Lê Mai
Lãnh
thổ TQ rộng gần 9,6 triệu kilômét vuông, đứng thứ ba thế giới, song với chủ
nghĩa bá quyền đại hán tộc đã tồn tại hàng ngàn năm, Chính phủ TQ vẫn chưa bằng
lòng. TQ có lịch sử tranh chấp lãnh thổ lâu đời với các nước có chung đường
biên giới, họ thèm muốn từng tấc đất. Tranh chấp biên giới trên đất liền, trên
biển với VN mà đỉnh cao là cuộc xâm lược năm 1979; tranh chấp trên biển Đông
với 6 nước Asean hiện đang diễn ra quyết liệt. Một tin gây sửng sốt, ngay đầu
năm 2011, Tajikistan đã đồng ý nhượng 1 ngàn km vuông lãnh thổ cho Trung Quốc.
Cần lưu ý, cuộc tranh chấp biên giới giữa hai nước này đã kéo dài nhiều thế kỷ.
Lịch sử
ghi lại chuyện thầy trò Đường Tăng vượt ngàn dặm, đi thỉnh kinh ở Ấn Độ, còn
lưu truyền mãi mãi. Hai nước Trung – Ấn có quan hệ hữu nghị lâu đời. Trong quá
trình lịch sử, hai nước đã hình thành một đường biên giới tập quán truyền
thống. Tuyến đường biên giới này chia ra đoạn phía Tây, đoạn Giữa và đoạn phía
Đông, dài khoảng 2.000 km.
Năm
1914, Hăng ri Macmahông, đại biểu Chính phủ Anh cùng với đại biểu nhà đương cục
Tây Tạng ký kết văn kiện, hình thành đường “Macmahông” nổi tiếng. Sau ngày lập
nước CHNDTH, TQ cho rằng, về lịch sử, hai nước Trung – Ấn chưa bao giờ hoạch
định biên giới, nhưng thực sự tồn tại đường biên giới tập quán truyền thống. TQ
cho rằng, cái gọi là đường “Macmahông” là phi pháp, xâm lấn 9 vạn km vuông lãnh
thổ TQ.
Thế
thì, thử hỏi, đường biên giới Trung – Việt theo hiệp ước Pháp – Thanh, TQ
có coi là phi pháp hay không?
TQ cho
rằng, từ năm 1959 đến 1961, quân đội Ấn Độ đã dùng máy bay xâm nhập không phận
TQ, tiến hành trinh sát khiêu khích trên 120 lần chiếc. Tháng 8.1959, quân đội
Ấn Độ xâm nhập khu vực Sơn Nam đoạn phía Tây biên giới, nổ súng tập kích bộ đội
tuần tra biên phòng TQ. Tháng 10.1959, quân đội Ấn Độ ở nơi tiếp giáp Latak thuộc
Kasơmia đoạn phía Tây biên giới, bao vây bộ đội biên phòng TQ, bắn chết, bắn bị
thương nhiều bộ đội biên phòng TQ.
Liên Xô
– người anh Cả của các nước XHCN lúc bấy giờ, theo dõi chặt chẽ cuộc xung đột
biên giới Trung – Ấn, nắm rõ tình hình của mỗi bên. Thông tấn xã TASS của Liên
Xô công khai tuyên bố chỉ trích TQ, bênh vực Ấn Độ trong vấn đề tranh chấp biên
giới.
Tại Bắc
Kinh, Bí thư thứ nhất BCH TW ĐCS Liên Xô Khơrútsốp đã có một cuộc nói chuyện
căng thẳng với các nhà lãnh đạo TQ.
Nguyên
soái Trần Nghị, Ngoại trưởng TQ mở đầu:
- Trong
vấn đề biên giới Trung – Ấn, các đồng chí đã có lập trường thiên vị Ấn Độ.
- Chúng
tôi chỉ nhắc nhở các đồng chí chú ý đoàn kết với Nê ru. Các đồng chí đã vì một
bãi đất đồng hoang cỏ cháy kia mà xung đột với Nê ru. Ở đó có cái gì? Ở đó rất
không đáng giá gì! Khơrútsốp đáp trả.
- Trong
tháng Tám, sự kiện Rănggiu phát sinh, sau đó lại xẩy ra một số xung đột với bộ
đội biên phòng TQ. Thế nhưng, Thông tấn xã TASS của các đồng chí tuyên bố công
khai thiên vị Ấn Độ, chỉ trích TQ. Trần Nghị tiếp tục.
- Tây
Tạng với Ấn Độ là láng giềng, bản thân Tây Tạng không thể tạo thành bất cứ uy
hiếp nào với Ấn Độ, thế mà TQ lại vì Tây Tạng mà xung đột với Ấn Độ, lẽ nào đây
là một sự sáng suốt?
Vấn đề
Tây Tạng, các đồng chí không thận trọng, không nên để cho Đạt Lai Lạt Ma bỏ
chạy. Khơrútsốp nói.
Mao
Trạch Đông:
- Đường
biên giới dài như vậy, chúng tôi làm sao nhìn thấu ông ta được?
- Các
đồng chí để cho Đạt Lai Lạt Ma bỏ chạy, kết quả lại gây ra xung đột biên giới,
gieo lửa với Ấn Độ trung lập.
Chu Ân
Lai:
- Đồng
chí Khơrútsốp, đồng chí hoàn toàn lạc đề rồi. Đạt Lai Lạt Ma làm phản chạy
trốn, Ấn Độ xâm nhập và rõ ràng là xâm phạm TQ, làm sao có thể nói thả cho chạy
được?
- Đồng
chí là nhà ngoại giao lớn, nổi tiếng thế giới, lẽ nào không hiểu được ý nghĩa
của việc đoàn kết với Nê ru?
Một
mình Khơrútsốp rất khó khăn mới thoát ra được sự công kích của hầu hết Ủy viên
BCT ĐCS TQ có mặt tại cuộc hội đàm.
Trở lại
với cuộc xung đột biên giới Trung – Ấn. Ngày 20.10.1962, quân đội TQ mở cuộc
tấn công toàn diện vào quân đội Ấn Độ ở đoạn phía Đông và đoạn phía Tây, sau
khi cho rằng quân đội Ấn Độ phát động cuộc tấn công vào quân đội TQ ở hai
đoạn trên.
Quân
đội TQ với ưu thế về binh lực đã ào ạt vượt sông, sau đó chia thành các mũi
tiến thẳng vào nơi quân Ấn xâm nhập. Quân Ấn Độ đào hào và xây lô cốt dày đặc,
cố thủ với hỏa lực đan chéo mãnh liệt. Trận đánh diễn ra ở địa hình đồi núi,
tác chiến bằng đơn vị bộ binh gọn nhẹ với lựu đạn, súng tiểu liên, bộc phá, có
sự yểm trợ của pháo binh. Cả hai nước đều không dùng không quân và hải quân
trong cuộc xung đột. Năm 1979, cuộc chiến biên giới Trung – Việt cũng diễn ra
mà hai bên không sử dụng không quân và hải quân.
TQ
huyên hoang, trong hơn một tuần, quân biên phòng TQ đã quét sạch 86 % cứ điểm
quân sự của quân Ấn Độ, đẩy lùi quân Ấn Độ về bên kia biên giới.
Theo
chiến thuật thường dùng, sau khi giành ưu thế quân sự, TQ lại đưa ra đề nghị
hòa bình, buộc Ấn Độ ngồi vào bàn thương lượng. Chu Ân Lai viết thư cho Nê ru
và các nguyên thủ trên thế giới, nêu rõ lập trường của TQ giải quyết vấn đề
biên giới.
Tại
Trung Nam Hải, Mao Trạch Đông một mình bước ra khỏi phòng làm việc. Lát sau,
Chu Ân Lai cũng bước ra, cả hai men theo con đường hàng cây râm mát, vừa đi vừa
nói chuyện.
Mao
nhìn tơ liễu rủ trên mặt nước, quay đầu lại hỏi:
- Thư
đã giao đi chưa?
- Đã
giao hoàn toàn rồi!
- Một
bên là đánh trận bằng quân sự, một bên là đánh trận bằng ngoại giao, đều cần
phải tranh thủ sự chủ động. Xem ra đã đánh được kha khá rồi phải không?
- Báo
cáo của Bộ Tổng tham mưu, tinh thần bộ đội rất hăng hái, đã tiến đến giới tuyến
truyền thống rồi, hơn 5 ngàn lính địch bị tiêu diệt, thu nhiều vũ khí.
Mao gật
đầu:
- Trên
cơ bản là chiến tranh tiêu diệt.
- Để
tạo điều kiện có lợi cho cuộc đàm phán hòa bình, chúng ta chuẩn bị dừng lửa tại
đây, bộ đội sẽ rút lui.
- Tôi
xem có thể được, dừng lửa tại đây, lui quân về vị trí tập kết, chúng ta nhường
họ một chút, cũng xem như là sự thành ý của cuộc đàm phán.
Chính
phủ Ấn Độ cự tuyệt mưu mẹo đó, tuyên bố cả nước ở vào “tình trạng khẩn cấp”,
thành lập “nội các ứng phó tình hình khẩn cấp”, cử người ra nước ngoài mua vũ
khí, yêu cầu tăng viện trợ quân sự, quyết tâm tác chiến với TQ.
Trung
tuần tháng 11, tổng binh lực quân đội Ấn Độ bố trí trên khu vực biên giới Trung
– Ấn tăng từ 2,2 vạn người lên 3 vạn người. Sau khi công tác chuẩn bị hoàn tất,
quân đội Ấn Độ bắt đầu tiến công mãnh liệt toàn tuyến với sự yểm hộ của pháo
binh. Giai đoạn hai của cuộc xung đột, từ 16 đến 21.11.1962 bắt đầu.
Về sự
bố trí của quân đội Ấn Độ, nguyên soái Lưu Bá Thừa, Tư lệnh bộ đội TQ tác chiến
ở biên giới Trung – Ấn ví von, thế trận của quân đội Ấn Độ là một loại “đầu
đồng, đuôi thiếc, lưng chặt, bụng lỏng”, mục đích là ngăn chặn quân TQ phản
kích vào phía Nam, đồng thời chờ dịp tiến công, xâm nhập hướng Bắc.
Với lực
lượng vượt trội và sự bất ngờ, TQ đã giành ưu thế trong cuộc chiến tranh biên
giới với Ấn Độ, kéo dài một tháng. Bài học của Ấn Độ là bài học về xây dựng lực
lượng phòng thủ, về tính chủ động nhằm tiên liệu một cuộc xâm lấn bất ngờ của
TQ. Lịch sử cho thấy, không một nước nào có chung đường biên giới với TQ được
phép quên điều đó.
Tháng Bảy 15, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét