như "một cái ban công nhìn ra Thái Bình Dương". Kế
hoạch kinh tế dài hạn của Việt Nam nói sẽ thu 50% GDP từ các hoạt động trên
biển, bao gồm đánh bắt hải sản và khai thác tài nguyên tự nhiên trong vùng mà
họ tuyên bố chủ quyền. Số phận khiến những bãi đá và bãi cạn ở biển Nam Trung
Hoa chen vào giữa cái nhìn của Việt Nam về tương lai kinh tế của mình. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng chịu
rủi ro thường trực khi bị lên án rằng bán đất cho Trung Quốc. Sau khi các tàu
Trung Quốc cắt cáp 2 tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam vào giữa năm 2011, những
cuộc biểu tình lớn chống Trung Quốc đã nổ ra ở cả Hà Nội và thành phố Hồ Chí
Minh. Lo sợ bị chỉ trích vì nhượng bộ Trung Quốc, các nhà cầm quyền Việt Nam để
cho biểu tình tiếp diễn vào mỗi Chủ Nhật trong suốt 12 tuần - đó là khoảng thời
gian rất dài cho các cuộc biểu tình ở một đất nước độc-đảng. Những người biểu
tình đã mặc áo phông và đội mũ lưỡi trai với biểu tượng "No-U" - liên
hệ tới bản đồ của Trung Quốc về biển Nam Trung Hoa. Những người khác giương cao
khẩu hiệu "Nói không với đường lưỡi bò". Có lần đoàn biểu tình bị dập
tắt bởi nhà cầm quyền, thì sau đó một số người lập ra câu lạc bộ bóng đá
"No-U" chơi vào mỗi Chủ Nhật. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những đường phay của chủ nghĩa dân
tộc chống Trung Quốc cắt ngang trật tự Việt Nam. Năm 2011, 20 gương mặt nổi
tiếng trong xã hội Việt Nam - họ tự gọi mình là "những người yêu
nước" - đã gửi một bức thư tới Bộ Chính Trị đưa ra quan điểm rằng Hà Nội
đã "quá mềm yếu" trước Trung Quốc. Họ gồm có thiếu tướng Nguyễn Trọng
Vĩnh, người từng là đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc. Ông Vĩnh cũng là nhà chỉ
trích công khai về dự án khai thác gây tranh cãi của Trung Quốc ở khu vực Tây Nguyên
- rõ ràng là cái cột thu lôi những sợ hãi về sự thống trị kinh tế của Trung
Quốc. Ông Vĩnh tham gia phản đối bên cạnh một gương mặt còn danh tiếng hơn
nhiều, đó là tướng Võ Nguyên Giáp - nhà cầm quân tối cao trong chiến thắng Pháp
tại Điện Biên Phủ năm 1954 và trong cuộc chiến chống Mỹ, khiến ông ấy trở thành
một trong những chân dung quân sự nổi tiếng nhất của Việt Nam. Trong giới lãnh
đạo Việt Nam cũng có nhân tố hậu thuẫn Trung Quốc, và một vài nhà lãnh đạo cao
cấp nhất được cho là ủng hộ Bắc Kinh. Thế mà các nhà phân tích nói rằng cả
trong Đảng Cộng Sản Việt Nam lẫn trong quân đội đều có những thành viên trẻ
muốn gắn bó hơn với Mỹ. Quan điểm chống Trung Quốc còn mạnh mẽ hơn nữa trong
những cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài, đặc biệt là ở Mỹ. Theo một vài
nghĩa nào đó, cảnh tượng ác mộng đối với các nhà lãnh đạo Việt Nam là khi những
lực lượng này xích lại gần nhau do tranh chấp với Trung Quốc - chủ nghĩa dân
tộc rộng khắp, nhân tố chống Trung Quốc nằm trong giới tinh hoa và một bộ phận
đáng kể người Việt Nam ở nước ngoài. Một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng với
Trung Quốc có thể kéo theo một thách thức chết người cho tính chính danh của
Đảng Cộng Sản Việt Nam. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Phản ứng của Việt Nam trước hành xử
của Trung Quốc là không có gì đáng ngạc nhiên: vấn đề lại trở về các vùng biển.
Hà Nội không có nguồn lực để xây dựng lực lượng hải quân đáng kể, mặc dù ngân
sách quốc phòng tăng nhanh nhưng họ chỉ có thể mua những trang thiết bị vũ khí
giúp họ trở thành thách thức "bất cân xứng" với Trung Quốc. Năm 2009,
Việt Nam đã đặt mua 6 tàu ngầm lớp Kilo từ Nga - được hải quân Mỹ mệnh danh là
"hố đen" bởi lớp vỏ cao su đặc biệt cho phép nó tránh bị phát hiện
bởi kỹ thuật sonar. Những tàu ngầm này sẽ giúp Việt Nam giám sát các động thái
của những tàu Trung Quốc trong các vùng tranh chấp và ngăn chặn bất kỳ nỗ lực
nào của Trung Quốc hòng chớp lấy các đảo mà Việt Nam đang chiếm giữ. Để có thể
hình dung về thách thức quân sự nghiêm trọng mà Việt Nam gặp phải từ phía Trung
Quốc, cần thấy rằng đề nghị mua tàu ngầm được đưa ra trong tâm bão khủng hoảng
tài chính, khi công nghiệp xuất khẩu của Việt Nam bị sụt giảm đáng kể. Và với
một đất nước tầm vóc nhỏ như Việt Nam thì lượng tàu ngầm đó là không hề rẻ -
giá chào hàng là 3,2 tỷ USD, bằng toàn bộ ngân sách quốc phòng cho 1 năm. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mùa Hè năm 2010, khu trục hạm USS
John S.McCain của hải quân Mỹ đã thả neo ở cảng Đà Nẵng của Việt Nam. Chiếc tàu
được đặt tên theo cả bố và ông nội của Thượng nghị sĩ John McCain, cả hai đều
là đô đốc 4 sao: ông nội McCain là thuyền trưởng một hàng không mẫu hạm trong
Chiến tranh Thái Bình Dương, còn bố McCain là chỉ huy của hải quân Mỹ ở Thái
Bình Dương. Việt Nam không chỉ đang đầu tư cho hải quân mà còn đang ra sức kết
bạn với những cường quốc hải quân quan trọng khác, nhất là Mỹ. Chuyến thăm của
USS McCain đánh dấu một trong những sự đảo chiều ấn tượng nhất của trật tự
chính trị châu Á trong vài năm gần đây. Nhiều vùng đất ở Việt Nam vẫn chưa sử
dụng được vì chưa thể vô hiệu hóa những quả bom mà máy bay Mỹ ném xuống. Thế
nhưng chỉ 3 thập kỷ sau khi Mỹ tháo dỡ đại sứ quán của họ tại Sài Gòn, Việt Nam
đã quay sang tìm sự ủng hộ của Mỹ. Quan hệ ấy bắt đầu một cách dè dặt vào cuối
những năm 1990 song đã tăng tốc khi xét tới một Trung Quốc vừa trỗi dậy. Năm
2009, Việt Nam tiến một bước quan trọng khi một số quan chức cấp cao của họ đã
tham quan hàng không mẫu hạm USS John C.Stennis, để quan sát hoạt động của nó
tại biển Nam Trung Hoa. Sự xuất hiện của USS McCain đánh dấu lần đầu tiên hai
nước cùng tham gia những hoạt động hải quân, trong đó có một bài huấn luyện và
một bài diễn tập tìm kiếm-cứu nạn. (Họ cũng trao đổi vài câu chuyện về việc nấu
nướng trên tàu hải quân). Nếu chất liệu như thế có vẻ hơi ít, thì thông điệp
của Trung Quốc lại không đồng tình: đó là lời khẳng định mạnh mẽ rằng Việt Nam
coi sự hiện diện của hải quân Mỹ trong khu vực là chính danh và quan trọng. Một
nhà ngoại giao cấp cao Việt Nam đã nói với tôi: "Trung Quốc phàn nàn rằng
Mỹ đang làm nghiêm trọng thêm vấn đề, nhưng chúng tôi nghĩ sự gia tăng hiện
diện của Mỹ tại khu vực là quan trọng và giúp ổn định tình hình." <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc liên tục chỉ trích rằng
bất cứ bài tập nào của thế lực quân sự Mỹ tại khu vực cũng là minh chứng cho
"tâm thế Chiến tranh Lạnh" và cho chiến lược "kiềm chế"
Trung Quốc, như Mỹ đã từng làm với Liên bang Xô-Viết. Quan hệ thân thiện mới
của Washington với Việt Nam là bằng chứng rõ ràng hơn đối với nhiều người Trung
Quốc, rằng Washington quyết tâm duy trì ngôi vị bá chủ của họ. Song sự giận dữ
của Trung Quốc lại quên mất hai điểm quan trọng nhất trong sự đồng thuận của Việt
Nam với Mỹ: lý do tại sao nó lại đang diễn ra, và bản chất sự hợp tác quân sự
của họ là gì. Sự thật không hề dễ chịu cho Trung Quốc là quan hệ hợp tác với Mỹ
không phải do Mỹ gây áp lực lên Việt Nam, mà do được đề xuất. Bắc Kinh cũng bỏ
qua sự khôn khéo của Việt Nam khi làm việc với Trung Quốc. Thay vì tránh né
hàng xóm của mình, Hà Nội cố gắng thử lòng và lôi kéo Bắc Kinh, bằng một màn
khiêu vũ nhẹ nhàng mà trở ngại được pha trộn cẩn thận vào lời hội thoại. Tất
nhiên lịch sử ngột ngạt của Việt Nam với Trung Quốc là một trường hợp hết sức
đặc biệt, nhưng cách thức ấy của Việt Nam cũng phù hợp với nhiều quốc gia khác
trong khu vực. Châu Á giờ đây là một lục địa của những nhà nước-quốc gia đầy tự
tin - đang gìn giữ sự tự chủ mà họ giành được trong thời kỳ hậu-thuộc địa, và
muốn tận dụng hầu hết các cơ hội mà toàn cầu hóa mang tới, trong đó có sự trỗi
dậy của Trung Quốc. Nhưng họ muốn trải nghiệm thời đại mới này theo ý chí của
chính mình chứ không phải theo ý chí "người anh cả" của ai đó. Với Hà
Nội, việc gác xung đột thời chiến với Mỹ sang một bên là cái giá phải trả để có
thể xây dựng con đường riêng của mình. Đây không phải sự kiềm chế: Việt Nam coi
sự hiện diện của Mỹ là một cách để đưa quan hệ với Trung Quốc đi đúng
hướng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hà Nội cân nhắc kỹ lưỡng sao cho
không đẩy Bắc Kinh ra quá xa. Bất cứ khi nào Việt Nam diễn tập quân sự với Mỹ
thì trước hoặc sau đó họ cũng thường làm điều tương tự với Trung Quốc. Việt Nam
và Trung Quốc có một đường dây nóng về quốc phòng mà họ có thể sử dụng trong
giai đoạn căng thẳng. Hai Đảng Cộng Sản cũng thành lập một ủy ban điều phối
chung, để những quan chức của cả hai nước có thể gặp gỡ nhau định kỳ và tìm
cách tháo gỡ các vấn đề. Sự gắn bó đảng-đảng cho phép hai nước hội đàm thân
thiện, đấy là điều mà chỉ vài quốc gia khác có thể có được với Trung Quốc. Các
đại biểu là những chuyên gia cứng rắn về chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa xã hội, đi
qua đi lại giữa hai thủ đô, cùng vui mừng vì cơ hội hiếm hoi được trao đổi ý
kiến ở một nước khác. Ngay cả khi quan điểm chống Trung Quốc dâng cao trong
nước, Việt Nam vẫn thể hiện sự tự tin nhất định vào năng lực giải quyết ổn thỏa
trước một Trung Quốc đang trỗi dậy, kiểu tự tin đến từ kinh nghiệm. Năm 2012,
khi Trung Quốc và Phillipines cùng mắc vào bế tắc căng thẳng vì bãi cạn
Scarborough, một khu vực tranh chấp khác ở biển Nam Trung Hoa, thì một quan
chức Việt Nam nói với tôi bằng giọng điệu hơi bất cần: "Chúng tôi đã đối
phó ổn thỏa trước Trung Quốc suốt 2000 năm. Chúng tôi biết chính xác phải làm
việc với họ thế nào". Những lời ấy một phần nhắm vào Phillipines, quốc gia
mà xét theo nhiều khía cạnh có nguy cơ đi tới một cuộc chiến với Bắc Kinh mà họ
không thể chiến thắng, song cũng một phần nhắm vào Mỹ. Đây là oái oăm lớn của
Việt Nam hiện đại. Hà Nội là chính phủ có những kênh liên lạc tinh vi nhất để
nói chuyện với Bắc Kinh. Nhưng nền chính trị dễ cháy của họ và sự bất mãn có
tính lịch sử đã hằn sâu khiến Việt Nam trở thành quốc gia dễ liên tưởng nhất
tới một cuộc chiến tranh với Trung Quốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự phức tạp này đặt ra những hạn chế
đáng kể đối với Mỹ khi tiến vào các vùng nước như vậy. Washington nên tiến bước
cẩn thận, nên nhận thực đầy đủ rằng sự đồng thuận của họ với Việt Nam có lẽ bị
Trung Quốc nhìn thấy. Một trong những cách chắc chắn nhất - để Mỹ biến một cuộc
đua tranh đầy triển vọng với Trung Quốc thành sự thù địch đầy giận dữ - là tăng
cường nhanh chóng sự gắn bó quân sự với Việt Nam. Nếu Mỹ đã bắt đầu bố trí
những hạng mục quân sự căn bản ở đó chẳng hạn, thì Trung Quốc sẽ bắt đầu nghĩ
rằng đấy là sự mở màn tấn công lãnh thổ của họ. Một cựu quan chức cấp cao của
Mỹ nói: "Việt Nam với Trung Quốc như Cu Ba với chúng ta. Khi Xô-Viết lật
tung Cu Ba, chúng ta đã nhất quyết rằng nó ảnh hưởng nghiêm trọng tới an ninh
quốc gia. Suýt chút nữa điều đó đã dẫn tới ngày tận thế". <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu thúc đẩy quan hệ quá mạnh cũng
làm Hà Nội e ngại. "Chúng tôi không muốn bị sở hữu bởi bất kỳ ai" -
nhà ngoại giao Việt Nam kể trên nói với tôi. Sự gắn bó sâu hơn với Mỹ sẽ đem
lại cho Việt Nam một cái nêm để khỏi bị cuốn vào quỹ đạo của Trung Quốc, song
Hà Nội không hứng thú với việc trở thành một nước chư hầu mới của Mỹ tại khu
vực. Họ muốn Mỹ giúp đỡ vừa đủ chứ không quá nhiều. Hà Nội vẫn rất nhạy cảm với
sự hiện diện quân sự Mỹ tại Việt Nam: các lính Mỹ tham gia tìm kiếm những người
bị mất tích trong Chiến tranh Việt Nam phải mặc những bộ quần áo dân sự khi họ
ở ngoài khu vực ngoại giao của Mỹ. Chỉ có duy nhất một lần họ ở trong khu vực
ngoại giao và họ được mặc đồng phục. Hà Nội cũng rất thận trọng với việc sử
dụng căn cứ hải quân Cam Ranh, một cảng nước sâu tự nhiên gần vị trí cổ họng
chiến lược của biển Nam Trung Hoa. Việt Nam cho phép các tổ chức nước ngoài và
các tàu du lịch tới thăm cảnh, trừ các tàu chiến. Leon Panetta, cựu Bộ trưởng
Quốc phòng Mỹ đã tới Cam Ranh năm 2012 trong một chuyến thăm cấp cao, có lẽ là
một bước tiến quan trọng của sự gắn bó quân sự giữa hai quốc gia. Nhưng tàu mà
ông ấy ghé thăm là USNS Richard E.Byrd, một tàu vận tải. Vì với Việt Nam, những
chi tiết nhỏ như vậy lại là vấn đề lớn. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quan hệ Việt Nam-Trung Quốc dường
như là có một không hai về cường độ và tính phức tạp của lịch sử, song nó đặt
ra những khuôn mẫu lớn hơn vốn đang bắt đầu định hình trật tự chính trị châu Á.
Đằng sau chính sách ngoại giao sôi sục của Việt Nam là khát vọng mãnh liệt
tránh bị cuốn vào vùng ảnh hưởng của Trung Quốc. Thế nhưng người Việt Nam coi
Mỹ thuần túy là một sức mạnh đối trọng với Trung Quốc chứ không phải một đồng
minh, hay một quốc gia thống trị khu vực, hay một đối tác kiềm chế Trung Quốc.
Đối với cả Việt Nam và Australia, điểm mấu chốt không phải là trốn tránh Trung
Quốc và nền kinh tế đang bùng nổ của họ, mà là tìm ra cách để làm việc với
Trung Quốc theo ý chí của chính mình. Hợp tác quân sự với Mỹ không phải một bài
tập kiềm chế mới, mà là một cách để cảm thấy thoải mái khi tiến sát Trung Quốc
hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trích đoạn</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">, từ cuốn "<i>Cuộc tranh đua của thế kỷ: Kỷ nguyên cạnh
tranh mới với Trung Quốc, và cách để Mỹ chiến thắng</i>" ("<i>The
Contest of the Century: The New Era of Competition with China--and How America
Can Win</i>") của <b>Geoff A.Dyer</b>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đào Anh Dũng dịch, theo: <a href="http://www.viet-studies.info/kinhte/LineWithNineDashes_Dyer.htm"><span style="color: blue;">http://www.viet-studies.info/kinhte/LineWithNineDashes_Dyer.htm</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đường chín đoạn</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu như sự kiện chìm tàu Cheonan gây
ra nhiều quan ngại sâu sắc cho khu vực Đông-Bắc Á đối với Trung Quốc, thì tín
hiệu đánh động khu vực Đông-Nam Á lại đến từ nơi bình thường hơn: Uỷ ban của
Liên Hợp Quốc về Ranh giới Thềm lục địa.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 2009, cơ quan còn khá xa lạ này
của Liên Hợp Quốc đã đặt ra hạn chót mà các nước trong khu vực phải nộp Hồ sơ
quốc gia về ranh giới ngoài Thềm lục địa tại biển Nam Trung Hoa cùng rất nhiều
bãi đá, đảo nhỏ và bãi cạn của nó. Biển Nam Trung Hoa có một danh sách đồ sộ và
phức tạp các nước tuyên bố chủ quyền ở đó. Trung Quốc, Đài Loan và Việt Nam
tuyên bố chủ quyền đối với hầu khắp vùng biển và đảo; Philippines, Brunei và
Malaysia đều chỉ tuyên bố chủ quyền đối với một phần nhỏ. Công ước của Liên Hợp
Quốc về Luật Biển đem lại một bộ khung cho hoạt động lập pháp quốc tế để phân
xử các tranh chấp như vậy, một thủ tục xử theo án lệ với ngôn ngữ luật chính
xác nhằm hạ nhiệt những phản ứng đầy cảm tính. Tuy nhiên trong trường hợp biển
Nam Trung Hoa thì kết quả hoàn toàn trái lại. Sau khi Việt Nam và Malaysia ra
tuyên bố chung, Trung Quốc đã rất giận dữ. Bắc Kinh cũng có thông điệp riêng,
khẳng định: "Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi trên các đảo ở
biển Nam Trung Hoa và các vùng nước liền kề." Bên cạnh thông điệp ngoại
giao bằng ngôn từ, Bắc Kinh còn gắn kèm một bản đồ khu vực này, ở đó tuyên bố
chủ quyền của Trung Quốc được đánh dấu bởi một đường gồm 9 đoạn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bản đồ "đường 9 đoạn"
không phải mới: nó được vẽ lần đầu tiên vào những năm 1920 bởi các nhà bản đồ
học Trung Quốc, và được sử dụng như là bản đồ bán chính thức vào năm 1947 dưới
thời Tưởng Giới Thạch - nhà lãnh đạo Quốc Dân đảng, trước khi những người Cộng
Sản giành được chính quyền. Nhưng đây là lần đầu tiên nó được sử dụng trong một
tuyên bố chính thức của Trung Quốc tại một diễn đàn quốc tế. Và đối với nhiều
quốc gia Đông-Nam Á, nó là dấu hiệu cho sự ngạo mạn mới của Trung Quốc. Trông
giống chữ U lớn, "đường 9 đoạn" bắt đầu từ bờ biển Tây-Nam Trung
Quốc, uốn lượn xuống sát theo đường bờ biển Việt Nam, uốn cong qua vùng ven
biển Malaysia và Brunei, cuối cùng trở về đại lục Trung Quốc sau khi liếm sát
vùng ven biển Phillipines. Về phạm vi, nó chiếm gần như toàn bộ vùng biển Nam
Trung Hoa, ngoại trừ một dải hẹp bên cạnh đường bờ biển của các nước khác trong
khu vực. Trung Quốc nói bản đồ này là sự phản ánh "các quyền lịch sử"
của họ do đã kiêm soát các đảo khác nhau trong vài thế kỷ. Người Trung Quốc đôi
khi bảo rằng bản đồ hình chữ U trông giống "lưỡi bò"; một người (tôi)
mới gặp đã mô tả nó, ít hoa mỹ hơn một chút, như "dái thòng".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sách Trắng mới nhất về quốc phòng
của Trung Quốc tuyên bố "chúng tôi sẽ không bao giờ tìm kiếm ngôi vị bá
chú" - một câu đã nhàm tai và là một trong những câu cửa miệng trong chính
sách của Trung Quốc. Song ở nhiều thủ đô khác của châu Á, nơi mà những tuyên bố
về "các quyền lịch sử" tất yếu sẽ nhắc họ nhớ lại vị trí lệ thuộc mà
họ đã phải chịu đựng trong suốt những thời đại trước đây của thế lực Trung
Quốc, thì cái phạm vi tuyệt đối, gây sốc của bản đồ Trung Quốc khiến họ cảm
thấy rõ rệt một nỗ lực giành lấy ngôi vị bá chủ. Một nhà ngoại giao Thái Lan
tâm sự khi Trung Quốc đưa ra bản đồ gồm "đường 9 đoạn": "Chúng
ta có lẽ đã không quá kinh ngạc đến vậy. Nhưng hãy nhìn mà xem, họ thật sự đang
cố gắng tuyên bố chủ quyền đối với hầu hết mọi thứ - điều đó thật đáng giật
mình."<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một trong những hệ quả của 500 năm
thống trị của hải quân phương Tây ở châu Á là những cái tên được dùng phổ biến
cho nhiều khu vực đảo ở biển Nam Trung Hoa - bãi đá Mischief, bãi Macclesfield,
đảo Woody, và bãi cạn Scarborough. Khoảng 60 bãi đá ở biển Nam Trung Hoa được
chia chủ yếu thành hai nhóm: Quần đảo Hoàng Sa ở phía Bắc và Trường Sa xa hơn
về phía Nam. Suốt vài thập kỷ, các tranh chấp xem ai sở hữu những khu vực đảo
này chỉ là sự kiện bên lề ít được biết đến, ngay cả khi Trung Quốc và Việt Nam
Cộng Hòa chiến tranh chớp nhoáng giành nhau một số đảo vào năm 1974, kết quả là
Trung Quốc chiếm quyền kiểm soát Hoàng Sa, và lại chiến tranh vào năm 1988.
Nhưng trong 5 năm gần đây, các tranh chấp ấy nhanh chóng trở thành một cơn bão
thật sự của nền địa-chính trị hiện đại. Biển Nam Trung Hoa là nơi mà những lo
ngại của Mỹ và Đông-Nam Á, về sự tăng cường quân sự của Trung Quốc, đã bắt đầu
có sự tương đồng. Về phía Mỹ, các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đã rung chuông
báo động mối de dọa trong dài hạn đối với trật tự trên biển của Mỹ. Còn về phía
các nước châu Á tuyên bố chủ quyền thì tranh chấp còn liên quan tới cả dầu, hải
sản và chủ nghĩa dân tộc mãnh liệt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bề ngoài có lẽ chỉ là vài miếng đất
không đáng kể, nhưng lợi ích kinh tế mà những đảo đang bị tranh chấp ở biển Nam
Trung Hoa đem lại có thể rất lớn. Ở Trung Quốc, biển Nam Trung Hoa đôi khi được
gọi là "Đại Khánh trên biển" - Đại Khánh vốn là một mỏ dầu được tìm
thấy vào những năm 1950 ở Đông-Bắc Trung Quốc, một cứu cánh cho nền kinh tế
theo đường lối Mao Trạch Đông trong thời kỳ đóng cửa kinh tế, và là thành phần
chủ đạo trong công tác tuyên truyền của Cộng Sản đảng về tự lực cánh sinh lao
động chăm chỉ. Các dự đoán của Trung Quốc ước tính có khoảng 213 tỷ thùng dầu ở
biển Nam Trung Hoa, không kém nhiều so với lượng dữ trự của Ả-Rập Xê-Út. Ứơc
tính khác của Trung Quốc cho rằng ở đó có đủ khí tự nhiên dùng trong 400 năm,
với mức tiêu thụ như hiện nay. (Một số dự đoán cá nhân thì đưa ra con số kém
lạc quan hơn nhiều - một phần vì nhiều lượng dầu là gần như không thể tái tạo -
cho rằng lượng dữ trữ khoảng 2,5 tỷ thùng). Nếu mỏ dầu tiềm năng là không đủ
thì biển vẫn đầy hải sản, làm tăng sức hút của nó đối với những tàu cá Trung
Quốc và Việt Nam, vốn đã thấy nguồn cung tại các vùng đánh bắt truyền thống gần
bờ của họ ngày càng suy giảm do đánh bắt quá tay, nên họ buộc phải tiến vào
những khu vực xa bờ hơn, những vùng nước tranh chấp. Trung Quốc là nhà tiêu thụ
hải sản lớn nhất thế giới (và là nhà xuất khẩu), hải sản cũng cung cấp một nửa
lượng protein trong bữa ăn hàng ngày của người Việt Nam. Đối với cả hai quốc
gia, đánh bắt hải sản là ngành công nghiệp có tầm quan trọng bị đánh giá thấp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi mà những xích mích đã gia tăng
trong vài năm gần đây, Trung Quốc quả quyết rằng các quốc gia khác chính là
nguyên nhân, và họ đưa ra một chút bằng chứng khẳng định điều ấy. Bắc Kinh phẫn
nộ trước việc Malaysia và Việt Nam gửi báo cáo chung tới Liên Hợp Quốc, mà
Trung Quốc coi đấy là bằng chứng rằng các nước khác đang kết bè chống lại nó.
Các quan chức Trung Quốc lớn tiếng phản đối quan điểm cho rằng Trung Quốc là
nước duy nhất không có quyền khai thác tài nguyên dầu ở biển Nam Trung Hoa.
"Có tới 700 giếng dầu tại những khu vực mà chúng tôi tin là của chúng tôi,
vậy mà người ta lại lên án sự cương quyết của chúng tôi" - một quan chức
Trung Quốc nói với tôi như vậy. Họ cũng lưu ý tới sự tăng cường hạ tầng tại các
vùng đảo bị kiểm soát bởi các quốc gia khác, đặc biệt là Việt Nam tại Trường Sa
- nơi Việt Nam kiểm soát 29 vùng đảo. Bắc Kinh cũng khăng khăng rằng nỗ lực của
Washington can dự vào tranh chấp đã tiếp thêm động lực cho Việt Nam và
Phillipines để đối đầu với Trung Quốc. Nhiều người Trung Quốc chắc chắn rằng Mỹ
đang chống lại họ tại biển Nam Trung Hoa. "Trung Quốc không phải nước khơi
mào những vấn đề này và còn lâu mới là thủ phạm gây ra tổn hại" - ông Thôi
Thiên Khải, cựu Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, trở thành Đại sứ Trung Quốc tại Mỹ từ
năm 2013, nói - "thay vào đó, Trung Quốc là một nạn nhân bị buộc phải chịu
những tổn hại."<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những nước tuyên bố chủ quyền khác
lại kể câu chuyện rất khác. Họ nói tới sự hiện diện hải quân của Trung Quốc tuy
gia tăng từ từ nhưng có tính quyết định tại khu vực trong suốt một thập kỷ gần
đây, tới sự tăng cường có chủ đích các căn cứ quân sự trên một số đảo mà Trung
Quốc kiểm soát, là một phần của quá trình ngấm ngầm khẳng định chủ quyền. Các
hình ảnh vệ tinh về đảo Woody (tiếng Việt: Phú Lâm, tiếng Trung: Yongxing)
thuộc Hoàng Sa đã chứng minh điều ấy. Đảo nhỏ này cách 200 dặm về phía Nam căn
cứ tàu ngầm tại Hải Nam. Nó không có dân bản địa cũng như nguồn cấp nước tự
nhiên, song chỉ vài năm gần đây nó trở thành một thành trì quân sự được gia cố
vững chắc. Một cổng chính vừa được xây dựng tại một khu vực đã được nạo vét.
Đồng thời, phần đất liền được mở rộng để làm một đường băng cho các máy bay
quân sự: các hình ảnh vệ tinh cho thấy một dải đất hẹp dài gần gấp hai lần so
với đảo. Có một dải đất hẹp khác cho thấy con đường dài 1 dặm nối giữa đảo với
một bãi nhỏ khác - mà bây giờ được dùng làm trung tâm kiểm soát các hoạt động
hải quân trong khu vực. Năm 2012, Bắc Kinh tuyên bố rằng thị trấn chính của
đảo, tức Tam Sa, trở thành đơn vị hành chính chính thức. Có một tòa nhà chính
quyền địa phương với tường được sơn trắng, với những chiếc cột cao theo phong
cách tân-cổ điển và một mái vòm lớn, trông giống phiên bản thu nhỏ của Capitol
ở Mỹ. Vào ngày nó được tuyên bố thành đơn vị hành chính chính thức, một quan
chức nông nghiệp địa phương, tên là Xiao Jie, đến từ Hải Nam đã được gửi tới
thị trấn bằng chuyến tàu 20 giờ để đảm nhiệm cương vị lãnh đạo. "Không có
đất trồng trọt ở đây" - ông ấy nói trên cương vị mới - "mục tiêu chủ
yếu là bảo vệ chủ quyền trên biển của quốc gia".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các chính phủ ở Đông-Nam Á chỉ trích
Bắc Kinh vì thực hiện chiến lược "miệng nói tay làm". Nếu gặp dịp,
Việt Nam và Phillipines có thể kể vanh vách những biểu hiện của Trung Quốc mà
họ coi là hành động bắt nạt. Việt Nam chỉ ra rằng 2 trong số 9 đoạn ở bản đồ
nổi tiếng của Trung Quốc ấy là thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam theo
luật quốc tế, tức là vùng 200 dặm vượt quá đường cơ sở của một quốc gia theo
luật quốc tế. Năm 2007, Bắc Kinh gây áp lực buộc Exxon Mobile và vài công ty
dầu khí nước ngoài khác phải dừng các hoạt động khoan thăm dò tại vùng ven biển
Việt Nam - một sự kiện đôi khi được coi là khởi đầu cho giai đoạn xích mích
hiện nay. Năm 2011, các tàu của chính phủ Trung Quốc đã cắt cáp của 2 tàu thăm
dò dầu khí cho Petro Việt Nam. Hai tháng sau, một tàu Phillipines đang nghiên
cứu địa chấn trong vùng biển tranh chấp đã bị 2 tàu của chính phủ Trung Quốc
buộc phải rời đi. Hàng năm, những nhà cầm quyền Trung Quốc đều tạm thời cấm
đánh bắt hải sản tại một số vùng ở biển Nam Trung Hoa, mà họ nói là để bảo vệ
nguồn cung, song quyết định ấy không được sự đồng thuận của các chính phủ khác.
Cứ mỗi năm, Trung Quốc lại bắt giữ hàng tá ngư dân vi phạm lệnh cấm đánh bắt
đó.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thật khó mà không nghĩ rằng đấy là
một kế hoạch dài hạn, có tính toán nhằm dần dần khẳng định quyền kiểm soát khu
vực. Vậy nhưng, cũng như nhiều biến động mà ở đấy sức mạnh to lớn bên trong
Trung Quốc bắt đầu bùng phát, còn một khía cạnh khác trong sự cương quyết mới
đây của Trung Quốc tại biển Nam Trung Hoa, đó là áp lực tích tụ từ bên dưới
buộc phải họ phải mạnh tay hơn. Hành xử của Trung Quốc tại biển Nam Trung Hoa là
một trong những ví dụ rõ ràng nhất cho thấy các nhóm lợi ích đua tranh nhau đã
uốn nắn chính sách ngoại giao như thế nào - sự phân chia quyền lực là điều mà
giới lãnh đạo Trung Quốc đã chứng kiến. Một loạt cơ quan khác nhau của chính
phủ phải chịu trách nhiệm chồng chéo nhau đối với những yếu tố góp phần khẳng
định sự hiện diện của chính phủ họ tại biển Nam Trung Hoa, và đôi khi họ tranh
cãi nhau để chứng tỏ sự hiện diện của mình. Người Trung Quốc nhanh chóng nhận
ra điều này, và gọi các nhóm khác nhau ấy là "9 con rồng" - một sự
liên hệ với truyền thuyết cổ xưa về một vua rồng có 9 đứa con, có thể bắt gặp ở
vô vàn bức tranh tường "khuấy động vùng biển".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một trong những áp lực từ bên dưới
đó đến từ các chính quyền địa phương. Chính quyền đảo Hải Nam, nơi có căn cứ
hải quân mới, chịu trách nhiệm quản lý Trường Sa và Hoàng Sa, suốt 2 thập kỷ
vừa qua đã thử tổ chức những chuyến du lịch hạng sang tới các đảo như một phần
kế hoạch phát triển của riêng họ. Trong vài năm gần đây, sự ngăn cản của những
nhà cầm quyền tại trung ương đối với các hoạt động này đã giảm dần. Các hãng du
lịch ở Hải Nam giới thiệu với khách hàng những gói dịch vụ bơi lặn xa hoa tại
Hoàng Sa, và hiện nay có một cuộc đua thuyền giữa Hải Nam và Hoàng Sa. Những
công ty dầu khí lớn, thuộc các thành phần quyền lực nhất và liên kết chặt chẽ
nhất của nền công nghiệp do nhà nước sở hữu, cũng vừa ra sức vận động chính phủ
tăng cường tuyên bố chủ quyền tại khu vực. Năm 2012, CNOOC - một trong 3 công
ty dầu khí lớn - đã mời các công ty dầu khí nước ngoài cùng khai thác 9 mỏ dầu
tại những khu vực còn tranh chấp, mà một số mỏ dầu trong đó thuộc vùng đặc
quyền kinh tế của Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngay cả trong những cơ quan trực
thuộc chính phủ Trung Quốc đang quản lý các hoạt động tại khu vực, thì cũng có
các nhóm lợi ích đua tranh nhau. Cục quản lý Nghề cá chịu trách nhiệm điều phối
hoạt động đánh bắt tại những vùng nước của Trung Quốc, nhưng cơ quan Gíam sát
Hàng hải Trung Quốc cũng tiến hành các hoạt động thực thi luật pháp trong khu
vực. Như bất cứ cơ quan tốt nào khác, họ đều cố thể hiện tầm quan trọng của
mình để có thêm ngân sách, vốn đã phình ra nhanh chóng trong vài năm gần đây.
Họ thậm chí còn có một câu cửa miệng để biện minh cho những chức năng đôi khi
lẫn lộn và chồng chéo của mình: "Hãy chộp lấy những gì bạn có thể chộp
được trên biển, rồi sau đó hãy phân chia trách nhiệm giữa các cơ quan". Bộ
Nông nghiệp, nơi chịu trách nhiệm về nghề cá, quản lý một hệ thống khen thưởng
cho các cá nhân, những người "mạnh mẽ và dũng cảm trong việc bảo vệ chủ
quyền của Trung Quốc": còn các quan chức thì được thưởng vì đã đuổi nhiều
tàu thuyền nước ngoài ra khỏi những vùng nước mà Trung Quốc tuyên bố chủ quyền.
Với hàng tá tàu và máy bay trong tay, các cơ quan này cũng có vai trò trong
việc mở rộng phạm vi tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc. Trong khi việc sử dụng
hải quân có thể bị coi là một động thái gây phẫn nộ, thì các tàu thực thi luật
pháp lại có thể hiện thực hóa tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc một cách ít
trực diện hơn.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Còn 2 yếu tố khác đằng sau nỗi lo
ngại sâu sắc của khu vực Đông-Nam Á. Không chỉ có sự gia tăng tuyên bố chủ
quyền của Trung Quốc làm dấy lên lo ngại trong khu vực, mà còn có sự mập mờ của
nó. Chẳng ai biết rõ mình đang đối mặt với vấn đề gì. Ngay cả khi bản đồ
"đường 9 đoạn" đã tồn tại suốt vài thập kỷ, thì Trung Quốc cũng chưa
bao giờ thực sự xác định lãnh thổ theo bản đồ ấy. Có những lúc, các quan chức
Bộ Ngoại giao cố làm dịu các lo ngại, bằng cách nói rằng những tuyên bố chủ
quyền của Trung Quốc chỉ áp dụng với các vùng đảo và vùng đất bên trong đường 9
đoạn thôi. Một tuyên bố như thế sẽ vẫn kéo theo một loạt tranh chấp khó khăn,
dù phạm vi ít hơn nhiều so với việc tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ khu vực
trên bản đồ. Thế nhưng có những lúc khác, các quan chức và các nhà phân tích
Trung Quốc lại nói rằng "quyền sở hữu" lịch sử đối với biển Nam Trung
Hoa đem lại cho họ những độc quyền đối với mọi thứ bên trong đường 9 đoạn.
Những người khác lại đề xuất rằng khu vực bên trong đường 9 đoạn là một phần
trong "các vùng nước chủ quyền" của Trung Quốc. Bành Quang Khiêm, một
tướng lĩnh diều hâu cao cấp của Giải phóng quân Nhân dân Trung Hoa, thì bảo
rằng các vùng nước bên trong "đường 9 đoạn" là "vùng đất màu
xanh... của Trung Quốc" và là một khu vực "thuộc sở hữu" của
Trung Quốc. Nỗ lực của CNOOC thực hiện các hợp đồng dầu khí bên trong các vùng
nước tranh chấp và các lệnh cấm đánh bắt mà Trung Quốc áp đặt đã cho thấy quan
điểm chính thức là rất khác quan điểm do Bộ Ngoại giao đưa ra. Sự mập mờ ấy có
thể bộc lộ vài điều. Có thể là sự linh hoạt trong quan điểm của Trung Quốc,
được điều chỉnh sau các cuộc đàm phán. Nhưng cũng có thể là Trung Quốc đang thử
theo cả hai con đường: những nhà ngoại giao kiên định với các tuyên bố chủ
quyền phạm vi hẹp, trong khi hành động thực tế lại nhắm tới một phạm vi bao
quát hơn nhiều.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Còn một vấn đề về tầm vóc nữa. Khi
làm việc với Trung Quốc, những quốc gia khác ít cảm thấy sự bình đẳng về chủ
quyền, mà phần nhiều thì cứ như là họ buộc phải ngồi cạnh một con voi lớn có
thể đập bẹp họ. Sự khác biệt rất lớn về tầm vóc ấy khiến cho những động thái
của Trung Quốc dường như nguy hiểm đối với các hàng xóm hơn những gì mà Bắc
Kinh nhận thức. Những nước tuyên bố chủ quyền của Đông-Nam Á muốn thảo luận đa
phương về các tuyên bố chủ quyền khác nhau, với niềm tin rằng chỉ có thảo luận
đa phương mới cho phép họ nói chuyện một cách bình đẳng. Vì sợ hãi các quốc gia
khác sẽ liên minh nhờ đó, Trung Quốc kiên quyết rằng từng quốc gia nên làm việc
theo cơ chế song phương. Đối với những nước nhỏ hơn, sự kiên quyết đàm phán
song phương của Trung Quốc giống như một kiểu bắt nạt. Một chính khách cấp cao
tới từ một nước Đông-Nam Á nói: "Quan điểm của Trung Quốc là 'vấn đề không
phải tính đúng đắn trong tuyên bố chủ quyền của chúng tôi; nếu chúng tôi nói đó
là của chúng tôi thì có nghĩa rằng đó là của chúng tôi'".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Để có quan hệ tốt với Trung Quốc,
thì những phản ứng dữ dội trong khu vực trước thái độ của Trung Quốc tại biển
Nam Trung Hoa dường như vừa được một cú hích nhẹ từ sự xoay trục linh hoạt của
Mỹ. Nếu như có một khu vực mà Washington vẫn chiếm ưu thế mang tính quyết định
so với Bắc Kinh, thì nó ở trong nghệ thuật hắc ám của truyền thông mật báo.
Tháng Ba năm 2009, Jeff Bader - giám đốc phụ trách khu vực châu Á của Hội đồng
An ninh Quốc gia, và James Steinberg - Thứ trưởng Ngoại giao, đã tới Bắc Kinh để
tham gia một loạt cuộc họp với những người đồng cấp phía Trung Quốc. Biển Nam
Trung Hoa là một trong những đề tài được chú trọng trong các cuộc họp. Vài tuần
sau, báo New York Times đăng một câu chuyện nói rằng Trung Quốc giờ đây coi
biển Nam Trung Hoa là một "lợi ích cốt lõi".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong ngoại giao, những câu chữ ngắn
ngủi có thể mang theo sức mạnh to lớn. Trong ngôn ngữ mã hóa của nền ngoại giao
Trung Quốc, hai từ này vô cùng quan trọng. Các "lợi ích cốt lõi" khác
là Đài Loan và Tây Tạng, những nơi mà đảng Cộng Sản Trung Quốc sẽ dời cả những
ngọn núi để giành lấy sự thống trị. Việc mô tả biển Nam Trung Hoa bằng các câu
chữ như vậy thật sự đã cho thấy một sự tăng cường căn bản, một dấu hiệu rằng
Trung Quốc không bao giờ nhân nhượng hay đàm phán. Các quan chức Trung Quốc
thực tế đã thể hiện tâm thế không nhân nhượng trong suốt những cuộc họp, đưa ra
vài bài giảng về các quyền của họ tại biển Nam Trung Hoa. Thế mà Jeff Bader và
James Steinberg vẫn quả quyết rằng công thức "các lợi ích cốt lõi" dễ
gây bùng nổ ấy không bao giờ được sử dụng trong những cuộc họp của họ - dù
chính điều này còn gây tranh cãi - cả từ phía các thuộc cấp của ông Dai lẫn từ
phía một số thành viên trong đoàn đại biểu Mỹ. ("Hillary dường như vừa dọn
dẹp lại bộ nhớ của mình" - một quan chức Mỹ chua cay như vậy). Tuy nhiên,
dù nguồn gốc của cụm từ "lợi ích cốt lõi" có là gì thì Trung Quốc
cũng đã bị rơi vào thế khó. Chính phủ Trung Quốc không thể xác nhận lời tuyên
bố mà lại không gây phẫn nộ cho khu vực Đông-Nam Á. Nhưng chẳng ai trong số họ
có thể chính thức phủ nhận câu chuyện, vì sợ vấp phải sự chỉ trích của những
người dân tộc chủ nghĩa rằng họ đã yếu đuối. Thay vào đó, Bắc Kinh im lặng gắm
nhấm nỗi đau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu câu chuyện "lợi ích cốt
lõi" bị cường điệu hóa, thì đó là loại cường điệu mà cả khu vực đều tin
ngay lập tức, vì nó có vẻ ăn khớp với hành xử thực tế của Trung Quốc. Thuật
hùng biện của Washington, kể từ năm 2010, thỉnh thoảng dựa vào những khẩu hiệu
vụng về cùng với dòng chữ "Mỹ đang quay lại" ở châu Á. Song câu
chuyện thực sự lại là cánh cửa mở chờ đón Washington bước vào một khu vực mà ở
đó sự lo ngại Trung Quốc đang lên nhanh. Ở Phillipines chẳng hạn, đã có sự phấn
khích rộng khắp khi Hải quân Mỹ bị buộc phải rời khỏi căn cứ của nó tại vịnh
Subic năm 1992, còn những nhà lãnh đạo kiểu Gloria Arroyo đã chào đón Trung
Quốc như một "người anh cả". Nhưng các tàu chiến của Mỹ giờ đây đang
quay lại với tần suất lớn chưa từng thấy, còn tổng thống mới của Phillipines,
ông Benito Aquino đã tuyên bố năm 2012: "Chúng ta cần đoàn kết chống lại
những hành động tấn công từ phía Trung Quốc".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Về cơ bản, Trung Quốc đã bắt đầu
phải hứng chịu tai hại từ sự bất nhất căn bản trong chiến lược của họ. Vào giai
đoạn tốt nhất trong 2 thập kỷ, Bắc Kinh đã theo đuổi hai mục tiêu riêng biệt.
Họ có một chiến lược quân sự cố gắng đẩy lui dần Mỹ về phía Thái Bình Dương và
giành quyền kiểm soát lớn hơn tại các vùng biển gần Đại lục. Đồng thời, họ có
hoạt động ngoại giao dồn dập nhằm ngăn cản các hàng xóm tạo thành một liên minh
cô lập nó. Thế nhưng họ điều chỉnh hai mục tiêu không ăn khớp nhịp nhàng. Họ
càng chống Mỹ và càng gia tăng tuyên bố về lãnh thổ thì họ càng khiến khu vực
thêm chào đón Washington. Trung Quốc đã gặp hết trở ngại này đến trở ngại khác
về chiến lược. Rốt cuộc lại làm vững mạnh thêm những đồng minh trụ cột của Mỹ ở
Đông-Bắc Á. Đồng thời, hành xử của Trung Quốc ở biển Nam Trung Hoa tạo điều
kiện cho Mỹ gắn bó hơn với các quốc gia Đông-Nam Á. Shi Yinhong, học giả Trung
Quốc và là người hâm mộ Otto von Bismarck, nói một cách buồn bã: "Chúng
tôi thu được toàn những kết quả trái với những gì mong đợi".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Kinh nghiệm của Mỹ trong thế kỷ 19
cho thấy phạm vi mà chiến lược của Trung Quốc nhắm tới là sai lầm. Suốt gần 2
thế kỷ, Mỹ đã tuyên bố sở hữu một khu vực và đã cố gắng ngăn những thế lực lớn
khác không thể áp đặt ảnh hưởng mang tính quyết định ở Tây Bán Cầu. Một nhà
ngoại giao Trung Quốc từng dè dặt đặt vấn đề: "Tại sao chúng ta không có
học thuyết Monroe của riêng mình?". Ông ấy nhanh chóng tự kiểm duyệt, vì
Trung Quốc không thừa nhận bất kỳ sự tự tin nào như vậy, nhưng không quá khó
hiểu tâm trạng chán chường đằng sau câu hỏi ấy. Với một số người Trung Quốc, Mỹ
sử dụng tiêu chuẩn kép khi cách ra sức ngăn cản Trung Quốc có được cùng loại
ảnh hưởng mà Mỹ đang lợi dụng ở sân sau của mình. Việc so sánh quan điểm hướng
tới các vùng biển gần Đại lục của Trung Quốc với học thuyết Monroe đã từng bị
coi là một cái gì đó ngạo mạn. Nhưng khi những tuyên bố chủ quyền của Trung
Quốc thêm phần cứng rắn thì phép so sánh lại bắt đầu tỏ ra hợp lý. Những cái
gọi là "đường 9 đoạn" và các tuyên bố về "những quyền lịch
sử" là gì nếu không phải lời khẳng định cho một ý thức sở hữu và quyền
hành thống trị khu vực nào đó? Thế nhưng một lịch sử rất khác đằng sau học
thuyết Monroe đã cho thấy rõ sự bất đồng căn bản giữa cái nhìn của Trung Quốc
về chính mình với cái nhìn của nhiều quốc gia châu Á về Trung Quốc. Sức mạnh
hải quân Mỹ từ những năm 1890 chắc chắn là một yếu tố cho phép Washington mở
rộng quyền lực của mình, song không phải yếu tố duy nhất. Một yếu tố khác quan
trọng không kém là sự chào đón hào phóng mà Mỹ có được ở phần lớn khu vực Mỹ
La-tinh cũng vào thời gian đó. Học thuyết Monroe không được áp dụng ở bán cầu
không chào đón nó: tại nhiều vùng của Mỹ La-tinh, nó được hoan nghênh.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi Brazil đăng cai Hội nghị hợp tác
xuyên-Mỹ lần thứ ba vào năm 1906, thì nhân vật chủ đạo là Elihu Root, Bộ trưởng
Ngoại giao dưới thời Teddy Roosevelt, đang công du khắp khu vực Mỹ La-tinh để
giải thích những tác động của học thuyết Monroe. Elihu Root đã được chào đón
nồng nhiệt, vì nhiều chính phủ Nam Mỹ thấy rằng học thuyết Monroe không phải sự
áp đặt của thế lực Mỹ mà là sự bảo đảm cho họ độc lập khỏi sự cai trị của thực
dân châu Âu. Sự tin tưởng vào Washington lớn tới mức những người Brazil đổi tên
tòa nhà diễn ra hội nghị thành Palacio Monroe - cái tên vẫn được giữ khi tòa
nhà trở thành trụ sở vĩnh viễn của Thượng viện. Joaquim Nabuco, một trong những
người Brazil nhiều ảnh hưởng nhất thời đại vì vai trò trong công cuộc xóa bỏ
chế độ nô lệ, đã vui mừng công bố rằng mình là một "người theo chủ nghĩa
Monroe". Ông ấy nói: "Đối với tôi, học thuyết Monroe có nghĩ rằng
chúng ta tự tách mình khỏi châu Âu một cách hoàn toàn và kiên quyết như mặt
trời với mặt trăng vậy". Tất nhiên, trong vài thập kỷ sau Chiến tranh Thế
giới thứ II, khi mà Mỹ tham gia lật đổ những chính phủ do dân bầu ra ở
Guatemala những năm 1950, ở Brazil những năm 1960, và ở Chile những năm 1970,
thì cái nhìn của khu vực về sự cần thiết có Mỹ đã thay đổi chóng mặt. Chủ nghĩa
chống-Mỹ nhanh chóng trở thành một phần của DNA chính trị khu vực Mỹ La-tinh.
Kể từ đó, nhiều chính phủ cố đẩy lùi Washington theo đúng cách mà các nước châu
Á hiện nay đang làm với Trung Quốc. Song thực tế thì tòa nhà Thượng viện Brazil
được đặt tên sau khi Monroe nhấn mạnh cái cách mà khu vực đó hiểu học thuyết của
ông ấy vào thời gian ấy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự giận dữ tại châu Á, vốn đã bắt
đầu thành hình từ năm 2010, sẽ không dễ cho Trung Quốc có thể đảo ngược, ngay
cả khi Trung Quốc thử quay về một dạng "ngoại giao nụ cười" khác. Năm
2010 không phải một ngọn lửa bùng lên giây lát trên chảo, mà nó cho thấy một sự
thay đổi trật tự chính trị dài hạn ở châu Á, trong đó nhiều chính phủ nhận thức
rằng những lợi ích của họ có điểm chung với những lợi ích của Washington. Trở
ngại cho Trung Quốc không phải tạm thời nếu nghiên cứu sâu hơn về hai quốc gia
trọng yếu tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương, hai quốc gia khác nhau rất nhiều
về chính trị, văn hóa và lịch sử, nhưng là hai quốc gia đang bộc lộ bản năng
giống nhau trước sự trỗi dậy của Trung Quốc: Australia và Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <b>Trích đoạn</b>, từ cuốn
"<i>Cuộc tranh đua của thế kỷ: Kỷ nguyên cạnh tranh mới với Trung Quốc, và
cách để Mỹ chiến thắng</i>" ("<i>The Contest of the Century: The New
Era of Competition with China--and How America Can Win</i>") của <b>Geoff
A.Dyer</b>.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-72406611409524322052014-04-14T23:52:00.005+07:002014-04-14T23:52:52.506+07:00NHỮNG ĐIỀU BẠN TƯỞNG BẠN BIẾT VỀ TRUNG QUỐC LÀ SAI LẦM<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 19pt; text-align: right; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<strong><i><span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">Minxin Pei</span></i></strong><em><span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">, </span></em><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <span style="color: windowtext; text-decoration: none; text-underline: none;">Foreign
Policy</span>, 29-8-2012</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; line-height: 19pt; text-align: right; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<b><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trần Ngọc Cư </span></i></b><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">dịch</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong
40 năm qua, người Mỹ thường chậm chạp trong việc nhận ra vận nước đang đi
xuống của các đối thủ bên ngoài. Trong thập niên 1970 họ coi Liên Xô cao hơn họ
một cái đầu – đang ở thế đi lên, mặc dù nạn tham nhũng và tình trạng thiếu hiệu
năng đang phá hủy những cơ quan trọng yếu của một chế độ cộng sản đang suy tàn.
Vào cuối thập niên 1980, người Mỹ sợ Nhật Bản đang qua mặt Hoa Kỳ về sức mạnh
kinh tế. Nhưng chủ nghĩa tư bản thân hữu (cronycapitalism), cơn điên đầu
cơ, và nạn lạm quyền chính trị biểu hiện suốt thập niên 1980 đã dẫn đến sự suy
sụp của kinh tế Nhật Bản năm 1991.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Có
thể người Mỹ đang mang một bệnh tưởng tương tự khi nghĩ đến Trung Quốc hiện nay
chăng? Những</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> tin <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">tức gần đây nhất từ Bắc Kinh cho thấy sự suy yếu của Trung Quốc
(TQ): tăng trưởng kinh tế liên tục chậm lại, hàng hóa ứ đọng vì sản xuất ra mà
không bán được, số nợ xấu ngân hàng đang gia tăng,</span> bong <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">bóng đầu tư bất động sản đang theo nhau nổ, và một cuộc tranh
giành quyền lực thô bạo đang diễn ở chóp bu, cùng với những xì-căng-đan chính
trị xảy ra gần như bất tận. Nhiều yếu tố từng thúc đẩy sự trỗi dậy của Trung
Quốc, như lợi thế dân số, thái độ coi thường môi trường, lao động siêu rẻ, và
khả năng tiếp cận các thị trường nước ngoài gần như bất tận, hoặc đang thu hẹp
hoặc đang biến mất.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Nhưng
ngay cả các giới chóp bu Mỹ cũng không ghi nhận được thế đi xuống
của Trung Quốc, nói chi đến công chúng Mỹ. Chiến lược “xoay trục qua châu
Á” (</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">pivot <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">to</span> Asia<span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">) của Tổng thống</span> Barack Obama<span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">, được công bố vào tháng 11 năm
ngoái và thường được đề cao, xây dựng trên tiền đề là Trung Quốc liên tục đi
lên. Lầu Năm góc tuyên bố rằng vào trước năm 2020 khoảng 60% hạm đội của Hải
quân Mỹ sẽ được đóng tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Washington cũng đang
cân nhắc triển khai các hệ thống hải vận chống tên lửa (sea-borne anti-missile
sytems) tại Đông Á, một động thái phản ánh những lo lắng của Mỹ về các lực
lượng tên lửa đang gia tăng của Trung Quốc.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Trong
cuộc vận động dẫn đến ngày bầu cử Tổng thống, 6 tháng 11 sắp đến, cả phe Dân
chủ lẫn phe Cộng hòa đều nhấn mạnh sức mạnh bên ngoài của TQ vì những lý do vừa
nhân danh an ninh quốc gia vừa tùy tiện chính trị. Phe Dân chủ dùng sức mạnh
kinh tế đang lên của Trung Quốc để kêu gọi Chính phủ đầu tư thêm nữa vào giáo
dục và công nghệ môi trường. Vào cuối tháng Tám, Trung tâm Vì tiến bộ Mỹ (the
Center for American Progress) và Trung tâm Vì thế hệ mai sau (the Center for
the Next Generation), hai cơ quan nghiên cứu chính sách tả khuynh, đã đưa ra
một báo cáo tiên đoán rằng Trung Quốc sẽ có 200</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> tri<span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">ệu người có trình độ đại học trước năm 2030. Bản báo cáo (cũng dự
đoán tiến bộ của Ấn Độ trong việc tạo vốn con người/human capital) đã vẽ một
bức tranh ảm đạm về sự suy yếu của Mỹ và đòi hỏi những hành động cương quyết.
Phe Cộng hòa thì bênh vực cho việc gia tăng ngân sách quốc phòng trong một thời
kỳ mà những con số thâm thủng đã cao ngất trời, một phần bằng cách trích dẫn
những tiên đoán cho rằng các khả năng quân sự của Trung Quốc sẽ tiếp tục gia
tăng khi kinh tế nước này bành trướng. Chương trình tranh cử 2012 của Đảng Cộng
hòa, được đưa ra vào cuối tháng 8 tại Đại hội Quốc gia Đảng Cộng hòa, nói: “Đối
diện với việc Trung Quốc tăng tốc xây dựng các lực lượng quân sự, Mỹ và đồng
minh phải duy trì các khả năng quân sự thích ứng để ngăn cản hành vi xâm lược
và o ép của Trung Quốc đối với các nước láng giềng”.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="more"></a><span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Sự không ăn nhập (disconnect) vẫn tiếp tục tồn tại, giữa một bên là
những rối loạn đang sôi sục tại Trung Quốc và bên kia là cảm thức có vẻ chắc
nịch của Mỹ về sức mạnh TQ, mặc dù các phương tiện truyền thông Mỹ mô tả tình
hình TQ rất chính xác, nhất là về những suy yếu nội lực của nước này. Một lối
giải thích cho sự không ăn nhập này là, giới tinh anh cũng như người dân bình
thường tại Mỹ không được thông tin đầy đủ về Trung Quốc và về bản chất của
những thách thức kinh tế mà TQ sẽ gặp phải trong những thập kỷ tới. Những tệ
nạn kinh tế của Trung Quốc có gốc rễ sâu xa hơn thế nữa: đó là một nhà nước đồ
sộ đang phung phí tiền vốn và đang chèn ép để đẩy khu vực tư ra ngoài sinh hoạt
kinh tế, đó là sự thiếu hiệu năng và thiếu sáng kiến có tính hệ thống, đó là
một giai cấp thống trị ở chóp bu tham lam vô độ chỉ biết vinh thân phì gia và
duy trì đặc quyền đặc lợi, đó là một khu vực tài chính kém phát triển đến thảm
hại, và đó là những sức ép môi trường và dân số chồng chất lên nhau. Nhưng ngay
cả những người có theo dõi tình hình Trung Quốc, tư duy nổi bật vẫn là, mặc dù
Trung Quốc đã đi vào một giai đoạn gập ghềnh, những yếu tố kinh tế cơ bản vẫn
còn mạnh.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Những
cảm thức của người Mỹ về tình hình trong nước mình đã ảnh hưởng cách nhìn của
họ đối với các địch thủ bên ngoài. Chẳng phải là một sự trùng hợp tình cờ mà
giai đoạn thuộc thập niên 1970 và thập niên 1980, khi người Mỹ không nhận ra
những dấu hiệu suy yếu của các nước thù địch, cũng là giai đoạn mà dân Mỹ rất
bất mãn với các thành tích của nước mình (chẳng hạn được phản ánh trong “bài
diễn văn về căn bệnh của Mỹ” của Tổng thống Jimmy Carter, năm 1979). Ngày nay,
một Trung Quốc có mức tăng trưởng kinh tế giảm sút từ 10% xuống 8% một năm (như
hiện nay) vẫn còn trông sáng sủa so với một nước Mỹ có mức tăng trưởng èo uột
dưới 2% và tỉ số thất nghiệp trên 8%. Trong con mắt của người Mỹ, mặc dù tình
hình bên kia có thể xấu đi, nhưng tình hình ở đây còn tồi tệ hơn nhiều.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Sở
dĩ những cảm thức về một Trung Quốc hùng cường và hãnh tiến vẫn tồn tại là do
các hành vi hiện nay của Bắc Kinh. ĐCSTQ đang cầm quyền tiếp tục khai thác
những tình cảm dân tộc chủ nghĩa để nâng cao uy tín của mình như là những chiến
sĩ bảo vệ danh dự Tổ quốc. Báo đài nhà nước và sách giáo khoa môn lịch sử đã
nhồi nhét vào đầu óc thế hệ trẻ một món ăn tinh thần gồm những sự kiện bị bóp
méo nhằm đề cao niềm tự hào dân tộc, những láo khoét trắng trợn, và những huyền
thoại về lòng yêu nước, dễ dàng kích động những tình cảm bài phương Tây và bài
Nhật. Thậm chí đáng lo ngại hơn nữa là lập trường không khoan nhượng của Bắc
Kinh về các tranh chấp lãnh thổ với các đồng minh chính của Mỹ tại châu Á, như
Nhật Bản và Philippines. Một cuộc tranh chấp lãnh hải, đặc biệt tại Biển Đông
Việt</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">Nam, có thể dẫn đến xung đột vũ
trang. Đây là một mối nguy đã thực sự khiến nhiều người Mỹ tin rằng họ không
thể để mất cảnh giác đối với Trung Quốc.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Điều
đáng tiếc là, sự chênh lệch giữa cảm thức của người Mỹ về sức mạnh TQ và hiện
thực yếu kém của TQ có những hậu quả tai hại trên thực tế. Bắc Kinh sẽ lợi dụng
những luận điệu bài Trung Quốc và sự tăng cường thế phòng thủ của Mỹ tại Đông Á
như một bằng chứng hùng hồn về thái độ thù nghịch của</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> Washington<span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">. Đảng Cộng sản sẽ đổ lỗi cho
Mỹ về những khó khăn kinh tế và thất bại ngoại giao của họ. Óc bài ngoại có thể
trở thành một lợi khí cho một chế độ đang vùng vẫy để sống còn trong thời kỳ
khó khăn. Nhiều người TQ đã quy trách nhiệm cho Mỹ về những hành động leo thang
gần đây trong cuộc tranh chấp Biển Đông, và họ đã cho rằng Mỹ đã xúi giục Hà
Nội và</span> <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">Manila</span> <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">lao vào một cuộc đối đầu với
Trung Quốc.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Hậu
quả nghiêm trọng nhất của tình trạng sai biệt giữa cảm thức và thực tế này là
việc Mỹ mất một cơ hội để duyệt xét lại chính sách đối với Trung Quốc và để
chuẩn bị cho khả năng, theo đó hướng đi lên của TQ có thể bị gián đoạn trong
vòng hai thập niên tới. Cột trụ chính trong chính sách TQ củaWashington</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"> <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">là duy trì nguyên trạng (the status quo), một
thế giới trong đó sự cai trị của ĐCSTQ được giả định là sẽ tồn tại hàng chục
năm. Những giả định tương tự đã làm cơ sở cho các chính sách của Washington đối
với Liên Xô cũ, với Indonesia dưới thời Suharto, và gần đây với Ai Cập dưới
thời Hosni Mubarak và Libya dưới thời Muammar al-Qaddafi. Thái độ coi thường
khả năng thay đổi chế độ tại các nước độc tài bề ngoài có vẻ ổn định đã trở
thành một lề thói ăn sâu vào não trạng của các quan chức tại</span> <span style="border: none windowtext 1.0pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; padding: 0cm;">Washington.</span><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Mỹ
phải đánh giá lại những tiền đề cơ bản trong chính sách Trung Quốc của mình và
nghiêm chỉnh cân nhắc một chiến lược thay thế, một chiến lược đặt cơ sở trên
giả định về sự suy yếu của Trung Quốc và khả năng ngày một gia tăng về một cuộc
chuyển đổi dân chủ bất ngờ trong vòng hai thập niên tới. Nếu một sự thay đổi
như thế diễn ra, quan cảnh địa chính trị châu Á sẽ biến chuyển đến mức không
thể nhận ra. Chế độ Bắc Triều Tiên sẽ sụp đổ một sớm một chiều, và Bản đảo
Triều Tiên sẽ được thống nhất. Một làn sóng gồm những chuyển biến dân chủ sẽ
cuốn qua khu vực, lật nhào các chế độ cộng sản tại các nước châu Á. Nhưng, ẩn
số lớn nhất và quan trọng nhất có liên quan tới bản thân Trung Quốc: Liệu một
nước suy yếu hay đang suy yếu với dân số 1,3 tỉ người có thể quản lý một chuyển
đổi hoà bình sang chế độ dân chủ hay không?</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="border: none windowtext 1.0pt; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-border-alt: none windowtext 0cm; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; padding: 0cm;">Hẳn
nhiên, vẫn còn quá sớm để ta loại bỏ khả năng thích nghi và đổi mới của ĐCSTQ.
Trung Quốc cũng có thể phục hồi mạnh mẽ trong vài năm tới, và Mỹ không nên coi
thường khả năng này. Nhưng sự sụp đổ của ĐCSTQ cũng là một khả năng không thể
loại trừ, và những dấu hiệu bất ổn hiện nay tại Trung Quốc đang cung cấp những
chỉ dấu vô giá về một biến chuyển long trời lở đất rất có thể xảy ra. Những nhà
hoạch định chính sách Mỹ chắc chắn sẽ phạm thêm một sai lầm chiến lược có tầm
vóc lịch sử nếu họ không đọc được hoặc đọc sai những dấu hiệu này.</span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-53286446880497542982014-04-14T18:40:00.000+07:002014-04-14T18:40:16.559+07:00Trung Quốc với cuộc chiến biên giới Trung – Ấn<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<span class="submitted"><b><span style="background: white; color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Lê Mai</span></b></span><b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Lãnh
thổ TQ rộng gần 9,6 triệu kilômét vuông, đứng thứ ba thế giới, song với chủ
nghĩa bá quyền đại hán tộc đã tồn tại hàng ngàn năm, Chính phủ TQ vẫn chưa bằng
lòng. TQ có lịch sử tranh chấp lãnh thổ lâu đời với các nước có chung đường
biên giới, họ thèm muốn từng tấc đất. Tranh chấp biên giới trên đất liền, trên
biển với VN mà đỉnh cao là cuộc xâm lược năm 1979; tranh chấp trên biển Đông
với 6 nước Asean hiện đang diễn ra quyết liệt. Một tin gây sửng sốt, ngay đầu
năm 2011, Tajikistan đã đồng ý nhượng 1 ngàn km vuông lãnh thổ cho Trung Quốc.
Cần lưu ý, cuộc tranh chấp biên giới giữa hai nước này đã kéo dài nhiều thế kỷ.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Lịch sử
ghi lại chuyện thầy trò Đường Tăng vượt ngàn dặm, đi thỉnh kinh ở Ấn Độ, còn
lưu truyền mãi mãi. Hai nước Trung – Ấn có quan hệ hữu nghị lâu đời. Trong quá
trình lịch sử, hai nước đã hình thành một đường biên giới tập quán truyền
thống. Tuyến đường biên giới này chia ra đoạn phía Tây, đoạn Giữa và đoạn phía
Đông, dài khoảng 2.000 km.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Năm
1914, Hăng ri Macmahông, đại biểu Chính phủ Anh cùng với đại biểu nhà đương cục
Tây Tạng ký kết văn kiện, hình thành đường “Macmahông” nổi tiếng. Sau ngày lập
nước CHNDTH, TQ cho rằng, về lịch sử, hai nước Trung – Ấn chưa bao giờ hoạch
định biên giới, nhưng thực sự tồn tại đường biên giới tập quán truyền thống. TQ
cho rằng, cái gọi là đường “Macmahông” là phi pháp, xâm lấn 9 vạn km vuông lãnh
thổ TQ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Thế
thì, thử hỏi, đường biên giới Trung – Việt theo hiệp ước Pháp – Thanh, TQ
có coi là phi pháp hay không?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">TQ cho
rằng, từ năm 1959 đến 1961, quân đội Ấn Độ đã dùng máy bay xâm nhập không phận
TQ, tiến hành trinh sát khiêu khích trên 120 lần chiếc. Tháng 8.1959, quân đội
Ấn Độ xâm nhập khu vực Sơn Nam đoạn phía Tây biên giới, nổ súng tập kích bộ đội
tuần tra biên phòng TQ. Tháng 10.1959, quân đội Ấn Độ ở nơi tiếp giáp Latak thuộc
Kasơmia đoạn phía Tây biên giới, bao vây bộ đội biên phòng TQ, bắn chết, bắn bị
thương nhiều bộ đội biên phòng TQ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Liên Xô
– người anh Cả của các nước XHCN lúc bấy giờ, theo dõi chặt chẽ cuộc xung đột
biên giới Trung – Ấn, nắm rõ tình hình của mỗi bên. Thông tấn xã TASS của Liên
Xô công khai tuyên bố chỉ trích TQ, bênh vực Ấn Độ trong vấn đề tranh chấp biên
giới.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tại Bắc
Kinh, Bí thư thứ nhất BCH TW ĐCS Liên Xô Khơrútsốp đã có một cuộc nói chuyện
căng thẳng với các nhà lãnh đạo TQ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Nguyên
soái Trần Nghị, Ngoại trưởng TQ mở đầu:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Trong
vấn đề biên giới Trung – Ấn, các đồng chí đã có lập trường thiên vị Ấn Độ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Chúng
tôi chỉ nhắc nhở các đồng chí chú ý đoàn kết với Nê ru. Các đồng chí đã vì một
bãi đất đồng hoang cỏ cháy kia mà xung đột với Nê ru. Ở đó có cái gì? Ở đó rất
không đáng giá gì! Khơrútsốp đáp trả.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Trong
tháng Tám, sự kiện Rănggiu phát sinh, sau đó lại xẩy ra một số xung đột với bộ
đội biên phòng TQ. Thế nhưng, Thông tấn xã TASS của các đồng chí tuyên bố công
khai thiên vị Ấn Độ, chỉ trích TQ. Trần Nghị tiếp tục.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Tây
Tạng với Ấn Độ là láng giềng, bản thân Tây Tạng không thể tạo thành bất cứ uy
hiếp nào với Ấn Độ, thế mà TQ lại vì Tây Tạng mà xung đột với Ấn Độ, lẽ nào đây
là một sự sáng suốt?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Vấn đề
Tây Tạng, các đồng chí không thận trọng, không nên để cho Đạt Lai Lạt Ma bỏ
chạy. Khơrútsốp nói.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Mao
Trạch Đông:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Đường
biên giới dài như vậy, chúng tôi làm sao nhìn thấu ông ta được?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Các
đồng chí để cho Đạt Lai Lạt Ma bỏ chạy, kết quả lại gây ra xung đột biên giới,
gieo lửa với Ấn Độ trung lập.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Chu Ân
Lai:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Đồng
chí Khơrútsốp, đồng chí hoàn toàn lạc đề rồi. Đạt Lai Lạt Ma làm phản chạy
trốn, Ấn Độ xâm nhập và rõ ràng là xâm phạm TQ, làm sao có thể nói thả cho chạy
được?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Đồng
chí là nhà ngoại giao lớn, nổi tiếng thế giới, lẽ nào không hiểu được ý nghĩa
của việc đoàn kết với Nê ru?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Một
mình Khơrútsốp rất khó khăn mới thoát ra được sự công kích của hầu hết Ủy viên
BCT ĐCS TQ có mặt tại cuộc hội đàm.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Trở lại
với cuộc xung đột biên giới Trung – Ấn. Ngày 20.10.1962, quân đội TQ mở cuộc
tấn công toàn diện vào quân đội Ấn Độ ở đoạn phía Đông và đoạn phía Tây, sau
khi cho rằng quân đội Ấn Độ phát động cuộc tấn công vào quân đội TQ ở hai
đoạn trên.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Quân
đội TQ với ưu thế về binh lực đã ào ạt vượt sông, sau đó chia thành các mũi
tiến thẳng vào nơi quân Ấn xâm nhập. Quân Ấn Độ đào hào và xây lô cốt dày đặc,
cố thủ với hỏa lực đan chéo mãnh liệt. Trận đánh diễn ra ở địa hình đồi núi,
tác chiến bằng đơn vị bộ binh gọn nhẹ với lựu đạn, súng tiểu liên, bộc phá, có
sự yểm trợ của pháo binh. Cả hai nước đều không dùng không quân và hải quân
trong cuộc xung đột. Năm 1979, cuộc chiến biên giới Trung – Việt cũng diễn ra
mà hai bên không sử dụng không quân và hải quân.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">TQ
huyên hoang, trong hơn một tuần, quân biên phòng TQ đã quét sạch 86 % cứ điểm
quân sự của quân Ấn Độ, đẩy lùi quân Ấn Độ về bên kia biên giới.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Theo
chiến thuật thường dùng, sau khi giành ưu thế quân sự, TQ lại đưa ra đề nghị
hòa bình, buộc Ấn Độ ngồi vào bàn thương lượng. Chu Ân Lai viết thư cho Nê ru
và các nguyên thủ trên thế giới, nêu rõ lập trường của TQ giải quyết vấn đề
biên giới.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tại
Trung Nam Hải, Mao Trạch Đông một mình bước ra khỏi phòng làm việc. Lát sau,
Chu Ân Lai cũng bước ra, cả hai men theo con đường hàng cây râm mát, vừa đi vừa
nói chuyện.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Mao
nhìn tơ liễu rủ trên mặt nước, quay đầu lại hỏi:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Thư
đã giao đi chưa?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Đã
giao hoàn toàn rồi!<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Một
bên là đánh trận bằng quân sự, một bên là đánh trận bằng ngoại giao, đều cần
phải tranh thủ sự chủ động. Xem ra đã đánh được kha khá rồi phải không?<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Báo
cáo của Bộ Tổng tham mưu, tinh thần bộ đội rất hăng hái, đã tiến đến giới tuyến
truyền thống rồi, hơn 5 ngàn lính địch bị tiêu diệt, thu nhiều vũ khí.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Mao gật
đầu:<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Trên
cơ bản là chiến tranh tiêu diệt.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Để
tạo điều kiện có lợi cho cuộc đàm phán hòa bình, chúng ta chuẩn bị dừng lửa tại
đây, bộ đội sẽ rút lui.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">- Tôi
xem có thể được, dừng lửa tại đây, lui quân về vị trí tập kết, chúng ta nhường
họ một chút, cũng xem như là sự thành ý của cuộc đàm phán.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Chính
phủ Ấn Độ cự tuyệt mưu mẹo đó, tuyên bố cả nước ở vào “tình trạng khẩn cấp”,
thành lập “nội các ứng phó tình hình khẩn cấp”, cử người ra nước ngoài mua vũ
khí, yêu cầu tăng viện trợ quân sự, quyết tâm tác chiến với TQ.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Trung
tuần tháng 11, tổng binh lực quân đội Ấn Độ bố trí trên khu vực biên giới Trung
– Ấn tăng từ 2,2 vạn người lên 3 vạn người. Sau khi công tác chuẩn bị hoàn tất,
quân đội Ấn Độ bắt đầu tiến công mãnh liệt toàn tuyến với sự yểm hộ của pháo
binh. Giai đoạn hai của cuộc xung đột, từ 16 đến 21.11.1962 bắt đầu.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Về sự
bố trí của quân đội Ấn Độ, nguyên soái Lưu Bá Thừa, Tư lệnh bộ đội TQ tác chiến
ở biên giới Trung – Ấn ví von, thế trận của quân đội Ấn Độ là một loại “đầu
đồng, đuôi thiếc, lưng chặt, bụng lỏng”, mục đích là ngăn chặn quân TQ phản
kích vào phía Nam, đồng thời chờ dịp tiến công, xâm nhập hướng Bắc.<o:p></o:p></span></div>
<div style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Với lực
lượng vượt trội và sự bất ngờ, TQ đã giành ưu thế trong cuộc chiến tranh biên
giới với Ấn Độ, kéo dài một tháng. Bài học của Ấn Độ là bài học về xây dựng lực
lượng phòng thủ, về tính chủ động nhằm tiên liệu một cuộc xâm lấn bất ngờ của
TQ. Lịch sử cho thấy, không một nước nào có chung đường biên giới với TQ được
phép quên điều đó.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div align="right" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<span style="color: #131316; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"> <span class="submitted"><b><span style="background-position: initial initial; background-repeat: initial initial;">Tháng Bảy 15, 2011</span></b></span><b><o:p></o:p></b></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-91282672803515934122014-04-14T18:10:00.001+07:002014-04-14T18:10:30.410+07:00Quan hệ hợp tác cạnh tranh giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong thế giới đa cực<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-align: right; text-indent: 0cm;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Đỗ Tuyết Khanh</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Thế kỷ 21 sẽ là thế kỷ của châu Á. Đó là câu thường gặp trong các bài phân tích
tình hình kinh tế và chính trị quốc tế hiện nay. Và cũng thường đi kèm với câu
này là một nhận định cụ thể hơn và dựa trên một cái nhìn rộng hơn: chúng ta
đang đi đến một thế giới đa cực, trong đó Tây phương, đặc biệt là Mỹ, sẽ không
còn đương nhiên thống trị thế giới như trong những thế kỷ qua mà sẽ phải tranh
giành (thậm chí có thể mất) vị trí ấy với những nước mới nổi lên (<i>emerging
countries</i>), đặc biệt là hai ông khổng lồ của châu Á, Trung Quốc và Ấn Độ.
Đã xa lắm rồi thế giới lưỡng cực của thời chiến tranh lạnh, chia đôi giữa hai
khối, tư bản chủ nghĩa, do Mỹ dẫn đầu, và xã hội chủ nghĩa, dưới sự chỉ huy của
Liên Xô. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Hình ảnh một thế giới "đơn cực", với một siêu
cường quốc duy nhất chế ngự toàn cầu (</span><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mỹ) </span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">sau khi hệ thống xã hội
chủ nghĩa sụp đổ, cũng dần dà tan biến với sự thất bại và sa lầy của Mỹ ở Iraq.
Lịch sử không chấm dứt như Francis Fukuyama đã vội vàng tuyên bố mà trái lại
còn dành cho mọi người trên trái đất nhiều ngỡ ngàng trước những chuyển biến
bất ngờ, đặt ra lắm câu hỏi và cho phép đủ loại tiên đoán khác nhau.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Song những phân tích hay tiên đoán đều thống nhất trên một điểm: sự phát triển
mãnh liệt và vai trò ngày càng quan trọng của Trung Quốc và Ấn Độ sẽ và đã bắt
đầu thay đổi cục diện thế giới và tương quan lực lượng giữa các nước. Với tầm
vóc ngang ngửa nhau về bề thế và tiềm năng kinh tế, hai nước này vừa giống nhau
ở một số điểm chung vừa bổ sung cho nhau ở những điểm khác biệt. Cả hai đều có
truyền thống văn hoá lâu đời, cùng có tham vọng trở thành siêu cường quốc hay
đúng hơn, theo họ, là trở lại với vị trí độc tôn ngày trước mà lịch sử cận đại
đã "lấy" mất của họ. Là láng giềng, họ từ lâu có một quan hệ phức
tạp, lúc hoà dịu lúc căng thẳng theo diễn tiến của tinh hình thế giới. Câu hỏi
đặt ra trong bối cảnh thế giới đa cực đang hình thành: hai ông khổng lồ này là
bạn hay là đối thủ nhiều hơn, quan hệ giữa họ ngả về hợp tác nhiều hơn hay cạnh
tranh là chính?</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong
cuộc chạy đua kinh tế, Trung Quốc và Ấn Độ là hai "hiện tượng" thu
hút dư luận, và tất nhiên có sự so sánh: hai nước này giống nhau, khác nhau thế
nào, ai mạnh hơn ai, và nếu họ liên kết thì ảnh hưởng lên các nước khác thế nào
?<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><b><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Những điểm chung của con
voi Ấn Độ và con rồng Trung Quốc</span></b><b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Điểm chung đầu tiên tất nhiên là số dân: Trung Quốc với 1,3 tỉ người và Ấn Độ
với 1,1 tỉ là hai nước đông dân nhất thế giới. Cộng lại, họ chiếm 37% , tức hơn
một phần ba, dân số thế giới. Song, trong cả hai nước, tăng trưởng dân số đã
chậm lại; theo các dự đoán, dân số Trung Quốc sẽ đạt đỉnh cao nhất vào năm 2032
và sẽ giảm đi sau đó. Chiều hướng này cũng đã rõ nét ở Ấn Độ và sẽ tiếp tục cho
đến năm 2040, lúc ấy Ấn Độ sẽ đông dân hơn Trung Quốc.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Điểm chung khác, và cũng hay được nhắc đến nhiều nhất, là đà phát triển vượt
bực của hai nước trong những thập niên gần đây, khiến cả hai đi đôi trong những
lo lắng của các nước khác trước viễn tượng bị lấn áp trong cuộc chạy đua kinh
tế toàn cầu. Theo thống kê của Ngân hàng Thế giới, trong suốt thập niên
1995-2004, khi mức tăng trưởng GDP bình quân hàng năm của thế giới là
3% và Mỹ, với tỉ lệ cao nhất của các nước phát triển phương Tây, cũng chỉ
đạt 3,3%, không nói đến Nhật (1,2%) và Đức (1,5%), Trung Quốc tăng nhanh gấp ba
lần (9,1%) và Ấn Độ gấp hai lần (6,1%). Song, hơn cả các thành quả hiện
nay, cái làm thế giới đặc biệt e dè là tiềm năng to lớn cho phép hai nước này
tiếp tục trên đà ấy để tiến tới mục tiêu không cần che dấu là thống lĩnh trên
nhiều mặt, không những kinh tế mà cả chính trị, quân sự. Một thí dụ thôi đủ cho
thấy lý do của sự e ngại đó: Trung Quốc như Ấn Độ không chỉ hài lòng với lợi
thế cạnh tranh cố hữu (nhân công dồi dào và rẻ) mà còn nhắm đi xa hơn, để sản
xuất những mặt hàng cao cấp và thâm nhập những hoạt động có giá trị gia tăng.
Trong 20 năm qua, Trung Quốc và Ấn Độ dồn nỗ lực cải tiến giáo dục cơ sở và đào
tạo chuyên môn. Năm 2005, số người tốt nghiệp đại học lên đến 2,5 triệu ở Ấn Độ
(trong đó 10% là kỹ sư) và 3,4 triệu ở Trung Quốc. Tuy chưa đến 10% con số này
ở Trung Quốc là có đủ trình độ đáp ứng những đòi hỏi của các công ti quốc tế
lớn, nhưng sự phát triển liên tục cả về phẩm lẫn lượng của đội ngũ lao động là
một trong những công cụ phục vụ tham vọng trung và dài hạn của hai nước.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Song cũng có những yếu tố có thể là trở lực cho tham vọng này và những yếu tố
ấy cũng chung cho Trung Quốc và Ấn Độ. Ba vấn đề chính thường được nêu lên ở
đây là: các nhu cầu khổng lồ về nguyên liệu và năng lượng để tiếp tục phát
triển, vấn đề môi trường, và nguy cơ khủng hoảng xã hội và chính trị do sự phân
hoá ngày càng sâu đậm giữa các tầng lớp xã hội và các địa phương (nông
thôn/thành thị, và ở Trung Quốc vùng ven biển trải dài từ bắc Kinh tới Quảng
Đông/các vùng xa xôi trong lục địa. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Trung Quốc hiện chiếm khoảng 12% tổng số năng lượng tiêu thụ trên thế
giới, là nước thứ nhì sau Mỹ. Ấn Độ, với khoảng 5%, đứng hàng thứ sáu. Trước
viễn tượng trữ lượng dầu hoả đang cạn dần, các nguồn năng lượng khác chưa đủ
đáp ứng nhu cầu của thế giới, năng lượng trở thành mối quan tâm hàng đầu của
mọi nước, riêng đối với Trung Quốc và Ấn Độ là cả vấn đề sống còn và mục tiêu
chiến lược. Gắn liền với năng lượng là ảnh hưởng lên môi sinh của sự phát triển
ồ ạt của Trung Quốc và Ấn Độ, không chỉ tác hại lên môi trường nội địa mà còn
có hậu quả xuyên biên giới. Tại một số nơi ở California (Mỹ) đã có dấu vết của
những trận mưa a-xít xuất phát từ Trung Quốc, bên kia Thái Bình Dương. Mỹ là
nước thải ra nhiều khí carbon dioxide nhất trong khí quyển, Trung Quốc hiện
đang đứng hạng nhì nhưng sẽ qua mặt Mỹ trong 10 năm nữa nếu cứ tiếp tục gia
tăng tiêu thụ than đá như hiện nay. Lượng thán khí thải ra ở Ấn Độ chỉ bằng một
phần tư ở Trung Quốc nhưng cũng trên đà tăng nhanh. Trung Quốc hiện "đóng
góp" 17% và Ấn Độ 5% vào lượng thán khí thải là nguyên nhân chính của sự
kiện hâm nóng địa cầu. Song tỉ lệ cộng chung của hai nước này sẽ lên đến 50%
năm 2050, nếu không có những biện pháp làm sạch nhà máy và tiết kiệm năng
lượng. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Một
vấn đề môi sinh cấp bách khác là nước. Ở Trung Quốc có tới 400 trên 660 thành
phố lớn nhất bị thiếu nước, trong đó hơn một phần ba là thiếu trầm trọng. Hơn
nửa các hồ lớn bị ô nhiễm, chỉ 20% dân số cả nước là được uống nước sạch, và hơn
một phần tư dân số phải dùng nước bị nhiễm nặng. Ở Ấn Độ vấn đề nhẹ hơn (một
phần vì mức kỹ nghệ hoá và đô thị hoá thấp hơn) nhưng trong nhiều vùng, kể cả
các thành phố lớn, sự khan hiếm nước đã bắt đầu đáng lo và độ ô nhiễm các luồng
nước ngầm và sông rạch do thuốc trừ sâu và phân hoá học cũng gia tăng.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ô
nhiễm môi trường không chỉ là một vấn nạn xã hội và y tế công cộng (theo
ước đoán, số người chết hàng năm ở Trung Quốc vì ô nhiễm không khí là 400 000
người – thậm chí 750 000 người theo một báo cáo của Ngân hàng Thế giới công bố
đầu tháng 7 năm nay và bị Bộ Y tế Trung Quốc cực lực phản đối - và
hơn 100 000 người ở Ấn Độ), mà còn có thể cản trở hoạt động kinh tế. Đã có một
số công ti quốc tế quyết định chọn nước khác để đầu tư thay vì Trung Quốc vì lý
do chính là cần một môi trường sạch cho nhân viên và sản phẩm của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Những
vấn đề xã hội và chính trị cũng có thể là một trở lực quan trọng: sự phân hoá
giàu nghèo và giữa các địa phương đe dọa trật tự xã hội, nạn tham nhũng và
những mâu thuẫn trong bộ máy cai trị (ở Trung Quốc các chính quyền địa phương
bất phục tùng luật lệ của cả nước và chỉ thị của trung ương, ở Ấn Độ chính sách
kinh tế ít nhất quán vì có thể thay đổi theo đảng cầm quyền và bị chi phối bởi
các thế lực đối lập nhau) cũng gây nhiều khó khăn phải giải quyết.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><b><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">So sánh thực lực và tiềm
năng kinh tế của mỗi bên</span></b><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Nhìn chung, Ấn Độ hiện
nay còn thua xa Trung Quốc: ngoài tốc độ tăng trưởng (6%) chỉ bằng hai phần ba
Trung Quốc (9-10%), GDP per capita ( tính theo đầu người) của Ấn Độ cũng chỉ đạt
640 USD so với 1 490 USD của Trung Quốc trong năm 2005, tuy rằng tính
theo sức mua tương đương (<i>purchasing power parity </i>- PPP) thì khoảng
cách nhỏ hơn nhiều: 3 139 USD cho Ấn Độ so với 4 101 USD cho Trung
Quốc trong năm 2004. Về mặt thương mại, Trung Quốc cũng bỏ xa Ấn Độ: theo thống
kê của Tổ chức Thương Mại Thế giới (WTO) cho các luồng trao đổi hàng hoá năm
2005, Trung Quốc đứng hạng ba trên thế giới về cả nhập khẩu (với 660 tỉ
USD) lẫn xuất khẩu (762 tỉ USD), trong khi Ấn Độ đứng hạng 17 cho nhập khẩu
(134,8 tỉ USD) và 29 cho xuất khẩu (95,1 tỉ USD). Nói cách khác, Trung Quốc
xuất gấp 8 lần Ấn Độ và nhập gấp 5 lần. Thị phần của Trung Quốc (7,3% thị
trường hàng hoá thế giới) cũng gấp 8 lần thị phần của Ấn Độ (0,9%).</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Về
dịch vụ, khoảng cách nhỏ hơn tuy Trung Quốc cũng dẫn đầu cả cho xuất khẩu (hạng
9 trên thế giới và 73,9 tỉ USD) lẫn nhập khẩu (hạng 7 và 83,2 tỉ USD) so
với Ấn Độ, hạng 11 và 56 tỉ USD cho xuất khẩu, hạng 13 và 52 tỉ USD cho nhập
khẩu.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trên
bình diện kinh tế, con voi Ấn Độ như thế còn bé lắm so với con rồng Trung Quốc.
Lý do chính là Ấn Độ đã chậm 13 năm so với Trung Quốc trong việc mở cửa và cải
cách kinh tế là động cơ cho sự phát triển của hai nước. Ấn Độ chỉ mới từ bỏ
chính sách tự lực tự cường, phát triển sản xuất nội địa để thay thế nhập khẩu,
vào đầu thập niên 1990, khi lâm vào khủng hoảng vì mất đối tác chính là Liên
Xô với sự sụp đổ của hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu. Trong khi đó,
Trung Quốc đã bắt đầu cải tổ kinh tế từ năm 1978 với chính sách mở cửa của Đặng
Tiểu Bình, và liên tục phát triển mãnh liệt từ lúc đó.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Nhìn
rộng hơn, một vài tham số khác cũng cho thấy Ấn Độ còn thua Trung Quốc nhiều.
Theo báo cáo của tổ chức United Nations Development Programme (UNDP) về phát
triển con người (<i>Human Development Report 2006</i>), trên 177 nước sắp hạng
theo chỉ số phát triển con người (<i>human development index</i> - HDI),
dựa trên các số liệu về tuổi thọ, tỉ lệ biết chữ và đến trường, cả hai nước
thuộc loại trung bình nhưng Trung Quốc (hạng 81) đứng trên Ấn Độ (hạng 126). So
với 2 năm trước đó thì khoảng cách giữa hai nước đã sâu thêm, Trung Quốc nhảy
từ hạng 94 lên 81, trong khi Ấn Độ chỉ nhích được một bậc (127 lên 126).
Theo chỉ số nghèo về con người (<i>human poverty index</i> –HPI) thì Trung
Quốc (hạng 34) cũng trội hơn Ấn Độ (hạng 48). Trong khoảng thời gian 1990-2002,
trung bình tỉ lệ dân số có thu nhập hàng ngày dưới 1 USD là 16,6% ở Trung Quốc
và 34,7% ở Ấn Độ, tức là Ấn Độ không những nghèo hơn Trung Quốc mà còn đi chậm
hơn trong việc xoá đói giảm nghèo. Điều đáng để ý là Việt Nam, với hạng 109 cho
chỉ số HDI và 80 cho chỉ số HPI và tỉ lệ nghèo 20%, đứng giữa hai nước, sau
Trung Quốc nhưng trước Ấn Độ.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tuy
nói chung Ấn Độ còn kém Trung Quốc về nhiều mặt, có nhiều dự đoán là Ấn Độ sẽ
bắt kịp Trung Quốc trong chỉ vài chục năm nữa hay sớm hơn, nhờ một số lợi điểm.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ấn
Độ là một nước có truyền thống dân chủ, dựa trên nhà nước pháp quyền, và dẫu bộ
máy hành pháp còn chậm chạp và khiếm khuyết, đối với các nhà đầu tư bên ngoài
là một khung pháp lý ổn định hơn, một môi trường hoạt động đáng tin cậy hơn,
đặc biệt là về mặt bảo vệ quyền sở hữu của cải và tri thức. Một thí dụ: công ti
Timken, một trong những công ti sản xuất dây chuyền kỹ nghệ lớn nhất thế giới,
có bốn phân xưởng tại Trung Quốc với doanh số hàng năm là 100 triệu USD, nhưng
lại chọn Ấn Độ để thiết lập trung tâm kỹ thuật, vì cảm thấy yên tâm hơn trong
việc bảo vệ tri thức.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ngược
lại, Trung Quốc vẫn là một chế độ độc tài, đảng trị và đối với bên ngoài mang
hình ảnh bất lợi của một chính quyền chuyên chế và sẳn sàng phá vỡ các qui tắc,
giao ước nếu cảm thấy quyền lợi hoặc quyền lực của mình bị đe doạ.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Khác
với Trung Quốc, nơi sự chuyển biến của chính sách kinh tế xuất phát từ giới
lãnh đạo chính trị, ở Ấn Độ khu vực tư nhân là lực đẩy các cải cách và phát
triển kinh tế. Có thể nói ở Trung Quốc cuộc "cách mạng" kinh tế là từ
trên xuống, còn ở Ấn Độ là từ dưới đưa lên. Qua truyền thống đó, các doanh
nghiệp Ấn Độ cũng năng động và linh hoạt trên thị trường quốc tế hơn.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Hệ
thống ngân hàng của Ấn Độ cũng vững chắc và lành mạnh hơn. Tỉ lệ nợ xấu (<i>non-performing
loans</i>) của các ngân hàng Ấn khoảng 10%, trong khi ở Trung Quốc chính thức
là 20% nhưng theo nhiều người quan sát chắc chắn là cao hơn và ít ra là gấp
đôi. Theo một nghiên cứu hàng năm của công ti kiểm toán Ernst & Young công
bố đầu tháng 5.2006, số nợ xấu của riêng bốn ngân hàng lớn nhất Trung Quốc là
358 tỉ USD, tức là gấp đôi con số chính thức. Cộng với nợ xấu của các
công ti đầu tư và cơ sở tín dụng khác, tổng số lên đến 911 tỉ USD, tuy đã có
giảm so với trước đây. Ersnt & Young đã phải công nhận bản nghiên cứu
này có sai sót và rút lại sau khi bị Ngân hàng Trung ương Trung Quốc phản đối,
nhưng sự thật chắc ít nhất cũng nằm đâu đó giữa những con số chính thức của
Trung Quốc và ước tính của quan sát viên bên ngoài.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Vấn
đề nhân lực cũng là một yếu tố quan trọng. Chính sách một con khiến vấn đề tỉ
lệ người già trong dân số tăng lên đã đặt ra từ năm 1999, tức là Trung Quốc sẽ
già trước khi giàu, một hiện tượng chưa từng có trong lịch sử. Tỉ lệ người trên
65 tuổi hiện nay là 7,7% so với 4,9% cách đây 20 năm, và theo dự đoán sẽ lên
đến 24% vào năm 2050 nếu vẫn giữ chính sách này. Ngay từ bây giờ đã có hiện
tượng thiếu nhân lực tại vùng châu thổ các sông Trường Giang và Châu Giang, nơi
tập trung những hoạt động kỹ nghệ quan trọng nhất. Năm 2004, tỉnh Quảng Đông đã
phải tăng 20% mức lương tối thiểu bắt buộc để thu hút công nhân từ các vùng
khác. Lương công nhân cao hơn làm giảm lợi thế cạnh tranh, và đã có những công
ti nước ngoài chuyển sang các quốc gia khác như Việt Nam, nơi lương tháng một
công nhân chỉ khoảng 50-60 USD, bằng một nửa ở Trung Quốc. Mặt khác, số lao
động giảm sẽ ảnh hưởng đến các hoạt động sản xuất, xuất khẩu và tăng trưởng
kinh tế.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ngược
lại, với một nửa dân số dưới 25 tuổi, Ấn Độ có thể tiếp tục dựa vào một lực
lượng lao động trẻ và năng động trong nhiều năm tới. Tuy thua kém về chỉ số học
vấn nói chung (chỉ 61% dân chúng biết đọc viết so với 90,9% tại Trung Quốc, tỉ
lệ nhập học tiểu và trung học cũng thấp hơn (62% so với 72%) nhưng trình độ
giáo dục đại học và cao đẳng ở Ấn Độ cao hơn, nhất là trong các ngành kỹ thuật
và quản lý. Mặt khác con số 300 triệu người Ấn, giai cấp trung lưu, thành thạo
tiếng Anh cũng là lợi thế lớn của Ấn Độ so với Trung Quốc. Song Ấn Độ chỉ có
thể khai thác những lợi điểm này nếu phát triển giáo dục cơ sở và phổ thông, và
nhất là khắc phục nạn mù chữ còn tồn tại ở gần 40% dân chúng.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mặt
khác, cũng vì bắt đầu muộn hơn, Ấn Độ còn có một giới hạn phát triển dài hơn,
trong khi Trung Quốc đã bắt đầu tiến gần đến giai đoạn một nền kinh tế thành
thục. Chính vì Ấn Độ còn một tiềm năng khổng lồ và Trung Quốc đã và tiếp tục
đạt những thành quả khổng lồ nên dư luận hay gắn liền hai nước, vừa nể sợ sự
phát triển mãnh liệt này vừa băn khoăn về sức mạnh và những ý đồ của họ nếu họ
liên kết chặt chẽ với nhau.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Khi
con voi và con rồng "bắt tay" nhau<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trung
Quốc và Ấn Độ là hai nước lớn, cùng có quá khứ hiển hách, cùng tự hào là có mấy
ngàn năm văn hiến, là hai cái nôi của nhân loại. Hai thí dụ thường được nêu lên
cho mối giao bang của họ từ những thế kỷ xa xưa là sự loan truyền của đạo Phật
từ Ấn Độ sang Trung Hoa và con Đường Tơ lụa. Đây cũng là những điểm hay được
nhắc đến, nhất là từ phía Trung Quốc, trong các tuyên bố cổ vũ cho sự hợp tác
giữa hai nước. Trong chuyến đi thăm chính thức Ấn Độ tháng 11.2006, cao
điểm của "Năm hữu nghị Ấn-Trung 2006", chủ tịch Hồ Cẩm Đào tuyên bố:
"<i>Nếu Ấn Độ và Trung Quốc cùng làm việc với nhau, thế kỷ 21 sẽ thực sự
là thế kỷ của châu Á</i>". Trước đó, ngày 6.7.2006, Trung Quốc và Ấn Độ đã
long trọng tổ chức buổi lễ tái lập giao thông hàng hoá qua đèo Nathu La trên
dãy Himalaya, ở biên giới giữa Tây Tạng và địa phương Sikkim của Ấn Độ. Đại sứ
Trung Quốc tại Ấn Độ Sun Yuxi nói: "<i>Chúng tôi hi vọng việc mở lại con
Đường Tơ lụa sẽ cải thiện hơn nữa quan hệ giữa hai nước</i>". Đèo Nathu
La, ở toạ độ 4 545 mét, nằm trên con Đường Tơ lụa ngày xưa và đã bị bế tỏa
trong suốt 44 năm, từ lúc xảy ra cuộc chiến tranh biên giới Ấn-Trung năm 1962,
khiến cho khu vực Đông Bắc của Ấn Độ và Tây Nam của Trung Quốc này, xa xôi và
lọt thỏm giữa núi non hiểm trở, đã trở thành vùng kém phát triển nhất của hai
nước. Theo hãng tin kinh tế Bloomberg, khu vực này thật ra đầy hứa hẹn vì có
trong lòng đất hơn 200 tỉ mét khối khí đốt, 1,5 tỉ tấn dầu thô và 900 triệu tấn
than. Địa thế cũng thuận lợi cho việc xây cất nhà máy thuỷ điện. Quyết định mở
lại cửa khẩu Nathu La do đó không chỉ nằm trong bối cảnh tăng cường hợp tác
hiện nay mà còn nhằm đáp ứng nhu cầu năng lượng của hai nước.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Quan
hệ kinh tế thương mại Ấn-Trung tất nhiên bị chi phối bởi tình hình chính trị và
ngoại giao lúc lên lúc xuống giữa hai nước. Cho đến thập niên 1990, các luồng
thương mại giữa hai nước rất khiêm tốn, chỉ quanh quẩn 250 triệu USD một năm.
Sau khi Ấn Độ cũng bắt đầu mở cửa và đẩy mạnh các quan hệ kinh tế với bên
ngoài, trao đổi hàng hoá với Trung Quốc bắt đầu tăng nhưng cũng chưa tương xứng
với tầm cỡ của mỗi bên. Chỉ từ năm 2000 trở đi thương mại Ấn-Trung mới phát
triển mạnh, từ khoảng 3 tỉ USD năm 2000 lên đến 20 tỉ năm 2006, nhanh hơn
dự tính của cả hai nước. Nhân chuyến thăm Ấn Độ tháng 4.2005 của thủ tướng Ôn
Gia Bảo, hai nước đã tuyên bố đặt mục tiêu đưa thương mại song phương lên 20 tỉ
USD năm 2008 và 30 tỉ năm 2010. Tuy thế, cán cân thương mại thuận lợi hơn cho
Trung Quốc, và doanh nhân Ấn Độ than phiền là hàng Trung Quốc tràn ngập thị
trường và cạnh tranh bất chính với hàng Ấn Độ không kể là chất lượng xấu hơn
cùng loại hàng Trung Quốc bán cho các nước Tây phương. Nên không ngạc nhiên là
trên 188 vụ kiện về bán phá giá (<i>dumping</i>) khởi tố ở Ấn Độ từ 1992, 89 vụ
là nhắm các công ti Trung Quốc. Cũng vì thế Ấn Độ vẫn cương quyết không ban cho
Trung Quốc quy chế kinh tế thị trường (<i>market economy status)</i> vì
không muốn bị bó buộc phải dùng giá cả do Trung Quốc đưa ra để tính các biên độ
phá giá.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ấn
Độ và Trung Quốc xích lại gần nhau cũng là vì cả hai nhận ra những lợi
ích của hợp tác và những điểm họ bổ sung nhau. Trên một số mặt, cái mạnh của
anh này là chỗ yếu của anh kia và ngược lại. Kết hợp lại, họ sẽ tăng sức mạnh
cho nhau. Trong chuyến viếng thăm tháng 4.2005, thủ tướng Ôn Gia Bảo nói tại
Bangalore: "<i>Nếu Ấn Độ và Trung Quốc hợp tác trong ngành tin học, chúng
ta sẽ dẫn đầu thế giới</i>". Hoạ lại, thủ tướng Manmohan Singh cũng hồ
hởi: "<i>Sát cánh với nhau, Ấn Độ và Trung Quốc có thể thay đổi cục diện
thế giới</i>". Mỗi bên đều thấy ở bên kia những yếu tố thuận lợi cho cho
tham vọng bá chủ thiên hạ của mình, dầu là trong thâm tâm vẫn còn nghi kỵ và
gườm nhau, chính vì biết rõ ý đồ của nhau.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Hai
nền kinh tế Ấn-Trung đặc biệt bổ sung nhau ở những mặt sau đây: Trung Quốc mạnh
về sản xuất hàng hoá và hạ tầng cơ sở, trong khi Ấn Độ rất kém về hạ tầng cơ sở
nhưng lại mạnh về dịch vụ và công nghệ thông tin. Trung Quốc mạnh về phần cứng
(máy móc, linh kiện), Ấn Độ mạnh về phần mềm. Trung Quốc mạnh hơn trên thị
trường sản phẩm, còn Ấn Độ mạnh hơn trên thị trường tài chính. Nói tóm lại,
"phân xưởng của thế giới" liên kết với "văn phòng của thế
giới" sẽ là một khối vừa to vừa nặng, rất đáng ngại đối với các nước khác.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cũng
vì thế mà Ấn Độ và Trung Quốc, nhận rõ lợi ích của hoà hoãn thay vì xung đột,
đã tuyên bố trong chuyến viếng thăm của thủ tướng Vaipayee tháng 6.2003 là hai
nước sẽ hợp tác với nhau thay vì tranh giành để đến với những nguồn nguyên liệu
và năng lượng cần thiết cho phát triển kinh tế. Gần đây hơn, tháng 11.2006, thủ
tướng Manmohan Singh nói "<i>Thế giới đủ rộng để đáp ứng những khát vọng
phát triển của Ấn Độ và Trung Quốc</i>". Trong tinh thần đó, hai nước đã
ký kết nhiều hiệp định hợp tác thương mại, kinh tế, tài chính, giáo dục, và
trao đổi văn hoá, khoa học kỹ thuật. Họ cũng đồng ý cố gắng tích cực hơn để
giải quyết vấn đề tranh chấp biên giới vẫn còn để ngỏ cho tới nay.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Hợp
tác khoa học kỹ thuật</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cho tới giữa thập niên
1990, hợp tác khoa học kỹ thuật giữa hai nước rất hạn chế, chỉ lồng trong quan
hệ song phương và đóng vai trò rất nhỏ. Ngoài lý do chung là cũng bị chi phối
như mọi lãnh vực khác bởi những thăng trầm của mối bang giao, còn vì cho
tới lúc ấy, trình độ khoa học kỹ thuật của cả hai nước còn thấp nên đối
tượng hợp tác của họ là những nước khác, tiên tiến hơn.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Một
điểm đáng để ý khác là cho đến cuối thập niên 1980, mọi hợp tác đều ở cấp nhà
nước, và chỉ từ những năm 1990, khi các công ti tư nhân Ấn Độ thâm nhập thị
trường Trung Quốc và đem vào kỹ thuật cùng với đầu tư, sự hợp tác khoa học kỹ
thuật mới thật sự nảy nở và tiếp tục phát triển hiện nay. Có thể nói chuyến đi
thăm Trung Quốc năm 1988 của thủ tướng Rajiv Gandhi là cái mốc khởi đầu. Ngoài
giải toả một số hiểu lầm giữa hai nước, chuyến đi này cũng đánh dấu một sự
chuyển hướng trong giới lãnh đạo Ấn Độ thời đó. Ông Gandhi rất thán phục những
tiến bộ đạt được nhờ chính sách của Đặng Tiểu Bình,và mong muốn không những
giải quyết vấn đề biên giới giữa hai nước mà còn hợp tác để Ấn Độ cũng phát
triển như vậy. Có thể nói ý niệm này đặt nền tảng cho quan hệ giữa hai nước sau
đó, dẫu những vị lãnh đạo kế tiếp không quyết tâm bằng ông Gandhi. Một hiệp
định đầu tiên dành riêng cho hợp tác khoa học kỹ thuật được ký kết năm 1989,
tiếp theo là một số văn kiện những năm sau đó, đặc biệt là thoả thuận ký kết
năm 1994 để hợp tác trong ngành dầu hoả, qua đó Ấn Độ cung cấp cho Trung Quốc
những kỹ thuật chế biến dầu, ông dẫn dầu và giàn khoan ngoài khơi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Vai
trò của khu vực tư nhân cũng đáng nêu lên. Hiện có hơn 80 công ti Ấn lớn nhỏ
hoạt động ở Trung Quốc, với doanh số ngày càng tăng, đa số thuộc về lãnh vực
tin học và tập trung ở Bắc Kinh, Thượng Hải, tỉnh Quảng Đông, một số rải rác ở
các tỉnh Zheijiang (Chiết Giang), Jiangsu (Giang Tô) và Shaanxi (Thiểm Tây).
Gần đây, dự án đầu tư 65 triệu USD của đại công ti dịch vụ phầm mềm
Infosys để thành lập cơ sở nghiên cứu và đào tạo tại Thượng Hải và Hangzhou
(Hàng Châu) đã gây nhiều chấn động. Các công ti Trung Quốc cũng thâm nhập thị
trường Ấn, đáng kể nhất là Huawei, Haier và Zhongxing Telecom Enterprise (ZTE),
công ti truyền thông lớn nhất Trung Quốc. Yếu tố bổ sung giữa hai nền kinh tế
Ấn-Trung thể hiện cụ thể ở đây: các phần mềm của Ấn tương ứng với máy móc của
Trung Quốc. Tuy nhiên cũng có một sự khác biệt: các công ti Ấn vào Trung Quốc
để phục vụ khách hàng địa phương, trong khi các công ti Trung Quốc vào Ấn để
học hỏi kỹ thuật và bán dịch vụ trên thị trường quốc tế. Điều này cho thấy
trong sự hợp tác cũng đã manh nha có sự cạnh tranh: Trung Quốc không chỉ dừng
lại ở sản xuất máy móc linh kiện mà dự tính thâm nhập (và chiếm lĩnh) cả lãnh
vực phần mềm. Hợp tác với Ấn Độ chính là bàn đạp để vươn lên cho mục tiêu ấy.
Ngược lại, Ấn Độ cũng sẽ phải phát triển các công nghiệp sản phẩm, là những
hoạt động cần nhiều nhân công, để giải quyết công ăn việc làm cho một lực lượng
lao động đông đảo. Vì mục tiêu của hai bên cuối cùng tụ về một điểm, nên yếu tố
bổ sung cho phép hợp tác vui vẻ hôm nay cũng sẽ nhường chỗ cho đụng chạm quyền
lợi và cạnh tranh ráo riết ngày mai. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Công
nghệ sinh học là một lãnh vực khác trong đó Trung Quốc và Ấn Độ cũng có những
lợi thế khác nhau. Chẳng hạn cho hai áp dụng của công nghệ sinh học, Trung Quốc
mạnh về nông nghiệp còn Ấn Độ mạnh về y học. Năm 2002, Trung Quốc đã thành công
trong việc phân tách gen gạo và các nghiên cứu khoa học của Trung Quốc về gạo
đạt trình độ của các nước phát triển. Trung Quốc hợp tác với những công ti sinh
học quốc tế lớn như Monsanto, Amgen, Ecogen, Hoffmann-La Roche, và cũng đã thâm
nhập thị trường Ấn Độ. Ngược lại, trong lãnh vực y học Ấn Độ vượt xa
Trung Quốc, các công ti dược phẩm Ấn đã bắt đầu vào thị trường Trung Quốc để cạnh
tranh với các đại công ti Tây phương: chi nhánh của Ranbaxy ở Quảng Đông có
doanh số đạt 12,3 triệu USD năm 2003 và Reddy's Lab hoạt động ở Trung Quốc dưới
tên Kushan Rotam Reddy Pharmaceutical.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">So
sánh thế mạnh của hai bên trong 7 lãnh vực khoa học kỹ thuật cho thấy Trung
Quốc dẫn đầu trong 5 (máy móc điện tử, nghiên cứu gen gạo, công nghệ nông
nghiệp, kỹ thuật không gian và kỹ thuật năng lượng) trong khi Ấn Độ chỉ mạnh
hơn trong hai ngành tin học phần mềm và dược phẩm. So sánh 15 chỉ báo về lợi
thế cạnh tranh (sáng tạo, đầu tư, thiết kế sản phẩm, hợp tác với các đại học,
v.v), thì hai bên ngang ngửa nhau, Trung Quốc dẫn đầu cho 8 chỉ báo và Ấn Độ
cho 7. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Với
đà tiến triển hiện nay và trong tương lai về mặt khoa học kỹ thuật của Trung
Quốc và Ấn Độ, các cơ hội hợp tác cũng sẽ tăng lên, tuy rằng sự cạnh tranh vẫn
là một yếu tố lúc tiềm tàng lúc thể hiện ở đây.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Hợp
tác trong khuôn khổ WTO</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Một
điểm đáng ngạc nhiên là Trung Quốc mạnh gấp mấy lần Ấn Độ về thương mại nhưng
lại lu mờ so với Ấn Độ trong khuôn khổ WTO. Nhóm G-4, gồm 4 thành viên quan
trọng nhất của WTO thường họp riêng để giải quyết bế tắc của vòng đàm phán
Doha, qui tụ Mỹ và Liên hiệp châu Âu (đại diện cho các nước phát triển), Brasil
và Ấn Độ (đại diện cho G-20, nhóm các nước đang phát triển), chứ không phải là
Trung Quốc. Bộ trưởng thương mại và kỹ nghệ Kamal Nath của Ấn Độ xuất hiện hàng
ngày trong báo chí chuyên môn, thường xuyên họp báo, tỏ thái độ. Trong khi đó,
tuy hay được nêu như một trong những nước dẫn đầu G-20, ngoài một vài tuyên bố
chung với Ấn Độ, Trung Quốc rất ít khi lên tiếng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ấn
Độ là một thành viên sáng lập của WTO và Trung Quốc mới chỉ gia nhập cách đây 6
năm, nhưng đấy không phải là lý do, tuy Trung Quốc vẫn nhún nhường nói mình là
lính mới, còn phải quan sát và học hỏi thêm, để trả lời khi các tổng Giám Đốc
WTO hay các đại diện thương mại Mỹ và Liên Hiệp châu Âu thỉnh thoảng vẫn kêu
gọi Trung Quốc tham gia tích cực hơn, thậm chí đóng vai trò lãnh đạo trong các
cuộc đàm phán, để nhận trách nhiệm tương xứng với vị thế thương mại của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Để hiểu lý do sự "thờ ơ" ấy phải
nhắc lại sơ qua quan hệ của Trung Quốc với một tổ chức quốc tế lớn khác. Bắc
Kinh mới chỉ tham gia Liên Hiệp Quốc từ năm 1971, sau khi "hất"
Taiwan ra khỏi tổ chức. Cộng Hoà Trung Hoa là một trong những thành viên sáng
lập Liên Hiệp Quốc và thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an từ năm 1945.
Khi Đảng cộng sản Trung Quốc lên nắm chính quyền và tướng Tưởng Giới Thạch rút
về Taiwan, Bắc Kinh tuyên bố mình chứ không phải Cộng Hoà Trung Hoa là chính
quyền hợp pháp duy nhất của Trung Quốc. Nhưng Taiwan vẫn là đại diện của Trung
Hoa ở Liên Hiệp Quốc vì những nỗ lực của Bắc Kinh để đòi lại ghế này đều bị Mỹ
ngăn chận. Từ thập niên 1960 trở đi các nước bạn của Trung Quốc hàng năm trình
nghị quyết lên Đại hội đồng nhằm chuyển ghế của Taiwan cho Bắc Kinh, và mỗi năm
Mỹ vẫn chặn được cho đến khi các nước mới độc lập gia nhập Liên Hiệp Quốc ngày
càng đông khiến đa số Đại hội đồng không còn ngả sang Tây phương mà ngả về các
nước bạn của Bắc Kinh. Cùng lúc, sau chuyến đi Bắc Kinh của tổng thống Nixon,
Mỹ cũng xích lại gần Trung Quốc hơn. Kết quả là tháng 10.1971, Đại hội
đồng thông qua nghị quyết 2758 công nhận Bắc Kinh là chính quyền hợp pháp duy
nhất của Trung Quốc và trục xuất Taiwan ra khỏi tất cả các bộ phận của Liên
Hiệp Quốc. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Tuy các nước bạn Trung Quốc chờ đợi là sau khi gia nhập Liên Hiệp Quốc, Bắc
Kinh sẽ tích cực ủng hộ thế giới thứ ba, nhưng trong nhiều năm, Trung Quốc vẫn
tương đối thụ động và chỉ lên tiếng khi thấy quyền lợi của mình bị đụng chạm:
chẳng hạn trong những năm 1990, Trung Quốc đã dùng quyền phủ quyết để ngăn cản
các hoạt động gìn giữ hoà bình ở Macedonia (năm 1999) và Guatemala (1996) vì
các nước này vẫn còn giữ liên hệ với Taiwan. Thật ra Trung Quốc vẫn thích làm
việc tay đôi với các nước khác, để dùng sức ép to lớn của mình, hơn là thấy uy
thế phần nào bị loãng đi trong một tập thể các thành viên bình đẳng. Tham
gia Liên Hiệp Quốc và WTO là điều tất yếu, để khẳng định vị trí của mình (và
cho Taiwan ra chỗ khác chơi), nhưng có tính cách thực dụng (khai thác lợi ích)
chứ không phải vì những lý tưởng cao cả, những triết lý cao siêu.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Ngược lại, triết lý và lý tưởng là lăng kính
qua đó Ấn Độ nhận định vị thế và vai trò của mình. Ấn Độ cũng muốn, như Trung
Quốc, làm bá chủ thế giới hay ít ra là đàn anh của một số nước, nhưng nhìn đó
như một sứ mệnh cao cả. Ấn Độ lãnh đạo nhóm G-20 ở WTO ngày nay cũng như thủ
tướng Jawaharlal Nehru khởi xướng và lãnh đạo phong trào các nước không liên
kết trong những năm 1950-1960. Ông Nehru là người lý tưởng, kêu gọi sống chung
hoà bình, giải quyết những vấn đề của thế giới bằng bất bạo lực, trong truyền
thống của một Đức Mahatma Gandhi được cả thế giới nể phục như lương tâm của một
thời đại. Ngay từ khi giành được độc lập, Ấn Độ đã có hoài bão đóng vai trò chủ
chốt tại châu Á và trên thế giới. Hoài bão này, oái oăm thay, bắt nguồn từ tư
tưởng của một viên toàn quyền và phó vương, Lord Curzon, cai trị Ấn Độ
khi nước này còn là thuộc địa của đế quốc Anh. Lord Curzon bị phê phán trong
các sách sử của Ấn Độ vì đã quyết định cắt vùng Bengal khỏi lãnh thổ Ấn Độ,
nhưng lại là cơ sở lý luận của những người mong muốn cho Ấn Độ một vị trí chóp
bu ở châu Á. Ông đề cao các lợi thế của Ấn Độ: vị trí trung tâm, tài nguyên dồi
dào, dân cư đông đảo, hải cảng sầm uất và sức mạnh quân sự. Lord Curzon gán cho
Ấn Độ một tầm quan trọng chiến lược nhưng trong khuôn khổ quyền lợi của đế quốc
Anh, song tư tưởng của ông phù hợp với quan điểm coi cả vùng Nam Á và Đông Nam
Á như xoay quanh Ấn Độ. Quan điểm này vẫn thể hiện mạnh mẽ và rộng rãi trong
nhiều giới ở Ấn Độ.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">
Như thế có thể hiểu tại sao hai nước lớn nhất châu Á, cùng kiêu ngạo như nhau,
dẫu có khác trong phong cách, cùng nung nấu những khát vọng vượt xa bờ cõi lãnh
thổ, cứ quay cuồng từ mấy chục năm nay trong một mối bang giao phức tạp, lúc
bạn lúc thù. Thế giới đủ rộng để mỗi nước có thể sống nhưng rất nhỏ khi cả con
voi lẫn con rồng đều muốn là mặt trời. Vì thế họ có bắt tay nhau thật đấy, và
cũng thành thật muốn dựa vào nhau để lớn mạnh hơn nữa, nhưng chìa một tay thì
vẫn không quên thủ tay kia để phòng vệ hay tấn công.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Khi
con voi và con rồng đá chân nhau</span></b><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Những
chấn thương của lịch sử để lại</b></span><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mọi quan
hệ giữa Ấn Độ và Trung Quốc đều bị chi phối bởi vấn đề biên giới vẫn chưa giải
quyết từ hơn 50 năm nay. Trung Quốc và Ấn Độ giáp nhau trên 3 550 cây số, được
phân cách bởi dãy núi Himalaya hiểm trở và vùng cao nguyên Tây Tạng. Trong nhiều
thế kỷ, Tây Tạng là vùng đệm giữa hai nước. Sau khi Trung Quốc chiếm Tây Tạng
năm 1950, hai vùng đệm hiện nay là hai nước Nepal và Bhutan, nằm ở phía nam dãy
Himalaya. Ba khu vực ngày nay vẫn là điểm nóng của sự xung đột giữa Ấn Độ và
Trung Quốc: Aksai Chin ở tụ điểm của biên giới ba nước Pakistan, Ấn Độ và Trung
Quốc, Arunachal Pradesh, ở sát biên giới Đông Bắc của Ấn Độ và Kashmir, ở Tây Bắc
Ấn Độ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Aksai Chin hiện thuộc quyền quản lý của Trung Quốc nhưng Ấn Độ coi
như thuộc về mình và đòi lại. Ngược lại, Arunachal Pradesh là một tiểu bang của
Ấn Độ nhưng Trung Quốc lại coi là thuộc về Tây Tạng và đòi Ấn Độ trả lại. Kashmir
là vùng tranh chấp giữa Ấn Độ và Pakistan, mỗi bên chiếm một nửa và đòi bên kia
phải trả phần còn lại. Mâu thuẫn giữa Ấn Độ và Trung Quốc ở Kashmir là vì Trung
Quốc ủng hộ Pakistan.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong những thế kỷ trước Trung Quốc và Ấn Độ rất ít quan hệ vì địa
lý cản trở. Khi hai nước giành độc lập và thoát khỏi ách ngoại bang vào cùng thời
điểm, những đường biên giới do các nước thực dân ấn định trở thành đầu mối cho
những xung đột có khi dẫn đến chiến tranh. Bản tuyên ngôn độc lập năm 1947 cũng
chia cắt lãnh thổ Ấn Độ thành hai nước Pakistan và Liên bang Ấn Độ. Một sự phân
chia đẫm máu: từ 300 000 đến 500 000 người bị thảm sát trong các cuộc chém giết
lẫn nhau của hai cộng đồng hồi giáo và ấn độ giáo, và từ 10 đến 15 triệu người
di cư từ vùng này sang vùng kia. Sự chia cắt đất nước và ba cuộc chiến tranh Ấn
Độ- Pakistan tiếp nối nhau (1947-1948, 1965, 1971) để giành giựt vùng Kashmir vẫn
là vết thương nhức nhối truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác tại Ấn Độ. Việc
Trung Quốc ngay từ đầu và cho đến ngày nay luôn là đồng minh đắc lực của
Pakistan chỉ có thể thêm một ung nhọt cho quan hệ đã căng thẳng giữa hai nước.
Trung Quốc cũng không ngần ngại dùng Pakistan để cảnh báo Ấn Độ ngay cả những
lúc hai bên vui vẻ với nhau nhất: ngay sau khi viếng thăm Ấn Độ tháng 11.2006,
chủ tịch Hồ Cẩm Đào bay sang Pakistan, như để nhắc lại một trong những điểm bất
di bất dịch của đường lối ngoại giao mình. Chính sách "tay đấm tay
xoa" này cũng thể hiện qua việc đại sứ Trung Quốc tại Ấn Độ Sun Yuxi , chỉ
một tuần trước khi ông Hồ Cẩm Đào sang, tuyên bố: "Quan điểm của chúng tôi
là toàn bộ tiểu bang Arunachal Pradesh thuộc lãnh thổ Trung Quốc. Chúng tôi đòi
lại tất cả." Khiến cho bộ trưởng ngoại giao Ấn Pranab Mukherjee phải đối
đáp lại: " Arunachal là một bộ phận của Ấn Độ".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Mâu thuẫn giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong vùng Kashmir cũng không
chỉ vì Pakistan mà còn vì một khu vực hai bên trực tiếp tranh giành nhau. Aksai
Chin là một vùng đất rộng 38 000 cây số vuông, ở độ cao 5 000 thước, hoang vu
và khô cằn, rất ít dân cư nhưng ở vị trí chiến lược giữa ba nước Pakistan, Ấn Độ
và Trung Quốc. Aksai Chin ngày xưa thuộc về vương quốc Ladakh nhưng được sát nhập
vào Ấn Độ thuộc đế quốc Anh khi Anh và Tây Tạng (lúc ấy còn độc lập) ký hiệp ước
năm 1904, ấn định biên giới giữa Tây Tạng và Ấn Độ theo đường ranh giới Mac
Mahon. Trung Quốc lúc ấy không công nhận Tây Tạng là nước độc lập nên cũng
không công nhận đường Mac Mahon. Vì vị trí chiến lược của Aksai Chin, nằm trên
quốc lộ 219 của Ấn Độ nối Tây Tạng và tỉnh Sinkiang (Tân Cương), Trung Quốc nhất
định giữ quyền kiểm soát khu vực này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trung Quốc cũng đòi lại một khu vực rộng khoảng 82 000 cây số
vuông ở Đông Bắc Ấn Độ hiện là tiểu bang Arunachal Pradesh nhưng Trung Quốc thường
gọi là Zangnan (Tạng Nam). Arunachal Pradesh có hơn 1 triệu dân, đại đa số gốc
Tây Tạng, Miến Điện và Thái, chỉ khoảng 15% là di dân từ các vùng khác của Ấn Độ,
đặc biệt là hai tiểu bang lân cận Assam và Nagaland. Tại hội nghị Simla năm
1913-1914, thống đốc Anh Sir Henry Mac Mahon ấn định biên giới giữa Ấn Độ và
Tây Tạng theo một đường ranh giới mệnh danh là "đường Mac Mahon" (Mac
Mahon Line) nhằm nới rộng vùng kiểm soát của Anh và tạo ra một số vùng đệm. Các
đại diện Anh và Tây Tạng tại hội nghị thông qua đường ranh giới này nhưng Trung
Quốc chối từ ký hiệp định vì khẳng định Tây Tạng thuộc chủ quyền của mình và đường
Mac Mahon vô giá trị. Năm 1950, thấy Trung Quốc sửa soạn chiếm Tây Tạng, Ấn Độ
đơn phương ấn định biên giới theo đường Mac Mahon tuy Trung Quốc phản đối.
Trong hơn 10 năm sau đó, vấn đề lắng dịu nhờ không khí hoà hoãn giữa hai nước,
nhưng bùng lên trở lại với cuộc chiến tranh biên giới Ấn-Trung năm 1962. Trung
Quốc kéo quân sang chiếm đa số khu vực này nhưng sau khi tuyên bố chiến thắng,
rút trở lại sau đường Mac Mahon.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Vấn
đề Tây Tạng và chiến tranh biên giới năm 1962<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Sau khi lên nắm chính quyền, Mao Trạch Đông tuyên bố Tây Tạng thuộc
về Trung Quốc và quyết tâm đặt Tây Tạng dưới quyền kiểm soát hành chánh và quân
sự của mình. Đối với Bắc Kinh, sự quan tâm của Ấn Độ đến vùng này là can thiệp
vào nội bộ Trung Quốc. Tuy Ấn Độ thừa kế một số đặc quyền tại Tây Tạng từ thời
còn thuộc về Anh Quốc, thủ tướng Nehru, để trấn an Trung Quốc, khẳng định Ấn Độ
không có tham vọng chính trị hay đất đai gì ở Tây Tạng, và cũng không đòi hỏi đặc
quyền gì ở đó, nhưng mong muốn duy trì các quyền lợi thương mại cố hữu. Trước
thái độ mềm mỏng ấy, Trung Quốc yên tâm tiến hành mưu đồ của mình và tháng 10.
1950 đem 40 000 quân tấn công Tây Tạng cùng lúc ở 6 nơi. Chỉ trong hai ngày,
quân đội Trung Quốc đã giết hơn một nửa quân đội nhỏ nhoi và non nớt của Tây Tạng,
chỉ có 8 000 người. Ấn Độ tuy bàng hoàng và phẫn nộ cũng không làm được gì để
ngăn cản bước tiến của Trung Quốc. Chính quyền Tây Tạng cầu cứu đến cộng đồng
quốc tế và Liên Hiệp Quốc nhưng rồi cũng bị ép buộc ký với Bắc Kinh, tháng
5.1951, một hiệp định "17 điểm" trong đó Tây Tạng công nhận chủ quyền
của Trung Quốc trên lãnh thổ nhưng được duy trì hệ thống chính trị và xã hội của
mình. Ngày 9.9.1951, 23 000 quân Trung Quốc tiến vào thủ đô Lhassa, mở đầu cho
bi kịch của người dân Tây Tạng, còn kéo dài đến ngày nay. Chưa đầy một năm sau,
Bắc Kinh bắt đầu siết chặt sự kiểm soát, áp đặt những biện pháp xoá bỏ các truyền
thống văn hoá và xã hội của Tây Tạng và tăng cường đàn áp sự kháng cự. Tháng
3.1959, sau một cuộc nổi dậy thất bại ở Lhassa, Đức Đà Lai Lạt Ma và hàng ngàn
người Tây Tạng phải bỏ xứ đến nương náu tại những vùng Tây Bắc của Ấn Độ, tập
trung ở tiểu bang Himachal Pradesh. Giòng chảy những người từ Tây Tạng đến tị nạn
ở Ấn Độ không còn ào ạt như trong những năm đầu nhưng vẫn tiếp tục. Sự hiện diện
của Đức Đà Lai Lạt Ma và một cộng đồng Tây Tạng ở Ấn Độ vẫn là một điều làm
Trung Quốc khó chịu, dẫu là tháng 6.2003, Ấn Độ đã chính thức công nhận chủ quyền
của Trung Quốc trên Tây Tạng và tuyên bố không hỗ trợ những hoạt động chống lại
Trung Quốc của cộng đồng Tây Tạng tại Ấn Độ.<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; margin-left: 2cm; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 12.0pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Việc Trung Quốc xâm chiếm Tây Tạng
bằng vũ lực cũng là một đòn nặng đối với bản thân thủ tướng Nehru và thuyết sống
chung hoà bình của ông. Tuy bị chỉ trích trong nội bộ là ngây thơ và yếu hèn,
ông Nehru vẫn gắng gượng dĩ hoà vi quí vì tin rằng Ấn Độ cần phải hoà hảo với
Trung Quốc để rảnh tay xây dựng kinh tế</span></i><b><i><span style="color: #ff0040; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></i></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Sau khi lập quan hệ ngoại giao với Bắc Kinh tháng 4.1950, Ấn Độ ký
với Trung Quốc tháng 4.1954 một hiệp định về Tây Tạng và đặt nền tảng cho quan
hệ giữa hai nước, trên cơ sở 5 nguyên tắc sống chung hoà bình (Panchsheel). Câu
khẩu hiệu quen thuộc thời đó là "Hindi-Chini bhai-bhai" tức "Ấn
Độ và Trung Quốc là anh em". Nhưng tình huynh đệ này cũng chỉ kéo dài được
vài năm trước khi vỡ tan với cuộc chiến tranh biên giới năm 1962.<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cho đến ngày nay Trung Quốc và Ấn Độ vẫn còn bất đồng ngay cả về
những lý do đưa tới chiến tranh và đổ lỗi cho nhau. Một điều chắc chắn là ở đây
có nhiều yếu tố: tình hình Tây Tạng, vai trò Trung Quốc gán cho Ấn Độ trong cuộc
nổi dậy ở Lhassa và nhất là việc Đức Đà Lai Lạt Ma chạy sang Ấn Độ; những đụng
độ liên tiếp giữa các đội biên phòng của hai nước, và chính sách "tiến tới"
(Forward Policy) của Ấn Độ thực hiện qua việc xây cất khoảng 60 tiền đồn trong
đó 43 là ở phía bắc đường Mac Mahon, đối với Trung Quốc là bằng chứng của một
mưu đồ bành trướng. Từ tháng 6.1962, các cuộc chạm súng leo thang thành chiến
tranh thực thụ ngày 10.10.1962 khi quân đội Trung Quốc tràn sang Aksai Chin và
Arunachal Pradesh, đánh bại các đội phòng vệ và tiến sâu vào lãnh thổ Ấn Độ. Cuộc
chiến bất quân bình giữa bên Trung Quốc, đông đảo và dạn dày hơn, và bên Ấn ít
kinh nghiệm và thiếu chuẩn bị, kết thúc chớp nhoáng, chỉ hơn một tháng sau, khi
Trung Quốc tuyên bố chiến thắng và đơn phương ngừng bắn. Số tử trận và tù binh
phía Trung Quốc không được thông báo còn phía Ấn Độ chết 1 383 người, bị bắt
làm tù binh 3 968 người và mất tích 1 696 người. Chiến tranh chính thức chấm dứt
khi Trung Quốc trả tù binh rồi rút về phía bên kia đường Mac Mahon. Một lý do tại
sao Trung Quốc không "thừa thắng xông lên" mà tỏ ra rộng lượng biết
điều là vì cùng lúc ấy, thế giới đang rúng động về vụ khủng hoảng tên lửa ở
Cuba, khiến cuộc chiến tranh Ấn-Trung bị các nước Tây phương xem như một hành động
gây hấn khác của khối Cộng sản. Tuy thắng thế dễ dàng nhưng Trung Quốc khôn
ngoan hiểu là nên dừng lại ở đó và nhanh chóng giải quyết tranh chấp.<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cuộc chiến tranh biên giới đánh dấu một sự chuyển hướng triệt để
trong đường lối ngoại giao và quân sự của Ấn Độ.<span class="apple-converted-space"> </span></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Ông Nehru bị chỉ trích nặng nề là đã không đo
lường được tình thế, chính sách hoà hảo với Trung Quốc và các lý thuyết sống
chung hoà bình trên cơ sở bất bạo lực do ông đề xướng bị thực tế phủ nhận phũ
phàng, và giấc mơ của ông xây dựng một trục Ấn Độ-Trung Quốc cùng nhau chế ngự
châu Á tan như bong bóng.<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-bidi-font-weight: bold;">Ấn Độ rút ra cho mình bài học là phải xây dựng sức mạnh
quân sự và tự bảo vệ nếu muốn có chỗ đứng trên thế giới, quay sang Liên Xô và bắt
đầu ra sức trang bị vũ khí. Trung Quốc và Ấn Độ bước vào một thời kỳ lạnh nhạt
và đối nghịch kéo dài cho đến cuối thập niên 1980.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Sự bại trận năm 1962 cũng là nỗi tủi hổ của người Ấn cho tới ngày
nay và tiếp tục chi phối cái nhìn của Ấn Độ về Trung Quốc, nuôi dưỡng một tâm
trạng phức tạp: mặc cảm, tự ái, nghi ngại và tị hiềm pha lẫn nể phục và thèm muốn.
Nhiều nhà phân tích, kể cả người Ấn, nhận xét: "Trung Quốc là nỗi ám ảnh của
Ấn Độ". Một ám ảnh đi đôi với một nỗi day dứt thường kỳ khác: được xem như
một cường quốc, ít ra là trong khu vực, nếu không trên toàn thế giới. Đáp lại
khát vọng này là thái độ kẻ cả, có khi khinh thường của Trung Quốc khiến cho Ấn
Độ càng bức bối. Một thí dụ: khi ông Atal Bihari Vajpayee, lúc đó là bộ trưởng
ngoại giao, đến thăm Trung Quốc tháng 2.1979, ông đã phải hấp tấp về sớm hơn một
hôm vì Trung Quốc tấn công biên giới bắc của Việt Nam ngay lúc ấy và còn tuyên
bố "sẽ cho Việt Nam một bài học như đã cho Ấn Độ một bài học năm
1962"! Một câu nói vừa gây căm phẫn trong dư luận Ấn Độ, vốn có nhiều cảm
tình với Việt Nam và đã nhớ ngay đến kinh nghiệm của chính mình, vừa cho thấy
Trung Quốc sẵn sàng "chơi cha" Ấn Độ, chả coi anh ta ra gì.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
</div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt; line-height: 19pt; text-indent: 36pt;">Cũng vì mong muốn xác định cương vị của mình trên thế giới nên Ấn
Độ đòi hỏi tham gia Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc với tư cách thành viên thường
trực. Tuy Trung Quốc tuyên bố chính thức ủng hộ nguyện vọng này nhưng cho tới
nay hồ sơ của Ấn Độ bị gắn liền với yêu cầu cùng mục đích của Nhật, mà Trung Quốc
thì nhất định không cho Nhật tăng cường vai trò của mình, khiến Ấn Độ rất sốt
ruột và bất bình.</span><span class="apple-converted-space" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt; line-height: 19pt; text-indent: 36pt;"> </span></div>
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: 14.5pt; line-height: 19pt; text-indent: 36pt;">Do đó không ngạc nhiên khi thấy đối với Ấn Độ, Trung Quốc là một sự nhức đầu
kinh niên. Ngay cả việc chọn thái độ, cách đối xử với Trung Quốc cũng là một đề
tài tranh cãi trong nội bộ Ấn Độ.</span><span class="apple-converted-space" style="font-size: 14.5pt; line-height: 19pt; text-indent: 36pt;"> </span></div>
</span><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Chọn
thế đứng trước con rồng</span></b><span class="apple-converted-space"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Theo vài nhà phân tích, ở Ấn Độ có ba cách cảm nhận và phản ứng
trước sự vươn lên và sức mạnh của Trung Quốc: một là thán phục và khiếp sợ và
do đó nghĩ rằng cần phải cầu an với Trung Quốc; hai là coi Trung Quốc như mối
đe doạ nhưng trong tương lai xa, cho nên phải tăng cường sức mạnh kinh tế và
quân sự của để giao lưu với Trung Quốc hầu kềm chế và cân bằng ảnh hưởng (check
and balance), và ba là coi Trung Quốc như mối đe dọa lớn và ngay trước mắt, và
vì thế phải đối xử như Trung Quốc đã đối xử với Ấn Độ: áp dụng chính sách ngăn
cản và bao vây (containment–cum-encirclement).<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trường phái thứ nhất là nhóm lobby ủng hộ Trung Quốc: các đảng
viên đảng cộng sản, trí thức thiên tả, một số nhà báo, những người chống chiến
tranh, chống hạt nhân, chống Mỹ và những người lý tưởng. Ngoài ra còn có một số
doanh nhân làm ăn với Trung Quốc và những người cảm thấy gần gũi với Trung Quốc
về chính trị hay ý thức hệ. Có lẽ tiêu biểu cho nhóm này là quốc vụ khanh đặc
trách thương mại Jairam Ramesh, người đã chế ra từ "Chindia" để miêu
tả viễn tượng một sự hợp tác khăng khít giữa Ấn Độ và Trung Quốc. Trong dịp chủ
tịch Hồ Cẩm Đào thăm Ấn Độ tháng 11.2006, ông Ramesh tuyên bố trước Hiệp hội
các công nghiệp Ấn Độ: "Chúng ta có còn chạy đua gì nữa đâu. Họ đã ăn đứt
chúng ta rồi".<span class="apple-converted-space"> <o:p></o:p></span></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trường phái thứ ba là nhóm diều hâu chống Trung Quốc, qui tụ một số
trí thức dân tộc chủ nghĩa cực đoan và giới lãnh đạo quân sự. Không ít người Ấn,
ngay cả giới trẻ, hoặc có thành kiến hoặc không biết mấy gì về Trung Quốc. Đối
với họ Trung Quốc là đồng nghĩa với chiếm đóng Tây Tạng, xâm lăng Ấn Độ năm
1962, đồng loã với kẻ thù truyền kiếp là Pakistan, mưu toan thôn tính nước họ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Song đại đa số người Ấn thuộc vào trường phái thứ hai, họ là các
viên chức nhà nước, đa số giới nhà báo và trí thức, các doanh nhân, và những
người có cái nhìn thực tế và ôn hoà. Họ nhận thức được ảnh hưởng thuận lợi của
các cải cách và bước tiến kinh tế của Trung Quốc trên châu Á và Ấn Độ nhưng
cũng chia sẻ những quan tâm về chính sách quân sự của Trung Quốc. Họ hiểu là đối
với Trung Quốc không thể cầu an mà cũng chẳng thể ngăn cản. Phần nào họ tiêu biểu
cho thái độ chung của Ấn Độ trước Trung Quốc: hoan nghênh về kinh tế và băn
khoăn về quốc phòng. Những thăng trầm trong quan hệ giữa hai nước là tuỳ theo
khuynh hướng ngả về phía này hay phía kia, ưu tiên cho kinh tế hay ưu tiên cho
quốc phòng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Con voi, con rồng và thế
giới còn lại<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Quan hệ song phương giữa
Ấn Độ và Trung Quốc tất nhiên không thể tách rời khỏi bối cảnh tình hình chung
của thế giới và những quan hệ của mỗi bên với những nước khác. Sự cạnh tranh
giữa họ không chỉ thể hiện trong mối bang giao trực tiếp mà còn tiềm tàng hay
rõ nét trong các quan hệ khác, song phương hoặc đa phương, của mỗi nước, biến
thành quan hệ tay ba: các quan hệ Mỹ-Trung, Nhật-Trung, Nga-Trung, chẳng hạn,
đều có yếu tố Ấn Độ lấp ló đâu đó và ngược lại trong các quan hệ Mỹ-Ấn,
Nhật-Ấn, Việt-Ấn, v.v., yếu tố Trung Quốc cũng không xa. Các quan hệ
Mỹ-Trung-Ấn, Nga-Trung-Ấn, Nhật-Trung-Ấn dĩ nhiên rất quan trọng nhưng quá phức
tạp để có thể đề cập trong phạm vi bài này. Ở đây, chỉ có thể nêu lên một vài
điểm về ba địa bàn chính: vùng Nam Á và Đông Nam Á, là hai sân chơi truyền
thống của Ấn Độ và Trung Quốc, và hai "trận địa" mới: miền Trung Á và
châu Phi. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Hai điểm đáng được nêu
lên trong bối cảnh chung các quan hệ tay ba của Ấn Độ và Trung Quốc: thứ nhất,
ngay cả những lúc sát gần với Mỹ, Nga, Nhật hay nước khác hầu cân bằng ảnh
hưởng của Trung Quốc, Ấn Độ cũng từ chối để nước ấy dùng mình như con bài chống
lại Trung Quốc. Thứ nhì, Ấn Độ cũng như Trung Quốc đều muốn lấn sân chơi của
nhau, và nếu mỗi bên tranh thủ được các "chư hầu" của bên kia thì
chính vì cả hai đều bị chư hầu của mình cảm nhận như một thế lực đe doạ, cần
phải có đối trọng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Con rồng trong
sân chơi của con voi<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Ấn Độ và Trung Quốc từ lâu tranh giành ảnh
hưởng trong vùng Nam Á. Do vị trí địa lý của mình, Ấn Độ coi đây như sân chơi
tự nhiên của mình và Trung Quốc chỉ là kẻ đứng ngoài. Song, sức mạnh và tầm vóc
khổng lồ của Ấn Độ so với các nước nhỏ bé lân cận cũng làm họ e ngại và tìm
cách tập hợp lại để có một hình thức đối trọng. Tổ chức Nam Á hợp tác khu vực (<i>South
Asian Association for Regional Coperation – SAARC</i>) được thành lập ngày 8.
12.1985, qui tụ Ấn Độ, Bangladesh, Bhutan, Maldives, Nepal, Pakistan, và
Sri Lanka. Năm 2005, Afghanistan được mời tham gia theo đề nghị của Ấn Độ và
chính thức là thành viên từ tháng 4.2007. Ngay từ đầu Trung Quốc chú ý đến
SAARC và ngỏ ý muốn được có qui chế quan sát viên. Pakistan và Bangladesh ủng
hộ, Ấn Độ không mặn mà lắm nhưng rồi cũng phải chấp thuận để Trung Quốc tham
gia với tư cách quan sát viên cuốn năm 2005. Tuy SAARC chỉ còn là nơi gặp gỡ và
trao đổi hàng năm giữa các nước thành viên, vì bị vô hiệu hoá bởi sự đối nghịch
giữa Ấn Độ và Pakistan, nhưng đối với Trung Quốc điều quan trọng là khẳng định
sự hiện diện của mình trong khu vực và ảnh hưởng lên các nước Nam Á. Cùng lúc
với các đầu tư của Trung Quốc ở Pakistan, Bangladesh, Sri Lanka và Nepal,
thương mại của Trung Quốc với các nước ấy cũng phát triển, và đạt 20 tỉ USD năm
2005, tương đương với thương mại giữa Ấn Độ và họ. Pakistan, Bangladesh
và Sri Lanka cũng ký kết với Trung Quốc những hiệp định hợp tác quốc phòng và
chiến lược. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Song mối liên hệ giữa
Trung Quốc và Myanmar mới làm Ấn Độ quan tâm nhất. Sau thời Mao, Trung Quốc bắt
đầu sát gần lại với Myanmar, hai nước chính thức viếng thăm nhau, Ne Win đến
Bắc Kinh tháng 4.1977 và Đặng Tiểu Bình đến Yangon tháng 1.1978. Myanmar cũng
rút khỏi phong trào không liên kết tháng 9.1979, với lý do phong trào này ngày
càng ngả về Liên Xô. Về mặt chiến lược, điều này có lợi cho Trung Quốc. Cùng
lúc, quan hệ giữa Ấn Độ và Myanmar xấu đi, nhất là khi Ấn Độ ủng hộ sự can
thiệp của Việt Nam vào Kampuchia năm 1979, trong khi Myanmar và Trung Quốc ủng
hộ Khờ Me đỏ. Trong những năm gần đây, Trung Quốc tăng cường quan hệ với
Myanmar: tân trang các cảng quân sự, giúp Myanmar lập căn cứ hải quân trên đảo
Hianggyi và các đảo Coco, gần các đảo Andaman và Nicobar của Ấn Độ, và tại cảng
Thiwala ở châu thổ sông Irrawaddy. Đáp lại, Yangon cho phép hải quân Trung Quốc
xây dựng hệ thống Signal Intelligence (SIGINT) trên đảo Great Coco, chỉ
cách Andaman vài dặm để kiểm soát tàu bè qua lại trong eo biển Malacca. Các hệ
thống SIGINT và radar ở đấy cũng cho phép Trung Quốc theo dõi các hoạt động
hàng hải và thử nghiệm tên lửa của Ấn Độ ở bờ biển phía Tây. Ngoài ra, Trung
Quốc xây một con đường nối Yangon với miền nam Vân Nam, mở ra cho mình một con
đường bộ trực tiếp đến Vịnh Bengal. Về mặt chiến lược, như thế Myanmar đã nới
rộng vùng ảnh hưởng của Trung Quốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trung Quốc càng có mặt ở
Myanmar và Nam Á, Ấn Độ càng lo và sự quan tâm này cũng đuợc các nước ASEAN
chia sẻ. Trong thời buổi toàn cầu hoá, việc kết bạn tránh thù trên các đường
hàng hải là tất yếu, không chỉ để bảo đảm thương mại mà còn để cùng ngăn ngừa
các hoạt động buôn lậu, cướp biển hay buôn bán vũ khí, ma tuý. Đó là lý do
chính ASEAN đồng ý cho Myanmar gia nhập năm 1997, để chặn bớt ảnh hưởng của
Trung Quốc. Trong cùng mục đích, Ấn Độ cũng xích lại gẩn Myanmar: năm 1992, Ấn Độ
quyết định áp dụng đường lối "giao lưu xây dựng" của ASEAN đối với
chính quyền quân phiệt ở Yangon, không chống lại việc Myanmar xin trở lại phong
trào không liên kết, và nhất là ký với Myanmar năm 2002 một dự án quan trọng
nhằm xây một con đường xuyên qua Myanmar, nối liền Ấn Độ bằng đường bộ đến Thái
Lan,và qua đó đến cả vùng biển Đông. Ngoài con đường dài 1 400 cây số này, Ấn
Độ, Myanmar và Thái Lan còn có nhiều dự án khác, như xây cảng sâu ở Dawei ở
Myanmar để phục vụ cả ba nước. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; page-break-after: avoid; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Myanmar là một thí dụ cụ
thể của chiến lược cân bằng: Trung Quốc xây cảng ở Thiwala thì Ấn Độ xây cảng ở
Dawei. Trung Quốc xây đường để đâm thẳng ra Ấn Độ Dương ư ? Ấn Độ cũng xây
đường để đâm thẳng ra biển Đông, tức Nam Trung Quốc Hải như theo tên gọi quốc
tế, một vùng Trung Quốc coi như sân chơi riêng của mình.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Con
voi trong sân chơi của con rồng</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Các
nước Nam Á e ngại Ấn Độ bao nhiêu thì các nước Đông Nam Á cũng gờm Trung Quốc
bấy nhiêu, nếu không muốn nói là còn hơn thế. Do đó, khi Ấn Độ khởi đầu chiến
lược "Hướng Đông" (<i>Look East Strategy</i>) năm 1992 vừa để phát
triển quan hệ kinh tế với Đông Nam Á, vừa để cân bằng ảnh hưởng của Trung Quốc
trong vùng, họ sẵn sàng chào đón, nhất là từ khi Ấn Độ vươn lên vị trí một
cường quốc kinh tế và quân sự. Ấn Độ đến với ASEAN cũng như Trung Quốc đến với
SAARC, vì những động cơ kinh tế và chiến lược. Về mặt kinh tế, tất nhiên Ấn Độ
không thể so sánh với Trung Quốc: cuối năm 2005, thương mại giữa Trung Quốc và
ASEAN đạt 130,4 tỉ USD trong khi con số tương đương của Ấn Độ chỉ là 18 tỉ, tuy
là theo dự kiến sẽ tăng lên 30 tỉ năm 2007. Về mặt chiến lược, Ấn Độ khai thác
sự nghi ngại cố hữu của các nước Đông Nam Á trước sức mạnh ngày càng lớn, sự
tăng cường quân sự và những ý đồ bành trướng không che dấu của Trung Quốc.
Nhiều nước trong vùng, đặc biệt là Indonesia, Phi Luật Tân và Việt Nam, vẫn còn
tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc. Khác với những xung đột giữa Ấn Độ và các
nước Nam Á, xoay quanh các biên giới trên đất liền, sự tranh chấp giữa các nước
Đông Nam Á và Trung Quốc liên quan đến lãnh hải, như vấn đề Trường Sa và Hoàng
sa trong trường hợp Việt Nam, nên còn lồng thêm yếu tố chiến lược hàng hải đã
nêu trên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cho
đến đầu thập niên 1990, Ấn Độ và các nước ASEAN đối nghịch nhau trên nhiều
điểm: quan hệ mật thiết với Liên Xô, việc Ấn Độ ủng hộ Việt Nam can thiệp ở
Kampuchia tháng 12.1978 và Liên Xô đem quân vào Afghanistan tháng 12.1979, đều
làm ASEAN bất bình. Song, từ sau khi Việt Nam rút quân khỏi Kampuchia và chiến
tranh lạnh nói chung chấm dứt, không khí giữa Ấn Độ và ASEAN hoà dịu hơn.
Cùng lúc, sự chuyển biến của tương quan lực lượng giữa các cường quốc cũng làm
các nước Đông Nam Á lo âu: Liên Xô tan rã, Mỹ chuyển trọng tâm sang vùng khác,
cục diện chiến lược trong vùng thay đổi, ai sẽ nhảy ra lấp chỗ trống và chiếm
ưu thế? Diễn đàn khu vực ASEAN (<i>ASEAN Regional Forum – ARF</i>) được thành
lập năm 1994, qui tụ 10 nước ASEAN và một số đối tác khác, như một phản ứng
trước tình thế này. Một số nước Đông Nam Á, đặc biệt là Singapore, quan niệm
cách tốt nhất để bảo vệ an ninh trong khu vực là khuyến khích các cường quốc
tham gia tích cực để họ cân bằng nhau và không ai nổi trội quá. Diễn đàn ARF
phục vụ cho mục đích đó. Năm 1996, Ấn Độ gia nhập ARF, sau khi đã được qui chế
"đối tác đối thoại bộ phận" (<i>sectoral dialogue partner</i>) năm
1992 rồi "nâng cấp" lên "đối tác đối thoại toàn diện" (<i>full</i> <i>dialogue
partner</i>) năm 1995, cho thấy quá trình sát gần rất nhanh của Ấn Độ và ASEAN.
Gia nhập ARF, Ấn Độ gặp lại Trung Quốc, Mỹ, Nga, Liên hiệp châu Âu, đã tham gia
ARF từ đầu với qui chế đối tác đối thoại, khẳng định chỗ đứng của mình giữa các
cường quốc và như thầm bảo với Trung Quốc "ở đâu có anh, ở đó có
tôi!".<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Quan
hệ Ấn Độ-ASEAN ngày càng khắng khít, với những buổi họp thượng đỉnh hàng năm
giữa hai bên. Năm 2002, Trung Quốc và ASEAN ký kết một hiệp định hợp tác kinh
tế khung, bước đầu xây dựng một vùng tự do thương mại (FTA) cho năm 2010, thì
Ấn Độ cũng ký với ASEAN cuối năm 2003 một hiệp ước khung để xây dựng một vùng
FTA cho năm 2011.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong
khuôn khổ chiến lược Hướng Đông, Ấn Độ cũng đề nghị thành lập một diễn đàn
chung của các nước ven sông Cửu Long. Diễn đàn Hợp Tác Cửu Long-Ganga (<i>Mekong
– Ganga Cooperation Forum – MGC</i>) được sáu nước Ấn Độ, Myanmar, Việt Nam,
Lào, Căm Bốt và Thái Lan thông qua tại hội nghị ASEAN họp ở Bangkok tháng
7.2000 và ra đời với bản Tuyên bố Vientiane ngày 10.11.2000. Trước mắt, các
nước tham gia sẽ hợp tác về du lịch, văn hóa và giáo dục, sau đó trong các
lãnh vực giao thông, truyền thông và hạ tầng cơ sở. Đối với Ấn Độ, một lợi ích
của MGC là tạo liên hệ giữa vùng Đông Bắc của Ấn Độ còn kém phát triển và các
nước ven sông Cửu Long. Nhưng quan trọng nhất là các nước này là cửa ngõ đến
với cả vùng Thái Bình Dương. Do đó không ngạc nhiên khi vài tháng trước khi bản
Tuyên bố Vientiane được ký kết, Trung Quốc cũng ký tháng 4.2000 với Lào, Thái
Lan và Myanmar một "</span><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Thỏa hiệp thủy vận trên sông Lan
Thương-Cửu Long</span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">". Việt Nam, Căm Bốt và Ấn Độ không được mời tham
gia. Trung Quốc cũng quan tâm như Ấn Độ đến sự phát triển của vùng lưu vực sông
Cửu Long. Hơn thế nữa, vì ở thượng nguồn của con sông (gọi là Lancang tức Lan
Thương), Trung Quốc coi cả vùng này như sân sau của mình.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Ở đây có thể nói thêm riêng về quan hệ
Ấn-Việt, một trong những yếu tố quan trọng của chiến lược cân bằng ảnh
hưởng của Ấn Độ đối với Trung Quốc.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Con
voi và con rồng (con) Việt Nam<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc đã quá rõ
không cần phải nhắc lại ở đây, song yếu tố Việt Nam trong sự tranh đua giữa Ấn
Độ và Trung Quốc cũng đáng nêu lên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Quan
hệ Ấn-Việt đã có những năm 1950, đảng Quốc đại (<i>Congress Party</i>) nắm
quyền khi Ấn Độ giành độc lập dần dà hình thành một chính sách ngoại giao chủ
trương chống lại chủ nghĩa đế quốc, kinh tế và chính trị, ở mọi nơi và do đó
ngay từ đầu đã có thiện cảm với Việt Nam. Tuy nhiên sự ủng hộ của Ấn Độ đối với
Việt Minh không đi xa hơn các lời tuyên bố. Bằng việc mời hai phái đoàn
từ Đông Dương sang dự Hội nghị quan hệ châu Á (<i>Asian Relations Conference</i>)
tổ chức tại New Delhi tháng 4.1947, ông Nehru đã kín đáo phủ nhận khẳng định
của ông Hồ Chí Minh là ông đại diện cho tất cả những người Việt Nam. Ấn Độ
không chính thức công nhận chính quyền nào ở Đông Dương và giữ thái độ dè dặt
vì chủ trương không liên kết với khối nào. Nhưng trước sự quốc tế hóa của cuộc
chiến, Ấn Độ bỏ thế trung lập để tích cực vận động hoà bình. Ấn Độ không chính
thức tham dự Hội nghị Genève về Đông Dương, họp từ 9.5 đến 21.7.1954, vì sự
chống đối của Mỹ nhưng tích cực trong hậu trường đến nỗi thủ tướng Pháp
Pierre Mendès-France nói "<i>hội nghị 10 nước này – 9 tại bàn họp cộng với
Ấn Độ</i>...". Ấn Độ cũng tự hào là các hiệp định Genève lấy lại các
nguyên tắc của Panchsheel: độc lập, trung lập, và không can thiệp từ bên ngoài.
Hiệp định Genève vì thế phải thành công vì nếu không Panchsheel và ý đồ xây
dựng một vùng hoà bình ở châu Á cũng sẽ thất bại. Ấn Độ cũng coi đây như một
thành công vẻ vang của đường lối ngoại giao của mình vì từ một nước phải đứng
chầu rìa ở hội nghị đã trở thành nhân vật chủ chốt trong việc thi hành hiệp
định. Một Ủy ban kiểm soát đình chiến (<i>International Control Commission –
ICC</i>) được thành lập năm 1954, gồm 4 nước, Hungary và Ba Lan (đại diện cho
khối xã hội chủ nghĩa), Canada và Indonesia (đại diện cho các nước chống cộng),
dưới quyền chủ toạ của Ấn Độ. Nhiệm vụ của Uỷ ban là giám sát sự thi hành hiệp
định và báo cáo những vi phạm qui định ngừng bắn.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ủy
ban ICC trên nguyên tắc là trung lập nhưng cũng ngả về bên này hay bên kia tuỳ
thời điểm. Từ 1954 đến 1959 (những năm Ấn Độ và Trung Quốc còn vui vẻ với
nhau), ICC khiển trách Sài Gòn nhiều hơn Hà Nội rất nhiều: chẳng hạn từ ngày
11.8.1954 đến 31.1.1959, phái đoàn Ấn Độ chủ trì các buổi họp biểu quyết thuận
lợi cho Bắc Việt trong 72% trường hợp. Ngoài khuôn khổ ICC, quan hệ của Ấn Độ
với hai miền cũng rất khác nhau. Ngày 14.10.1954, ông Nehru viếng thăm Hà Nội,
gặp gỡ ông Hồ Chí Minh trong không khí hồ hởi. Hai tuần sau, khi ông đến
Sàigòn, đón tiếp ông là những đoàn biểu tình chống lại chính sách sống chung
hoà bình. Ngày kỷ niệm một năm ký kết hiệp định Genève trở thành "ngày
quốc nhục" ở Nam Việt, dân chúng tấn công vào trụ sở ICC và hành hung các
nhân viên, nhất là những người Ấn và Ba Lan, khiến dư luận ở Ấn Độ rất phẫn nộ.
</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Từ
1959 trở đi, quan hệ Ấn Độ-Trung Quốc ngày càng xấu đi, và khuynh hướng biểu
quyết tại ICC cũng đảo ngược. Sau cuộc chiến tranh biên giới 1962, mọi hoạt
động của Ấn Độ tại ICC đều bị chi phối bởi sự xung đột với Trung Quốc. Trong
thời điểm ấy, đường lối của Ấn Độ cũng xê dịch tuỳ theo những lúc sát gần lại
với Liên Xô (nguồn cung cấp vũ khí) hay cần phải gượng nhẹ với Mỹ vì cần viện
trợ trong những năm đói kém. Song từ năm 1971 trở đi, Ấn Độ ngả hẳn sang phía
Liên Xô, nhất là sau khi tổng thống Nixon đến thăm Trung Quốc, và cũng chỉ
trích quyết liệt hơn sự tham chiến của Mỹ. Tháng 1.1972, New Delhi và Hà Nội
nâng cấp quan hệ ngoại giao của mình lên hàng đại sứ, trong khi Ấn Độ vẫn giữ
quan hệ với Sàigòn ở mức lãnh sự. Phản ứng của miền Nam rất dữ dội: biểu
tình, đập phá trụ sở, chính quyền Sài gòn từ chối gia hạn chiếu khán của phái
đoàn Ấn Độ. Hai ngày trước khi chiếu khán hết hiệu lực, Ủy ban ICC nhất trí
quyết định dời phái đoàn Ấn Độ (tức là kể cả chủ tịch và tổng thư ký) ra Hà
Nội. Một uỷ ban ICC thứ nhì, gọi là ICCS (<i>International Commission of
Control and Supervision</i>) được thành lập năm 1973, không có Ấn Độ. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ấn
Độ chào mừng các hiệp định Paris năm 1973, hoan nghênh Mỹ rút quân sau đó, và
càng bày tỏ vui mừng trước chiến thắng của miền Bắc năm 1975. Từ đó đến nay,
quan hệ Ấn-Việt càng thân tình nhất là vì Ấn Độ luôn luôn ủng hộ Việt Nam trong
những lúc Hà Nội và Bắc Kinh căng thẳng, như khi Việt Nam can thiệp vào Kampuchia.
Từ khi hoà nhập thế giới và phát triển mạnh mẽ, Việt Nam lại càng là một nước
bạn đáng trân trọng đối với Ấn Độ. Quan hệ kinh tế thương mại giữa hai nước
phát triển nhanh, nhất là trong những năm gần đây, từ chỉ 72 triệu USD
năm 1995 lên hơn 1 tỉ USD năm 2006, và Ấn Độ là nước thứ 10 đầu tư lớn nhất ở
Việt Nam. Tháng 10.2004, hai nước tổ chức trọng thể kỷ niệm 50 năm ngày gặp gỡ
giữa ông Nehru và ông Hồ Chí Minh. Đầu tháng 7 vừa qua, thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng đi thăm chính thức Ấn Độ cùng với một đoàn doanh nhân, ký kết 8 văn kiện
hợp tác trong nhiều lãnh vực: vận tải đường biển, năng lượng hạt nhân, trao đổi
văn hoá và giáo dục, nông nghiệp và hải thuỷ sản. Hai bên thoả thuận tăng cường
hợp tác trong lãnh vực an ninh quốc phòng, chính thức thiết lập quan hệ đối tác
chiến lược, "<i>đưa quan hệ hữu nghị truyền thống lên một tầm cao mới</i>".</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ngoài
hai địa bàn truyền thống là Nam Á và Đông Nam Á, sự tan rã của Liên Xô cũng mở
ra cho Ấn Độ và Trung Quốc một "trận địa" mới để cạnh tranh.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Con voi và con rồng
trong sân chơi của con gấu</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Miền Trung Á, giàu
có tài nguyên và nguồn năng lượng, rất hấp dẫn đối với cả Ấn Độ lẫn Trung Quốc.
Ở đây Ấn Độ có lợi thế: các nước Trung Á, sau khi thoát khỏi bàn tay lông lá
của con gấu Nga, chấp nhận Trung Quốc như một thế lực đối trọng nhưng cũng gờm
các "thành tích" chiếm đóng Tây Tạng và Tân Cương của Bắc Kinh. Họ
thấy Ấn Độ, với truyền thống không liên kết, là một đối tác ít vấn đề hơn và uy
thế ngày càng tăng của Ấn Độ cũng cho phép cân bằng ảnh hưởng của cả Nga lẫn
Trung Quốc. Mặt khác, họ chia sẻ những yếu tố địa lý, tiếng nói, đạo giáo, văn
hoá và cả giống nòi của các cộng đồng hồi giáo Uyghur và Kazakh ở Tân Cương,
vẫn tiếp tục bị Bắc Kinh đàn áp. Trong khi đó, Ấn Độ còn được thiện cảm của họ
vì là đồng minh của Afghanistan chống lại các Taliban (được Pakistan giúp đỡ)
và đã giới thiệu nước này vào SAARC.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Để
đối lại lợi thế của Ấn Độ, Trung Quốc xây trong vùng Baluchistan một cảng ở
Gwadar, ven biển Ả Rập, giúp phương tiện giao thông cho các nước không có đường
ra biển, kể cả Afghanistan. Ấn Độ trả đũa bằng cách xây cảng Chahbahar ở Iran
để Afghanistan và các nước Trung Á có một hành lang hàng hải đến Vịnh Persia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trò
chơi tấn công/phản công này còn vui hơn khi có Nga tham gia. Để loại các nước
khác khỏi vùng Trung Á, Trung Quốc thành lập tháng 6.2001 Tổ chức hợp tác
Thượng Hải (<i>Shanghai Cooperation Organization – SCO</i>), với sự tham gia
của Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan, Uzbekistan và Nga. Không hài lòng lắm
khi thấy Trung Quốc lấn sân của mình, tháng 5.2005, Nga mời Ấn Độ tham gia SCO
với tư cách quan sát viên. Ngay lập tức, Trung Quốc kết nạp Pakistan làm quan
sát viên, và bồi thêm một cú nữa, kéo luôn cả Iran vào để "quậy" còn
xa hơn cả vùng Trung Á!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Song
đối với Trung Quốc và Ấn Độ, nơi quan trọng nhất, cần phải tranh thủ và kéo vể
phần mình nhất, ở xa hơn một chút nữa: châu Phi.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Khi con voi và con rồng đi safari<o:p></o:p></b></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Châu Phi là nơi thể hiện rõ nhất xu thế tiến
đến một thế giới đa cực trong đó một cực mới, Trung Quốc, đã bắt đầu thay thế
các cường quốc truyền thống trong vai trò kinh tế và ảnh hưởng chính trị.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Quan
hệ giữa Trung Quốc và châu Phi đã có từ lâu lắm, theo sách vở từ thế kỷ 6, khi
các nhà buôn Ả Rập đưa nô lệ da đen đến bán tại Quảng Đông. Từ thế kỷ 12 trở đi
đã có những người từ các tỉnh Quảng Đông và Phúc Kiến đến lập nghiệp ven bờ
biển phía Đông của châu Phi. Trong thời nhà Minh, đô đốc thái giám Zheng He
(Trịnh Hoà), sau các cuộc thám hiểm năm 1413-1415, đem về Trung Quốc, ngoài nô
lệ, các con thú lạ như hươu cao cổ và ngựa vằn. Nhưng phải đợi đến sau khi đảng
cộng sản lên nắm chính quyền mới thật sự có bang giao giữa Trung Quốc và châu
Phi. Mao Trạch Đông đứng lên hô hào ủng hộ thế giới thứ ba ở châu Phi sau thời
thuộc địa, nhân danh phong trào không liên kết để cạnh tranh ảnh hưởng với Liên
Xô. Đó là thời điểm Chu Ân Lai đưa khẩu hiệu "đoàn kết Á-Phi chống lại chủ
nghĩa đế quốc". Trung Quốc đưa sang châu Phi hàng ngàn bác sĩ, đón nhận
sinh viên Phi, xây dựng hệ thống đường sắt dài 1 860 cấy số nối liền thủ đô
Lusaka của Zambia với cảng Dar-es-Salaam của Tanzania. Trong những năm sau đó,
châu Phi là nơi tranh đua với Liên Xô, nhất là từ sau chuyến đi của Nixon đến
Bắc Kinh năm 1972 mở đầu một giai đoạn hoà dịu với Mỹ, cho phép Trung Quốc rảnh
tay tăng cường quan hệ kinh tế với châu Phi.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Trong thời của Đặng Tiểu Bình và sau đó, Trung
Quốc tập trung phát triển nội lực, quan hệ với châu Phi phần nào khựng lại.
Song sự tan rã của khối Đông Âu và Liên Xô và sự tăng trưởng vũ bão của nền
kinh tế Trung Quốc mở ra một thời kỳ mới. Châu Phi không còn chỉ là một
mục tiêu địa lý chính trị mà là một kho tài nguyên khổng lồ cho cơn khát nguyên
liệu và năng lượng của Trung Quốc. Quan hệ thương mại tăng rất nhanh: chỉ trong
hơn 10 năm, các trao đổi hàng hoá giữa Trung Quốc và châu Phi đã tăng gấp 17
lần, từ 3 tỉ USD năm 1995 lên đến hơn 50 tỉ USD năm 2006 và theo tuyên bố của
thủ tướng Ôn Gia Bảo sẽ đạt 100 tỉ USD năm 2010. Châu Phi cung cấp 30% lượng
dầu hỏa nhập vào Trung Quốc, với 38,4 triệu tấn dầu năm 2005, tức khoảng 771
000 thùng một ngày. Sức nặng của Trung Quốc trong nền kinh tế của nhiều nước
rất đáng kể: 70% số lượng dầu sản xuất tại Sudan là dành cho Trung Quốc, so với
khoảng 10% năm 1995. Từ một con số gần với số không năm 1995, xuất khẩu của
Burkina sang Trung Quốc, chủ yếu là sợi bông, hiện chiếm một phần ba tổng số
xuất khẩu của nước này. Trung Quốc hiện là thị trường xuất khẩu thứ nhì của
Angola, sau Mỹ.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Bị chỉ trích, nhất là từ phía Tây phương, là
chỉ muốn lợi dụng châu Phi như một nguồn tài nguyên dồi dào và một thị trường
to lớn để xuất khẩu ồ ạt hàng hoá của mình, Trung Quốc khẳng định là không hề
có thái độ hay mưu đồ đế quốc hay thực dân mới gì, mà xây dựng mọi quan hệ trên
cơ sở hai bên cùng có lợi, không can thiệp vào nội bộ nhau, để cùng phát triển.
Trong chuyến đi thăm nhiều nhiều nước châu Phi tháng 2 năm nay, ông Hồ Cẩm Đào
cũng trấn an: "<i>Trung Quốc chưa bao giờ và sẽ không bao giờ áp đặt ý chí
của mình hay những cách làm bất công lên các nước khác</i>" và nhắc
lại là những hợp tác, giúp đỡ của Trung Quốc là vô điều kiện và tôn trọng độc
lập chủ quyền của các nước khác. Ông quên không nói là muốn được gì của Trung
Quốc đều phải tuân theo một điều kiện: cắt đứt liên hệ ngoại giao với Taiwan!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Trong
ba ngày 3 -5.11.2006, Trung Quốc tổ chức trọng thể "Diễn đàn hợp tác
Trung-Phi" (<i>Forum on China-Africa Cooperation</i>) với sự tham dự của
48 trên 53 nước châu Phi, 5 nước kia là những nước cuối cùng ở châu Phi còn
công nhận Taiwan - Burkina Faso, Gambia, Malawi, Sao Tome-and-Principe và
Swaziland – không tham dự tuy cũng được mời. Con số 48 nước này đủ cho thấy vai
trò và ảnh hưởng ngày càng nổi trội của Bắc Kinh trên lục địa, so sánh với lèo
tèo 17 nước châu Phi tham dự các "Ngày châu Âu cho phát triển" (<i>European
Development Days</i>) tổ chức tại Bruxelles hai tuần sau đó, từ 13 đến
17.11.2006. Về nội dung, sự so sánh cũng rõ ràng thuận lợi cho Trung Quốc:
trong khi, như các hội nghị thượng đỉnh Âu-Phi khác, cuộc hội họp ở Bruxelles
chỉ kết thúc bằng những câu tuyên bố rầm rộ, những lời hứa suông hoặc kèm theo
những điều kiện khó khăn đụng chạm đến quyền tự chủ của các nước châu Phi, ở
Bắc Kinh các nước ra về với kết quả cụ thể. Các doanh nghiệp Trung Quốc và Phi
châu ký kết 16 thoả thuận, trị giá tổng cộng 1,9 tỉ USD, trong đó có các dự án
xây dựng hế thống điện thoại cho nông thôn ở Ghana, xây dựng nhà máy aluminium
ở Egypt và xa lộ ở Nigeria. Chủ tịch Hồ Cẩm Đào cũng tuyên bố nhân đôi viện trợ
cho châu Phi từ nay đến 2009, cho vay 5 tỉ USD với điều kiện ưu đãi trong
ba năm sắp đến, và xoá nợ cho các nước nghèo nhất. Trung quốc cũng hứa đào tạo
15 000 chuyên gia Phi và thành lập 10 trung tâm kỹ thuật trong lãnh vực nông
nghiệp, xây 30 bệnh viện và thành lập một quỹ bài trừ bệnh sốt rét với
ngân sách khoảng 25 triệu USD. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Song
diễn đàn này thật ra không phải là một buổi họp thượng đỉnh ở cấp lục địa mà là
một số gặp gỡ riêng giữa Trung Quốc và các nước này. Theo đúng truyền thống của
Trung Quốc, ưu tiên cho quan hệ tay đôi để khai thác tối đa vị thế của mình,
mọi thương thuyết bàn bạc đều ở mức song phương và hoàn toàn không trong suốt,
không nước nào được Trung Quốc cho biết đã đồng ý với các nước kia những gì,
với điều kiện ra sao. Các con số của ông Hồ cẩm Đào đưa ra đều là những tổng số
và không cho thấy rõ chia cụ thể ra sao, và những nước nào được hưởng.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tuy
thế, những hào phóng này cũng đủ để nhiều nước châu Phi đặt mọi kỳ vọng vào
Trung Quốc. Nhiều lãnh tụ Phi tuyên bố Trung Quốc mới là mô hình phát triển lý
tưởng và thích hợp với họ, thay vì những nguyên tắc các nước Tây phương, đặc
biệt Ngân hàng thế giới và Quỹ tiền tệ quốc tế, đã áp đặt lên họ lâu nay. Họ so
sánh cách làm thực tiễn của Trung Quốc, quyết định nhanh, thực hiện ngay, không
bắt bẻ rắc rối, với thái độ kẻ cả, lên lớp dạy đời của các chính khách và
chuyên gia Tây phương, những tính toán chi li, đòi hỏi về tôn trọng nhân quyền,
chống tham nhũng, quản trị tốt (<i>good governance</i>) v.v. họ phải chấp nhận
trước khi có được cứu trợ hay tín dụng được từ Tây phương. Họ sẵn sàng thay
thế "Đồng thuận Washington" (<i>Washington Consensus</i>) bằng
một "đồng thuận Bắc Kinh"!<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> Cũng vì thế mà các nước Tây phương và các tổ
chức như Ngân hàng Thế giới chỉ trích cách làm của Trung Quốc ở châu Phi và báo
động về những hậu quả có thể rất tai hại lên nền kinh tế các nước này. Họ trách
Trung Quốc vô trách nhiệm khi cho vay dễ dãi để các nước châu Phi tha hồ nhập
khẩu (hàng Trung Quốc) và trả lại bằng dầu, khiến một số nước còn quen lãng
phí, quản lý tồi, sẽ bị đè bẹp trở lại bởi những món nợ họ không có khả năng
chi trả. Những nỗ lực để giúp các nước nghèo thoát khỏi vòng nợ nần làm họ kiệt
quệ như thế sẽ thành công cốc. Trung Quốc cũng cho vay với thế chân là
tài nguyên, ngược lại với luật lệ quốc tế. Và nhất là khi núp sau khẩu hiệu
"không can thiệp vào nội bộ nước khác", Trung quốc bất chấp mọi
nguyên tắc, mọi cố gắng của cộng đồng quốc tế để trong sạch hoá môi trường quốc
tế và bảo vệ nhân quyền. Những chế độ độc tài và dã man như Sudan, thối nát và
bất tài như Zimbabwe, nhờ Trung Quốc vẫn tồn tại và giữ được một cái thế bề
ngoài.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Ngoài
những quan tâm chính đáng vừa nêu, phản ứng của các nước Tây phương và các tổ
chức quốc tế lớn ấy cũng thể hiện một sự lo âu trước viễn tượng ngày càng lu mờ
và yếu thế trên một địa bàn vốn là sân chơi riêng của mình. Đây có thể là
một ưu điểm cho Ấn Độ, còn hiện diện một cách kín đáo ở châu Phi, nên có thể
lẳng lặng tăng cường các hoạt động và mối quan hệ mà ít ai để ý đến. Với thị
phần còn thấp, tham vọng ít lộ liễu hơn, và uy tín của một nước dám đối đầu,
mặc cả tay đôi với các cường quốc thương mại ở WTO, Ấn Độ cũng có vẻ là một đối
tác dễ chịu hơn. So với Trung Quốc, quan hệ thương mại giữa Ấn Độ và châu Phi
còn rất khiêm tốn , tổng số nhập và xuất khẩu chỉ đạt 11,6 tỉ USD năm 2005
(Trung Quốc là 39,8 tỉ), nhưng cũng đã tăng lên so với con số 7,7 tỉ năm 1995,
tuy rằng tăng chậm hơn Trung Quốc rất nhiều. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Cũng
như Trung Quốc, Ấn Độ đến với châu Phi trước tiên là vì dầu hoả. Công ti quốc
doanh Oil and Natural Gas Company (ONGC) đã ký kết trong những năm gần đây
nhiều hợp đồng thăm dò mỏ dầu và dự án năng lượng khác tại Nigeria và Sudan.
Các công ti khác như Indian Oil Corporation (IOC) và National Thermal Power
Corporation (NTPC) cũng đầu tư vào các dự án thăm dò và lọc dầu ở Nigeria,
Sudan và Côte d'Ivoire. Ngoài dầu hoả, Ấn Độ cũng chú ý đến các tài nguyên
khác: các công ti Vendanta Resources đầu tư 750 triệu USD trong một dự án khai
thác chì, Arcelor Mittal đầu tư 900 triệu USD vào một dự án quản lý hầm mỏ
quặng sắt ở Liberia và 30 triệu USD vào một nhà máy luyện thép. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Các
công ti Ấn Độ cũng tham gia đấu thầu các dự án xây dựng hạ tầng cơ sở, cung cấp
trang thiết bị, xây đường xá, đường sắt, và mạng lưới điện. Nhưng điểm mạnh
nhất của Ấn Độ là đào tạo kỹ thuật và cung cấp dược phẩm. Châu Phi là nơi có số
người bị HIV/AIDS cao nhất thế giới không kể rất nhiều người mắc các bệnh
truyền nhiễm khác, các công ti dược phẩm lớn của Ấn Độ có ở đây một thị trường
lớn cho các thuốc chủng loại (<i>generic</i>) là sở trường của họ, để cạnh
tranh với các đại công ti Tây phương, và những khả năng hợp tác nghiên cứu để
chế tạo vacxin và tìm ra các phát minh khác. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tuy
còn bị Trung quốc bỏ xa trên địa bàn này, nhưng vì nhắm cùng mục đích,
với cùng đối tượng, để giành cho mình quyền lợi giống nhau, đến lúc nào
đó Ấn Độ và Trung quốc cũng sẽ đụng độ nhau như ở các địa bàn khác.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b>Tạm
kết luận</b></span><b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> </span></b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tuy Trung quốc và Ấn Độ
đang ở trong một chu kỳ giao hảo và hợp tác nhiều hơn là đối đầu, nhưng qua
phân tích ở trên, có thể nghĩ rằng sự tranh đua giữa hai nước là điều tất yếu,
thậm chí thuộc về bản chất của quan hệ giữa họ. Tuy họ nhận thức rất rõ tại sao
họ nên chung sức, ở đâu và thế nào, để lớn mạnh hơn nữa, song tham vọng của mỗi
bên, di sản phức tạp và nặng nề của quá khứ, và cả những yếu tố tâm lý, mặc cảm
tự tôn của bên này và tự ti của bên kia, khiến cho quan hệ của họ vẫn bị vẩn
đục bởi tính toán và ngờ vực. Một điều chắc chắn là diễn tiến của quan hệ này, tất
nhiên với sự tác động của các mối quan hệ với và giữa các nước khác, sẽ có ảnh
hưởng sâu rộng đến cục diện châu Á và phần nào của cả thế giới.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"> <b><i>Đỗ
Tuyết Khanh, Thời đại mới, </i></b>Tháng 7.2007</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: center; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;">Tham khảo</span></b><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 14.5pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"> </span></b><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Batabyal,Anindya,
"Balancing China in Asia: A Realist Assessment of India's Look East
Strategy", <i>China Report</i>, 2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Bộ
ngoại giao Việt Nam, "<i>Đưa quan hệ hợp tác Việt Nam-Ấn Độ lên tầm cao
mới</i>", 12.7.2007,<a href="http://www.mofa.gov.vn/"><span lang="EN-GB" style="color: blue; mso-ansi-language: EN-GB;">http://www.mofa.gov.vn</span></a> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Gnesotto,
Nicole and Grevi, Giovanni (eds), "<i>The New Global Puzzle, What World
for the EU in 2025</i>?", Institute for Security (ISS), <a href="http://www.iss.europa.eu/"><span lang="EN-GB" style="color: blue; mso-ansi-language: EN-GB;">www.iss.europa.eu</span></a>, Paris 2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Guihong,
Zhang, "Sino-Indian Security Relations: Bilateral Issues, External Factors
and Regional Implications", <i>South Asian Survey, </i>2005. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Guihong,
Zhang, "The Rise of China: India's Perceptions and Responses, <i>South
Asian Survey, </i>2006.</span><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Higueras,
Georgina, "India reta a China – Dos modelos de desarollo diferentes para
un propósito común: convertirse en las superpotencias del siglo
XXI", <i>El Pais</i>, 23.4.2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Hong,
Zhao, "India and China: Rivals or Partners in Southeast Asia? " <i>Contemporary
South East Asia</i>, vol. 29, No 1, 2007. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Kochak,
Anjani K., "Development Indices: A Comparative Study of India and
China", <i>China Report</i>, 2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Malik,
J. Mohan, "China-India Relations in the Post-Soviet Era: The
Continuing Rivalry", <i>The China Quaterly</i>, 1995. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Mwega,
Francis M., "<i>China, India and Africa: Prospects and Challenges</i>",
paper presented at the AERC-AFDB International Conference on Accelerating
Africa’s Development Five Years into the Twenty-First Century, November 22-24,
2006, Tunis, Tunisia. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Naidu,
Sanusha, "<i>India's African Relations: Playing Catch-up with the Dragon</i>", www.globalization-africa.org/papers/84.pdf </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Nanga,
Jean, "L'Afrique à l'heure du Forum social", <i>Inprecor</i>,
décembre 2006-janvier 2007.</span><span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Niazi,Tarique,
"Sino-Indian Rivalry for Pan-Asian Leadership", <i>China Brief</i>,
Vol.6, No.4, 15.2.2006 </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Saint-Mezard,
Isabelle, "<i>Les relations sino-indiennes depuis la fin des années 1990:
entre coopération et rivalité en Asie</i>", 2003, <a href="http://www.reseau-asie.com/"><span lang="EN-GB" style="color: blue; mso-ansi-language: EN-GB;">www.reseau-asie.com</span></a> </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Sekhar,
D.Varaprasad, "Science and Technology Cooperation between India and
China", <i>International Studies</i>, 2005. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Thakur,
Ramesh, "India's Vietnam Policy, 1946-1979", <i>Asian Survey</i>,
vol. 19, No 10, 1979. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">United
Nations Development Programme, <i>Human Development Report 2006</i>, New
York 2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Winters,
L. Alan and Yusuf, Shahid (eds) , "<i>Dancing with Giants - China, India
and the Global Economy</i>", copublication of the World Bank and the
Institute of Poliy Studies (Singapore), 2007. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">World
Trade Organization, <i>International Trade Statistics 2006</i>, Geneva,
2006. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="FR-CH" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Yuan,
Jing-Dong, "<i>Building Trust between Asia's Rising Powers: Sino-Indian
Relations after Hu's Visit</i>",</span><span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><a href="http://www.cap.lmu.de/download/2006/2006_Yuan.pdf"><span style="color: blue;">www.cap.lmu.de/download/2006/2006_Yuan.pdf</span></a>. </span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span lang="EN-GB" style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;">Và
các bản tin của AsiaTimes Online, BBC News, Bloomberg, DailyIndia.com, The
International Herald Tribune, Les Echos, The Economist, The Financial Times,
Khaleej Times.com, The Hindu, The Indian Express, el Pais, People's Daily
Online, Le Monde, Le Temps, La Tribune, The Wall Street Journal,
Washingtonpost.com, Xinhua News Agency, v.v.</span><span style="font-family: Arial, sans-serif; font-size: 12pt;"><o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 16pt; text-align: justify; text-indent: 0cm;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-75787064385972169462014-04-14T16:31:00.000+07:002014-04-14T16:31:47.182+07:00Trung Quốc chiến đấu như thế nào: những bài học qua cuộc chiến tranh Trung-Ấn và chiến tranh Trung-Việt <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div align="right" class="MsoNormal" style="background: white; line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; mso-outline-level: 1; text-align: right; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; mso-font-kerning: 18.0pt;">"Newsweek",
USA<o:p></o:p></span></b></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"><i>1962,
Trung Quốc đã dạy cho Ấn Độ một “bài học” có giá trị đến ngày hôm nay.</i><o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Ngày 20
tháng Mười năm 1962, ngay trước lúc bình minh, Quân đội Giải phóng Nhân dân
Trung Quốc bất ngờ xâm chiếm Ấn Độ. Các đơn vị quân đội mạnh mẽ như trận cuồng
phong liên tục tấn công và vượt qua phần phía đông và phía tây dãy Hy Mã Lạp
Sơn, tiến sâu vào phần đông bắc của đất nước. Vào ngày thứ 32 của cuộc chiến
tranh, Bắc Kinh bỗng nhiên thông báo lệnh ngừng bắn đơn phương, và chiến tranh
kết thúc đột ngột như nó đã bắt đầu.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"> Mười ngày sau đó, người Trung Quốc bắt đầu
rút quân khỏi phần phía Đông của Ấn Độ nằm giữa<span class="apple-converted-space"> Bhutan </span>và Miến Điện, nhưng giữ
lại những vùng lãnh thổ đã chiếm được ở phía tây, khu vực trước đây là một phần
của công quốc Jammu và Kashmir. Ấn Độ phải chịu thất bại hoàn toàn và vô cùng
nhục nhã, còn uy tín quốc tế của Trung Quốc thì tăng lên rõ rệt.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Cuộc
xung đột này đã tiết lộ những yếu tố chính trong học thuyết chiến lược của Bắc
Kinh, do đó nó chính là một bài học. Dưới đây, chúng ta sẽ xem xét 6 nguyên tắc
cơ bản mà Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã tuân thủ trong cuộc xâm
lược Ấn Độ và chắc chắn là sẽ được sử dụng trong tương lai.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Đột
ngột</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.
Trung Quốc rất coi trọng yếu tố bất ngờ, cho phép tóm gọn đối phương một cách
bất thình lình. Ý tưởng nằm ở chỗ dành chiến thắng thật nhanh chóng trên chiến
trường để bẻ gãy đối thủ cả về mặt chính trị lẫn tâm lý. Thật vậy, người Trung
Quốc bắt đầu và kết thúc chiến tranh năm 1962 khi Ấn Độ ít mong đợi nhất. Họ
cũng đã hành động tương tự khi xâm lược Việt Nam vào năm 1979.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tập
trung toàn diện</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.
Các vị tướng lĩnh Trung Quốc cho rằng cần phải tấn công nhanh chóng và mạnh mẽ
hết sức có thể. Đó chính là chiến thuật mà họ đã thể hiện qua cuộc chiến tranh
chớp nhoáng chống Ấn Độ vào năm 1962. Mục tiêu ở đây là buộc kẻ thù phải “giao
chiến với kết cục nhanh”. Tập trung toàn diện vào mục tiêu là điểm đặc thù cho
tất cả các hoạt động quân sự mà Đảng cộng sản Trung Quốc đã thực hiện kể từ năm
1949.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Tấn
công trước</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.
Bắc Kinh không bao giờ ngần ngại sử dụng vũ lực để giải quyết những vấn đề
chính trị. Ngược lại, Trung Quốc đã nhiều lần chứng tỏ rằng họ luôn sẵn sàng để
“dạy một bài học” cho đối phương, nếu như có kẻ dám thách thức Bắc Kinh trong
tương lai. Thủ tướng Chính phủ Trung Quốc Chu Ân Lai đã giải thích rằng chiến
tranh năm 1962 nhằm mục đích "cho Ấn Độ một bài học nên thân". Đặng
Tiểu Bình, người đầu tiên trong các nhà lãnh đạo cộng sản Trung Quốc đến thăm Hoa
Kỳ, đã sử dụng ngôn từ tương tự trong năm 1979 trong chuyến thăm tới
Washington, khi tuyên bố với Jimmy Carter, đương kim Tổng thống lúc đó rằng
“Việt Nam, cũng như Ấn Độ, cần phải bị trừng trị”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Chờ
đợi</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.
Người Trung Quốc<span class="apple-converted-space"> tin </span>rằng phải
chờ đợi thời điểm thích hợp. Cuộc chiến tranh 1962 là ví dụ điển hình của chiến
thuật này. Vụ tấn công xảy ra đồng thời với cuộc khủng hoảng Caribe, đã đưa thế
giới đến sát bên bờ vực của ngày tận thế hạt nhân. Tình hình này làm chuyển
hướng sự chú ý của những quốc gia có thể hỗ trợ cho Ấn Độ. Đến khi Hoa Kỳ cho
hay về việc đối đầu với Matxcova đã chấm dứt, Trung Quốc ngay lập tức tuyên bố
ngừng bắn đơn phương.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Một sơ
đồ hành động tương tự đã được sử dụng sau đó. Sau khi Mỹ rút quân khỏi miền Nam
Việt Nam, Trung Quốc đã chiếm quần đảo Hoàng Sa. Năm 1988, khi Việt Nam mất đi
sự ủng hộ của Matxcova, và cuộc chiến tranh Afghanistan làm cho Liên Xô từ bỏ
niềm đam mê vào các cuộc phiêu lưu quân sự nước ngoài, Trung Quốc liền xâm
chiếm rạn đá ngầm Johnson, một phần của quần đảo Trường Sa. Năm 1995, với thực
tế là Philippines không được bảo vệ, người Mỹ đã buộc phải đóng cửa các căn cứ
quân sự ở Vịnh Subic Bay và các khu vực khác của quần đảo này, cho phép người
Trung Quốc dành quyền kiểm soát rạn san hô Mischif.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Biện
minh cho hành động của mình</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">. Bắc Kinh thích ngụy trang những hành động xâm lược của
mình bằng các mục đích quốc phòng. Cuộc tấn công vào Ấn Độ năm 1962 được Bắc
Kinh chính thức gọi là “phản công để phòng thủ”, và thuật ngữ này sau đó cũng
được sử dụng để biện minh cho cuộc xâm lược Việt Nam, cũng như cho việc xâm
lược các quần đảo Hoàng Sa, rạn san hô Johnson và rạn đá ngầm Mischif.<o:p></o:p></span></div>
<div class="text" style="background: white; line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Sẵn
sàng mạo hiểm</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">.
Những hành động liều mạng từ lâu đã là một phần không tách rời của chiến lược
quân sự Trung Quốc. Việc các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẵn sàng cho các hoạt động
quân sự là điều hiển nhiên cho tất cả, không chỉ dưới thời đại của Mao Trạch
Đông, thời kỳ đầy dẫy những thay đổi rắc rối trong chính sách, mà cả khi người
rất thực dụng như Đặng Tiểu Bình cũng quyết định xâm lược Việt Nam, bỏ qua khả
năng can thiệp từ phía Liên Xô<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cách đây năm thập kỷ, binh lính
Trung Quốc và Ấn Độ đã giao tranh và đổ máu trên một chiến trường cao nhất của
thế giới. Dấu mốc 50 năm sau cuộc chiến Trung - Ấn đã bị dấu mốc kỷ niệm 50 năm
Cuộc khủng hoảng Tên lửa Cuba làm mờ nhạt trên truyền thông quốc tế.
Tuy nhiên, theo báo mạng AsiaTimes Online, cuộc xung đột biên giới chóng
vánh và cay đắng giữa Trung Quốc với Ấn Độ đã để lại một hệ quả địa chính trị
to lớn không chỉ cho hai cường quốc này mà còn cho toàn thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mối quan hệ cốt lõi giữa hai quốc
gia đông dân nhất thế giới bị ám ảnh bởi bóng ma của lịch sử và sự xuất hiện
của nguy cơ xung đột trong tương lai. Môi trường chiến lược vẫn bị mắc kẹt
trong mô hình của sự đối đầu, bất chấp những cải thiện trong quan hệ văn hóa,
chính trị và kinh tế giữa Trung Quốc và Ấn Độ.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những nguyên nhân địa chính trị khu
vực đã dẫn đến cuộc chiến Trung-Ấn vẫn hầu như chưa được giải quyết. Trung Quốc
và Ấn Độ vẫn còn tranh chấp biên giới chung, vốn được người Anh và người Tây
Tạng ấn định năm 1914. Chính phủ Trung Quốc bác bỏ đường biên giới này với lý
do nó là do đế quốc phương Tây để lại. Trung Quốc đòi chủ quyền đối với
bang Arunachal Pradesh của Ấn Độ, trong khi Ấn Độ lại đòi chủ quyền
đối với khu vực Askai Chin do Trung Quốc kiểm soát. Đặc biệt, Ấn Độ hiện vẫn hỗ
trợ về mặt chính trị và nơi cư trú cho Đạtlai Lạtma – thủ lĩnh tinh thần của
người Tây Tạng. Chính phủ Trung Quốc coi chính sách này là sự can thiệp vào
công việc nội bộ của Trung Quốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ấn Độ lưu giữ ký ức cay đắng về Cuộc
chiến Trung-Ấn. Chiến thắng chóng vánh đầy mưu lược của Trung Quốc và việc phải
thực hiện đơn phương ngừng bắn sau đó vẫn còn là một ký ức đáng xấu hổ đối với
giới chính trị Ấn Độ. Tháng 10 vừa qua, báo chí Ấn Độ đã đăng tải rất nhiều bài
viết chi tiết và sâu sắc về hệ quả của cuộc chiến.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ A.K.
Antony mới đây đã đến khu vực biên giới Đông Bắc và phát biểu về những ký ức
của cuộc chiến cũng như tình thế quân sự hiện nay rằng: "Cơ sở hạ tầng tại
Đông Bắc hiện chưa khiến chúng ta hài lòng nhưng đã được nâng cấp rất nhiều so
với trước đây… cơ sở hạ tầng, tài lực và nhân lực, tất cả mọi thứ đã được cải
thiện. Ấn Độ của năm 2012 không phải là Ấn Độ của thời kỳ đó. Chúng ta hiện có
đủ khả năng bảo vệ từng tấc đất của chúng ta". <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong khi đó, cuộc chiến gần như đã
bị quên lãng tại Trung Quốc. Một cuộc thăm dò dư luận do tờ Thời báo Hoàn Cầu
tiến hành cho thấy chỉ 15% người trưởng thành tại các đô thị Trung Quốc tham
gia trả lời biết về cuộc chiến. Mã Lập – chuyên gia thuộc Viện Nghiên cứu Quan
hệ Quốc tế Hiện đại Trung Quốc giải thích về sự khác biệt này: "So với
người Ấn Độ, những người ghi nhớ sâu sắc về cuộc chiến vì họ đã thất bại, rất
ít người Trung Quốc biết về cuộc chiến". <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Lý do về ký ức mờ nhạt của người
Trung Quốc cũng có thể được giải thích theo cách khác ngoài việc họ chiến
thắng. Một cuộc chiến thắng lợi trước một nạn nhân châu Á của đế quốc phương
Tây có thể không mang lại tiếng vang tốt cho hình ảnh của Trung Quốc. Ngoài ra,
người Trung Quốc hiện tập trung quan tâm đến các vấn đề kinh tế và trong nước.
Cuối cùng, tâm trí của người Trung Quốc bị chiếm giữ bởi chiến thắng rực rỡ
trong cuộc kháng chiến chống Nhật. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Môi trường chiến lược </span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sự đối đầu tổng thể và về quân sự
vẫn duy trì hiện nay giữa Ấn Độ và Trung Quốc tập trung vào các mối bận tâm
chiến lược một cách tương đồng đáng ngạc nhiên. Cả hai nước đều cảm thấy bị bao
quanh bởi sự thù địch, hay các đối thủ tiềm tàng. Một cái nhìn lướt qua trên
bản đồ có thể giải thích tại sao vị trí địa lý của Ấn Độ lại khiến Ấn Độ nhạy
cảm trong việc lo sợ về những gì bao quanh. Phía Tây là kẻ thù “anh em”
Pakixtan mà Ấn Độ đã có tới ba cuộc chiến. Mặc dù đường biên giới đã khá yên ả,
Ấn Độ và Pakixtan vẫn tranh chấp quyền kiểm soát khu vực Casơmia, và đối đầu
với nhau về các kho vũ khí hạt nhân mới đang ngày càng tăng. Trung Quốc, quốc
gia không ngừng tăng cường sức mạnh và là kẻ chiến thắng trong cuộc chiến chóng
vánh cách đây 50 năm, nằm ở biên giới phía Bắc Ấn Độ. Đáng ngại nhất, Trung
Quốc và Pakixtan là đồng minh thân cận trong hơn năm thập kỷ qua. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc cũng có cảm giác bị o ép
tương tự. Sự quay trở lại châu Á của Mỹ, cùng với tranh chấp chủ quyền hiện nay
với Nhật Bản, Philíppin và Việt Nam gây áp lực bên sườn Trung Quốc. Trong khi
mối quan hệ hiện tại với Nga tương đối thân thiện, điều hiếm thấy khi nhìn lại
lịch sử. Ápganixtan và các quốc gia đa phần là Hồi giáo khác nằm ở phía Tây
Trung Quốc được xem là một nguy cơ tiềm tàng cho sự mất ổn định của các khu vực
biên giới với người Hồi giáo của Trung Quốc. Phía Nam Trung Quốc là Ấn Độ, một
thế lực kinh tế đang phát triển và một cường quốc hạt nhân mới. Trung Quốc xem
mối quan hệ an ninh và chính trị đang phát triển giữa Oasinhtơn, Niu Đêli và
Tôkyô là một mối đe dọa tiềm tàng về lâu dài. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đang có một “bữa tiệc khiêu vũ” lạ
mắt giữa Ấn Độ, Trung Quốc, Mỹ và Pakixtan trên lục địa châu Á. Mặt khác, Mỹ,
do tình hình bạo lực tại Ápganixtan, phải duy trì bằng được mối quan hệ không
mấy yên ả với Pakixtan. Cùng lúc đó, Oasinhtơn cố gắng thuyết phục để Ấn Độ trở
thành đồng minh ngầm chống lại Trung Quốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hàng tỷ USD viện trợ quân sự của Mỹ
cho Pakixtan làm phức tạp thực sự những nỗ lực chiều lòng Ấn Độ. Quan hệ đồng
minh của Trung Quốc với Pakixtan cũng làm phức tạp các cuộc thương lượng của
Trung Quốc với Ấn Độ. Trong khi đó, Trung Quốc cảm thấy không tin tưởng
các nước lớn, và đang nỗ lực bảo đảm hòa bình lâu dài với Pakixtan để nhận được
nhiều lợi thế địa chính trị hơn nữa. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bên cạnh những lo ngại địa chính trị
cơ bản này là những lo lắng về sự chia rẽ và mất ổn định trong nước. Trung Quốc
và Ấn Độ là “cái nôi của nền văn minh” tồn tại vô số nhóm sắc tộc và ngữ hệ.
Nguyên nhân chủ yếu của bất đồng giữa Trung Quốc với Ấn Độ là sự hỗ trợ của Ấn
Độ đối với Đạtlai Lạtma và chính phủ lưu vong của Đạtlai Lạtma đóng tại
Dharamsala, miền Bắc Ấn Độ. Vùng lãnh thổ phía Tây rộng lớn của Trung Quốc,
giáp giới với Ấn Độ, là nơi sinh sống của các nhóm thiểu số cứng đầu cứng cổ.
Vì những lý do địa chính trị và lịch sử đó, Chính phủ Trung Quốc vẫn hết sức
thận trọng đối với mọi nguy cơ đe dọa đến toàn vẹn lãnh thổ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Niu Đêli cũng đối mặt với vô số nguy
cơ trong nước. Các nhóm phiến quân Casơmia, nhóm du kích Maoít và các nhóm bộ
tộc nổi dậy tại vùng cực Đông Bắc đe dọa đến chủ quyền của Niu Đêli. Cũng như
việc Ấn Độ hỗ trợ chính trị cho Đạtlai Lạtma, Trung Quốc, trong quá khứ, cũng
hỗ trợ hậu cần cho một số lực lượng vũ trang nổi dậy bên trong Ấn Độ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Những lo lắng chiến lược tương đồng
giữa hai quốc gia bên sườn núi Himalaya chỉ là một trong nhiều lĩnh vực mà
Trung Quốc và Ấn Độ cùng chia sẻ sâu sắc. Cả hai vùng đất cùng thừa kế hàng
nghìn năm truyền thống văn hóa. Cả hai cùng phát triển kinh tế chóng mặt trong
vài thập kỷ gần đây. Cả Bắc Kinh và Niu Đêli cùng hăm hở bước lên vũ đài quốc
tế và tuyên bố về vị thế xứng đáng của mình sau hàng thế kỷ phải trải qua sự
xấu hổ, quản lý yếu kém và sự chịu đựng lạ thường. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bất chấp lịch sử đầy tranh cãi, mối
quan hệ Trung-Ấn đã được cải thiện đáng kể trong thập kỷ vừa qua. Năm 2005, Thủ
tướng Ấn Độ Manmohan Singh và Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào đã ký một hiệp ước
để giải quyết một cách hòa bình tranh chấp biên giới và triển khai "mối
quan hệ đối tác chiến lược". Trong suốt cuộc gặp thượng đỉnh quan trọng
này, Trung Quốc đã công nhận chủ quyền của Ấn Độ đối với vương quốc Sikkim tại
Himalaya trước kia và bày tỏ ủng hộ nỗ lực của Niu Đêli trở thành ủy viên
thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc. Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh thì
ca ngợi mối quan hệ đối tác tiềm năng Trung-Ấn với tuyên bố "Ấn Độ và
Trung Quốc có thể cùng nhau lập lại trật tự thế giới". <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Và quả thực là hai nước có thể. Vượt
qua mọi cú sốc không thể lường trước trong cuộc đua, Trung Quốc và Ấn Độ sẽ trở
thành các nền kinh tế lớn nhất thế giới vào cuối thế kỷ này. Tăng trưởng kinh
tế ấn tượng đạt được của hai nước đã chuyển dịch sự cân bằng sức mạnh tài chính
và kinh tế thế giới về phía Đông bán cầu. Khi mà các nền kinh tế mới nổi này
vẫn còn một số lượng lớn dân nghèo, cả hai đã đề xuất hỗ trợ chính trị chung
những thỏa thuận thay đổi môi trường phù hợp với riêng từng nước. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nguồn lực tài chính mạnh của Trung
Quốc có thể đầu tư cho các dự án hạ tầng đầy tham vọng tại Ấn Độ mang lại lợi
ích chung. Quan trọng nhất, thương mại song phương giữa Ấn Độ và Trung Quốc đã
được mở rộng nhanh chóng và hiện có giá trị gần 75 tỷ USD mỗi năm. Trung Quốc là
đối tác thương mại lớn nhất của Ấn Độ. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nền tảng rộng lớn của những lợi ích
chung đó có thể không hoàn toàn dung hòa được những lo lắng địa chính trị.
Thương mại tốt, tuy nhiên nguy cơ bất ngờ cắt đứt quan hệ giữa hai cường quốc
và đang phát triển là vẫn có khả năng xảy ra. Tuy nhiên, sự cân bằng trong yếu
tố quân sự Trung-Ấn có thể hoàn toàn vô hiệu hóa những lo ngại chung về sự bao
vây quân sự. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Điểm mấu chốt trong quan hệ
Trung-Ấn </span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc và Ấn Độ đã đạt tới một
trạng thái hai bên cùng đảm bảo khả năng hủy diệt lẫn nhau. Vụ phóng thành công
tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Agni V của Ấn Độ hồi tháng 4 có thể đưa toàn bộ
lãnh thổ Trung Quốc vào trong tầm của hệ thống tên lửa chiến lược của Ấn Độ.
Việc triển khai này, cùng với việc triển khai năng lực tấn công thứ hai dựa vào
tàu ngầm, đã cho phép Ấn Độ vươn tới mức đáng tin cậy về năng lực phòng thủ hạt
nhân đối phó với Trung Quốc. Cả hai bên hiểu rằng không được để xảy ra một cuộc
chiến Trung-Ấn nữa, vì cả Bắc Kinh và Niu Đêli đều không thể đảm bảo một cuộc
xung đột như vậy sẽ không leo thang thành một cuộc chiến hạt nhân toàn
diện. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Như chuyên gia Mã Lập nhận định:
"Không thể tưởng tượng được khi hai cường quốc vũ trang hạt nhân xảy ra
chiến tranh". Lo lắng về sự bao vây địa chính trị đã thành lỗi thời với
suy luận tàn ác rằng cả hai bên sẽ cùng hủy diệt. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Sau vụ Ấn Độ phóng thử thành công
tên lửa Agni V hồi tháng 4, Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã ra tuyên bố hòa giải
đáng chú ý khi xem xét đến khả năng tên lửa đạn đạo đã được cải thiện của Ấn
Độ. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lưu Vi Dân phản hồi về vụ phóng
tên lửa với tuyên bố “Trung Quốc và Ấn Độ là hai quốc gia lớn đang phát triển.
Chúng ta không phải là đối thủ mà là đối tác… Chúng tôi tin rằng cả hai bên cần
trân trọng các quan hệ tốt đẹp đã dày công đạt được ở thời điểm hiện tại, và nỗ
lực gìn giữ sự hợp tác chiến lược thân thiện để thúc đẩy phát triển chung cũng
như đóng góp tích cực để gìn giữ hòa bình và ổn định khu vực”. Tuyên bố này rất
thân thiện và khác xa so với tuyên bố từ một cường quốc hạt nhân thù
địch. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Do Trung Quốc và Ấn Độ không bao giờ
được tiến tới chiến tranh, họ không có lựa chọn nào ngoài hợp tác. Tiềm năng
lớn của lợi ích chung có thể đạt được nếu cả hai bên hành động vì lợi ích lâu
dài. Quả vậy, các lĩnh vực tăng cường hợp tác giữa hai nước có dân số đông nhất
thế giới đã mở rộng vượt xa ngoài các lĩnh vực chính trị và kinh tế truyền
thống. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Thế mạnh của Ấn Độ hầu hết là điểm
yếu của Trung Quốc, và thành tích hiện tại của Trung Quốc lại là hình ảnh đối
ngược những thất bại của Ấn Độ. Thành công ấn tượng của Trung Quốc trong việc
giúp phần lớn người dân nước này thoát khỏi cảnh nghèo đói cùng cực trong ba
thập kỷ qua đối lập với những vấn đề tồn tại dai dẳng tại Ấn Độ như mù chữ và
suy dinh dưỡng tràn lan. Mức độ thiếu thốn vật chất cùng cực tại các thành phố
và làng quê của Ấn Độ đã vượt xa những gì có thể thấy trong hiện tại ở Trung
Quốc. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mặt khác, Ấn Độ lại làm tốt hơn
Trung Quốc rất nhiều trong việc gìn giữ văn hóa truyền thống. Phần lớn người
dân Ấn Độ vẫn thích mặc các trang phục truyền thống hơn là quần áo phương Tây.
Ngành công nghiệp phim Bollywood và âm nhạc Ấn Độ rất phổ biến với người nước
ngoài, trong khi hầu hết văn hóa xuất khẩu hiện nay của Trung Quốc tương đối
tầm thường. Trong khi Trung Quốc làm tốt hơn trong việc cung cấp cho người dân
nước này các nhu yếu phẩm cần thiết, Ấn Độ lại có một nền văn hóa tiên tiến,
được duy trì liên tục lại thu hút được những người yêu thích trên khắp thế
giới. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc và Ấn Độ hoàn toàn phù
hợp với việc phát triển sự đối đầu thân thiện. Cả hai nước có nhiều điều phải
học hỏi lẫn nhau. Người dân hai nước rất tin tưởng vào mối quan hệ kinh tế được
cải thiện và tầm nhìn chiến lược, nhận ra sự vô nghĩa hoàn toàn của xung đột vũ
trang. <o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài học về thành công vật chất của
Trung Quốc có thể giúp hàng trăm triệu người dân Ấn Độ thoát khỏi nghèo đói.
Thành tích văn hóa của Ấn Độ có thể là một minh chứng giúp Trung Quốc bồi đắp
những lỗ hổng về tinh thần và sáng tạo. Nếu các nhà lãnh đạo Trung Quốc và Ấn
Độ có thể nhận ra những lo ngại và hy vọng chung, đồng thời khai thác những lợi
thế chung, thì những ký ức ám ảnh của cuộc chiến năm 1962 có thể ngủ yên trong
dĩ vãng.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<b><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Brendan P O’Reilly </span></i></b><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">là nhà văn, nhà giáo dục trường Seattle hiện công tác tại
Trung Quốc. Ông là tác giả của “The Transcendent Harmony”. Bài viết được đăng
trên <span style="color: windowtext; text-decoration: none; text-underline: none;">Asia Times Online</span>.</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-12441424984436738192014-04-14T16:05:00.003+07:002014-04-14T16:05:36.810+07:00Quy định mới của Trung Quốc gây căng thẳng ở Biển Đông<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: right; text-indent: 36pt;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đặng
Khương </span></b><i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">chuyển ngữ, </span></i><b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br /></span></b></div>
<div style="text-align: right;">
<b><b style="line-height: 19pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-size: 14.5pt;">Brian Spegele</span></b></b></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quy định mới của Trung Quốc tập
trung vào vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa</span></i><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">BẮC KINH – Quy định mới của Trung
Quốc đòi hỏi các ngư dân nước ngoài phải có được sự đồng ý của Bắc Kinh trước
khi hoạt động trong vùng tranh chấp ở Biển Đông, khu vực mà Việt Nam và một số
nước khác cũng lên tiếng tuyên bố chủ quyền. Một quan chức cho biết quy định
mới này có khả năng dẫn tới va chạm giữa Trung Quốc và Việt Nam trong thời gian
tới.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quy định mới này được ban hành bởi
tỉnh đảo Hải Nam của Trung Quốc hôm ngày 1 tháng Giêng, một trong những nỗ lực
mới nhất của Bắc Kinh trong việc thúc đẩy tuyên bố chủ quyền và làm tăng thêm
căng thẳng tại các vùng đảo có tranh chấp. Đây đồng thời cũng là đường hàng hải
quan trọng cũng như có nguồn ngư cá dồi dào đối với thương mại thế giới.
Philippines và Việt Nam trong tuần qua đã lên tiếng chỉ trích quy định trên,
trong khi đó Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ gọi đó là hành động ” khiêu khích và nguy
hiểm”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong những tháng gần đây, Trung
Quốc đã tăng cường các biện pháp kiểm soát chủ quyền lãnh thổ, trong đó bao gồm
cả tuyên bố vùng <i>Nhận diện Phòng không (ADIZ) ở Biển Hoa Đông làm dấy lên
căng thẳng với Nhật Bản và thách thức luôn cả Hàn Quốc. </i>Các hành động mới
do Trung Quốc gây ra trong khu vực Biển Đông có thể dẫn đến các cuộc đụng độ
với các nước láng giềng ở phía nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Wu Shicun, đại biểu thuộc cơ quan
lập pháp và cựu giám đốc văn phòng nước ngoài của tỉnh Hải Nam, cho biết hôm
ngày 10 tháng Giêng rằng quy định này sẽ áp dụng cho toàn bộ tuyên bố lãnh thổ
của Trung Quốc ở Biển Đông, kéo dài đến tận gần bờ biển của Philippines và
Malaysia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tuy nhiên, trong thực tế thì ông Wu
nói rằng Trung Quốc sẽ tập trung thực thi quy định này tại vùng biển gần quần
đảo Hoàng Sa, nằm </span><span style="font-family: "Cambria Math","serif"; font-size: 14.5pt; mso-bidi-font-family: Arial; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"></span><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">ở phía nam đảo Hải Nam, và có thể sẽ không đi xa hơn. Ông Wu
cho biết hình phạt – có khả năng bao gồm cả tiền phạt lẫn thu giữ sản lượng mà
ngư dân khai thác được – sẽ được tăng cường đối với các ngư dân đi vào khu vực
này mà không xin phép. Ông cho biết Việt Nam đã lên tiếng khuyến khích ngư dân
của mình tiếp tục vào khu vực này để đánh bắt cá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“Mục đích là để làm cho họ không dám
trở lại”, ông Wu – đồng thời là chủ tịch Viện Quốc gia về Nghiên cứu Biển Đông
cho biết. “Nếu bạn vi phạm các quy tắc, bạn sẽ phải trả giá rất cao”. Ông cho
biết Hoa Kỳ cũng đã làm lớn vụ việc này mà theo ông là nhằm kiểm soát tốt hơn
ngành công nghiệp đánh bắt cá.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trung Quốc đã bất hợp pháp kiểm soát
quần đảo Hoàng Sa sau khi chiếm đóng từ phía Việt Nam [tức Việt Nam Cộng hoà]
trong trận hải chiến năm 1974, và kể từ đó đã xây dựng lên chính phủ địa phương
khá lớn bao gồm luôn cả sự hiện diện quân sự.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cho đến nay thì Hà Nội vẫn không từ
bỏ yêu sách chủ quyền của mình. Lương Thanh Nghị, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao
Việt Nam, khẳng định hôm ngày 10 tháng Giêng rằng Việt Nam có “chủ quyền không
thể tranh cãi” đối với quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, một nhóm đảo xa hơn về
phía nam mà Trung Quốc lẫn một số nước khác cũng lên tiếng tuyên bố một phần
hoặc toàn chủ quyền.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“Bất kỳ hoạt động nào của nước ngoài
trong khu vực này mà không được sự chấp thuận của Việt Nam đều bất hợp pháp và
không hợp lệ”, ông nói trước giới truyền thông.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Một số nước khác có tranh chấp với
Việt Nam bao gồm Malaysia, Brunei và Đài Loan. Trong thời gian gần đây căng
thẳng ngoại giao và các cuộc đối đầu đã gia tăng giữa lúc Trung Quốc tiếp tục
đẩy mạnh chính sách chủ quyền của họ. Hôm tháng Ba, Việt Nam cáo buộc Trung
Quốc bắn vào một tàu đánh cá Việt Nam hoạt động gần quần đảo Hoàng Sa. Bộ Quốc
phòng Trung Quốc cho biết sau các thủy thủ Trung Quốc đã bắn hai phát pháo sáng
để cảnh báo chứ không tấn công phía Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hôm ngày 9 tháng Giêng, Bộ Ngoại
giao Philippines cho biết họ “nghiêm trọng lo ngại” tơi quy định mới của phía
Trung Quốc. “Việc này chỉ làm căng thẳng gia tăng, gây phức tạp hóa tình hình ở
Biển Đông, và đe dọa hòa bình cũng như ổn định trong khu vực”, bản tuyên
bố viết.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Luật pháp hiện hành của Trung Quốc
yêu cầu các tàu cá nước ngoài phải có phép của chính quyền trung ương trước khi
hoạt động trong vùng lãnh hải của mà Trung Quốc tuyên bố chủ quyền, trong khi
đó quy định mới này thì do tỉnh Hải Nam trực tiếp giải quyết đối với vùng tranh
chấp tại Biển Đông.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Xa hơn về phía nam quần đảo Hoàng
Sa, vùng biển xung quanh quần đảo Trường Sa nàm ngoài khơi đảo Palawan của
Philippines, là một ngư trường phong phú. Khu vực này còn được dự đoán có khả
năng chứa đựng lượng lớn dầu mỏ và khí đốt. Ông Wu cho biết ngư dân Philippines
hoạt động gần quần đảo Trường Sa sẽ không bị ảnh hưởng bởi biện pháp mới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ông Wu cho biết ưu tiên trong việc
thực thi quy định mới này là lãnh thổ của Trung Quốc – vùng biển mà theo Công
ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển mở rộng lên đến 12 hải lý tính từ đường “cơ
sở”.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“Quy định này chỉ áp dụng đối với
vùng lãnh hải mà chúng tôi đã công bố đường cơ sở, và đó là những vùng biển
trên thực tế chúng tôi có thể kiểm soát được”, ông nói.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Hoa Kỳ từ lâu đã cho biết họ không
đứng về phía nào trong các tranh chấp lãnh thổ, nhưng sẽ hỗ trợ các biện pháp
có lợi cho việc duy trì tự do hàng hải. Ông Wu cho biết quy định mới không đe
dọa đến tự do hàng hải trong khu vực.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Khi được hỏi về những chỉ trích của
các nước trong vùng đối với quy định mới này, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao
Trung Quốc cho biết rằng Trung Quốc có quyền quản lý tài nguyên trong lãnh thổ
của mình.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài viết có thêm sự đóng góp của
Yang Jie ở Bắc Kinh và Vu Trong Khanh ở Hà Nội.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-27130354079171510652014-04-14T15:27:00.003+07:002014-04-14T15:27:49.176+07:005 thất bại của Trung Quốc trong cuộc chiến 1979<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Nhìn lại lịch sử, quân đội Trung Quốc bắt đầu
xâm lược Việt Nam từ rạng sáng ngày 17-2-1979 với lực lượng chủ yếu là các quân
đoàn bộ binh, pháo binh. Trong vòng một ngày, Quân Giải phóng Nhân dân Trung
Quốc (PLA) đã tiến vào nước ta khoảng 8km, tuy nhiên tốc độ này chậm lại đáng
kể. Theo trang Global Security, nguyên nhân là do sự kháng cự quyết liệt của
quân đội Việt Nam cùng hệ thống tiếp vận của Trung Quốc nảy sinh vấn đề.</span></div>
<a name='more'></a><o:p></o:p><br />
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Ngày 21-2, Trung Quốc đánh vào Cao Bằng ở cưc
bắc và tất cả các vùng quan trọng tại khu vực Lạng Sơn. Quân đội Trung Quốc đổ
bộ vào Cao Bằng ngày 27-2 nhưng mãi đến ngày 2-3 mới có thể kiểm soát nơi này.
Lạng Sơn cũng thất thủ hai ngày sau đó. Ngày 5-3, quân đội Trung Quốc tuyên bố
chiến dịch kiến thúc, và rút quân hoàn toàn vào ngày 16-3.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Trang Global Security bình luận không có
chiến dịch tuyên truyền nào có thể che giấu được những chiến thuật thất bại của
PLA trong chiến tranh biên giới 1979. Chiến dịch xâm lược của Trung Quốc vấp
phải hàng loạt sai lầm, từ quá trình đào tạo binh sĩ, chuẩn bị lực lượng và hậu
cần, cho đến chiến thuật “cối xay thịt” mà PLA chưa từng tổ chức tập huấn qua,
nguồn lực thì thiếu thốn, và non kinh nghiệm.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Lẽ ra những vấn đề phát sinh trong quá trình
tập huấn binh sĩ có thể khiến chiến dịch phải dừng lại. Tuy nhiên không một
quan chức cấp cao nào chịu từ bỏ một kế hoạch tham vọng quá lớn. Từ những thiếu
thốn như bản đồ và la bàn dẫn đến hậu quả là nhiều đơn vị quân đội Trung Quốc
bị thất lạt trong tập huấn. Sóng vô tuyến thì “chết” ở đồi núi chập chùng. Các
sĩ quan tác chiến cũng không trải qua huấn luyện nhiều, hoặc thiếu kinh nghiệm
khi dẫn dắt, trang bị hậu cần cho đội quân của họ. Hậu quả là nhiều đội quân
Trung Quốc phải lao hành quân từ 24 đến 48 tiếng mà không được uống ngụm nước
nào.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Một thất bại lớn đối với phía Trung Quốc là
không có được yếu tố bất ngờ, khi lực lượng dân quân Việt Nam đã được tổ chức
kĩ lưỡng để sẵn sàng nghênh chiến, ngược lại, PLA chỉ điều động đội quân đồn
trú cấp hai. Đội quân được vũ trang tốt nhất, đào tạo tốt nhất của PLA lại
hướng về phía Bắc, chống lại sự kháng cự có lẽ còn cứng rắn hơn quân Xô Viết.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Những sai lầm trên đây của quân đội Trung
Quốc đều không hề được nhắc tới trước khi Trung Quốc tiến hành xâm lược Việt
Nam vào ngày 17-2-1979. Global Security cho biết PLA tấn công Việt Nam thông
qua 26 điểm. Tuy nhiên, quy mô cuộc chiến nhanh chóng vượt quá khả năng quản
trị của các tướng lĩnh PLA. Các đội quân tiền tuyến nhanh chóng vấp phải thương
vong lớn, khí tài hao tổn và tỏ ra không thể chống chọi nổi với sự ác liệt ngày
càng tăng của trận chiến.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Hơn nữa, các chỉ huy đội quân thà ngồi chờ
lực lượng xe tăng và chi viện súng trường trước khi tiến đến những vị trí cố
thủ của quân đội Việt Nam. Binh sĩ Trung Quốc ở tiền tuyến nhanh chóng kiệt
sức, buộc khâu tiếp tế phải xúc tiến nhanh hơn kế hoạch. Từ 26 điểm tiến công,
Trung Quốc buộc phải thu gọn chỉ còn 9 mục tiêu để dễ kiểm soát hơn, hướng đến
các tỉnh Cao Bằng, Lạng Sơn, Hoàng Liên Sơn, Lai Châu và Quảng Ninh.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Giai đoạn cuối của cuộc chiến cũng là giai
đoạn ác liệt nhất, diễn ra tại chiến trường Lạng Sơn ngày 2-3. Quân đội Việt
Nam rút khỏi các vùng nội thành và chuyển đến trú quân ở các khu đồi xung
quanh. PLA không dám nghênh chiến ở những cứ điểm mạnh này, thay vào đó họ đánh
vào các vùng đô thị để chiếm đóng sau khi vấp phải sự phản kháng dữ dội. Các
tuyến đường dẫn đến những vùng nội thành trên đều chưa từng nằm trong mục tiêu
trấn giữ của quân đội phương Tây khi còn xâm lược Việt Nam.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Theo Global Security, phần lớn các nhà quan
sát đều cho rằng Trung Quốc sẽ không dám khiêu chiến với Việt Nam trong tương
lai gần. Trong quyển sách Defending China (1985) của Gerald Segal khẳng định
cuộc chiến 1979 mà Trung Quốc xâm lược Việt Nam là hoàn toàn thất bại. “Trung
Quốc thất bại khi buộc Việt Nam phải rút khỏi Campuchia, thất bại trong việc
kết thúc xung đột biên giới, thất bại trong việc dấy lên nghi vấn về sức mạnh
Xô Viết, thất bại trong việc xóa bỏ hình ảnh ‘con hổ giấy” của Trung Quốc, và
thất bại trong việc lôi kéo Mỹ vào liên minh chống Xô Viết”.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Trả lời AFP năm 2009, nhà sử học Peter
Worthing - tác giả quyển sách A Military History of Modern China – nhận định:
“Cuộc chiến năm 1979 chính là lời cảnh báo, hay hồi chuông cảnh tỉnh ban lãnh
đạo Trung Quốc rằng PLA cần phải được củng cố rất nhiều”. Ông Worthing nói rằng
dù Trung Quốc tỏ ra lợi thế vượt trội về quân số và sức mạnh, nhưng nước này
cũng phải nếm trải những thiệt hại đẫm máu và cũng không thể làm thay đổi chính
sách ngoại giao của Việt Nam. “Chính phủ Trung Quốc không có nhiều thành tích
để khoe khoang, và điều này chính là lời giải thích khi cuộc chiến không được
công nhận chính thức, cũng như đối với các binh sĩ tham chiến”.<o:p></o:p></span></div>
<div style="line-height: 19.0pt; margin-bottom: .0001pt; margin: 0cm; mso-line-height-rule: exactly; text-align: justify; text-indent: 36.0pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;">Nguồn: Minh Anh/ Motthegioi<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19.0pt; mso-line-height-rule: exactly; text-indent: 36.0pt;">
<br /></div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3386080587184916107.post-53899106782383222812014-04-04T09:19:00.000+07:002014-04-14T15:55:56.726+07:00CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA UKRAINA, 1991-2010<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; margin: 2pt 0cm; text-align: right;">
<div align="right" class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; margin-right: 6.25pt; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; text-transform: uppercase;"> TRẦN
THỊ PHƯƠNG HOA</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài viết này
trình bày khái quát về chính sách đối ngoại của Ukraina kể từ năm 1991 cho đến
2010. Trong thời gian này đã có một số công trình nghiên cứu về chính sách đối
ngoại an ninh của Ukraina được xuất bản. Có hai thời điểm số lượng đầu sách ra
nhiều nhất là cuối những năm 1990 và đầu những năm 2000, khi Ukraina đã dần
định hình chính sách đối ngoại và an ninh sau 10 năm cải cách và khẳng định
mình trên trường quốc tế. Thời điểm thứ hai, với số đầu sách ít hơn là vào năm
2005, sau cuộc Cách mạng Cam 2004, được coi là cuộc cách mạng cuối cùng trong
chuỗi các cuộc cách mạng màu sắc trong không gian hậu Xô Viết. </span></div>
<a name='more'></a><br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 2010, sau
khi Tổng thống Yanukovich lên nắm quyền, đã lẻ tẻ xuất hiện những bài báo đánh
giá và dự báo về định hướng đối ngoại của Ukraina. Có thể nói, hầu hết những
bình luận về chính sách đối ngoại của Ukraina đều xoay quanh hai đối tác quan
trọng của nước này là EU và Nga. Bản thân Ukraina và nền chính trị của Ukraina
cũng luôn thể hiện những tính toán trong mối quan hệ với hai cường quốc này.
Ngoài ra, quan hệ với Mỹ và NATO cũng là nội dung được đề cập đến. Trong khi
đó, châu Á dường như ít xuất hiện trong các nghiên cứu nêu trên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuốn sách
được coi là công trình đầu tiên trình bày một cách hệ thống và có cơ sở
lý thuyết về chính sách đối ngoại của Ukraina trong 10 năm đầu sau khi tuyên bố
độc lập được xuất bản năm 2002 với tên gọi <i>Chính sách đối ngoại và an
ninh của Ukraina: Quan điểm lý thuyết và so sánh</i> (Ukrainian Foreign
and Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives) của Moroney<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref1"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn1" title=""><span style="color: windowtext;">[1]</span></a>.Đây
là cuốn sách đưa ra nhiều vấn đề, quan điểm đa dạng, thậm chí đối lập nhau về
định hướng chiến lược chính sách đối ngoại và an ninh của Ukraina. Cuốn sách
298 trang này gồm 3 phần, không kể phần Mở đầu và Kết luận. Phần I có tựa đề
“Những hạn chế của chủ nghĩa hiện thực” phân tích những hạn chế của việc nghiên
cứu quan hệ đối ngoại của Ukraina nếu tiếp cận từ chủ nghĩa hiện thực. Những
nghiên cứu theo hướng này thường quá chú trọng đến việc Ukraina đã thất bại
trong xây dựng chính sách đối ngoại dựa trên các nhân tố nội lực. Nhiều
tác giả cho rằng việc tiếp cận tới chính sách đối ngoại của Ukraina từ quan
điểm cấu trúc (constructivism) là khả thi hơn. Roman Wolczuk nhận xét “sẽ
là một câu hỏi ngu ngốc “nước Pháp là gì?”, vậy mà gần đây chỉ thấy người ta
mải miết đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “Ukraina là gì?”, “nước Nga là gì”, dẫn
đến những bế tắc về lý thuyết”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref2"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn2" title=""><span style="color: windowtext;">[2]</span></a>.
Vấn đề thường trực trong đầu óc các nhà hoạch định chính sách đối ngoại của
Ukraina kể từ khi nước này giành độc lập năm 1991 là làm sao khẳng định bản sắc
Ukraina trên trường quốc tế, trong khi bản thân nội bộ Ukraina còn chưa
thống nhất về bản sắc dân tộc của nước này. Phần II của cuốn sách giới thiệu
những vấn đề liên quan đến an ninh của Ukraina, trong đó có yếu tố quân sự. Các
tác giả công nhận rằng Ukraina đã thành công trong việc kế thừa sức mạnh quân
sự có từ thời Liên Xô cũ với vị thế độc lập mới của Ukraina. Tuy nhiên, đề tài
về xây dựng sức mạnh quốc phòng của Ukraina hiện vẫn chưa được nghiên cứu
sâu như nhận định của nhiều tác giả. Phần thứ III của cuốn sách trình bày về
“Những định hướng của chính sách đối ngoại và an ninh Ukraina”, trong đó định
hướng châu Âu vẫn được coi là ưu tiên hàng đầu đối với Ukraina.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các tác giả đã
dựa trên nhiều lý thuyết quan hệ quốc tế, trong đó chủ yếu thiên về chủ nghĩa
cấu trúc (constructivism) hơn là chủ nghĩa hiện thực (realism). Nhận xét về
chính sách đối ngoại của Ukraina kể từ năm 1991 cho đến nay, một số tác giả cho
rằng “Ukraina tiến hành một chính sách đối ngoại bất ổn định và dễ lung lay.
Kiev chưa đưa ra một cam kết chính thống nào về bất cứ một định hướng ưu tiên
nào”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref3"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn3" title=""><span style="color: windowtext;">[3]</span></a>.
Trong khi đó, một số khác nhận thấy định hướng chính sách thân phương Tây của
Ukraina lộ rõ. Phân tích của Paul D’Anieri được coi là phù hợp hơn cả “Hiện
nay, tư tưởng nhằm tăng cường hình ảnh dân tộc và động cơ địa chính trị
của Ukraina đều thể hiện trong chính sách đối ngoại của họ: thiết lập quan hệ
với châu Âu, độc lập với Nga nhưng không hoàn toàn cắt đứt với Nga. Theo tôi,
đó là chính sách của Ukraina trong 10 năm qua (1991-2001)”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref4"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn4" title=""><span style="color: windowtext;">[4]</span></a>.
Trên thực tế, hầu hết các tác giả đều nhận thấy hai khuynh hướng nổi trội trong
chính sách đối ngoại của Ukraina: khẳng định vị thế độc lập tự chủ và định
hướng thân phương Tây nhưng vẫn duy trì quan hệ với Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu cuốn sách
do Moroney làm chủ biên được coi là giới thiệu một cách có hệ thống hơn cả về
chính sách đối ngoại của Ukraina thì trước đó, năm 1999 một loạt các sách đã
xuất bản phân tích quan hệ của Ukraina với Nga, với phương Tây, trong đó
có châu Âu và NATO. Đó là các cuốn “Chấm dứt sự mở rộng NATO: các quốc gia
Baltic, NATO và Ukraina” (Endgame in NATO’s enlargement: the Baltic States,
NATO and Ukraine) của Yaroslav Bilinsky dài 148 trang; “Ukraina và Nga: anh em
kình địch” (Ukraina and Russia: a fraternal rivalry) của Anatol Lieven dài 182
trang và “Ukraina và an ninh châu Âu” (Ukraina and European Security) của David
Albright và Semyen Appatov dài 288 trang. Tất cả những cuốn sách này đều thể
hiện khuynh hướng lưỡng cực trong chính sách đối ngoại của Ukraina: cực EU và
cực Nga. Bản thân các tác giả cũng tự chia thành hai nhóm: nhóm ủng hộ cho
chính sách thân EU (đại diện là Bilinsky) và nhóm ủng hộ cho chính sách thân
Nga (Lieven). Cuốn sách của Yaroslav Bilinsky đưa ra hai dự báo: NATO sẽ kết
thúc việc mở rộng bằng kết nạp Ukraina và ba nước vùng Baltic và sử dụng bốn
nước này ngăn chặn ảnh hưởng của nước Nga. Cũng với các nước Baltic, Ukraina
mong muốn gia nhập vào NATO. Trong khi đó, Bilinsky cho rằng phương Tây muốn
tăng cường an ninh cho Ukraina nhưng chưa kết nạp nước này vào NATO vì những
mối quan hệ an ninh của Ukraina với Nga (hiệp ước Hạm đội biển Đen giữa Ukraina
và Nga). Điều này ngầm cho thấy nếu Ukraina muốn gia nhập NATO thì cần dứt
khoát các mối quan hệ quân sự với Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngược với luận
điểm ủng hộ Ukraina gia nhập NATO của Bilinsky, Lieven cho rằng Ukraina không
nên gia nhập khối hiệp ước quân sự này. Theo nhận định của tác giả này, phương
Tây ủng hộ các cải cách kinh tế, nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Ukraina
nhưng không khuyến khích nước này vào NATO để biến thành một vùng đệm
chống lại nước Nga<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref5"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn5" title=""><span style="color: windowtext;">[5]</span></a>.
Lieven đưa ra ba điều kiện để Ukraina có thể gia nhập NATO: khi Nga cũng được
mời gia nhập NATO, khi Nga trở thành một siêu cường và khi cải cách của Ukraina
bằng với tốc độ của các nước Đông Âu. Lieven cho rằng Ukraina và Nga vốn là một
khối liên kết hữu cơ mang tính lịch sử, văn hóa, chính trị, xã hội, Ukraina và
Nga mang nhiều nét chung về tâm lý, tôn giáo, ngôn ngữ. Trong khi đó, quan hệ
giữa Ukraina và châu Âu đã bị phá vỡ trong một thời gian dài và khó mà hàn gắn
ngay. Theo Lieven, nếu quan hệ Ukraina- Nga bị ngăn chặn thì không hẳn là có
lợi cho Ukraina. Thêm vào đó, nếu Ukraina một mực chỉ chú trọng tới hội nhập
với châu Âu thì bản thân Ukraina đã mất đi một lợi thế trong việc kế thừa
truyền thống hợp tác với Nga để tạo ra sức mạnh cho mình. Lieven đã sử dụng
nhiều tài liệu về chính sách đối ngoại từ thời Kravchuk (1991-1994) đến thời
Kuchma (1994-2005) như là việc chuyển từ chính sách thân phương Tây sang thân
Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright
và Semyen Appatov cũng xem xét chính sách đối ngoại của Ukraina từ hai vecto:
châu Âu và Mỹ ở phương Tây và Nga ở phía Đông thông qua phân tích chính sách
của Kravchuk và Kuchma. Hai tác giả này cho rằng lựa chọn tốt hơn cả đối với
Ukraina là thân với phương Tây về chính trị và thân với phương Đông về kinh tế.
Tuy nhiên, tác giả phân tích rằng nếu vậy quan hệ Ukraina-Nga sẽ mang tính giả
tạo, thiếu tin cậy lẫn nhau. Cuốn sách này cũng nhìn nhận lực lượng thân Nga ở
Ukraina có khả năng gây ra xung đột dẫn tới khả năng ly khai của vùng Crime và
Donbas<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref6"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn6" title=""><span style="color: windowtext;">[6]</span></a> .
Cuốn sách này giành một phần trình bày quan hệ Ukraina-Nga, theo đó một số tác
giả cho rằng Nga coi việc Ukraina tuyên bố độc lập mang tính tiêu cực và thể
hiện thái độ quay lưng lại với Nga. Cao trào cho phản ứng này là xung đột ở
Chechnya năm 1994-1995 sau khi nhiều nước SNG bao gồm cả Ukraina đã từ bỏ
liên kết chính trị-quân sự và chỉ giới hạn trong quan hệ kinh tế với Nga<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref7"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn7" title=""><span style="color: windowtext;">[7]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhận định về
khả năng gia nhập EU của Ukraina, tác giả Nancy Popson cho rằng “Đối với châu
Âu, Ukraina vẫn còn có nhiều hạn chế về các thiết chế chính trị và kinh tế (đặc
biệt là hệ thống pháp lý) và đều có khoảng cách rất xa với tiêu chuẩn châu Âu. Đặc
biệt châu Âu có phản ứng tiêu cực khi sản phẩm xuất khẩu chính của nước này lại
là những thứ mà các nước EU đang dư thừa như nông sản và thép. Các quan chức EU
vẫn khuyến khích Ukraina hợp tác và tuân theo các chuẩn mực pháp lý, kinh tế,
dân chủ của EU nhưng bất chấp những lời khẩn cầu từ Kiev, EU từ chối xem xét kế
hoạch gia nhập EU của nước này”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref8"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn8" title=""><span style="color: windowtext;">[8]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quan hệ giữa
Ukraina và EU được phân tích kỹ hơn trong “EU và Ukraina: hàng xóm, bạn bè hay
đối tác?” (The EU and Ukraine: neighbours, friends, partners?)<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref9"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn9" title=""><span style="color: windowtext;">[9]</span></a>.
Ann Lewis, tác giả của cuốn sách này nhận xét rằng Ukraina đã sớm đặt quan hệ
với EU từ thời kỳ Ukraina còn lúng túng trong phát triển nội lực và định hướng
chính sách đối ngoại. Bản thân tổng thống Kuchma bị vây hãm trong sự chống đối
của nhân dân vì hoạt động yếu kém của chính phủ. Trong khi đó, Kuchma cũng bị
Mỹ và châu Âu mất tín nhiệm do liên quan đến trách nhiệm chống tội phạm. Mặc dù
Ukraina tuyên bố ưu tiên định hướng sang châu Âu và xin gia nhập EU nhưng
rõ ràng nước này còn xa mới đáp ứng được các yêu cầu của EU về chính trị và
kinh tế đối với các nước ứng cử viên (tiêu chuẩn Copenhagen). Một số vấn đề mà
Ukraina gặp rắc rối trong quan hệ với EU vẫn là tự do truyền thông hay các rào
cản đối với xã hội dân sự đã khiến Ukraina càng thêm xa rời các tiêu chuẩn dân
chủ của EU, mặc dù Ukraina đã nỗ lực xây dựng khái niệm công dân với những sự
khác biệt về tộc người, tôn giáo và ngôn ngữ, thể hiện sự dung hợp những khác
biệt về văn hóa quốc gia. Giữa Ukraina với EU vẫn còn những khác biệt quá lớn,
đặc biệt trong sự điều hành luật pháp cũng như vai trò không rõ ràng và quyền
hạn của tổng thống khiến nền dân chủ bị vi phạm. Một số lo ngại cho rằng hệ
thống đầy biến động của các đảng ở Ukraina do chưa có một liên minh đảng phái
đủ mạnh đã gây ra scandal nhiều hơn là củng cố diện mạo chính trị. Trong khi
đó, các cải cách kinh tế của Ukraina lại được coi là đầy hứa hẹn và gây ấn
tượng với phương Tây bằng việc duy trì tăng trưởng trong mọi lĩnh vực và kiềm
chế được lạm phát. Mối quan tâm được giành cho ngành năng lượng do vai
trò quan trọng của nó đối với nền kinh tế (nhập khẩu năng lượng chiếm một phần
lớn trong nợ nước ngoài của Ukraina, trong khi nền công nghiệp Ukraina được coi
là tiêu phí ít năng lượng) và Ukraina còn có vị trí quan trọng trong việc là
nơi trung chuyển dầu và khí đốt cho EU.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 2004, khủng
hoảng chính trị ở Ukraina và cuộc cách mạng Cam đã chấm dứt giai đoạn cầm quyền
hơn 10 năm của Tổng thống Kuchma. Thay thế ông Kuchma, Tổng thống Yushchenko
người vốn luôn thể hiện chính sách thân phương Tây và đề ra các cải cách
trong nước nhằm ngăn chặn tham nhũng, thúc đẩy thị trường tự do tuyên bố kiên
trì theo đuổi việc gia nhập EU. Tuy nhiên châu Âu lại tỏ ra hờ hững. Phân tích
các động thái của EU sau khi ông Yuschenko lên nắm quyền, Michael Meyer nhận
xét rằng “EU hoàn toàn không chào đón Ukraina.. EU vẫn lưỡng lự”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref10"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn10" title=""><span style="color: windowtext;">[10]</span></a>.
Ngay trong tháng đầu tiên tại vị, Yuschenko đã sang Brussel hai lần, trong đó
có 1 lần tham gia Hội nghị thượng đỉnh NATO ngày 22-23 tháng 2 năm 2005.
Trong phiên họp chung với Ukraina, TT Mỹ Bush đã ví TT Ukraina với TT
Washington, người đã đấu tranh vì những giá trị mà cả phương Tây đề cao. Ngược
lại, TT Pháp Jacques Chirac rời phiên họp sớm. Thủ tướng Đức Schoeder giữ im
lặng. Thủ tướng Tây Ban Nha thì báo cáo lại là buổi họp “không có gì hấp dẫn”.
Những động thái này được Meyer đánh giá là “không hay đối với Kiev”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref11"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn11" title=""><span style="color: windowtext;">[11]</span></a>.
Điều duy nhất mà EU có thể làm cho Ukraina là coi Ukraina như một nước láng
giềng và điều này rõ ràng không đáp ứng tham vọng muốn gia nhập EU và lập “khu
vực kinh tế tự do” với EU của Ukraina. Theo đánh giá của giới quan sát EU thì
Ukraina đã đặt vấn đề gia nhập EU và NATO trong bối cảnh không thuận lợi. Trước
hết đây là giai đoạn EU đang phải vật lộn với đợt mở rộng lớn nhất trong
lịch sử với việc gia nhập của 10 thành viên từ Đông Âu. Thổ Nhĩ Kỳ còn đang xếp
hàng chờ đợi. Trong khi đó, Ukraina là một nước với dân số khá đông so với kích
cỡ EU (gần 50 triệu dân), lại là nước có nền kinh tế nghèo nàn, có thể sẽ lại
thêm một gánh nặng cho EU nếu gia nhập. Các nhà lãnh đạo “thân Nga” của EU như
Bỉ, Pháp, Đức- lo ngại rằng việc vội vã chiêu nạp Ukraina có thể gây ảnh hưởng
tiêu cực tới quan hệ với Nga, đặc biệt nếu Ukraina gia nhập NATO. Thủ tướng
Luxembourg, khi đó là chủ tịch luân phiên EU đã nói trong tuyên bố tháng
12/2005 của ông “Tôi hiện chưa chấp nhận nguyện vọng của Ukraina xin trở thành
thành viên EU”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref12"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn12" title=""><span style="color: windowtext;">[12]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong khi đó,
mối quan hệ giữa Ukraina với Nga sau năm 2004 vẫn không ổn định. Một mặt,
Nga vẫn nắm giữ việc kiểm soát Sevastopol do liên quan đến Hạm đội biển
Đen, và tiếp tục đặt các đường ống dẫn dầu qua Ukraina để tới châu Âu. Nga và
Ukraina vẫn được coi là ràng buộc nhau nhiều về kinh tế, chưa nói đến các mối
liên hệ lịch sử văn hóa tộc người gắn bó giữa hai bên. Mặt khác, việc Ukrain
mong muốn thoát khỏi ảnh hưởng của Nga và giữ định hướng thân phương Tây khiến
nhiều người lo ngại cho sự đúng đắn của chiến lược đối ngoại của quốc gia mới
giành độc lập này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong bài báo
gần đây, Tamerlan Vahabov đã xem xét yếu tố Ukraina trong cuộc chơi giữa các
cường quốc Mỹ, EU và Nga. Tác giả này cho rằng Mỹ đã bỏ qua hai yếu tố quan
trọng mà Ukraina rất cần là đảm bảo an ninh quốc phòng và an ninh năng lượng,
điều mà trên thực tế Ukraina lại phụ thuộc nhiều vào Nga. Ngày 6-6-2010, Quốc
hội Ukraina phê chuẩn nghị quyết “Những đảm bảo thực tế giữ cho Ukraina không
có hạt nhân”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref13"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn13" title=""><span style="color: windowtext;">[13]</span></a>.
Ngày 24-4-2010, Ủy ban Chính sách Đối ngoại và An ninh, một tổ chức phi chính
phủ đặt tại Ukraina, tổ chức hội thảo “Diễn đàn An ninh quốc tế: Từ An ninh của
Ukraina tới An ninh châu Âu: những thách thức của thế kỷ XXI” ở Lvov. Tới dự
diễn đàn có các trí thức, đại biểu quốc hội Ukraina, và các tổ chức. Chủ đề
chính được bàn tới trên diễn đàn là chính sách không liên kết của Ukraina.
Nhiều chuyên gia cho rằng Ukraina không cần thiết phải gấp rút trở thành thành
viên NATO mà cần xây dựng một quan điểm mới về an ninh quốc gia<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref14"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn14" title=""><span style="color: windowtext;">[14]</span></a>.
Các đại biểu cam kết sẽ đề xuất quan điểm mới này và trình lên tổng thống
Yanukovich. Sau khi Yanukovich lên nắm giữ cương vị tổng thống Ukraina năm
2010, Ukraina đã tuyên bố thái độ trung hòa đối với các thiết chế an ninh trong
khu vực như NATO và CSTO. Yanukovich dường như đang cố gắng giữ vai trò cân
bằng giữa Mỹ và Nga trong chính sách đối ngoại của mình. Trong hội nghị thượng
đỉnh về năng lượng hạt nhân ở Washington tháng 4 năm 2010, Ukraina tuyên bố họ
sẽ phá bỏ các kho hạt nhân với uran đã làm giàu. Sau khi trúng cử tổng thống,
chuyến công du nước ngoài đầu tiên mà Yanukovich thực hiện là viếng thăm
Brussel chứ không phải tới Moskva như nhiều người mong đợi. Tuy nhiên, sau đó
Ukraina đã ký lại hiệp định với Nga về kéo dài thời hạn cho thuê cảng
Sevastopol tới năm 2042 cho Hạm đội biển Đen. Quốc hội Ukraina cũng đã nhanh
chóng thông qua hiệp định này, thậm chí vi phạm nguyên tắc phê chuẩn khi đưa
tên một số người vắng mặt vào danh sách bỏ phiếu để đạt được đồng thuận<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref15"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn15" title=""><span style="color: windowtext;">[15]</span></a>.
Theo cựu Bộ trưởng Bộ ngoại giao Boris Tarasyuk, Ukraina vẫn đang đối mặt với
vấn đề phân cực chính trị và định hướng đối ngoại của họ phụ thuộc vào ai sẽ là
siêu cường thế giới. Volodimyr Ohryzko, một cựu Bộ trưởng ngoại giao khác thì
cho rằng nếu Ukraina đi theo hướng không liên kết thì sẽ là một gánh nặng tài
chính với nước này vì phải có nguồn tài chính đảm bảo an ninh quốc phòng độc
lập. Do vậy, cho đến hiện nay, ưu tiên chính sách đối ngoại của Ukraina vẫn
chưa hẳn đã được định hình rõ rệt và vẫn xoay xung quanh Mỹ, EU, Nga. Khoảng
cách địa lý không cho phép Mỹ xác lập một vị trí chủ chốt trong đối ngoại với
Ukraina, EU hiện đang gặp khủng hoảng với các vấn đề nội khối, Nga lại đang
hiện lên với vai trò ngày càng được củng cố trong khu vực. Đặc biệt, quan hệ
Mỹ-Nga đang lên kể từ khi Nga và Mỹ đã ký được Hiệp ước giải trừ vũ khí chiến
lược, Nga cho phép Mỹ sử dụng lãnh thổ làm bàn đạp cho các cánh quân vào
Afganistan, Nga tăng cường sức ép với Iran về vấn đề hạt nhân khiến cho “thách
thức chính của Obama sẽ có khả năng chuyển thành hợp tác bền vững do sự nhượng
bộ của Nga”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref16"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn16" title=""><span style="color: windowtext;">[16]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đối với vấn đề
an ninh năng lượng, ngày 22-4-2010, Tổng thống Nga và Ukraina đã ký Hiệp ước
Kharkov về việc gia hạn cho Nga thuê cảng Sevastopol đến năm 2042 và một hiệp
ước đổi lại về việc Nga giảm 30% giá khí đốt cho Ukraina. Việc Mỹ và châu
Âu không đầu tư vào kinh tế Ukraina và sự phụ thuộc của nước này về năng lượng
đối với Nga làm cho Ukraina phải xem lại ưu tiên định hướng phương Tây trong
chính sách đối ngoại của mình. Tuy nhiên theo bình luận của các chuyên gia thì
dường như Ukraina vẫn phải chịu thiệt trong Hiệp ước này vì giá ga mà Nga giành
cho Ukraina là 230 đola/m3, tương đương với giá ga mà EU được hưởng, mặc dù EU
chẳng hề phải nhượng bộ Nga trong vấn đề quan trọng như Sevastopol<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref17"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn17" title=""><span style="color: windowtext;">[17]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ukraina hiện
đang rất cần đầu tư của Mỹ và EU vào việc hiện đại hóa hệ thống khai thác và
cung cấp năng lượng để không còn phải phụ thuộc vào Nga. Trong khi đó, hệ thống
năng lượng, phân phối khí đốt và xuất khẩu khí đốt của Ukraina hiện do công ty
nhà nước quản lý là chủ yếu (Naftohaz Ukraininy). Công ty này quản lý hệ thống
đường ống dẫn của Nga qua Ukraina. Theo tuyên bố của Brussel ngày 23-3-2009 về
hiện đại hóa hệ thống dẫn khí đốt của Ukraina, hệ thống này phải được phân chia
làm nhiều bộ phận mang tính tự hạch toán, mỗi bộ phận phải chịu trách nhiệm về
chuyên môn của mình. Quan điểm của EU là tái cơ cấu và tổ chức lại Naftohaz sẽ
giúp quản lý và giám sát dễ dàng hơn, hiệu quả và minh bạch hơn. Và như vậy
cũng là dễ giám sát Hiệp ước Kharkov ký giữa Ukraina và Nga, đây cũng là điều
kiện để EU có thể đầu tư vào công ty này. Theo tuyên bố Brussel, Ukraina đã đưa
ra một vài cam kết về chính sách minh bạch và công khai đối với các nhà đầu tư
vào hệ thống dẫn khí đốt. Ukraina cũng phải chịu trách nhiệm thông báo các
thông tin về kỹ thuật và tài chính đối với các nhà đầu tư.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Với những hứa
hẹn từ phía EU, các chuyên gia vẫn cho rằng Ukraina cần thực thi một chính sách
thông minh trong quan hệ với Nga. Bản thân EU và Nga hiện cũng có nhiều ràng
buộc với nhau về kinh tế, do đó “Ukraina cần hội nhập với EU nhưng vẫn phải duy
trì quan hệ ổn định với Nga. Điều này làm tăng thêm hình ảnh của Ukraina là một
đối tác năng lượng và thương mại đáng tin cậy”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref18"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn18" title=""><span style="color: windowtext;">[18]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Có thể dễ dàng
nhận thấy rằng hiện nay Ukraina vẫn đang lúng túng trong việc xác định ưu tiên
trong chính sách đối ngoại và vẫn đang tìm kiếm cho mình một “điểm tựa” vững
chắc về an ninh quốc phòng và an ninh năng lượng. Trong bối cảnh như vậy, châu
Á hiện vẫn chưa phải là một hướng ưu tiên trong chính sách của Ukraina. Tuy
nhiên, trước đề xuất gần đây cho rằng Ukraina nên phát triển chính sách trung
lập thay bằng dựa dẫm vào các cường quốc, trong thời gian tới, Ukraina sẽ đa
dạng hóa các mối quan hệ nhằm củng cố hơn nữa hình ảnh của mình trên thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tài liệu tham
khảo</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Yaroslav
Bilinsky (1999). <i>Endgame in NATO’s enlargement: the Baltic States, NATO
and Ukraine</i>. London, Westport, CT: Praeger.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Anatol Lieven
(1999). <i>Ukraina and Russia: a fraternal rivalry</i>. Washington DC: US
Institute of Peace Press.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright
và Semyen Appatov (cb) (1999). <i>Ukraina and European
Security. </i>Basingstoke: Macmillan.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nancy Popson
(2002). Where does Europe end? <i>The Wilson Quarterly</i>, Vol 26, No 3
(Summer 2002), pp. 13-19<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ann Lewis
(2002). <i>The EU and Ukraine: neighbours, friends, partners</i>? London:
The Federal Trust. 319p<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, M.
(2005), Ukraine: Stranded between Two World? <i>World Policy Journal</i>,
Vol.22, No 1.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, J.D.P,
Kuzio T & Molchanov (2002). <i>Ukrainian Foreign and Security Policy:
Theoretical and Comparative Perspectives</i>. Praeger, Westport, CT, and
London. 298 pp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov
Tamerlan (2010). Ukraine: A Challenge for US, EU & NATO Regional
Policy. <i>Caucasian Review of International Affairs</i>, Columbia
University. Vol 4 (3)- Summer 2010<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br clear="all" />
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: left; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">
<hr size="1" style="text-align: left;" width="33%" />
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn1"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref1" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[1]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, J.D.P, Kuzio T & Molchanov. <i>Ukrainian
Foreign and Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives</i>.
Praeger, Westport, CT, and London, 2002. 298 pp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn2"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref2" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[2]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Wolczuk R. (2004). Book review “Ukrainian Foreign and
Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives”. <i>Europe-Asia
Studies</i>. Vol 56, No2 (Mar., 2004), p.322<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn3"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref3" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[3]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, dd, p.227<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn4"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref4" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[4]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, dd, p.52<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn5"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref5" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[5]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Anatol Lieven (1999). <i>Ukraina and Russia: a
fraternal rivalry</i>. Washington DC: US Institute of Peace Press. P.8<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn6"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref6" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[6]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright và Semyen Appatov (cb) (1999). <i>Ukraina
and European Security. </i>Basingstoke: Macmillan, p.133<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn7"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref7" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[7]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mặc dù Ukraina là một trong ba quốc gia thành lập SNG năm
1991 nhưng Ukraina sau đó đã không phê chuẩn Hiến chương SNG nên đã không được
coi là thành viên của SNG<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn8"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref8" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[8]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nancy Popson (2002). Where does Europe end? <i>The
Wilson Quarterly</i>, Vol 26, No 3 (Summer 2002), pp. 13<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn9"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref9" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[9]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ann Lewis (2002). <i>The EU and Ukraine: neighbours,
friends, partners</i>? London: The Federal Trust.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn10"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref10" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[10]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, M. Ukraine: Stranded between Two World? <i>World
Policy Journal</i>, Vol.22, No 1 (2005), p. 76<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn11"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref11" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[11]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, dd, tr.77<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn12"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref12" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[12]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Dẫn theo Meyer, dd, tr.77<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn13"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref13" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[13]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Kyiv post “Parliament proposes drafting international
documents to strengthen security assuarances to Ukraine” Interfax, <a href="http://www.kyivpost.com/"><span style="color: windowtext;">http://www.kyivpost.com</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn14"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref14" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[14]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“International Security Forum Resolution Adopted”, Council
for Foreign and Security Policy,<a href="http://www.cfsp.org.ua/en/about-cfsp/91-2010-06-09-34-01"><span style="color: windowtext;">http://www.cfsp.org.ua/en/about-cfsp/91-2010-06-09-34-01</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn15"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref15" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[15]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Dead Souls voted for Yanukovich/Medvedev pact, Pravda <a href="http://www.pravda.com.ua/news/2010/04/27/4977472"><span style="color: windowtext;">http://www.pravda.com.ua/news/2010/04/27/4977472</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn16"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref16" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[16]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov Tamerlan. Ukraine: A Challenge for US, EU & NATO
Regional Policy. Caucasian Review of International Affairs, Columbia
University. Vol 4 (3)- Summer 2010, p.298<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn17"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref17" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[17]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov, dd, p.301<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt;"> </span><b style="line-height: 19pt; text-indent: 36pt;"><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman"; text-transform: uppercase;"> TRẦN
THỊ PHƯƠNG HOA</span></b></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Bài viết này
trình bày khái quát về chính sách đối ngoại của Ukraina kể từ năm 1991 cho đến
2010. Trong thời gian này đã có một số công trình nghiên cứu về chính sách đối
ngoại an ninh của Ukraina được xuất bản. Có hai thời điểm số lượng đầu sách ra
nhiều nhất là cuối những năm 1990 và đầu những năm 2000, khi Ukraina đã dần
định hình chính sách đối ngoại và an ninh sau 10 năm cải cách và khẳng định
mình trên trường quốc tế. Thời điểm thứ hai, với số đầu sách ít hơn là vào năm
2005, sau cuộc Cách mạng Cam 2004, được coi là cuộc cách mạng cuối cùng trong
chuỗi các cuộc cách mạng màu sắc trong không gian hậu Xô Viết. Năm 2010, sau
khi Tổng thống Yanukovich lên nắm quyền, đã lẻ tẻ xuất hiện những bài báo đánh
giá và dự báo về định hướng đối ngoại của Ukraina. Có thể nói, hầu hết những
bình luận về chính sách đối ngoại của Ukraina đều xoay quanh hai đối tác quan
trọng của nước này là EU và Nga. Bản thân Ukraina và nền chính trị của Ukraina
cũng luôn thể hiện những tính toán trong mối quan hệ với hai cường quốc này.
Ngoài ra, quan hệ với Mỹ và NATO cũng là nội dung được đề cập đến. Trong khi
đó, châu Á dường như ít xuất hiện trong các nghiên cứu nêu trên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Cuốn sách
được coi là công trình đầu tiên trình bày một cách hệ thống và có cơ sở
lý thuyết về chính sách đối ngoại của Ukraina trong 10 năm đầu sau khi tuyên bố
độc lập được xuất bản năm 2002 với tên gọi <i>Chính sách đối ngoại và an
ninh của Ukraina: Quan điểm lý thuyết và so sánh</i> (Ukrainian Foreign
and Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives) của Moroney<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref1"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn1" title=""><span style="color: windowtext;">[1]</span></a>.Đây
là cuốn sách đưa ra nhiều vấn đề, quan điểm đa dạng, thậm chí đối lập nhau về
định hướng chiến lược chính sách đối ngoại và an ninh của Ukraina. Cuốn sách
298 trang này gồm 3 phần, không kể phần Mở đầu và Kết luận. Phần I có tựa đề
“Những hạn chế của chủ nghĩa hiện thực” phân tích những hạn chế của việc nghiên
cứu quan hệ đối ngoại của Ukraina nếu tiếp cận từ chủ nghĩa hiện thực. Những
nghiên cứu theo hướng này thường quá chú trọng đến việc Ukraina đã thất bại
trong xây dựng chính sách đối ngoại dựa trên các nhân tố nội lực. Nhiều
tác giả cho rằng việc tiếp cận tới chính sách đối ngoại của Ukraina từ quan
điểm cấu trúc (constructivism) là khả thi hơn. Roman Wolczuk nhận xét “sẽ
là một câu hỏi ngu ngốc “nước Pháp là gì?”, vậy mà gần đây chỉ thấy người ta
mải miết đi tìm câu trả lời cho câu hỏi “Ukraina là gì?”, “nước Nga là gì”, dẫn
đến những bế tắc về lý thuyết”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref2"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn2" title=""><span style="color: windowtext;">[2]</span></a>.
Vấn đề thường trực trong đầu óc các nhà hoạch định chính sách đối ngoại của
Ukraina kể từ khi nước này giành độc lập năm 1991 là làm sao khẳng định bản sắc
Ukraina trên trường quốc tế, trong khi bản thân nội bộ Ukraina còn chưa
thống nhất về bản sắc dân tộc của nước này. Phần II của cuốn sách giới thiệu
những vấn đề liên quan đến an ninh của Ukraina, trong đó có yếu tố quân sự. Các
tác giả công nhận rằng Ukraina đã thành công trong việc kế thừa sức mạnh quân
sự có từ thời Liên Xô cũ với vị thế độc lập mới của Ukraina. Tuy nhiên, đề tài
về xây dựng sức mạnh quốc phòng của Ukraina hiện vẫn chưa được nghiên cứu
sâu như nhận định của nhiều tác giả. Phần thứ III của cuốn sách trình bày về
“Những định hướng của chính sách đối ngoại và an ninh Ukraina”, trong đó định
hướng châu Âu vẫn được coi là ưu tiên hàng đầu đối với Ukraina.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Các tác giả đã
dựa trên nhiều lý thuyết quan hệ quốc tế, trong đó chủ yếu thiên về chủ nghĩa
cấu trúc (constructivism) hơn là chủ nghĩa hiện thực (realism). Nhận xét về
chính sách đối ngoại của Ukraina kể từ năm 1991 cho đến nay, một số tác giả cho
rằng “Ukraina tiến hành một chính sách đối ngoại bất ổn định và dễ lung lay.
Kiev chưa đưa ra một cam kết chính thống nào về bất cứ một định hướng ưu tiên
nào”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref3"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn3" title=""><span style="color: windowtext;">[3]</span></a>.
Trong khi đó, một số khác nhận thấy định hướng chính sách thân phương Tây của
Ukraina lộ rõ. Phân tích của Paul D’Anieri được coi là phù hợp hơn cả “Hiện
nay, tư tưởng nhằm tăng cường hình ảnh dân tộc và động cơ địa chính trị
của Ukraina đều thể hiện trong chính sách đối ngoại của họ: thiết lập quan hệ
với châu Âu, độc lập với Nga nhưng không hoàn toàn cắt đứt với Nga. Theo tôi,
đó là chính sách của Ukraina trong 10 năm qua (1991-2001)”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref4"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn4" title=""><span style="color: windowtext;">[4]</span></a>.
Trên thực tế, hầu hết các tác giả đều nhận thấy hai khuynh hướng nổi trội trong
chính sách đối ngoại của Ukraina: khẳng định vị thế độc lập tự chủ và định
hướng thân phương Tây nhưng vẫn duy trì quan hệ với Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nếu cuốn sách
do Moroney làm chủ biên được coi là giới thiệu một cách có hệ thống hơn cả về
chính sách đối ngoại của Ukraina thì trước đó, năm 1999 một loạt các sách đã
xuất bản phân tích quan hệ của Ukraina với Nga, với phương Tây, trong đó
có châu Âu và NATO. Đó là các cuốn “Chấm dứt sự mở rộng NATO: các quốc gia
Baltic, NATO và Ukraina” (Endgame in NATO’s enlargement: the Baltic States,
NATO and Ukraine) của Yaroslav Bilinsky dài 148 trang; “Ukraina và Nga: anh em
kình địch” (Ukraina and Russia: a fraternal rivalry) của Anatol Lieven dài 182
trang và “Ukraina và an ninh châu Âu” (Ukraina and European Security) của David
Albright và Semyen Appatov dài 288 trang. Tất cả những cuốn sách này đều thể
hiện khuynh hướng lưỡng cực trong chính sách đối ngoại của Ukraina: cực EU và
cực Nga. Bản thân các tác giả cũng tự chia thành hai nhóm: nhóm ủng hộ cho
chính sách thân EU (đại diện là Bilinsky) và nhóm ủng hộ cho chính sách thân
Nga (Lieven). Cuốn sách của Yaroslav Bilinsky đưa ra hai dự báo: NATO sẽ kết
thúc việc mở rộng bằng kết nạp Ukraina và ba nước vùng Baltic và sử dụng bốn
nước này ngăn chặn ảnh hưởng của nước Nga. Cũng với các nước Baltic, Ukraina
mong muốn gia nhập vào NATO. Trong khi đó, Bilinsky cho rằng phương Tây muốn
tăng cường an ninh cho Ukraina nhưng chưa kết nạp nước này vào NATO vì những
mối quan hệ an ninh của Ukraina với Nga (hiệp ước Hạm đội biển Đen giữa Ukraina
và Nga). Điều này ngầm cho thấy nếu Ukraina muốn gia nhập NATO thì cần dứt
khoát các mối quan hệ quân sự với Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ngược với luận
điểm ủng hộ Ukraina gia nhập NATO của Bilinsky, Lieven cho rằng Ukraina không
nên gia nhập khối hiệp ước quân sự này. Theo nhận định của tác giả này, phương
Tây ủng hộ các cải cách kinh tế, nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Ukraina
nhưng không khuyến khích nước này vào NATO để biến thành một vùng đệm
chống lại nước Nga<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref5"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn5" title=""><span style="color: windowtext;">[5]</span></a>.
Lieven đưa ra ba điều kiện để Ukraina có thể gia nhập NATO: khi Nga cũng được
mời gia nhập NATO, khi Nga trở thành một siêu cường và khi cải cách của Ukraina
bằng với tốc độ của các nước Đông Âu. Lieven cho rằng Ukraina và Nga vốn là một
khối liên kết hữu cơ mang tính lịch sử, văn hóa, chính trị, xã hội, Ukraina và
Nga mang nhiều nét chung về tâm lý, tôn giáo, ngôn ngữ. Trong khi đó, quan hệ
giữa Ukraina và châu Âu đã bị phá vỡ trong một thời gian dài và khó mà hàn gắn
ngay. Theo Lieven, nếu quan hệ Ukraina- Nga bị ngăn chặn thì không hẳn là có
lợi cho Ukraina. Thêm vào đó, nếu Ukraina một mực chỉ chú trọng tới hội nhập
với châu Âu thì bản thân Ukraina đã mất đi một lợi thế trong việc kế thừa
truyền thống hợp tác với Nga để tạo ra sức mạnh cho mình. Lieven đã sử dụng
nhiều tài liệu về chính sách đối ngoại từ thời Kravchuk (1991-1994) đến thời
Kuchma (1994-2005) như là việc chuyển từ chính sách thân phương Tây sang thân
Nga.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright
và Semyen Appatov cũng xem xét chính sách đối ngoại của Ukraina từ hai vecto:
châu Âu và Mỹ ở phương Tây và Nga ở phía Đông thông qua phân tích chính sách
của Kravchuk và Kuchma. Hai tác giả này cho rằng lựa chọn tốt hơn cả đối với
Ukraina là thân với phương Tây về chính trị và thân với phương Đông về kinh tế.
Tuy nhiên, tác giả phân tích rằng nếu vậy quan hệ Ukraina-Nga sẽ mang tính giả
tạo, thiếu tin cậy lẫn nhau. Cuốn sách này cũng nhìn nhận lực lượng thân Nga ở
Ukraina có khả năng gây ra xung đột dẫn tới khả năng ly khai của vùng Crime và
Donbas<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref6"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn6" title=""><span style="color: windowtext;">[6]</span></a> .
Cuốn sách này giành một phần trình bày quan hệ Ukraina-Nga, theo đó một số tác
giả cho rằng Nga coi việc Ukraina tuyên bố độc lập mang tính tiêu cực và thể
hiện thái độ quay lưng lại với Nga. Cao trào cho phản ứng này là xung đột ở
Chechnya năm 1994-1995 sau khi nhiều nước SNG bao gồm cả Ukraina đã từ bỏ
liên kết chính trị-quân sự và chỉ giới hạn trong quan hệ kinh tế với Nga<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref7"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn7" title=""><span style="color: windowtext;">[7]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nhận định về
khả năng gia nhập EU của Ukraina, tác giả Nancy Popson cho rằng “Đối với châu
Âu, Ukraina vẫn còn có nhiều hạn chế về các thiết chế chính trị và kinh tế (đặc
biệt là hệ thống pháp lý) và đều có khoảng cách rất xa với tiêu chuẩn châu Âu. Đặc
biệt châu Âu có phản ứng tiêu cực khi sản phẩm xuất khẩu chính của nước này lại
là những thứ mà các nước EU đang dư thừa như nông sản và thép. Các quan chức EU
vẫn khuyến khích Ukraina hợp tác và tuân theo các chuẩn mực pháp lý, kinh tế,
dân chủ của EU nhưng bất chấp những lời khẩn cầu từ Kiev, EU từ chối xem xét kế
hoạch gia nhập EU của nước này”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref8"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn8" title=""><span style="color: windowtext;">[8]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Quan hệ giữa
Ukraina và EU được phân tích kỹ hơn trong “EU và Ukraina: hàng xóm, bạn bè hay
đối tác?” (The EU and Ukraine: neighbours, friends, partners?)<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref9"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn9" title=""><span style="color: windowtext;">[9]</span></a>.
Ann Lewis, tác giả của cuốn sách này nhận xét rằng Ukraina đã sớm đặt quan hệ
với EU từ thời kỳ Ukraina còn lúng túng trong phát triển nội lực và định hướng
chính sách đối ngoại. Bản thân tổng thống Kuchma bị vây hãm trong sự chống đối
của nhân dân vì hoạt động yếu kém của chính phủ. Trong khi đó, Kuchma cũng bị
Mỹ và châu Âu mất tín nhiệm do liên quan đến trách nhiệm chống tội phạm. Mặc dù
Ukraina tuyên bố ưu tiên định hướng sang châu Âu và xin gia nhập EU nhưng
rõ ràng nước này còn xa mới đáp ứng được các yêu cầu của EU về chính trị và
kinh tế đối với các nước ứng cử viên (tiêu chuẩn Copenhagen). Một số vấn đề mà
Ukraina gặp rắc rối trong quan hệ với EU vẫn là tự do truyền thông hay các rào
cản đối với xã hội dân sự đã khiến Ukraina càng thêm xa rời các tiêu chuẩn dân
chủ của EU, mặc dù Ukraina đã nỗ lực xây dựng khái niệm công dân với những sự
khác biệt về tộc người, tôn giáo và ngôn ngữ, thể hiện sự dung hợp những khác
biệt về văn hóa quốc gia. Giữa Ukraina với EU vẫn còn những khác biệt quá lớn,
đặc biệt trong sự điều hành luật pháp cũng như vai trò không rõ ràng và quyền
hạn của tổng thống khiến nền dân chủ bị vi phạm. Một số lo ngại cho rằng hệ
thống đầy biến động của các đảng ở Ukraina do chưa có một liên minh đảng phái
đủ mạnh đã gây ra scandal nhiều hơn là củng cố diện mạo chính trị. Trong khi
đó, các cải cách kinh tế của Ukraina lại được coi là đầy hứa hẹn và gây ấn
tượng với phương Tây bằng việc duy trì tăng trưởng trong mọi lĩnh vực và kiềm
chế được lạm phát. Mối quan tâm được giành cho ngành năng lượng do vai
trò quan trọng của nó đối với nền kinh tế (nhập khẩu năng lượng chiếm một phần
lớn trong nợ nước ngoài của Ukraina, trong khi nền công nghiệp Ukraina được coi
là tiêu phí ít năng lượng) và Ukraina còn có vị trí quan trọng trong việc là
nơi trung chuyển dầu và khí đốt cho EU.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Năm 2004, khủng
hoảng chính trị ở Ukraina và cuộc cách mạng Cam đã chấm dứt giai đoạn cầm quyền
hơn 10 năm của Tổng thống Kuchma. Thay thế ông Kuchma, Tổng thống Yushchenko
người vốn luôn thể hiện chính sách thân phương Tây và đề ra các cải cách
trong nước nhằm ngăn chặn tham nhũng, thúc đẩy thị trường tự do tuyên bố kiên
trì theo đuổi việc gia nhập EU. Tuy nhiên châu Âu lại tỏ ra hờ hững. Phân tích
các động thái của EU sau khi ông Yuschenko lên nắm quyền, Michael Meyer nhận
xét rằng “EU hoàn toàn không chào đón Ukraina.. EU vẫn lưỡng lự”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref10"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn10" title=""><span style="color: windowtext;">[10]</span></a>.
Ngay trong tháng đầu tiên tại vị, Yuschenko đã sang Brussel hai lần, trong đó
có 1 lần tham gia Hội nghị thượng đỉnh NATO ngày 22-23 tháng 2 năm 2005.
Trong phiên họp chung với Ukraina, TT Mỹ Bush đã ví TT Ukraina với TT
Washington, người đã đấu tranh vì những giá trị mà cả phương Tây đề cao. Ngược
lại, TT Pháp Jacques Chirac rời phiên họp sớm. Thủ tướng Đức Schoeder giữ im
lặng. Thủ tướng Tây Ban Nha thì báo cáo lại là buổi họp “không có gì hấp dẫn”.
Những động thái này được Meyer đánh giá là “không hay đối với Kiev”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref11"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn11" title=""><span style="color: windowtext;">[11]</span></a>.
Điều duy nhất mà EU có thể làm cho Ukraina là coi Ukraina như một nước láng
giềng và điều này rõ ràng không đáp ứng tham vọng muốn gia nhập EU và lập “khu
vực kinh tế tự do” với EU của Ukraina. Theo đánh giá của giới quan sát EU thì
Ukraina đã đặt vấn đề gia nhập EU và NATO trong bối cảnh không thuận lợi. Trước
hết đây là giai đoạn EU đang phải vật lộn với đợt mở rộng lớn nhất trong
lịch sử với việc gia nhập của 10 thành viên từ Đông Âu. Thổ Nhĩ Kỳ còn đang xếp
hàng chờ đợi. Trong khi đó, Ukraina là một nước với dân số khá đông so với kích
cỡ EU (gần 50 triệu dân), lại là nước có nền kinh tế nghèo nàn, có thể sẽ lại
thêm một gánh nặng cho EU nếu gia nhập. Các nhà lãnh đạo “thân Nga” của EU như
Bỉ, Pháp, Đức- lo ngại rằng việc vội vã chiêu nạp Ukraina có thể gây ảnh hưởng
tiêu cực tới quan hệ với Nga, đặc biệt nếu Ukraina gia nhập NATO. Thủ tướng
Luxembourg, khi đó là chủ tịch luân phiên EU đã nói trong tuyên bố tháng
12/2005 của ông “Tôi hiện chưa chấp nhận nguyện vọng của Ukraina xin trở thành
thành viên EU”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref12"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn12" title=""><span style="color: windowtext;">[12]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong khi đó,
mối quan hệ giữa Ukraina với Nga sau năm 2004 vẫn không ổn định. Một mặt,
Nga vẫn nắm giữ việc kiểm soát Sevastopol do liên quan đến Hạm đội biển
Đen, và tiếp tục đặt các đường ống dẫn dầu qua Ukraina để tới châu Âu. Nga và
Ukraina vẫn được coi là ràng buộc nhau nhiều về kinh tế, chưa nói đến các mối
liên hệ lịch sử văn hóa tộc người gắn bó giữa hai bên. Mặt khác, việc Ukrain
mong muốn thoát khỏi ảnh hưởng của Nga và giữ định hướng thân phương Tây khiến
nhiều người lo ngại cho sự đúng đắn của chiến lược đối ngoại của quốc gia mới
giành độc lập này.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Trong bài báo
gần đây, Tamerlan Vahabov đã xem xét yếu tố Ukraina trong cuộc chơi giữa các
cường quốc Mỹ, EU và Nga. Tác giả này cho rằng Mỹ đã bỏ qua hai yếu tố quan
trọng mà Ukraina rất cần là đảm bảo an ninh quốc phòng và an ninh năng lượng,
điều mà trên thực tế Ukraina lại phụ thuộc nhiều vào Nga. Ngày 6-6-2010, Quốc
hội Ukraina phê chuẩn nghị quyết “Những đảm bảo thực tế giữ cho Ukraina không
có hạt nhân”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref13"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn13" title=""><span style="color: windowtext;">[13]</span></a>.
Ngày 24-4-2010, Ủy ban Chính sách Đối ngoại và An ninh, một tổ chức phi chính
phủ đặt tại Ukraina, tổ chức hội thảo “Diễn đàn An ninh quốc tế: Từ An ninh của
Ukraina tới An ninh châu Âu: những thách thức của thế kỷ XXI” ở Lvov. Tới dự
diễn đàn có các trí thức, đại biểu quốc hội Ukraina, và các tổ chức. Chủ đề
chính được bàn tới trên diễn đàn là chính sách không liên kết của Ukraina.
Nhiều chuyên gia cho rằng Ukraina không cần thiết phải gấp rút trở thành thành
viên NATO mà cần xây dựng một quan điểm mới về an ninh quốc gia<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref14"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn14" title=""><span style="color: windowtext;">[14]</span></a>.
Các đại biểu cam kết sẽ đề xuất quan điểm mới này và trình lên tổng thống
Yanukovich. Sau khi Yanukovich lên nắm giữ cương vị tổng thống Ukraina năm
2010, Ukraina đã tuyên bố thái độ trung hòa đối với các thiết chế an ninh trong
khu vực như NATO và CSTO. Yanukovich dường như đang cố gắng giữ vai trò cân
bằng giữa Mỹ và Nga trong chính sách đối ngoại của mình. Trong hội nghị thượng
đỉnh về năng lượng hạt nhân ở Washington tháng 4 năm 2010, Ukraina tuyên bố họ
sẽ phá bỏ các kho hạt nhân với uran đã làm giàu. Sau khi trúng cử tổng thống,
chuyến công du nước ngoài đầu tiên mà Yanukovich thực hiện là viếng thăm
Brussel chứ không phải tới Moskva như nhiều người mong đợi. Tuy nhiên, sau đó
Ukraina đã ký lại hiệp định với Nga về kéo dài thời hạn cho thuê cảng
Sevastopol tới năm 2042 cho Hạm đội biển Đen. Quốc hội Ukraina cũng đã nhanh
chóng thông qua hiệp định này, thậm chí vi phạm nguyên tắc phê chuẩn khi đưa
tên một số người vắng mặt vào danh sách bỏ phiếu để đạt được đồng thuận<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref15"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn15" title=""><span style="color: windowtext;">[15]</span></a>.
Theo cựu Bộ trưởng Bộ ngoại giao Boris Tarasyuk, Ukraina vẫn đang đối mặt với
vấn đề phân cực chính trị và định hướng đối ngoại của họ phụ thuộc vào ai sẽ là
siêu cường thế giới. Volodimyr Ohryzko, một cựu Bộ trưởng ngoại giao khác thì
cho rằng nếu Ukraina đi theo hướng không liên kết thì sẽ là một gánh nặng tài
chính với nước này vì phải có nguồn tài chính đảm bảo an ninh quốc phòng độc
lập. Do vậy, cho đến hiện nay, ưu tiên chính sách đối ngoại của Ukraina vẫn
chưa hẳn đã được định hình rõ rệt và vẫn xoay xung quanh Mỹ, EU, Nga. Khoảng
cách địa lý không cho phép Mỹ xác lập một vị trí chủ chốt trong đối ngoại với
Ukraina, EU hiện đang gặp khủng hoảng với các vấn đề nội khối, Nga lại đang
hiện lên với vai trò ngày càng được củng cố trong khu vực. Đặc biệt, quan hệ
Mỹ-Nga đang lên kể từ khi Nga và Mỹ đã ký được Hiệp ước giải trừ vũ khí chiến
lược, Nga cho phép Mỹ sử dụng lãnh thổ làm bàn đạp cho các cánh quân vào
Afganistan, Nga tăng cường sức ép với Iran về vấn đề hạt nhân khiến cho “thách
thức chính của Obama sẽ có khả năng chuyển thành hợp tác bền vững do sự nhượng
bộ của Nga”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref16"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn16" title=""><span style="color: windowtext;">[16]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Đối với vấn đề
an ninh năng lượng, ngày 22-4-2010, Tổng thống Nga và Ukraina đã ký Hiệp ước
Kharkov về việc gia hạn cho Nga thuê cảng Sevastopol đến năm 2042 và một hiệp
ước đổi lại về việc Nga giảm 30% giá khí đốt cho Ukraina. Việc Mỹ và châu
Âu không đầu tư vào kinh tế Ukraina và sự phụ thuộc của nước này về năng lượng
đối với Nga làm cho Ukraina phải xem lại ưu tiên định hướng phương Tây trong
chính sách đối ngoại của mình. Tuy nhiên theo bình luận của các chuyên gia thì
dường như Ukraina vẫn phải chịu thiệt trong Hiệp ước này vì giá ga mà Nga giành
cho Ukraina là 230 đola/m3, tương đương với giá ga mà EU được hưởng, mặc dù EU
chẳng hề phải nhượng bộ Nga trong vấn đề quan trọng như Sevastopol<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref17"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn17" title=""><span style="color: windowtext;">[17]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ukraina hiện
đang rất cần đầu tư của Mỹ và EU vào việc hiện đại hóa hệ thống khai thác và
cung cấp năng lượng để không còn phải phụ thuộc vào Nga. Trong khi đó, hệ thống
năng lượng, phân phối khí đốt và xuất khẩu khí đốt của Ukraina hiện do công ty
nhà nước quản lý là chủ yếu (Naftohaz Ukraininy). Công ty này quản lý hệ thống
đường ống dẫn của Nga qua Ukraina. Theo tuyên bố của Brussel ngày 23-3-2009 về
hiện đại hóa hệ thống dẫn khí đốt của Ukraina, hệ thống này phải được phân chia
làm nhiều bộ phận mang tính tự hạch toán, mỗi bộ phận phải chịu trách nhiệm về
chuyên môn của mình. Quan điểm của EU là tái cơ cấu và tổ chức lại Naftohaz sẽ
giúp quản lý và giám sát dễ dàng hơn, hiệu quả và minh bạch hơn. Và như vậy
cũng là dễ giám sát Hiệp ước Kharkov ký giữa Ukraina và Nga, đây cũng là điều
kiện để EU có thể đầu tư vào công ty này. Theo tuyên bố Brussel, Ukraina đã đưa
ra một vài cam kết về chính sách minh bạch và công khai đối với các nhà đầu tư
vào hệ thống dẫn khí đốt. Ukraina cũng phải chịu trách nhiệm thông báo các
thông tin về kỹ thuật và tài chính đối với các nhà đầu tư.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Với những hứa
hẹn từ phía EU, các chuyên gia vẫn cho rằng Ukraina cần thực thi một chính sách
thông minh trong quan hệ với Nga. Bản thân EU và Nga hiện cũng có nhiều ràng
buộc với nhau về kinh tế, do đó “Ukraina cần hội nhập với EU nhưng vẫn phải duy
trì quan hệ ổn định với Nga. Điều này làm tăng thêm hình ảnh của Ukraina là một
đối tác năng lượng và thương mại đáng tin cậy”<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftnref18"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftn18" title=""><span style="color: windowtext;">[18]</span></a>.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Có thể dễ dàng
nhận thấy rằng hiện nay Ukraina vẫn đang lúng túng trong việc xác định ưu tiên
trong chính sách đối ngoại và vẫn đang tìm kiếm cho mình một “điểm tựa” vững
chắc về an ninh quốc phòng và an ninh năng lượng. Trong bối cảnh như vậy, châu
Á hiện vẫn chưa phải là một hướng ưu tiên trong chính sách của Ukraina. Tuy
nhiên, trước đề xuất gần đây cho rằng Ukraina nên phát triển chính sách trung
lập thay bằng dựa dẫm vào các cường quốc, trong thời gian tới, Ukraina sẽ đa
dạng hóa các mối quan hệ nhằm củng cố hơn nữa hình ảnh của mình trên thế giới.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Tài liệu tham
khảo</span></b><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Yaroslav
Bilinsky (1999). <i>Endgame in NATO’s enlargement: the Baltic States, NATO
and Ukraine</i>. London, Westport, CT: Praeger.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Anatol Lieven
(1999). <i>Ukraina and Russia: a fraternal rivalry</i>. Washington DC: US
Institute of Peace Press.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright
và Semyen Appatov (cb) (1999). <i>Ukraina and European
Security. </i>Basingstoke: Macmillan.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nancy Popson
(2002). Where does Europe end? <i>The Wilson Quarterly</i>, Vol 26, No 3
(Summer 2002), pp. 13-19<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ann Lewis
(2002). <i>The EU and Ukraine: neighbours, friends, partners</i>? London:
The Federal Trust. 319p<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, M.
(2005), Ukraine: Stranded between Two World? <i>World Policy Journal</i>,
Vol.22, No 1.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, J.D.P,
Kuzio T & Molchanov (2002). <i>Ukrainian Foreign and Security Policy:
Theoretical and Comparative Perspectives</i>. Praeger, Westport, CT, and
London. 298 pp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov
Tamerlan (2010). Ukraine: A Challenge for US, EU & NATO Regional
Policy. <i>Caucasian Review of International Affairs</i>, Columbia
University. Vol 4 (3)- Summer 2010<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";"><br clear="all" />
<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="background-color: white; background-position: initial initial; background-repeat: initial initial; line-height: 19pt; text-align: left; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">
<hr size="1" style="text-align: left;" width="33%" />
</span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn1"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref1" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[1]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, J.D.P, Kuzio T & Molchanov. <i>Ukrainian
Foreign and Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives</i>.
Praeger, Westport, CT, and London, 2002. 298 pp.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn2"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref2" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[2]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Wolczuk R. (2004). Book review “Ukrainian Foreign and
Security Policy: Theoretical and Comparative Perspectives”. <i>Europe-Asia
Studies</i>. Vol 56, No2 (Mar., 2004), p.322<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn3"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref3" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[3]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, dd, p.227<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn4"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref4" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[4]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Moroney, dd, p.52<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn5"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref5" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[5]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Anatol Lieven (1999). <i>Ukraina and Russia: a
fraternal rivalry</i>. Washington DC: US Institute of Peace Press. P.8<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn6"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref6" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[6]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">David Albright và Semyen Appatov (cb) (1999). <i>Ukraina
and European Security. </i>Basingstoke: Macmillan, p.133<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn7"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref7" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[7]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Mặc dù Ukraina là một trong ba quốc gia thành lập SNG năm
1991 nhưng Ukraina sau đó đã không phê chuẩn Hiến chương SNG nên đã không được
coi là thành viên của SNG<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn8"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref8" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[8]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Nancy Popson (2002). Where does Europe end? <i>The
Wilson Quarterly</i>, Vol 26, No 3 (Summer 2002), pp. 13<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn9"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref9" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[9]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Ann Lewis (2002). <i>The EU and Ukraine: neighbours,
friends, partners</i>? London: The Federal Trust.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn10"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref10" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[10]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, M. Ukraine: Stranded between Two World? <i>World
Policy Journal</i>, Vol.22, No 1 (2005), p. 76<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn11"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref11" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[11]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Meyer, dd, tr.77<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn12"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref12" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[12]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Dẫn theo Meyer, dd, tr.77<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn13"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref13" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[13]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Kyiv post “Parliament proposes drafting international
documents to strengthen security assuarances to Ukraine” Interfax, <a href="http://www.kyivpost.com/"><span style="color: windowtext;">http://www.kyivpost.com</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn14"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref14" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[14]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">“International Security Forum Resolution Adopted”, Council
for Foreign and Security Policy,<a href="http://www.cfsp.org.ua/en/about-cfsp/91-2010-06-09-34-01"><span style="color: windowtext;">http://www.cfsp.org.ua/en/about-cfsp/91-2010-06-09-34-01</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn15"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref15" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[15]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Dead Souls voted for Yanukovich/Medvedev pact, Pravda <a href="http://www.pravda.com.ua/news/2010/04/27/4977472"><span style="color: windowtext;">http://www.pravda.com.ua/news/2010/04/27/4977472</span></a><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn16"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref16" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[16]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov Tamerlan. Ukraine: A Challenge for US, EU & NATO
Regional Policy. Caucasian Review of International Affairs, Columbia
University. Vol 4 (3)- Summer 2010, p.298<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt; vertical-align: baseline;">
<a href="https://www.blogger.com/null" name="_ftn17"></a><a href="http://www.vanhoanghean.com.vn/#_ftnref17" title=""><span style="color: windowtext; font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">[17]</span></a><span style="font-family: "Arial","sans-serif"; font-size: 14.5pt; mso-fareast-font-family: "Times New Roman";">Vahabov, dd, p.301<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal" style="line-height: 19pt; text-align: justify; text-indent: 36pt;">
<br /></div>
</div>
</div>
Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/14146858123437250432noreply@blogger.com0